Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » 12 nữ thần – Quyển 1 » Phần 71

12 nữ thần - Quyển 1 - Tác giả Slaydark

Phần 71

Ở cái thế giới mà môi trường tự nhiên được coi trọng hơn cả lợi ích kinh tế, rừng Pù Mát xanh bạt ngàn, được giữ gìn hoang sơ đến mức người bước vào cứ ngỡ như đi ngược thời gian về thời kỳ nguyên thủy.

Hoài Bão thư thả bước đi trong mảng cỏ cây rậm rạp, lưng mang ba lô cùng một thanh trường kiếm, gương mặt anh tuấn trầm tĩnh tựa như không vương vấn bụi phàm trần.

Linh hồn lão già trong hắn cười tủm tỉm nhắc nhở: “Đi âm thầm thôi, cẩn thận kẻo gặp thú cấp Vương thì toi mạng nha Tèo Đũy!”

Hoài Bão lắc đầu: “Khu vực dự thi đã được phong tỏa rồi, thú Vương không vào được đâu!” Sau đó hắn đỏ mặt nói thêm: “Mà đừng có gọi con là Tèo Đũy nữa mà!”

Chẳng là do không muốn lộ danh tính nên hắn che mặt đến báo danh tên Tèo, lại nhận số báo danh 021 nên lão sư phụ cười như nắc nẻ, đặt cho cái biệt danh Tèo Đũy.

Ông lão đang khoái trá cười khưa khửa, chợt trầm xuống:”Cẩn thận! Có gì đó đang tiến đến rất nhanh!”

Đang đi, Hoài Bão liền dừng lại, nấp một bên và vào tư thế phòng bị nhóng tai lắng nghe âm thanh lá cây xào xạc đang đến gần.

Hoài Bão nấp chưa lâu, một bóng người băng rừng phóng đến rồi dừng lại vì thấy hắn, hai đôi mắt nhìn nhau. Người kia là một thiếu nữ khoảng 15 tuổi, mặc quần áo hoa văn kiểu dân tộc thiểu số, đầu quàng một chiếc khăn đỏ, lộ ra gương mặt mộc mạc nhưng vô cùng xinh xắn.

Chỉ nhìn thoáng qua, thiếu nữa ánh mắt lo lắng nhắc nhở: “Chạy mau!” Sau đó nàng chuyển hướng lao đi như một cơn gió, để lại Hoài Bão ngơ ngác nhìn theo.

Thấy Hoài Bão ngơ ngác mất hồn, lão già mắng: “Nhìn gì mà nhìn, tránh mau!”

Thật ra tuy có phần ngơ ngác nhưng Hoài Bão vẫn nghe thấy thêm một âm thanh khác xào xạc đuổi đến, rồi từ trong cỏ rậm rạp lộ ra một con sói lớn, con sói này há cái mồm đầy răng nanh phóng tới định tấn công Hoài Bão.

Hoài Bão trầm tĩnh, rút thanh kiếm trên lưng ra và nói: “Chỉ là một Linh Tá cấp 1 mà dám tấn công ta?”

Xoẹt một tiếng, con linh thú dạng sói hung hăng đã lìa đầu khỏi cổ, máu bắn tung tóe nhưng Hoài Bão đã nhanh chóng lui lại, trên người không lưu một giọt máu.

Loại nhẫn mà ban tổ chức cuộc thi phát ra chỉ nhận chứa được thi thể của linh thú, không chứa vật dụng cá nhân. Hoài Bão đem đầu con sói cho vào nhẫn, cất lại trường kiếm lên lưng rồi đứng nhìn về hướng cô bé mang khăn quàng đỏ, đó là hướng ra xa khỏi khu vực trung tâm khu rừng.

“Sao? Hoàng tử Tèo Đũy nhà ta biết say nắng rồi à? Con bé xinh phết nha!” Lão già trêu chọc.

“Không phải… Sư phụ không thấy lạ sao, cô bé kia trông cùng lắm chỉ bằng tuổi con, vậy mà đã là Linh Tá cấp 1 rồi, dù có vẻ như chỉ vừa mới đột phá nhưng tu luyện nhanh như vậy cũng rất kinh khủng rồi!”

Lão già hiểu ra, liền gật gù: “Ừ nhỉ! Cái thời đại này lấy đâu ra lắm thiên tài như vậy? Mà con bé cũng luyện phong hệ đấy, nhìn rất xứng với ngươi nha!”

“Sư phụ đừng có trêu con nữa… Trưa rồi, thịt sói này ăn được phải không sư phụ?”

“Nay còn biết đánh trống lãng cơ đấy! Haha…”

Bạn đang đọc truyện 12 nữ thần – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensextv2.com/12-nu-than/

Ở một bờ suối cách chỗ thí sinh Tèo 21 khá xa, thí sinh Tũn 69 đã tháo mặt nạ ra và đang nướng một ít nấm rừng cùng vài con cá suối.

Thường thì rừng rậm rất hiếm khi xuất hiện hỏa linh thú, nếu có thì chắc chắn là loài thông minh và mạnh mẽ, cho nên trừ khi có chuyện, còn không thì đa phần linh thú hoang dã đều không đến gần nơi có lửa. Còn về lý do tại sao trong rừng rậm hiếm thấy hỏa linh thú, là vì từ thời nguyên thủy, các loài hỏa linh thú này là trùm chơi ngu gây ra cháy rừng, cho nên bị các loài khác tận diệt, chỉ còn lại những loại hỏa linh thú cực mạnh hoặc cực kỳ thông minh mới sinh tồn được nơi rừng rậm.

Mùi thức nướng và mùi khói lan vào nhau tỏa ra ngào ngạt, Dương lấy trong balo ra một ít muối tiêu rắc lên từng cây nấm, từng con cá rồi cầm một cây nấm lên kê vào mũi ngửi, thơm phức. Định há mồm ra cắn lấy thì Dương cảnh giác nhìn ra sau lưng vì có âm thanh lạ từ trong rừng rậm phát ra.

Dương lo lắng hỏi: “Có gì đang rình vậy Google?”

Google đáp: “Là một cô gái, tên là Phong Linh Nhi.”

Mắt Dương lóe sáng: “Xinh không?”

“Rất xinh và đang bị đói.”

Nghe thế, Dương liền ngồi thẳng lưng lại, đưa tay vuốt lại mái tóc cho đẹp trai, khẽ hắng giọng rồi ra vẻ bí hiểm nói: “Người đang ở ngoài kia, đã gặp nhau nơi này thì nghĩa là có duyên phận, xinh mời vào đây cùng ăn trưa…”

Phong Linh Nhi bụng đói cồn cào, lại đang mệt mỏi, nhưng vẫn hơi e dè không dám lại.

Không có ai đáp lại, Dương đành dùng chiêu nam nhân kế, quay mặt về hướng Phong Linh Nhi đang nấp, nở ra một nụ cười hiền lành tao nhã: “Đừng ngại! Ta với ngươi không thù không oán thì có gì mà sợ?”

Phải nói có gương mặt anh tuấn là một lợi thế lớn, bởi đây là thứ dễ dàng tạo ra ấn tượng ban đầu. Phong Linh Nhi thấy người này có vẻ hiền lành, thực lực cũng khoảng tương đương nàng, lại đói và thèm nên cắn môi bước ra.

Thèm thuồng nhìn món cá nướng thơm phức, Phong Linh Nhi e ngại nói: “Ta không có tiền, cũng không có gì đổi cho ngươi…”

Dương cười hào phóng: “Đừng ngại! Dù sao mình ta cũng ăn không hết!” Vừa nói, hắn vừa lấy một xiên cá đưa cho Phong Linh Nhi. Nhìn cô bé mặc trang phục dân tộc tuy đơn sơ mộc mạc nhưng rất xinh đẹp, trong lòng Dương tiếc hùi hụi vì không có sẵn thuốc kích dục, chịch thôn nữ ngoài thiên nhiên hoang dã như vầy phê phải biết a…

Phong Linh Nhi không biết ý nghĩ đen tối trong đầu Dương, ngại ngùng nhận lấy con cá thơm phức, lí nhí nói: “Cảm ơn…”

Rồi nàng bắt đầu cắn từng miếng cá, gương mặt xinh xắn ửng hồng: “Ngon quá…”

Dương đưa thêm cho Linh Nhi mấy que nấm và cá đã nướng chín: “Cẩn thận kẻo mắc xương đấy, có nấm nữa này!”

Dương cũng bắt đầu ăn phần của mình. Phong Linh Nhi ăn xong, cảm thấy nơi này có vẻ an toàn nên bắt đầu ngồi vận công hồi phục linh lực.

Dương thấy Phong Linh Nhi đã kiệt sức, có vẻ như vừa trải qua một cuộc chiến nên tranh thủ hỏi thăm làm quen: “Ta tên Tũn, à nhầm, tên Dương, còn ngươi tên gì? Sao lại đến khu rừng này?”

Đa phần công pháp luyện hồn đều có thể cho phép người luyện trò chuyện trong lúc vận công, Phong Linh Nhi sau khi ăn no đã bớt cảnh giác với Dương nên khẽ đáp: “Ta tên Phong Linh Nhi, ta sống ở một thôn nhỏ bên kia rừng… ta… mang thức ăn cho… người bà sống ở thôn bên kia rừng, nhưng bị… sói đuổi chạy đến đây…”

Phong Linh Nhi dường như không biết cách nói dối, khi nói thì nàng có vẻ ấp úng ngập ngừng, Dương dễ dàng nhận ra nhưng cũng không quá tò mò, gật đầu tỏ ra không nghi vấn và nói: “Thế ngươi nhớ hướng về thôn không? Ta đưa về…”

“Muốn về thôn phải băng qua khu rừng này, nhưng không cần phiền ngươi đưa về đâu… cảm ơn ngươi, ngươi có thể hộ vệ cho ta một lúc không… ta chỉ cần hồi phục một ít linh lực là có thể tự về…”

Dương viện lý do: “Ta đang dự thi nha, đợi ngươi khôi phục thì đến khi nào, hay vầy đi, dù gì ta cũng vào sâu trong rừng để săn thú, còn ngươi phải băng rừng mới đến được thôn, ngươi cứ đi cùng ta, vừa đi vừa khôi phục tuy chậm hơn nhưng một công đôi việc nha! Đến khi khỏe hẳn thì ngươi có thể tự về rồi!”

“Nhưng mà…”

“Nhưng cái gì nữa… ngươi không lo cho thân ngươi thì ngươi lo cho ta với! Ngươi xinh như vầy, yếu ớt như vầy, nếu ta bỏ ngươi đi một mình thì còn mặt mũi nào mà nhìn đời nữa… nhục chết ta!”

Đắn đo một hồi, Phong Linh Nhi cảm thấy có người đi cùng vẫn đỡ lo hơn, thế là gật đầu đồng ý: “Vậy… làm phiền ngươi…”

Có gái xinh đi cùng, Tũn ta tí tỡn tươi tắn hơn hẳn, nhưng vẫn vờ tỏ ra lạnh lùng để làm ngầu với người đẹp. Đường rừng rậm rạp khó đi, lại trùng trùng nguy hiểm, dù có Google nhưng ám ảnh lần bị khỉ đột hành hung nên Dương không còn dám ỷ lại, rất cẩn thận dò đường tiến vào, thỉnh thoảng lại cảnh giác dừng lại khi nghe âm thanh lạ từ phía xa.

Phong Linh Nhi theo sau Dương, tuy có chút bất nhẫn vì Dương đi quá chậm, nhưng cũng vì nàng đã kiệt sức còn cố chạy gấp mới bị sói dữ rượt theo, cho nên lần này cũng không dám vội vã.

Đang đi, Dương ra hiệu cho Linh Nhi dừng lại và chỉ nàng nhìn về một hướng sau bụi cây rậm rạp.

Linh Nhi nhẹ nhàng tiến lại nhìn theo Dương, mắt nàng sáng rực khi thấy qua kẽ lá là một con hươu bạc cực kỳ xinh đẹp đang cúi đầu ăn cỏ bên cạnh một gốc đại thụ, về hình dáng cũng khá giống loài hưu bình thường, nhưng thân hình thon thả hơn và chân dài hơn, thân hình nó óng lên ánh bạc long lanh kỳ diệu.

“Đây là Hươu Bạch Kim, một loại linh thú hệ kim cực kỳ hiếm thấy, hiền lành và dễ gần.” Dương khẽ giới thiệu cho Linh Nhi nghe để chứng tỏ “kiến thức uyên bác” của bản thân.

Phong Linh Nhi là dân địa phương, đương nhiên cũng biết về loài hươu xinh đẹp này, nhưng thật ra nàng cũng mới thấy lần đầu, lại nghe câu “hiền lành và dễ gần” nên thích thú định tiến lại gần.

Nhưng Phong Linh Nhi còn chưa kịp nhấc chân, đột nhiên một mảng vỏ cây trên thân đại thụ bên cạnh con hưu bạch kim bung ra, theo sau là ba sợi dây leo khô nhọn đầu phóng đến đâm xuyên qua người con hươu.

“KHÔNG!” Phong Linh Nhi vì hoảng loạn mà gào to rồi chạy ra tìm cách cứu con hươu.

“ĐỪNG!” Dương cũng không kịp phản ứng, chỉ khi Linh Nhi Phóng đi thì hắn mới gầm lên gọi lại.

Nhưng đã muộn, Phong Linh Nhi chạy đến chỗ con hưu, lập tức cũng bị một sợi dây nhọn hoắc đâm tới, vội tụ hết linh lực đánh bật lại rồi lui ra, lúc này Dương mới kịp phóng đến che chắn cho nàng.

Lúc này xác con hươu bạc còn đang giãy giụa bị kéo lại gần thân cây, Dương mới thấy được trong bọng cây là một con khỉ ốm nhách, lớn gần bằng đứa trẻ 10 tuổi, nó há cái miệng lớn đầy răng nanh ra cắn vào cổ con hươu bạc y như cạp dưa hấu, hàm răng nhọn hoắc nhai thịt tươi rau ráu.

Nhìn cảnh này mà Dương thấy nhợn cổ họng, Linh Nhi phía sau thì ụa lên một tiếng.

“Con quái vật gì vậy Google?”

Google đáp: “Đây là Ma Mộc Hầu, một loại linh thú dạng linh trưởng, rất gian xảo và hung ác, linh lực đa phần mang hệ Tử Mộc, có thể phóng ra dây leo cứng nhọn để đâm, trói hoặc phòng ngự. Linh lực Linh Tá cấp 2!”

Nhìn con khỉ đang nhe hàm răng đầy máu nhìn về mình với ánh mắt thèm thuồng, Dương không khỏi ớn lạnh sống lưng: “Mẹ kiếp, cái thứ hung ác này không nên để nó sống!”

Nói xong, Dương liền vận linh lực lôi hệ vào tay, phóng đến tấn công con khỉ.

Phong Linh Nhi cũng muốn diệt con khỉ nhưng nàng còn quá yếu, đành đứng sau nhắc nhở: “Cẩn thận!”

Con ma mộc hầu cũng không vừa, bốn sợi dây leo mọc ra từ hai bàn tay, một sợi nó dùng quấn quanh bảo vệ bản thân, còn lại 3 sợi theo đường vòng cung từ 3 phía đâm đến chỗ Dương.

Hệ Tử Mộc tuy công thủ khá toàn diện nhưng bị hạn chế về tốc độ, Dương vận ngự lôi thuật, thoắt cái đã phóng đến chỗ con khỉ, hắc ma đế lôi trên tay đấm tới hòng phá vở lớp phòng ngự của nó, nhưng vì chênh lệch thực lực nên cú đấm của Dương không làm trầy được vòng dây, thậm chí ưu thế xuyên thấu của hắc lôi cũng mất vì tử mộc mang tính cách điện.

“Phía sau!” Phong Linh Nhi vội nhắc nhở, lúc này 3 sợi dây còn lại đang hướng vào lưng Dương đâm sát đến.

Không còn cách tránh né, thực lực chênh lệch nên dù có toàn lực phòng vệ thì tấm lưng Dương cũng có khả năng bị thủng thành 3 lỗ, Dương đành động ý niệm, vận hành Phù Đổng Thiên Vương giáp.

Phong Linh Nhi tuy nhắc nhở nhưng biết là Dương sẽ né không kịp, sợ hãi che mặt lại không dám nhìn.

Binh!

Sức phá hoại của Linh Tá cấp 2 còn xa mới bằng cực hạn hiện tại của Phù Đổng Thiên Vương Giáp, dù chỉ là một mảnh vỡ được phục chế. Ba đầu dây đâm vào lưng Dương thì bị một lớp bảo vệ vô hình làm bật ra, Dương liền chớp thời cơ, vận linh lực Huyết ảnh yêu hỏa lên tay, thi triển ngự hỏa thuật tấn công tới tấp vào lớp phòng ngự của con mộc ma hầu.

Chênh lệch thực lực khiến cho cấp thấp không có khả năng đánh bại cấp cao, nhưng đó là khi đánh chay! Chính vì vậy mà người ta sáng tạo ra các loại linh thuật, bí kĩ, đem ưu điểm và tiềm năng của từng loại linh lực có thể phát huy đến mức tối đa, đây là một con đường khác giúp rút ngắn khoảng cách giữa các cấp độ ngoài cách dùng Bảo Vật.

Tất nhiên để có được năng lực lợi hại này thì ngươi phải tìm được bí kíp, có thầy giỏi để học tập và có tư chất cùng kiên trì nhẫn nại để tu luyện. Nhưng xui cho chú khỉ, gặp phải một tên cực phẩm không cần học cũng thuộc, lại còn dùng một trong những thứ mà hệ tử mộc sợ nhất, Huyết ảnh yêu hỏa, cùng với một trong những linh thuật lợi hại nhất của hỏa hệ, Ngự hỏa thuật.

Chỉ qua vài đấm cực nhanh, lớp dây leo khô khốc đã bốc cháy và vỡ vụn, lộ ra gương mặt hung ác đang có phần co ro của con khỉ, lúc này nó ra sức đâm 3 sợi dây leo còn lại vào lưng Dương lần nữa nhưng đã không kịp, Dương đang sẵn thế đấm thẳng vào mặt con khỉ, cái miệng đầy máu giờ rụng đầy răng, sau đó Dương lại móc túi sau ra một con dao gâm, vốn dùng để cắt gọt thức ăn, chém ngang cổ kết liểu cuộc đời con khỉ hung tà gian ác.

Kết thúc, Dương đắc thắng quay lại nhìn Phong Linh Nhi, hy vọng được nhìn thấy ánh mặt hâm mộ của người đẹp, nhưng nàng đang nhìn hắn với ánh mắt cực kỳ hoảng sợ.

Dương tưởng Phong Linh Nhi sợ bản thân hắn, nhưng chợt nhận ra, có một cái bóng lớn đang phủ lên cơ thể mình…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
12 nữ thần – Quyển 1
12 nữ thần – Quyển 2
12 nữ thần – Quyển 3 (Update Phần 11)
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 1
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 15/05/2017 13:59 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba