– Cố thiếu hiệp… Mạc Danh Kiếm Pháp quả nhiên quỷ thần khó lường, tại hạ bội phục.
– Tại hạ cũng có thể dạy cho Mộ Dung công tử Mạc Danh Kiếm Pháp, chỉ là Mạc Danh Kiếm Pháp trọng ý không trọng chiêu, không có phối hợp được ý cảnh thì khó mà phát huy ra hết uy lực của nó.
Cố Hàn Uyên tiếp tục dụ hoặc Mộ Dung Phục…
– Ý cảnh?
Cấp độ này thì Mộ Dung Phục hoàn toàn không cách nào lý giải, hắn lâu nay trầm mê trong cách sử dụng Đẩu Chuyển Tinh Di, cho nên quá quan tâm đến chiêu thức, vì thế cảnh giới trong nhiều năm không thể tiến thêm.
– Hạch tâm bên trong Mạc Danh Kiếm Pháp chính là chiêu Bi Thống Mạc Danh, ý cảnh chính là bi thương càng sâu vô cùng cực chi ý, thì sức mạnh liền càng mãnh liệt cường đại hơn.
Nói xong Cố Hàn Uyên liền đi tới diễn võ trường biểu diễn cho Mộ Dung Phục xem một phen.
Một cỗ bi thương chi ý tràn ngập lan tỏa ra, ngay cả Mộ Dung Phục cũng hứng chịu ảnh hưởng, làm hắn có chút muốn cảm giác rơi lệ.
Cố Hàn Uyên sử xuất ra chiêu Bi Thống Mạc Danh, trong khoảnh khắc diễn võ trường liền nổ tung, cát đất tung bay mịt mù, cuồng phong gào thét, đem mái tóc Mộ Dung Phục thổi loạn, nhìn qua có chút nhếch nhác, nhưng mà bên trong ánh mắt Mộ Dung Phục lại tràn đầy tinh quang, nghĩ thầm nếu là học xong kiếm pháp cường đại như vậy, thì việc phục quốc lại có gì khó.
Cố Hàn Uyên liếc mắt liền nhìn ra trong lòng của Mộ Dung Phục đang suy nghĩ cái gì, nói thầm: “Đúng là ngu xuẩn…”
Chỉ có võ công thì có thể có làm gì được, ngay Chu Vô Thị võ công mạnh như vậy mà cũng phải là ẩn nhẫn nhiều năm, duy trì lấy thiết lập nhân vật mình là hiền Vương, cuối cùng một triều làm loạn mới công thành, nếu không có ẩn nhẫn trước mắt, chỉ có võ công m2 không có đầu óc chẳng qua là mãng phu mà thôi.
Giống như Cổ Tam Thông, bị một lời thề nực cười bị nhốt lại hai mươi năm, bất quá Cố Hàn Uyên cũng không giảng giải với Mộ Dung Phục, cứ để hắn đi trên con đường sai lầm càng chạy càng xa cũng tốt.
– Mộ Dung công tử cảm thấy một kiếm này uy lực như thế nào?
Mộ Dung Phục thở dài nói:
– Quỷ thần cũng phải kinh hãi.
Cố Hàn Uyên hỏi lần nữa:
– Vậy Mộ Dung công tử hẳn là cũng cảm nhận được cỗ bi thương chi ý kia chứ a?
– Chính xác, tại hạ lúc đó vậy mà cũng bị ảnh hưởng đến.
Mộ Dung Phục có chút lòng còn sợ hãi.
Cảm thấy cái loại bi thương chi ý có thể lôi kéo tâm tư của hắn, chiêu thức này so cùng yêu thuật thì không có gì khác biệt.
– Cho nên muốn muốn học Mạc Danh Kiếm Pháp thì trước tiên phải lĩnh hội cỗ bi thương chi ý này, còn nếu không lĩnh hội được thì cho dì là thiên tư có cao đến đâu thì cũng là vô dụng.
Cố Hàn Uyên lừa gạt lấy Mộ Dung Phục không có đủ kiến thức…
– Thế nhưng cái bi thương chi ý này…
Mộ Dung Phục chần chừ.
Cố Hàn Uyên tiếc nuối nói:
– Tại hạ mặc dù nguyện ý giáo Mộ Dung công tử, nhưng mà bi thương chi ý thì phải do Mộ Dung công tử tự mình lĩnh hội, bằng không chẳng những học không được mà còn bị đau khổ thương thân, có thể còn bị tẩu hỏa nhập ma…
– Xem ra tại hạ cùng Mạc Danh Kiếm Pháp không có duyên rồi…
Mộ Dung Phục nghe xong liền biết chính mình không thể học được, mặc dù gần đây sự tình có chút ngăn trở khó khăn, nhưng so cùng bi thương thì không kéo nổi quan hệ.
Trước đó càng là xuôi gió xuôi nước, làm gì mà có bi thương.
– Chính xác thật là đáng tiếc.
Cố Hàn Uyên giả vờ nói sang chuyện khác:
– Mộ Dung công tử, các hạ có biết lệnh tôn có thể sẽ ở chỗ nào không? Hoặc có lưu lại đầu mối gì hay không? Nếu Mộ Dung công tử không tìm cách tiếp xúc với lệnh tôn, hoặc là lệnh tôn vẫn không hiện thân, sớm muộn gì thì sẽ vẫn có người đến tìm Mộ Dung công tử gây phiền phức đấy…
Mộ Dung Phục sững sờ, tiếp lấy ánh mắt liền lóe lên, hắn nhớ kỹ mẫu thân dạy bảo: “Vì phục quốc nhất định không từ thủ đoạn nào, vô luận là thân tình, hữu tình, ái tình đều có thể ném bỏ qua, muốn phục quốc thì không thể có nửa điểm lòng dạ đàn bà…”
Lúc này đột nhiên bị Cố Hàn Uyên nhắc nhở đến Mộ Dung Bác vẫn còn tồn tại, hắn cảm thấy mình có thể có thể làm chút văn chương gì đó.
Mộ Dung Phục đã bị Cố Hàn Uyên lừa gạt đến có chút điên rồ…
Mộ Dung Phục mang theo áy náy nói:
– Tại hạ cũng không biết phụ thân đến cùng ẩn trốn nơi nào, có thể mẫu thân có thể biết được thứ gì, đáng tiếc mẫu thân thì đã qua đời.
Trong mắt Cố Hàn Uyên vẻ đăm chiêu, hắn có thể nhìn ra một chút ý nghĩ của Mộ Dung Phục, mặc dù không thể xác định mình suy đoán có đúng hay không?
Nhưng nhất định sẽ có kết quả rất thú vị, bất quá võ công Mộ Dung Phục thật sự là thấp, thực lực còn kém xa, muốn dùng hắn để làm công cụ người thì phải tốn sức, sau một lúc cân nhắc Cố Hàn Uyên nói:
– Mộ Dung công tử, A Chu cùng A Bích cô nương vẫn còn đang lưu lại lưu lại ở Quy Vân trang, có cần sắp xếp người đi đón mấy nàng?
– A Chu, A Bích?
Mộ Dung Phục kinh ngạc, trong lòng của hắn kỳ thực là không có quá để ý đến hai nàng, lúc này đột nhiên nghe được Cố Hàn Uyên nhắc đến, như có linh quang thoáng qua, hỏi dò:
– Cố thiếu hiệp, các hạ đối với A Chu, A Bích có cái nhìn như thế nào?
Cố Hàn Uyên làm như kinh ngạc nhíu chân mày.
– A Chu khéo hiểu lòng người, A Bích ôn nhu động lòng người, Mộ Dung công tử có phúc lớn a.
Đây cơ hồ có thể tính xem như là chỉ rõ lời nói, Mộ Dung Phục lập tức liền lĩnh hội, với hắn mà nói, bất quá chỉ là hai nha hoàn mà thôi, dù cho vẫn luôn là có một dạng đãi ngộ gần giống như là tiểu thư, nhưng nói cho cùng Mộ Dung gia nếu muốn hy sinh các nàng thì cũng không từ chối, nếu như có thể nhờ vào đó mà lôi kéo được Cố Hàn Uyên, đối với Mộ Dung Phục thì xem như là thu lấy được lợi ích mà không thiệt thòi gì…
Mộ Dung Phục liền làm ra một bộ bộ dáng khẳng khái hào phóng nói:
– Nếu Cố thiếu hiệp ưa thích, vậy thì tại hạ liền làm chủ, tặng các nàng cho các hạ a…
– Làm sao có thể như vậy chứ?
Cố Hàn Uyên giả vờ khó xử cự tuyệt nói.
– Cố thiếu hiệp thiếu niên anh hùng như vậy, thì càng cần có người phục thị, bằng không há sẽ thiếu đi phong cách? Chẳng lẽ Cố thiếu hiệp chướng mắt người của Mộ Dung gia?
Mộ Dung Phục làm như bất mãn khi nghe Cố Hàn Uyên cự tuyệt.
Hai người đạo đức giả mà thuyết phục với nhau…
Cuối cùng thì Cố Hàn Uyên bất đắc dĩ nói:
– Mộ Dung công tử đây là muốn hãm tại hạ vào bất nghĩa a.
– Cố huynh đệ, chúng ta mới quen đã thân, người của tại hạ cũng xem như là người của các hạ, hãy nhận lấy các nàng đi, bằng không tại hạ không thể làm gì khác hơn là đưa các nàng rời khỏi Mộ Dung gia.
Mộ Dung Phục rèn sắt khi còn nóng, vừa thân thiết hô hào cổ vũ Cố Hàn Uyên, vừa giả vờ sinh khí muốn đuổi hai nàng đi…
– Ai… Mộ Dung huynh hà tất phải làm như thế? Nếu đã là thịnh tình của Mộ Dung huynh thì tại hạ không thể chối từ, vậy tại hạ không thể làm gì khác hơn là nhận lấy hai nàng…
Cố Hàn Uyên làm như không còn cách nào khác, một mặt khó xử, thật giống như bị ép buộc vậy…
– Bất quá tại hạ vẫn cảm thấy cứ nhận lấy như vậy thì ngại, như vậy đi, tại hạ ở đây còn có một bộ chưởng pháp tuyệt đỉnh, bình thường cũng ít dùng, chi bằng liền tặng cho Mộ Dung huynh.
Mộ Dung Phục đối với Cố Hàn Uyên nói đến tuyệt học thì rất hiếu kỳ, dù sao Cố Hàn Uyên đã là nói ra tuyệt học thì chắc chắn sẽ không đơn giản.
– Thật sao? Là chưởng pháp gì?
Cố Hàn Uyên ẩn hàm nghiền ngẫm cười nói:
– Bộ này gọi Bài Vân Chưởng, để tại hạ xuất chiêu cho Mộ Dung huynh xem…
Sau đó Mộ Dung Phục liền nhìn thấy Bài Vân Chưởng này cơ hồ có thể thay đổi thiên tượng không gian, hắn bị uy lực của Bài Vân Chưởng làm cho rung động thật sâu, lập tức nụ cười trên mặt càng thêm nhiệt tình.
Liền ngay trước mặt Cố Hàn Uyên phân phó gia hướng Đặng Bách Xuyên đi Quy Vân trang đem đón A Chu, A Bích hai nàng quay trở về…
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: http://truyensextv2.com/an-to-to/
Đặng Bách Xuyên mặc dù đối với Mộ Dung Phục loại phương thức hiến nữ cầu vinh này có chút bất mãn, nhưng nhìn thấy uy lực Bài Vân Chưởng của Cố Hàn Uyên thì phải thừa nhận Mộ Dung Phục quyết định không có sai.
Tiếp lấy Cố Hàn Uyên liền bắt đầu từng chiêu từng thức dạy Mộ Dung Phục chưởng pháp Bài Vân Chưởng, đương nhiên một thức sau cùng Sầu Vân Thảm Đạm thì không có dạy cho Mộ Dung Phục…
Nếu chỉ mới là A Chu cùng A Bích thì chưa thỏa mãn đủ khẩu vị của Cố Hàn Uyên, đồng thời Cố Hàn Uyên cũng rất chờ mong Mộ Dung Phục sử dụng Bài Vân Chưởng đại chiến với Hàng Long Thập Bát Chưởng của Tiêu Phong, hắn cũng không lo lắng Mộ Dung Phục sau khi học được Bài Vân Chưởng, thực lực trở nên mạnh mẽ sau này mình có khó áp chế? Cố Hàn Uyên cũng không cho rằng bọn hắn có thể đuổi kịp tốc độ mạnh mẽ tu luyện võ công của mình…
Mộ Dung Phục không phải là nhân vật chính, nếu đã là không phải nhân vật chính, thì sẽ không có khí vận nghịch thiên kia, cho nên cứ để cho Mộ Dung Phục thật tốt cùng Tiêu Phong và Đoàn Dự chơi đùa a.
Chỉ cần Mộ Dung Phục có sở cầu, thì Cố Hàn Uyên liền có thể dễ dàng nắm lấy Mộ Dung Phục, chờ đến khi Mộ Dung Phục đã sinh ra cảm giác ỷ lại, thì liền sẽ không có khả năng thoát khỏi tay mình, một Mộ Dung Phục thiếu trí thông minh, không đáng để cho Cố Hàn Uyên để ý tới, Cố Hàn Uyên ánh mắt vẫn tràn đầy thâm ý.
Mộ Dung Phục từ nơi Cố Hàn Uyên học được Bài Vân Chưởng, sâu sắc cảm nhận được thực lực của mình tăng cường, nếu như bây giờ lại cùng Cưu Ma Trí kình chống nhau, cho dù khó mà giành được thắng lợi, cũng sẽ không bị bại thảm như vậy.
Đồng thời Mộ Dung Phục cũng càng thêm khao khát Mạc Danh Kiếm Pháp, trong lòng ý nghĩ kia càng thêm nghiêm trọng, thời gian này Mộ Dung Phục nhiệt tình chiêu đãi qua.
A Chu cùng A Bích đã được Đặng Bách Xuyên mang về Yến Tử Ổ, hai nữ gặp Mộ Dung Phục cùng Cố Hàn Uyên hàn huyên vui vẻ dáng thì kinh ngạc, dù sao cũng chính Cố Hàn Uyên tiết lộ ra âm mưu của Mộ Dung Bác, thậm chí bây giờ Yến Tử Ổ bị nguy cơ cũng là do Cố Hàn Uyên gián tiếp mang tới, hai nàng cảm thấy coi như không trở thành địch nhân cũng không có khả năng sẽ trở thành bằng hữu.
– A Chu, A Bích… các ngươi đã trở về, trên đường có gặp phải nguy hiểm gì không?
Mộ Dung Phục Kiến thấy hai nàng liền cười nở hoa, hắn cảm thấy chẳng khác gì là hai nàng đã đưa tới cho hắn Bài Vân Chưởng…
Hai nữ nhận thấy Mộ Dung Phục đột nhiên nhiệt tình làm cho không biết làm sao, chỉ nơm nớp lo âu biểu thị ra cảm tạ, Mộ Dung Phục cũng cảm thấy mình có chút nhiệt tình quá mức, liền thu hồi biểu lộ, nghiêm chỉnh lại sắc mặt, hỏi:
– A Chu, A Bích… lâu nay Mộ Dung gia đối với các ngươi thì cảm thấy như thế nào?
Hai nàng nhìn nhau.
Nhất là A Bích trong lòng có chút dự cảm bất thường, nhưng vẫn là nghiêm túc hồi đáp:
– Mộ Dung gia đối với chúng ta ân trọng như núi, chúng ta vốn chỉ là thân phận thị nữ, kỳ thực là được đãi ngộ chẳng khác gì tiểu thư, đối với Mộ Dung gia đương nhiên là cảm kích vạn phần, công tử gia có chuyện khó khăn gì muốn chúng ta đi làm sao?
– Cũng không có việc khó làm gì, các ngươi nếu bây giờ có muốn báo ân, ta cũng liền nói thẳng ra đây, ta hy vọng các ngươi từ nay về sau sẽ đi theo phục thị cho Cố huynh đệ…
Mộ Dung Phục đã hạ quyết tâm, cũng không do dự, liền đem mục đích của mình nói cho các nàng biết, hai nàng bị đột nhiên biến hóa hoảng sợ á khẩu không trả lời được.
A Chu thì kinh ngạc vừa mang theo mừng rỡ.
Còn đối với A Bích thì thật là sấm sét giữa trời quang, mặc dù nàng chính xác đối với Cố Hàn Uyên có hảo cảm, nhưng mà tầm đó cũng không đủ để vượt qua địa vị Mộ Dung Phục ở trong lòng của nàng, lúc này bị Mộ Dung Phục lấy loại phương thức này đưa cho Cố Hàn Uyên, trong lòng bi thương không thể nói rõ, A Bích khóe mắt rưng rưng, hỏi:
– Công tử gia… công tử không còn cần chúng ta sao?
Mộ Dung Phục nghiêm sắc mặt:
– Sao có thể nói không cần các ngươi chứ? Bây giờ Mộ Dung gia tao ngộ nguy nan, cho nên để cho các ngươi tìm chỗ dung thân tốt hơn, chẳng lẽ là không đúng sao?
– Chúng ta có thể cùng công tử gia cùng nhau đối mặt nguy nan…
A Bích cũng không sợ bị liên lụy, cái dạng bị đưa cho người khác làm cho nàng đau đớn.
– Các ngươi bất quá chỉ là hai nữ nhân nhu nhược, thì làm như thế nào để hỗ trợ ta? Đi theo Cố huynh bên kia, đó là cục diện tốt nhất đối với tất cả mọi người.
Mộ Dung Phục thấy A Bích một mực tại cự tuyệt, cảm giác tại trước mặt Cố Hàn Uyên bị ném đi mặt mũi, âm thanh lạnh lùng nói:
– Vừa rồi không phải là các ngươi nói nguyện ý báo đáp ân tình Mộ Dung gia sao? Như thế nào bây giờ lại không muốn?
A Bích như bị sét đánh, tuyệt vọng đáp:
– Công tử gia, chúng ta sẽ thật tốt phục thị Cố công tử.
A Chu toàn trình không có nói một câu, nàng vốn là ưa thích Cố Hàn Uyên, cho dù đối với Mộ Dung Phục dùng cái loại phương thức này tiễn đưa các nàng cho Cố Hàn Uyên thì bất mãn, nhưng có thể đi theo Cố Hàn Uyên loại kết quả này, lại là cầu còn không được.
Chẳng qua là vì quá bất ngờ…
Mộ Dung Phục thiết yến khoản đãi qua Cố Hàn Uyên xong, an bài cho Cố Hàn Uyên một gian phòng, còn dặn dò A Chu cùng A Bích đi qua thật tốt phục thị Cố Hàn Uyên như đã từng phục thị mình…
Mộ Dung Phục đối với chuyện nam nữ hoan ái thì không có hứng thú nhiều gì, hắn xem A Bích và A Chu như là nơi hắn dùng để phát tiết mỗi khi mình có nhu cầu mà thôi, cho nên hắn vô cùng hiểu được dùng cái loại phương thức này để lấy lòng Cố Hàn Uyên.
Hai nàng nếu đã nhận mệnh, đương nhiên sẽ không dám phản đối nữa, lúc vào phòng nhìn thấy Cố Hàn Uyên đang ngồi ở trên ghế nhìn xem hai nàng tiến vào, hai nàng lúc này có chút xấu hổ, trước khi tới đây thì đã biết sắp phát sinh ra chuyện gì rồi…
Chỉ là Cố Hàn Uyên cũng không có gấp gáp, mà là mời các nàng ngồi xuống rồi rót trà cho các nàng…
– Ta biết các nàng không có nguyện ý, nếu như bây giờ hối hận, ta vẫn có thể làm chủ để các nàng quay trở về với Mộ Dung Phục…
Cố Hàn Uyên vẫn là nhẹ nhàng cười nói, đương nhiên lời này nghe qua thì dễ nghe, nhưng người nào tin thì đúng là ngu ngốc.
A Chu nghe xong hắn lời này thì lại gấp, nàng lo lắng quả thật là hắn đem hai nàng đưa trở về, nên vội vàng nói:
– Cố công tử, tiểu nữ không muốn…
Lời này làm cho A Bích kinh ngạc nhìn về phía A Chu, A Chu bị kích động xấu hổ mặt đỏ bừng, nhưng vẫn là lắp bắp nói:
– Cố công tử, kỳ thực từ thời điểm tại Hạnh Từ Lâm thì tiểu nữ đã ưa thích công tử…
– A Chu… ta cũng rất ưa thích nàng a…
Cố Hàn Uyên nói xong liền đem A Chu ôm vào trong ngực, thân thể A Chu lập tức liền mềm nhũn ra, tựa ở trong ngực Cố Hàn Uyên.
Cố Hàn Uyên lại hướng phía A Bích hỏi:
– A Bích, vậy còn nàng? Có cần ta tiễn đưa nàng trở về không?
– Tiểu nữ…
A Bích chần chừ, Cố Hàn Uyên thấy vậy thì do dự nói:
– Kỳ thực lời này ta nói có chút không thích hợp, nhưng ta cảm thấy vẫn có thể để các nàng biết qua một chút.
Gặp hai nữ đều hiếu kỳ xem lắng nghe, Cố Hàn Uyên nói:
– Đó là vì Mộ Dung công tử là muốn học một môn tuyệt học của ta nên mới đem xem hai nàng như là thù lao đưa tới cho ta, A Bích, nếu như nàng còn tiếp tục lưu lại bên cạnh Mộ Dung công tử cũng chưa hẳn là chuyện tốt. Đâu…
Cố Hàn Uyên lời này vừa nói ra, A Bích nước mắt liền rơi xuống, nếu như là vì chuyện khác có thể còn chưa nhất định, nhưng mà vì tuyệt học, ý muốn lập chí phục quốc của Mộ Dung Phục hoàn toàn có thể làm được cái chuyện đưa các nàng ra ngoài để đánh đổi lấy…
Cố Hàn Uyên ôn nhu lau sạch lấy nước mắt trên gò má A Bích, cứ như vậy im lặng chờ tâm tình nàng bình phục lại.
A Bích ngẩng đầu nhìn Cố Hàn Uyên, trong lòng run sợ một hồi, cảm giác kháng cự bất tri bất giác liền không còn có, do dự rồi chủ động cũng đến dựa vào một bên Cố Hàn Uyên ôm ấp.
Cố Hàn Uyên nhìn xem hai nàng trái phải khuôn mặt diễm như xuân hoa, biết các nàng đã triệt để buông xuống Mộ Dung gia, cũng là buông xuống Mộ Dung Phục.
Mộ Dung Phục thực sự là thân ở trong phúc mà không biết phúc.
Bóng đêm dần khuya…
Nhìn xem A Chu cái kia mấp máy bờ môi, Cố Hàn Uyên cúi đầu xuống, lập tức hôn lên duỗi lưỡi vào miệng của A Chu, nàng trong phút chốc kinh ngạc qua, mặc cho đầu lưỡi của hắn liếm láp khám phá bên trong khoang miệng của nàng…
Còn một tay của hắn thì duỗi xuống bên trong quần của A Bích, khi bàn tay của Cố Hàn Uyên lướt qua thảm cỏ lông đen mịn kia, thi A Bích sững sờ, có chút không biết làm sao, theo bản năng hai chân có chút khép lại…
A Chu lúc này đang khép mắt, dần dần dường như đang hưởng thụ lấy, đã dùng lưỡi của mình đáp ứng với đầu lưỡi của hắn, hai đầu lưỡi rất nhanh cùng nhau quấn giao mút hút cuồng nhiệt…
Một bên A Bích vẫn cứ vậy sững sờ, trong lòng thì ngượng ngùng, bên dưới hạ thể của nàng thì đang tỏa nhiệt có chút âm ướt khi những ngón tay của hắn kiên trì vuốt ve, cuối cùng nhịn không được, bất giác hai chân có chút mở rộng ra, để cho ngón tay của hắn thuận tiện hơn duỗi vào cái khe thịt kia, A Bích tâm đã bắt đầu nhảy lên, khuôn mặt càng là nóng đỏ…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ân Tố Tố |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang |
Tình trạng | Update Phần 144 |
Ngày cập nhật | 16/01/2024 12:51 (GMT+7) |