Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 » Phần 129

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 2 - Dịch giả Meode

Phần 129

Giữa trường giáo chúng nhìn nhau, đã thấy khinh công của hắn cùng với thủ pháp vừa rồi, biết võ công của hắn cao siêu tận thế nào, nghe hắn uy hiếp, trên mặt tất cả đều tin là thật không có nghi ngờ gì cả…

Chỉ có Bình Nhất Chỉ mặt không hề cảm xúc, bình tĩnh nói:

– Ngươi chuyến này là đi giết người, Mộ Dung Phục cũng không phải là hạng người dễ dàng chịu chết, ngươi lại mang theo Thánh Cô ở bên người, bó tay bó chân trở thành gánh nặng của ngươi, với lại nếu không cẩn thận gây nên thương tổn trên thân thể nàng, thì bằng hữu của ngươi cũng không sống nổi. Tống công tử chi bằng để Thánh Cô lưu lại, ta lấy danh tiếng của mình trên giang hồ đảm bảo, chỉ cần ngươi mang về đầu Mộ Dung Phục, ta nhất định đem vị cô nương này hoàn hoàn chỉnh khỏe mạnh trả lại cho ngươi.

– Tống Thanh Thư, ngươi nếu như nghe theo lời của hắn, thì chúng ta chỉ có nước mặc cho người xâu xé.

Tống Thanh Thư chưa kịp trả lời, Triệu Mẫn đã cướp lời mở miệng trước. Nàng tuy rằng người đang ở trong hiểm cảnh, nhưng rõ ràng chỉ cần Tống Thanh Thư vẫn còn nắm bắt tính mạng Thánh Cô, thì sự an nguy có thể còn được bảo đảm, nàng lo lắng Tống Thanh Thư nhất thời hồ đồ, sẽ giao lại Nhậm Doanh Doanh cho bọn họ.

– Yên tâm, tại hạ không ngốc vậy đây.

Tống Thanh Thư khẽ mỉm cười, vẫn không chế Nhậm Doanh Doanh.

– Bình đại phu, bằng hữu của tại hạ cũng giống như tại hạ tính tình đa nghi, Thánh Cô có thể tạm thời không thể thả ra được.

Bình Nhất Chỉ thấy không ngoài dự đoán dáng vẻ, nhàn nhạt nói:

– Tống công tử phải cẩn thận, nếu trên người Thánh Cô có tổn thương gì, ta sẽ trả lại gấp mười lần trên người bằng hữu của ngươi.

– Bình Nhất Chỉ, nếu như may mắn ta không chết, ngày sau chắc chắn nơi này của người ta sẽ san thành bình địa.

Triệu Mẫn lạnh lùng nói.

Đối với Triệu Mẫn uy hiếp, Bình Nhất Chỉ quan tâm đến, cười nhạo nói:

– Xem cô nương làm ra dáng vẻ, nhưng cũng là kẻ ngốc. Uy hiếp lão phu là người chữa thương cho ngươi, không sợ ta nhỡ tay run lên, trên mặt người rạch trung đường dao sao?

Triệu Mẫn mày liễu dựng đứng, đột nhiên bình tĩnh lại, nhìn Tống Thanh Thư nói:

– Nếu thấy việc không thể làm được, ngươi cứ quay trở về, cứ dùng cái biện pháp kia cứu ta là được rồi.

Tống Thanh Thư ngạc nhiên, cười cổ quái:

– Không sợ tại hạ cố ý làm việc không thành, chỉ vì để dùng phương pháp kia sao?

– Ngươi tuy rằng rất đáng ghét, nhưng hiện tại có người so với ngươi còn chán ghét hơn nhiều lắm.

Triệu Mẫn từ tốn nói.

– Huống chi, ta biết ngươi không phải là loại người như vậy.

– Ai, đừng xem tại hạ tốt như thế chứ…

Tống Thanh Thư sờ mũi.

– Tại hạ đối với mình cũng không đủ tự tin như thế. Được rồi… để không phụ lòng lần này tín nhiệm, tại hạ sẽ mau quay trở lại.

Nói xong hắn nắm lấy bả vai Nhậm Doanh Doanh rất nhanh biến mất, hướng về phía căn miếu đổ nát chạy đi.

– Nha đầu, thương thế của người bây giờ, thiên hạ có thể cứu được sẽ không vượt qua ba người, Tống Thanh Thư có tài cán gì, mà hắn lại có biện pháp cứu chữa khỏi ngươi khỏi thương thế?

Thấy Tống Thanh Thư rời đi, Bình Nhất Chỉ không kiềm chế nổi hiếu kỳ, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Triệu Mẫn hỏi.

– Bình đại phu không phải tự xưng là thiên hạ thần y sao? Vì sao chỉ có chuyện này lại không rõ ràng?

Triệu Mẫn châm chọc nói rằng, nếu là biện pháp thông thường, nói cho lão biết cũng không có gì ghê gớm, có điều biện pháp này của Tống Thanh Thư, quá xấu hổ mở miệng, Triệu Mẫn làm sao nói được với người ngoài.

– Chuyện này…

Bình Nhất Chỉ trở nên trầm tư, trong miệng tự lẩm bẩm.

– Thiên Sơn tuyết liên, nhân sâm ngàn năm, cũng có thể tạm thời kéo dài tính mạng, nhưng muốn chữa khỏi cho nha đầu này tuyệt đối không thể, Hồ Thanh Ngưu đã chết, chỉ có Tiết Mộ Hoa cùng… cùng Độc Thủ Dược Vương thì có thể cứu nha đầu này, còn Tống Thanh Thư có tài cán gì, mà lại có thể cứu nàng? Không nghĩ ra… không nghĩ ra… Chẳng lẽ hắn cũng học được Nhất Dương Chỉ của Đại Lý, không tiếc hao tổn công lực tu luyện bao nhiêu năm, chỉ để bằng mọi cách phải cứu nha đầu này?

Triệu Mẫn cũng không quan tâm lão đang nói cái gì, trái lại nhìn về phía Tống Thanh Thư biến mất, trên mặt mang ưu lo, nàng mới vừa nói Tống Thanh Thư giết không được Mộ Dung Phục cũng không quan trọng, chính mình đồng ý dùng phương pháp của hắn trị thương, nhưng đó chỉ là tìm cớ, vừa giảm bớt áp lực cho Tống Thanh Thư, vừa để Bình Nhất Chỉ nghi thần nghi quỷ, không khỏi sợ ném chuột vỡ đồ.

Tống Thanh Thư hướng về phía căn miếu đổ nát chạy đi, cũng là thở dài, hắn làm sao không hiểu lời nói mới rồi của Triệu Mẫn, đó là kế tạm thời, với tính cách cương liệt của nàng, e rằng cho dù có chết cũng sẽ không để cho mình dùng cái loại phương pháp kia cứu nàng.

Không thể vì Triệu Mẫn mà giết chết Mộ Dung Phục, tuyệt đối không thể, nếu như không phải Triệu Mẫn, mà đó là Hạ Thanh Than hoặc là Song Nhi, nếu bị bức ép bất đắc dĩ, Tống Thanh Thư có thể đành phải che giấu lương tâm của mình, quyết giết Mộ Dung Phục.

Mặc dù đối với Triệu Mẫn hắn cũng rất có hảo cảm, nhưng bây giờ thực tế Triệu Mẫn đang là kẻ đối địch với mình, vậy thì mình cần gì vì nàng mà phải trả giá nhiều như vậy, còn không cần nói đến việc Mộ Dung thế gia ở giang hồ cùng với địa vị Nam Tống, chỉ dựa vào ngày trước hắn giúp đỡ mình, nên mình mới có thể học được Thần Chiếu Kinh, thì đã không có thể giết hắn rồi. Cho nên dù mặt ngoài đáp ứng Bình Nhất Chỉ, chỉ có điều đó là kế hoãn binh để Bình Nhất Chỉ trước tiên cứu Triệu Mẫn cái đã.

Tống Thanh Thư cũng hết sức tò mò, Bình Nhất Chỉ cùng Mộ Dung Phục chẳng có mối quan hệ liên đới gì cả, thế thì tại sao lại kêu mình đi giết hắn? Hỏi dò Bình Nhất Chỉ chắc chắn là không thể, chỉ có thể từ nơi Mộ Dung Phục thám thính ra manh mối mà thôi.

Một đêm không ngủ, thêm vào chạy tới chạy lui, Tống Thanh Thư khó tránh khỏi mệt mỏi, có điều bây giờ việc can hệ trọng đại, hắn cố chống đỡ tinh thần, may là dựa vào võ công Mộ Dung Phục, đối với hắn có thể không tạo thành được uy hiếp gì.

Nghĩ đến Mộ Dung Phục với võ công Đấu Chuyển Tinh Di, Tống Thanh Thư chần chờ chốc lát, liền từ trong lồng ngực lấy ra một mặt nạ che mặt, hắn suy đoán Mộ Dung Phục khí lượng nhỏ hẹp, nếu như nói thẳng cho biết, Mộ Dung Phục chưa chắc sẽ cùng hợp tác với mình cứu ra Triệu Mẫn, sẽ làm làm lỡ thời gian, chi bằng trước tiên cứ khống chế, đem hắn đến trước mặt Bình Nhất Chỉ rồi tính.

Đương nhiên, Tống Thanh Thư cũng có ý định nhân cơ hội này thử xem Đấu Chuyển Tinh Di uy danh hiển hách trong chốn võ lâm đến cùng có gì thần diệu, mà có thể từ miệng Độc Thủ Dược Vương đã từng nói là nổi danh ngang hàng với Bạch Thủ Thái Huyền Kinh và Quỳ Hoa Bảo Điển.

– Cao nhân đến thăm, hà tất phải giấu giấu diếm diếm như vậy?

Tống Thanh Thư vừa chần chờ, thì từ trong căn miếu đổ nát truyền đến tiếng nói của Mộ Dung Phục.

– Không hổ là ‘Bắc Kiều Phong, Nam Mộ Dung’, tại hạ vừa dừng lại, thì đã bị Mộ Dung công tử nhận biết.

Tống Thanh Thư nói, nhanh chân hướng về trong miếu đổ nát đi đến, nhưng trong lòng kinh hãi, võ công Mộ Dung Phục so với hắn tưởng có vẻ cao hơn rất nhiều a.

– Các hạ là người phương nào?

Thấy Tống Thanh Thư che mặt, Mộ Dung Phục giật mình, lặng lẽ cầm lên bảo kiếm, ngưng thần đề phòng nói.

Phóng tầm mắt nhìn tới, Mộ Dung Phục phong thái vẫn là phong lưu tuấn lãng công tử thế gia, chỉ là khác trước, bên cạnh hắn không có Vương Ngữ Yên quốc sắc thiên hương làm bạn.

– À… Mộ Dung công tử… vị biểu muội thông hiểu võ công thiên hạ kia sao không đi cùng vậy?

Tống Thanh Thư hỏi.

Thấy hắn vừa mở miệng liền hỏi đến biểu muội mình, Mộ Dung Phục rất khó chịu, hắn cuộc đời kiêng kỵ nhất lúc luận võ thì có biểu muội ở một bên chỉ chỉ chỏ chỏ, khiến người ta chỉ tán thưởng đến biểu muội, còn Nam Mộ Dung thì không ai nhắc đến.

– Không nhọc đến các hạ bận tâm, biểu muội tại hạ rất khỏe mạnh, không biết các hạ tìm ta có chuyện gì không?

Nghe ra trong giọng nói Mộ Dung Phục địch ý, Tống Thanh Thư cười nhạt:

– Cũng không có việc lớn gì, chỉ là muốn mượn cái cổ trên người của công tử dùng một lát.

Mộ Dung Phục tức giận:

– Ha ha, chỉ bằng vào mà muốn muốn lấy tính mạng Mộ Dung Phục ta?

– Mộ Dung công tử, tại hạ có một lời khuyên bảo. Trong chốn võ lâm Cô Tô Mộ Dung uy danh rất lẫy lừng, chỉ có điều kỳ nhân dị sĩ trên giang hồ thì nhiều không kể xiết, họ có võ công cao hơn công tử gấp nhiều lần, công tử vẫn nên phải cẩn thận thì tốt hơn.

Tống Thanh Thư từ tốn nói.

Mộ Dung Phục cười gằn:

– Mộ Dung Phục không xưng là vô địch thiên hạ, có điều chỉ bằng chỉ là dựa vào các hạ, dám nói khoác muốn lấy tính mạng của ta?

– Tại hạ có nói khoác hay không thì phải thử xem sẽ biết.

Lời vừa nói ra vừa ra, Tống Thanh Thư đã đánh tới trước mặt Mộ Dung Phục.

Mộ Dung Phục giật nảy mình, vội vã một chiêu kiếm vung tới, vậy mà chỉ bổ vào một bóng ảnh, kinh hãi, ngay lập tức liền cảm nhận được bả vai truyền đến một luồng khí lực uy thế, Nam Mộ Dung cũng không phải chỉ là hư danh, bả vai liền chìm xuống, thuận thế liền dùng Đấu Chuyển Tinh Di đem chiêu thức Tống Thanh Thư hóa giải…

– Ồ…

Tống Thanh Thư nhìn tay mình, vừa rồi từ bả vai Mộ Dung Phục truyền đến một luồng nhu lực, dẫn dắt sức mạnh của mình giống như kích vào trong đầm sâu, trong phút chốc đem chiêu thức hóa thành vô hình.

– Đấu Chuyển Tinh Di quả nhiên danh bất hư truyền.

– Các hạ khinh công cũng cao minh vô cùng.

Nghe được Tống Thanh Thư tán thưởng, Mộ Dung Phục không cao hứng nổi, với thân pháp quỷ mị của Tống Thanh Thư, chỉ sợ là hắn đã gặp phải một kẻ địch nguy hiểm, liền đem bảo kiếm hoành ở trước người, ngưng thần tĩnh khí nhìn Tống Thanh Thư, không dám khinh thường.

Tống Thanh Thư thong thả không vối tấn công, nói:

– Trong lòng tại hạ vẫn có nỗi nghi hoặc, mong rằng Mộ Dung công tử giải thích một phen.

Cũng không đợi Mộ Dung Phục đáp lời, tiếp tục nói.

– Vốn nghe Cô Tô Mộ Dung có Đấu Chuyển Tinh Di thần diệu vô biên, am hiểu nhất lấy đạo của người trả lại cho người, nhưng trong thiên hạ võ công nhiều không kể xiết, chẳng lẽ Mộ Dung thế gia thông hiểu hết võ học thiên hạ, đồng thời so với kẻ địch tu luyện một loại võ công mấy chục năm lại càng cao minh hơn?

Vấn đề Tống Thanh Thư hỉ cũng chính là bí mật lớn nhất của Mộ Dung thế gia, Mộ Dung Phục làm sao cho biết được, chỉ là lạnh rít lên:

– Đấu Chuyển Tinh Di bác đại tinh thâm, lại há lại cho hạng giá áo túi cơm dò xét.

– Công tử không muốn nói, cũng cũng không sao, tại hạ sẽ thử thì sẽ biết…

Tống Thanh Thư không để ý chính sự, cũng phải là trì hoãn thời gian cùng Mộ Dung Phục giao đấu. Thực sự là Đấu Chuyển Tinh Di ở trong chốn giang hồ uy danh quá thịnh, hôm nay có cơ hội cùng Mộ Dung Phục xem thử bản lĩnh thật sự, vừa vặn để hắn tìm hiểu một phen.

– Các hạ cứ việc thử…

Mộ Dung Phục kiêng kỵ khinh công Tống Thanh Thư chiếm lấy thượng phong, không dám để cho hắn ra tay trước, vội vã công kích tới…

– Đây chính là Liễu Như kiếm pháp cũng nổi tiếng của Mộ Dung thế gia?

Tống Thanh Thư nhẹ nhàng bước chân, mỗi lần khi thấy hiểm chiêu lại tách ra khỏi kiếm chiêu Mộ Dung Phục, bộ dạng nhẹ như đi mây về gió, chỉ đến lúc không thể tránh được, mới dùng chỉ khí đánh văng thân kiếm của đối phương ra.

– Đạn Chỉ thần công? Các hạ chẳng lẽ là người của Đào Hoa Đảo…

Trên thân kiếm truyền đến rung động làm hắn suýt chút nữa không cầm nổi thanh kiếm, Mộ Dung Phục vừa giận vừa sợ.

– Mộ Dung công tử quả nhiên bác thông bách gia, đối với lai lịch thiên hạ võ công biết quá tường tận, chỉ là lần này công tử đã nhìn lầm, tại hạ sử dụng là tầm thường đạn chỉ bình thường mà thôi, không phải là võ công Đào Hoa Đảo.

Tống Thanh Thư vừa né tránh, vừa cười nhạt nói.

– Làm sao có khả năng như vậy?

Thấy Tống Thanh Thư gảy ngón tay một cái liền chấn động để cổ tay tê dại, Mộ Dung Phục đã kinh hãi, theo suy nghĩ liền cho rằng đây là Đạn Chỉ thần công huyền diệu.

– Thiên hạ võ công đều là trăm sông đổ về một biển, cho nên đạn chỉ này có thể tương thông cùng với Đạn Chỉ thần công của Hoàng đảo chủ cũng không phải là không thể, Mộ Dung công tử hà tất câu nệ về điều này.

Tống Thanh Thư một lời nói nói tới làm cho sắc mặt Mộ Dung Phục lúc đỏ lúc trắng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/12/2019 03:36 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba