Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 » Phần 82

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 2 - Dịch giả Meode

Phần 82

– Được!

Tống Thanh Thư không do dự, đem các bản da dê kinh thư chuẩn bị kỹ càng từ lâu giao cho Quỳ Hoa lão tổ.

Quỳ Hoa lão tổ cầm những tấm địa đồ lên mà hai tay run rẩy, lão đã đọc thuộc làu làu bên trong bản da dê của kinh thư Chính Hoàng Kỳ, đại thể quét qua, nên lướt mắt nhìn qua thì biết đây là những tấm địa đồ thật sự, cẩn thận vào trong ngực áo, nhìn Tống Thanh Thư nói:

– Tiểu tử, lão tổ hôm nay rất cao hứng, có muốn lão phu ra tay giúp ngươi một tay?

Tống Thanh Thư biết Quỳ Hoa lão tổ lúc này trong lòng có bao nhiêu kích động, nếu mình mở miệng, chắc chắn lão sẽ đồng ý ra tay giúp đỡ cùng đối phó Khang Hi, nhưng Tống Thanh Thư vẫn lắc đầu từ chối:

– Đây là ta chuyện giữa hắn và vãn bối, nên vãn bối muốn đơn độc cùng hắn kết thúc.

Quỳ Hoa lão tổ ngạc nhiên, không ngờ Tống Thanh Thư lại không cảm kích, có điều lão cũng chỉ là thuận miệng nói, bây giờ tâm tư đều một mạch đặt vào Long mạch Mãn Thanh trên người, nên thuận theo nói:

– Cũng được, vậy lão phu đi trước vậy.

Vừa dứt lời, thân hình liền như một luồng khói xám biến mất không tăm hơi.

– So với Quỳ Hoa lão tổ, khinh công của ta vẫn chênh lệch thua kém một phần hỏa hầu a.

Tống Thanh Thư ngẩn ngơ thở dài.

Màn đêm buông xuống, Khang Hy đang một mình ở trong phòng xử lý tấu chương, đồng thời trong đầu suy tư: “Bây giờ Thịnh Kinh thành đã hoàn toàn bị khống chế trong tay, gia quyến những tướng lĩnh của Hoằng Lịch đang xuất chinh cũng nằm ở trong tay mình, huống chi Hoằng Lịch giờ đã chết, tất cả người nhà cũng đã bị khống chế, cục diện đã chắc chắn, những tướng lãnh kia nếu nhận được thánh chỉ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì tất cả sẽ khuất phục… có điều cũng không thể chủ quan, phải phòng bị tâm phúc còn lại của Hoằng Lịch nhân cơ hội phản công…”

Khang Hi suy đi nghĩ lại, chợt cảm thấy đau đầu, đem bút son ném qua một bên, cũng lười phê duyệt tấu chương, đột nhiên nhớ đến Mã Xuân Hoa, trong lòng hơi động, năm xưa nàng chỉ là một cô nương không rành thế sự, bây giờ đã trở thành một thiếu phụ phong vận yểu điệu, đôi mông, bầu vú đã nảy nở sung mãn khác trước nhiều, đặc biệt nghĩ đến thân xác của nàng đã từng bị vài nam nhân cưỡi lên trên người lúc thân phận còn mang đặc thù, Khang Hi cảm thấy thân thể mình nóng lên, vừa rồi đã hạ lệnh cho nàng tắm rửa sạch sẽ để đến đây hầu hạ mình.

– Tiểu Đặng tử… tuyên cáo Mã cô nương đến đây.

Nào ngờ gọi liên tiếp hai tiếng, bên ngoài cửa không có ai phản ứng, Khang Hy tức giận ám sinh, tên nô tài này không sợ rơi đầu sao. Đột nhiên vẻ mặt biến đổi, nhìn từ trong bóng tối sau cây cột xuất hiện một bóng người.

– Hoàng thượng không cần hô to, Tiểu Đặng tử không nghe thấy đâu.

Tống Thanh Thư từng bước một bước ra ngoài.

Khang Hi cảm giác thấy nặng nề, trên mặt cố lộ ra nụ cười ôn hòa:

– Tống ái khanh muộn như vậy mà còn tìm trẫm, có chuyện gì vậy?

Tống Thanh Thư trầm mặc một lúc, cuối cùng khẽ nói:

– Hoàng thượng cần gì phải thăm dò giả bộ hồ đồ.

Khang Hi sắc mặt đột nhiên trở nên vô cùng âm trầm:

– Ngươi có biết đối với trẫm mà nói như vậy, đã phạm vào bất kính chi tội.

– Ta biết.

Tống Thanh Thư bình tĩnh nhìn Khang Hy.

Lúc này Khang Hy chỉ cảm thấy sau lưng một luồng hơi lạnh bốc thẳng lên, trầm thanh nói:

– Tống Thanh Thư, nếu như bây giờ ngươi lui ra, trẫm nể tình ngày trước có công lao, có thể chuyện cũ sẽ bỏ qua.

Nghe được Khang Hi nói, Tống Thanh Thư nói:

– Đã đến mức độ này, hoàng thượng cảm thấy ta sẽ rút lui về sao?

Khang Hy mới vừa tiêu diệt xong Hoằng Lịch, lòng tự tin đang đạt đến đỉnh cao trước nay chưa từng có, tức giận xông lên, vung tay lên, lạnh lùng:

– Giết hắn.

Theo Khang Hi ra lệnh một tiếng, bốn tên hắc y nhân từ trong bóng tối chậm rãi xuất hiện đi ra, đem Tống Thanh Thư vây vào ở chính giữa.

– Tống Thanh Thư, ngươi thật sự cho rằng thủ hạ của trẫm không có cao thủ nào sao?

Khang Hy rít lên.

– Đại Thanh Quốc thu thập các loại tuyệt thế bí tịch võ học, mấy người này từ nhỏ đã được tiếp thu huấn luyện nghiêm khắc nhất, luyện tập võ công thượng thừa, nếu so trên giang hồ thì cũng không thua kém gì chưởng môn nhân của Thiếu Lâm, Võ Đang đâu.

Cảm nhận được trên người mấy tên hắc y nhân tỏa ra sát khí, Tống Thanh Thư nhướng mày, chờ nghe Khang Hy nói, khô cười nhạo nói:

– Chưởng môn phái Thiếu Lâm thì ta không dám nói, còn chưởng môn Võ Đang… Ha ha, chỉ cần Trương Chân Nhân phất tay không dung sức, bọn họ sẽ hoàn toàn bị áp chế…

Mấy tên hắc y nhân nghe vậy thì tức giận, tên ra vẻ cầm đầu ra hiệu bọn họ bình tĩnh, châm chọc nói:

– Võ công Trương Chân Nhân như thế nào thì chúng ta không dám nói, còn các hạ thì sao, ở trong mắt huynh đệ của chúng ta, chỉ là gà đất chó sành mà thôi, cao thủ cái gì đệ nhất Thịnh Kinh thành Ngọc Chân Tử, còn bị tại hạ chỉ dùng một chiêu thì đã mất mạng…

Ngọc Chân Tử lúc trước cùng Kim Xà vương Viên Thừa Chí bất phân thắng bại, rồi nương nhờ vào Hoằng Lịch, quét ngang Thịnh Kinh thành không có địch thủ, danh tiếng cũng là có một không hai, kết quả mấy lần bị bại vào Tống Thanh Thư tay, để người trong chốn giang hồ nhận thấy võ công của Tống Thanh Thư thâm sâu không lường được, nhưng mấy tên hắc y nhân này lại dễ dàng giết chết Ngọc Chân Tử, đương nhiên sẽ cảm thấy võ công Tống Thanh Thư không phải là rất ghê gớm.

– Ô…

Tống Thanh Thư cả kinh, ở trên giang hồ thì Ngọc Chân Tử được cho là cao thủ hàng đầu, hơn nữa lại có khinh công trác tuyệt, lại chết ở trong tay bọn họ như vậy, thự khó mà tin nổi.

– Ngọc Chân Tử chết như thế nào vậy?

Thấy tên mặt chữ điền lộ ra vẻ kiêu ngạo, Tống Thanh Thư liền chuẩn bị sẵn sàng, mấy tên này e rằng thật sự có chút bản lĩnh gây khó khăn…

– Tự báo danh tự đi, Tống mỗ chưa bao giờ giết hạng người vô danh.

Tống Thanh Thư đã khác trước nhiều rồi, rất nhanh bình tĩnh lại, từ tốn nói.

– Khi nào nhìn thấy Diêm La vương, nhớ báo cho lão nhân gia biết người giết các hạ chính là Ngụy Mặc Dã vậy!

Vừa dứt lời, tên cầm đầu kia đã biến mất.

Chỉ thấy ánh đao lóe lên, Ngụy Mặc Dã đã trở về chỗ cũ, mũi đao chúc xuống, trên mũi đao mang theo một vài giọt máu tươi.

– Đao pháp của các hạ rất nhanh…

Tống Thanh Thư nhìn vết thương trên vai mình, giọng nói tựa hồ khen ngợi.

Vừa xuất chiêu rõ ràng đã chiếm thượng phong, nhưng Ngụy Mặc Dã không ra vẻ mừng rỡ, cay đắng nói:

– Khinh công của các hạ càng nhanh hơn.

– Chiêu này tên gọi là gì?

Tống Thanh Thư hiếu kỳ hỏi.

– Thiên ngoại lưu tinh.

Ngụy Mặc Dã nói, hắn tuy rằng danh tiếng không xuất hiện trên chốn giang hồ, nhưng cũng là bậc học võ kỳ tài hiếm thấy, hắn thông hiểu đạo lý các loại võ công bí tịch, độc đáo sáng tạo ra một chiêu “Thiên ngoại lưu tinh”, sau đó bất luận giao thủ với người nào đều chỉ cần dùng một chiêu, dù cho là cao thủ như Ngọc Chân Tử cũng không ngoại lệ, chỉ tiếc là cuối cùng vẫn bị Tống Thanh Thư né tránh được.

– Quả nhiên nhanh như sao băng.

Trong khi nói chuyện thì Tống Thanh Thư đã cầm mộc kiếm ở trong tay.

– Như vậy bây giờ xin mời các hạ xem qua chiêu này của tại hạ.

Ngụy Mặc Dã cũng không dám bất cẩn, vội vã hô mấy tên còn lại cùng lúc tấn công tới.

Tống Thanh Thư giơ kiếm vung lên, ngay lập tức ba tên hắc y nhân còn lại, ánh mắt tuyệt vọng khi nhìn thấy kiếm ảnh đầy trời, bọn chúng dùng hết bình sinh tuyệt học cũng không cách nào ngăn cản kiếm khí nhập xuyên qua cơ thể.

Ngụy Mặc Dã thấy thế mắt trợn trừng sắp nứt, hét lớn một tiếng, vận lên toàn bộ công lực, xen lẫn với bi phẫn, một chiêu xuất ra đột phá cực hạn, nhìn thấy mộc kiếm của Tống Thanh Thư lúc này vẫn chưa kịp phóng tới, Ngụy Mặc Dã tự tin đối phương sẽ không có khả năng tiếp tục tránh thoát được.

Đột nhiên vẻ mặt Ngụy Mặc Dã đại biến, khi thấy mộc kiếm trong tay Tống Thanh Thư như linh dương móc sừng vậy, rất tự nhiên chuyển tới phía trước, từng chiêu từng thức rõ ràng thấy rất chậm rãi, nhưng kiếm khí đi sau mà lại đến trước.

Cúi đầu nhìn mộc kiếm đâm xuyên thủng ngực mình, Ngụy Mặc Dã không cam lòng hỏi:

– Chiêu kiếm pháp này tên gọi là gì?

– Chiêu này tại hạ vừa ngộ ra, còn chưa kịp đặt tên…

– Chưa kịp đặt tên? Hảo kiếm pháp, hảo kiếm pháp…

Đôi mắt Ngụy Mặc Dã từ từ ảm đạm u tối đi.

Nhìn bốn cái cao thủ tuyệt đỉnh của mình dễ dàng chết ở trong tay Tống Thanh Thư, Khang Hy vội vã hướng về phía trong nội đường chạy đi, vừa chạy vừa hô to:

– Quỳ Hoa lão tổ cứu trẫm, lão tổ cứu trẫm…

Tiếng la nhanh chóng im bặt đi, chẳng biết lúc nào Tống Thanh Thư đã đứng ở trước mặt Khang Hi, trong tay mộc kiếm vừa vặn kê vào yết hầu.

– Hoàng thượng đang mong chờ Quỳ Hoa lão tổ xuất thủ cứu người sao?

Tống Thanh Thư ra vẻ đáng thương cho Khang Hi.

– Quỳ Hoa lão tổ đã lên đường đi tới Trường Bạch Sơn, tìm kiếm Long mạch của Đại Thanh rồi…

– Tứ Thập Nhị Chương Kinh?

Khang Hi rất nhanh phản ứng lại vấn đề then chốt.

– Vi Tiểu Bảo quả nhiên là do ngươi giết.

– Tiểu Bảo không phải ta giết, hắn xác thực thực là chết trong tay của Kiến Ninh công chúa.

Tống Thanh Thư thở dài nói.

– Kiến Ninh hay là người giết có khác nhau ở chỗ nào?

Khang Hy cười lạnh nói.

– Kiến Ninh chỉ là kẻ khờ khạo, trước khi chết cũng không biết bị ngươi sử dụng như là lợi khí của mình.

– Xem ra hoàng thượng đã sớm hoài nghi tất cả những chuyện này.

Tống Thanh Thư thu hồi Mộc Kiếm, nói.

Khang Hy dù sao cũng là một đời kiêu hùng, trải qua hoảng loạn, rất nhanh trấn định lại, biết rõ bây giờ chắc chắn phải chết, nhưng không muốn lộ ra sợ hãi:

– Không sai, chuyện đã xảy ra tại Sơn Hải Quan, ta vừa nghe qua liền biết trong đó tất có vấn đề kỳ quái, sau khi hỏi dò trong sứ đoàn tình hình, cuối cùng cũng suy đoán ra hắc thủ đứng phía sau có khả năng duy nhất chính là ngươi.

– Tại sao lúc đó Hoàng thượng không ngay lập tức trừng trị tội của ta?

Tống Thanh Thư vô cùng khâm phục công phu trấn định của Khang Hy bây giờ.

– Ngươi dù sao cũng là một kỳ tài hiếm thấy, trẫm tự cho có thể nhìn thấu tâm tư của ngươi. Vốn định lợi dụng ngươi, sau khi hoàn thành xong kế hoạch mới diệt trừ để báo thù cho Vi Tiểu Bảo, không ngờ đó chính là phạm vào sai lầm lớn nhất đời này của trẫm.

Khang Hy cực kỳ tiếc nuối.

– Hoàng thượng không cần hối hận, kỳ thực hoàng thượng cũng đã thành công, nếu không nghe được chính miệng hoàng thượng nói, ta sẽ không biết được là hoàng thượng đã biết rõ tất cả mưu tính của ta.

Tống Thanh Thư nghĩ đến mà sợ nói.

– Ha ha, trẫm lần đầu tiên gặp ngươi, cũng biết ngươi không cam lòng làm thuộc hạ, sớm muộn rồi sẽ có một ngày sẽ phản trẫm…

Khang Hy cười khổ nói.

– Có điều được làm vua, thua làm giặc, giờ nói nhiều lời cũng vô ích, nhưng có điều trẫm muốn biết, ngươi lúc này giết trẫm, ngoại trừ hư danh, đến tột cùng có được chỗ tốt gì?

Tống Thanh Thư trầm mặc một hồi, từ trong lồng ngực lấy ra một mặt nạ da người mỏng như cánh ve, không nói lời nào, chỉ là như vậy lẳng lặng nhìn Khang Hy.

– Được được được! Ngươi mưu tính thâm trầm, chuẩn bị rất chu đáo, trẫm thực sự là thua không oan.

Nhìn trước mắt tấm mặt nạ da người có khuôn mặt giống mình như đúc, Khang Hi xương cốt lạnh giá, cả người không kìm được run rẩy, chuyện đến nước này, mới triệt để tuyệt vọng.

– Đây là lúc trước có một nha hoàn nhà Cô Tô Mộ Dung dạy thuật dịch dung cho ta, ta vẫn tin rằng so với Cửu Âm, Cửu Dương chân kinh gì đó thì còn dùng đến nhiều hơn.

Nhớ đến năm xưa Hồ phu nhân mang mình tới Yến Tử Ổ cầu y, trong lòng Tống Thanh Thư nổi lên một chút ấm áp.

– Tống Thanh Thư, trẫm trước khi chết chỉ có một yêu cầu…

Khang Hy trên mặt không còn chút máu, cố gắng lắm mới có thể trấn định giọng nói không run rẩy.

– Chỉ cần có trong khả năng của ta, thì có thể đáp ứng…

Nhìn trước mắt Khang Hi cũng xứng đáng là một nam nhân, Tống Thanh Thư chân thành nói.

– Vậy thì ngươi hãy thay thế trẫm làm một hoàng đế thật sự đi…

Khang Hy rốt cục bình tĩnh lại.

Tống Thanh Thư sững sờ, làm sao cũng không nghĩ ra Khang Hi trước khi lâm chung lại Di ngôn như vậy, hắn định hỏi vì sao, thì Khang Hy đã lấy ra một cây đao nhỏ từ ống giày ra, thần thái khá là ung dung:

– Ha ha, trẫm là thiên tử, có thể lấy tính mạng trẫm ngoại trừ Thượng thiên, thì chỉ có tự trẫm giết chết chính mình mà thôi.

Dứt lời liền cầm đao tự vận chết.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/12/2019 03:36 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba