Thấy song phương tạm thời rơi vào thế giằng co, Trương Tòng Khê lo lắng quần hùng sẽ cùng nhau tiến lên, nên hiện thân để ổn định lại thế cuộc, quả nhiên khi nhìn thấy người của phái Võ Đang ra mặt, cho dù là có thêm người muốn ra tay cũng phải cân nhắc lại, không thể không nể mặt mũi của phái Võ Đang.
– Thanh Thư, nếu như ngươi vô tội, vì sao không cho mọi người vào trong hang động nhìn xem, để trả lại cho ngươi một sự công bằng?
Ân Lê Đình phụ họa nói.
Nếu là ngày trước, hắn cùng Trương Tòng Khê cũng đều sẽ hoài nghi Tống Thanh Thư sẽ làm ra cái chuyện bỉ ổi này như vậy, dù sao lúc trước Tống Thanh Thư bởi vì nhìn trộm nữ đệ tử phái Nga Mi tắm rửa mà ngộ sát Mạc Thanh Cốc.
Nhưng từ khi xảy ra việc Tống Thanh Thư ám sát Khang Hy, thiên hạ đều kinh phục, ngay cả Trương Tam Phong cũng chính miệng thừa nhận là hiểu lầm Thanh Thư tên tiểu tử này, do đó mấy huynh đệ Ân Lê Đình lại một lần nữa xem Tống Thanh Thư như là môn nhân của phái Võ Đang, vì thế bây giờ không muốn tin rằng hắn dám coi trời bằng vung, đối với Hoàng Dung làm ra cái chuyện như thế này, huống chi chuyện lần này quả thật có chút kỳ lạ, nên hai huynh đệ quyết định trong bóng tối âm thầm giúp Tống Thanh Thư một tay.
Tống Thanh Thư cười khổ:
– Tứ thúc, Lục thúc… không phải tiểu điệt không muốn để mọi người vào trong hang động, mà là bởi vì…
– Bởi vì tại sao?
Huyền Trừng tiếp tục trợn mắt, lão đã mấy lần ăn quả đắng ở trong tay Tống Thanh Thư, nhưng lão vẫn không cho là là đối phương võ công cao chính mình, mà là bởi vì đối phương quá mức giảo hoạt, nếu không nể mặt Võ Đang, lão đã một lần nữa lại ra chiêu, nhất định phải cùng Tống Thanh Thư phân ra thắng bại cho bằng được.
– Bởi vì vừa rồi tại hạ đang cùng cơ thiếp hoan ái vừa xong, bây giờ xiêm y của nàng xốc xếch, cho nên không tiện xuất hiện ra ở trước mặt các vị.
Tống Thanh Thư thành khẩn đáp.
“Hừ… ai là cơ thiếp của ngươi chứ? Ai đã cùng ngươi làm cái loại chuyện hoan ái…”
Ẩn nấp ở trong hang động, Hoàng Dung âm thầm gắt lấy, thấy hắn trợn mắt nói dối cho qua chuyện mà có thể bình thản tự nhiên như thế, trong lòng nàng cũng âm thầm khâm phục, chỉ là khi nghĩ đến nếu thật có người xông vào, hắn vừa nói cái câu như vậy, chẳng phải là xác định giữa hai người vừa rồi phát sinh ra cái chuyện xấu xa cùng nhau giao hoan kia sao? Hoàng Dung trong lòng quanh quẩn lo âu.
– Bây giờ không để cho người đi vào kiểm tra, tình huống bên trong như thế nào chẳng phải là tùy ý để cho ngươi nói bừa?
Khâu Xử Cơ được môn nhân của mình đỡ đứng lên, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên bị nội thương không nhẹ nói.
– Theo ta nhân thấy Tống công tử nói qua tình huống trong hang động vừa xảy ra, đúng là bất tiện cho nam nhân tiến vào, nhưng nếu nữ nhân vào trong kiểm tra, thì chắc không sao chứ?
Triệu Mẫn trong lòng cũng hết sức tò mò bên trong hang động người nữ nhân kia là ai, tuy rằng dưới suy đoán của nàng, người bên trong có tám, chín phần chính là Hoàng Dung, có điều nếu chưa tận mắt xác nhận, chung quy cũng khó tiêu được trong lòng thắc mắc.
Lời Triệu Mẫn vừa nói ra, mọi người đều gật đầu, dù sao cửa hang động cũng nhỏ hẹp, Tống Thanh Thư một người cũng đã đủ tử thủ trấn giữ quan ải ở nơi đó, mọi người cũng rất khó vọt vào, bây giờ đề nghị của Triệu Mẫn rất hợp tình hợp lý, Tống Thanh Thư đương nhiên không có đạo lý nào để từ chối.
– Chuyện này…
Tống Thanh Thư chần chừ.
– Trong lòng có quỷ, không dám để cho người vào trong sao?
Huyền Trừng châm chọc nói.
Tống Thanh Thư liền cười gằn không ngớt:
– Đại hòa thượng sân si đều có đầy đủ, bây giờ lại gấp rút như thế, chẳng lẽ cũng muốn vào bên trong hang động để nhìn nữ sắc sao?
– Tiểu tử đừng có ngậm máu phun người!
Huyền Trừng giận dữ, bất quá đối phương nói rõ bên trong là cơ thiếp của mình, nếu mình cứ có ý muốn đi vào, chẳng phải là tự nhiên để hắn vu khống, đành phải cố nén tức giận, chờ đợi chân tướng sau khi rõ ràng, chính mình thay trời hành đạo loại trừ tên yêu nghiệt này.
Tống Thanh Thư dời ánh mắt, nhìn quét chung quanh, cao giọng nói:
– Thật ra danh dự của tại hạ chỉ chuyện nhỏ, chỉ có điều việc này liên lụy đến danh tiết của Hoàng bang chủ, tại hạ há có thể vì chuyện riêng tư của mình mà để cho Hoàng bang chủ bị hàm oan? Đã là như vậy, các người hãy lựa ra ba nữ nhân, rồi lần lượt từng người vào trong, xem thử người đó có phải là Hoàng bang chủ hay không?
Hoàng Dung ở bên trong nghe được thì xấu hổ không chịu nổi, lời nói như thế mà tên tiểu tử Tống Thanh Thư này cũng dám nói, lát nữa có người đi vào nhìn thấy đúng là mình, không biết hắn phải kết thúc như thế nào đây…
– Tại sao chỉ có ba nữ nhân?
Nghe được Tống Thanh Thư nói, quần hùng nhất thời sôi sùng sục.
– Hừ, chẳng qua tại hạ kiêng kỵ đến thuần khiết của Hoàng bang chủ nên mới đồng ý cho người đi vào kiểm tra, có điều việc giường chiếu tư mật của tại hạ cũng không phải là tùy ý người nào cũng có thể vào trong dò xét, các vị cũng không nên đòi hỏi quá mức…
Tống Thanh Thư hừ lạnh, một luồng khí thế mạnh mẽ tứ tán ra, giữa trường quần hùng chợt như lại gặp đại địch.
Trương Tùng Khê cùng Ân Lê Đình liền đứng ra điều đình, mọi người cẩn thận nghĩ lại, chỉ có ba người tuy rằng là ít, nhưng cũng thừa sức để nhận rõ nữ nhân bên trong hang động, cũng không cần thiết phải tiếp tục dây dưa việc nhỏ không đáng kể này thêm nữa.
Chỉ có điều lựa chọn ba nữ nhân nào lại trở thành vấn đề khó, Quách Phù nhất định phải là một, đương nhiên nàng sẽ nhận ra ngay có phải là mẫu thân của mình hay không, Triệu Mẫn cũng là một, nàng xuất thân Mông Cổ, đương nhiên cùng Tống Thanh Thư cũng không giao tình gì, nên sẽ không có tồn tại ý định bao che tình huống của Tống Thanh Thư, duy nhất cần phải đề phòng chính là nàng có thể sẽ nói bậy nói bạ đến sự thuần khiết của Hoàng Dung, nhưng nếu có hai nữ nhân khác ở bên cạnh, cho dù Triệu Mẫn một người nói dối cũng không có tác dụng gì.
Còn một nữ nhân cuối cùng nhưng chưa quyết định nhanh được, vốn là chưởng môn Chu Chỉ Nhược của phái Nga Mi là lựa chọn tốt nhất, chỉ tiếc là Chu Chỉ Nhược lại là thê tử Tống Thanh Thư, mọi người đang giằng co giữa những nữ nhân con lại, chợt một giọng nữ nhân lành lạnh từ đoàn người phía sau truyền đến:
– Để ta…
Mọi người quay đầu nhìn lại, thì thấy người tới một thân y phục màu trắng, dung nhan xinh đẹp mang theo một chút tiều tụy, chính là vị vong nhân Hạ phu nhân của tiền nhậm Kim xà vương.
Mọi người đều gật đầu, Hạ phu nhân tốt xấu gì bây giờ trên danh nghĩa cũng người cầm lái Kim Xà Doanh, ở trên khu vực địa bàn của nàng xảy ra chuyện lớn như vậy, do nàng đứng ra thì không ai có thể tốt hơn, với lại mọi người cũng chưa nghe nói qua nàng cùng Tống Thanh Thư có giao tình cái gì.
Thấy mọi người đã quyết xong, Tống Thanh Thư âm thầm mỉm cười, nếu bọn họ biết rõ mối quan hệ của mình cùng Hạ phu nhân, chẳng phải là sẽ tức đến thổ huyết?
Trong ba nữ nhân này, Hạ phu nhân là người của mình, nếu có phát hiện đúng là Hoàng Dung, cho dù có ghen cũng sẽ không ngay ở trước mặt nhiều người như vậy mà vạch trần ra tất cả, việc của mình sau này sẽ cùng nàng giải thích thì cũng có thể được, Quách Phù là một cô nương thẳng thắn có suy nghĩ đơn giản, chờ nàng đến gần thì mình sẽ thi triển Di Hồn Đại Pháp, với khả năng chống cự của Quách Phù, trong nháy mắt sẽ trúng chiêu, cũng không bị cao thủ giữa trường nhìn ra kẽ hở, chỉ còn có một mình Triệu Mẫn, thực sự là hắn không nắm chắc được ý nàng muốn gì, đến thời điểm đó chỉ là đi một bước tính một bước.
Quách Phù lo lắng đến sự an toàn của Hoàng Dung, nên liền gấp gáp đi nhanh đến, khi đi ngang qua bên người của Tống Thanh Thư, không nhịn được lườm hắn một cái, ai ngờ ánh mắt của hắn tự như hai hố đen vậy, cái hố đen yêu quỷ quyệt làm cho Quách Phù ngẩn người ra, xong rồi vội vã dời đi ánh mắt, trong lòng âm thầm cảm thấy kỳ quái.
Hoàng Dung tâm hoài thấp thỏm, khi nhìn thấy Quách Phù đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, trong đầu trống rỗng, đôi mắt nhắm lại ai thán:
– Thôi xong…
Nhưng khiến Hoàng Dung thấy kỳ lạ chính là… Nàng vốn tưởng rằng sẽ có một tiếng thét chói tai, nhưng cũng không có vang lên, không khỏi tò mò mở mắt ra, thì thấy Quách Phù vẻ mặt đang nghi hoặc nhìn mình chằm chằm.
Quách Phù đồng dạng trong lòng cũng thấy kỳ quái, chính mình rõ ràng nhìn trước mắt thấy nữ nhân này rất quen thuộc, nhưng lại không nhớ rõ nữ nhân này là ai, nàng lại nhìn một lần nữa, khi xác nhận đúng là không phải mẫu thân của mình, trong lòng vô cùng cao hứng, nhảy nhót liền chạy ra ngoài.
Hạ Thanh Thanh lúc này cũng vừa vặn đi vào, cùng với Hoàng Dung bốn mắt nhìn nhau, thấy rõ đối hình dạng phương, trong lòng như bay lên cơn sóng dữ, nàng không nghĩ tới hắn lại gan to bằng trời như thế, quả thật đã đem Hoàng Dung cưỡi…
Hạ Thanh Thanh mặt sương lạnh đi ra khỏi hang động, lúc ngang qua bên người Tống Thanh Thư, dùng giọng nói chỉ hai người có thể nghe được:
– Lúc trở về sẽ có người sẽ tìm ngươi tính sổ…
Triệu Mẫn là người cuối cùng đi tới, khóe miệng hơi mỉm cười, lúc ngang qua Tống Thanh Thư, chẳng quan tâm cũng không nói gì với hắn, đi thẳng vào trong, nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp nữa nằm nữa ngồi ở trên đống cỏ khô, nụ cười trên khóe môi càng Triệu Mẫn nồng.
– Thế nào?
– Bên trong là ai?
– Có phải là Hoàng bang chủ?
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/
Thấy Quách Tường và Hạ Thanh Thanh lục tục đi ra, quần hùng liền vây lại hỏi.
Biết được không phải là mẫu thân của mình chịu ô nhục, trên mặt kiều diễm Quách Phù nở ra nụ cười:
– Không phải mẫu thân ở trong đó.
Hạ Thanh Thanh cũng gật đầu:
– Bên trong là hồng nhan tri kỷ của Tống công tử, nữ nhân này ta cũng nhận thức, còn danh xưng thì không tiện tiết lộ.
Thấy hai người cùng một lời không phải là Hoàng Dung, quần hùng vẻ mặt khác nhau, có tiếng thở dài nhẹ nhõm, những người này hoặc là cùng Tống Thanh Thư giao hảo, hoặc là bằng hữu của Hoàng Dung, bọn họ ai cũng không muốn xuất hiện cục diện theo như ý nghĩ ban đầu kinh sợ kia…
Ngoài ra còn có những người không nhịn được vẻ mặt thất vọng, những người này trừ ngoài trừ một số có dã tâm, đa phần là nhân sĩ giang hồ rảnh rỗi, tiếc nuối bỏ qua tận mắt chứng kiến một sự kiện nếu có xảy ra, sẽ làm chấn động trong giới võ lâm giang hồ…
Lúc này Triệu Mẫn cũng chắp hai tay sau lưng ung dung vừa đi ra tới cửa động, Tống Thanh Thư nhân lúc mọi người đang chú ý đến trên người Quách Phù cùng Hạ Thanh Thanh, vội vã tới gần nói ngắn gọn:
– Hãy nói điều kiện…
Triệu Mẫn hé miệng nở nụ cười, tựa hồ sớm đoán được như vậy, không chậm trễ chút nào đáp:
– Xong việc nơi này, theo ta đi đến Hắc Mộc Nhai.
– Được…
Tống Thanh Thư không chần chờ, dứt khoát gật gật đầu.
– Ngươi vừa rồi tại sao không dùng Di Hồn Đại Pháp với ta?
Triệu Mẫn vẫn duy trì nụ cười, từ lần trước sau khi bị Tống Thanh Thư mang đi, Triệu Mẫn lúc quay trở lại đã chuyên tâm tu luyện võ công, hơn nữa Nhữ Dương vương phủ cao thủ như mây, Triệu Mẫn rất dễ dàng đối với võ công tu luyện của Tống Thanh Thư rõ như lòng bàn tay, Tống Thanh Thư nếu luyện qua Cửu Âm Chân Kinh, đương nhiên cũng đã luyện qua Di Hồn Đại Pháp trong đó.
– Bởi vì quận chúa là một người thông minh.
Tống Thanh Thư cũng rõ ràng, đối với con người như Triệu Mẫn, thị phi đúng hay sai, chính nghĩa hay tà ác đối với nàng không phải là việc đáng để quan tâm, điều nàng lưu tâm nhất là làm thế nào để đạt được lợi ích cho mình tốt nhất, nếu nàng nói tiết lộ ra bên ngoài cho quần hùng biết thân phận của Hoàng Dung, đối với nàng cũng không có điểm nào tốt cả, đương nhiên nàng sẽ không làm như vậy.
– Cảm tạ…
Triệu Mẫn nháy mắt một cái.
– Ngươi không còn có những nguyên nhân khác sao? Tỷ như chúng ta là bằng hữu chẳng hạn…
Tống Thanh Thư chần chừ, rồi khẽ gật đầu.
– Các ngươi đang thầm thì to nhỏ thương lượng gì đó đấy?
Đột nhiên có tiếng gầm lên tiếng giận dữ, hóa ra là Huyền Trừng đại sư không cam lòng với kết quả này, thấy hai người có vẻ đang thương lượng với nhau, cho nên vô cùng ngờ vực…
– Đại hòa thượng làm gì mà hung dữ vậy, lẽ nào lão đã quên ngày trước được ta giáo huấn?
Triệu Mẫn không để ý đến Huyền Trừng đại sư chút nào, nàng vừa dứt lời, cao thủ Nhữ Dương vương phủ liền dồn dập tiến lên trước một bước ngưng thần chuẩn bị đề phòng.
Huyền Trừng hô hấp cứng lại, lão tuy xưa nay lỗ mãng, nhưng có thể tu luyện thành thập tam tuyệt kỹ, tuyệt không là một kẻ ngốc, lão biết rõ đối phương cao thủ đông đảo, nên không có thể cùng bọn họ cứng đối cứng, không phải là lão không nghĩ tới việc liên thủ với Hư Trúc, như vậy cho dù cao thủ Nhữ Dương vương phủ có đông đúc cũng không đáng sợ, chỉ bất quá khi nghĩ đến Hư Trúc ngày mai còn gặp kẻ địch mạnh mẽ trong vòng thi đấu, chuyện nhỏ nếu không nhẫn thì sẽ bị loạn đại mưu, Huyền Trừng đành phải cưỡng chế tức giận.
– Quận chúa đến tột cùng nhìn thấy bên trong là ai vậy?
Tiêu Phong mặc dù tuy là người Khiết đan, nhưng đối với người Hán có rất sâu cảm tình, không muốn song phương lúc này xung đột, vội vã lên tiếng để giảm bớt bầu không gian căng thẳng…
– Chỉ sợ đáp án của ta sẽ khiến cho Tiêu Đại Vương không hẳn là mong muốn.
Triệu Mẫn lời vừa nói ra, không có ít người biến sắc.
– Mong quận chúa cứ nói rõ!
Tiêu Phong tuy rằng trong lòng thất kinh, nhưng giọng nói vẫn trầm ổn.
Triệu Mẫn cười cợt, quay đầu lại nhìn Tống Thanh Thư một chút, tiếng nói trong suốt của nàng vang vọng toàn trường:
– Bên trong có một nữ nhân quốc sắc thiên hương, quả thật là vưu vật nhân gian, bản quận chúa từ khi đến Trung Nguyên cho tới nay, chỉ thấy được có một mình Hoàng bang chủ là người có được phong thái này, cho nên tuyệt đối sẽ không nhận lầm dung mạo của Hoàng bang chủ…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/04/2020 11:29 (GMT+7) |