Hắn cứ có dịp là đến cùng nàng lại khiến cho Tăng Nhu vừa hạnh phúc lại sợ hãi, thứ nhất lo lắng khiến cho đám người Chu Cửu không hài lòng, về phương diện khác cũng âm thầm kêu khổ, tuy rằng mỗi lần hắn đến làm cho nàng rất là khoái nhạc, nhưng hắn tựa như loài lang hổ ăn không biết no vậy, Tăng Nhu có chút nuốt không trôi, nhưng cái loại xấu hổ này lại nói không nên lời, nên đành kiên trì chấp nhận thống khổ mệt mỏi hòa cùng hưởng thụ khoái lạc…
Thấy thời gian sắp đến ngày rời khỏi Kim Xà Doanh càng gần, Tống Thanh Thư có một số việc trước đây cũng không thể lừa gạt Tăng Nhu nữa nên kể cho nàng biết, có thể nghĩ ra được khi nàng biết Viên phu nhân cũng là tỷ muội với nàng thì khiếp sợ đến cỡ nào.
Biết Tống Thanh Thư lần này bắc thượng Yến Kinh là việc bắt buộc phải làm, Tăng Nhu cũng không giống như nhi nữ tình trường, trái lại còn cổ vũ Tống Thanh Thư yên tâm rời đi, không cần lo lắng cho nàng vắng vẻ.
Lúc Tống Thanh Thư cùng Hạ Thanh Thanh và Chu Cửu trao đổi chi tiết sau cùng, Tăng Nhu nhịn không được le lưỡi, trong lòng chợt âm thầm thấy mình có chút may mắn, Tống đại ca đi rồi, thì mình buổi tối rốt cục có thể ngủ được ngon giấc suốt đêm…
Nghĩ đến trong khoảng thời gian này những người khác cứ nhìn thân thể của nàng, Tăng Nhu liền không khỏi mặt đỏ tới mang tai, bởi vì chính nàng đều có thể rõ ràng nhận thấy được, vú mông của mình có sự thay đổi nảy nở tròn trịa ra nhiều hơn trước kia, bước đi thì hai chân tựa hồ có chút không khép kín lại được.
Thừa dịp các nàng đang thu thập hành lý cho hắn, Tống Thanh Thư đột nhiên lặng lẽ lôi kéo Hạ Thanh Thanh qua một bên, mấy lần muốn nói lại thôi, vẻ mặt lúng túng.
– Tống đại ca có lời gì muốn nói với ta phải không?
Hạ Thanh Thanh trong lòng lộp bộp vừa nhảy hỏi dò, nhưng trong lòng nàng đang suy nghĩ, chẳng lẽ hắn muốn hỏi đến sự tình của Tiêu Uyển Nhi…
Chuyện đêm đó Hạ Thanh Thanh vẫn không có nói cho Tống Thanh Thư biết, một là không muốn hắn phiền lòng, Tiêu Uyển Nhi sau này nếu có chuyện gì thì nàng hỗ trợ xử lý là tốt rồi, thứ hai lại là có chút lo lắng bị Tống Thanh Thư khinh bỉ, suy cho cùng đêm đó hành vi của mình, thực sự là quá mức thâm tối.
– Um… chuyện này thật ra là có quan hệ La phu nhân…
Tống Thanh Thư do dự một lúc, rồi đem chuyện vào cái đêm bị tâm ma quấy phá, tối mắt chiếm đoạt thân thể của Tiêu Uyển Nhi kể ra, hắn thì sắp ly khai Kim Xà Doanh, nếu Hạ Thanh Thanh các nàng không biết chút nào về chuyện này, thì sẽ không thể phòng ngừa được Tiêu Uyển Nhi lúc nào trở mặt làm nổ tung chuyện này ra.
Ngay từ đầu vừa nghe hắn nhắc tới Tiêu Uyển Nhi, Hạ Thanh Thanh vô cùng chột dạ, còn tưởng rằng sự tình của nàng làm đã bị đối phương phát hiện, kết quả cuối cùng sau khi nghe được, Hạ Thanh Thanh khuôn mặt lại có nhiều phần đặc sắc.
– Vậy là ngươi đã cưỡng gian nàng…
Hạ Thanh Thanh giờ thì hiểu ra, thảo nào Tiêu Uyển Nhi lại đột nhiên chạy đến tìm mình để nhờ giúp đỡ chuyện thoát ly ra khỏi Kim Xà Doanh đây.
– Hừm… ta biết là ta hơi cầm thú một chút, bất quá thì cũng có nguyên nhân, phu nhân cũng không cần dùng cái loại ánh mắt này nhìn ta như vậy chứ?
Tống Thanh Thư thấy được ánh mắt của Hạ Thanh Thanh như là chế giễu, lúng túng nói.
Hạ Thanh Thanh nhịn không được cười khúc khích:
– Tống đại ca, ta phát hiện ta đã làm một chuyện ngu xuẩn không cần thiết.
Với ánh mắt khiếp sợ của Tống Thanh Thư, Hạ Thanh Thanh vẻ mặt cổ quái đem chuyện đêm động phòng nói một lần.
– A, đêm đó thì ra chính là La phu nhân?
Tống Thanh Thư cũng là chấn kinh rồi.
– Vội vàng suy tính giùm cho ngươi, kết quả là công cốc.
Hạ Thanh Thanh buồn bực cong miệng.
– Sớm biết rằng các ngươi đã chung giường, ta cần gì phải làm ác nhân như vậy chứ? Chuyện này ta cũng mặc kệ, ngươi đã tạo ra cục diện rối rắm, thì tự mình đi giải quyết đi.
Hạ Thanh Thanh hỗn loạn một ít ghen tuông, dậm chân liền xoay người đi ra.
Tống Thanh Thư nhất thời dở khóc dở cười, bất quá cũng minh bạch chuyện bên Tiêu Uyển Nhi cũng cần phải đến xử lý một chút, nếu không thì sau này không dễ thu thập.
Tống Thanh Thư trầm tư chốc lát, trong lòng liền có chủ ý, liền nhấc chân hướng về phía Kim Long Bang của Tiêu Uyển Nhi bước tới.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/
Tiêu Uyển Nhi trong khoảng thời gian này quá thật không tốt, ngay cả nha hoàn cũng nhìn ra được nàng tinh thần hoảng hốt, khuyên nàng nghỉ ngơi nhiều hơn.
Tiêu Uyển Nhi cười khổ, nghỉ ngơi? Bản thân một khi nhắm mắt lại, những hình ảnh kia đều đập vào trong tâm trí, nên nào dám nghỉ ngơi a, bất quá nàng cũng biết nếu không cố ngủ, thân thể sợ rằng chi trì không chịu nổi.
Nhẹ cởi ra y phục, chỉ còn lại bộ đồ thiếp thân lụa mỏng trên người, nửa nằm nữa ngồi ở trên giường, trong lúc nửa tỉnh nửa mê bất tri bất giác lại nghĩ tới cảnh tượng đêm đó tại tân phòng, Tiêu Uyển Nhi trên thân lại nóng rực lên, như đã nói lần đầu tiên tạo cho nàng ấn tượng sâu sắc nhất là một loại cảm giác bị tùy ý đùa bỡn khuất nhục mà mình thì vô lực, còn lần sau tại trong tân phòng thì là một loại cảm giác kỳ quái khác tuyệt nhiên bất đồng với lần đầu.
Nhận thấy lúc đó trong tân phòng Tống Thanh Thư không biết nữ nhân đó chính là nàng, vì thế Tiêu Uyển Nhi kỳ thực cũng không có bị áp lực lớn lắm, trái lại khi hồi tưởng lại tình cảnh lúc ấy, thì cái loại khoái lạc sung sướng run rẩy như bị nước hòa tan đúng là từ trước cho tới bây giờ nàng chưa có thể nghiệm qua, nàng thậm chí không dám hồi tưởng nhiều đến cái loại cảm giác này, bởi vì một khi hồi tưởng, nàng liền có một loại tâm linh phản bội lại trượng phu của mình…
Nhưng hình ảnh thân thể của Tống Thanh Thư, nhất là thân dưới cây thịt cự mãng thô to kia, quy đầu quả thực so cùng đồng dạng với trứng gà, nghĩ tới thân thể Tiêu Uyển Nhi lại một hồi khô nóng, lúc này, Tiêu Uyển Nhi cảm giác thân dưới đã rỉ ướt ra rồi, nàng bất an giao thoa lấy hai đùi chân của mình, lại mang đến một hồi cảm giác khác thường…
Run rẩy nhìn xuống cái tiểu nội khố màu lam nhạt xem xét, Tiêu Uyển Nhi không khỏi đỏ mặt, trên cái tiểu nội khố đã sớm ướt lớn một mảnh cỡ đồng xu cỏ dại lan tràn! Cũng nhịn không được nữa, trong đầu nàng giờ thì tất cả đều là diễm cảnh lúc nàng cùng hắn dây dưa cùng một chỗ, hai mắt Tiêu Uyển Nhi nhắm nghiền, bàn tay có chút phát run vén cái tiểu nội khố qua một bên rồi vuốt ve lên cái âm hộ thành thục.
Nếu như Tống Thanh Thư chứng kiến một màn này nhất định sẽ nổi điên, chỉ thấy khuôn mặt Tiêu Uyển Nhi hàm xuân, nàng cắn môi dưới không dám phát ra âm thanh, một tay tại trên cái âm hộ thành thục động lòng người vuốt ve, ngón tay thon dài chậm rãi đâm tiến vào cửa ngọc môn quan, thở dài một tiếng, tay kia chậm rãi đem cái yến đẩy cao lên, vừa xoa lấy bầu vú no đủ, vừa trêu chọc lấy đầu vú mẫn cảm của mình.
Tựa ở bên đầu giường thân thể chậm rãi phát run, trong u cốc âm dịch lúc càng nhiều, trong đầu giờ thì tất cả đều là cây thịt cự mãng của Tống Thanh Thư, tuy cảm thấy rất xấu hổ, nhưng điều này làm cho nàng càng thêm hưng phấn, cắm vào bên trong u cốc một ngón tay rồi chậm rãi biến thành hai ngón tay, tốc độ cũng trở nên càng thêm nhanh.
– Um…
Một lúc sau thì Tiêu Uyển Nhi đột nhiên rên rỉ hạ xuống, thân thể thành thục xinh đẹp co rút lấy, đôi chân đã mềm nhũn, một cỗ triều nhiệt đặc dính âm tinh theo từ sâu trong hoa tâm phun vãi ra, nhanh chóng trào ra dính đầy trên cái tiểu nội khố, Tiêu Uyển Nhi một bên thở hổn hển, một bên nhắm mắt hồi tưởng đến tư vị vừa rồi, đến khi phát hiện cái tiểu nội khố vừa rồi ướt sũng một mảnh, lúc này đã ô uế không thể mặc được, đang định muốn cởi ra đi thay cái tiểu nội khố khác thì…
– Đại… đầu lĩnh…
Phòng ngoài truyền tới thanh âm nha hoàn lắp bắp hỏi, làm cho Tiêu Uyển Nhi thoáng cái giật mình tỉnh lại.
Tống Thanh Thư gật đầu với nha hoàn:
– Ta đến tìm Tiêu bang chủ trao đổi một ít chuyện.
Nói xong liền tự hướng đến bên trong bước đến.
Nha Hoàn mặc dù nghĩ có chút không thích hợp, nhưng Tống Thanh Thư hôm nay uy vọng như ánh thái dương giữa trưa, người hạ tầng như nha hoàn thì có biết bao ngưỡng mộ, đâu còn tính đến chuyện ngăn cản hắn, liền đưa hắn đi vào đến trước cửa phòng của Tiêu Uyển Nhi, đến lúc này nha hoàn mới vỗ đầu chợt nhớ… Ái da… phu nhân đang nghỉ ngơi đây!
Bất quá nha hoàn cảm thấy chuyện Kim Xà Vương đi gặp mặt phu nhân của mình lâu nay luôn đoan trang uyển chuyển thì có cái gì to lớn đâu, liền le lưỡi đi ra bên ngoài tiếp tục chuyện của mình.
Khi Tống Thanh Thư đi vào trong gian phòng là lúc Tiêu Uyển Nhi đều còn chưa kịp mặc lại y phục tử tế, một bên hốt hoảng che lại hai bầu vú xuân quang, một bên ở trong lòng đem nha hoàn phía ngoài mắng rủa gần chết.
– La phu nhân không cần gấp gáp vội vàng như vậy, thân thể của phu nhân ta cũng không phải là chưa có nhìn qua.
Tống Thanh Thư mỉm cười, từ lúc suy nghĩ cẩn thận về vấn đề bản chất tâm ma của mình qua đi, hắn không bao giờ tận lực cô gắng bảo trì ra vẻ đạo mạo nữa, mà cứ thuận theo tự nhiên dựa vào bản tính của mình…
Tiêu Uyển Nhi đỏ mặt, vội vàng kéo cái chăn che khuất thân thể, nhìn thấy Tống Thanh Thư thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, không khỏi ám phun: “Người này làm sao có thể vô sỉ đến mức không sợ hãi điều gì hết vậy…”
– Uả… phu nhân, La huynh đâu rồi?
Tống Thanh Thư quan sát chung quanh, giống như tùy ý hỏi một câu.
– Hắn đi đến trên huyện Cử rồi, ngày hôm nay chắc quay về không kịp…
Tiêu Uyển Nhi lời vừa ra khỏi miệng, liền thầm kêu không thích hợp, quỷ thần xui khiến hay sao mà mình còn bỏ thêm phía sau câu nói “… chắc hôm nay không quay về kịp…”, có vẻ là như là ám chỉ điều gì vậy.
Ngẩng đầu nhìn lại, Tống Thanh Thư trên mặt quả nhiên lộ ra một bộ vui mừng hớn hở, Tiêu Uyển Nhi gấp đến độ sắp khóc.
Đem thần tình Tiêu Uyển Nhi thu hết vào mắt, Tống Thanh Thư mỉm cười liền đi tới bên cạnh giường, giống như tại trong nhà của hắn vậy:
– Phu nhân… nhích vào trong, ta muốn ngủ một chút…
“Hắn lại muốn…”
Tiêu Uyển Nhi trái tim run lên, thân thể lại không tự chủ được vặn vẹo xê dịch vào trong, Tống Thanh Thư cũng không khách sáo, cởi ủng liền thuận thế chui vào trong chăn.
– Ngươi làm cái gì vậy, mau xuống phía dưới!
Tiêu Uyển Nhi vừa tức vừa cấp, trong lòng run sợ hướng ra phía ngoài cửa nhìn một cái, rất sợ lúc này có hạ nhân đi ngang qua, nàng cũng không mặt mũi nào sống được, dù là cửa đã được hắn khép hờ lại.
– Yên tâm đi, trong vòng quanh đây mười trượng không có người nào ở đây đâu.
Tống Thanh Thư bàn tay ôm lấy thiếu phụ đẫy đà thân thể, ở trên gò má nàng hôn phớt qua một cái.
Tiêu Uyển Nhi sợ đến hồn phi phách tán, hai bên tai trong nháy mắt liền đỏ ửng:
– Đừng như vậy… ta van ngươi.
Tống Thanh Thư vốn ban đầu là chỉ là trêu ghẹo nữ nhân này trong thường ngày luôn có hàm xúc đoan trang uyển chuyển, nhưng lúc này thấy nàng một bộ rung động lòng người, trong lòng nóng lên, cũng không quản được nhiều như vậy, liền hướng trên đôi môi nàng hôn tới.
– Um… um…
Thấy sắc thủ Tống Thanh Thư muốn mò xuống phía dưới cửa ngọc môn quan mình, Tiêu Uyển Nhi trái tim muốn nhảy ra, bàn tay của nàng liền duỗi xuống hạ thể ngăn cản đè chặt lại tay của Tống Thanh Thư, thực tế thì cửa ngọc môn quan của nàng đã bị xuân triều âm dịch ướt nhẹp, cái tiểu nội khố đang ướt đẫm, nếu như bị Tống Thanh Thư sờ đến phát hiện ra, thì làm cho nàng xấu hổ vô cùng.
Tống Thanh Thư sắc thủ vừa muốn sờ hướng Tiêu Uyển Nhi thân dưới mật động lúc, liền bị Tiêu Uyển Nhi ngọc tay, đầu của nàng lắc lư, biểu đạt ý tứ, nhưng Tống Thanh Thư đâu có quan tâm đến nàng không muốn, sắc thủ lập tức dùng sức trượt vào bên trong cái tiểu nội khố của nàng, trực tiếp vuốt lên cái khe thịt âm hộ, cảm giác ấm áp dinh dính từ âm dịch tiết ra sâu trong u cốc Tiêu Uyển Nhi làm ướt đẫm cái tiểu nội khố đang bao vây lấy gò mu kiều, khiến cho Tống Thanh Thư điên cuồng, nghĩ thầm: “Nguyên lai hạ thể của nàng đã ướt nhẹp không chịu nổi, lại còn làm bộ lắc đầu ra ý không được…”
Tiêu Uyển Nhi hung hăng đập Tống Thanh Thư một quyền:
– Ngươi lại suy nghĩ… chuyện xấu?
– La phu nhân, chẳng lẽ ngươi không có muốn sao?
Tống Thanh Thư cười hắc hắc xấu xa giơ lên ngón tay dinh dính âm dịch sáng bóng hòa lẫn với hai cọng lông mu xoăn xoăn bám theo trên đầu ngón tay, bởi vì sắc thủ của hắn đã rất nhanh duỗi xuống hạ thể của nàng, cái tiểu nội khố vẫn còn ướt nhẹp nhơ nhớp một mảnh lúc vừa rồi nàng đang thủ dâm chưa kịp thay lấy cái khác.
Tiêu Uyển Nhi khuôn mặt đỏ bừng như huyết, thật vất vả thở dốc, vội vàng cầu khẩn nói.
– Đừng… chí ít thì cũng đừng có ở tại chỗ này…
Tống Thanh Thư lúc đến đây thì dọc theo đường đi cũng không có ít người trong bang nhìn thấy, Tiêu Uyển Nhi nào dám ở ngay chỗ này mà làm cái chuyện hồ đồ kia?
Kỳ thực sau khi trải qua hai lần hoan ái qua đi, Tiêu Uyển Nhi trong lòng rõ ràng mình đã không có biện pháp chống cự được với sự kích tình của đối phương, hôm nay duy nhất chính là chỉ cầu mong tuyệt đối đừng bị người phát hiện là tốt lắm rồi.
– Lần này ta lại thích ở ngay chỗ này.
Tống Thanh Thư nói xong, đôi môi hướng xuống trên cổ nàng le lưỡi liếm vòng quanh.
Tiêu Uyển Nhi cả người run lên, cắn chặt môi, một lúc qua đi rốt cục bất đắc dĩ thúc giục:
– Vậy ngươi… làm nhanh lên một chút…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/04/2020 11:29 (GMT+7) |