Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 » Phần 49

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6 - Dịch giả Meode


Truyện đã hoàn thành

Phần 49

Tống Thanh Thư nói ra vấn đề làm cho Thích Phương ngây ngẩn cả người, về một phương diện nàng vô cùng oán hận Vạn Sĩ Khuê bội tình bạc nghĩa, vì muốn trèo cành cây cao mà mưu sát mình, về một phương diện khác hai người tình nghĩa phu thê nhiều năm như vậy, muốn nói một chút cảm giác cũng không có cũng không có khả năng.

Trong lòng do dự một hồi, Thích Phương ngẩng đầu nhìn qua hắn:

– Ngươi… quả thật muốn cho ta đi sao?

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Chuyện này để xem phu nhân tự mình có muốn hay không đấy.
– Ta nghe… theo lời ngươi.

Nói dứt lời Thích Phương mặt đỏ, trong khoảng thời gian ở chung vừa qua, nàng đã hình thành cái thói quen dựa vào người nam nhân này.

– Vậy thì cùng đi, dù sao gặp hắn để cáo biệt cũng tốt.

Tống Thanh Thư bắt lấy đối với Chu Chỉ Nhược nói ra…

– Chỉ Nhược, nơi đây dù sao cũng là tướng phủ, vạn nhất trong phủ có động tịnh thị vệ xông đến, có thể làm bị thương Tâm Thái thì sẽ không tốt, muội trước mang Tâm Thái xuất phủ ở bên ngoài chờ chúng ta nhé…

Chu Chỉ Nhược trong lòng có chút không muốn, thế nhưng là lại hiểu không có những biện pháp khác, nếu để cho Thích Phương mang theo hài tử mà nói, võ công của Thích Phương quá thấp, nếu là rơi vào trong tay tướng phủ, thì sẽ làm cho cục diện trở thành phe mình sợ ném chuột vỡ bình, chỉ có trước đem hài tử mang ra ngoài phủ thì an toàn hơn:

– Vậy được rồi, các ngươi cẩn thận…

Nói xong liền mũi chân điểm một cái, ôm hài tử nhẹ nhàng biến mất tại trong bóng đêm.

– Chúng ta đi thôi…

Nhìn thấy Thích Phương lưu luyến không rời nhìn theo phương hướng Chu Chỉ Nhược biến mất, Tống Thanh Thư nói…

– Yên tâm đi, Chỉ Nhược sẽ không đem Tâm Thái đi mất đâu…

Thích Phương lúc này mới dời đi ánh mắt:

– Vạn… Vạn Sĩ Khuê gian phòng ở bên cạnh.

Tống Thanh Thư không nhanh không chậm theo sát ở sau lưng nàng, cũng không lâu lắm đi vào trong một cái tiểu viện.

Trở lại nơi ở trước kia của mình, Thích Phương trăm mối cảm xúc ngổn ngang, trong lúc nhất thời không biết chốc nữa làm như thế nào đối mặt với người chung chăn gối tâm như rắn rết kia…

Chính đang do dự, thì xa xa trong phòng bỗng nhiên truyền đến tiếng nam nhân tức giận mắng cùng với tiếng cười khanh khách của nữ nhân, Thích Phương thần sắc biến đổi…

– Đừng kích động, chúng ta trước nhìn kỹ rồi hẵng tính.

Tống Thanh Thư nói xong liền nhẹ nhàng nắm ở bờ eo của nàng, hai người lặng yên không một tiếng động phóng đến trên phòng nóc nhà phát ra âm thanh, vạch ra mái ngói, tình hình bên trong nhìn không sót cái gì.

Vạn Sĩ Khuê giờ phút này một thân thường phục ngồi ở trên ghế, bụm lấy bàn tay mặt thống khổ, dữ tợn mà đối với một người nói cái gì đó, Tống Thanh Thư thuận theo ánh mắt của hắn nhìn lại, chỉ thấy bên dưới xà ngang trong phòng có một cái bẫy lưới đánh cá, cái lưới đánh cá này không phải dùng để đánh cá, mà là trong giang hồ chuyên dùng để bắt người.

Lúc này bên trong lưới đánh cá có một nữ nhân đang bị vây khốn ở trong đó, bởi vì góc độ, Tống Thanh Thư không cách nào nhìn thấy nàng mặt, chỉ có thể thấy nàng mặc y phục vải lam điểm trắng, bên dưới là một cái váy thêu hoa sắc thái sáng lạn, vàng son lộng lẫy, rủ xuống trên tai là một đôi một đôi khuyên tai tròn hoàng kim lớn, ước chừng bằng miệng chén rượu nhỏ, trang phục hiển nhiên không phải nữ nhân người Hán.

Có lẽ là bởi vì bị bẫy lưới đang siết lại một không gian nhỏ hẹp, dáng người đầy đặn uyển chuyển của nàng càng lộ ra vẻ tà mị chọc người, thân thể dường sung mãn tươi mới như cây đào mật, tựa như chỉ là nhẹ nhàng bấm vào thì sẽ rỉ chảy ra nước vậy.

Nhất là trên hông đai lưng màu sắc rực rỡ, đem vòng eo mềm mại cùng với bộ ngực sung mãn cổ trướng phụ trợ ra phát huy tác dụng vô cùng, làm cho nam nhân nhịn không được liền muốn đưa nàng lên giường cởi y phục ra.

Tống Thanh Thư trong lòng thấy kỳ lạ, cái trang phục này tựa hồ đã từng thấy qua, thế nhưng cũng không nhớ ra được là ở đâu rồi.

Bên trong lưới đánh cá nữ nhân khanh khách nở nụ cười:

– Vạn công tử, trên thân của ta có cái tư vị bò cạp độc như thế nào vậy hả?

Thanh âm mềm mại uyển chuyển, làm rung động tâm hồn.

Không nhìn thấy dung mạo của, nhưng chỉ cần vẻn vẹn dựa vào tư thái đầy đặn uyển chuyển, đã làm cho người ta có ý nghĩ kỳ quái rồi, rồi lại nghe cái thanh âm ngọt như thế, thì lúc này dung mạo dù là đẹp là xấu, đều không có quan hệ rồi.

“Nguyên lai là nàng!” Nghe được thanh âm, Tống Thanh Thư rốt cuộc đã biết thân phận nữ nhân này, giáo chủ Ngũ Độc giáo Lam Phượng Hoàng!

Lúc trước hắn trên Hắc Mộc Nhai vì cứu Đông Phương Mộ Tuyết nên bị Minh Tôn Trương Vô Kỵ dùng một quyền đánh tan nội tức, sau đó Đông Phương Mộ Tuyết dẫn hắn trốn đến Ngũ Độc giáo hướng Vân Nam, tại đó đã cùng giáo chủ Lam Phượng Hoàng sinh hoạt một đoạn thời gian.

Bất quá Lam Phượng Hoàng là nữ nhân mà Đông Phương Mộ Tuyết độc chiếm, Tống Thanh Thư dù đã nhiều lần âm thầm nhìn ngắm thân thể, cái mông nảy nở, đôi bầu vú căng mọng của nàng, nhưng cùng nàng thì cũng không có cái gì thâm giao, vì vậy ngay từ đầu nhìn thấy thân hình nàng chỉ cảm thấy quen thuộc nhưng không có nhận ra, bất quá Lam Phượng Hoàng thanh âm mềm mại uyển chuyển, quá mức tươi sáng rõ nét, chỉ cần là nam nhân nghe qua một lần liền sẽ không quên, vì vậy Tống Thanh Thư lập tức liền kịp phản ứng.

“Nàng làm sao lại xuất hiện ở nơi đây?” Gặp được người quen, Tống Thanh Thư vừa mừng vừa ngạc nhiên, bất quá hắn cũng biết không rõ phía dưới đang là tình huống gì, chỉ có thể trước hết lắng nghe rồi tính…

– Ngươi… tiện nhân này!

Vạn Sĩ Khuê bụm lấy tay, chỉ thấy đã là sưng lên, hắn không muốn tại trước mặt nữ nhân này rơi xuống uy phong, nên không rên rỉ, trên trán mồ hôi to như hạt đậu cũng đã toát ra.

Lam Phượng Hoàng đối với lời hắn nhục mạ cũng ung dung bình thường, dường như cái tình cảnh nàng đã trải qua nhiều, kiều mị thở dài một hơi:

– Nhân gia đã cho ngươi cơ hội, rõ ràng là chỉ cần có thể cởi sạch y phục của ta là được rồi. Ai bảo chính ngươi không đủ sức dùng được, ha ha…
– Yêu nữ, ngươi nguyên lai là tại bên trong y phục đều ẩn giấu bò cạp độc!
– Ta đã quên nói cho ngươi biết, nhân gia từ nhỏ đã ưa thích nuôi dưỡng các loại bò cạp và rắn độc, chúng nó dường như là bảo bối thấu hiểu tâm can của ta, một khắc cũng không tách ra rời bỏ được chúng, vì vậy ta đi đến đâu thì chúng nó tùy thân cũng mang theo.

Lam Phượng Hoàng thu hồi nụ cười, lạnh giọng nói ra…

– Ai bảo ngươi sắc đảm ngập trời, cho rằng ta bị cái bẫy lưới này bắt được, thì sẽ mặc để cho ngươi làm gì thì làm sao này?

Vạn Sĩ Khuê ánh mắt nhanh như chớp chuyển một cái, rất nhanh liền thay đổi sắc mặt, cung kính thi lễ một cái:

– Nguyên lai là Lam giáo chủ của Ngũ Độc giáo, tại hạ có mắt như mù, đã mạo phạm Lam giáo chủ, mong rằng lão nhân gia đại nhân không chấp tiểu nhân, xin tha thứ bỏ qua cho tại hạ đi.

Hắn cũng là người trong giang hồ, trước mắt nữ nhân có bộ dáng trong phục Miêu nữ, lại am hiểu dùng độc, rất dễ dàng có thể đoán được thân phận nàng.

– Lão nhân gia? Ta rất già sao?

Lam Phượng Hoàng thò tay xoa mặt mình, âm u thở ra một hơi.

– Không già, tuyệt không lão, ngược lại đẹp như là tiên nữ vậy.

Vạn Sĩ Khuê gấp gáp nói.

Mặc dù đối với trượng phu tâm đã chết, nhưng khi nhìn thấy hắn vì mạng sống của mình mà nịnh nọt lấy lòng như vậy, Thích Phương trong lòng xem thường không thôi.

– Thật sự là đẹp như vậy sao?

Lam Phượng Hoàng chuyển giận làm vui…

– Nghe nói tôn phu nhân gần cũng là xa có tiếng đại mỹ nhân, không biết ta cùng nàng so với, thì ai đẹp hơn ai đây?

Vạn Sĩ Khuê không chút do dự đáp:

– Đương nhiên là Lam giáo chủ đẹp hơn rồi, tiện nội liễu yếu đào tơ, trên thân nàng mang lấy nồng đậm hương dã nông thôn quê mùa, làm sao so ra mà vượt Lam giáo chủ muôn vàn phong tình.

Trên nóc nhà Thích Phương nghe được toàn thân phát run, nàng xưa nay cũng luôn để trong lòng về dung mạo của mình, nếu là Vạn Sĩ Khuê bức bách bất đắc dĩ, nói nàng liễu yếu đào tơ gì gì thì nàng cũng sẽ không để ý, nhưng khi nghe trượng phu mở miệng nói là hương dã nông thôn gì gì đó, rõ ràng đây là chân thật ý tưởng trong lòng của hắn.

“Nguyên lai trong lòng hắn, ta đây đã là người hắn không chịu nỗi rồi…” Thích Phương bờ môi đều nhanh mím cắn xuất huyết, nàng là một nữ nhân truyền thống, cho dù là Vạn Sĩ Khuê trước đây mưu hại nàng, thế nhưng mỗi lúc nghĩ tới mình ở dưới thân nam nhân khác uyển chuyển hầu hạ, thì cũng là làm chuyện có lỗi với hắn, trong nội tâm nàng vẫn có chút áy náy, nhất là đôi khi nhớ lại những năm qua phu phụ hai người, cái loại áy náy cảm giác càng thêm đậm đặc.

Thế nhưng là giờ khắc này, nàng đột nhiên cảm giác được sự áy náy của mình đối với hắn quả là buồn cười.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 29/12/2023 06:33 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba