Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Câu chuyện đời tôi » Phần 105

Câu chuyện đời tôi

Phần 105

Sáng dậy, tắm rửa sạch sẽ hai đứa kéo nhau xuống nhà ăn sáng rồi cũng nhau dọn dẹp lại chiến trường. Mãi đến gần trưa mới xong, giỡn cũng mệt mà dọn dẹp cũng mệt, đúng là hai đứa tào lao khỏi bàn. Trưa tôi ăn cơm xong rồi tranh thủ chạy lên trường vì có tiết học, tới chiều tối qua lại thì chị bệnh.

Nhìn gương mặt chị nhợt nhạt, sốt tới 38 39 độ mà lòng tôi thấy giận bản thân mình vô cùng vì dù gì cũng do tôi mà chị bệnh. Lúc chú bác sĩ khám bệnh cho chị thì tôi bị đuổi ra khỏi phòng lại càng khó chịu hơn, cả nửa tiếng đồng hồ mới khám xong cho tôi vào. Mặc cho tôi hỏi dồn dập, chú bác sĩ chỉ nhìn tôi rồi đáp gọn lỏn hai từ “cảm lạnh”. Sau khi căn dặn ăn uống thuốc than này nọ chú bác sĩ đi về, thím ba cũng kéo chú ba đi ra ngoài giao trách nhiệm chăm sóc chị cho tôi.

Cảm lạnh gì mà sốt mê man thế này, hỏi thì ai cũng ậm ừ qua loa chứ không thèm nói rõ tình trạng của chị cho tôi đỡ lo, mới hồi sáng còn khỏe mạnh dọn phòng tíu tít cười đùa, giờ nói bệnh cái là bệnh ngay. Tôi vắt ráo nước chiếc khăn đắp lên trán chị rồi ngồi bệt luôn xuống giường nhéo nhẹ lên mũi chị.
– Chị đó! Nói bệnh cái bệnh liền vậy hả? Người gì yếu xìu!

Nếu như trong phim thì sáng sớm chị sẽ hết sốt, tỉnh dậy và phát hiện tôi ngồi ngủ gục trên giường, sau đó lấy áo khoát lên vai, tôi sẽ giật mình tỉnh dậy ngơ ngác và…và… Tất nhiên đó là phim thôi chứ nói về độ thức đêm thì khỏi phải bàn với tôi, dân ghiền coi đá banh mà. Đêm đó tôi cứ ngồi kế bên chị liên tục đắp khăn cho chị, thi thoảng chị có tỉnh dậy kêu tôi đi ngủ như tôi đều lắc đầu bắt chị phải nhắm mắt lại kệ tôi làm gì tôi làm. Gần sáng thì chị hết sốt, người mát hẳn đi tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
– Nè còn mệt nhiều không? Thấy trong người sao rồi?
– Chị đói bụng.
– Ờ ờ vậy để nhóc xuống nhà coi coi có gì ăn không.
– Chị cũng muốn đi nửa.
– Đang bệnh đi cái gì mà đi, nằm đó chờ chút đi.
– Hông! Chị muốn đi!

Tôi lắc đầu với cách ngang bướng như trẻ con của chị, đòi đi theo xuống bếp đã đành, lại còn giơ tay ra dấu bắt tôi cõng nửa mới chịu. Cũng may người chuyện cõng chị đối với tôi cũng không lạ gì, tuy dáng người không nhỏ nhưng là con gái nên nhẹ người, tôi cõng dư sức. Để chị ngồi hẳn lên bàn, tôi đi vòng vòng bếp xem xét.
– Hình như không còn gì ăn đâu chị ơi.
– Nhưng chị đói.
– Rồi từ từ để nhóc coi.

Suy nghĩ một hồi tôi đành bấm bụng “chơi luôn, tới đâu hay tới đó”.
– Ăn cháo không? Nhóc nấu cháo cho chị ăn.
– Gì! Biết nấu hông hả ông tướng.
– Xời! Coi thường nhau quá, rồi ngồi im đó, nhóc sẽ trổ tài nấu cháo cho chị ăn.
– Hihi!

Nói thì coi mạnh miệng vậy chứ nấu cháo nấu như thế nào thì tạm thời tôi chưa nghĩ ra. Vậy là vừa lục đồ ăn vừa cố moi móc trong trí nhớ xem mẹ tôi từng nấu cháo ra sao để bắt chước theo. Tình thế nan giải, coi bộ vụ này hơi bất khả thi đối với trình độ nấu ăn siêu củ chuối của tôi, cứ tần ngần như gà mắc tóc không biết phải bắt đầu từ đâu, trong khi đó chị chống tay đưa mắt quan sát tôi cười khúc khích.
– Cười gì! Từ từ.
– Hihi! Sao biết nấu hôn hả tên ngố kia.
– Ờ thì từ từ để người ta nấu.
– Đồ ngố! Giờ lấy chảo ra, bắt lửa lớn, đổ hai chén gạo thôi rồi đảo cho nhanh tay nha.
– Ờ ờ!

Tôi vội làm theo lời chị như bắt được vàng.
– Nè! Đảo nhanh lên,coi chừng bị khét đó.
– Rồi rồi!

Rang gạo xong tôi đổ nước vào theo lời chị chỉ, sau đó lấy thịt, rau củ trong tủ lạnh ra cắt nhỏ, tất nhiên cũng theo lời chị chỉ luôn. Với trình độ công phu tu luyện gần hai mươi năm của mình, thịt rau củ nhanh chóng được cắt nhỏ mà đố ai tìm được hai cục bằng nhau. Một đứa con trai lóng nga lóng ngóng nấu cháo, một đứa con gái ngồi trên bàn chỉ đạo, cuối cùng món cháo thịt cũng ra lò với mùi thơm ngút ngàn. Chị vỗ tay chào mừng món cháo đầu tiên do chính tay tôi nấu.
– Hoan hô! Có đồ ăn rồi, mum mum!
– Khoan! Coi chừng nóng, để nhóc thử trước coi coi.
– Hihi!

Chị ngoan ngoãn ngồi khoanh tay trên bàn nhìn tôi múc cháo ra chén, nhẹ nhàng thổi nguội một chút tôi rụt rè nếm thử, coi bộ tôi cũng tôi tiềm năng làm đầu bếp lắm chứ, mùi vị cũng không đến nỗi nào.
– Rồi! An toàn, mời chị quất!
– Hihi thấy ghê!AAAAA!

Tôi chưng hửng nhìn chị hả miệng AAA.
– Làm trò gì nửa đó? Sao không ăn đi?
– AAA!
Chị cười cười chỉ chỉ tay vào miệng, tôi lắc đầu ngao ngán.
– Rồi hiểu!

Thôi kệ dù sao cũng đang chăm sóc người bệnh, chịu khó đút cho chị ăn vậy, lớn nhưng không bỏ được cái trò nhõng nhẻo như con nít mà. Tôi nhẹ nhàng thổi thổi từng muỗng cháo rồi mới đút cho chị, còn chị thì thích thú ăn một cách ngon lành.
– Mà nè sao chị biết nấu cháo mà chỉ nhóc hay vậy? Nhớ bình thường đâu có biết nấu ăn, sao hay vậy?
– Hihi bí mật!
– Nói coi, có gì đâu bí mật.
– Kệ người ta đi.

Ngồi đút cháo cho chị xong thì vẫn còn nhiều cháo, tôi cũng đói, tự quất luôn một tô to đùng rồi kéo nhau đi trở vô phòng, bắt chị uống thuốc xong tôi mới lon ton đi xuống nhà dọn bãi chiến trường trong bếp. Đang lui cui dọn dẹp thì bé con của thím ba đi vào.
– Cậu M để em dọn cho.
– Bé Xíu hả? Lại kêu cậu nghe xa lạ quá vậy. Nói bao nhiêu lần rồi, kêu bằng anh được rồi mà.
– Hổng được đâu, ba má dặn phải kêu như vậy đó. Hihi cậu kệ em đi.
– Thôi mệt kêu sao kêu. Nay không đi học hả Xíu?
– Dạ chút em đi liền. Cậu lên với cô Phương đi để đó em dọn cho.
– Được rồi ai bày thì người đó dọn, lo chuẩn bị đi học đi cô nương.
– Còn sớm mà. Cậu tránh ra để em dọn, cậu rửa hổng sạch gì hết trơn mắc công em rửa lại nửa hihi.
– Ơ ơ!

Bé Xíu đẩy tôi ra giành lấy việc dọn rửa, tôi đành đứng sang một bên nhìn bé Xíu dọn dẹp.
– Cô Phương đỡ chưa cậu?
– Rồi hết sốt rồi, mới uống thuốc xong đang ngủ.
– Cậu cũng đừng lo lắng quá như hôm qua, làm gì mà sồn sồn quá trời cô Phương cảm bình thường thôi mà.
– Ờ! Tại tính vậy biết sao giờ.
– Hihi mặt cậu lo cho cô Phương hôm qua nhìn mắc cười ghê. Cô Phương biết cậu lo vậy chắc cổ vui dữ lắm.
– Ờ vui hết sức, vui muốn khóc luôn ấy. Mà bé Xíu nè, hình như Phương đâu có biết nấu ăn, sao hôm nay chỉ anh nấu cháo rành dữ?
– Bộ cậu hổng biết gì hết hả? Cỡ này ngày nào cô Phương cũng xuống bắt má em dạy nấu ăn hết luôn đó. Đừng coi thường nha, giờ cô Phương nấu ăn được nhiều món cũng ngon lắm.
– Ghê vậy, hèn gì bửa nay chỉ anh nấu cháo được.
– Chứ sao, sư phụ của cô Phương là má em mà hihi!
– Ờ ờ!

Bé Xíu nhìn nhìn tôi cười cười rồi xua tay.
– Thôi cậu lên phòng với cô đi, để em dọn cho nhanh đi học nửa.
– Rồi rồi!
Tôi quay lưng đi ra khỏi bếp, chợt bé Xíu nghiêng đầu ra kêu tôi.
– Cậu M!
– Sao Xíu?
– Hồi nảy em nhìn hai cô cậu nấu ăn y như đôi vợ chồng son ấy hihihi!
Tôi giật mình xua tay.
– Rảnh nửa! Lo dọn đi!

Tôi đi nhanh lên phòng bỏ lại sau lưng tiếng cười trêu chọc của bé Xíu. Bước lên phòng, chị uống thuốc thấm nên vẫn ngủ say, tôi để ly nước xuống bàn, kéo nhẹ chiếc mền bông đấp sâu lên cổ rồi kéo cái ghế sô-pha lại gần giường ngồi xuống nhìn chị. Buổi sáng nắng rọi vào phòng, tôi chủ động tắt máy điều hòa để cửa kính mở đón gió cho thoáng, hôm nay có việc làm trên công ty, chiều có lịch học. Nhưng tôi quyết định không đi đâu hết, mà sẽ ở lại căn phòng này, căn nhà này với chị cho tới khi nào chị khỏe thật khỏe mới đi làm việc khác. Tất cả thứ khác đều là những, chị thì chỉ có một mà thôi!

Chăm chị được hai ngày thì chị khỏe hoàn toàn, lại cười đùa nghịch như trẻ con, nhìn chị khỏe mà bao nhiêu mệt mõi chạy đi đâu mất sạch mặc dù suốt thời gian chị bệnh tôi chẳng ngủ được bao nhiêu. Mấy lúc chị thức thì tôi thức, chị ngủ tôi cũng thức, lần nào chị dậy tôi cũng giả bộ nhắm mắt ngủ. Chị khỏe rồi nên tôi an tâm trở lại nhịp sống bình thường, lại bận rộn với công việc làm thêm, bài vở thuyết trình trên lớp.

Hôm nay là ngày tôi được lãnh tiền lương làm ở công ty, chạy qua quán xin ông Kha cho ứng luôn tiền lương làm ở quán rồi vui vẻ chạy lên cửa hàng thời trang hôm trước chị với tôi ngồi sửa xe. Suốt nửa tháng nay cứ hai ba ngày tôi lại tìm cớ đi ngang cửa hàng để xem chừng vì sợ có người mua dây chuyền đó mất, thực ra tôi cũng hơi ngại đi vào hỏi giá vì chưa lãnh lương, lại đoán rằng dây chuyền chắc giá cao lắm nên đến giờ mới dám đi hỏi. Bước vào cửa hàng, tôi được đón tiếp một cách vui vẻ bởi chị nhân viên mặc dù tôi chỉ mặc quần jean áo sơ-mi đi làm bình thường thôi. Vừa nhìn thấy chiếc dây chuyền lấp lánh nằm trong khung kính, tôi nhanh chóng đi đến gần nhìn nhìn mĩm cười.
– Sợi dây này bao nhiêu tiền vậy chị?
– Mười lăm triệu chín trăm em nhé. Nếu có thẻ vip mình sẽ được giảm 10%.

Mặt mũi tôi tối sầm lại, phải hỏi giá lại đến hai lần tôi mới tin vào tai mình đang nghe, tôi đoán giá sẽ mắc nhưng không thể ngờ được cao hơn nhiều so với dự tính của tôi. Tiền lương gom lại cộng với tiền trong ATM của tôi thì chỉ có hơn 6 triệu. Chị nhân viên tiếp tục cung cấp thêm thông tin vể dây chuyền nhưng đầu óc đâu mà nghe nửa. Tôi đành thở phì một cái nhìn chị nhân viên cười cười.
– Dạ thôi cảm ơn chị. Em chưa mua liền được giờ đâu.
– Sao vậy thưa anh.
– Hiện tại em chưa đủ tiền. Cảm ơn chị nhé, khi khác em sẽ quay lại.

Tôi lặng lẽ bước ra khỏi cửa hàng bỏ lại sau lưng ánh nhìn ái ngại của chị nhân viên. Dẫn xe xuống vỉa hè tôi gật đầu chào anh bảo vệ rồi cho xe hòa vào dòng người, lòng thấy khá thất vọng vì sợi dây chuyền chị thích lại nằm xa tầm tay của tôi. Trong đầu tôi nghĩ về gương mặt chị lúc ngồi sửa xe, nhìn xuống chân, đôi giày trắng của chị tôi vẫn mang hằng ngày… đột nhiên tôi ngừng xe lại đập mạnh xuống đầu xe thở phì một cái. “Lỡ rồi, đã chơi thì chơi tới bến, quất luôn”. Ngay lập tức tôi quay xe chạy ngược trở lại cửa hàng, tuy có quyết tâm nhưng cũng khá rụt rè, mất khá lâu tôi mới bước chân được đến phìa trong cửa hàng. Chị nhân viên đồng phục đen xinh đẹp lại nhẹ nhàng đến chào hỏi tôi. Không cần chờ chị nhân viên hỏi, tôi lên tiếng luôn.
– Chị ơi! Thiệt tình em rất muốn mua cọng dây chuyền này.
– Dạ!
– Nhưng hiện tại em chưa thể mua liền được.
– Dạ!
– Tháng sau, nhất định tháng sau em sẽ đủ tiền mua…cho nên…
– Dạ…!

Tôi ngập ngừng, tin đập mạnh… hình như chị nhân viên cũng hồi hộp không kém trước vẻ mặt nghiêm trọng của tôi cho nên chỉ biết dạ dạ chứ không hề nói được gì.
– Cho nên em mong cửa hàng có thể giúp em giữ sợi dây này lại đừng bán cho ai, tháng sau em nhất định sẽ quay lại mua. Chị có thể giúp em giữ tôi không chị?
– Dạ…cái này, trước giờ cửa hàng tụi em cũng chưa từng gặp trường hợp này. Nhưng mà…thôi anh chờ em một chút em gọi quản lý ra coi sao chứ em cũng hổng quyết định chuyện này được.
– Dạ vậy chị chuyện với quản ý giúp em nha.
– Anh ngồi chờ một chút nhé.
– Dạ.

Chị nhân viên đi sâu vào trong cửa hàng, còn lại tôi đứng giữa một không gian đầy ánh đèn, xung quanh là những món trang sức, giày dép, áo váy sang trọng nằm bên trong kính trưng bày. Tôi cũng không thể tin được mình lại có môt suy nghĩ khá hài hước, vô duyên đến ngốc nghếch như vậy, có lẽ những chị nhân viên và quản lý chắc sẽ cười tôi ghê lắm. Hai tay tôi run run giấu vào trong túi quần, những ngón tay phải xoa xoa lấy những tờ tiền như một cách cố lấy lại bình tĩnh. Khoảng 5 phút đồng hồ dài như cả thế kỷ trôi qua trong im lặng, chị nhân viên cũng quay trở lại cùng với một chị nửa cũng mặc váy đen áo đen nhưng trông đứng tuổi hơn.
– Dạ là anh này nè chị Hương.
Chị nhân viên đưa tay hướng về phía tôi vừa nói với chị quản lý. Đưa ánh mắt nhẹ nhàng nhìn tôi, chị Hương mĩm cười đưa tay chỉ xuống ghế.
– Em ngồi đi.
– Dạ.
Tôi ngập ngừng ngồi xuống ghế, chị Hương nhìn tôi mĩm cười.
– Bé Ly nói em muốn mua sợi dây chuyền đó nhưng hiện tại chưa đủ tiền đúng hôn?
– Dạ. Giờ em chưa đủ tiền nhưng chắc chắn tháng sau lãnh lương em sẽ mua được. Tại em sợ từ đây tới đó người khác sẽ mua mất.
– Em có thể cho chị hỏi một câu riêng tư một chút được hôn?
– Dạ.
– Em mua quà cho bạn gái phải hôn?
– Dạ không… em mua quà cho chị của em.
– Sao em muốn mua sợi dây này vậy, cửa hàng còn nhiều món khác chắc sẽ vừa túi tiền của em mà? Có phải sắp tới sinh nhật chị em rồi đúng hôn?
Tôi cười xoa xoa hai bàn tay lại với nhau.
– Dạ không phải… tại chị em thích nó thành ra em muốn mua cho chị thôi.
– Chị em nói thích sợi dây chuyền đó hả?
– Dạ không có nói, nhưng em biết chị em thích, nên em muốn mua.
– Tính tạo sự bất ngờ cho chị gái hả em, thời buổi này kiếm được đứa em ruột thương chị như vầy hổng phải dễ đâu nha. Mà em mua đồ mắc tiền vậy hổng sợ gia đình sẽ la sao?
– Dạ không, thực ra không phải chị ruột, em là sinh viên đi học trên này nên gia đình em không biết gì đâu, không sao.
– Nè khai thiệt đi cậu trai, bạn gái phải hôn.
– Dạ không phải, chỉ là chị thôi, em coi như chị ruột, tại đó giờ chị đối xử tốt với em lắm nên giờ em muốn làm chút gì đó cho chị ấy vui.

Chị quản lý không nói gì chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt khá lạ, cả cô nhân viên tên Ly cũng nhìn tôi như vậy làm tôi cũng chẳng biết nói gì thêm, mặt mũi tôi nóng bừng bừng vì lúng túng. Chợt người tên Ly quay qua lắc lắc vai của chị quản lý mím môi một cái.
– Chị Hương!
– Rồi biết rồi!
Chị Hương mĩm cười quay qua nhìn thẳng vào tôi nhẹ giọng.
– Trước giờ chị cũng chưa từng gặp người khách nào như em. Nhưng thôi được, chị sẽ giúp em giữ sợi dây chuyền này lại và em sẽ gửi trước cho chị một số tiền coi như đặt cọc nhé. Đồng ý hôn?
Vừa nghe xong tôi vội bật dậy móc tiền ra như đứa trẻ bắt được kẹo.
– Dạ dạ em đồng ý. Cảm ơn chị.
– Gì vậy em trai, có gì cũng từ từ, chưa gì móc tiền ra hết vậy. Haha. Giờ em cho chị tên tuổi, số điện thoại, chị sẽ làm một giấy viết tay nhận cọc tiền của em mua sợi dây chuyền. Em hiểu hôn?
– Dạ em hiểu. Em cảm ơn chị.
– Rồi giờ mình làm nhé, em chờ chị một chút. À em sẽ đưa trước cho chị…
– Dạ sáu triệu, em có sáu triệu.
– Ok em.

Chị Hương đi vào trong bàn làm giấy, tôi thở phì một cái nhẹ nhõm ngồi xuống ghế. Chị nhân viên tên Ly rót một ly nước lọc đưa tôi cười cười.
– Anh uống nước đi, chúc mừng anh nhé, đó giờ cửa hàng em chưa bao giờ làm vậy với khách đâu đó.
– Uhm. Cảm ơn chị nhé.
– Em có làm gì đâu cảm ơn em. Mà anh nè?
– Sao sao?
– Tháng sau liệu đủ tiền mua hôn đó, tại em thấy anh cũng sinh viên nên lo lo thôi hổng có ý cười anh đâu.
– Ừ không sao đâu, nhất định sẽ đủ mà hehe.
– Chúc mừng anh nha.
– Cảm ơn chị.

Tôi mĩm cười quay mặt nhìn vào sợi dây chuyền lấp lánh phía bên trong khung cửa kính. Tuy có hơi vô duyên nhưng may mắn sắp mua được món quà bất ngờ dành cho chị, coi như không uống công mặt dày đưa ra một đề nghị hơi khùng một chút. Sau khi đưa giấy đặt cọc có cả chữ ký và con dấu của cửa hàng, chị Hương nhẹ nhàng mở khóa đem sợi dây chuyền bỏ vào hộp đem cất vào trong tủ ngay trước mặt tôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Câu chuyện đời tôi
Câu chuyện đời tôi – Ngoại truyện
Thông tin truyện
Tên truyện Câu chuyện đời tôi
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 06/09/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Tôi đã sai… sai thật rồi…
Suốt 3 4 ngày tiếp theo, tôi như người mất hồn, mất ăn ăn ngủ... Cứ thế, Vi xuất hiện thật bất ngờ và cũng ra đi thật đột ngột... Ngay cả một lời tạm biệt cũng không có... Vết thương trên người đã lành gần hết, nhưng vẫn còn đau lắm... Đau không phải vì vết thương, mà đau, là đau ở...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen
Chị hàng xóm cực dâm
Buổi chiều định mệnh trong căn phòng trọ của chị gia sư Cuốc địt chị được 4 lần, lần nào nó cũng bắn tinh, một lần vào miệng chị, bị chị nuốt hết, 3 lần kia chị cho nó bắn đầy lồn chị. Với sức vóc của nó thì có thể địt chị thêm vài phát nữa, nhưng đến giờ nó phải về, và...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ với hàng xóm Kinh nghiệm làm tình Nhân viên công sở Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Váy công sở
Bạn bè
Nhớ đến hồi cấp 3, hồi ấy mình còn học ở Hà Nội, trường mình thì thuộc dạng học cả 2 buổi sáng và chiều. Đã thế nhà mình thì xa, thế là cùng đám bạn buổi trưa cứ thuê nhà nghỉ nghỉ trưa ăn uống rồi chiều lại đi học tiếp. Mà cái đám bạn mình thì cũng chơi khá thân, toàn bạn cùng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ người yêu của bạn Làm tình nơi công cộng Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện sex có thật Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình Truyện sex nhẹ nhàng Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba