– Thiện, trễ rồi! Dậy ăn sáng còn đi học nữa con!
Tiếng mẹ tôi vang vọng từ dưới bếp. Tôi uể oải dụi dụi mắt, rồi chợt nhớ tới những gì đã xảy ra tối qua, tôi ngồi bật dậy, chạy thật nhanh xuống bếp. Một khung cảnh gia đình êm ấm vẫn hiện lên trước mắt tôi. Cha tôi vẫn như mọi ngày, vùi mặt vào tờ báo Tuổi Trẻ buổi sáng, trong khi mẹ làm đồ ăn sáng cho cả nhà. Mùi cơm chiên trứng thơm lừng cả gian bếp.
Tôi bất giác tự nhủ, có khi nào chuyện tối qua chỉ là một giấc mơ dâm dật của mình. Nghĩ đến đấy, tôi thở phào rồi bước vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt và thay đồ. Khi tôi quay trở lại bàn ăn thì mẹ tôi cũng đã mang cơm ra cho cả nhà. Ba người chúng tôi vừa ăn vừa nói cười vui vẻ, thỉnh thoảng còn hỏi han chuyện học hành của tôi. Bầu không khí sớm mai ngập tràn hạnh phúc. Tôi tự nhủ mình sẽ luôn cố gắng để cha mẹ luôn vui vẻ và tự hào về tôi như thế này.
Thấy đã sắp trễ giờ đi học, tôi vội vàng ăn hết phần cơm, mang dĩa ra bồn rửa rồi chạy lên phòng thay đồ. Đến khi bước lên mấy bậc cầu thang khuất sau bức tường thì tôi nghe tiếng mẹ thỏ thẻ mắng yêu cha tôi một cái:
– Tối qua ăn trúng cái gì mà như quỷ hà! Giờ còn rát nè!
Tôi giật mình đánh thót. Là thật! Mọi thứ đêm qua đều là sự thật! Cũng may cha tôi lúc này cũng đã ăn xong từ lâu, đã quay lại ngấu nghiến đọc báo nên chỉ lơ đãng “ừ” một tiếng. Cha tôi vốn mỗi khi tập trung thì đều bỏ ngoài tai những lời xung quanh. Một phần lý do nữa là do mẹ sợ tôi nghe thấy nên hạ giọng nhỏ quá. Nếu không phải tôi vẫn luôn thấp thỏm vì chuyện tối qua thì chắc cũng không để ý nghe được lời bà.
Tôi đứng đó chờ một lúc không thấy có gì xảy ra thì như trút được gánh nặng. Mẹ tôi cũng không có ý định nhắc lại vấn đề ấy mà chỉ đang loay hoay rửa chén. Cha mẹ tôi không nhận ra điều gì xảy ra là tốt rồi. Chuyện như tối qua chắc chắn sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Tôi quyết tâm, bước vội lên phòng thay đồ rồi xách cặp đến trường.
Một ngày như mọi ngày, tôi bước qua sân trường náo nhiệt để tiến vào lớp học của mình. Tôi ngó nghiêng xung quanh, nghĩ năm nay đã là năm cuối cấp rồi, chẳng mấy chốc sẽ nói chia tay ngôi trường đầy kỷ niệm này. Thời gian tới đây tôi phải cố gắng chăm chỉ hơn, phải thi đậu vào trường Chuyên để không phụ lòng cha mẹ. Đang nghĩ ngợi lung tung thì tôi lại chạm mặt tụi thằng Hiếu ngay tại của lớp.
Nhìn thấy nó, trong đầu tôi lại hiện lên mồn một hình ảnh thân hình rắn rỏi của nó với thằng Long thay phiên dày xéo trên người mẹ tôi đêm qua. Một luồng khí nóng bốc lên làm tôi xấu hổ đưa tay che đi đũng quần đang cương cứng để vào lớp. Thằng Hiếu chỉ liếc mắt về phía tôi nhếch mép cười, rồi nó lại quay sang xem điện thoại và nói nói cười cười với tụi con trai. Tôi chợt cảm thấy hơi hoảng sợ khi nghĩ tới hàng trăm tấm ảnh và cái clip của mẹ đang nằm trong điện thoại thằng Hiếu. Có khi nào tụi nó đang xem hình và clip của mẹ tôi.
Đến đây tôi mới nhận ra hành động dẫn sói vào nhà của mình là ngu ngốc tới mức nào. Cũng may là thằng Hiếu không còn nhắc gì đến việc tôi thiếu tiền nó nữa. Có lẽ nó đã thật sự xí xóa món nợ của tôi. Nhưng cũng từ ngày đó, tụi con trai trong lớp nhìn tôi với một ánh mặt rất lạ. Dù không phải là người tinh tế, nhưng tôi vẫn cảm nhận được mọi người dần xa lánh mình hơn. Thỉnh thoảng còn bắt gặp mấy thằng trong lớp chỉ trỏ và xì xào bàn tán sau lưng mình.
Ngày trước tôi bị tụi thằng Hiếu bắt nạt, tuy không có ai lên tiếng giúp đỡ, nhưng mọi người cũng thỉnh thoảng đến nói chuyện, hỏi bài. Còn bây giờ tôi cảm nhận ánh mắt của mọi người nhìn mình có gì đó xem thường và khinh bỉ. Điều tồi tệ hơn là đám thằng Hiếu thì không còn rủ rê tôi đi chơi như trước mà quay trở lại lấy việc bắt nạt tôi làm thú vui.
Những trò bắt nạt của tụi nó không dừng lại ở việc bắt tôi phải chép bài hay làm chân sai vặt mà ngày càng quá quắt hơn. Một giờ ra chơi sau hai tiết toán, tôi đang tranh thủ xem lại đống bài tập về nhà thì bỗng có ai đó đến đứng chắn ngay trước mặt. Tôi chưa kịp ngước lên xem ai đến tìm mình thì cả người đã bị hai ba đôi tay kéo văng ra hỏi ghế.
Lại là tụi thằng Hiếu bày trò. Tụi nó kéo tôi lên phía bục giảng. Một thằng đưa bàn tay thô ráp của nó mở tung mấy chiếc cúc trên cái áo sơ mi trắng phẳng lì mà mẹ tôi đã là ủi kỹ lưỡng. Tôi chỉ biết giãy giụa bất lực khi hai chân hai tay đều đã bị ghì chặt xuống đất. Ngay khi tôi cảm thấy ngực mình mát lạnh do đã cúc áo đã bị cởi phanh ra, lập tức thằng Hiếu cầm chai dầu gió của nhỏ lớp phó ngồi bàn đầu, đổ thẳng lên hai đầu ti của tôi.
Một cảm giác nóng rát lan ra dữ dội trên hai đầu ti làm tôi không kìm được phải hét ầm lên bằng cái giọng the thé mới dậy thì của mình. Còn tụi thằng Hiếu thì vừa kìm tay chân tôi lại, vừa cười nắc nẻ. Nước mắt tôi chợt trào ra vì cảm thấy nhục nhã. Thế nhưng cơn nóng rát trên ngực còn chưa nguôi bớt thì tôi lại cảm giác được một bàn tay đang lần mò cởi thắt lưng của mình.
Tôi cố ngóc đầu dậy để nhìn xuống thắt lưng. Là một thằng trong đám đang cố kéo quần tôi ra ngay, thằng Hiếu thì đang cầm chai dầu gió lăm le bên cạnh. Tôi lúc này đã hoảng sợ thật sự, luôn miệng hét lớn:
– Buông ra! Buông ra!
Ngay lúc quần tôi sắp bị tuột ra, ai đó trong lớp la lớn:
– Cô vào kìa!
Thế là cả bọn bỏ chạy về bàn của mình. Tôi thì như nhặt lại được mạng, cũng run rẩy đứng lên chuẩn bị bước về chỗ ngồi. Thế nhưng chưa kịp bước đi thì thằng Hiếu đã ghé sát đến tai tôi nói nhỏ:
– Mày mà méc cô thì tao gửi hình của mẹ mày cho cả trường xem.
Thế là cả tiết học sau đó tôi không thể nào tập trung được. Phần vì trò bắt nạt của tụi thằng Hiếu, phần vì nghĩ đến việc mấy tấm hình của mẹ sẽ bị nó phát tán khắp trường. Bởi vì quá sợ hãi nên tôi đã dại dột gặp thằng Hiếu vào cuối giờ để cầu xin nó xóa mấy tấm hình và đoạn video clip đã quay hôm trước.
– Hiếu, tao xin mày xóa hình với clip hôm bữa. Rồi từ từ tao kiếp tiền trả cho mày. Xin mày đó!
Nó nghe vậy thì nhếch mép cười bảo tôi:
– Mày quỳ xuống hửi vớ tao đi rồi tao xóa cho!
Tôi rùng mình nhìn xuống đôi chân đã ướt đẫm mồ hôi sau một ngày học của nó. Vừa nãy tiết cuối còn là tiết thể dục. Không cần nói cũng biết vớ của nó bốc mùi như thế nào. Thế nhưng nghĩ đến người mẹ kính yêu và gia đình hạnh phúc của mình, tôi thu hết sức can đảm từ từ quỳ xuống trước mặt nó.
Thằng Hiếu thấy vậy cười ha hả. Đợi tôi vừa cúi đầu xuống mu bàn chân thì nó lại nói:
– Tao đổi ý rồi. Mày thì xứng đáng hửi vớ cho tao là đúng rồi! Chừng nào ông già mày cũng bò xuống hửi vớ cho tao rồi tao xóa.
Nói xong nó lại giơ chân đạp vào mặt một cái làm tôi té lăn quay. Trước khi quay lưng bỏ đi còn buông một câu:
– Đúng là cái đồ cha nào con nấy!
Tôi chỉ biết bất lực bật khóc. Lúc ấy tôi không tài nào hiểu được tại sao thằng Hiếu lại đối xử với tôi như thế. Tôi chỉ muốn yên ổn học hành, thì vào trường chuyên cấp ba, rồi vào đại học để cha mẹ vui lòng. Tôi và gia đình tôi đã làm gì sai với nó đâu chứ.
Sau này chín chắn hơn, nghĩ lại về điều này, tôi mới thấy một phần lỗi cũng do mình. Thằng Hiếu mất mẹ từ nhỏ. Dù gia đình nó vô cùng giàu có nhưng bao nhiêu tiền cũng không thể bù đắp cho sự mất mát tình thương của mẹ. Vậy mà tôi cứ vô tư tỏ vẻ trước mặt nó mỗi lần mẹ đến trường đón mình. Cộng với tính cách bạo ngược và dâm đãng, có lẽ việc chà đạp lên tôi làm nó cảm thấy thỏa mãn dòng máu alpha của mình. Như một con sói lấy việc săn con mồi để khẳng định vị trí của mình trong chuỗi thức ăn…
Từ ngày đó, thằng Hiếu ngày càng hành hạ và ức hiếp tôi. Mỗi ngày tôi đến lớp đều không thiếu trò bắt nạt. Mỗi lần xong nó đều lấy hình ảnh của mẹ tôi ra uy hiếp, không cho tôi méc thầy cô. Tôi chỉ biết ôm đầu chịu trận. Thế nhưng trên lớp cũng không thể nào tập trung được. Thành tích học tập cũng ngày một đi xuống. Đến một hôm, tôi cảm thấy mình không thể tiếp tục như một con chó mặc cho người khác chà đạp như vậy nữa. Nếu còn tiếp tục như thế này, tôi sẽ thật sự đánh mất bản thân mình. Thế nên tôi quyết định hôm nay đi học về sẽ nói với cha mẹ về việc xin chuyển trường.
Trong bữa ăn tối, tôi nhận ra bầu không khí gia đình hôm nay có gì đó khác lạ. Thật ra sự thay đổi đã diễn ra được một thời gian rồi, nhưng do tâm trí tôi cứ luôn bị giam hãm trong những cuộc bắt nạt ở trường nên không nhận ra. Suốt cả bữa ăn, ba người nhà chúng tôi đều im lặng gắp thức ăn. Ai cũng như chìm đắm vào suy nghĩ của riêng mình. Tôi cảm thấy có lẽ đây là lúc cần phải nói ra chuyện của mình nên vừa định mở miệng, thì đã nghe tiếng cha tôi.
– Có quyết định sa thải rồi. Từ ngày mai anh không đi làm nữa!
Mẹ tôi dừng đũa nhưng im lặng không lên tiếng. Tôi thì ngạc nhiên trợn mắt hỏi:
– Cha… cha sao thế ạ? Tại sao lại không đi làm nữa?
– Công ty của cha năm nay gặp khủng hoảng, nên quyết định sa thải một phần ba nhân sự. Cha chỉ là một nhân viên bình thường nên…
Cha tôi nói đến đó thì buông một tiếng thở dài. Hình như mẹ tôi cũng đã biết trước việc này. Gia đình tôi vốn không khá giả, bây giờ cha tôi còn bị sa thải thì kinh tế cả nhà phải làm sao. Tôi nhìn về phía mẹ thì thấy bà nhỏ giọng bảo:
– Mẹ vừa thuê mặt bằng nhà một người quen. Sắp tới cha mẹ sẽ mở một quán nước nhỏ. Quán cũng gần trường của con, nên khi nào con học xong thì ghé trong quán phụ mẹ, để mẹ về nhà lo cơm nước.
Tôi há mồm như chưa tin đây là sự thật. Họ chỉ nói cho tôi khi mọi việc đã rồi, tôi còn biết nói gì nữa chứ. Thế nhưng tôi vẫn nhận thức rõ một điều là gia đình tôi đang thật sự trong tình huống khó khăn. Vậy nên tôi quyết định không nên làm cha mẹ phiền lòng thêm về việc mình bị bắt nạt ở trường.
… Bạn đang đọc truyện Câu chuyện gia đình tại nguồn: http://truyensextv2.com/cau-chuyen-gia-dinh/
Thế rồi cha mẹ tôi bắt đầu bận bịu với việc chuẩn bị mặt bằng và mở quán cà phê như đã tính trước. Quán cũng có quy mô nhỏ thôi nên cha mẹ quyết định không thuê nhân viên mà tự làm hết mỗi việc. Mẹ tôi thì đảm nhiệm việc pha chế, tính toán thu chi. Còn cha tôi thì mỗi ngày dọn bàn ghế ra vào và bưng bê nước ra cho khách. Đương nhiên mà mỗi khi không đi học tôi cũng ra phụ bưng bê.
Mọi việc rồi cũng ổn. Nhờ có quán nước mà kinh tế gia đình đã khá khẩm trở lại. Chẳng những thế, từ ngày ra bán quán, mẹ tôi như càng trẻ trung và xinh đẹp hơn. Trước giờ bà chỉ ở nhà làm nội trợ, cả ngày bận bụi bếp núc và may vá nên ít khi sửa soạn, trang điểm. Bây giờ, mỗi ngày đều phải tiếp bao nhiêu khách khứa ra vào tấp nập, nên bà cũng ăn diện hơn.
Chỉ có cha tôi là ngày càng lầm lì ít nói. Bản tính của ông vốn đã hướng nội, bây giờ lại càng tự ti hơn. Nhiều lần có khách uống nước quát mắng ông vì phải đợi lâu, ông cũng chỉ cúi đầu xin lỗi. Mấy thằng loi choi hay ghé uống cà phê thấy cha tôi hiền lành, tụi nó càng nạt nộ và bắt chẹc ông. Những lần như thế, mẹ tôi đều ra mặt giải quyết.
Bọn này thấy mẹ tôi đỏng đảnh đi ra thì cũng quay sang trêu chọc bà mà bỏ qua chuyện bắt chẹc. Có lần tôi bảo mẹ tại sao không phản ứng gay gắt hơn với sự chọc ghẹo của mấy thằng ấy, thì bà bảo làm ăn phải biết chiều khách. Tụi này là khách quen đến uống nước mỗi ngày. Nhẫn nhịn một chút mà mỗi ngày bán được thêm mấy ly cà phê cũng không lỗ. Cha tôi nghe vậy thì cũng chỉ thở dài bất lực.
Tôi nhìn cha mình, chợt thấy ông như già thêm nhiều tuổi. Tương phản hẳn với vẻ trẻ trung và xinh đẹp của mẹ. Tôi không hề hay biết là từ đêm tôi mở cửa cho tụi thằng Hiếu vào nhà, tôi đã đánh thức một ngọn lửa khát khao mãnh liệt trong mẹ mình. Sau đêm ấy, cha tôi đã không thể nào có thể thỏa mãn bà nữa.
Một hôm tôi giật mình nửa đêm. Đang lọ mọ đi ra rót nước uống thì nghe bên phòng cha mẹ có tiếng mắng nhiếc nho nhỏ.
– Sao mà ông vô dụng quá vậy! Chẳng có cảm giác gì cả!
Tôi giật mình nhớ lại cảnh thằng Long với thằng Hiếu thay phiên cắm dương vật gân guốc, phải gấp ba lần của cha tôi, vào người mẹ tôi. Bà không có cảm giác gì với “trái ớt” nhỏ của cha tôi là phải rồi. Cũng không thể trách mẹ tôi được. Có người phụ nữ nào đang xuân mơn mởn lại không muốn được thỏa mãn bởi một người đàn ông mạnh mẽ và to lớn đâu.
Chẳng qua là trước đây, cha tôi là nguồn thu nhập chính của gia đình, còn bà luôn bị dán cái mác là người phụ nữ nội trợ, nên bà cũng an phận vợ hiền. Bây giờ bà vừa phải quán xuyến gia đình, vừa lo việc buôn bán, nên bà được quyền đòi hỏi chồng mình ít nhất phải thỏa mãn được nhu cầu trên giường của mình. Chính vì thế mà mẹ tôi ngày càng dễ cáu gắt với cha tôi, thậm chí có hôm còn không cho cha tôi ngủ chung.
Tối hôm sau, tôi thấy cha ôm chăn gối qua phòng tôi. Tôi hỏi thì chỉ thấy ông nhăn nhó:
– Mẹ con bảo hôm nay bán mệt quá nên muốn ngủ một mình. Tối nay cha qua ngủ với con một đêm vậy.
Từ hôm đó, thỉnh thoảng cha tôi lại phải “di cư” qua ngủ ké phòng tôi. Ngoài ra ông còn nghe lời mẹ hẳn. Giống như ông đã làm sai một điều gì đó, nên phải bù đắp bằng việc chịu đựng hết sự gắt gỏng của mẹ tôi. Làm hết việc ngoài quán là ông lại túi bụi làm hết mọi việc vặt trong nhà. Mẹ tôi kêu gì ông cũng làm.
Chuyện của cha mẹ tôi thì dù rất muốn nhưng tôi cũng không giúp gì được. Cũng không biết phải giúp thế nào. Còn chuyện bị bắt nạt trên trường thì đã có chuyển biến tốt hơn. Do tôi đã hoàn toàn khuất phục và cam chịu nghe lời tụi thằng Hiếu, nên tụi nó đã thôi bày trò “tra tấn” tôi. Thế nhưng bây giờ thằng Hiếu đối xử với tôi không khác gì một kẻ ở của nhà nó, thậm chí còn tệ hơn.
Hôm nay trên trường, tôi lại cun cút đi theo phục vụ cho thằng Hiếu. Tự dưng nó quay sang hỏi:
– Dạo này ông bà già mày sao rồi Thiện?
Tôi lúng túng một lúc, nhưng vẫn vờ vịt trả lời:
– Cha mẹ “con” vẫn ổn.
Thằng Hiếu nghe tôi trả lời thì cười ha hả mà vỗ vỗ đầu tôi. Một trong những việc khiến thằng Hiếu thôi không bày trò “tra tấn” tôi nữa là việc tôi phải thay đổi xưng hô với nó. Thằng Hiếu bắt tôi phải gọi nó là “bố” và xưng “con”. Lúc bấy giờ tụi học sinh hay giả bộ làm gia đình rồi gọi nhau như “bố – con” hay “mẹ – con”, nên không ai nghĩ gì. Tuy nhiên mỗi lần gọi nó là “bố”, tôi lại nhớ đến việc nó đã ngủ với mẹ tôi mà cảm thấy nhục nhã vô cùng.
Nó nhìn sâu vào ánh mắt của tôi rồi nói tiếp:
– Mày đừng có điêu với bố. Hồi trước hông sao, chứ giờ bà già mày biết mùi đàn ông thật sự rồi, ông già mày làm gì có cửa thỏa mãn cho bả nữa!
Tôi cúi gằm mặt vì bị nó nói trúng sự thật. Sau một hồi bị nó tra hỏi gắt gao thì tôi cũng đành nói hết mọi việc. Cả việc tôi trăn trở không biết giúp cha mẹ mình như thế nào. Nó nghe xong thì bỗng nhếch mép cười như lóe lên suy nghĩ đen tối nào đó.
Ngày hôm sau, thằng Hiếu lại lôi kéo tôi vào toilet vào giờ ra chơi. Nó nhìn quanh không có ai thì lên tiếng bảo tôi:
– Ê Thiện! Mày muốn giúp cha mẹ mày hông?
Tôi nghe vậy thì tò mò đáp:
– Muốn! Mà làm sao để giúp?
– Tao có cái này hay lắm.
Nói rồi nó đưa tôi cái hộp nhỏ, bên trong đựng khoảng 10 viên thuốc màu trắng.
– Cái này là thuốc giúp tinh thần thoải mái, vui vẻ. Tan trong nước, không mùi không vị. Mỗi ngày mày bỏ 1 viên vào nước cho mẹ mày uống trước khi đi ngủ, đảm bảo mẹ mày sẽ ngày càng trẻ đẹp và trở lại hiền lành như hồi trước.
Lấy tôi đưa mắt nhìn nghi hoặc, nó bồi thêm một câu:
– Chứ hông lẽ tao đưa thuốc độc cho mày. Bố mày còn chưa muốn đi tù đâu. Nhớ kỹ lời tao mà làm theo. Bố mà phát hiện mày không làm thì đừng trách!
Tôi hốt hoảng:
– Con làm mà!
Thằng Hiếu vỗ vỗ vào mặt tôi:
– Con trai ngoan!
Cầm lọ thuốc về nhà, tôi phân vân không biết có nên làm theo lời thằng Hiếu không. Chuyện lần trước là một sai lầm khủng khiếp mà tôi sẽ không phạm phải nữa. Nhưng lần này không phải là thuốc ngủ. Và tôi cũng sẽ không mở cửa vào nửa đêm cho thằng Hiếu hay bất cứ thằng nào khác vào nhà mình. Vậy nên chuyện đó sẽ không thể xảy ra một lần nữa.
Còn đang miên man suy nghĩ thì tiếng trách móc của mẹ tôi lại vang lên bên cạnh. Lần này là do cha tôi lại bán thiếu cà phê và thuốc hút cho một thằng, mà thằng này đã thiếu tiền nước cả tuần nay chưa trả. Nhìn vẻ mặt tức giận của mẹ và hình ảnh cha tôi đang cúi gầm mặt, tôi quyết định sẽ làm theo lời thằng Hiếu dặn. Biết đâu nó thật sự có thể giúp cha mẹ tôi thì sao.
Cứ thế, tôi đều đặn mỗi ngày bỏ một viên thuốc vào nước cho mẹ uống. Vậy mà đúng như lời thằng Hiếu nói. Đúng một phần. Mẹ tôi ngày càng trẻ đẹp ra. Mặt mày hồng hào, ngực mông nảy nở. Đã vậy mẹ còn thường xuyên than nóng nực, rồi ăn mặc phong phanh, hờ hững. Thế nhưng sự cáu gắt của mẹ với cha thì chẳng những không bớt mà còn gay gắt hơn. Những lời trách móc không còn ở trên giường ngủ nữa, mà theo vào tận bữa ăn gia đình.
– Ông có phải đàn ông không?!
– Đồ vô tích sự!
– Đồ đàn bà!
– Thứ phế vật!
– …
Đó là những câu cửa miệng quen thuộc mà mẹ nói với cha tôi. Ông thì ngày càng lầm lũi. Nhìn mẹ thanh xuân phơi phới, chắc ông tự ti lắm. Vậy nên ông càng nghe lời hơn, không dám làm điều gì phật lòng mẹ tôi cả. Nhìn trong mắt ông tôi thấy sự xấu hổ và dằn vặt bản thân.
Đến những ngày gần cuối, thuốc thằng Hiếu đưa sắp dùng hết, mẹ tôi ngày càng có nhiều biểu hiện lạ hơn. Có lần nửa đêm dậy uống nước, tôi bắt gặp một tiếng động lạ trong toilet. Tôi rón rén bước lại toilet trong bóng đêm, đưa mắt qua khe cửa nhìn.
Khung cảnh bên trong làm tôi phải trợn mắt há mồm. Tôi nuốt nước bọt “ực” một tiếng mà nhìn mẹ tôi đang thủ dâm với quả dưa leo mà lẽ ra ngày mai sẽ nằm trên buổi ăn sáng của gia đình. Đó thật sự là một cảnh tượng kích thích thị giác cực mạnh mà tôi tin chắc không thằng con trai 15 tuổi nào có thể chịu nỗi. Đũng quần tôi lập tức căng phồng.
Tuy đây không phải là lần đầu tôi nhìn thấy mẹ mình khỏa thân. Nhưng khác với lần trước, chỉ thụ động và nằm im, lần này vẻ mặt bà toát lên sự thèm khát và dâm đãng mà tôi chưa bao giờ được thấy. Trước mặt tôi là một người phụ nữ khát tình xa lạ. Nhìn trái dưa đang được đưa ra vào người bà, chắc hẳn bà đang thèm muốn một người đàn ông thật sự lắm.
Tôi kích động chạy về phòng mình mà tự xử, rồi cứ thế chìm sâu vào giấc ngủ đầy mộng mị. Trong mơ, tôi lại thấy thằng Hiếu và thằng Long đang giày xéo trên người mẹ tôi. Nhưng lần này bà không bị đánh thuốc mê mà chủ động ôm lấy bờ mông rắn rỏi của tụi nó để ấn sâu hơn vào người mình. Rồi bà còn ngồi lên người tụi nó mà tự mình nhún nhảy một cách hoang dại…
Cơn mơ chợt bị đứt đoạn bởi tiếng chuông báo thức. Tôi loạng choạng ngồi dậy định sẽ thay đồ đi học thì nó ra hôm nay là thứ Bảy. Thuốc thằng Hiếu đưa tôi cũng chỉ còn 2 viên, thứ Hai đến trường chắc nó sẽ hỏi công dụng của thuốc thế nào. Mấy lần trước nó hỏi, tôi cũng thật thà kể cho nó nghe sự thay đổi của mẹ mình. Nhưng chuyện tối qua, tôi có nên kể cho nó không nhỉ?!
Tạm thời không nghĩ đến chuyện đó nữa, tôi dậy ăn sáng qua loa rồi ra quán để phụ cha mẹ. Vừa đến nơi, tôi đã hốt hoảng nhìn thấy hai nhân vật trong giấc mơ của mình đêm qua – Thằng Hiếu và thằng Long. Tụi nó đang ngồi uống cà phê và giòn giã nói cười cùng mẹ tôi.
– Thiện ra tới rồi kìa! Thiện, có bạn tới chơi nè con.
Tôi vâng dạ bước đến. Điều tôi lo lắng nhất đã xảy ra. Thằng Hiếu và thằng Long đã gặp lại mẹ tôi một lần nữa. Nhìn bà vô tư cười nói với hai thằng mà tôi tự hỏi nếu bà biết tụi nó đã làm gì với bà đêm ấy, không biết mẹ tôi sẽ cảm thấy thế nào.
Bởi vì không muốn bọn chúng đến gặp mẹ tôi, nên tôi vẫn luôn giấu việc nhà mình mở quán nước gần trường. Không ngờ cuối cùng cũng bị tụi nó phát hiện ra. Vừa gặp tôi, nó đã nháy mắt nói.
– Nhà mình mở quán ở đây mà Thiện không nói gì cả. Nếu biết sớm, con đã dẫn các bạn đến uống nước ủng hộ.
Mẹ tôi nghe thế thì cũng quay sang giả vờ mắng tôi vài câu, rồi bà bảo tôi ngồi chơi với bạn, còn mình thì quay vào trong pha cà phê. Nhìn hai thằng ngước nhìn theo bờ mông tròn lẳn của mẹ tôi khi bà quay bước đi mà tôi lại linh cảm thấy điều bất lành… Cuối ngày, nó đưa tôi thêm 10 viên thuốc khác và ra về.
Kể từ đó, tụi thằng Hiếu thường xuyên ghé qua uống nước quán nhà tôi mỗi khi đá banh về. Người thằng nào cũng mồ hôi nhễ nhại. Có thằng còn cởi trần ngay giữa quán. Nhiều lần tôi bắt gặp ánh mắt của mẹ tôi như có như không liếc nhìn vòm ngực săn chắc và những cục u to tướng sau lớp quần thun mỏng toanh của tụi thằng Hiếu.
Không biết phải do thuốc thằng Hiếu đưa không mà mẹ tôi ngày càng xinh đẹp và đẫy đà hơn. Nhưng những lần bắt gặp bà thủ dâm vào tối khuya cũng tăng lên. Có vẻ như cha tôi vẫn không thể làm gì để thỏa mãn nhu cầu của bà. Mỗi lần tụi thằng Hiếu ghé qua, bà lại nói chuyện cười đùa vui vẻ. Phải công nhận cái thằng này có khiếu nói chuyện. Nó hoàn toàn chiếm được cảm tình của mẹ rồi! Có hôm mẹ tôi còn rủ nó qua nhà ăn cơm.
Mẹ tôi bây giờ coi nó như người trong nhà vậy. Bà không biết cố tình hay vô ý mà nhiều lần ăn mặc hớ hênh trước mặt nó. Thằng Hiếu mấy lần bóp bóp đũng quần cương cứng của nó sau lưng bà. Thằng Hiếu qua nhà tôi chơi cũng thường xuyên chỉ mặc đồ thể thao. Cứ thấy mông vú mẹ tôi lấp ló là đũng quần của nó cũng u lên một cục. Không biết có phải tôi đã nhìn lầm không, nhưng ánh mắt của mẹ tôi nhìn thằng Hiếu toát lên chút gì đó thèm khát kỳ lạ.
Hôm nay trời mưa! Mẹ bảo thằng Hiếu ở lại nhà tôi ngủ một đêm. Cha cũng không có ý kiến gì. Không biết sao tôi cảm giác cha cũng có chút gì đó lếp vé trước thằng Hiếu. Tôi cảm thấy được sự khuất phục trong lời nói và ánh mắt ông dành cho thằng Hiếu.
Tối! Cả nhà quây quần ngoài phòng khách xem phim. Tự dưng có đoạn bà vợ ngoại tình! Tôi mới lỡ miệng nói:
– Trời, bà đó có chồng rồi mà!
– Ông chồng không thỏa mãn được thì để thằng khác thỏa mãn dùm! Vợ ổng vừa sướng, mà ổng còn không mất vợ! Thời buổi này chuyện đó bình thường, có sao đâu! – Thằng Hiếu quay sang bảo.
Mẹ tôi cũng thuận miệng hùa theo:
– Phải rồi đó!
Tự dưng tôi thấy mắt cha sáng lên, rồi ông cúi gằm mặt xuống như đang suy nghĩ về một chuyện gì đó quan trọng.
– Thứ chồng bất lực đó chưa bị bỏ là may rồi! – Mẹ bồi thêm một câu đầy bất mãn. Cha giật mình một cái, lúng túng không biết làm gì để thoát khỏi cái bầu không khí ngột ngạt này.
Đang coi, tự dưng mẹ tôi ưỡn người than nhức vai. Tôi đứng dậy định bóp vai cho mẹ thì thằng Hiếu bảo:
– Thím để con trổ tài, con biết phương pháp mát – xa này, đảm bảo hết nhức mỏi liền!
Nói rồi nó thuận thế đứng phía sau bóp vai cho mẹ.
Mẹ đang ngồi trên ghế đôn sofa, còn thằng Hiếu thì tựa sát người lên lưng của bà. Liếc mắt nhìn sang, tôi thấy mẹ đang lim dim mắt, ngã người ra sau hưởng thụ, thỉnh thoảng còn liếm liếm môi.
Xoa bóp được một lúc, thằng Hiếu bảo:
– Thím ngồi như vậy không mát – xa được, phải nằm xuống thì mới dễ!
Mẹ tôi mắt sáng:
– Phải rồi! Vậy phiền con lên phòng dì mát – xa cho thím xíu! Mấy nay đau lưng không ngủ được! Hai cha con ngồi đây coi phim nhe! Mẹ lên phòng nhờ Hiếu đấm lưng xíu!
Cha thấy mẹ tôi đứng dậy rời đi thì như được giải thoát:
– Ừa ừa! Em đi nghỉ trước đi! Nhờ Hiếu xíu nhe con!
– Chú cứ yên tâm để con! Tay nghề của con cứng lắm! Không tin chú hỏi Thiện thử! Hehe…
Nói rồi hai người dắt díu nhau lên phòng. Khi đi thằng Hiếu còn quăng lại cho tôi một ánh đầy ẩn ý. Tôi biết nó muốn gì! Nhiệm vụ của tôi là phải cầm chân cha cho tới khi nó làm xong điều mà nó muốn làm.
Cha tôi bật qua chương trình yêu thích của ông. Còn tôi thì lóng ngóng như ngồi trên chảo lửa. Được 15 phút trôi qua, tôi không chịu được nữa mà giả vờ đi toilet để rình xem hai người họ đang làm chuyện gì.
Cũng may là từ lâu tôi đã kịp khui một lỗ từ phòng mình nhìn thông qua phòng cha mẹ. Tôi cố nén kích thích chạy vào phòng mình. Thông qua cái lỗ nhỏ trên tường, tôi nhìn thấy thằng Hiếu đang mát – xa cho mẹ trên giường. Vẫn chiếc giường ấy, nơi thằng Hiếu đã từng dồn sức thúc vào người mẹ tôi khi bà say ngủ. Nhưng bây giờ mẹ tôi đang hoàn toàn tỉnh táo. Thằng Hiếu ngồi trên tấm lưng trần mẹ tôi để mát – xa trong khi bà đang nằm khoan khoái hưởng thụ.
Nhìn cơ thể thằng Hiếu đang thân mật với mẹ tôi, một cảm giác ghen tức xen kẽ với sự kích thích kỳ lạ dâng lên trong tôi. Nhưng dù sao nó cũng đang thực sự mát – xa cho bà. Có lẽ họ sẽ không thực sự làm gì trên giường ngủ của cha mẹ tôi, trong khi ông vẫn đang ngồi xem tivi ngoài phòng khách.
Đang tập trung theo dõi động tĩnh từ phòng bên kia thì tôi nghe tiếng cha tôi vọng vào:
– Thiện ơi, khi nào ra thì rót cho cha ly nước nhé!
Tôi chỉ biết cắn răng bước xuống bếp rót một ly nước rồi lên phòng xem tivi với cha. Được một lúc thì nghe trong tiếng “phành phạch” phát ra trong phòng. Cha tôi vậy mà ngước mắt nhìn tôi rồi miễn cưỡng nói:
– Chắc thằng Hiếu đang đấm lưng cho mẹ con. Thằng này coi vậy mà tay nghề mát – xa cứng ghê.
Tôi nhìn ông chăm chăm như thể không tin vào những gì mình vừa nghe được. Trẻ con cũng biết được âm thanh phành phạch ngày càng lớn đó là gì. Là do ông quá vô tư, hay niềm tin của ông vào mẹ tôi lớn đến nỗi ông không tin là bà sẽ làm điều gì phản bội gia đình của mình.
Được một lúc, tôi lại vờ đứng lên đi toilet để lén nhìn vào phòng. Cảnh tượng trước mắt làm đũng quần tôi muốn nổ tung trong quần. Tiếng bành bạch cứ đều đặn phát ra theo từng cú nhấp của thằng Hiếu. Tôi nhìn cảnh thằng bạn giã vào người mẹ mình, trong khi cha mình đang ngồi trong phòng khách mà cố gắng kìm nén không xuất tinh trong quần.
Mẹ tôi đã thật sự bước qua lằn ranh cuối cùng của sự phản bội. Bà đã thật sự cắm một chiếc sừng to tướng lên đầu người đàn ông vẫn luôn yêu thương và tin tưởng bà vô điều kiện. Tôi cảm thấy chua xót cho người cha đáng thương của mình. Tuy nhiên nhìn gương mặt đầy thỏa mãn của mẹ dưới thân thằng Hiếu, tôi biết đó mới là điều bà thật sự muốn. Bà muốn một người đàn ông có thể thỏa mãn người đàn bà đầy khát khao và nhục dục trong mình.
Sợ cha tôi nghi ngờ, tôi lại phải nén lại ham muốn lôi cái của của nợ nhỏ xíu của mình ra tự xử. Đứng nhìn trân trối một lúc rồi tôi cũng chạy xuống phòng khách vờ xem tivi cha.
Một lúc lâu sau thì thằng Hiếu đi ra. Người nó nhễ nhại mồ hôi như vừa chạy mấy cây số vậy. Nó nhìn tôi với cha tôi cười cười giơ ngón tay cái!
– Xong rồi chú! Đảm bảo tối nay thím sẽ ngủ ngon lắm đây! Trễ rồi, chú cũng đi ngủ sớm đi. Tối nay có khi thím sẽ có quà cho chú đấy!
Cha tôi nghe thế thì gượng cười:
– Cảm ơn con! Thôi chú cũng đi nghỉ đây. Hai đứa cũng ngủ sớm đi nhe!
Thằng Hiếu ngồi xuống sofa thở cái khì!
– Má! Công nhận bà già mày dâm thật. Phải làm liền hai nháy mới tạm tha cho tao. Ê, ai cho mày ngồi đầy! Lếch xuống bóp chân tao coi. Trả công tao làm cho bà già mày sung sướng chứ.
Tôi cun cút làm theo mà linh cảm rằng, từ giờ phút này, thằng Hiếu hình như đã trở thành chủ trong cái nhà này rồi. Tối hôm đó thằng Hiếu ngủ chung phòng với tôi. Thật ra thì nó nằm trên giường, còn tôi nằm dưới đất.
Tối trời lạnh khó ngủ, tôi ra uống nước thì nghe âm thanh của cha mẹ bên phòng kế bên.
– Ông đừng cố đút cái thứ teo tóp đó vào người tôi nữa. Hôm nay tôi mệt lắm, không muốn làm ăn gì đâu. Nếu ông muốn thì tự xử đi.
– Tôi biết là cái đó của tôi không thỏa mãn bà được. Nhưng mà tôi có thể dùng miệng để làm cho bà…
– Cái này là do ông tự đòi đấy nhé!
Rồi tôi nghe tiếng húp rột rột và tiếng thở dốc vang ra từ trong phòng, tôi nhớ đến lời thằng Hiếu ban nãy. Không biết “món quà” mà mẹ dành cho cha tối nay có phần của nó không.
Đi về phòng, tôi còn nghe sau lưng là tiếng nói nho nhỏ của mẹ:
– Bú mạnh nữa đi! Liếm chỗ đó! Đúng rồi…
Tôi về phòng. Co ro nằm dưới sàn và chìm vào giấc ngủ trong tiếng ngáy đều đặn của thằng Hiếu…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Câu chuyện gia đình |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện bóp vú |
Tình trạng | Update Phần 9 |
Ngày cập nhật | 28/03/2024 05:23 (GMT+7) |