Ngay lúc Uông Minh Kha căng thẳng chịu không được, thì Đinh Nhị Cẩu quay người lại mở cửa phòng đi ra ngoài, thời gian dần trôi qua biến mất, không hề quay đầu lại nữa…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/
Đi vào trong sân trường đại học Luật, Đinh Nhị Cẩu cảm giác mình giống như cũng trở về thời còn là học sinh, tại nơi đây nhìn về phía trên không có chuyện ngươi lừa, ta gạt … không có từng cái vũng hố sâu chỉ chực chờ người rơi vào, dù là tại đây cũng có sự cạnh tranh kịch liệt.
Nhìn xem một đôi tình lữ đang đi ở dưới tàng cây cổ thụ, dưới chân giẫm lên lá cây khô héo rơi đầy, Đinh Nhị Cẩu lúc này mới ý thức được, mùa Thu năm nay đã đến, trời Thu vốn là một mùa thu hoạch, nhưng cũng trong mùa Thu này Đinh Nhị Cẩu đã mất đi hết tất cả mọi sự phấn đấu của hắn.
Hắn đem đầu mẩu thuốc lá dụi ở dưới gót giày da, đứng người lên đi về hướng lớp học, đêm nay nơi này có nghe nói là một chuyên gia giáo sư luật học nổi tiếng đến có buổi trò chuyện, hắn là đang tự học pháp luật, nên cũng muốn đến nghe qua cho biết, nói không chừng sau khi từ chức, có lên non xuống biển gì đó thì có thêm nghề làm luật sư kiếm sống.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/
– Cha, con có nghe nói Đinh Trường Sinh đã bị miễn hết chức vụ rồi sao?
La Gia Nghi ngồi ở bên bàn cơm hỏi La Bàn Hạ.
– Làm sao con biết? Ai nói cho con?
– Khục, có cần ai nói cho con biết không? Trên mạng đều loan báo đầy ra, chủ tịch thị trấn Lâm Sơn cùng bí thư song song tạm rời cương vị công tác, chuyện này giờ tốt rồi… kẻ chính thức thừa gánh trách nhiệm thì nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, người không phải gánh trách nhiệm lại bị các lãnh đạo dễ như trở bàn tay úp xuống, cái này công bình sao? Trách không được, người ta nói trong chốn quan trường đấy dẫy hắc ám, người ta nói không sai, chính ngay con cũng cũng may không có tham gia vào hệ thống chính quyền, nếu không thì cũng sớm bị người gặm không chừa đến xương cốt rồi.
La Gia Nghi ngồi trước mặt La Bàn Hạ âm dương quái khí nói ra.
– Hừ.. đứa nhỏ này, nói hươu nói vượn cái gì đó.
La Bàn Hạ bị con gái ép buộc không biết nên khóc hay cười ….
– Con nói bậy sao? Đừng nói là Lâm Xuân Hiểu làm như vậy mà không có được sự tán thành của cha, các người không thể như vậy được, kỳ thật Đinh Trường Sinh, con người này vẫn là tốt, năng lực cũng rất mạnh, cha xem lại đi, hắn ở đâu công tác cũng có thể ít nhiều làm ra thành tích, dù sao hắn cũng là một người có lý tưởng, hơn nữa con còn nghe nói lần này trách nhiệm không liên quan gì đến hắn, mà có thể là gánh trách nhiệm giùm cho chị Lâm Xuân Hiểu, người trượng nghĩa ở trong quan trường cũng không có nhiều, nhưng làm người tốt thì không có kết cuộc tốt, vậy về sau này ai còn dám cộng sự với các người nữa?
Tại trước mặt cha mình, La Gia Nghi nói chuyện rất thẳng thắn, đây cũng là chỗ bất đồng do nàng không cùng một chỗ trong chốn quan trường cùng với cha mình, người thân tại quan trường, nói câu nào cũng phải suy nghĩ thoáng một chút, có những câu không được miệng cùng trong bụng cùng ý nghĩ nói ra, mà là ngược lại …
– Con không hiểu chuyện đâu, chớ nói nhảm, việc này cha cũng suy tính có chừng mực rồi, qua mấy ngày nữa, trường đảng tỉnh ủy có một lớp huấn luyện, cha dành cho hắn một chỗ, để cho tiểu tử này đi học tập một chút, thuận tiện cũng tránh đầu cơn gió dữ, làm người tham chánh, cũng không phải là chức vụ càng cao là điều càng tốt, hắn ngã một lần sẽ khôn hơn một chút a.
– Thật sự sao? Cái chuyện này còn tạm được….
– Đừng nói chuyện của người ta nữa, mấy ngày hôm trước có cậu tiến sĩ coi mắt, có liên lạc lại với con chưa?
La Bàn Hạ hỏi.
– Liên lạc…liên lạc? Chuyện của con, không cần cha lo, bộ tự con không lấy chồng được sao?
– Hừ, cái chuyện này khó mà nói chắc được, con nói con muốn đi ra ngoài du học, cha cũng đã đưa con ra nước ngoài học, con muốn mở công ty tư, cha cũng không có từ chối con, nhưng vấn đề thành lập gia đình thì con luôn trì hoãn không làm, trong lòng cha mẹ cũng không có chắc chắn, con khoan hãy nói… hiện tại bây giờ thì thừa nữ thiếu nam, nghỉ đến đó là cha mẹ tâm phiền rồi, cha cảnh cáo con… tìm cách lấy chồng, yên bề nhanh lên đi, đừng để cho mẹ của con lo lắng.
– Con biết rồi, cứ mỗi lần ăn cơm là nói về chuyện này..
– Còn không phải sao.. ngoài lúc ăn cơm ra, thì cha đâu có thấy được mặt con đâu ah.
La Bàn Hạ bĩu môi nói.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/
Đinh Nhị Cẩu ngồi ở cuối giảng đường xếp chỗ ngồi theo hình bậc thang, nghe một giáo sư tuổi còn trẻ từ Bắc Kinh tới đang giảng giải về pháp trị, vị giáo sư nói TQ có nhiều nơi không có pháp trị, ít nhất trước mắt không có pháp trị, tất cả luật pháp vận hành đều là do dưới sự thao túng hoàn hành của nhân trị, vấn đề này thì không có đúng ý nghĩa về pháp trị ….
– Em thật là vẫn muốn nghe tiếp à?
Đúng lúc này, từ phía sau lưng một làn gió thơm thoáng qua chóp mũi, hắn ngẩng đầu đảo mắt nhìn lên, thì thấy một người đàn bà xinh đẹp đang đứng sát ở sau lưng của mình, đôi bầu vú căng tràn sức sống nhô lên dưới lớp áo như là đang run rẫy trước mắt hắn.
– Hả…chị như thế nào mà tìm tới được nơi này?
Đinh Nhị Cẩu giật mình nhìn Chu Hồng Kỳ bên người hỏi.
– Hì..em quên là chị đang làm gì sao? Muốn tìm một người cũng không phải là quá khó?
Chu Hồng Kỳ cười cười nói.
– Cũng đúng..à mà không đúng, chắc là đối với em, các người có theo dõi định vị rồi, thật đúng là có bản lãnh đó.
Đinh Nhị Cẩu cũng cười nói.
– Chị tìm tới đây là có chuyện muốn gặp em, hay là chúng ta đi ra ngoài tâm sự đi.
Chu Hồng Kỳ nói ra.
– Hừm một cuộc nói chuyện hay bị chị làm rối, hôm nào khác không được sao?
– Tên giáo sư này có cái gì trình độ sao? Nhìn em nghe thật chăm chú, chị nói cho em biết, những người này thật ra là chỉ biết nhúc nhích động mồm mép, rất giỏi đến làm vấn đề đơn giản trở thành phức tạp hóa, dùng chuyện này để biểu hiện tầm quan trọng của bọn họ, cho nên… chị đề nghị lúc em nghe thì cũng có chút năng lực phân biệt đúng sai, đừng để bị người bên ngoài cuốn trôi đi theo..
– Tốt rồi.. tốt rồi, chúng ta đi ra ngoài nói chuyện đi, xem như là em phục chị rồi.
Đinh Nhị Cẩu nhận thua nói, do đó hắn trở thành người đầu tiên trong đêm nay rời khỏi cái lớp học này.
– Nghe nói em bây giờ là thân nhẹ nhàng không còn có đảm nhiệm chức vụ gì cả?
Chu Hồng Kỳ dường như là không có một điểm nào hương vị đồng cảm với hắn, ngược lại nàng còn lộ ra có chút nhìn hả hê…
– Em đây chỉ là tạm thời về vườn, chính Tưởng Giới Thạch còn thỉnh thoảng tuyên bố là sẽ về vườn, em thì có chút ngăn trở nho nhỏ thì cũng rất là bình thường, đối với tiền đồ của mình, em vẫn là rất có lòng tin, mà thế nào đây.. chị muốn mời chào em chuyện gì đây?
Đinh Nhị Cẩu thoáng cái đã đâm xuyên mục đích của Chu Hồng Kỳ tới đây.
– Hì hì… thật không ngờ em là một người mê làm quan đến như vậy, chị không phải là cố ý muốn đến mời chào em, mà lần này là muốn xin em giúp một chuyện, trong khoảng thời gian này em không có công tác gì, sẽ không ngại giúp chị một tay chứ ?
Chu Hồng Kỳ quả nhiên là vì mời chào Đinh Nhị Cẩu mà đến.
– Chị Hồng Kỳ à.. coi như là bỏ qua cho em đi à nha, hiện giờ em không có hứng thú làm gì cả, chị làm ơn tha cho em đi….
– Lần này chỉ là hỗ trợ, chị không bắt buộc em gia nhập vào đội đặc nhiệm này đâu, nhưng là chuyến công tác lần này đây, chị muốn đi, cho nên chị muốn mang theo một người mà chị tin cẩn, em có hiểu ý của chị không?
– Cái này…
Đinh Nhị Cẩu bản thân vẫn có chút máu chó anh hùng đấy, cho nên khi Chu Hồng Kỳ hạ giọng nhờ hắn giúp đỡ, lòng của hắn thoáng cái mềm nhũn ra…
– Em cũng không cần ngay lập tức đáp ứng…chị cho em thời gian để trả lời, trong vòng mười ngày được chưa ? Lúc này cũng đủ để quyết định rồi.
– Được rồi, để em suy nghĩ thật kỹ đã.
Đinh Nhị Cẩu chỉ là lưu lại lời hứa tạm, hắn không dám đáp ứng ngay tức thì với nàng.
Đúng ra thì Đinh Nhị Cẩu đang nghĩ đến hiện tại chính mình đã không còn có chức vụ gì trong chính quyền nữa, vừa vặn tận dụng trong thời gian lúc này đi học khoa chính quy để lấy bằng cấp cho tốt, tranh thủ duy nhất một lần thông qua nắm lấy được bằng cấp khoa chính quy, nhưng sự tình còn lâu mới có được sự đơn giản như hắn tính toán, vốn là Chu Hồng Kỳ vừa tới tìm hắn, đón theo sau là lại là Trọng Hải.
Xác thực mà nói, Trọng Hải gọi điện thoại cho hắn cũng không có nhờ hắn làm chuyện gì, chỉ là gọi hắn đến ăn một bữa cơm mà thôi.
Trọng Hải không biết thông qua con đường nào mà lại được biết Đinh Nhị Cẩu đã đến tại tỉnh thành, vì vậy gọi điện thoại cho hắn, báo cho hắn tám giờ tối nay đến Hạc Minh sơn trang ăn cơm, chính điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu càng thêm nể trọng Trọng Hải, bởi vì Hạc Minh sơn trang không phải là địa phương mà bất luận kẻ nào có thể đến, cho dù là người có rất nhiều tiền cũng không nhất định là có thể được tư cách đến ăn uống, nghe nói tại đó ăn một bữa cơm, không có dưới năm, ba chục ngàn đồng, nhưng vẫn là có người chạy theo như vịt để kiếm được sự bảo lãnh đến cái nhà hàng đó, sự tình đến mức này, vậy thì không phải là chỉ đến để ăn một bữa cơm đơn giản như vậy.
Hạc Minh sơn trang tuy gọi là Sơn Trang, kỳ thật nơi này không có núi, chẳng qua là hình thành từ một đống đất to lớn mà thôi, chẳng qua là ngày trước thành phố Giang Đô lúc đào một cái hồ chứa nước mà tạo thành, bất quá, tại đây tình cờ trở thành điểm cao tự nhiên của thành phố Giang Đô, đến ngay cả khi ấy chuyên gia của Liên Xô viện binh, thấy nơi này phong cảnh đẹp như tranh vẽ địa nên cũng đã xây lên ký túc xá dành cho chuyên gia Liên Xô ở.
Sau nhiều năm thăng trầm, bây giờ chỗ này là Hạc Minh sơn trang, một cái nhà hàng cao cấp của thành phố Giang Đô, ở trong chốn quan trường có rất ít người không biết đến địa phương này, bởi vì nơi này từ trước giờ là dành cho nhóm người cao cấp trong chốn quan trường.
Trọng Hải dù thế nào thì tại quan nhị đại của tỉnh cho nên có thể đến ở chỗ này ăn cơm là bình thường không có gì mà kỳ quái hết, ngược lại chỉ là khó cho Đinh Nhị Cẩu, giống như là một tên tiểu binh được bước vào cung điện vậy, đôi mắt thấy gì cũng lạ lẩm không bình thường.
Vì xe hơi của Đinh Nhị Cẩu mang biển số của thành phố Bạch nên bị ngăn lại ở ngay cửa cổng.
– Này anh, tại đây không thể vào với bảng số xe của nơi khác, xin mời ra ngoài tìm một chỗ đỗ xe đi nhé.
Bảo vệ với vẻ mặt nghiêm trang nói ra, điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu có cảm nơi này này có quy định là như vậy, vì vậy đem xe lui ra, nhưng một màn kế tiếp, lại làm cho Đinh Nhị Cẩu thiếu chút nữa là tức hộc máu mũi, bởi vì sau khi xe của hắn lui ra, thì đằng sau có một chiếc xe, cũng là biển số xe từ tỉnh khác căn bản không có để ý đến bảo vệ, tiến quân thần tốc chạy vụt vào, bảo vệ cũng đồng dạng không nói gì, chỉ là cái xe kia thuộc dạng mắc tiền hơn xe hắn mà thôi, vì vậy hắn nổi nóng lại cho xe chạy vọt tới trước cửa cổng ra vào.
– Này này.. không phải đã nói rồi sao? Tại đây không thể vào với chiếc xe từ tỉnh khác đến.
– Không phải, các ngươi không thể có sự đãi ngộ khác biệt như vậy, tôi cũng là đến nơi này ăn cơm, chiếc xe kia vì cái gì mà có thể đi vào, còn vì cái gì mà xe của tôi thì không thể vào…
– Xe của người ta đó là loại xe gì anh có biết không? Xe Maserati đấy, còn đây xe của anh là loại gì? Hơn nữa, người ta có giấy thông hành, anh có không?
Gã bảo vệ trợn mắt một cái, bộ dạng đầy vẻ khinh bỉ để cho Đinh Nhị Cẩu thiếu chút nữa bốc hỏa, nhưng hắn ngẫm lại cũng không cần phải làm như vậy, đúng lúc này thì đằng sau lại có xe nữa đến, bị chiếc xe của Đinh Nhị Cẩu ngăn tại trước cổng nên không vào được, từ phía sau xe nhấn còi inh ỏi.
Đinh Nhị Cẩu nhìn lấy gã bảo vệ nói :
– Này người anh em, linh động chút đi, không thể chiếu theo lệ này nữa, anh xem, phía sau bắt đầu kẹt xe rồi đấy.
– Không được, đây là quy định ở đây, xin đem chiếc xe quay đầu ra khỏi, đừng có ngăn trở xe phía sau …
Bảo vệ cương quyết.
Kỹ thuật quay đầu xe của Đinh Nhị Cẩu không phải là tốt, ngay cả giấy phép lái xe cũng là tìm người làm giùm cho, đúng lúc này nhất định là khó mà quay đầu trở ra, vì vậy ngay lúc bảo vệ còn chần chừ, hắn đã dẫm nhầm vào chân ga, chiếc Hummer rống lên vọt tới trước, phía trước có một thanh chắn ngang, hoàn toàn không đủ lực cản lại chiếc xe đâm tới, cho nên chiếc xe thoáng cái đã chạy vào bên trong đại viện.
Lúc này nhìn thấy trước mặt chiếc Hummer cản đường vào, Ngô Vũ Tinh cũng rất bực bội, một bên ấn lấy kèn, một bên mắng, nhưng chỉ trong chốc lát rõ ràng trông thấy chiếc xe này tựa như nổi điên phá tan thanh chắn ngang cổng trực tiếp vọt vào trong sân, điều này làm cho Ngô Vũ Tinh phải tặc lưỡi không thôi.
– Đ.M… đây là ai mà gấu dữ, dám xông thẳng vào trong…
Ngô Vũ Tinh lái xe theo từ phía sau tiến vào, đúng lúc này phía bên trên cổng, bốn người an ninh cầm gậy cảnh sát liền vọt tới trong sân, thì đồng chí Đinh Nhị Cẩu vẫn là ung dung chậm rãi đem xe đổ vào chỗ đậu xe…
– Tiểu tử ngươi trâu bò lắm, lại dám tới nơi này giương oai, nói đi, việc này bây giờ muốn tính sao bây giờ?
– Cái gì mà làm sao bây giờ? Tôi là tới nơi này ăn cơm, đến cùng nơi đây cũng chỉ là một quán cơm, tại đây chất lượng phục vụ, còn phải trông cậy vào người tới nơi này ăn cơm, tôi xem ra cái nhà hàng này phục vụ kiểu này, sớm muộn gì thì cũng vỡ nợ.
Đinh Nhị Cẩu thuận miệng nói ra.
Nhưng bốn gã an ninh thì bị dọa sợ đến quá sức, tiểu tử này quả thật có hậu đài chống lưng nên không biết trời cao đất rộng là gì, loại lời này cũng dám nói ra, nếu để cho lão bản nhà hàng này biết, xem ra lão bản không lột da ngươi ra xem sao ?
– Mấy người các ngươi, đem tên tiểu tử này tống ra ngoài ngay, này tiểu tử, xe của ngươi là tự mình lái đi ra ngoài, hay là đợi tí nữa ta cho người đốt đi?
Một người giống là nhóm trưởng an ninh xông đến bên cạnh Đinh Nhị Cẩu thấp giọng quát nói, xem bộ dáng là hắn sẽ làm thật.
– Hừ lũ tạp chủng, mắt chó nhìn người đánh giá thấp, thử một chút xem sao..
Đinh Nhị Cẩu cũng rất tức giận, hắn biết rõ nơi này là tỉnh thành, nhưng bất cứ là ở đâu cũng chỉ là một cái tiệm cơm, tiệm cơm chính là một cái chỗ để khách đến ăn cơm, vô luận khách nhân ở nơi nào, còn phân ra đủ loại khác biệt, thật sự là kỳ quái.
– Dừng tay.
Ngay lúc mấy gã an ninh cầm gậy cảnh sát cùng roi điện muốn xông vào phía Đinh Nhị Cẩu, thì Ngô Vũ Tinh cũng đã đậu xe xong, đã đi tới.
– Mấy người các ngươi làm gì đó, đãi khách như vậy sao ? Có muốn tôi hỏi qua bà chủ Bạch một chút, để xem cô ấy giải thích như thế nào?
Ngô Vũ Tinh hiển nhiên là tại vì Đinh Nhị Cẩu mà ra mặt nói chuyện, Đinh Nhị Cẩu cũng đã nhìn ra, nhưng là trong lúc nhất thời hắn không có nhận ra Ngô Vũ Tinh, bởi vì đêm hôm đó lúc hai người phát sinh xung đột, Ngô Vũ Tinh là mặc bộ quân phục.
– A …anh Ngô không cần đâu, tự chúng em báo cáo là được rồi.
Nói xong bốn người an ninh hung hãn nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu, hướng về phía cửa bên trong đi tới.
– Đa tạ anh rồi.
Đinh Nhị Cẩu vẫn còn chưa có nhận ra Ngô Vũ Tinh là ai, nhưng Ngô Vũ Tinh đã sớm nhận ra Đinh Nhị Cẩu rồi, bởi vì kẻ thất bại luôn rất rõ ràng nhớ rõ bộ dạng của người chiến thắng.
– Đinh Trường Sinh, cậu thật sự không nhớ đến tôi à?
Ngô Vũ Tinh rất bất đắc dĩ gọi ra tên của Nhị Cẩu, đúng lúc này Đinh Nhị Cẩu mới thông qua ngọn đèn nhìn thấy rõ người đến là ai.
– Thì ra là sĩ quan Ngô, anh cũng tới nơi này ăn cơm sao?
– Ăn cơm? Ha ha, đúng vậy, ăn cơm…. ồ, hôm nay như thế nào mà cậu đi một mình, Chu Hồng Kỳ đâu rồi, nàng chưa có tới à?
– Hừ, nếu có Chu Hồng Kỳ đến đây thì nhất định nàng sẽ đem mấy tên an ninh đá văng hết rồi, đây chính là một cái tiệm cơm sao?
Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói …
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 4 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/04/2018 08:36 (GMT+7) |