Dương Hiểu nhỏ giọng nói, rồi đứng lên liền muốn đi theo sau Đinh Nhị Cẩu lên lầu.
– Bà ngồi xuống cho tôi.. làm cái gì vậy? Một chút tin tưởng cũng không có, làm mẹ nuôi cái gì kỳ vậy? Bà cũng đừng bận tâm đến chúng nó nhiều quá, thuận theo tự nhiên đi, hơn nữa, tôi thấy Trường Sinh đứa nhỏ này cũng không tệ, hắn dám một mình quyết định đi điều tra vụ việc của Cổ Hiểu Manh, thay đổi là một người khác thì dám sao? Cổ Thanh Sơn này không sợ đắc tội với người, chỉ muốn con gái của mình không xảy ra chuyện gì, cho nên ai có thể bảo hộ để cho con gái tôi không bị thương tổn, tôi sẽ coi trọng người đó..
Cổ Thanh Sơn thấp giọng trách vợ mình.
Dương Hiểu im lặng, về điểm này, cô không dám phản đối ý của Cổ Thanh Sơn, dù sao Cổ Thanh Sơn mới là quyết định trong căn nhà này, với lại Đinh Trường Sinh đối với nhà họ Cố có ân tình, Dương Hiểu cũng một mực ghi nhớ trong lòng, cho nên khi Cổ Thanh Sơn đưa ra kiến nhận Đinh Nhị Cẩu làm con nuôi, cô cũng không có phản đối.
Nhưng không có phản đối là một chuyện, còn chuyện liên quan đến chính hạnh phúc cả đời con gái của mình thì khác, làm mẹ mà ai không muốn con gái mình kiếm được một người có gia thế đồng thời có tài, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì trong nhà đã không còn có người nào rồi, cô cũng không biết Đinh Nhị Cẩu thật sự có tài hay không? Cho nên cô lo lắng Đinh Nhị Cẩu cùng con gái mình xảy ra chuyện gì thì cũng là bình thường đấy.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/
Cổ Hiểu Manh nghe được tiếng bước chân, nằm tựa lưng trên đầu giường nàng xoay mặt nhìn ra, bởi vì lúc này nàng đang mặc một cái váy ngủ ngắn, cặp bắp đùi trắng noãn như sứ lỏa lồ trên giường, kề bên là quyển sách nàng đang xem..
Cái váy bao vây lấy thân thể mềm mại ngạo nhân của Cổ Hiểu Manh, từ bả vai của nàng tuột ra một bên dây đeo, theo cái váy ngủ trễ xuống lộ ra một phần bờ vai rất tròn băng cơ tuyết phủ, bên trong cái áo ngủ đôi bầu vú trướng phình, đung đưa nhũ sóng, mặt trên làn váy còn nhô lên hai điểm nhỏ đầu núm vú xinh xắn!
– A!
Cổ Hiểu Manh ngồi nhổm dậy đối diện với hắn, mái tóc dài mềm mại buông rủ xuống ra, thân thể hơi nghiêng về phía trước, bởi vì động tác của nàng, gấu váy xuôi theo bị túm lên hướng lên trên, cho nên bên dưới cái váy khẩu hơi mở ra, quần lót màu lam viền ren, chạm rỗng hoa văn, loáng thoáng tựa hồ có thể nhìn thấy một mảnh đen sì.
Cổ Hiểu Manh lập tức lấy bàn tay che ở trước ngực của mình! Nàng không có có ý thức đến bên dưới cái váy của mình phong quang đã tiết ra ngoài, vẫn bảo trì cùng một tư thế.
Giật mình, Cổ Hiểu Manh lập tức bình tĩnh lại, một lần nữa kéo áo ngủ che chắn cảnh xuân trước ngực mình, thế nhưng trên khuôn mặt không tránh khỏi dâng lên ráng mây ửng hồng động nhân.
Đinh Nhị Cẩu theo bản năng xoay người sang chỗ khác, hắn lại chật vật nuốt nước miếng, như vậy lại làm cho Cổ Hiểu Manh càng nổi giận:
– Không có lễ phép, sao em vào mà không gõ cửa, đi ra ngoài ngay…
Nàng tranh thủ thời gian kéo qua cái ga giường phủ lên người mình.
Cổ Hiểu Manh mặc dù đối với hắn đã có chút hảo cảm, nhưng chỉ trong giới hạn buổi sáng vừa rồi hắn trợ giúp nàng, giờ lại bắt đầu nổi đóa, bất quá giọng nói thấp nhỏ không hề đông cứng như trước, nếu như đổi lại trước đây, nhất định là nàng sẽ huyên náo ở ngoài hành lang cũng nghe được tiếng nói của nàng.
– Vâng… em sẽ lập tức cút ngay, sau khi báo cho chị biết, sáng ngày mai em đến đón chị, cùng đi tham gia một lễ cưới, chị có ý kiến gì không?
Đinh Nhị Cẩu thuận tay kéo cái ghế trước bàn, đặt mông ngồi lên trên.
Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu rõ ràng đặt mông ngồi tại cái ghế của mình lên, Cổ Hiểu Manh há to miệng muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng nàng vẫn không có nói ra, thật là chết tiệt… nàng vừa mới cởi bỏ cái nịt vú để trên mặt ghế leo lên giường, còn chưa kịp cất, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì đang ngồi vững vàng như ngọn thái sơn ở đó…
– Không đi. Từ nay về sau đến đâu chị cũng không đi, giờ mà đi ra ngoài chị sợ lắm.
Cổ Hiểu Manh nói ra.
– Không có việc gì, em cùng đi với chị mà, ai dám gây bất lợi cho chị, em liền liều mạng với hắn.
– Khoác loác… chị không đi, ở nhà vẫn là an toàn hơn.
– Chị nhất định phải đi, là vì thay mặt cha nuôi, vì lễ cưới này cha nuôi không thích hợp đến, chị với tư cách là con gái của cha nuôi đi là thích hợp nhất, lúc này mới là lúc để chị biểu hiện mình là người con gái hiếu thuận, tối hôm qua không phải chị nói chính mình rất hiếu thuận sao? Như thế nào mới ngủ qua một đêm thì đã quên.
– Chị không quên, nhưng chị không muốn đi ra ngoài, cha của chị cũng sẽ không để cho chị đi mạo hiểm, vấn đề này thì chị tin tưởng cha của chị.
– Em đã nói, em sẽ bảo vệ chị, cha của chị cũng tin rằng em có thể bảo vệ được chị.
– Chị cũng nói.. chị không tin vào em được.
Cổ Hiểu Manh cố chấp nói, bởi vì chuyện sáng hôm nay, thật sự đã làm cho nàng quá sợ hãi.
– Ngày mai 9 giờ sáng em tới đón chị.
Đinh Nhị Cẩu dứt khoát nói ra.
– Chị đã nói là không đi, em dựa vào cái gì… ?
Cổ Hiểu Manh đã tức giận thật sự.
– Tốt rồi.. ngủ ngon, ngày mai gặp.
Đinh Nhị Cẩu bỉnh thản nói, nhìn Cổ Hiểu Manh trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn.
– Mà này.. về sau đừng có dùng loại áo ngực có khung thép, đối với thân thể không được tốt, ép sát quá sẽ bất lợi cho hình dáng…
Vừa nói, Đinh Nhị Cẩu lấy từ dưới đáy mông ra cái nịt ngực của Cổ Hiểu Manh.
Sau đó ném vào lại trên mặt ghế, hắn cũng không quay đầu khỏi ra phòng ngủ, thuận tay đóng cửa lại, lập tức nghe được có cái vật gì gì rơi trên mặt đất, tiếng động rất nhỏ, đó là Cổ Hiểu Manh phản ứng cầm cái gối đầu quăng về phía hắn, nhưng hắn đã kịp đóng cửa phòng lại.
– Hừ.. đúng là một kẻ lưu manh, chứ em nuôi cái gì mà kỳ vậy.. về sau mình phải cẩn thận hơn một chút, đúng rồi.. xem ra Đường Tình Tình đối với hắn rất có cảm tình, phải mau giúp cho Đường Tình Tình một tay mới được.
Cổ Hiểu Manh âm thầm bực tức tự nhủ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 4 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/04/2018 08:36 (GMT+7) |