– Anh Giang.. anh cũng đại diện đảng ủy tới à.
– Đúng vậy, lãnh đạo bề bộn, chúng ta làm thư ký phải chia sẻ gánh vác, không có cách nào khác..
Đinh Nhị Cẩu cười cười không nói thêm, xem ra ngay cả bí thư thành phố Tưởng Văn Sơn cũng không nể mặt mũi của Triệu Khánh Hổ, nói lời không nên, chư Tưởng Văn Sơn công tác ở thành phố Hồ Châu trong một thời khá dài, từng làm phó chủ tịch, chủ tịch, rồi cho đến bí thư thành ủy, trong thời gian đó cũng lúc Triệu Khánh Hổ phát tích giàu có, muốn nói Triệu Khánh Hổ cùng với Tưởng Văn Sơn không có gì cả, tuyệt đối là không ai tin được, đây chỉ là có thể tránh mặt để bớt hiềm nghi mà thôi.
– Tiểu Đinh, chốc nữa cậu có ở lại đây ăn tiệc không?
Giang Bình Quý nghiêng đầu nhỏ giọng hỏi.
– Anh Giang, ý của anh là thế nào?
Đinh Nhị Cẩu hiện tại cũng không phải tân binh rồi, mọi thứ đã học hỏi khá nhiều, cho nên rất rõ ràng, nếu Giang Bình Quý muốn đi mà không dự tiệc, thì hắn cũng đi, Giang Bình Quý muốn ở lại tham gia, hắn cũng sẽ ở lại cùng, chỉ có thư ký trưởng Đào Thành Quân là định ở lại chỗ này ăn tiệc xong xuôi rồi mới đi, nhưng bây giờ đã có Giang Bình Quý ở phía trước làm bình phong, Đinh Nhị Cẩu mừng rỡ cứ đi theo Giang Bình Quý là được.
– Ha ha, Tiểu Đinh, đúng là kẻ té nước theo mưa, còn hỏi tôi à?
Giang Bình Quý nói đùa.
– Hì.. anh là thư ký bí thư, cho nên anh muốn sao thì em làm theo vậy..
– Vậy, chi bằng chốc nữa chúng ta về sớm, tìm một chỗ uống trà, khó khăn lắm mới có cơ hội cơ quan tạo điều kiện cho đi chơi, tôi biết gần đây có một quán trà nổi tiếng..
– Ai dà, đi theo anh còn cầu còn không được, em tới Hồ Châu thời gian cũng chưa có bao lâu, chưa biết lối ăn chơi phóng túng của thành phố Hồ Châu sống môn đạo, đi theo anh học hỏi thêm một ít.
– Ha ha, tiểu tử này, cậu xem tôi là dân chơi sao?
Cổ Hiểu Manh tuy đôi mắt nhìn phía trước ngắm phong cảnh, nhưng lỗ tai nàng lại chú ý lắng nghe hai người nói chuyện, lúc mới bắt đầu nàng còn không quá chú ý, cho rằng Đinh Nhị Cẩu đối với Giang Bình Quý chỉ là lấy lòng khách sáo, nhưng dần dần theo cách nói chuyện của hắn, nàng không thể không bội phục Đinh Nhị Cẩu đúng là người có năng lực và nhạy bén, hắn không cần biết là người có mục đích gì, hắn luôn có thể tạo dựng được cùng mối quan hệ cùng với người, hơn nữa trò chuyện rất là hợp ý, hắn có thể đem mục đích của mình thực hiện thành mưa thuận gió hòa…
Cha nàng nói không sai, Đinh Nhị Cẩu đích xác là một nhân tài, mà là một nhân tài uyển chuyển hiếm có, chính hay tà hắn đều sử dụng được, lúc cần ngay thẳng thì hắn sẽ ngay thẳng, thời điểm nên tà ác thì hắn sẽ tà ác, ứng biến cực nhanh, để đạt được mục đích hắn không từ thủ đoạn nào.
Đang lúc Cổ Hiểu Manh cân nhắc đáng giá về con người của Đinh Nhị Cẩu, chợt nàng ngạc nhiên khi nhìn thấy một bóng người quen thuộc, cái thân ảnh kia cơ hồ trong nháy mắt làm nàng muốn gục ngã, khiến nàng muốn mau sớm chạy khỏi nơi này, cho nên nàng lặng lẽ kéo tay áo của Đinh Nhị Cẩu.
– Có chuyện gì vậy chị?
– En nhìn xem người kia kìa.
Cổ Hiểu Manh dùng ánh mắt ra hiệu chỉ rõ phương hướng.
– Ồ… em không ngờ tới hắn cũng tới đây, em đang muốn tìm mà không thấy hắn, chẳng ngờ hắn cùng nơi này cũng có quan hệ.
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười, lấy ra điện thoại gọi cho Đỗ Sơn Khôi.
Ngày hôm qua khi Đỗ Sơn Khôi bị mất dấu bọn chúng, Đỗ Sơn Khôi nhận ra đám người này rất chuyên nghiệp, không khách sáo mà nói, nếu như ngày hôm qua khu vực mà Cổ Hiểu Manh không ở gần ủy ban thành phố, không chừng sớm nàng đã bị đám người này bắt đi, tuy Đinh Nhị Cẩu rất tự tin bề ngoài, nhưng thật ra trong nội tâm hắn rất là thấp thỏm không yên, bởi vì địch đang ở trong tối, còn bọn hắn thì ở ngoài sáng, rất bất lợi trong việc phòng thủ.
– Hay là chúng ta trở về đi thôi.
Cổ Hiểu Manh nói.
– Không.. tìm ra hắn không dễ dàng gì, cho nên lúc này em tuyệt sẽ không bỏ qua hắn, tấn công trước là cách phòng thủ tốt nhất, đã tìm được hắn, như vậy thì phải tìm cơ hội một lần hành động diệt hắn đi, không thể cho hắn có bất kỳ cơ hội nào…
Tuy giọng nói của Đinh Nhị Cẩu rất nhỏ, nhưng Cổ Hiểu Manh lại nghe được bên trong lộ ra sự sắc lạnh.
– Tiểu Đinh.. em cũng không thể phạm sai lầm mang tội sát nhân đấy nhé.
Cổ Hiểu Manh nắm góc áo Đinh Nhị Cẩu, túm chặt nói ra, cũng nhìn thấy lần này là nàng thật sự quan tâm đến hắn, không biết vì cái gì, chứng kiến Đinh Nhị Cẩu cái dạng biểu lộ như thế này, sợ hãi trong lòng Cổ Hiểu Manh thoáng cái giảm thiểu rất nhiều, đối với Đinh Nhị Cẩu, nàng bắt đầu thật sự đã tín nhiệm.
– Hì.. bộ em là cái loại người hành động không có đầu óc sao? Vì mấy tên rác rưởi này, tự chính mình ra mặt à? Em không có ngu như vậy đâu, chị yên tâm đi, em có rất nhiều thủ đoạn để thu thập bọn chúng.
Mặc dù là con gái mất tích, nhưng ngày hôm sau, Triệu Khánh Hổ liền gọi điện thoại cho Hà Hồng An, báo cho ông biết là Hà Tình đang ở trong biệt thự của hắn, nhưng khi Hà Hồng An đến rồi mấy lần đều bị Triệu Khánh Hổ chặn ở ngoài cổng không cho vào, đồng thời Triệu Khánh Hổ đưa ra điều kiện với Hà Hồng An, đại ý gần đây công ty bất động sản của hắn làm ăn không được tốt, mà tập đoàn Vệ Hoàng đang muốn đầu tư vào một mảnh đất lớn, cho nên đề nghị Hà Hồng An có biện pháp bỏ vốn đầu tư vào một tỉ.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/
Hôm nay là ngày vui của con gái, dù cho Hà Hồng An trong lòng có lo lắng ưu tư gì, hôm nay cũng phải tới, đi cùng ông còn có vợ là Lưu Giang.
– Hà Tình, con không sao chứ, sao con ngốc ngếch như vậy, mẹ không muốn con lấy thằng ngu kia, đây chính là chuyện của cả đời người con à.
Vừa nhìn thấy Hà Tình, Lưu Giang nhào tới, ôm cổ Hà Tình khóc nấc lên.
Hà Hồng An lúng túng nhìn Triệu Cương đang đứng bên cạnh mình, nổi giận nói với vợ mình:
– Bà nói bậy gì đấy…
– Ông Hà, hôn lễ sắp cử hành, tôi ra ngoài chờ ông, có gì muốn nói, xin tranh thủ thời gian xử lý.
Nói xong, hắn liếc nhìn Hà Tình, rồi đi ra ngoài.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/
Chờ cho Triệu Cương đóng cửa lại đi ra bên ngoài, Hà Hồng An mới bước lên giữ chắc cánh tay của Hà Tình:
– Con à.. cha đã thỏa mãn điều kiện của bọn chúng, lát nữa cha sẽ cầu xin với hắn thả con ra, đêm nay con sẽ đi, hộ chiếu của con cha đã làm xong, khuya nay con lên phi cơ, bay thẳng đến Paris, con và mẹ con đi trước, qua mấy ngày sau cha cũng sẽ đi, chúng ta một nhà ra nước ngoài sinh sống, được không?.
– Cha… đến bây giờ, cha nói thì còn có gì ích gì nữa đâu, Triệu Khánh Hổ sẽ không bỏ qua cho con, cũng sẽ không bỏ qua cho cha, cho nên con đành chấp nhận số phận, cha cũng không cần đi cầu ông ta, vô dụng thôi, không nên tự rước lấy nỗi nhục, hôm nay là ngày vui của con kết hôn, hãy chúc phúc cho con đi.
Nói xong, Hà Tình đẩy cánh tay Hà Hồng An ra, mở cửa bước đi, nàng đi gặp mặt chú rễ Triệu Hằng Bân, sau đó dụ dỗ hắn cùng xuất hiện tại trên bãi cỏ ở trước lễ đài.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 4 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/04/2018 08:36 (GMT+7) |