Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 4 » Phần 197

Chinh phục gái đẹp - Chương 4 - Dịch giả Meode

Phần 197

Đỉnh lũ giống như là ban chỉ huy nhận được thông báo từ thượng cấp như vậy, Tương Văn Sơn không có giống Thạch Ái Quốc là trực tiếp đích thân đi tới hiện trường, nhưng ông cũng là ở lại trong ban chỉ huy mấy ngày nay chưa có trở về nhà, trong ánh mắt đỏ ngầu tơ máu, thoạt nhìn qua thì thấy vị bí thư thành ủy này, cũng là một người mạnh mẽ có thể làm nên chuyện lớn.

Tương Văn Sơn vừa mới ăn xong một tô mì gói, tối hôm qua hơn nửa đêm vẫn chưa ngủ, cho nên tinh thần không phấn chấn, từ phía sau, chuông điện thoại chói tai vang lên, Giang Bình Qúy vội vàng bước tới nhận cuộc gọi đến.

– Alo.. ?

– Giang chủ nhiệm, xin mau sớm thông báo cho bí thư Tương Văn Sơn, hồ Lạc Mã lũ đã dâng cao sắp ngập hết đê rồi, dựa theo phương án dự định, sẽ tiến hành một lần cuối cùng đắp đê cao lên, nhưng có thể bờ đê hồ Lạc Mã không giữ được.

Dương Hoa An mệt mỏi nói.

– Dương phó chủ tịch, tôi lập tức báo cáo cho bí thư biết.

Giang Bình Qúy nhanh chóng cúp điện thoại, nhìn về phía bí thư Tương Văn Sơn, không cần Giang Bình Qúy nói, tiếng nói trong điện thoại của Dương Hoa An khá lớn, Tương Văn Sơn nghe được rỏ ràng rành mạch.

– Ui trời… hồ Mã Lạc a hồ Mã Lạc, thật đúng là ứng với cái tên, hồ Mã Lạc này không biết sẽ làm cho ai xuống ngựa? Hồ Mã Lạc nếu vỡ đê, con đê dự phòng thứ hai từ trước đến giờ chưa từng có trải qua lũ lụt, không biết sẽ như thế nào nữa, con đê thứ hai là thành trì cuối cùng của TP Hồ Châu, vạn nhất bị vỡ, không đơn thuần là nội thành bị chìm trong nước, toàn bộ khu khai phát công nghiệp cũng bị chìm ngập, hậu quả này quá nghiêm trọng.

– Bí thư, việc này có cần báo cáo về trên tỉnh xin ý kiến?

– Chắc chắn là phải báo lên tỉnh rồi, như vậy đi, ông gọi điện thoại cho Dương chỉ huy trưởng Thành đội, cần sự trợ giúp của quân đội, đồng thời báo cho Dương Hoa An, chết sống gì cũng phải giữ được bờ đê của hồ Mã Lạc, tôi cũng sẽ lập tức đi đến bờ đê, động viên tất cả nhân lực có thể động viên, toàn bộ phải bảo vệ cho bằng được bờ đê..

Tương Văn Sơn lấy cái áo khoác lên người, rồi cầm lấy cái điện thoại bàn màu đỏ bấm số lên trên tỉnh.

– Alo.. là lão Tương à ?

Trong điện thoại truyền tới giọng một người đàn ông trầm thấp, tuy vậy vẫn có cái uy của một loại cấp trên, ngay cả Tương Văn Sơn cũng bất giác đứng thẳng người lên.

– Lãnh đạo, tôi có chuyện trọng yếu cần báo cáo, xin lỗi, đã sớm như vậy quấy rầy ông.

– Lão Tương, không cần nói vòng vo, cứ nói thẳng, đã xảy ra chuyện gì? Có phải là việc chống lũ đã xuất hiện vấn đề?

– Vâng… bờ đê hồ Mã Lạc nước đã lên đến gần đỉnh đê rồi, tôi lo lắng bờ đê thứ hai chống lũ cũng ngăn không lũ lụt được, có thể nhờ trên tỉnh phối hợp, để cho chúng tôi đem cửa hồ Mã Lạc trên thượng nguồn đóng lại, cho dù là chỉ là một buổi sáng cũng được.

Tương Văn Sơn cân nhắc từng câu từng lời nói.

La Minh Giang là lãnh đạo của Tương Văn Sơn, điều này không sai, nếu không có La Minh Giang ở trên tỉnh chống chèo, thì cái chức bí thư thành ủy của Tương Văn Sơn chẳng có làm được cho tới ngày hôm nay, cho nên bây giờ ông không có cách nào khác, cũng chỉ có thể là cầu cứu đến lãnh đạo của mình, hy vọng có thể đồng ý đóng cửa xả lủ trên thượng nguồn một buổi sáng, để cho đỉnh lũ giảm bớt áp lực..

– Lão Tương.. tôi hiểu khó khăn của lão, nhưng chắc lão cũng biết, hồ Mã Lạc vốn chính là một hồ để điều tiết nước, tác dụng của nó chính là chống lũ đấy, nếu đóng cửa trên thượng nguồn, rất nhanh đỉnh lũ sẽ bẻ sang hướng tỉnh Giang Đô mà đến, đến lúc này áp lực lại dồn về trên tỉnh, đến lúc đó áp lực của lão chính là áp lực của tôi, trên tỉnh thành dân cư hơn 70 triệu, lão có hiểu được sự lợi hại của chuyện này không vậy?

La Minh Giang mặc dù không có cố ý răn dạy Tương Văn Sơn, nhưng giọng nói làm cho Tương Văn Sơn càng thấy có thêm áp lực lớn lao.

– Lãnh đạo… tôi hiểu được, sẽ lấy đại cục làm trọng, xin cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.

– Ừ… sau khi chuyện chống lũ xong, lão lên tỉnh một chuyến, có một số việc tôi cần trao đổi với lão.

– Vâng.. lãnh đạo, những ngày qua thời tiết thất thường thay đổi rất nhanh, lãnh đạo bảo trọng thân thể.

– Cám ơn… lão tuổi cũng không còn nhỏ, cũng vậy nên chú ý một chút.

– Vâng cám ơn lãnh đạo, tôi không quấy rầy lãnh đạo nữa.

Tương Văn Sơn đã cúp điện thoại, nhưng trên khuôn mày như là đưa đám, bây giờ nên làm cái gì đây?

La Minh Giang ý tứ rất rõ ràng, khi cần thiết có thể hy sinh TP Hồ Châu, để cho trên tỉnh không xảy ra chuyện gì, nhưng đây chỉ là do Tương Văn Sơn lý giải, tại vì nếu vạn nhất xảy ra sự cố gì, hèo muốn đánh là nhắm vào trên người Tương Văn Sơn, La Minh Giang cũng không có cho ông hứa hẹn gì, nếu nói lấy đại cục làm trọng, thì phải là để cho lãnh đạo an ổn trước, còn bản thân mình thì phải chẳng sợ ở trong nước chết đuối, nếu cần thì cũng phải dùng thi thể của mình để đem lãnh đạo làm đà đi lên.

– Bí thư, phải làm sao bây giờ?

– Dương thành đội trưởng nói như thế nào rồi?

Tương Văn Sơn hỏi.

– Bên thành đội đã đưa tất cả bộ đội xuất động, nghe nói là quân khu trên tỉnh ra lệnh, toàn lực hiệp trợ với địa phương chống lũ, bảo đảm TP Hồ Châu không bị chìm trong lũ.

– Hừ, bảo đảm TP Hồ Châu không chìm trong lũ? Đây là lời nói vài người thì có thể bảo đảm sao? Quên chuyện đó đi… chúng ta đi đến hồ Mã Lạc..

Tương Văn Sơn tướng ngũ đoản, hơn nữa mấy năm nay cuộc sống thoải mái đầy đủ, nên dáng người càng mập ra lợi hại, ở trên bờ đê, bên cạnh nếu không có Giang Bình Quý hổ trợ, phỏng chừng đã ngã nhào lăn lộn mấy vòng, bất quá cuối cùng thì ông vẫn lên đến tận nơi hiện trường.

– Dương Hoa An, tình hình như thế nào rồi?

Nhìn Dương Hoa An dính đầy bùn đất, Tương Văn Sơn ngồi ở đại ở trên nền, trong ban chỉ huy tạm thời hỏi.

– Bí thư, tình huống không lạc quan, nếu có thể đóng lại cửa miệng xả lũ trên thượng nguồn mấy giờ, thì chúng ta mới có thể kéo dài được thời gian.

– Đừng nghĩ đến chuyện đó nữa, tôi đã báo cáo lên tỉnh, nhưng trên tỉnh không đồng ý, nói là làm như vậy, thì tỉnh Giang Đô lại gặp nguy hiểm.

– Giờ không có cách nào, hiện tại đang dùng túi ny lon không thấm nước dồn đất bên trong, chắn thêm trên đê, nếu nước lũ vượt qua bờ đê, như vậy thì rất phiền toái…

Dương Hoa An buồn bực nói, làm chủ quản thủy lợi cùng với chức vụ phó chủ tịch chuyên trách chống lũ chống hạn, thì áp lực của Dương Hoa An có thể thấy rỏ.

– À.. hiện tại người nào chịu trách nhiệm về công tác hậu cần?

Tương Văn Sơn hỏi tiếp.

– Là Khang sở trưởng sở tài chánh.

– Hắn có mặt ở đây không?

– Không có, đang cách đây mấy dặm lo chuyện hậu cần.

– Gọi điện thoại cho hắn, nói cho hắn biết, chống lũ thì tiền phải đến đúng lúc đúng chỗ, vật liệu cũng phải đúng lúc đúng chỗ, nhân viên dự bị cũng phải đúng lúc đúng chỗ, từng cán bộ phải đúng lúc đúng chỗ, ai mà không đúng chỗ, thì sẽ miễn chức ngay, sau khi chống lũ kết thúc sẽ xử lý.

Lời nói hùng hồn cùng với mệnh lệnh dứt khoát cùng và bố trí xong nhiệm vụ từng người, Tương Văn Sơn và Dương Hoa An cùng đi thị sát trên bờ đê hồ Mã Lạc, phát hiện tình huống thực tế so với mình phỏng chừng thì nghiêm trọng hơn nhiều.

– Hoa An… ông xem con đê còn có thể chống đỡ trong thời gian bao lâu?

Tương Văn Sơn bước lên, dưới chân đã ngâm ở trong nước lũ hỏi, tuy rằng đang hỏi Dương Hoa An, nhưng cũng giống như là tự hỏi mình.

– Bí thư, vấn đề này rất khó nói, vỡ hay không vỡ đê, cũng còn tùy vào thời tiết, nhưng chúng ta phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

– Ừ.. thông báo dân chúng vùng trũng nội thành di dời lên khu vực cao đi, ngập chìm thì không thành vấn đề, chúng ta sẽ xây dựng dọn dẹp lại sau, nhưng không thể để chết người, nếu có thì rất rắc rối.

– Bí thư, dân chúng trong khu vực thì không có vấn đề gì, đã thông báo đến từng khu phố, nhưng chỉ sợ những người ăn xin vãng lai, đa số là người lớn tuổi, chỉ sợ phân tán không nghe được thông báo.

– Vậy chuyện này thông báo lại lần nữa, cho cán bộ địa phương đứng các ngã tư đường giám sát chặt chẽ, chú ý nơi địa giới quản hạt của từng người, vì đây cũng là mạng người.

– Vâng, tôi lập tức ra thông báo.

Dương Hoa An xoay người muốn đi thông báo, thì Tương Văn Sơn lại gọi giật ngược ông lại.

– Hoa An.. những ngày qua ông rất cực khổ, sự thật chứng minh, ông rất xứng đáng là phó chủ tịch, tôi sẽ vì ông mà báo cáo lên để lãnh đạo biết.

Nói xong, Tương Văn Sơn khoát tay, để cho Dương Hoa An nhanh ra thông báo.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Chinh phục gái đẹp – Chương 1
Chinh phục gái đẹp – Chương 2
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
Chinh phục gái đẹp – Chương 4
Chinh phục gái đẹp – Chương 5
Chinh phục gái đẹp – Chương 6
Chinh phục gái đẹp – Chương 7
Chinh phục gái đẹp – Chương 8
Chinh phục gái đẹp – Chương 9
Chinh phục gái đẹp – Chương 10
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61)
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 4
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/04/2018 08:36 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba