Đinh Nhị Cẩu trả lời hời hợt bề ngoài, nhưng Trương Hòa Trần nghe vào trong lỗ tai, có thể là lời hứa ngầm…
– Um… vậy thì tốt rồi, Đinh khoa trưởng, xin mời uống nước.
Trương Hòa Trần thật sự thì nàng cũng không biết Đinh Nhị Cẩu đang suy nghĩ gì, nhưng lộ ra hình như có điều suy nghĩ.
– À… gần đây bên khoa tổng hợp khoa có chuyện gì không?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Tuy rằng vẫn chưa chính thức có tuyên bố là Đinh Nhị Cẩu đến kho tổng hợp khoa nhận chức chủ nhiệm, nhưng từ trong kho tổng hợp đã sớm truyền ra, tuy rằng mấy phó khoa trưởng không phục dưới sự lãnh đạo của một tên trẻ tuổi như hắn, nhưng làm quan lớn hơn một cấp thì đã đè chết người, đạo lý này ai cũng hiểu được.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 5 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-5/
Thạch Ái Quốc ngồi đầu bàn hội nghị, bên cạnh là thư ký trưởng Đào Thành Quân, vốn hội nghị này Đào Thành Quân không có tham gia, nhưng Đinh Nhị Cẩu cánh tay bị thương, nên không ghi chép lại được, vì thế nên Đào Thành Quân xem như thay thế hắn, để cho trưởng thư ký làm việc này, thật là đại tài tiểu dụng rồi.
Thạch Ái Quốc nhìn chung quanh bên dưới những người đang ngồi, nói thật, hiện tại ông chỉ là tạm nắm quyền bí thư, cho nên có cảm giác không giống là thật…
Nhìn thoáng qua chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ Cố Thanh Sơn, hội nghị hôm nay chỉ hình thức, nhưng đây cũng là một bước ngoặt, để cho Thạch Ái Quốc lần đầu tiên lấy danh xưng là người đứng đầu thành phố mời thường ủy hội thành phố dự họp, đề tài thảo luận chỉ có một.
– Hội nghị hôm nay rất đơn giản, chỉ có một việc, trên công an tỉnh có phái xuống một nữ cán bộ tạm giữ chức để rèn luyện tại công an thành phố, giới thiệu thì đồng chí Cố Thanh Sơn sẽ nói cho mọi người biết qua.
Thạch Ái Quốc mở đầu rất đơn giản, không có lời dư thừa, đi thẳng vào vấn đề.
– Được rồi đồng chí phía Chu Hồng Kỳ trước đây công tác trên công an tỉnh, mà vị đồng chí này mặc dù là nữ, nhưng trước khi chuyển ngành qua công an là một cán bộ thuộc lực lượng trinh sát đặc nhiệm của quân đội, nói ngắn gọn là một đồng chí có kinh nghiệm điều tra, tình huống căn bản là như vậy, căn cứ vào ý tứ của trên tỉnh trao đổi với tôi, đề nghị để cho đồng chí Chu Hồng Kỳ đảm nhiệm chức vụ Phó cục trưởng công an thành phố Hồ Châu, hy vọng sự thay máu này có thể giúp cho thành phố có làn gió thay đổi đối về trị an, hổ trợ cho nhiệm vụ chính pháp ủy của Hồ Châu hoàn thành tốt hơn, vì tình hình trị an hiện nay quá kém, chuyện này không đơn giản là quan hệ không hài long của dân chúng đối chính quyền Hồ Châu, mà còn ảnh hưởng đến việc chú ý đầu tư từ bên ngoài đến với thành phố.
Cố Thanh Sơn lúc nói lời này, tất cả mọi người đều đem ánh mắt nhìn về phía bí thư chánh pháp ủy Lan Hòa Thành, quả nhiên, lúc Cố Thanh Sơn vừa nói xong, thì Lan Hòa Thành mặt đã đỏ lên, ông ta không kịp chờ đợi liền lên tiếng.
– Cố chủ nhiệm, ý của ông là Hồ Châu trị an kém đều là do bên chính pháp ủy không hoàn thành nhiệm vụ phải không?
– Có hoàn thành hay không thì ai cũng nhìn thấy rỏ ràng, không nói đâu xa, con gái của tôi bị bắt cóc ày, đến bây giờ vẫn chưa có ai cho tôi một câu trả lời hợp lý, bên công an thành phố làm ăn cái gì cũng không biết, mấy tháng trôi qua mà không có chút nào tiến triển, thậm chí tìm chẳng thấy một manh mối nào, đây là việc bình thường sao?
– Cố chủ nhiệm, vụ án kia tôi cũng đã thúc dục nhiều lần, nhưng bên cục công an phá án thì phải có trình tự, không đơn giản giống là chúng ta nghĩ vậy, dù sao thì ông cũng phải để cho các đồng chí cục công an có một thời gian chứ?
– Được… các người muốn thời gian à, vậy ông nói cho tôi biết, khi nào thì có thể phá án, tôi cho một tuần lễ đấy… Lan Hòa Thành, ông có thể giải quyết được không?
– Ông…
Lan Hòa Thành nghẹn lời, vì làm sao mà ông giải quyết được khi có thời gian cụ thể?
– Ừ… đồng chí Cố nói không sai, chính pháp ủy cũng cân phải chấn chỉnh lại rồi, tôi cũng biết thế khó xử của bên chính pháp ủy, nhưng có thể bây giờ là cơ hội tốt, bao năm qua có những vụ án không tìm ra manh mối, dân chúng đối với việc phá án cục công an xác thực là ý kiến rất nhiều, về chuyện này đồng chí Lan phải quan tâm đến.
Thạch Ái Quốc vừa thấy cục diện sắp không khống chế được, vội vàng đứng ra bình ổn sự tình.
Vì thế, một màn rất kỳ quái xuất hiện, kết thúc cuộc họp thường ủy hội, theo đề nghị của chủ tịch Thạch Ái Quốc, các vị trong ban thường ủy hội cùng nhau đi đến cục công an điều nghiên, với lại Thạch Ái Quốc lần nữa cường điệu nói, tầm quan trọng trị an của thành phố, tuy rằng không bao giờ có thể làm được việc dân chúng đêm ngủ không cần đóng cửa, thấy của rơi trên đường không nhặt làm của riêng mình, nhưng phải để cho dân chúng đối với cuộc sống của mình có một cảm giác an toàn, đây là một mục tiêu nhất định phải đạt được.
Khi các xe của ban thường ủy đến trước cổng của cục công an thành phố Hồ Châu thì đã nhìn thấy các cấp lãnh đạo của cục công an đều tập trung nghênh đón, lúc này Đàm Quốc thì đứng núp ở mặt sau lưng của cục trưởng Lý Pháp Thụy, sau đó thì mới tới Chu Hồng Kỳ.
– Chào chủ tịch và các vị lãnh đạo, hoan nghênh đến chỉ đạo công tác, xin mời vào bên trong.
Lý Pháp Thụy kính cẩn dẫn một đám người đón vào.
Không thể không nói động tác chào đón lãnh đạo đến của cục công an khá nhanh, từ ủy ban thành phố tới đây đường xe bất quá chỉ tầm 10 phút, nhưng trong thời gian ngắn như vậy, đã tập trung đủ người đón tiếp, nếu không có người mật báo, thì đây mới là lạ, nghĩ đến điều này, Thạch Ái Quốc quay đầu nhìn thoáng qua bí thư chánh pháp ủy Lan Hòa Thành đang đi theo ở phía sau.
Lý Pháp Thụy đem những người này mời vào phòng họp, trong phòng hội nghị ngoại trừ ban thường ủy, thì có cục trưởng công an mấy cục phó, nhưng lại không thấy Chu Hồng Kỳ bước vào.
– Lý cục trưởng, hôm nay tới cục công an điều nghiên, không có ra thông báo trước, vì vừa họp xong với ban thường ủy thì mới quyết định đến đây, ông cũng đừng lo lắng, chúng tôi chỉ muốn nhìn xem trong cục công an các đồng chí sinh hoạt và công tác trạng thái như thế nào mà thôi. À… còn đồng chí Chu Hồng Kỳ đâu rồi? Sao lại không thấy trong này.
Sau khi ngồi xuống, không đợi Lý Pháp Thụy nói vài câu khách sáo, Thạch Ái Quốc liền đi thẳng vào vấn đề.
– Ưm… mới vừa rồi còn ở đây mà.
Lý Pháp Thụy xoay mặt thì không thấy Chu Hồng Kỳ theo vào, cũng không sao, đây là hội nghị giữa lãnh đạo thành phố và các cán bộ cục công an nên chỉ có mấy cục phó và cục trưởng tham dự, riêng Chu Hồng Kỳ chức vụ còn chưa có công bố chính thức, cho nên Chu Hồng Kỳ chưa có tư cách để vào cùng.
Lúc này Chu Hồng Kỳ đang ở phía ngoài cửa cùng Đinh Nhị Cẩu thì thầm, từ khi vào cửa, Đinh Nhị Cẩu đã đi sát bên cạnh Chu Hồng Kỳ, hắn phải giải thích tầm quan trọng chuyện Thạch Ái Quốc gặp bí thư tỉnh cho nàng biết, nếu muộn thì chỉ sợ không còn kịp.
– Cánh tay vẫn chưa có lành hẳn, sao liều mạng xuất viện vậy?
Nhìn thấy cánh tay của Đinh Nhị Cẩu, Chu Hồng Kỳ cũng giật mình.
– Ui dào… không có biện pháp, chủ tịch đang nóng vội, lúc Tương Văn Sơn còn giữ chức bí thư, thật sự thì Thạch Ái Quốc không có bao nhiêu áp lực, nhưng từ khi Tương Văn Sơn vừa đi, thì mới thấy áp lực gia tăng lên gấp bội, hiện tại bên đảng ủy chỉ còn có thư ký, còn bên ủy ban thì em đang nằm bệnh viện, cho nên tối hôm qua chủ tịch Thạch Ái Quốc liền lôi em từ bệnh viện ra ngoài đây này.
– Lôi em ra thì có ích lợi gì chứ, chuyện này em cũng đâu có làm chủ được.
– Đúng vậy… nhưng ông ta hiện tại cũng không còn cách nào khác, tối hôm qua lại hỏi em chuyện gặp An bí thư như thế nào rồi, nhân cơ hội đó, em mới mang chuyện chính thức thông qua để chị làm phó cục trưởng công an nói ra, hiện tại ông ta đang có quyền lực này, cho dù là sau này nếu không có được thuận lợi lên làm bí thư, ít nhất thì chuyện của chị xem như là đã rồi, nếu có bí thư mới đến đây, thì cũng sẽ không có khả năng thay đổi hiện trạng hiện hữu nữa.
– Hừ… nhưng em đưa trái banh này qua, làm áp lực của chị lại càng gia tăng, nhỡ Để Khôn Thành không sắp xếp được cuộc gặp của bí thư An với chủ tịch Thạch, đây không phải là em hãm chị vào thế khó xử sao?
– Vì vậy cho nên em mới tìm gặp chị đây này, chị mau nhanh liên lạc với đồng đội cũ của chị đi, cố gắng giúp chuyện này có kết quả, chủ tịch Thạch mấy ngày nay sốt ruột lắm rồi, ông ta nói tốt nhất là chiều nay hoặc là ngày mai sẽ lên trên tỉnh…
– Thôi được rồi, để chị gọi điện thoại hỏi lại thử xem, thật ra thì chị nhờ cha chị sắp xếp cũng được, nhưng làm thế thì lại hạ thấp uy tín của cha quá, hơn nữa cha vẫn không muốn tham dự vào chuyện đấu tranh trong nội bộ bên chính quyền, trong quân đội thì đã cũng đủ phiền toái rồi, đâu còn có tâm tư quản đến chuyện khác, để chị vào họp một chút sẽ gọi điện thoại. Có gì chờ nhé.
Đã vang đến tiếng gọi của Lý Pháp Thụy kêu Chu Hồng Kỳ vào phòng họp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 5 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/03/2019 06:29 (GMT+7) |