– Chị nghĩ đến đêm nay em sẽ không quay trở về, cho nên cũng không có biết là trước khi đi còn có thể gặp lại em một lần nữa hay không, không ngờ em quả thật đã quay trở lại.
Nhìn thấy Đinh Trường Sinh bước vào cửa, ngồi ở trước bàn ăn Hạ Hà Tuệ cười gượng nói ra.
Trên bàn cơm bày đầy đồ ăn, đều là do một tay của Hạ Hà Tuệ làm, nhìn qua rất giống như là bữa ăn tối cuối cùng, mà nơi góc phòng có một cái túi du lịch rất lớn, không cần phải nói, đó là cái túi mà Hạ Hà Tuệ ra đi sẽ mang theo.
– Đây là… chị phải đi sao?
Đinh Trường Sinh kinh ngạc hỏi.
– Đúng rồi, đêm nay mười giờ bay, cất cánh từ sân bay Giang Đô, bay thẳng đến thành phố Toronto của Canada, Phượng Tê đã sắp xếp cho chị hết rồi…
Hạ Hà Tuệ vẫn cười rất rất ngọt, nhưng Đinh Trường Sinh nhìn thấy trong lòng nàng tràn đầy chua xót.
– Chị Hạ… cần gì phải như vậy chứ, em có thể…
– Chúng ta không nói đến vấn đề này nữa được không? Chị đã suy tính rồi, đứa bé vừa ra đời sẽ mang quốc tịch Canada, với lại chị cũng không muốn để cho con mình sau này quay trở về nước, nếu như em nghĩ tới mẹ con chị, hãy đến Canada thăm chúng ta, còn nếu như hết tiền, chị cũng sẽ nói cho em biết, như vậy là em có thể yên tâm để chị rời đi rồi…
Hạ Hà Tuệ tận lực nói xong ý là sẽ vẫn kết nối liên lạc với hắn, nhưng chính cái điều này lại làm cho trong nội tâm Đinh Trường Sinh càng thêm không chắc.
Một Lý Phượng Ny là đã đủ, nhưng bây giờ lại thêm một Hạ Hà Tuệ, vì cái gì mà những người đàn bà này khi có con thì đều chọn cách yên lặng mà rời đi, tựa như là mình không muốn thừa nhận gánh lấy trách nhiệm vậy, nhưng kỳ thật trong nội tâm của hắn thì nguyện ý thừa nhận gánh lấy trách nhiệm đấy, nhưng các nàng đều không có cho hắn có cơ hội, ngay cả cái cơ hội làm cha cũng không cho hắn có được.
– Vậy được rồi… em sẽ đưa tiễn chị đi…
Đinh Trường Sinh yên lặng đứng dậy, đến trong phòng cầm ra một tấm thẻ chi phiếu, đưa cho Hạ Hà Tuệ.
– Đây là toàn bộ tiền của em còn lại sao?
Hạ Hà Tuệ nghịch ngợm hỏi.
– Không phải toàn bộ đâu, trong này chỉ còn có mấy trăm ngàn nguyên tiền, mặc dù là không nhiều, nhưng em sẽ cô gắng kiếm thêm tiền, nuôi sống mẹ con chị, chị đã cho em rất nhiều nhất hạnh phúc, ai bảo vì em ích kỷ, ngay cả chính con của mình mà cũng không thể chính đại quang minh nhận lấy, em chỉ có thể là dùng tiền để mà tận tâm mà thôi.
Đinh Trường Sinh vô cùng cô đơn nói ra.
– Không nên như vậy, em như vậy thì làm cho chi đi không vui đâu…
Hạ Hà Tuệ ôm lấy Đinh Trường Sinh, đem thân thể của mình giấu ở trong lòng của hắn, mặc dù mình ngay từ đầu cùng tên tiểu nam nhân này là bị ép buộc, nhưng sau này hắn cường thế triệt để chinh phục nàng, làm cho nàng cam tâm tình nguyện làm nhân tình của hắn, không oán không hối…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Đinh Trường Sinh không có nói thật, tối hôm qua hắn đưa cho Hạ Hà Tuệ tấm chi phiếu kia lên đến mấy trăm ngàn, đó là toàn bộ số tiền còn lại của Đinh Trường Sinh, đó là tiền năm đó Dương Phụng Tê cho hắn, hắn vẫn để dành, tuy rằng từ trang trại Việt Quất cũng có chia tiền lợi nhuận cho hắn, nhưng sau này Đinh Trường Sinh tiêu dùng cũng lớn, nên lúc đem toàn bộ tiền đưa cho Hạ Hà Tuệ về sau, hắn không còn có một đồng…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Sau khi đưa tiễn Hạ Hà Tuệ, Đinh Trường Sinh trở về nhà đã khuya, ngày hôm sau thẳng đến hơn tám giờ mới chậm rãi rời khỏi giường, nhưng giờ thì cái nhà của Hạ Hà Tuệ thì không còn gì nữa, bữa sáng không có, nước ấm cũng không có, Đinh Trường Sinh lắc đầu, chính mình thời gian làm ông chủ nhà trong gia đình xem như là đã chấm dứt.
Tối hôm qua hắn cũng có suy nghĩ về vấn đề tiền, nhưng cái đồ chơi này không phải muốn liền thì có thể có, thế gian có mấy người không phải là vì cái đồ chơi này mà phải sống, có bao nhiêu người vốn không yêu nhau, cũng bởi vì tiền mà ngủ cùng một chỗ, Đinh Trường Sinh hiện tại cũng đang cần gấp tìm một người không yêu nhau để cùng ngủ đây…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
– Tiên sinh, nơi này là trang viên tư nhân, anh không thể đi vào.
Xe vừa chạy đến công ra vào của Vệ Hoàng Trang thì bị bảo vệ ngăn cản lại.
– Hãy nhìn rõ ràng tôi là ai… nói Triệu Cương ra đây đón tôi nếu không cho tôi đi vào, để xem hắn sẽ làm gì với anh.
Đinh Trường Sinh quay cửa kính xe xuống nói cùng bảo vệ cổng.
– Tiên sinh… tự anh thông báo với Triệu tổng đi, chúng tôi không thể trực tiếp liên hệ với Triệu tổng được.
Bảo an vẫn mỉm cười, nhưng ngữ khí rất cứng rắn, không đem Đinh Trường Sinh để vào mắt chút nào cả.
– Tốt lắm… anh rất giỏi, để tôi nói với Triệu Cương tăng lương cho anh.
Đinh Trường Sinh vừa nói vừa gọi điện thoại.
Chỉ chốc lát sau, Triệu Cương quả nhiên là ngồi xe điện đến cổng lớn tới đón tiếp Đinh Trường Sinh, nhưng là Đinh Trường Sinh cũng không có xuống xe, mà là ngồi trong xe chào với Triệu Cương thì liền cho xe chạy vào bên trong, Triệu Cương chạy xe điện chạy theo phía sau xe của hắn hướng về tòa nhà.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
– Đinh chủ nhiệm, hôm nay như thế nào anh lại có thời gian rảnh tới nơi này chơi vậy? Chú của tôi không có ở nhà, đến chỗ của tôi chơi đi.
Triệu Cương nhìn thấy Đinh Trường Sinh rõ ràng hướng về phía ngôi biệt thự của Triệu Khánh Hổ đi đến, nên vội vàng lại nói, bởi vì Triệu Khánh Hổ có dặn dò, ngôi biệt thự kia bất luận kẻ nào cũng không thể đi vào nhất là những lúc hắn không lúc ở nhà.
– Tôi không vào cũng được, nhưng tôi muốn đón một người trở về, bạn gái của tôi đến đây nhiều ngày rồi, ngay cả một tin tức cũng không có, có phải là bị bán rồi?
Đinh Trường Sinh bên ngoài thì cười nhưng trong lòng thì không cười, nói.
– Ha ha… Đinh chủ nhiệm, dù cho tôi mượn một lá gan tôi cũng không dám đâu, anh nói là Từ Kiều Kiều phải không, cô ấy đang tự do ở đây, không phải chúng tôi không để cho cô ấy đi, mà chính cô ây không đi, tôi cũng không có biện pháp, hơn nữa hiện tại Hà Tình sắp sinh rồi, cô ấy ở chỗ này cùng tốt để giúp đỡ chút mà.
Triệu Cương giải thích nói.
– Được rồi… những lời này là anh nói, hôm nay nếu tôi không có thể mang Từ Kiều Kiều đi về, ngày mai tôi sẽ báo cảnh sát, đừng nhìn tôi không còn làm phó cục trưởng cục công an nữa rồi không nể mặt, tôi tin rằng lãnh đạo cục công an kia là sẽ nghe tôi đấy, anh cứ nói đi?
Đinh Trường Sinh tiếp tục lên giọng nói cùng Triệu Cương.
– Ai ai… tôi đi ngay gọi cô ấy, anh chờ một chốc.
Triệu Cương hiện tại cũng là bán cho Đinh Trường Sinh một bộ mặt, giống như là Đinh Trường Sinh nói vậy, tuy hắn đã rời khỏi cục công an, nhưng là người của công an cục sẽ nghe hắn.
Từ Kiều Kiều không nghĩ tới Đinh Trường Sinh sẽ tới nơi này tìm nàng, tiến vào trang viên này liền triệt để đã mất đi tự do, nàng mỗi ngày chỉ có thể cùng Hà Tình đi dạo trong sân, nhưng chu vi cũng sẽ không vượt qua 100m, tại đây còn có lúc nào cũng có người đi theo, cho nên Hà Tình có muốn cùng nàng nói lời bí mật cũng khó có khả năng, nhưng bây giờ Hà Tình chính xác là không muốn Từ Kiều Kiều ly khai rồi.
Thế nhưng Từ Kiều Kiều lại không nghĩ như thế, mỗi ngày đều phải đối mặt ánh mắt sắc mị của Triệu Khánh Hổ, ánh mắt kia hận không thể ngay lập tức đè nàng ra cưỡng gian vậy, cho nên ở chỗ này mỗi một ngày đều là kinh hồn táng đảm, nếu như không phải do Hà Hồng An uy hiếp nàng, nếu không phải là Hà Tình cầu khẩn nàng, thì nàng một khắc cũng không muốn sống ở chỗ này.
– Sao anh lại tới đây?
Từ Kiều Kiều cao hứng hỏi.
– Nói nhảm… tôi cũng là đàn ông, cô lâu như vậy không có quay về, chẳng lẽ cô muốn để cho tôi đi tìm những cô gái khác à?
Đinh Trường Sinh bá khí mười phần nói ra, nhưng lời này như thế nào đi nữa thì nghe qua đều làm cho người miên man bất định, nói như vậy thì vị Đinh đại chủ nhiệm này là vì chịu không được thiếu thốn đàn bà nên mới đến đây đón bạn gái của hắn đấy.
– Anh… trong mồm chó không mọc ra ngà voi mà.
Từ Kiều Kiều hơi đỏ mặt, nhưng cũng không có phản bác, nàng hiểu đây là hắn nói cho Triệu Cương nghe.
– Đi thôi, thu thập đồ trở về nhà ở vài ngày, Hà Tình thiếu cô mấy ngày cũng không có chết đâu a.
Đinh Trường Sinh lời nói rất khó nghe, là cũng nói cho Triệu Cương nghe.
– Vậy được rồi, anh chờ tôi một chút, để tôi nói với Hà Tình một tiến, đồng thời cầm lấy ít đồ.
Từ Kiều Kiều nói xong lại chạy về.
Hà Tình mặc dù không muốn để cho Từ Kiều Kiều đi về, nhưng Đinh Trường Sinh đã tới, nàng cũng không tiện tiếp tục ngăn trở, huống hồ Từ Kiều Kiều ở chỗ này cùng với mình thời gian cũng không ngắn rồi, chính mình cũng phải hiểu chuyện…
– Trở về nhớ nói cùng hắn, hiểu chưa?
Hà Tình biết rõ trong phòng này có cài đặt máy nghe lén, cho nên nói chuyện rất mịt mờ, rất cẩn thận.
– Tôi biết, tôi còn sẽ quay trở lại với cậu, cho đến ngày cậu sinh em bé chứ…
Từ Kiều Kiều vuốt ve cái bụng đã rất lớn của Hà Tình nói ra.
– Ừ, đi đi, đừng để cho hắn nóng lòng chờ.
Hà Tình mặc dù không muốn, nhưng hết cách rồi, Từ Kiều Kiều không phải là người giúp việc của mình, cũng không phải là bảo mẫu của mình, chính mình không cách nào hạn chế tự do người ta được.
Từ Kiều Kiều ở tại Vệ Hoàng sơn trang thật sự là là ngộp thở rồi, vì vậy khi Đinh Trường Sinh lái xe, Từ Kiều Kiều vui mừng chạy bộ phía sau, giờ khắc này có lẽ trọng yếu nhất tự do.
– Này, chính cô tự chạy về nhà đi, tôi còn có việc phải đi đây.
Đinh Trường Sinh nói xong nhấn chân ga, xe vèo một cái chạy ra bên ngoài, hắn ở trong kính chiếu hậu nhìn thấy Từ Kiều Kiều quơ nắm đấm, gọi hắn dừng lại.
200m lộ trình chạy ra ngoài cổng làm cho Từ Kiều Kiều mệt quá sức, sau khi mở cửa xe bò vào, ngay chuyện mắng Đinh Trường Sinh cũng hết sức lực.
– Anh thật cam lòng để cho tôi chạy bộ xa như vậy sao, ai nha mệt chết tôi rồi…
Từ Kiều Kiều thở không ra hơi nói.
– Không phải là cô ưa thích chạy bộ sao, nếu có bản lĩnh thì chạy về đến thành phố đi.
Đinh Trường Sinh cười nói.
– Anh nằm mơ đi, còn dám nói tôi là bạn gái của anh đâu rồi, ai mà tin được a, có ai đối đãi bạn gái của mình như vậy sao?
Từ Kiều Kiều kháng nghị nói.
– Vậy đối đãi với cô làm sao… thì cô mới xem như là bạn gái của tôi?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Thôi đi ông ơi… ít nhất là nên mua cho tôi chiếc nhẫn đi, anh nhìn bàn tay tôi đây này, sạch sẽ không có đeo gì, anh đây cũng quá keo kiệt a.
Từ Kiều Kiều bất mãn nói.
– Chuyện này không thành vấn đề, trở về mua thì mua, nhưng gần đây tôi gặp chút chuyện, cần cô giúp tôi, nếu cô giúp được tôi, đừng nói là một chiếc nhẫn, mười chiếc cũng không thành vấn đề gì, vấn đề là… hiện tại tôi không còn có một đồng…
Đinh Trường Sinh nói lời cuối cùng suýt thiếu chút nữa làm cho Từ Kiều Kiều tức chết.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 7 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/04/2020 11:29 (GMT+7) |