Từ Kiều Kiều liếc trắng mắt nhìn Đinh Trường Sinh, không cao hứng nói.
– Ha ha… lời nói này làm tôi thật đau lòng a, dù nói thế nào cũng là nể tình cô đã hầu hạ Hà Tình, nên tôi thấy có trách nhiệm bảo vệ sự an toàn của cô, nếu cứ để cô ở Vệ Hoàng sơn trang liều mạng thì tôi không chịu được, chuyện này không phù hợp với lương tâm tôi, nào đến đây sờ vào chỗ này của tôi thử xem.
– Làm gì?
Từ Kiều Kiều cảnh giác hỏi, hơn nữa còn né tránh ra bên cửa xe.
– Cho cô sờ một chút cái lương tâm của tôi có phải là thật vậy hay không…
Đinh Trường Sinh vừa cười vừa nói.
– Thôi đi… anh có lương tâm thì tôi mới là lạ đấy, theo từ lúc tôi biết anh đến bây giờ, tôi vẫn bị anh lợi dụng, không phải là nhờ tôi làm chuyện này, cũng là làm chuyện kia, tôi lại có cái cảm giác, một ngày nào đó sẽ bị anh đem bán đi mất, anh cũng đừng có nói là nếu tôi không giúp anh, thì phải trả giá đấy chứ?
– Ừ… cô thông minh quá, tôi xem không sai biệt gì lắm.
– Anh… ngừng xe lại, tôi muốn xuống xe, tôi phải về nhà.
Từ Kiều Kiều lúc này thì tức giận thật rồi.
– Ai ai… chỉ đùa một chút thôi mà, này… chúng ta trước đi ăn cơm, tôi cảm thấy thức ăn ở Vệ Hoàng sơn trang chắc cô ăn chán rồi, tôi dẫn côi đi ăn cơm Tây, ăn xong cơm Tây chúng ta đi hát karaoke, thế nào… hôm nay cô muốn đi chơi như thế nào thì tôi phụng bồi tới cùng, coi như là tôi bồi tội cho cô được không?
– Hừ, chuyện này nghe qua còn tạm được.
Từ Kiều Kiều bĩu môi nói ra.
Đinh Trường Sinh vụng trộm thở dài, trong lòng tự nhủ tại sao các cô gái đều chống cự không nổi một chầu cơm Tây a, thật sự là không biết cái đồ chơi kia ăn có gì ngon đâu, một khối thịt nhão với chỉ có vài miếng rau thì đã ngoài 100 đồng rồi, thật sự là không đáng a.
Bởi vì không vào giờ ăn cơm, cho nên nhà hàng Tây rất ít người, cứ như vậy Đinh Trường Sinh tìm một nơi tĩnh lặng, bởi vì hắn muốn mượn cơ hội ăn cơm này để cùng Từ Kiều Kiều nói chuyện, nói như thế nào đây, Từ Kiều Kiều là một cô gái rất đơn thuần, Đinh Trường Sinh tuy muốn lợi dụng người ta, nhưng cũng không muốn tài sắc kiêm thu, hắn rất minh bạch mình tình cảnh bây giờ của mình, cái tội nhắm trúng phong lưu họa đã gây ra quá nhiều, cho nên không muốn lại chế tạo thêm nghiệt duyên.
– Ừ… tôi hỏi một vấn đề về chuyên ngành của cô thử xem…
Đinh Trường Sinh một bên dùng sức cắt lấy miếng bò bít – tết, vừa nói.
– Nói đi… tôi biết ngay là anh tìm tôi có việc, không đơn giản là nhẫn lâu với tôi như vậy, hiện tại cũng nên nói thẳng ra, xem thử anh có thành ý phân thượng, thì tôi sẽ gắng gượng làm bài ưu giải nạn cho anh một chút…
– Ha ha… cảm ơn, tôi thích cái tính ngay thẳng của cô, định trước mặt cô khôn vặt múa rìu qua mắt thợ, mới liếc qua đã bị cô xem thấu.
Đinh Trường Sinh nịnh nọt nói.
– Ai da… nói đi, cứ ba hoa phiền chết được…
Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong nội tâm Từ Kiều Kiều rất cao hứng, bởi vì từ khi kết bạn với Đinh Trường Sinh cho tới bây giờ, Từ Kiều Kiều từng có ảo tưởng đến thời điểm nào đó, mình có thể cùng thằng này có chút tình cảm, nhưng Đinh Trường Sinh cứ từng bước Cao Thăng, dần dần cái ảo tưởng đó trở thành hy vọng xa vời.
Nhưng không nghĩ đến sự tình lại có chuyển cơ, trước đây đều là do mình cầu hắn, lúc này đây hắn lại đến cầu đến trên đầu mình.
– Nếu như tôi có một tấm thẻ ATM, đương nhiên không phải là của tôi, tôi muốn muốn lấy tiền bên trong, thì làm sao bây giờ?
Đinh Trường Sinh nhẹ nhàng hỏi.
– Nếu như tấm thẻ này lai lịch rất chính, anh đừng trực tiếp đi đến ngân hàng là được, máy rút tiền tự động chỉ nhận mật mã chứ không nhận diện người.
– Nhưng tôi lại không biết mật mã.
Đinh Trường Sinh nói.
– Tấm thẻ này không phải là của anh? Anh cũng không biết mật mã, vậy anh định lấy con cóc khô a, người ta đã sớm báo mất thẻ với ngân hàng rồi.
Từ Kiều Kiều kinh ngạc nhìn trước mắt cái thằng này đã từng làm phó cục trưởng cục công an, nghĩ thầm, chỉ số thông minh của hắn như vậy thì làm thế nào lại lên làm phó cục trưởng được chứ?
– Nhưng người này chết rồi, không có khả năng báo mất giấy tờ, hơn nữa ngoại trừ người chết này, rất có thể không có ai biết đến có số tiền kia tồn tại, vậy bây giờ tôi muốn lấy được số tiền kia, thì nên làm cái gì bây giờ đây?
Đinh Trường Sinh nói đến vấn đề yếu hại.
– Cho dù là người ta chết rồi, tiền này cũng phải thuộc về gia đình thân thuộc của người ta đấy, cái này gọi là di sản, anh không phải là đã học luật pháp sao? Vấn đề này cũng đều không hiểu?
– Vấn đề là số tiền kia có khả năng lai lịch bất chính, cho nên đây là tiền tài bất nghĩa, cô có hiểu chưa?
Đinh Trường Sinh nhìn chung quanh một chút, đem dao nĩa đặt ở trong mâm, nhìn Từ Kiều Kiều nghiêm túc nói.
– Tôi hiểu rồi… anh… anh giờ muốn nuốt một mình?
Từ Kiều Kiều nhìn Đinh Trường Sinh, kinh ngạc hỏi, thần sắc của nàng lại vượt quá ngoài ý liệu Đinh Trường Sinh.
– Không… tôi và cô chia ra, cô cũng có phần.
Đinh Trường Sinh cười híp mắt nói.
– Đừng… tôi rất nhát gan, anh đừng làm cho tôi sợ.
Từ Kiều Kiều liền khoát khoát tay nói r.
– Nhát gan cũng không sao, cho dù lá gan nhỏ bao nhiêu đi nữa, chỉ cần có tiền, thì lá gan sẽ trở nên lớn, có đôi khi tiền có thể tăng thêm lòng dũng cảm, cô không biết à…
– Cóc khô… tôi chỉ nghe nói qua là rượu có thể tăng thêm lòng dũng cảm, chứ nào có ai nói có tiền thì tăng thêm lòng dũng cảm, tào lao…
Từ Kiều Kiều liếc Đinh Trường Sinh, mắng hắn thêu dệt thêm vô cớ.
– Tôi nói là sự thật, cô nhìn qua những tham quan kia đi, trong nhà giấu mấy chục triệu, mà trên đài thì diễn giải văn vẻ về đạo đức, dưới đài thì có người hô kẻ xướng, cái này là do tác dụng của tiền, nếu không có tiền, thì có lá gan này để làm như vậy sao?
Đinh Trường Sinh khẩu khí giống lưu manh vậy lại làm cho Từ Kiều Kiều thấy buồn cười.
– Ha ha… Đinh Trường Sinh… Đinh phó cục trưởng… tôi thấy anh có cái tiềm chất dạng này a.
– Ai dà… tôi nói rất nghiêm túc, người này hiện tại đã bị chết, bản án cũng đã tiêu rồi, không còn ai để ý đến chuyện này nữa, thế nào… tôi trích phần trăm cho cô được chưa?
– Trích phần trăm? Bao nhiêu?
Từ Kiều Kiều cười ha hả hỏi.
– Nếu như từ một trăm vạn trở xuống, cho cô 20%, nếu như từ một trăm vạn trở lên, cô 10%, như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh dụ dỗ nói.
– Ha ha… anh rộng rãi lại rất lớn, không phải là tiền của mình, nên tặng người không có tiếc a…
– Cái này là còn phải xem mình đưa tiền cho ai, chứ nếu là tôi đưa tiền cho một nam nhân khác, vô luận là người nam nhân đó tốt ra sao, tôi cũng sẽ rất đau lòng, nhưng đây là đưa tiền cho một mỹ nữ như Từ Kiều Kiều đây, đó là vinh hạnh của tôi, tôi còn sợ cô không lấy đây này.
Đinh Trường Sinh tiếp tục dỗ ngon dụ ngọt nói.
– Thôi đi ông ơi… cứ rót mật ngọt cho tôi, anh có phải là muốn tiễn đưa tôi tới ngục giam? Anh có biết nếu là sự việc này bại lộ ra rồi, thì tôi phải ngồi tù, mặc dù là không biết trong đó có bao nhiêu tiền, anh cam lòng sao?
– Không cam lòng…
– Vậy anh còn bảo tôi làm.
– Tôi sẽ không để cho cô gánh lấy bất cứ trách nhiệm nào, chuyện này tôi sẽ làm mỹ mãn, kể cả làm ủy thác thư trao quyền, CMND đều đưa cho cô, cô cứ làm giống như nghiệp vụ bình thường, đó là chuyện quan trọng, việc này tôi cam đoan sẽ không để cô dính vào.
Đinh Trường Sinh lần nữa bảo đảm nói.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
– Um… việc này tôi phải suy nghĩ thật kỹ, vì việc làm này nó không phù hợp với đạo đức nghề nghiệp của chúng ta.
Từ Kiều Kiều do dự nói.
Đinh Trường Sinh thấy Từ Kiều Kiều đã có chút buông lỏng, trong lòng nghĩ xem ra nàng đã động tâm, hiện tại chỉ còn kém chích thêm một mồi lửa, vấn đề là mồi lửa này phải đốt thêm từ đâu đây? Chính tại trong thời điểm do dự, Từ Kiều Kiều hỏi:
– Anh lát nữa đưa tôi về nhà đi, tôi đã rất lâu chưa có trở về nhà, cũng không thể gọi điện thoại, tôi sợ cha mẹ tôi đang sốt ruột lo lắng.
– Được a… lát nữa tôi sẽ tiễn cô trở về.
Hai người hưởng thụ ăn xong cơm Tây, Đinh Trường Sinh lái xe đem Từ Kiều Kiều đưa đến nhà nàng ở cư xá, vốn Đinh Trường Sinh không có ý đi theo lên, nhưng Từ Kiều Kiều có suy tính của mình, hôn sự lập gia đình của nàng là đại sự hạng nhất, cha mẹ nàng vẫn luôn thúc giục nàng tranh thủ thời gian tìm bạn trai, nhưng lâu nay không có gặp được người thích hợp, bây giờ hiện tại hắn đang có việc cầu mình, lợi dụng một chút, để cho người trong nhà cũng tạm thời yên tâm, còn tương lai sau này thì có ai biết trước được, kéo dài được lúc nào với gia đình thì kéo dài a, vì thế Từ Kiều Kiều một mực mời Đinh Trường Sinh đi vào nhà mình ngồi một chút.
– Ai ai… ta vừa rồi có uống rượu, cô cũng biết rượu có thể làm mất lý trí a, tôi sợ là sơ ý một chút, đem cô làm gì đó, lúc đó chúng ta có tính là gian phu dâm phụ không đây a…
– Biến… nói gì khó nghe như vậy, anh chưa lập gia đình, tôi chưa gả, cái gì mà là gian phu dâm phụ, hơn nữa nếu anh dám, tôi sẽ thiến anh, cho anh cả đời làm hết làm nam nhân, khỉ cả ngày ra bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.
Từ Kiều Kiều rõ ràng giống như dùng tư thế bộ dạng lão bà răn dạy hắn, làm cho hắn có một loại dự cảm bất tường.
– Cha mẹ… con đã trở về.
Từ Kiều Kiều ở bên ngoài gõ cửa, nhưng rõ ràng không có ai mở cửa, nàng tự cầm chìa khóa mở cửa đi vào, bên trong không có người nào ở nhà.
– Giống như trong nhà không ai, vậy tôi cũng an tâm một chút.
Đinh Trường Sinh vốn là đang câu nệ lo lắng, nhưng thấy trong nhà không người, cả người buông lỏng xuống, thản nhiên ngồi ở trên ghế sa lon giãn ra thân thể của mình.
– Uống nước gì đây?
Từ Kiều Kiều nhìn Đinh Trường Sinh liếc, trong nội tâm một hồi thất vọng, vốn là muốn cầm hắn để che miệng cha mẹ lại, nào ngờ đã bắt đầu diễn tuồng hí khúc rồi, nhưng người xem rõ ràng không tới.
– Uống gì cũng được, tôi ngồi ở đây, cô làm cái gì thì làm đi, nếu không thuận tiện, thì tôi đi về…
Đinh Trường Sinh nhìn quanh đánh giá gian nhà này, có thể bởi vì gian nhà đã hơi cũ kỹ, ba gian phòng nằm sát gần ở phòng khách, tính ra cũng không được khá lắm.
– Làm gì vội như vậy, cứ xem là cuộc hẹn đi a, để xem tôi có đáp ứng hay không, chưa gì đã lập tức muốn rút lui, anh có còn lương tâm hay không vậy.
Từ Kiều Kiều bất mãn lườm nguýt hắn rồi nói, nàng quay người tiến vào phòng ngủ của mình.
Nhưng là không biết vì sao khi Từ Kiều Kiều bước vào phòng ngủ của mình, tuy có tiện tay khép cửa lại, nhưng rõ ràng không có đóng kín, vẫn còn có một cái khe hở vừa đủ có thể nhìn đến cảnh tượng trong phòng.
Mà ngồi ở vị trí của Đinh Trường Sinh thật ra thì không nhìn thấy được bên trong phòng cảnh tượng là gì, nhưng chỉ cần hắn hơi chút nghiêng đầu qua, thì vừa vặn nhìn thấy Từ Kiều Kiều đứng ở ngay chính giữa cái khe hở đó.
Làm gì đó đây ta? Đinh Trường Sinh hơi nghiêng đầu, tròng mắt hắn thấy được Từ Kiều Kiều đang thay quần áo, hơn nữa bởi vì ở trong đã mở đèn, cho nên tình hình trong phòng ngủ cái gì cũng thấy rõ ràng, chỉ đáng tiếc chính là cái khe hở này mở ra khá là nhỏ hẹp.
Đầu tiên là cái áo cởi xuống, sau đó chính là cái áo ngực trắng tinh, nhưng tiếc là nàng quay lưng lại nên Đinh Trường Sinh chỉ thấy cái eo trần thanh mảnh, rồi đến cái quần lót trắng, rõ ràng Từ Kiều Kiều đã kéo xuống gần phân nữa cái mông, khe đít của nàng đã hiện ra, đang lúc hậu này thì hắn lại thấy Từ Kiều Kiều vô thức nhìn thoáng qua cửa ra vào, liền đình chỉ tiết tấu kéo cái quần lót xuống, một bước tiến lên, cánh cửa triệt để khép chết lại rồi, Đinh Trường Sinh một dòng máu đang sắp phún trương, nhưng rồi lập tức chỉ còn lại là vô hạn tiếc nuối.
Thế nhưng hắn không biết là lúc này Từ Kiều Kiều ở trong phòng đang che miệng cười thích thúi, chỉ là không phát ra thanh âm, nếu không việc này hôm nay liền làm không đáng giá.
– Hừ… ta cũng không tin ngươi còn có thể nhẫn được bao lâu.
Cô gái ngân hàng kiêu ngạo mở ra tủ quần áo, bước tiếp theo tiếp tục lựa chọn cái quần lót ren mỏng nhỏ xíu thật hấp dẫn, nếu như lúc này Đinh Trường Sinh mở cửa chứng kiến phong cảnh bên trong, nhất định là máu mũi giàn giụa, bởi vì tại trong quá trình thử y phục này, Từ Kiều Kiều trên thân thể rõ ràng thân vô thốn lũ chẳng có mặc gì, nhưng Đinh Trường Sinh không có dũng khí đẩy ra cửa phòng xông vào, điều này ngược lại làm cho tín nhiệm của Từ Kiều Kiều đối với hắn tăng lên một phần…
Nếu như sự tình cứ phát triển tiếp tục như vậy, có lẽ câu chuyện phía sau sẽ rất chậm… rất chậm, với lại cũng hoàn toàn không phù hợp với sự kiên nhẫn của Đinh Trường Sinh đối với Từ Kiều Kiều.
Khi cửa phòng ngủ Từ Kiều Kiều khép lại không bao lâu, Đinh Trường Sinh rõ ràng nghe được phía cửa ngoài có tiếng động cái chìa khóa chuyển, hắn lúc này có chút mơ hồ rồi, nếu như vừa rồi không có vừa vặn chứng kiến Từ Kiều Kiều thay quần áo, thì hắn không có cái loại phản ứng này, mấu chốt là vừa mới nhìn thấy Từ Kiều Kiều thay quần áo, như vậy nếu như đi vào cha mẹ của Từ Kiều Kiều, vậy mình là sẽ không nói gì được, cho nên phản ứng đầu tiên của hắn là không thể để cho người nhà của nàng bước vào mà nhìn thấy mình.
Vì vậy chỗ an toàn nhất đương nhiên là phòng ngủ của Từ Kiều Kiều, Đinh Trường Sinh không có gõ cửa mà trực tiếp đẩy cửa xông vào, hắn nhìn thấy là một bóng lưng, nhưng xác thực mà nói cũng không hoàn toàn đúng bóng lưng, bởi vì lúc này Từ Kiều Kiều đang đứng tại trước cái gương to, cho nên hình ảnh chính diện phản chiếu lại cặp vú trần, gò mu đen nhánh đều có thể nhìn rõ sờ sờ…
– A…
Từ Kiều Kiều vừa nghe được tiếng phòng cửa bị mở ra, theo từ trong gương thấy được vẻ mặt kinh ngạc của Đinh Trường Sinh, cho nên vô thức muốn la lê, nhưng bị Đinh Trường Sinh tốc độ mau, chen chân vào đẩy cửa, bước nhanh về phía trước, chụp kín miệng Từ Kiều Kiều, nói:
– Đừng lên tiếng… cha mẹ cô đã trở về…
– Um… um… um…
– Đừng lên tiếng… tôi thả cô ra.
Đinh Trường Sinh nói ra, sau đó Từ Kiều Kiều gật đầu.
– Ồ… phải hay là Kiều Kiều về rồi… Kiều Kiều… Kiều Kiều, là con phải không?
Bên ngoài truyền tới giọng của một người đàn ông, đang hướng về phía phòng ngủ đi tới…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 7 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/04/2020 11:29 (GMT+7) |