Đinh Nhị Cẩu ngồi ở phía sau xe, nhìn Đường Thiên Hà lái xe thẳng đến phía đông thành phố Hồ Châu mà chạy.
– Đinh phó cục, chúng ta đến nhà của Hoa Cẩm Thành một chuyến, lão này thực sự có tiền, tại Thành Đông trấn Hoa Lâm xây xong một tòa lâu đài, trấn Hoa Lâm là quê quán của hắn, lần này Hoa Cẩm Thành rất có thành ý, cậu hãy cho hắn mấy phần mặt mũi nhé.
Đường Thiên Hà cùng dè dặt nói ra.
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói:
– Um… tôi thấy thời buổi bây giờ con người lại thích thay đổi, thời điểm trước kia, nếu có hộ khẩu tại thành thị thì tự hào không tưởng nổi, thiếu điều hận không thể đem cái hộ khẩu thành thị dán tại trên ót mình khoe khoang khắp nơi, còn giờ đây khi có tiền, lại muốn chuyển về nông thôn ở, thật sự là tự mình giày vò không đủ ah.
– Đúng vậy… hiện nay người có tiền đều thích đến hưởng thụ phong quang nông thôn, cái kia gọi là cái nhỉ, à… trở về với thiên nhiên.
– Ừ, Triệu Khánh Hổ thì có một Vệ Hoàng Trang, Hoa Cẩm Thành có một lâu đài ở nông thôn, thật là có ý tứ… haha…
Đinh Nhị Cẩu cười, bất quá tiếng cười kia lại khiến cho Đường Thiên Hà có chút sợ rung động, ông cũng biết Triệu Khánh Hổ cùng Đinh Nhị Cẩu hình như cũng có chút đối phó, chỉ có điều đây là lời đồn, không có chứng cứ rõ ràng, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu đem Triệu Khánh Hổ cùng Hoa Cẩm Thành đánh đồng làm cho Đường Thiên Hà suy nghĩ xem ra đến lúc nào đó, tìm cơ hội đề tỉnh cho Hoa Cẩm Thành một câu.
Đường Thiên Hà rất rõ ràng, Đinh Nhị Cẩu thằng này quả thật sự là một con chó điên, nếu đã để ý đến ai, chỉ sợ là không dễ dàng nhả ra, cho nên biện pháp tốt nhất là không nên làm cho hắn nhìn chằm chằm vào.
Đường Thiên Hà nói tòa lâu đài ngay tại bên cạnh trấn Hoa Lâm, tất cả đều là xây dựng theo phong cách kiểu tây phương, xây vàng thếp son lộng lẫy, xem ra đúng là một nhà giàu mới nổi lên, khuôn viên tòa lâu đài rất rộng, chiếm diện tích trọn vẹn hơn năm mươi mẫu, vì thế còn tráng nhựa một con đường cái lớn nối thẳng đến cổng lâu đài.
Hoa Cẩm Thành thật đúng là cho nể mặt mũi Đinh Nhị Cẩu, mang theo người nhà đứng chờ ngay tại cổng lớn…
– Chào Đinh phó cục, xin mời vào bên trong, tất cả đây là đều người nhà của tôi, ra đón tiếp Đinh phó cục đấy.
Hoa Cẩm Thành không biết tính nết của Đinh Nhị Cẩu, hắn là thứ người nếu ai nể hắn một xích, thì hắn sẽ kính lại một trượng.
Lúc mới bắt đầu, Đinh Nhị Cẩu đúng là ngứa ngáy muốn phang Hoa Cẩm Thành mấy câu, nhưng khi nhìn thấy Hoa Cẩm Thành mang theo một đại gia đình chờ ở cổng, trong nội tâm liền mềm nhũn, đối với Hoa Cẩm Thành nói ra khá là thân mật:
– Hoa lão bản, chú phô trương quá làm cháu thấy bất an a, cứ để cho tất cả mọi người giải tán đi, ba người chúng ta tâm sự là được rồi, chỉ là uống trà mà thôi, đón tiếp long trọng như vậy làm gì.
– Đúng đúng, lão Hoa, cứ dựa theo lời của Đinh phó cục, lão làm gì mà long trọng quá…
Đường Thiên Hà đứng sau lưng Đinh Nhị Cẩu nói giúp vào.
Hoa Cẩm Thành sở dĩ bày ra phô trương lớn như vậy, là cấp đủ mặt mũi cho Đinh Nhị Cẩu, để cho hắn vui lòng, chính là vì muốn ngăn chặn cái miệng Đinh Nhị Cẩu, lão thấy mình có bao nhiêu bổn sự, dám phái người theo dõi phu nhân của bí thư, nếu bị Thạch Ái Quốc biết được, không cần Thạch Aí Quốc tự mình động thủ, chỉ cần bĩu môi, thì gia tài bạc tỷ của mình có thể bị giày vò sạch sẽ, lão sở dĩ có thể làm được đại phú hào tại Hồ Châu, cũng là dựa vào một nguyên tắc, chính là dân bất hòa cũng không cùng quan đấu.
Lần giáo huấn này lại làm cho lão nhớ thêm khắc sâu, cho dù lợi nhuận mê hoặc con mắt, tiền có nhiều hơn nữa, nhưng còn mạng thì mới kiếm được tiền, mất mạng rồi thì tiền chỉ là một đống giấy, không có bất kỳ ý nghĩa gì cả.
– Được rồi, tất cả mọi người giải tán đi, Đinh phó cục, xin mời.
Hoa Cẩm Thành ân cần dẫn đường trước Đinh Nhị Cẩu nói.
Sau khi người nhà Hoa Cẩm Thành tản đi, Đinh Nhị Cẩu thoáng cái liền chú ý tới, trong đám người gọi là người nhà này, những người đàn bà trẻ tuổi cũng tương đối nhiều, cũng có mấy đứa bé, chỉ là người lớn tuổi là không có, nơi này là gia đình của Hoa Cẩm Thành, làm sao lại có nhiều đàn bà trẻ tuổi như vậy chứ?
– Hoa lão bản, chú thật diễm phúc a, tất cả đều là người nhà của chú sao?
Đinh Nhị Cẩu nói đùa.
Nếu như nói vừa rồi trong lòng của Hoa Cẩm Thành vẫn còn hơi lo lắng, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu mở chuyện nói cười, Hoa Cẩm Thành thoáng cái buông lỏng tâm tình, đàn bà vẫn luôn là vĩnh viễn là chủ đề của đàn ông.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensextv2.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
– Ai ui… thực không dám đấu diếm, Đinh phó cục cũng không biết là chuyện gì xảy ra, đàn bà của tôi không phải là ít, nhưng vẫn không có sinh được một đứa bé nào cả, trong lòng sốt ruột, nhưng có một đám đàn bà cũng vô ích, ngay cả một bé gái cũng không thể sinh ra cho tôi được.
Hoa Cẩm Thành thẳng thắn thành khẩn, bình thường những chuyện như thế này rất ít người đàn ông nào nói ra, bởi vì quan hệ đến tôn nghiêm sĩ diện của một người đàn ông.
– Ủa… cháu thấy có mấy đứa bé mà? Không phải là của chú sao?
Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ nói.
– Đó là cháu tôi, con của em trai đến đây chơi đấy.
Hoa Cẩm Thành giải thích nói.
– Há, vậy thì kỳ quái, vấn đề không con này là do của chú hay là của đàn bà vậy?
Đinh Nhị Cẩu ít nhiều gì cũng có theo Vương Gia Sơn xem bệnh, cho nên cũng hiểu chút y lý về y học.
– Tôi cũng đã kiểm tra mình, không có việc gì, cũng không biết vì sao nữa, còn nói những người đàn bà kia có vấn đề, cũng không thể tất cả đều có vấn đề a.
Hoa Cẩm Thành lắc đầu cười khổ nói.
– Vậy thì không nhất định rồi, hay là kiểm tra thêm là tốt nhất, nếu chú tin tưởng vào Trung y, cháu có thể giới thiệu một người ở quê cháu, đó là một một trưởng bối của nhà cháu, kiến thức chữa trị Trung y rất tốt, nếu là có thời gian thì chú có thể đến thử xem sao.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Thật sao… Đinh phó cục, cảm ơn cậu, đợi lát nữa cho tôi phương thức liên lạc, ngày mai tôi sẽ đi xem.
Hoa Cẩm Thành giả bộ như dáng vẻ rất cao hứng, kỳ thật trong lòng của lão rất rõ ràng, những năm qua chính mình túng dục quá độ, thận mạch suy yếu gãy đi, lão đã xem qua rất nhiều Trung y, họ đều nói thận mạch như thế này thì tiếp không nổi rồi, do đó mới từ từ không còn hy vọng.
– Chú cứ thử xem, nói không chừng là có thể khỏe lên đấy.
– Cảm ơn nhé.
– Hoa lão bản, tòa lâu đài này chiếm cũng không ít diện tích, tại đây trước kia là gì vậy, đồng ruộng sao?
Đinh Nhị Cẩu lời nói xoay chuyển, khiến cho Hoa Cẩm Thành trong lòng vừa mới rơi xuống lại treo lên.
– À… nơi này trước kia đều là nơi trồng cây của nông dân đấy, không phải là đất ruộng, tất cả đều có thủ tục hợp pháp.
Hoa Cẩm Thành vội vàng giải thích.
– Ha ha… Hoa lão bản, chúi khẩn trương cái gì vậy, cháu cũng không phải là người bên xây dựng nhà đất đấy, đâu có kiểm tra đất đai của cái tòa lâu đài này.
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói.
Rốt cục đem Đinh Nhị Cẩu tiến vào bên trong phòng khách.
Ba người ngồi quanh ở một bên cái bàn bát tiên, lão Hoa Cẩm Thành này thật sự là biết hưởng thụ, trong nhà còn nuôi một người đàn bà xinh đẹp chỉ để phục vụ trà đạo, người đàn bà này thoạt nhìn thấy cũng đã ngoài 40 tuổi rồi, mặc một thân sườn xám thuần trắng, tóc cao cao búi lên, cái cổ như thiên nga, bên dưới bả vai khuếch trương ra chăm chú bao vây phía dưới cái áo sườn xám là hai ngọn núi đầy đặn tràn đầy co dãn, càng thêm chính là dưới mặt cổ áo, chính giữa mé trên, lại là một vòng tròn khoét trống, một mảnh làn da tuyết trắng từ trong lỗ tròn lộ liễu đi ra tản ra chói mắt, càng gia tăng vài phần hương vị hấp dẫn, mà bây giờ trong lúc này tựa hồ đang tản ra mùi thơm nhàn nhạt dụ hoặc lấy ánh mắt của Đinh Nhị Cẩu.
Nhìn đến đây hắn không khỏi âm thầm nuốt ngụm nước bọt, bên dưới bộ ngực cao ngất chính là cái bụng bằng phẳng dưới cái sườn xám bao vây phía dưới, sườn xám xẻ tà khá cao giang rộng ra cực kỳ lớn, cho nên mỗi lần nàng giơ tay nhấc chân, cơ hồ có thể nhìn tới được cặp đùi tuyết trắng rắn chắc đẫy đà, xuất hiện ở trên thân thể nàng, càng làm cho nàng gia tăng thêm vài phần hương vị xinh đẹp, mặc dù là như vậy nhưng người đàn bà này vẫn lộ ra một nét đàn bà chất phác nông thôn, người đàn bà hấp dẫn như vậy được nuôi tại trong tòa lâu đài, chẳng lẽ người trong nhà của nàng lại yên tâm sao?
Đinh Nhị Cẩu sở dĩ rất chú ý đến người đàn bà này, là vì trên người nàng hắn có một loại cảm giác quen thuộc, cực kỳ thành thục giống như là Lưu Hương Lê ở thôn Lê Viên.
– Được rồi Linh Chi, chị đi ra ngoài đi, chúng ta có chuyện cần trao đổi riêng.
Hoa Cẩm Thành nói với người đàn bà tên gọi Linh Chi sau khi biểu diễn xong trà đạo…
Sau khi người đàn bà này ra ngoài, Hoa Cẩm Thành cầm chung trà đứng lên, quay mắt về phía Đinh Nhị Cẩu, giơ hai tay lên, khom người nói với Đinh Nhị Cẩu:
– Đinh phó cục, Hoa Cẩm Thành không biết trời cao đất rộng, đa tạ Đinh phó cục giúp đỡ che lấp bỏ qua, chung trà này tôi mời Đinh phó cục…
– Um… chung trà này, cháu thực sự là không dám uống, ngồi xuống đi, cháu là nhân viên nhà nước không nên nói những chuyện như thế này.
Đinh Nhị Cẩu nhìn thoáng qua Đường Thiên Hà rồi nói ra.
Hoa Cẩm Thành động tác cũng không thay đổi, một mực cứ giơ chung trà như vậy, như thế lại làm khó cho Đinh Nhị Cẩu, nói thật, hắn và Hoa Cẩm Thành tiếp xúc không nhiều lắm, cho nên đối với người này không biết rõ, thóp của lão hiện đang ở trong tay mình, Đinh Nhị Cẩu cũng muốn lợi dụng cái tay cầm này áp chế thoáng một phát Hoa Cẩm Thành, nhưng nếu như mình tiếp nhận chung trà, thì ý nghĩa sẽ trở nên không còn.
– Đinh phó cục, lão Hoa cũng là thành tâm, tôi xem…
Đường Thiên Hà muốn thay Hoa Cẩm Thành nói chuyện này coi như là đã qua, hắn đương nhiên không biết trong lòng Đinh Nhị Cẩu đang suy nghĩ cái gì.
Khi thấy Đinh Nhị Cẩu hung hãn liếc trừng Đường Thiên Hà, Đường Thiên Hà cũng không dám nói hết câu ra.
Đinh Nhị Cẩu nhìn bộ dạng Hoa Cẩm Thành, cười một tiếng nói:
– Được, chung trà này cháu xin tiếp nhận, chuyện này cho dù kết thúc, nhưng về sau thì chú tính toán như thế nào đây?
– Cảm ơn Đinh phó cục, tại Hồ Châu chỉ cần Đinh phó cục nói một câu, vô luận chuyện gì, tôi theo tiếng gọi mà đến.
Hoa Cẩm Thành trong nội tâm rốt cục nới lỏng, lần này thật sự là đã yên tâm.
– Ha ha, được rồi chú đã nói như vậy, cháu cũng không khách sáo, cháu hôm nay đến đây thật đúng là có một chuyện muốn tìm chú hỗ trợ đây.
– Đinh phó cục… cậu cứ nói đi, chỉ cần tôi có thể làm được, thì nhất định sẽ hết sức nỗ lực.
Hoa Cẩm Thành nói ra.
– Vừa rồi cháu mới biết là được điều đến khu đang phát triển công tác, đảm nhiệm chủ nhiệm, nhưng tình huống hiện tại của khu khai phát chắc chú cũng biết, cho nên cháu muốn hỏi qua chú, đối với công trình của khu khai phát có hứng thú hay không? Một là xây dựng con đường, hai là xây dựng khu cao ốc quận ủy hội đang phát triển, công ty của chú kinh doanh bất động sản lớn nhất Hồ Châu, chút thực lực ấy vẫn có thể chứ?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Đinh phó cục, tôi hiểu được, là cung cấp tiền ứng trước đúng không? Không thành vấn đề, tôi mới vừa nói, chỉ cần là chuyện của Đinh phó cục, cũng chính là chuyện của tôi mà.
Hoa Cẩm Thành đối với chuyện này không có chút nào do dự nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 7 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/04/2020 11:29 (GMT+7) |