Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 1 » Phần 46

Chinh phục gái đẹp - Chương 1 - Dịch giả Meode

Phần 46

Chính vì Đoan Chính Hạo muốn nhanh chóng nhận lê nên Đinh Nhị Cẩu vội vã trở về chuẩn bị.

– Đoan Chính Hạo người này không đơn giản, chúng ta sau khi trở về, sẽ lập tức cùng mọi người tổ chức một đoàn xe đem lê chuyển đến thị trấn, đoàn xe của ông ta đã đợi sẵn ở huyện, nhưng khi nghĩ tới đoạn đường từ thôn Lê Viên ra đến thị trấn, tôi thấy trong lòng vẫn không an tâm, phải cẩn thận, đừng để xảy ra chuyện gì không hay, chứ nếu vì việc bán lê mà chết mất vài người, thì chúng ta mất nhiều hơn là được!

Vừa xuống xe lửa, Đinh Nhị Cẩu vừa đi vừa nói với Lưu Hương Lê.

– Chuyện này tôi cũng lo lắng lắm, nhưng không có biện pháp nào khác, Đoan Chính Hạo chỉ chịu thu mua nhập lê ở tại huyện, chúng ta phải đành làm theo ý họ!

– Lão hồ ly này, bất quá không thể để cho ông ta chơi mình một cách dễ dàng, chúng ta cũng phải cắn lại, chị trở về cứ nói cho các dân trong thôn, lê không cần lựa loại tốt, cứ bán trước lê loại nhỏ, lê trái lớn phủ đầy lên bề mặt là được rồi, giữ lại loại lê lớn để dành bán cho công ty đóng hộp nguyên trái, Đoan Chính Hạo chỉ làm nước cốt trái cây, thật sự thì lê lớn, nhỏ một chút cũng không thành vấn đề!

– Chủ Nhiệm Đinh, thực không nhìn ra cậu cũng là người đầy mưu kế, tôi hiện tại cũng có chút bội phục cậu, khi cậu vừa tới thôn Lê Viên, tôi rất bực bội, cứ nghĩ rằng trên thị trấn quá xem thường thôn Lê Viên rồi, cho nên phái đến một tên nhóc hỉ mũi chưa sạch, chả có khả năng gì, nhưng khi đi theo cậu đến Thượng Hải một chuyến, thì thấy cậu thật đúng là có bản lĩnh!

Nói đến đây, Lưu Hương Lê chợt nhớ lại cái đến cái đêm điên cuồng quỷ dị với hắn, nên khuôn mặt hơi ửng đỏ, vừa nghỉ đến dương vật to của hắn, thì Lưu Hương Lê cảm giác bên trong âm đạo mình, hình như là lại hơi ẩm ướt ngưa ngứa ri rỉ dịch nhờn ra.

– Đúng thế, bản lãnh của tôi, chị còn chưa có biết hết đâu, khi nào có cơ hội thì…..!

– Xin chờ một chút, có phải anh là Đinh Trường Sinh không vậy?

Ngay lúc hai người vừa ra khỏi nhà ga, thì có hai người thanh niên xuất hiện ở cửa ra vào, một phải, một trái, chận lại không cho Đinh Nhị Cẩu với Lưu Hương Lê ra ngoài

– Vâng, đúng là tôi, các anh là ai?

– Chúng tôi là người của viện kiểm sát huyện Hải Dương, đây là chứng minh thư viện kiểm sát, có một số việc viện kiểm sát cần tìm hiểu về anh, xin mời đi theo chúng tôi!

Người thanh niên cao lớn, cầm lấy giấy chứng nhận đưa ra.

– Khoan chờ chút, để tôi xem giấy chứng minh đã!

Đinh Nhị Cẩu đưa tay ra, ý muốn kiểm chứng lại một chút giấy chứng minh của hai người, trong khi Lưu Hương Lê đứng ở bên cạnh, không biết xảy ra chuyện gì.

Người thanh niên cao lớn có vẻ không kiên nhẫn:

– Đây này, nhìn cho kỹ đi, lá gan không nhỏ, còn dám đòi xem giấy chứng nhận!

– Thời buổi bây giờ, cái gì mà không có giả mạo, tôi xem một chút làm gì mà khó chịu vậy?

Đinh Nhị Cẩu trợn mắt, thầm nghĩ rằng, việc này Điền Ngạc Như đã âm thầm nói cho hắn biết rất chính xác, đám người này nói không chừng đã ở chỗ này phục chờ hắn mấy ngày rồi.

– Ừ… hình như là giấy tờ thật!

Đinh Nhị Cẩu cầm lấy giấy chứng minh lật tới lật lui quan sát, rồi quay đầu nói với Lưu Hương Lê đang đứng sau lưng:

– Chị nhanh đi đón xe về nhà, đừng để chậm trễ công việc, trên đường cẩn thận một chút, tôi còn có chút việc phải ở lại đây!

– Cậu..cậu đi đâu vậy, bọn họ là ai?

– Bọn họ là người của viện kiểm sát huyện Hải Dương đấy, có chút chuyện muốn tìm hiểu với tôi!

Đinh Nhị Cẩu nói rất bình tĩnh, nhưng Lưu Hương Lê cũng nhìn ra được, Đinh Nhị Cẩu với hai người kia hoàn toàn không quen biết, nhưng lại nhìn thấy chứng giấy bọn họ, tuy rằng Lưu Hương Lê không phải người bên trong cơ chế pháp luật, nhưng cô cũng là đảng viên, cũng biết viện kiểm sát là gì, cho nên trong lòng thấp thỏm không yên tâm, nhưng lúc này Đinh Nhị Cẩu đã đi theo hai người kia, lên một chiếc xe Santana có huy hiệu của viện kiểm sát đi rồi.

– Làm sao bây giờ đây… làm sao bây giờ… việc này phải báo cho ai đó biết đây! Đúng rồi, chủ nhiệm phòng tổ chức Hướng Cương đã từng nói qua Đinh Trường Sinh là cháu của lãnh đạo trên thị trấn? Phải tìm Hướng Cương thì biết!

Trong lúc bối rôí, Lưu Hương Lê sauy nghĩ vòng vo một hồi, cuối cùng cũng nhớ ra Hướng Cương.

– Mời uống nước, ngồi xuống từ từ rồi nói!

Khấu Đại Bằng với gương mặt nghiêm nghị, mới đầu ông chỉ nghĩ rằng Hoắc Lã Mậu quan trọng hóa vấn đề, không nghĩ tới viện kiểm sát thật đúng là dám làm thật.

– Trời ơi! Chủ tịch Khấu, ông không gấp, nhưng tôi đang lo lắng muốn chết, lần này đi Thượng Hải bàn chuyện bán lê, tất cả đều là do chủ nhiệm Đinh xử lý đấy, nếu người của công ty thu mua lê biết chuyện đến hỏi, vì sao chủ nhiệm Đinh bị viện kiểm sát bắt đi, tôi phải trả lời làm sao đây!

Lưu Hương Lê uống một hớp trà thấm giọng, sau đó thì bắt đầu hối hả nói liên thanh một tràng.

– Cô kể lại chầm chậm một chút chuyện gì, thì tôi mới biết được, để dựa trên quan hệ mà tìm người chứ?

Khấu Đại Bằng cũng đang muốn bể đầu vì chuyện của Đinh Nhị Cẩu.

Lưu Hương Lê đành phải kể lại đầu đuôi câu chuyện và chốt lại:

– Chủ tịch, chủ nhiệm Đinh phạm sai lầm sao?

– Đừng có nói bừa, không có việc gì, yên tâm đi, cô cứ đi về trước lo việc bán lê, chuyện này để tôi nghĩ cách!

Tại huyện Hải Dương, phó kiểm sát trưởng Điền Thanh Như ngồi ở trong phòng làm việc, tập trung tinh thần nhìn xem hồ sơ trên bàn, đó là hồ sơ của đội hình cảnh huyện thẩm vấn Vương Lão Hổ, trong tờ khai, Vương Lão Hổ vẫn một mực chắc chắn là nghe xong Đinh Nhị Cẩu với Trương Cường đối thoại, mới giận dữ đi giết Trần Tiêu Tử, nếu Vương Lão Hổ nói là sự thật, như vậy Đinh Nhị Cẩu mục đích làm như vậy là cái gì?

– Thủ trưởng, tôi đã trở về!

Người thanh niên cao to chặn Đinh Nhị Cẩu tại nhà ga bước vào phòng làm việc của Điền Thanh Như.

– Đã áp giải được người?

– Vâng! Xem như hắn cũng biết điều, ngoan ngoãn đi theo chúng tôi!

– Viên Phương, chuyện này cậu thấy như thế nào?

– Cũng thấy mù mờ thôi, rất khó hiểu, vì sao Đinh Trường Sinh dính líu với Vương Lão Hổ chuyện này, đến bây giờ cũng không rõ ràng lắm!

– Viên Phương, chuyện này không phải đơn giản, trong hai người này chắc chắn có một người nói dối, nhưng nếu để cho cậu phán đoán, trong hai người này ai sẽ là người nói dối, thì cậu nhận định là ai?

– Với riêng các nhân tôi, sẽ nghi chính là Đinh Trường Sinh nói dối!

Viên Phương chần chờ một chút rồi nói.

Điền Thanh Như trong tâm trí thoáng qua giật mình,

– Vì sao?

– Bởi vì từ hôm nay, khi gặp được Đinh Trường Sinh, tôi thấy người này rất bình tĩnh, bình tĩnh giống như là chắc chắc chúng ta tìm đến hắn là sai lầm, càng về sau, thái độ tỉnh tuồng của hắn cũng khiến cho tôi cảm giác hoang mang theo, chính mình đem hắn về đây có đúng không nữa!

– Mấu chốt bây giờ là chứng cớ, tìm hiểu xem Đinh Nhị Cẩu vu oan giá họa cho Trần Tiêu Tử, cố ý để cho Vương Lão Hổ nghe được, khiến cho Vương Lão Hổ nổi điên, quay về giết chết Trần Tiêu Tử mục đích là cái gì, điều tra lâu như vậy, vẫn chưa có ai biết Đinh Nhị Cẩu với Trần Tiêu Tử có mối quan hệ thù hằn như thế nào mà hảm hại như thế!

Điền Thanh Như suy nghĩ, cô cũng biết đây là nút thắt để gở ra vụ án này, nhưng bên đội cảnh sát hình sự đội, đối với chuyện này điều tra kết luận cũng chỉ dựa trên bản khai của Vương Lão Hổ, do đó Điền Thanh Như cũng không có hứng thú tiếp tục điều tra quá sâu chuyện này, nhưng giác quan thứ sáu của người phụ nữ, nói cho cô biết, Đinh Nhị Cẩu và Trần Tiêu Tử bên trong chắc chắn có chuyện, nhưng hiện tại không ai có thể thấy được trong đám sương mù là vấn đề gì!

– Đúng vậy, chúng ta không thể chỉ dựa vào lời khai của Vương Lão Hổ, nên không thể đưa Đinh Nhị Cẩu vào dạng tình nghi, trước mắt vẫn chỉ là mời hắn về viện kiểm sát hổ trợ điều tra!

Viên Phương nói.

– Viên Phương, cậu có nghĩ tới chuyện khác, sự mâu thuẫn của Đinh Nhị Cẩu với Vương Lão Hổ?

– Tôi xem hồ sơ, trong đó có nói, sự mâu thuẫn hình thành từ vụ đánh bạc, Đinh Nhị Cẩu thắng, còn thắng luôn được vợ của Vương Lão Hổ, thủ trưởng, có nên xem xét tình huống mối thù bị đoạt vợ của Vương Lão Hổ đến mức độ nào không!

Viên Phương mỉm cười hỏi.

Điền Thanh Như không nói gì, nhưng là trong lòng cô đang dần dần tạm thời nhẹ nhỏm, từ lúc tiếp xúc vụ án này, trong suy nghĩ của cô hiện tại không phải là cố tìm chứng cứ để bắt Đinh Nhị Cẩu, vì đã được sự gửi gắm của Điền Ngạc Như, cô làm chỉ là trách nhiệm của viện kiểm sát, vì hồ sơ là từ bên cảnh sat hình sự chuyển qua, viện kiểm sát phải vào cuộc, Vương Lão Hổ dù bị kích động hay không mà đi giết người cô cũng không quan tâm, trước mắt mọi người và luật pháp hắn là kẻ trực tiếp giết người, về phần nguyên nhân gì tác động đi giết người, cũng không phải là trọng yếu…

– Đinh Trường Sinh, có biết vì sao chúng tôi đem anh mang tới đây không?

Viên Phương hỏi.

Lúc này Điền Thanh Như đang ngồi tại phòng kỹ thuật, trực tiếp quan sát trên màn hình lúc Viên Phương hỏi Đinh Nhị Cẩu.

– Biết, bởi vì là chuyện Vương Lão Hổ giết người, tại đội cảnh sát hình sự, tôi cũng đã nói rất rõ ràng. Bây giờ mấy người hỏi lại cũng là một ý như vậy!

– Biết là tốt rồi, anh cũng biết, đây là ở đâu, cho nên tôi cũng không cần nhiều lời, hãy trả lời thẳng thắn một chút, anh có dựng chuyện nói Trần Tiêu Tử tố giác Vương Lão Hổ để được cục công an thưởng tiền không?

– Không có nói, tuyệt đối không có nói qua chuyện này, tôi cũng không biết Vương Lão Hổ nghe được từ đâu, mà muốn đem tôi kéo vào vũng bùn này là có ý gì, chắc chắn là hắn muốn tôi chết chung cùng với hắn để trả thù!

– Đinh Trường Sinh, anh cũng đã từng làm cảnh sát, tôi hỏi anh câu gì, thì đáp câu đó, chứ đừng nói lung tung!

Viên Phương gằn giọng nhắc nhở Nhị Cẩu.

– Anh dựa cái gì mà nói với cái giọng dạy dỗ tôi? Tôi bị các anh mang đến đây đã năm, sáu tiếng đồng hồ rồi, một bãi nước miếng, cũng không có mà nuốt, các anh muốn gì, ông đâu phải là kẻ phạm tội tình nghi mà đối xử như thế hả?

Đinh Nhị Cẩu ngang ngược, phủi bỏ sạch sẽ những lời lẽ nghi vấn về hắn.

– Hừm..thằng này mày là ai mà dám xưng “ ông “ với tao, mày dám lặp lại lần nữa không?

Viên Phương nổi nóng tức giận, một bàn ta nắm chặc thành nắm đấm, đứng lên nắm lấy cổ của Đinh Nhị Cẩu, Điền Thanh Như vừa nhìn thấy, không kịp gọi Viên Phương lại, quả đấm của Viên Phương, đã hung hăng đập vào một bên gò má của Đinh Nhị Cẩu rồi.

Đinh Nhị Cẩu vốn là đang ngồi trên ghế, phía sau lưng còn có một kiểm sát viên đứng gần, nhưng người này cũng là đồng bọn với nhau, nên không hề đỡ dậy Đinh Nhị Cẩu lúc bị đánh ngửa mặt té ngã, Đinh Nhị Cẩu cảm giác đầu của mình kêu “ ong..ong…” mặt nằm sát trên mặt đất, cảm giác trời đất như quay cuồng.

Đinh Nhị Cẩu nằm một hồi, rồi mới chậm rãi đứng lên, hình như là bị đánh gãy cái răng cấm, hắn nhổ ra để cái răng ở trong tay mình nhìn, đúng vậy, miệng cũng bắt đầu chảy máu, ánh mắt của hắn tức giận nổi điên lên, nhìn qua dữ dội như loài chó hoang.

Thiếu tá Chu Hồng Kỳ là cao thủ, hắn đã học qua võ thuật cùng với cô mấy tháng, nhưng tại vì Đinh Nhị Cẩu cố tình không muốn có tránh né quả đấm này, lì lợm cứng rắn chịu đòn.

– Sao rồi, còn chưa phục?

Viên Phương vẫn như chưa hả dạ, tiếp tục khiêu khích nói.

Đinh Nhị Cẩu nhìn thẳng vào mặt Viên Phương, không nói một câu nào, nhưng kế tiếp hắn làm một chuyện mà ai thấy cũng phải lạnh người, Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng thổi cái răng cấm bị gãy, rồi nhét lại vào trong miệng mình, gân cổ của hắn nổi lên, hắn đã nuốt chững cái răng gãy cùng với máu vào trong bụng mình một cách thản nhiên!

– Này họ Viên kia, tao cũng đã từng làm cảnh sát, cũng không thua kém lực lượng kiểm sát viên đâu, tao sẽ nhớ kỹ chuyện này, đời còn dài, để tao xem sau này mày sẽ ra sao!

Đinh Nhị Cẩu miệng vẫn còn đau, nên phát âm không rỏ ràng, nhưng lời nói thì tràn đầy hận thù.

– Còn dám hăm dọa tao!

Viên Phương chán ghét nói.

– Tao chả cần phải hăm dọa ai, con mẹ nó, mau thả ra, bây giờ là ba giờ rưỡi, đến năm giờ nếu mày không thả ông ra, ông sẽ từng bậc thang đi kiện mày, kiện cho đến khi nào mày bị mất chức mới thôi, để xem mày lợi hại đến đâu, một khi mày rời khỏi viện kiểm sát, tao xem thử mày còn cứng được mấy ngày!

Đinh Nhị Cẩu vừa lau cái miệng dính máu vừa nói, tư thế của hắn đích xác rất là dọa người, Viên Phương thường xuyên sử dụng bạo lực khi hỏi cung, mọi người ở viện kiểm sát đều biết chuyện này, nhưng cục diện như hôm nay làm Viên Phương lúng túng thật đúng là hiếm thấy, lại có người dám khiêu chiến với Viên Phương, thật là chuyện lạ đời, từ trước đến giờ, người nào là bị đánh xong cũng đều dễ bảo, xem ra lần này Viên Phương đụng nhằm ổ kiến lửa rồi.

Khi Viên Phương ra tay đánh Đinh Nhị Cẩu, Điền Thanh Như đã muốn đi ngăn lại, nhưng chưa kịp ra khỏi phòng kỹ thuật, thì đã xuất hiện cảnh Đinh Nhị Cẩu lời nói tràn đầy căm thù, Điền Thanh Như không khỏi nhíu mày một cái, thằng nhóc này thật sự là trâu bò dữ tợn.

Nhưng em gái Điền Ngạc Như đã nhờ mình giúp hắn, cho nên không thể mặc kệ, tuy rằng với tình hình hiện nay, cô khó mà rửa sạch sự hiềm nghi đối với Đinh Nhị Cẩu, nhưng ít nhất cũng khổng thể để cho Đinh Nhị Cẩu bị thương ở trong viện kiểm sát này, vừa nghỉ đến như vậy, thì sự tò mò lại thắng thế hơn, cô cũng muốn thử xem, thằng nhóc này có bản lãnh gì mà lại hấp dẫn em gái của mình như thế.

– Mày còn chưa phải phục phải không, nơi này không có nhân chứng, để tao xem mày xương cốt cứng rắn đến như thế nào!

Nói xong Viên Phương đi đến gần Đinh Nhị Cẩu, xem ra là dáng điệu muốn tiếp tục đánh hắn rồi, trong phòng kỹ thuật quan sát, mọi người đều đem ánh mắt nhìn về phía Điền Thanh Như, đều thầm nghĩ rằng, hôm nay là như thế nào, vì sao thái độ Điền Thanh Như khác thường, vì bình thường Điền Thanh Như rất phản đối tra tấn bức cung, hôm nay đến giờ vẫn im lặng.

Đinh Nhị Cẩu không có đánh lại, hắn đã sớm thấy, trong gian phòng này bốn góc đều có bốn camera, tất cả mọi cử động của mình đều đã bị quay chụp rành mạch, đây là địa phương nào, đây là viện kiểm sát, nếu như mình đánh lại, thì sẽ bị ghép thêm một cái tội danh: tấn công kiểm sát viên đang hỏi cung, trong gian phòng này, nếu hành động trả đũa, phần thiệt thòi chỉ có một mình chịu.

Cuối cùng thì Viên Phương một bước dài tiến lên, nắm lấy tóc Đinh Nhị Cẩu, dùng sức, túm Đinh Nhị Cẩu ngửa mặt.

– Lần này có phục hay không?

– Phục cái con mẹ mày!

Đinh Nhị Cẩu mạnh miệng đáp trả.

Tại phòng quan sát Điền Thanh Như có chút lo lắng, cô biết hành động của Viên Phương, nhưng cô vẫn là không có nói ngăn lại, cô vẫn muốn nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu đến giây phút cuối cùng sẽ có bản lãnh tài cán gì!!!

– Tao cho mày biết thế nào là lễ độ… tao cho mày biết thế nào là lễ độ!

Viên Phương hai nắm đấm khóa liên tiếp giáng trên mặt của Đinh Nhị Cẩu, mặt hắn bị sưng lên, khóe miệng ứa ra máu nhiều.

– Có phục hay không?

– Ngưng lại đi! Phục rồi…phục rồi!

Đinh Nhị Cẩu cũng biết rằng nếu không chịu thua, hôm nay thế nào cũng phải thiệt thòi lớn, chính vì điều này, hắn khiến cho tất cả mọi người có chút thất vọng, bao gồm luôn cả Điền Thanh Như, thằng nhóc này cuối cùng cũng sợ chết mà thôi!

Viên Phương đứng dậy lôi Đinh Nhị Cẩu về vị trí ngồi thẩm vấn, nhưng lần này, tất cả mọi người đều không thấy, ánh mắt của Đinh Nhị Cẩu với cái nghiến răng thật lạnh lùng.

Điền Thanh Như trong lòng cũng không khỏi rùng mình, cô giờ mới thấy ra, thằng nhóc này thật đúng là một nhân vật cực kỳ hung ác chứ không phải bình thường, sau khi ra khỏi nơi đây, thế nào cũng phải trả thù Viên Phương, đồng thời trong lòng đối với Đinh Nhị Cẩu nhận thức lại nể phục hơn một phần, Đinh Nhị Cẩu tùy theo thời thế, cương được thì cũng nhu được, đây là một người ai cũng phải đề phòng, nếu không phải là bạn bè với hắn!

Viên Phương thì lại tưởng rằng trãi qua trận đòn, Đinh Nhị Cẩu sẽ bị sợ mà ngoan ngoãn, cho nên bắt đầu ghi lại lời khai của Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu cũng chẳng thèm đứng lên ngồi lại trên ghế trên, hắn cứ ngồi dưới đất, lưng dựa vào cái chân ghế, vẫn còn rất thoải mái.

– Tao chưa từng nói chuyện gì với Trương Cường trong đêm đó, tại đội hình sự, đã nói rất rõ ràng, mày cho là so với đội hình sự lợi hại hơn sao?

Đinh Nhị Cẩu quay qua một bên, phun ra một búng máu bọt nói.

– Xem ra mày vẫn còn chưa phục phải không?

– Phục! … tao phục là vì tao đánh không lại mày, mày khỏi cần vu oan giá họa cho tao nữa, ngày hôm nay ở trong này đây là lời nó thật, tất cả những lời tao đã nói bây giờ cũng như ở đội hình sự! Con mẹ nó Vương Lão Hổ phạm tội giết người, còn muốn kéo tao chìm xuống bùn theo đó hả, không có cửa đâu, còn mày không đi điều tra kẻ mang tội giết người, còn cố tình ép uổng người một nhà cùng ngành, hãy cẩn thận, có một ngày nào đó, cũng sẽ rơi xuống trong tay của người một nhà, đến lúc đó mày hối hận cũng không còn kịp nữa đâu!

– Ha ha, mày còn dạy bảo tao à! Được rồi tao chờ, tao chờ xem, đời này có thể rơi xuống trong tay mày không, đúng không, mày không nói ra, tao cũng biết, tao đợi xem tới khi nào! Các người ở trong lại đây canh hắn, hai người chia nhau nghỉ ngơi, nhưng không cho hắn ngủ, tao nhìn xem nó có thể cứng rắn tới khi nào!

Viên Phương thở phì phò ra cửa…

Một lát sau, Viên Phương chậm rãi đi vào phòng quan sát.

– Thủ trưởng, việc này làm sao bây giờ, trước mắt là không có chứng cứ để phê chuẩn bắt hắn rồi!

– Viên Phương, ai cho cậu ra tay đánh người? Vừa rồi Đinh Trường Sinh nói chắc cậu cũng nghe được, nếu hắn đi ra ngoài kiện cậu, tôi xem thử, ai dám che chở cho cậu, hiện tại đang cấm tra tấn bức cung đấy, bộ cậu không biết sao?

Điền Thanh Như trong lời nói mặc dù rất nhẹ nhàng, nhưng là ẩn chứa rất sâu sự cảnh báo cho Viên Phương.

– Thủ trưởng, tại thằng này quá kiêu ngạo, cho nên mới giáo huấn hắn một chút, tưởng rằng hắn rất cứng rắn, bất quá cũng sợ bị đòn, hiện tại đã biết sợ rồi!

Viên Phương cười hì hì xoa xoa tay nói.

– Hắn biết sợ cậu! Sao cậu không chịu suy nghĩ một chút, cậu cho là hắn thật tình chịu sợ cậu sao? Chẳng qua là ở trong đây, hắn không muốn cùng với cậu động thủ, như vậy cho dù không có tội, hắn cũng trở thành có tội, Viên Phương, cậu về sau cẩn thận một chút, người này không dễ chọc đâu, tôi nhìn qua con người hắn thì biết!

Điền Thanh Như cúi đầu xoay tròn cây bút trên bàn

Viên Phương nhìn Điền Thanh Như, ngẫm nghĩ lời cô nói, nhưng chỉ lắc đầu cười, không để trong lòng, mẹ kiếp, ông là người của viện kiểm sát đấy, mày thử đụng vào ông thử xem!

Không cho ăn cơm, không cho uống nước, còn có một cái đèn với ánh sáng cực mạnh như thiêu nướng thân thể con người, đây là Viên Phương ra chiêu thâm độc, nhưng Viên Phương đâu biết rằng, Đinh Nhị Cẩu đối với những ngón đòn chẳng là cái gì cả, đã từng được một thiếu tá bộ đội đặc chủng huấn luyện qua lớp học cảnh sát, nếu những ngón đòn đơn giản này chưa từng trãi qua, thì Đinh Nhị Cẩu thật sự là phụ lòng người dạy dỗ Chu Hồng Kỳ rồi.

Tên kiểm sát viên canh giữ đối diện, khuôn mặt tránh ánh đèn điện, vẫn không nhúc nhích nhìn xem Đinh Nhị Cẩu, hắn thật sự là hy vọng Đinh Nhị Cẩu có thể chợp mắt một chốc, như vậy mình cũng có thể biết được mà nghỉ ngơi, chứ cứ như bây giờ hai người vẫn không nhúc nhích nhìn nhau, thật ra là hắn không ngờ, lúc này Đinh Nhị Cẩu cái gì cũng đều nhìn không thấy rồi, bởi vì ánh sáng ngọn đèn quá mạnh mẽ, tuy rằng Đinh Nhị Cẩu mở to tròng mắt, nhưng là đôi mắt vô hồn, không có bất kỳ thần sắc gì, lúc này Đinh Nhị Cẩu cũng chầm chậm đi vào giấc ngủ, còn tên kiểm sát viên canh giữ đối diện hoàn toàn thì hoàn toàn không biết.

– Sao rồi! Hắn không có khai gì thêm sao?

Qua mấy giờ nghỉ ngơi, Viên Phương hồi phục sự tỉnh táo đã trở lại hỏi tên canh gác.

– Không có nói bất cứ câu nào, hắn cứ như vậy nhìn tôi, vẫn không nhúc nhích, tôi đang hoài nghi hắn có phải là con người không nữa, anh xem, chính là cứ ngồi yên lặng như vậy!

Tên kiểm sát viên canh giữ ngồi đối diện chỉ vào Đinh Nhị Cẩu nói.

Viên Phương cũng rất kỳ quái, vì thế đi tới cúi người xuống, nhìn xem ánh mắt của Đinh Nhị Cẩu đang mở to, hắn phát hiện đây không phải là ánh mắt sống động của một người đang thức giấc.

– Thằng này lại có thể biết mở to mắt mà ngủ, mẹ kiếp! Tỉnh lại ngay coi..!

Viên Phương một bàn tay vã vào mặt Đinh Nhị Cẩu, quả nhiên Đinh Nhị Cẩu giật mình tỉnh lại, nhưng ánh mắt còn chưa thích ứng kịp ánh sáng, hai tay dụi mắt, từ từ mới chậm rãi có thể thấy được người đứng trước mắt mình.

– Tao ở trong này ít nhất là đã hai mươi bốn giờ rôì, có chứng cớ nào thêm thì đưa ra đi? Nếu không có thì phải thả tao ra, nếu không tao sẽ kiện mày giam cầm người phi pháp, mày cũng biết, tao đã từng là cảnh sát, về pháp luật tao cũng rất rành, có bản lãnh thì mau đưa chứng cớ bắt tao, nếu không tao cần phải đi!

Viên Phương giơ tay lên nhìn nhìn đồng hồ trên tay.

– Còn kém năm phút nữa, Đinh Trường Sinh, bây giờ mày đi ra ngoài, cũng không có nghĩa là mày sẽ không đi vào lại trong này nữa, khi nào có chứng cớ, tao còn sẽ gặp lại mày!

Đinh Nhị Cẩu nhân cơ hội liếc qua nhìn đồng hồ đeo tay của Viên Phương, mới biết được đã là ngày hôm sau xế chiều, vì trong phòng hỏi cung, không phân biệt được ban ngày hay đêm tối.

– Được tao chờ mày, nếu mày không có đủ bản lãnh đem tao vào lại đây, thì mày chỉ là con rùa rút đầu hèn nhát, máy đánh tao như thế nào, sau này tao nhất định sẽ một cái cũng không tha!

Dù sao cũng sắp đi ra ngoài, Đinh Nhị Cẩu lời lẽ không chút kiêng sợ nữa.

Viên Phương mím môi, không nói chuyện, đã đến giờ phải thả, Đinh Nhị Cẩu đứng lên, vặn mình thư giản gân cốt, tuy rằng trên mặt còn có chút sưng, nhưng chưa đến mức ảnh hưởng đến khuôn mặt, đến bên ngoài lấy lại điện thoại di động của mình cũng những vật dụng khác rời khỏi cửa viện kiểm sát, lúc đi ra ngoài cửa, hắn cố ý quay đầu nhìn tấm bảng Viện Kiểm Sát, thầm nghĩ rằng, sớm hay muộn có một ngày, ông sẽ chơi đến mẹ của các người luôn.

Điền Thanh Như đứng ở phía sau khung cửa sổ, chằm chằm nhìn hình bóng quật cường của Đinh Nhị Cẩu chậm rãi dần dần biến mất tại cửa chính viện kiểm sát.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Chinh phục gái đẹp – Chương 1
Chinh phục gái đẹp – Chương 2
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
Chinh phục gái đẹp – Chương 4
Chinh phục gái đẹp – Chương 5
Chinh phục gái đẹp – Chương 6
Chinh phục gái đẹp – Chương 7
Chinh phục gái đẹp – Chương 8
Chinh phục gái đẹp – Chương 9
Chinh phục gái đẹp – Chương 10
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61)
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 1
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/06/2016 05:00 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba