Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 1 » Phần 70

Chinh phục gái đẹp - Chương 1 - Dịch giả Meode

Phần 70

Khúc đường từ thôn Lê Viên đến trên khe núi Lão Ưng thì đã sửa xong, có thể chạy cùng lúc hai xe, con đường chỉ trãi bằng cát đá, tuy không phải là bằng phẳng, nhưng so với tổng thể, chất lượng so với con đường từ thôn Lê Viên đi đến thị trấn Lâm Sơn thì tốt hơn nhiều.

Đinh Nhị Cẩu ngồi cùng xe với bí thư Trịnh Minh Đường, chỉ có điều lần này Đinh Nhị Cẩu dứt khoát muốn ngồi ở vị trí kế bên người lái, với lý do là ở phía trước chỉ đường, thật ra con đường chỉ có một hướng phía trước, thì đâu cần phải có người chỉ đường?

– Đinh Trường Sinh, khúc đường này làm rất gọn gàng, tất cả là do cậu mới làm đây sao?

Cảm nhận được tại trong vùng núi non, tình hình giao thông xe chạy khá ổn, Trịnh Minh Đường hỏi.

– Thưa bí thư, đúng ra phải nói là cũng nhờ chủ nhiệm thôn Lê Viên tiền nhiệm trước kia dẫn dắt dân chúng làm sạch sẽ từ trước, tuy nhiên khi đó, không có bằng phẳng giống như bây giờ, bởi vì lúc ấy không có các loại máy móc xe nâng các loại, bọn họ phá đá làm đường, toàn bộ đều nhờ súc vật lôi kéo trục lăn ra ngoài.

– Ừ, người chủ nhiệm trước đó đúng là một Ngu Công thời hiện đại, Ngu Công bất tử phá núi làm đường không ngừng nghỉ, loại tinh thần này, tôi muốn thôn Lê Viên phấn đấu xây dựng làm hình tượng kéo dài tiếp tục cho đến khi hoàn thành con đường này.

– Lời của bí thư, cháu nhớ kỹ rồi, đợi cho đường này sau khi làm xong, chúng cháu ở thôn Lê Viên sẽ lập một pho tượng người chủ nhiệm Ngu Công thời hiện đại này, dùng để kỷ niệm loại tinh thần phấn đấu không ngừng nghỉ, để thế hệ mai sau trong thôn Lê Viên đều nhớ thật kỹ.

Đinh Nhị Cẩu trong thời gian tiếp xúc, đã nắm được tâm lý của Trịnh Minh Đường, ông ta là con người rất ưa thích được ca tụng bề ngoài, điều này mà không xử lý nắm bắt thật nhanh, mấu chốt là phải nói thật hay dựa theo những lời của vị bí thư Huyện, nếu làm không tốt, thì sẽ không có quả ngon để mà hái ăn.

– Trường Sinh, cậu có chủ ý cũng hay đấy, loại tinh thần này là đáng giá phát triển để làm kỷ niệm cùng !

Trịnh Minh Đường quả nhiên thật là cao hứng.

– Thưa bí thư, phía trước quẹo cua là đến nơi mọi người đang làm đường rồi.

Đinh Nhị Cẩu chỉ về đằng trước nói ra, mặc dù là đường cát đá, nhưng tốc độ xe cũng không chậm lắm.

Chỉ thấy cuối đường phía trước khi ngừng lại, máy đào móc cùng xe nâng thật chỉnh tề, xe đào móc thật cao giơ lên miếng sắt thép dùng để ủi đường lên cao, xe nâng cũng giống như vậy, trên mỗi chiếc xe đều buộc lên lá cờ đỏ, có rất nhiều miếng cờ đỏ không đồng đều, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng cảm nhận, càng thêm làm cho Trịnh Minh Đường cao hứng, những chiếc xe này đang đứng im lặng, trước mặt là hai, ba trăm thôn dân Lê Viên làm đường đang chờ đón ông, hôm nay tất cả bọn họ đều nghỉ một ngày, chính là vì để nghênh tiếp thật tốt vị lãnh đạo cấp trên đến kiểm tra, Lưu Hương Lê đã thông báo rất rõ, ngày hôm nay việc gì cũng không cần làm, chỉ cần để cho lãnh đạo cao hứng đó là điều trọng yếu nhất của ngày hôm nay.

Không biết là ai dẫn đầu, chờ xe của bí thư vừa mới dừng lại, một loạt tiếng vỗ tay như sấm rền ở trong khe núi vang lên thật to, còn mang theo hàng loạt tiếng hoan hô, Trịnh Minh Đường cảm thấy rất hài lòng, ông ta rất thích nhất là hưởng thụ cảm giác như vậy, vì vậy sửa sang lại quần áo đi thẳng về phía trước, đi theo sau là các lãnh đạo trong thị trấn, lại bắt đầu nắm tay ân cần thăm hỏi.

– Thưa bí thư, dân chúng ở thôn vì con đường này, có thể nói bỏ ra rất nhiều tâm huyết, xin bí thư phát biểu vài câu khích lệ, để cho mọi người nghe thấy cũng thỏa lòng với công sức mình đã bỏ ra.

Thằng Lưu Tam này mặc dù là nhanh nhẹn, cũng rất giỏi về bợ đỡ, nhưng mỗi khi gặp được chuyện quan trọng nói năng cũng rất thận trọng, hôm nay bà nhập hắn hay như thế nào mà lại dám yêu cầu bí thư huyện ủy nói mấy câu, hay là tính tình hắn đã thay đổi?

Đinh Nhị Cẩu liếc nhìn về phía Lưu Hương Lê, hình như là đồng giao cách cảm liên thông, ánh mắt của Lưu Hương Lê cũng vừa lúc nhìn qua phía Đinh Nhị Cẩu, hắn thấy trong mắt Lưu Hương Lê chứa đầy xuân ý, khóe miệng hơi nhếch lên như là đang đắc ý, xem ra không phải chỉ có một mình Đinh Nhị Cẩu nhìn thấu tính cách của bí thư Trịnh, nếu như Lưu tam dám trước mặt Trịnh Minh Đường nhờ phát biểu vài câu, ý kiến này phải nhất định là đến từ Lưu Hương Lê mớm cho.

– Thật ra mọi người đã làm việc quá tốt rồi, cũng không gì nói thêm, còn nếu phải nói ra, thì chỉ có thể nói là con đường này chúng ta thực hiện quá muộn, ở huyện Hải Dương nhiều núi, lắm đồi, đây là sự thật không thể chối cãi, lâu nay chúng ta bị ngọn núi này nhốt vào thu hẹp một chỗ, giờ chỉ có con đường này xông ra nổi bật, mới có thể khiến cho kinh tế huyện Hải Dương bay vọt lên cao, trước kia trên huyện chính phủ chưa có có ý thức đến điều này, có thể nói chúng tôi, những người người làm lãnh đạo đã sai lầm khi chưa phát hiện ra tầm quan trọng của con đường này, các lãnh đạo huyện chỉ nhìn về hướng của thành phố Bạch Sơn đột tiến, nhưng sự thật chứng minh, tại thành phố Bạch Sơn không có tốt lắm khi nhắm dựa vào đó phát triển, chuyện gì tốt thì không đến phiên huyện Hải Dương, nhưng có một người đã đưa ra một ý nghĩ nhắc nhở, đó là chúng ta có hai con đường, một là dường từ thị trấn Lâm Sơn, thông qua thôn Lê Viên mở ra thêm một con đường này, con đường so với thông qua thành phố Bạch Sơn đi ra ngoài càng thêm mau lẹ thuận tiện, cũng chính là nơi mà mọi người hiện tại đang đứng đây sửa sang phá mới..

Dân chúng cũng không ngốc, nghe đến bây giờ nếu như mà còn không hiểu rõ, vậy thì thật đúng là một lũ ngu đần, vì vậy một lần nữa tiếng vỗ tay chân chính hưng phấn vang lên rào rào.

Trịnh Minh Đường rất đắc ý, biểu lộ khuôn mặt càng thêm quan trọng, giọng nói chậm lại, nhưng sức nặng giọng nói lại đè lên, ông ta giơ hai tay áp xuống, tiếng vỗ tay dần dần lắng lại:

– Các đồng chí, sau này thôn Lê Viên sẽ không bao giờ giống như bây giờ bị bế tắc khó khăn, thôn Lê Viên sẽ trở thành một đầu mối giao thông trọng yếu, nhưng tôi xin nhắc lại là chúng ta cần đại phát triển kinh tế tại thôn này, nhưng tôi cũng có một sự âu lo, tại vì bây giờ thôn Lê Viên tựa như là thế ngoại đào nguyên, sạch sẽ, không có ô nhiễm, không khí cũng tốt, trồng được rất nhiều cây lê đã bán rộng rãi bên ngoài, nếu như con đường này mở ra, cảnh đẹp, môi trường tốt có còn hoàn hảo tốt như bây giờ không, tôi thật sự không dám hứa chắc, tôi chỉ có thể hi vọng, hi vọng con đường của thôn Lê Viên càng lúc mở rộng, nhưng với hoàn cảnh bây giờ cần phải cố gắng vướt sức, mọi người có thể làm được không?

Trịnh Minh Đường nói đến mấy câu cuối cùng cũng đúng như trong tâm khảm của Đinh Nhị Cẩu, hắn cũng đang lo lắng chuyện này, tuy rằng hắn không thích nhìn thái độ phô trương của Trịnh Minh Đường, nhưng lại rất tán thành mấy câu nói đó của ông ta.

Trước khi kết thúc cuộc thị sát, sẽ tiến hành một nghi thức cắt băng rất đơn giản, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng sự hào hứng của bí thư Trịnh Minh Đường, khuyết điểm nhỏ nhặt này không có ai mà mang ra so đo.

Mấy chiếc xe đào móc cùng xe nâng sau khi bí thư huyện ủy cao giọng hô to “bắt đầu” thì bắt đầu hoạt động thi công trên công trường, Trịnh Minh Đường rất vui vẻ nhìn một hồi, liền tách ra khỏi đám người đi lui về sau, đến chỗ Đinh Nhị Cẩu cùng Lưu Hương Lê đang đứng nói:

– Trường Sinh cậu đại diện người trong thôn, đưa các lãnh đạo đến ủy ban thôn trước, tôi muốn nhờ chủ nhiệm Lưu Hương Lê là người địa phương thông thạo, có thể ở lại cho tôi biết về đường đi nước bước của ngọn núi này, tham quan một chút rồi sẽ quay về sau.

– Vâng, rất vinh dự làm người hướng dẫn cho bí thư.

Lưu Hương Lê trả lời

Nhìn thấy Lưu Hương Lê nhanh nhẩu đáp ứng mình, Trịnh Minh Đường tự nhiên cũng là hết sức hài lòng:

– Chủ nhiệm, đến đây ngồi xuống có thể vẽ cho tôi xem sơ qua sơ đồ đường lên đỉnh núi được không.

Lưu Hương Lê gật đầu, đang đứng cạnh con đường đầy cát đá liền ngồi xổm xuống, Trịnh Minh Đường thì cũng ngồi xuống phía đối diện, từ phía trước Đinh Nhị Cẩu đang cùng đoàn xe lục tục quay đầu về ủy ban thôn, chỉ còn lại chiếc xe của bí thư Trịnh Minh Đường cùng với thư ký Tương Minh Kiệt ở đằng đấy đứng đợi.

Theo ánh mắt Trịnh Minh Đường nhìn đến, khi Lưu Hương Lê ngồi xuống, vốn ống quần khá rộng rãi, lại đột nhiên bị bó chặt từ trên đầu gối căng ra, đem chính giữa háng của người chủ nhiệm xinh đẹp này lộ ra hình dáng bộ vị kín đáo ở chính giữa hai chân ra, tại trước mặt của Trịnh Minh Đường như tận tình thể hiện ra. Trịnh Minh Đường nhìn thấy trong lúc đó, giữa háng của Lưu Hương Lê chống đỡ u lên một cái phình ra giống như bánh bao thịt vậy, ở nơi tiếp giáp giữa hai bắp đùi tạo thành một hình dạng bằng mắt thường cũng có thể hình dung ra được, cái vị trí đó chính là nơi mẫn cảm nhất của cơ thể người phụ nữ, trong lúc Trịnh Minh Đường lơ đãng nhìn thấy được nơi kín đáo nhất của Lưu Hương Lê, trong lòng không tránh khỏi áy náy nhảy dựng.

Từ nơi hơi hơi hở ra ở giữa háng thoạt nhìn hết sức đẫy đà màu mỡ, mặc dù là được cái quần dài bao bọc, nhưng lại tựa hồ đang có một mùi ngây ngây mê người từ nơi đó tán phát thoang thoảng ra rồi, cái loại mùi con cái ngay tại bánh bao thịt của Lưu Hương Lê như là cám dỗ, cho thấy một sự dụ dỗ kinh người.

Lưu Hương Lê thì vẫn vô tình khi thấy Trịnh Minh Đường xích lại gần hơn, cô vẫn cúi đầu chăm chú dùng nhành cây nhỏ vẽ vạch trên nên đất làm thành một sơ đồ đơn giản với các vị trí đi lên đỉnh núi gần nhất.

Từ nơi chính giữa của cái quần lót đã hơi ẩn ẩn ịn vào cái khe giữa âm hộ khi hai bắp đùi của Lưu Hương Lê lắc lư qua lại theo cử động của bàn tay đang vẽ vạch sơ đồ, đem cái bánh bao thịt từ một phân thành hai nữa, hai bên mép lớn tại âm hộ lại hơi phồng nhô đi ra, nhìn đến đây, Trịnh Minh Đường thậm chí muốn dùng cái miệng của mình ịn lên từ phía dưới trong cái quần lót của Lưu Hương Lê mà ma sát, tuy rằng cách một tầng tam giác quần lót với cái quần dài, nhưng ông ta đang tưởng tượng đến cái miệng nhỏ nhắn âm đạo ở bên dưới háng của của Lưu Hương Lê đang bị kích thích chảy ra từng chút dịch nhờn…

Lưu Hương Lê cũng không biết lúc chính mình ngồi xuống thời điểm, Trịnh Minh Đường đã không có hảo ý, đem dưới háng của cô thưởng thức qua lại không chỉ một lần…

Trịnh Minh Đường gật gật đầu theo trình bày trên sơ đồ của Lưu Hương Lê rồi nói:

– Chủ nhiệm Hương Lê, tôi xét thấy cô có khả năng làm việc rất tốt, sau này tương lai có thể sẽ được cân nhắc về thị trấn làm việc…

Lưu Hương Lê dù sao vẫn là người đàn bà chân chất vùng núi, vừa nghe qua rất cảm động trước sự ân cần của bí thư, vội đáp:

– Thưa bí thư, hiện tại tôi vẫn chưa nghĩ đến điều đó, trước mắt là cùng đồng cam cộng khổ với dân thôn cái đã, chuyện đó sau này hãy tính.

– Ừ, tôi hiểu, sau này cô có việc gì khó khăn trong công việc, hãy đến tìm tôi, còn bây giờ chúng ta hãy đi tham quan trên đỉnh núi một chút, rồi còn tranh thủ đi về.

– Vâng.

Hai người đi bộ ở con đường nhỏ trong núi, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy quần thể trùng điệp núi cao sừng sững, địa thế hiểm trở, hai bên vách núi, nơi này chính giữa sau này sẽ hình thành một con đường quanh co, gió núi như thấm vào mặt, lọt vào trong tai, trong không gian xen lẫn mùi hương hoa dại, từng cụm mây nhỏ thướt tha bốn phía không ngừng bay lượn, trong rừng thi thoảng truyền đến tiếng chim hót thật dễ nghe, đúng là: non xanh nước biếc hữu tình.

– Thưa bí thư, không có chậm trễ công vụ của bí thư sao?

– Không có việc gì, thật ra, đi bộ cho tinh thần sảng khoái cũng tốt, nhìn xem cảnh sắc làm rung động lòng người, vô cùng vui vẻ thoải mái, cũng là…

– Ôí…!

Lưu Hương Lê đang ở phía trước dẫn đường, bước chậm trên đường hẹp quanh co, tâm tình cũng đang khoan khoái, đột nhiên, dưới chân mềm nhũn, cô giẫm phải một cái hố, may mắn là từ nhỏ Lưu Hương Lê đã quen sống ở miền núi, phản ứng coi như vẫn nhanh nhẹn, lập tức lắc mình né tránh, nhưng vẫn bị lảo đảo, té ngã dựa vào trên một cây nhỏ.

– Uí coi chừng.

Trịnh Minh Đường vội vàng chạy lạ nâng Lưu Hương Lê đứng dậy..

– Không có việc gì… không có việc gì!

Lưu Hương Lê cắn răng cố gắng trấn định.

Đột nhiên đôi mắt đẹp của cô trợn lên, mặt mày tái mét cả kinh kêu lên:

– Ai da…rắn!

Quả nhiên, không biết khi nào, khi Lưu Hương Lê vừa đứng lên, thì cạnh bên bờ mông bên trái của cô chạm đụng vào một con rắn bạc đang nằm trên bụi cỏ dưới đất, ngay lập tức bị giật mình con rắn phóng tới cắn ngay vào người của Lưu Hương Lê một phát rồi nhanh chóng lẫn trong đám cỏ rậm rạp.

– Á…!

Lưu Hương Lê một tiếng kêu sợ hãi, phát hiện phía sau mông đã bị con rắn cắn vào xuyên từ quần dài qua cả cái quần lót.

– Chủ nhiệm cô đừng sợ, đứng sau lưng tôi!

Bì thư Trịnh Minh Đường tiện tay từ dưới đất lượm lên khúc cây gỗ, hai mắt như đuốc gắt gao nhìn chằm chằm vào bụi cỏ rồi xông tới đập vào con rắn túi bụi cho đến nó bị nát nhừ.

Lưu Hương Lê từ nhỏ lớn lên ở vùng núi, tất cả các loại rắn, ngay cả có loại không biết tên, cũng đã gặp qua không ít, làm thịt rắn ăn cũng không biết bao nhiêu mà kể, thậm chí còn bắt rắn độc mang lên thị trấn bán cho công ty dược làm dược liệu.

Nhưng trước mắt vì bất ngờ nên không kịp phản ứng, và sau khi bí thư Trịnh Minh Đường đập chết con rắn, nhìn thấy qua cô biết được loại rắn cắn mình thuộc loại rất kỳ quái, nó không nằm trong ngũ bộ xà, rắn hổ mang, rắn đuôi chuông thường có vùng này, mà là loại rắn chuông bạc rất hiếm khi xuất hiện, nọc của loại rắn này có đặc tính không phải là kịch liệt độc tính loài rắn, cũng không giống đối với loài người vô hại, khi bị nó cắn vào thì phải nhanh chóng hút ngay nọc độc, máu bầm ra thì sẽ vô sự, sau đó một tiếng đồng hồ thì vết cắn sẽ dịu êm chỉ đau như là bị loài ong thông thường chích phải, không hề có việc gì, nhưng nếu sau một tiếng mà không được hút hết nọc độc thì sẽ gây biến chứng, cả người tê liệt, tứ chi sẽ hoàn toàn mất cảm giác, sau đó di chứng để lại là suốt đời nằm im một chỗ rất là thảm khốc.

Người đàn bà thành thục từ trong nội tâm sợ hãi vạn phần, cơ hồ hét lên thành tiếng,

– Hình như cô đã bị rắn cắn trúng?

Bí thư Trịnh Minh Đường lo lắng nhìn Lưu Hương Lê ngã ngồi nghiêng một bên trên đất, ông ta biết rằng cô đã bị thương.

– Tôi….không sao!

Thậm chí cô còn muốn đứng dậy.

Thật không ngờ, cô vừa mới miễn cưỡng đứng lên, từ sau mông truyền đến một cơn đau nhức, thân mình lập tức lại mềm nhũn muốn té nhào, bí thư Trịnh Minh Đường trong lòng vừa động, nhanh như tia chớp lấy tay vịn chặt giữ lại Lưu Hương Lê lại.

Không biết vì sao thấy Lưu Hương Lê nhăn mày nhăn mày bộ dạng chịu đựng đau đớn, bí thư Trịnh trong lòng thế dâng lên cảm giác không thoải mái, ông ta lúng túng nói:

– Xin lỗi chủ nhiệm, chỉ vì ý muốn tham quan trên núi một chút, mà bây giờ lại làm cho cô bị thương như thế này, cô cho tôi biết phải làm sao đây.

Lưu Hương Lê một đôi mắt đẹp tròn vo nhìn trên mặt bí thư Trịnh, trong tai nghe ông ta xuống thấp giọng sốt ruột quan tâm, đáy lòng của một người đàn bà chân chất thật thà dâng lên một cảm giác cảm động, cô biết rằng bí thư Trịnh luôn luôn tự cho mình là thanh cao, tự đắc tự đại nay lại có những lời nói từ bên trong lộ ra, sắc mặt hiện ra sự lo lắng, làm cho trong lòng cô không khỏi có loại ấm áp thoải mái có thiện cảm với người lãnh đạo này.

Cô rù rì nói:

– Tôi dường như bị rắn cắn …phía sau rồi.

Bởi vì xấu hổ, bây giờ nhớ tới chuyện phải ngay lập tức chữa trị vết rắn cắn, Lưu Hương Lê lại cảm thấy miệng vết cắn lại đau đớn, nhưng vì ngượng ngùng không biết phải làm sao.

– Chủ nhiệm, cô không sao chứ? Cô xuất thân từ vùng núi chắc am hiểu đặc tính nọc độc của loài rắn này, nói mau đi…

Bí thư Trịnh cuống quít hỏi tới.

– Tôi…tôi…!

Lúc này Lưu Hương Lê sợ chữa trị nọc độc không kịp, đổ mồ hôi lạnh, nhưng từ ý niệm trong đầu không thể nào giải thích được cho bí thư Trịnh được…

– Cổ ngữ có nói: ngộ biến phải tòng quyền, phải làm sao cứ nói, mạng người quan trọng hơn, đừng có cố chấp nhiều như vậy! Hãy tin tưởng tôi!

Thấy Lưu Hương Lê chịu đựng đau đớn như có điều khó nói, nên bí thư Trịnh chậm rãi khuyên.

Làm một người đàn bà xinh đẹp khi nghĩ đến việc sẽ bị nằm liệt một chỗ vì nọc độc rắn, Lưu Hương Lê rất hoảng sợ, nhất là hiện tại cô chỉ có một thân một mình thì sự sợ hãi lại càng tăng lên gấp bội, nếu mà quả thật như thế, thì sống không bằng chết đi.

– Được rồi! Bí thư nói rất đúng, nhưng…việc cách chữa thì sợ làm..phiền đến bí thư…!

Cuối cùng thì ngập ngừng Lưu Hương Lê cũng đành nói ra về loài rắn này khi cắn thì sẽ ra sao, và cách chữa thì thế nào, nỗi lo sợ lấn át tất cả những ngượng ngùng vốn có của cô.

– Vậy thì tôi trước kiểm tra vết thương rắn cắn chỗ nào cái đã, cô đừng có ngại, việc này cũng do tôi mà ra.

Bí thư Trịnh mừng thầm trong lòng khi nghe cô nói ra cách chữa, vội vàng cúi người từ phía sau tra xét thương thế ở trên mông của Lưu Hương Lê khi cô nằm nghiêng qua một bên.

Tuy rằng rất e ngại động tác này của người đàn ông xa lạ, nhưng vì đang ở ngưỡng cửa của sự sống chết mong manh, nên Lưu Hương Lê không thể động đậy, đành phải mặc cho bí thư Trịnh hơi nhấc lên vạt áo, lộ ra hai cái mông đít rất tròn trơn nhẵn khêu gợi.

Bí thư Trịnh lập tức tim đập nhanh hơn, máu trong người cuộn trào, không tự chủ được cúi đầu xem xét cái quần lót đang nhú ra một chút qua khỏi dây lưng của cái quần dài, đường viền hoa ren có thể rõ ràng thấy được trong cái quần lót màu trắng, toàn thân tràn đầy sự thành thục thuỳ mị của người đàn bà chín mọng, làm Bí thư Trịnh suýt nữa máu mũi phún trào.

Người đàn ông trung niên hơi thở đã nặng nề, bắt đầu xem có thể nhìn trộm đến chỗ riêng tư của cái quần lót hắn cũng phát hiện được Lưu Hương Lê mặt phấn bắt đầu nổi lên ửng đỏ vì xấu hổ, trái tim của bí thư Trịnh cũng không tự chủ được bắt đầu đập liên hồi nhảy dựng lên.

– Ưm…!

Lưu Hương Lê tuy cố nhắm chặt mắt lại không dám nhìn, nhưng giác quan của người đàn bà thành thục làm cô cảm giác được ánh mắt của bí thư Trịnh nóng hừng hực giờ này chắc đang tụ tập tại chỗ tư mật mé dưới mông đít của mình, cô băn khoăn bồi hồi, vội vàng rên đau một tiếng, đánh động cho bí thư Trịnh đừng để tân trí bị lạc vì cảnh xuân.

Lúc này nếu ai mà thấy được cảnh tượng vị bí thư huyện ủy nghiêm trang đạo mạo Trịnh Minh Đường đang khụy người, cúi đầu xem xét sau cái mông đít của người đàn bà chủ nhiệm thôn xinh đẹp tuyệt trần Lưu Hương Lê thì không biết sẽ có cảm nghĩ như thế nào…

Lúc này Trịnh Minh Đường cũng thu hồi sắc tâm, ngồi xổm phía sau cái mông của Lưu Hương Lê, ngưng thần nhìn thấy gần cái khe đít có hai dấu hai dấu răng nhợt nhạt thủng qua cái quần dài, quả nhiên cô đã bị rắn cắn rồi.

– Cô không cần lo lắng, kế tiếp chỉ cần tôi đem nọc độc hút ra như theo lời chỉ dẫn thì tốt rồi! Hiện tại đành phải đường đột đến cô vậy! Hãy quay người nâng cái mông lên một chút, đừng có xấu hổ nữa, nếu không sẽ không còn kịp đâu!

Trịnh Minh Đường nhẹ nhàng nói.

Nói xong, Trịnh Minh Đường cũng không đợi Lưu Hương Lê đáp ứng, lập tức nâng lên cái mông bị thương của cô, Lưu Hương Lê vẫn còn xấu hổ ở trong lòng, cô cảm thấy trên mặt mình nóng giống như lửa thiêu, muốn cự tuyệt, nhưng nhìn thấy bí thư Trịnh nghiêm mặt, dù không muốn nhưng cũng đành quay lại thân thể, cơ thể Lưu Hương Lê lồi lõm rõ ràng khi nửa quỳ chổng mông trên mặt đất, đôi mắt của cô cũng không dám mở ra, thầm nghĩ ráng chịu đựng cố gắng tranh thủ vượt qua một đoạn thời gian ngượng ngùng khó xử này.

Trịnh Minh Đường quan sát vết thương nằm mé dưới gần nơi hậu môn nên cũng hơi e ngại, nhưng rất khó để mà hút độc nếu không cởi cái quần dài ra, nên chân thành nói:

– Chủ nhiệm à, vết thương này thật phiền toái, thật sự không được, không thể nào với tới đến miệng vết thương, chỉ có cách là phải để vết thương xuất hiện thì mới hút độc được!

– Cái gì? Thật sự là phải…? Chính là, chính là…! Hay là thôi đi…!

Lưu Hương Lê tuy sợ hãi nọc độc làm cho mình nửa đời sau biến tàn phế, nhưng phải cỡi quần ra để cho bí thư Trịnh tiếp xúc đến nơi vị trí nhạy cảm thân thể như vậy trong nội tâm khó có thể tiếp nhận.

– Không được đâu, tôi vì trị vết thương cho cô, những tiểu tiết này cũng đừng có để ý đến, chính tôi cũng vậy mà, bộ cô không nghĩ đến nửa đời sau phải ngồi xe lăn hay sao?

Lưu Hương Lê đôi bầu vú nhấp nhô kịch liệt, vài giọt đổ mồ hôi chảy ra trên hai gò má, cô giờ phút này trong nội tâm đang tại kịch liệt đấu tranh giằng xé, môi cắn chặt như rướm máu, một giọng nói mơ hồ từ trong tâm khảm phát ra: có gì là không được đâu, chẳng qua là chữa thương mà thôi, có quan hệ gì? Cũng là tình thế bất đắc dĩ mà thôi, chỉ hút vài cái là xong, người ta đường đường là bí thư huyện còn không ngại mà! Bàn tay cô để trên thắt lưng quần, nhưng cứ chần chừ ngại ngần để yên không kéo quần xuống.

– Nhất định phải cởi ra mới được sao?

Lưu Hương Lê trong lòng vẫn sợ hãi,

– Đương nhiên rồi, hãy nghe lời tôi nói, tôi không lừa gạt cô đâu, đừng xấu hổ, đừng tự làm khó mình, mau lên đi, bằng không thì không kịp thời gian.

Trịnh Minh Đường vô cùng kiên nhẫn thúc giục.

Lưu Hương Lê thở dài một hơi, bất đắc dĩ bàn tay kéo cái quần từ từ từng phân một xuống, cô xấu hổ như muốn chui vào lòng đất trốn.

Nếu nói cái mông lớn của Lưu Hương Lê như là tuyệt tác mỹ nghệ cũng không quá lời, trong trắng lộ hồng, không một tỳ vết, một vết sẹo nhỏ cũng chẳng hề thấy, màu trắng quần lót như đồng nhất một màu với làn da, bờ mông đẫy đà ngạo nghễ vễnh lên.

– Xin bí thư mau mau hút đi.

Lưu Hương Lê nắm chặt hai tay, cố trấn tỉnh tâm tình, chỉ cầu mong bí thư Trịnh thật nhanh hút xong vết thương.

– Miệng vết thương của cô nằm hơi sâu ở bên trong, mở chân ra tí, kiên nhẫn một chút nhé!

Lưu Hương Lê hơi tách ra hai chân, đem quả đào âm hộ mé dưới cũng hé lộ thêm ra vài phần dù có dùng tay che chở lại chỗ kín riêng tư, nhưng làm sao che kín hết được, cho nên Trịnh Minh Đường điều chỉnh thoáng cái thị giác đôi mắt, cũng đã có thể trông thấy phần nào huyệt động bí ẩn nhất của Lưu Hương Lê đang thấp thoáng, sau đó ông ta vươn tay, dùng hai tay để trên bờ mông đẫy đà tròn vo, sau đó bắt đầu hướng hai bên tách ra.

– Bí thư đã thấy thấy rỏ chưa?

Lưu Hương Lê chịu đựng xấu hổ, giọng nói run rẩy hỏi.

– Chủ nhiệm, cô bị cắn ở chỗ này.

Trịnh Minh Đường dùng tay vê vê gần lổ hậu môn nhỏ của Lưu Hương Lê, cô vốn cho rằng miệng vết thương nằm ở trên bờ mông kề bên khe đít, không nghĩ tới lại làm sao nằm ở vị trí khó xử này, làm sao cô dám để cho bí thư Trịnh chạm vào được, nên cô quyết tâm quay đầu nói:

– Thưa bí thư, chỗ đó không nên hút, nếu có bị tàn tật, tôi cũng chấp nhận!

– Nói bậy, trong gang tấc này làm sao có thể thất bại được, cô sợ tôi ngại cái chỗ đó sao, đừng nghĩ như vậy, tôi xem mình như đang chữa bệnh, không sao đâu!

Ngay lập tức, bí thư Trịnh cúi đầu sát xuống, hậu môn của Lưu Hương Lê đang rất gần, một mùi trầm trầm hơi hắc thoang thoảng từ cái lổ nhỏ hậu môn bay ra, Lưu Hương Lê thì rất khẩn trương, hay là tranh thủ thời gian đình chỉ ngưng lại! Tuy Lưu Hương Lê nghĩ như vậy, nhưng cái mông vẫn vễnh lên, trong giây lát tự an ủi mình, nếu là không có hút xong nôc độc con rắn này, lưu lại di chứng thì phải làm sao bây giờ?

Trịnh Minh Đường trong tay nắm lấy bờ mông bóng loáng mềm mại, cảm thụ được sự co dãn của da thịt, miệng dùng sức mút vào miệng vết thương, phảng phất giống như là đang hưởng thụ rượu ngon ngọt lịm, nhổ ra máu đen, lại mút vào, như thế cứ lặp đi lặp lại, mãi cho đến khi màu máu đã đỏ tươi, đầu lưỡi của bí thư Trịnh cũng thường xuyên chạm vào liếm láp trên lổ hậu môn Lưu Hương Lê, cho dù là ở dưới khe đít đang tản mát ra cái mùi không phải là thơm tho.

Lúc này bỗng nhiên một cảm giác khác thường từ miệng vết thương truyền đến, Lưu Hương Lê có thể nhận thấy được bí thư Trịnh Minh Đường không dùng sức hút từ miệng mút máu ra nữa, mà cái đầu lưỡi ẩm ướt lại đang liếm láp lấy vết thương của mình, đồng thời cảm giác đau đớn lui dần, nhường chỗ cho hơi thở nóng rực của bí thư Trịnh giống như một đốm lửa đang cháy lên, ấm áp chậm rãi từ chỗ sâu bên trong âm đạo truyền lại, dù đã hoàn toàn không nghĩ đến chuyện gì bậy bạ, nhưng bản năng động dục của con cái đang từ từ xâm chiếm trong cơ thể từ lúc nào mà Lưu Hương Lê cũng không nhận thức được.

Hai đầu núm vú đang dần sưng cứng nở to ra mặc kệ cho đầu óc của Lưu Hương Lê đang một mực chỉ suy nghĩ về vết thương, lổ hậu môn của cô tự động nhíu lại mỗi lần đâu lưỡi của bí thư Trịnh chạm vào, cũng may là còn có cái quần lót che giấu, Lưu Hương Lê trong lòng mang tâm lý thầm nghĩ cũng còn may là ông ta không phát hiện ra những thay đổi của cơ thể mình, tuy nhiên những đầu ngón tay vẫn còn bịt lại trên cái âm hộ cũng đã có thể rõ ràng cảm nhận được từ cửa miệng âm đạo, bộ phận sinh dục ngưa ngứa cũng đã bài tiết ra một ít dịch nhờn, nhưng trong nội tâm lại tự nói với mình chẳng qua là tác dụng phụ trong lúc đang chữa vết thương.

Lưu Hương Lê mặt đỏ tim đập, không thể vãn hồi ngọn lửa dục tính đốt nóng bên trong cơ thể, một loạt phản ứng sinh lý ở trên người tại những nơi mẫn cảm nhất đầy đủ biểu hiện ra ngoài, đầu núm vú bành trướng sưng cứng, âm vật nhú lên nở ra bằng hạt đậu phộng nhỏ, hai bên mép nhỏ âm hộ sung huyết phồng lên, cô không có thể cản trở được cơn nứng từ trong âm đạo đã phát triễn như thủy triều đang dâng cao.

Lưu Hương Lê thầm than, muốn kêu bí thư Trịnh hãy dừng lại, nhưng lại bị đầu lưỡi bí thư Trịnh Minh Đường liếm láp dồn dập, bản năng nguyên thủy tính dục tạo nên khoái cảm tăng lên đột ngột, trên khuôn mặt nhỏ nhắn Lưu Hương Lê nhất thời đỏ ửng, cô ngữa đầu lên như người bị ngộp thở phải cần lấy thêm không khí, những sợi tóc như gợn sóng phấtphơ tung xõa theo chiều gió, từ trong cổ họng phát ra một tiếng thở dốc thật dài.

Trịnh Minh Đường động tác đã không còn là hút nọc độc nữa mà hoàn toàn chuyển qua như là bú liếm, Lưu Hương Lê cảm thấy không thể cứ tiếp tục như thế này nữa rồi, thân thể của mình đã bắt đầu không hiểu sao lại muốn hưng phấn, giống như là đang bị khiêu khích trước một cuộc giao hợp vậy, cô thở hào hển, giọng nói vừa như rên rỉ vừa như van xin:

– Bí thư Trịnh… đừng hút nữa…tôi chịu không được rồi! Ưm..

– Chủ nhiệm à, phải hút độc triệt để, chỉ sợ còn sót nọc độc lại thì sẽ bị di chứng đấy, sắp xong rồi, ráng nhịn thêm một chút đi!

Trịnh Minh Đường như không để ý Lưu Hương Lê cầu khẩn, vẫn tiếp tục bú liếm ở nơi quanh quẩn vết thương gần nơi hậu môn của cô, Trịnh Minh Đường thừa dịp Lưu Hương Lê tâm trí đáng rối loạn, hơi chút tựa đầu toàn bộ chôn đến gần giữa háng của Lưu Hương Lê, cái miệng rộng tham lam liếm lên gầm chạm vào nơi cửa miệng âm đạo, chỉ thấy Lưu Hương Lê thân thể mẫn cảm trong nháy mắt trở nên cứng ngắc, sau đó giãy dụa vặn vẹo bờ mông với ý định thoát ly phạm vi đầu lưỡi của bí thư Trịnh Minh Đường, nhưng cái miệng ông ta cũng không chịu dừng lại, cách cái quần lót màu trắng, đầu lưỡi đã thỉnh thoảng như vô tình chạm đến chỗ chính giữa của mé dưới cùng của hai mép lớn âm hộ, nước bọt của bí thư Trịnh làm thấm ướt lớp vải mỏng, lớp thịt đầu lưỡi ẩm ướt của bí thư huyệnchạm vào lớp thịt nham nhám với lớp lông đen dày mịn nơi âm hộ của chủ nhiệm thôn, ngay lập tức Lưu Hương Lê chớp mắt giống như có dòng điện tê dại từ bên trong âm đạo tiến vào thông qua toàn bộ thân, theo phản xạ của bộ phận sinh dục, lập tức tiết ra một mùi nồng đậm ngây ngấy hơi tanh tuy nói là cách một tầng vải mỏng, nhưng vẫn xộc vào lổ mũi của bí thư Trịnh với vị đậm đặc, lúc này dịch nhờn của âm đạo tươm ra đã đầy ngập bên trong cái hang sâu thẳm theo hình trụ tròn, chỉ cần một tác động nhỏ ấn vào sẽ lập tức trào dâng trào ra bên ngoài cái cửa miệng hang.

Lưu Hương Lê cắn môi nhắm chặc hai mắt, cổ họng nghẹn ngào rên rĩ, toàn thân cô đều toát ra nổi da gà, hơi thở trở nên dồn dập phập phồng hơn, khiến cho lớp vải mỏng quần lót bao bọc cái cái âm hộ ẩm ướt cũng như đang run rẫy theo.

– Ư…đừng…đừng…!

Đầu lưỡi nóng ướt của bí thư đã liếm đến âm hộ của Lưu Hương Lê, mỗi một lần liếm lên hạ xuống,háng của cô cũng như hạ theo xuống, rồi vễnh mông lên cao theo lên chiều liếm của cái đầu lưỡi,chính điều này làm cho Lưu Hương Lê vô cùng luống cuống, hoảng sợ,bàn tay đang che kín lại âm hộ, không biết từ bao giờ đã chống xuống song song với bàn tay kia, hai nắm tay bấu chặt trên đám cỏ non dưới đất.

Lưu Hương Lê giờ này phi thường khiếp sợ khi phát hiện, sâu trong nội tâm, vừa có loại xấu hổ trong lòng, thì bên ngoài cơ thể, cửa miệng âm đạo lại có cảm giác chờ mong cùng khát vọng, Lưu Hương Lê giờ thì đã biết rỏ miệng vết thương căn bản là không ở tại nơi cái đầu lưỡi đang chạm vào, nhưng giờ thì chỉ có thể mặc kệ nó rồi.

Trịnh Minh Đường âm thầm đẩy cái quần lót trắng mỏng xuống đến tận bắp đùi của Lưu Hương Lê, dù biết không đúng nhưng cô đã như không còn sức lực để ngăn cản lại, chỉ sót lại một chút lý trí yếu ớt phòng bị nhưng cũng đã hỏng mất triệt để rồi, Lưu Hương Lê từ đáy lòng vừa buông xuôi cho sự chống cự, ngay tức khắc khoái cảm khác thường không ngừng tăng vọt lên.

Bí thư Trịnh dùng hai tay banh cái mông trắng nõn đẫy đà Lưu Hương Lê ra, cái lổ hậu môn đang khép mở nhiu nhíu co rút nhanh vì đầu lưỡi của bí thư đang chui liếm vào, sau đó đưa cái lưỡi bắt đầu liếm xuống phía dưới cái âm hộ, đến khi đụng chạm vào hai bên cái mép nhỏ đã sung huyết từ lâu của Lưu Hương Lê, chính giữa của hai mép nhỏ dính đầy dịch nhờn, bị Trịnh Minh Đường toàn bộ hút hết nuốt vào trong miệng, Lưu Hương Lê lúc này trong đầu giống như có ma lực dục vọng, làm cho cô quên mất tất cả băn khoăn cấm kỵ

Từ dưới nhìn hướng lên, cái âm hộ khêu gợi với hình tam giác đám cỏ lông đen đang rối bời không theo trật tự, Lưu Hương Lê cảm nhận được nong nóng hơi thở của cái mũi bí thư Trịnh đang dính sát vào cửa miệng âm đạo, đang thổi hướng về phía cái âm hộ đang sưng trướng, ông ta bắt đầu liếm lên khe suối rãnh giữa hai bên mép nhỏ âm hộ, cạnh dài mép thịt nhăn nhúm bị đầu lưỡi liếm lấy vặn vẹo bốn phía, dịch nhờn có vị hơi lợ với cái mùi hơi khai khai từ lổ bài tiết nước tiểu bám theo cái lưỡi hòa với sự tận tình bú liếm của Trịnh Minh Đường trôi xuống vào cổ họng của ông, tạo nên tiếng nhỏ “ ực…ực…” như là người bị thèm chua, ứa ra nước bọt thật nhiều rồi nuốt vào vậy.

– Ư…ư…!

Âm đạo dịch nhờn bài tiết càng nhiều, thì sâu bên trong cái hang lại cócảm giác trống rổng cần bổ khuyết nhanh chóng phóng đại, cơn động dục của Lưu Hương Lê là do bị phản xạ tự nhiên của con cái khi bị khiêu khích trực tiếp vào nơi mẫn cảm dù là bị bắt buộc ngoàì ý muốn, nhưng sự cảm thụ khoái cảm kỳ lạ của dạng này, lại kích thích hưng phấn chưa bao giờ từng có, dù Lưu Hương Lê là một người đàn bà thành thục từng trãi.

Trịnh Minh Đường lúc này đang say mê bú liếm hăng say, bây giờ đâm lao thì phải theo lao, đành phải lừa mình dối người.

Lưu Hương Lê cố nén cơn ngứa ngáy bên trong âm đạo, cô không thể trước mặt bí thư Trịnh Minh Đường biểu hiện đang hưng phấn hay là bộ dạng sung sướng được, nhưng khỗ nổi đầu lưỡiTrịnh Minh Đường dần dần hướng đến hạt le mẫn cảm của cô liếm mút, còn dùng hai hàm răng khe khẽ nhay nhay, sự kích thích tê dại đã khiến cái lưng Lưu Hương Lê phản ứng cong lên, trên làn da ửng đỏ cũng rịn ra từng giọt mồ hôi,

Lưu Hương Lê trong nội tâm đã cảm thụ được mỗi một lần cái lưỡi nóng ấm của bí thư Trịnh mút vào với tiếng vang dâm mỹ “ chụt..chụt …”, thì khoái cảm mất hồn dọc từ hai bên mép lớn và nhỏ lan xuống đến cả hậu môn, như đốt cháy cơ thể của Lưu Hương Lê, cô ỡm ờ âm thầm tách rộng ra hai đùi, biến tướng từ muốn kháng cự chuyển qua là nghênh đón cái lưỡi của ông ta.

Nhưng vào lúc này, Trịnh Minh Đường cải biến vị trí công kích, khuôn mặt dúi vào lổ hậu môn, đầu lưỡi như muốn phá ra cơ vòng của lổ bài tiết chen vào, trên cái cằm ông ta chung quanh dài khắp gai nhọn râu ria tua tủa, đâm vào chung quanh làn da non mẫn cảm của khe đít làn da.

– Aí…

Lưu Hương Lê như bị điện giật, uốn éo cái mông như là thích thú, bất chấp bị bí thư Trịnh nhìn thấu bên trong tâm can về cơn nứng của mình,Trịnh Minh Đường như là được sự cổ vũ, tập trung ở mũi nhọn đầu lưỡi dùng sức ngoáy vào cái lổ hậu môn đang khép kín với sự trợ giúp của hai bàn tay banh căng ra hai bên mông tròn của Lưu Hương Lê, cái lổ nhỏ hậu môn đã hơi hở ra gần đầu ngón tay út như của một người sắp đi cầu đang rặn tọa thành lỗ nhỏ, nhanh chóng đầu lưỡi của bí thư Trịnh trực tiếp luồn vàotrung tâm cơ vòng lổ bài tiết, khoái cảm như dòng điện từ hậu môn và âm đạo trong nháy mắt xâu chuỗi khuếch tán ra làm trái tim đập liên hồi, Lưu Hương Lê chỉ thấy cơn sướng khoái trong thân thể đã vô pháp khống chế, trong lúc này chỉ có thể nén lại tiếng rên rỉ xuất phát từ cổ họng mình.

– Um…um…ư…!

Bờ mông mập mạp của Lưu Hương Lêcố vễnh cao lên, vòng eo thay đổi lắc lư, để cho khu vực đang bị bú liếmmột mực cà sát trên mặt bí thư Trịnh, bởi vì động tác của cô như vậy, cho nên không chỉ có đầu lưỡi nhần nhuyễn ẩm ướt liếm ngoáy bên trong trực tràng của hậu môn, cái cằm râu ria cũng dùng sức đâm vào ma sát chung quanh da thịt mẫn cảm ở vùng mông đít.

– Ui… chịu không được…!

Khi Trịnh Minh Đường tăng lớn độ mạnh yếu, Lưu Hương Lê từ phía sau cứ nhô lên bờ mông hòa nhịp, bụng dưới của cô như căng cứng lên, từ sâu bên trong âm tinh dày dặc đang tập trung chuẩn bị phun trào, chỉ còn vài giây nữa thôi thì cơn cực khoái sẽ đến, đúng lúc này thì bí thư Trịnh Minh Đường đột nhiên dừng lại động tác, Lưu Hương Lê thân thể căng cứng lập tức hụt hẫng cơn khoái cảm đang đánh sâu vào bên trong cơ thể, trời ơi, chỉ cần cứ như vậy như vậy hai, ba giây.

Lưu Hương Lê đôi gò má ừng hồng đỏ thắm thở gấp, da thịt khi cơn cực khoái chuẩn bị đến phát ra thấu hồng, mê người vô cùng, thân thể bị kích động phập phồng run rẩy, cơn nứng bị câu dẫn dụ dỗ lên tới cực điểm, nhưng âm tinh lại tiết không ra được, giống như đang bị xử phạt thống khổ, khiến cho Lưu Hương Lê cơ hồ mất đi lý trí, cô thở không ra hơi thở, trong nội tâm vẫn đang âm thầm muốn kêu to lên:

” Bí thư đừng dừng lại! Không được ngừng lại lúc này, trời ơi…! ”

Nhưng cuối cùng Lưu Hương Lê vẫn còn thấy sự xấu hổ, cố tâm đè nén xuống giọng nói phát ra.

Lưu Hương Lê lông mày nhíu chặt, nhịn được cơn cực khoái sắp đến rất là vất vả, trong lòng bức thiết hi vọng Trịnh Minh Đường có thể hiểu được cô,bú liếm thêm một chút nữa, vì thế nên đem cái mông lớn màu mỡ nâng lên cao cao hết sức, toàn bộ cái âm hộ như là đặt ở trên mặt của bí thư Trịnh Minh Đường.

Cái miệng Trịnh Minh Đường rốt cục đã rời khỏi đến giữa hai đùi của Lưu Hương Lê, trên cái mũi và bên miệng rộng, dính đầy một mảnh ẩm ướt dịch nhờn tràn lan.

Trịnh Minh Đường cũng chuyển hướng đôi mắt ngắm nhìn lại phía trên chính giữa hai đùi trơn bóng Lưu Hương Lê, khắp nơi của chung quanh khe mông cùng hậu môn bị liếm láp ẩm ướt sáng bóng lên, hai bên mép nhỏ đỏ tươi bị bú mút sưng phồng trở mình lớn hơn bình thường, cửa miệng âm đạo cùng lổ niệu đạo rõ ràng đang khuếch trương hơi hở ra, âm hộ của Lưu Hương Lê thật đẹp, kẹp ở giữa bắp đùi hai chân, phần mu âm hộ màu mỡ no đủ, chính giữa vết nứt khe hở âm hộ, kẹp lấy hai mép nhỏ nhăn nhăn môi thịt, trong âm hộ, hạt le phấn hồng sung huyết nhô cao lú hẳn hơn phân nữa ra ngoài không khí, còn chết người hơn nữa là đỉnh đầu hạt le còn dính một giọt dịch nhờn tụ lại chẩn bị rơi trên mặt đất.

Lưu Hương Lê mơ hồ cảm giác được bí thư Trịnh Minh Đường đang thưởng thức nơi tư mật của mình, theo kinh nghiệm của người đàn bà từng trãi, đây là lúc người đàn ông tạm dừng động tác, để chuẩn bị dùng cây dương vật đâm thọc vào âm đạo của người đàn bà, nên cô ai oán thầm nghĩ:

” Ông đã lợi dụng bú liếm khi dễ người ta như vậy, chỉ là… chỉ… bất kể ra sao, thế nào cũng vậy, bí thư mong ông dùng dương vật nhét nhanh vào đi…! ”

Khi Lưu Hương Lê vừa nghĩ tới hy vọng âm đạo của mình được cây côn thịt xa lạ của bí thư Trịnh đâm vào lấp đầy, đột nhiên lại cảm thấy từ sâu trong âm đạo cơn nứng mình như được gãi ngứa dựng đứng bật lên, lập tức từ cổ tử cung một cỗ nhiệt lưu bùng nổ, bí thư Trịnh Minh Đường chợt thấy một điều kỳ diệu từ cái âm hộ của Lưu Hương Lê, hai bên mép nhỏ âm hộ nhuyễn mềm bỗng như nhúc nhích, đầu tiên là một giọt âm tinh màu trắng từ chính giữa hai mép nhỏ hé mở ứa ra, tiếp theo là giọt thứ hai, rồi tiếp đến cửa miệng âm đạo như chen chúc hở ra lổ nhỏ, một chùm bong bóng nho nhỏ âm tinh xì xì tươm trào ra, kết lại thành một đường tơ nhiểu dài trên mặt đất, âm tinh lần nhứ nhất đã đến.

– A…a….nhanh…nhanh.. một chút đi…!!!

Lưu Hương Lê vẫy vùng cái mông lớn rên rỉ ra lời, quả nhiên, Trịnh Minh Đường không để cho cô thất vọng, dù ông ta không đem dương vật của mình đâm vào, nhưng trọn cái đầu lưỡi đều dò len vào chính giữa hai mép nhỏ âm hộ, liếm lên đến trên đỉnh đầu hạt le tận tình đánh nhanh đầu lưỡi trên hạt đậu phụng nhỏ đang sung huyết chờ đợi, mãi cho đến khi Lưu Hương Lê bờ mông mãnh liệt về ưỡn về phía sau, rồi cả người cong lại, âm tinh từ trong tử cung chính thức phún trào ra lần hai hàng loạt vô cùng mãnh liệt, thân thể Lưu Hương Lê run rẩy từng cơn, sau đó cả người hư thoát từ từ khụy xuống nằm úp sấp ngã trên mặt đất.

– Á…á…á…!

Từ sâu bên trong âm đạo, giống như ống áp suất bị đè nén, giờ mới thoát ra được, đẩy mạnh âm khí đi ra bên ngoài, niêm mạc vách thịt co rút lại, róc rách âm khí vẫn tiếp tục chảy ra…

Đợi cho Trịnh Minh Đường dùng miệng bú liếm sạch sẽ dịch nhờn từ âm đạo đến hậu môn, cơ thể của Lưu Hương Lê ướt đẩm mồ hôi nằm ngữa lại xụi lơ trên mặt đất, hai cái đùi đẹp tùy tiện chàng hảng banh rộng ra, chẳng buồn khép lại…

Hai người như rất ăn ý không ai nói ra vừa rồi chuyện phát sinh, bí thư Trịnh đương nhiên sau này sẽ không thể nào dám hé miệng nói ra, mình đã bú liếm tận tình thỏa thích trên cái âm hộ và hậu môn của chủ nhiệm Lưu Hương Lê, ngược lại cũng vậy, Lưu Hương Lê cũng chẳng dám hở môi cho ai biết là mình sướng đến nỗi đạt được cực khoái liên tiếp hai lần, dù chỉ được cái lưỡi của bí thư huyện phục vụ, bọn họ sau này sống để bụng, chết mang theo câu chuyện động dục bất ngờ ngoài ý muốn này.

Mỗi người phụ nữ, ai cũng còn vài điều bí mật của riêng mình, mà không một ai được biết, đối với cả người thân cận nhất của mình sau này, và đây cũng là một bí mật của Lưu Hương Lê mà vĩnh viễn không bao giờ Đinh Nhị Cẩu biết được…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Chinh phục gái đẹp – Chương 1
Chinh phục gái đẹp – Chương 2
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
Chinh phục gái đẹp – Chương 4
Chinh phục gái đẹp – Chương 5
Chinh phục gái đẹp – Chương 6
Chinh phục gái đẹp – Chương 7
Chinh phục gái đẹp – Chương 8
Chinh phục gái đẹp – Chương 9
Chinh phục gái đẹp – Chương 10
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61)
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 1
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/06/2016 05:00 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba