Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chuyện tình thời Tam Quốc » Phần 10

Chuyện tình thời Tam Quốc

Phần 10: NÊN DUYÊN PHỤC HẬU

Lại nói Phục Hậu trên đường về Hán Thủy đã khóc rất nhiều vì thương nhớ hai con. Thời gian đi chỉ có chưa đầy nửa ngày đường đã về tới nơi. Phục Hậu gắng gượng đứng dậy rồi đi vào thành. Tuy rằng đã ngấn nước mắt, tóc rối và son phấn ít nhiều bị phai nhòa đi nhưng Phục Hậu vẫn để lộ vẻ thanh tú xinh đẹp trên nét mặt của mình. Phúc thấy Phục Hậu cao khoảng 6 thước rưỡi (1m62 bây giờ), nét mặt trái xoan, môi đỏ, mũi cao và da dẻ khá trắng trẻo và mịn màng, dáng người thon gọn nhưng vẫn có da có thịt, thật khó có gì mà chê được. Cũng có thể nói, Phục Hậu vốn là con nhà quyền quý, lại là Hoàng hậu của Vua nên nhan sắc này cũng hoàn toàn có thể hiểu được. Phục Hậu được đưa vào nhà của Phúc. Tại đây, Phục Hậu đã gặp lại Đổng Bình – Đổng Quý phi ngày xưa. Hai người mừng tủi, nước mắt lã chã. Phục Hậu nói:

– Đổng phi, hóa ra là em ở đây ư! Chị em ta chia tay nhau bao lâu nay, giờ lại được gặp nhau. Chị cũng vừa thoát khỏi cửa tử giống em năm nào vậy?

Đổng Bình đáp:

– Vâng em có nghe nói rồi. Em vui lắm khi chị đã được cứu thoát về đây.

Phục Hậu hỏi:

– Vậy thời gian rồi em thế nào rồi, chắc con lớn lắm rồi nhỉ.

Đổng Bình liền dẫn cả Mân nhi và hai con với Phúc ra rồi nói:

– Em may mắn được anh Phúc cứu sống, sinh được Mân nhi là con của bệ hạ, rồi sau đó em lại được anh Phúc yêu và lấy làm vợ, giờ lại sinh thêm được hai đứa này nữa đây.

Phục Hậu buồn rầu nói:

– Vậy chúc mừng em nhé. Em thật may mắn, vừa sinh được con lại còn có gia đình mới nữa. Không như chị, hai đứa con chị sinh ra với bệ hạ đều bị Tào Tháo giết cả rồi.

Nói rồi, nước mắt tuôn ra như mưa. Đổng Bình ôm lấy Phục Hậu và an ủi:

– Em cũng giống chị ở chỗ cũng bị giết cả nhà. Em thì may mắn hơn khi còn giữ được đứa con cho mình. Em nghĩ chị cũng đừng đau buồn quá làm gì. Chúng ta còn sống, còn phải vì chính chúng ta. Em nghĩ trước mắt chị nên tạ ơn anh Phúc và anh Hành vì đã cứu sống mình đã.

Nói rồi, Phục Hậu ra mắt Phúc và Hành, quỳ xuống và nói:

– Phục Thọ tôi đội ơn cứu mạng của các ngài, xin hãy nhận của tôi một lạy.

Nói rồi, Phục Hậu lạy tạ hai người. Phúc đỡ Hoàng hậu lên và nói:

– Hoàng hậu đứng lên đi. Bình sinh tôi rất ghét việc lạm sát người vô tội. Tôi cứu Hoàng hậu cũng vì lẽ đó thôi. Chỉ tiếc là không thể cứu được hai hoàng tử và cả nhà Hoàng hậu.

Phục Hậu nói:

– Tôi bị phế truất rồi, việc phế truất cũng đã công bố toàn thiên hạ. Tôi giờ không còn là Hoàng hậu nữa, trở thành một thứ dân bình thường rồi, giữ được mạng sống đã là rất may rồi. Tên tôi là Phục Thọ, các ngài cứ gọi tôi là Phục Thọ hay là bằng những cách gọi bình dân khác là được nhé.

Phúc đáp:

– Thôi được rồi, cái này thì tôi hiểu. Tới với thành Hán Thủy của tôi, mọi người đều được bình đẳng và như là người nhà vậy. Vậy cô nương (chỉ Phục Thọ) cứ gọi bọn tôi bằng tên hoặc cách gọi thông dụng nào khác là được rồi. Chúng tôi không phải quan chức gì đâu mà cứ gọi là ngài.

Phục Thọ đáp:

– Vậy thôi tôi cứ gọi là các anh nhé cho gần gũi. Không biết các anh năm nay bao tuổi nhỉ?

Cả Phúc và Hành cùng xưng tên tuổi. Phục Thọ đáp:

– Vậy Hành huynh hơn tuổi, muội xin nhận là em. Còn Phúc huynh ít tuổi hơn tôi, có gì chúng ta vẫn xưng hô thế này nhé. Ơn cứu mạng của hai huynh Phục Thọ xin nguyện khắc ghi cả đời này không quên được.

Nói rồi, Phục Thọ được đưa đi tắm rửa sạch sẽ, ăn uống và nghỉ ngơi. Được tiếp xúc với các tiện nghi hiện đại khiến cô vô cùng thích thú. Phục Thọ ngâm mình trong bồn tắm một cách khoan khoái và được Đổng Bình kỳ cọ thật cẩn thận. Tắm rửa xong thì ăn uống rồi nghỉ ngơi. Đây chính là giấc ngủ ngon nhất sau 20 năm của cô kể từ lúc được lập làm Hoàng hậu của nhà Hán. Phục Thọ sau đó được bố trí ở nhà của Phúc. Từ đó, hàng ngày, Phục Thọ cùng Đổng Bình lo việc nội trợ như quét dọn nhà cửa và cơm nước cho cả nhà. Cô vui vì tuy phải lao động, không còn được phục vụ như trước nhưng ít nhất thì nó đã làm cho cô cảm thấy sống có ý nghĩa hơn, không còn những ngày tù túng khi ở trong cung như xưa nữa.

Thời gian lại trôi qua, Phục Thọ đã ở Hán Thủy được nửa tháng trời. Nỗi buồn diệt tộc và mất con cũng tạm thời nguôi ngoai. Nàng cũng đã quen với cuộc sống mới, với những tiện nghi của 2000 năm sau đó. Một buổi tối nọ, vào khoảng đầu tháng Chạp năm Kiến An thứ 19 (214), cả Phục Thọ, Đổng Bình và Trương Phúc cùng ngồi trên tầng thượng nhà để ngồi ăn uống. Bất chợt, Phúc nói với Phục Thọ:

– Phục Thọ, nàng có bao giờ nghĩ, sẽ tìm cho mình cuộc sống mới ngay lúc này không?

Phục Thọ đáp:

– Sao anh lại hỏi tôi vậy? Tôi vừa bị ép rời bỏ chồng mình, lại vừa mất con cháu, giờ mà đi bước nữa ngay liệu có vội quá không?

Đổng Bình đáp:

– Em nghĩ không vội đâu. Bởi chắc chắn chị sẽ không thể trở về bên bệ hạ được, mà hai con chị cũng không thể nào sống lại được nữa. Không lẽ chị lại cứ ở vậy cả đời sao.

Phục Thọ đáp:

– Ta cũng biết là vậy, nhưng năm nay ta cũng 33 tuổi rồi, liệu có lớn tuổi quá để đi bước nữa?

Đổng Bình đáp:

– Em nghĩ cũng không vấn đề gì. Quan trọng là chị có thể ở bên được người mà có thể bảo vệ cho chị suốt cả đời này mà thôi.

Phúc liền đáp:

– Tôi cũng biết việc này hơi đường đột với nàng. Nhưng có lẽ không quyết bây giờ thì cũng không còn lúc nào nữa. Ta rất muốn nàng có thể cùng với ta kết tóc xe duyên, ta hứa sẽ không có kẻ nào dám đến gần và làm hại nàng được nữa.

Nghe vậy, Phục Thọ lặng thinh một lúc rồi nói:

– Tôi đội ơn cứu mạng của anh, có lẽ nếu dùng cả cuộc đời này cũng chả báo đáp nổi. Nhưng mà vừa mới xảy ra biến cố xong, tôi sợ là mình vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.

Đổng Bình đáp:

– Em nghĩ là chị nên quyết định sớm. Ngày trước em không vội vàng mà tận 6 năm sau mới cưới anh Phúc vì lúc đó em mới 18 tuổi, anh Phúc đang còn nhỏ. Chúng em khi đó có nhiều thời gian để chờ đợi. Còn chị bây giờ đã 33 tuổi rồi, tuổi này của chị cũng không còn thời gian để chờ đợi được nữa. Hai hoàn cảnh khác nhiều nên không thể so sánh được đâu. Còn bản thân em thì em nghĩ, không phải anh Phúc thì không còn ai trong thiên hạ này có thể bảo vệ chúng ta được hết. Các chư hầu khác thì lo thân chưa xong, nói gì lo cho người khác. Tào Tháo là kẻ mạnh nhất thì lại quá tàn ác, tính khí thất thường không biết đâu mà lần. Hơn nữa, bản thân tất cả những kẻ tranh hùng trong thiên hạ đều vì bá nghiệp, chả ai vì gia đình cả. Chỉ có anh Phúc là vì gia đình, vì những thứ bình dị nhất của cuộc sống thôi. Chúng ta là phận đàn bà yếu đuối, chỉ những mong có được một gia đình và cuộc sống bình an mà thôi.

Phục Thọ nghe vậy thì lại nín lặng. Phúc liền đưa tay tới và cầm lấy tay Phục Thọ. Phục Thọ lại để yên cho Phúc cầm lấy. Thấy Phục Thọ dường như đã động long, Phúc nói:

– Nàng hãy đồng ý làm vợ ta nhé!

Phục Thọ e thẹn, khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Phúc liền ôm lấy Thọ vào người mình. Đổng Bình biết ý liền tìm cớ đi ra ngoài. Phúc liền đặt lên môi Phục Thọ một nụ hôn. Thọ thấy vậy liền hỏi:

– Đây là cái gì thế anh Phúc?

Phúc đáp:

– Đây chính là nụ hôn đó. Nàng chắc cũng biết ta là người tới từ tương lai rồi, ở tương lai, người ta đều bày tỏ tình cảm yêu thương với nhau bằng nụ hôn như vậy đó.

Thọ đáp:

– Đây là điều thiếp nghe tới lần đầu đó.

Phúc đáp:

– Vậy để ta dạy nàng một nụ hôn đầy đủ nhé. Nhưng nàng hãy đổi sang cách xưng hô hiện đại đi. Hãy gọi ta là anh và xưng em, như Đổng Bình bây giờ vậy.

Thọ sẽ gật đầu. Phúc lại gần và đặt lên môi Phục Thọ một nụ hôn lần nữa. Lần này, nụ hôn đã được hoàn chỉnh hơn. Trải qua một chút gượng gạo ban đầu, họ đã hôn nhau trở nên mượt hơn. Dần dần, môi quấn lấy môi, răng chạm vào răng và lưỡi của họ không ngại ngần luồn vào miệng nhau và trao dần cho nhau những giọt nước miếng thật ngọt lịm. Dần dần, Phúc đưa tay lên vai Phục Thọ, rồi lần xuống định cởi đai quần của Phục Thọ ra. Thọ thấy vậy hiểu ý, liền chặn lại, tách môi của mình khỏi môi của Phúc ra rồi nói:

– Đừng làm vậy anh! Em đã không ngại khi phải chung chồng, cũng không ngại khi chỉ gặp anh mới nửa tháng mà đã nhận lời anh. Vậy anh cũng nên cho em một danh phận chính thức trước khi làm điều gì xa hơn chứ!

Phúc nghe vậy hiểu ý liền cười và nói:

– Được! Việc đó đâu có gì khó!

Nói xong thì Đổng Bình đi vào. Nghe tới việc Phúc sẽ cưới Phục Thọ, Bình vỗ tay chúc mừng.

Ngày cưới được định xong, lễ cưới giữa Phúc và Phục Thọ đã được tổ chức ngay sau đó. Lễ cưới cũng lại là toàn sắc đỏ truyền thống. Phục Thọ được trang điểm trông thật là lộng lẫy. Cũng phải nói Phúc rất may mắn khi được lấy cả hai vợ của Hoàng đế như này. Lễ cưới được tổ chức trong niềm hân hoan vui mừng của dân thành Hán Thủy và cả những lời chúc mừng từ chị Linh và Trương Hành nữa.

Lễ cưới kết thúc, ai lại về nhà nấy. Đôi vợ chồng mới cưới là Trương Phúc và Phục Thọ thì lại dẫn nhau vào phòng để tiến hành động phòng hoa chúc. Phục Thọ mặc dù đã hơn 30 tuổi, nhưng sau khi tẩy trang thì vẫn để lộ ra nét quyến rũ và quý phái của một người từng làm chủ hậu cung nhà Hán, thật không thể chê vào đâu được. Thọ khẽ tới bên chiếc giường cưới rồi ngồi xuống. Phúc đưa tay lên vuốt tóc và má Phục Thọ rồi từ từ đặt lên môi vợ một nụ hôn thật nồng nàn. Lần này, Phục Thọ đã rất thành thạo. Hai đôi môi dần mở ra, hai người ôm nhau và trao nhau một nụ hôn thật nồng nàn. Phúc vòng tay ra ôm lấy vai Phục Thọ và cả hai vợ chồng không ngần ngại đưa lưỡi vào miệng nhau và bắt đầu trao cho nhau những dòng nước miếng ngọt lịm. Nụ hôn môi không phải mới lạ gì với cả hai cả nhưng nó mang phong cách mới lạ nên khiến Phục Thọ vô cùng thích thú. Bởi vậy, cô cũng đã đưa cái lưỡi của mình và miệng của Trương Phúc và không ngần ngại nuốt hết những dòng nước miếng mà chồng mình trao cho. Hai vợ chồng hôn nhau chả cần để ý tới không – thời gian xung quanh làm gì nữa. Đây lại là mối tình xuyên không thứ ba sau mối tình của Linh và Hành và chính bản thân Phúc với chính thất của mình là Đổng Bình. Cuộc tình của hai con người cách nhau hơn 2000 năm và chắc chắn sẽ là có một không hai nếu ghi lại trong sử sách. Hôn nhau chán chê, Phúc đẩy Thọ xuống chiếc giường nơi căn phòng hoa chúc của đêm tân hôn này. Hai vợ chồng lúc này cũng hôn nhau lăn lộn trên chiếc giường cưới hạnh phúc ở trong căn phòng cưới được trang trí ngay trong ngôi nhà của Phúc, lúc thì Phúc nằm trên, lúc thì Phục Thọ lại nằm trên. Chiếc giường cưới được đóng theo phong cách hiện đại, tuy rằng chưa được được đẹp lắm do đều đến từ bàn tay của những người thợ không chuyên nhưng cũng đủ để làm cho cuộc yêu của hai vợ chồng trở nên thơ mộng hơn. Ngay ở trong nhà này, Đổng Bình – Chính thất của Phúc cũng đang nằm nghỉ và chắc chắn cô sẽ cảm thấy rất hạnh phúc khi mà có thể đoàn tụ cùng người mà cô coi là chị em như Phục Thọ. Cũng có lẽ, ở dưới cửu tuyền, cả Phục Hoàn – cha Phục Thọ và Phục Điển – anh trai Phục Thọ cũng không ngờ là con gái và em gái mình lại được cứu sống và lại nên duyên với chính ân nhân của mình và cũng là người sống sau mình hơn 2000 năm như thế. Có điều, cả nhà họ Phục chắc chắn sẽ an lòng bởi Phúc là người duy nhất ở thời đại này mới có đủ sức mạnh để chống lại mọi áp bức cường quyền ở thời đại này.

Hôn đôi môi Phục Thọ chán chê, Phúc bắt đầu lần xuống phía dưới, hôn lên cổ và ngực Phục Thọ rồi tiến tới cởi đai lưng của cô ra. Chiếc đai lưng chỉ là dây vải được buộc lại nên đã được cởi ra khá dễ dàng. Tiếp đó, Phúc lại đưa tay tới, cởi từng cúc áo của bộ váy cưới trên người Phục Thọ ra. Bộ áo quần ngày xưa khá đơn giản nên là chỉ sau một lúc, bộ váy cưới đã được cởi bỏ hẳn ra khỏi người Thọ. Trên người Thọ lúc này còn bộ áo quần trong màu trắng nữa. Phúc lại tiến tới, cởi bỏ từng cúc áo của chiếc áo trong và cởi bỏ nó khỏi người vợ mình. Thọ cũng để yên cho Phúc tiếp tục hôn lên khắp cơ thể mình rồi sau đó cũng để mặc do Phúc tự do cởi bỏ chiếc quần ngủ ở phía dưới ra rồi lại hôn lên khắp cơ thể cô từ đôi môi, bờ vai, bộ ngực, bụng rồi cả đôi chân trắng muốt và dài miên man khi này đã được lộ ra hoàn toàn. Mặc dù đã trải qua sinh nở, cũng là người thời xưa, lại đã ngoài 30 tuổi nhưng không vì thế mà Phục Thọ mất đi sức hấp dẫn. Mặc dù đã 33 tuổi nhưng nhan sắc vẫn còn xinh đẹp và rất có sức hút. Vậy nên Phúc cũng cảm thấy hưng phấn tột độ và hôn lên khắp cơ thể của Thọ. Sau đó, Phúc cũng đưa tay ra đằng sau, cởi bỏ cái nút buộc của bộ áo lót của Thọ rồi lột bỏ nó ra. Bộ ngực tuyệt đẹp của Phục Thọ đã phơi bày trước mắt Phúc và tuy nó không còn được căng mọng nữa nhưng nó vẫn tựa như hai quả núi lửa chỉ chực chờ đang phun trào vậy. Nói gì thì nói, đây chính là những nét đẹp tự nhiên mà không phải cô gái hiện đại nào cũng có thể sở hữu được.

Phúc sau đó cũng nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần lót của Phục Thọ đang mặc ra. Vật án ngữ cuối cùng trên cơ thể Thọ cũng bị lột bỏ và đây là chắc cũng là lần đầu cô trần truồng trước mặt một người đàn ông khác ngoài nhà vua. Mặc dù vậy, đây cũng chính là chồng mình – người đã cứu mạng cô và cô cũng nguyện sẽ gắn bó suốt cuộc đời nên cô không e ngại gì cả. Phúc lại tiếp tục cởi bỏ áo quần của mình ra và chả mấy chốc, cả hai đều trần truồng trước mặt nhau. Cả hai đều không còn ở tuổi thanh niên khi mà Phúc đã 27 tuổi còn Phục Thọ đã 33 nhưng cơ thể vẫn đều giữ được những nét săn chắc và hấp dẫn. Thọ còn chưa kịp phản ứng gì thì Phúc đã bú mút đầu vú bên phải rồi đưa tay trái xoa bóp bầu vú bên trái của cô. Bú mút bên phải chán chê, Phúc lại đổi bên, bú mút đầu vú bên trái và đưa tay phải xoa bóp đầu vú bên phải. Phục Thọ cứng đờ người, trân mình, nhắm mắt, hai tay xoa đầu Phúc và để mặc cho Trương Phúc thoải mái thưởng thức cơ thể của mình. Phúc sau khi đã thưởng thức bộ vú tuyệt đẹp của Phục Thọ chán chê thì lại bắt đầu lần xuống, hôn lên vai, bụng, đùi rồi lật úp cô lại và hôn lên lưng và cặp mông tròn tuyệt đẹp của cô. Kế đó, Phúc lại lật ngửa Phục Thọ lại và bắt đầu đưa lưỡi tới và liếm sâu vào cửa âm đạo với một lớp lông khá rậm của cô. Hành động này khiến Phục Thọ vô cùng bất ngờ và khẽ rên lên:

– Anh Phúc… anh… làm… em… thích quá!

Hành động của Phúc khiến Phục Thọ như run người lên như thể có luồng điện cả ngàn ampe chạy qua người. Trong thời gian sống với nhà vua, Thọ chưa bao giờ được thưởng thức những cách làm tình mới lạ kiểu này cả. Làm được một lúc, Phúc lại nằm xuống và để trả ơn cho Phúc lúc này đã hôn và liếm sâu vào âm đạo của mình, Phục Thọ đưa cái miệng xinh đẹp của mình tới và ngậm hết con cu của chồng mình cho tới lút cán. Sau đó, cô liên tục mút và liếm lấy đầu con cu đã cương ngổng và cứng đơ của Phúc, tay cô thì nắm lấy nó và liên tục sục lên xuống ra vào nơi miệng mình. Sự kích thích của Phục Thọ cũng khiến con cu của Phúc trở lên cứng và to lớn hơn bao giờ hết. Việc này đã tạo cho Phúc một cảm giác vô cùng sung sướng. Khi này, Phục Thọ cũng rời tay và miệng mình khỏi con cu của Phúc và Phúc lúc ấy mới bắt đầu thực hiện giai đoạn quan trọng nhất của cuộc tình. Phúc đưa con cu của mình tới cửa âm đạo đã ra khá nhiều nước của Phục Thọ và từ từ cắm sâu vào đó. Mặc dù đã sinh nở nhưng cửa âm đạo của Phục Thọ cũng khá se khít do lâu ngày chưa hề quan hệ. Phúc sau khi đã cắm gọn con cu của mình vào sâu bên trong cơ thể Phục Thọ thì nằm xuống, ôm lấy cô và bắt đầu nhấp nhổm để thực hiện động tác giao hợp. Thọ cũng ôm lấy chồng và hai vợ chồng bắt đầu thực hiện nghi thức thiêng liêng nhất của con người và truyền tinh truyền giống cho nhau để duy trì nòi giống.

Lúc này, Phúc và Thọ vẫn đang ôm nhau và lăn lộn trên đệm. Phúc không ngừng thụt ra thụt vào con cu của mình ở cửa âm đạo của Phục Thọ. Phía trên thì họ liên tiếp trao cho nhau những nụ hôn môi. Tốc độ làm tình tăng dần, Phục Thọ không ngừng rên lên những tiếng kêu thích thú. Phục Thọ cũng phải hết sức kiềm chế để tránh tiếng kêu bị quá to để khỏi kinh động tới chính thất là Đổng Bình.

Cuộc tình cứ thế diễn ra, hai vợ chồng liên tục làm tình mà không cần biết thời gian đã trôi qua thế nào. Tuy nhiên, cuộc vui nào thì cũng phải có lúc tàn, sức lực của Phúc cuối cùng cũng có hạn mà thôi. Cuộc tình kết thúc sau hơn hai mươi phút bằng việc Phúc trân mình xuất ồ ạt những dòng tinh trùng nóng bỏng, trắng đục và dẻo quánh vào bên trong tử cung của Phục Thọ. Người Thọ cũng cứng lại, ôm chặt lấy Phúc, cửa âm đạo không ngừng co rút để hút lấy toàn bộ tinh giống của Phúc vào bên trong cơ thể mình. Cô cũng cảm nhận rõ một luồng chất lỏng nóng ấm và đặc quánh được phun thẳng vào cơ thể mình. Phúc sau đó rút chiếc dương vật đã xụi lơ ra khỏi cửa mình của Phục Thọ rồi nằm xuống bên cạnh và ôm vợ mình. Thọ cũng ôm lấy chồng lặng yên không nói gì, chỉ nhìn chồng mình đầy âu yếm. Dường như, Phục Thọ đã cảm thấy rất may mắn khi đã được cứu sống và có một người chồng mới tuyệt vời như vậy. Hai vợ chồng ôm nhau nằm ngủ.

Đêm hôm đó, hai vợ chồng lại thức giấc và lại tiếp tục ân ái. Đang tuổi sung sức của cả hai, mới làm lần đầu rồi lại lần nữa được luôn. Thậm chí, sáng dậy, Phục Thọ cũng không ngại ngần mà làm tình bằng miệng cho Phúc sau lời đề nghị của chồng. Cô đưa cái miệng xinh đẹp của mình ngậm lấy con cu cương ngổng của Phúc rồi không ngừng mút lấy nó. Cô cũng không ngần ngại mà nuốt sạch toàn bộ dòng tinh trùng khi Phúc xuất tinh vào miệng cô. Dòng tinh dịch nhiều tới mức chảy ra cả khóe miệng của Phúc khi cô không nuốt kịp.

Thấm thoắt 15 năm lưu lạc, cưới 2 người vợ đều từng là phi tần, hoàng hậu của vua nhà Hán, lại có được 2 người con rồi. Cuộc đời của Trương Phúc cũng coi như là có may mắn trong hoàn cảnh éo le này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyện tình thời Tam Quốc
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện cổ trang, Truyện xuyên không
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/02/2024 19:49 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dân buôn đồ âm – Quyển 3
Thì ra một thời gian trước, Trương Hận Thủy có một hôm ban đêm bị tiêu chảy đã nương theo ánh trăng đi WC, khi đang ngồi nhà cầu hắn mơ hồ nghe thấy có người đang khóc. Nhưng tiếng khóc đứt quãng, mới đầu Trương Hận Thủy còn tưởng rằng là tiếng gió, liền không để trong lòng. Vừa kéo...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex Ma Quỷ Tuyển tập Dân buôn đồ âm
Nước mắt của suối
Thèm muốn Vân về đến nhà, cô bước vào nhà tắm để tắm vì rửa bát khiến mồ hôi dính vào người cộng thêm dâm thủy khi chứng kiến cuộc giao hoan vừa rồi làm cô khó chịu. “Tạch tạch tạch...” Dòng nước xối vào cơ thể kiều diễm của Vân. Vân ngắm chính mình trong gương, rồi thèm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Vú có sữa
Gấu em là thiên thần
Chủ nhật... 6h sáng, em đang phiêu du trên giường thì điện thoại réo inh ỏi, Dm muốn ném cmnl. Tiên sư thằng nào rảnh 6h sáng gọi điện cmnr. Nhấc máy lên xem thằng md nào thì.... Gấu is Calling: Anh nghe nè! Có chuyện gì mà gọi sớm thế? Dậy đi ông, hôm nay em được nghỉ! Dậy tập thể dục rồi đi ăn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba