Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cô gái Hà Nội » Phần 58

Cô gái Hà Nội

Phần 58

– Ơ, chị Uyên – cô bé ngạc nhiên.

– À… chào em, nay được Đ dẫn ra tận đây ăn sáng cơ à – Uyên kéo ghế ngồi đối diện, còn Nhi chỉ lặng lẽ ngồi cạnh chị, chẳng nói gì.

– Vâng, hi…

– Mọi chuyện giải quyết ổn thỏa rồi chứ? – Uyên tiếp lời.

– Dạ, may quá gặp được chị nên…

– Có gì đâu, cũng tại chị với Đ thân từ bé nên lắm lúc cũng hay đùa hơi quá. Hai người làm hòa với nhau là vui rồi.

– Vâng!

Tôi chẳng nói gì, chẳng biết mở đầu câu chuyện ra sao khi mà đối diện tôi, đôi mắt Nhi đang buồn rười rượi. Có lẽ, việc tôi có người yêu em đã sớm biết từ trước, chỉ có điều đến tận hôm nay em mới được tận mắt chứng kiến mà thôi. Chắc… tôi có thể hiểu được một phần cảm giác của Nhi – cảm giác yêu đơn phương. Đau khổ, dằn vặt, cô đơn, buồn tủi… tất cả mọi thứ. Và em… đang phải gánh chịu nó, chỉ một mình.

Không khí giữa bốn người càng lúc càng nặng nề, ngột ngạt. Cái nhìn xa xăm của Nhi, cái cười giả tạo của Uyên, tiếng nói nhẹ nhàng của NA cứ càng ngày càng xoáy sâu vào tâm trí tôi, đến độ chúng khiến tôi quay cuồng, mệt mỏi.

– Nhi – lấy hết dũng cảm, tôi gọi nhỏ.

– …

– Anh có thể nói chuyện riêng với em được không? – NA hơi bất ngờ nhìn tôi rồi nhìn N.

– Nói gì ạ? – Giọng N lạnh lùng, cắt đứt chút can đảm còn lại trong tôi.

– Anh muốn… – ngập ngừng – chỉ một chút thôi có được không?

– …

– Chắc nó ngại đấy, hì – Uyên cười – thôi mày ra kia nói chuyện với Đ đi.

– Em với chị Uyên ngồi ăn trước đi nhé, anh với Nhi nói chuyện chút rồi quay lại ngay – tôi vuốt mái tóc cô bé trấn an, có vẻ NA đã đoán ra được phần nào.

– Vâng… – mắt NA tỏ rõ sự lo lắng.

– Nhi… mình đi thôi.

Chiếc xe chầm chậm chạy trên đường, em ngồi cách xa tôi, bàn tay nhỏ nhỏ khẽ nắm hờ bên vạt áo tôi run run. Muốn mở lời với em, muốn dành một chút quan tâm nhỏ nhoi cho em để em có thể phần nào dịu đi khoảng tối trong lòng. Nhưng sao khó quá.

– Mình vào thôi.

Vẫn chẳng nói gì, giữa chúng tôi là một khoảng không vô tận.

Quán cafe lúc này khá vắng, chỉ có vài vị khách ngồi đơn lẻ với điếu thuốc hay lướt lướt chiếc điện thoại trên tay. Không gian ở đây không lớn lắm, từ bàn ghế, cách trang trí khá đơn giản, mộc mạc tạo cảm giác rất nhẹ nhàng, gần gũi. Điều đặc biệt là âm nhạc, ngay từ khi bước vào tôi gần như đã mê chúng – tiếng piano không lời dìu dịu, da diết khiến tôi bình tâm lạ.

Em chọn cho mình chỗ ngồi trong cùng – nơi có chiếc cửa kính nhỏ, bên ngoài là một khoảng không tĩnh mịch. Hàng cây chạy dài đến cuối đường, từng tán lá đã bắt đầu vơi đi đôi chút. Thi thoảng vài chiếc lá già nua, vàng úa chầm chậm rơi theo làn gió đầu thu.

– Nhi – tôi gọi nhỏ, kéo em lại với thực tại, hình như tâm trí em đang vởn vơ đâu đó ngoài kia. Nơi không có tôi.

– Uhm…

– Anh muốn nói chuyện với em.

– Vâng.

– Anh… anh xin lỗi.

– …

– Anh…

Tôi thật sự không biết nói với Nhi thế nào cả, cô ấy vẫn hướng ánh nhìn của mình về phía vô định. Khuôn mặt em nghiêng nghiêng, mái tóc mai chảy dài che đi mất làn da trắng mịn thời con gái, chỉ còn lại một khoảng nhỏ cho hàng lông mi dài đang chập chờn theo gió.

– Em yêu anh.

– … – trái tim tôi bất giác loạn nhịp.

– Em không biết từ khi nào, nhưng mỗi lần được nhìn thấy anh, bắt gặp ánh mắt của anh là trong em lại rung động, thổn thức.

– …

– Em chỉ dám nhìn anh từ xa, ngắm nhìn anh qua từng bức ảnh, từng dòng trạng thái trên mạng…

– …

– Lúc đầu gặp anh, em chả có cảm xúc gì, ấn tượng gì. Chỉ nghĩ anh cũng giống bao gã con trai khác mà em từng gặp… rồi dần dần nghe anh nói chuyện, nhìn nụ cười hiền của anh, tự nhiên trái tim em biết loạn nhịp… mỗi tối đi ngủ hay những lúc mệt mỏi, buồn phiền… hình ảnh của anh lại lấp đầy trong trí nhớ…

– Tình yêu lạ lắm đúng không anh? Cứ tự nhiên đến rồi tự nhiên gắn chặt lấy trái tim, nó điều khiển tất cả những dòng ký ức, mạch máu rồi nụ cười của em… đến nỗi nhiều lúc em tự hỏi “Nhi ơi, mày đâu mất rồi” – N cười, nụ cười đau đớn.

– Nhưng nhờ có nó mà em có động lực học, động lực thi đỗ đại học. Để làm gì anh biết không… để trái tim em được nhìn thấy anh, được khỏa lấp nỗi nhớ anh da diết.

– Chỉ có điều… anh vô tâm, anh xa vời quá… anh chẳng có gì là nhớ đến em cả. Em biết… ngay lần đầu gặp ở đây, trong anh em chỉ là cô em gái của đứa bạn thân không hơn không kém… nhưng em…

Cô ấy bắt đầu khóc, hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy nhau rồi run lên theo từng dòng nước mắt. Tôi vẫn ngồi vậy, chẳng làm gì, chẳng dám đưa tay lên lau nước mắt cho em… tôi sợ… tôi lại mang cho em hy vọng hão huyền. Em nhìn tôi, và tôi nhìn em… thật lâu… cảm tưởng xung quanh như ngừng lại, để tôi có thể lưu giữ lại khoảnh khắc ấy… khoảnh khắc người con gái trao cho tôi thứ tình cảm thiêng liêng nhất. Cô ấy thật chậm trôi qua… thật chậm tiến tới chỗ tôi, rồi thật chậm ngồi xuống bên tôi… đôi môi cô ấy từ từ chạm vào da thịt tôi thật lạnh. Giây phút ấy… đôi môi hồng ấy gần như bước qua tâm hồn tôi mất rồi…

– Cảm ơn anh – Nhi khẽ nói.

– Anh…

– Cảm ơn anh vì đã nghe em nói, cảm ơn anh vì đã cho em nhìn ngắm anh, cảm ơn anh vì cướp đi nụ hôn đầu của em, dù chỉ từ một phía… – nước mắt Nhi khẽ rơi trên vai tôi bỏng rát.

– Cô ấy thật đẹp… thật may mắn khi được thấy hai người ở bên nhau… cô ấy yêu anh nhiều lắm đấy, nhưng… không bằng em đâu – một nụ cười gượng gạo.

– Em sẽ không tranh giành tình cảm của anh đâu… vì như thế… nếu em có được anh… thì chẳng khác nào em trao nỗi nhớ, nỗi cô đơn, nỗi dằn vặt của mình cho cô ấy… như thế thì ác lắm đúng không anh… em sẽ cứ yêu anh như vậy thôi… thi thoảng nghe thấy giọng của anh, nhìn ngắm những bức ảnh của anh… là đủ với em rồi… em đã quen với yêu đơn phương, em vẫn sẽ sống tốt đúng không anh?

– Anh xin lỗi, anh không biết là em… – ngón tay cô ấy khẽ chạm lên môi tôi.

– Anh đâu có lỗi, tình yêu chẳng bao giờ có lỗi cả… lỗi là ở em thôi.

– Đừng như vậy… anh không xứng đáng với tình cảm của em. Anh quá nhỏ bé so với tình yêu của em… anh quá vô tình so với nỗi nhớ của em… đừng dành cho anh thứ tình cảm quá lớn này… anh không thể bù đắp cho em được.

– Không… chỉ là trong tim anh đã có người con gái khác mà thôi. Anh rất yêu cô ấy đúng không?

– Ừ… anh yêu cô ấy.

– Cho em được ôm anh một lần được không anh? Chỉ một chút thôi – Nhi nhìn tôi với đôi mắt long lanh, đầy nước mắt.

– Uhm…

Và cô ấy ôm tôi thật… từ hơi thở, hơi ấm của Nhi phả vào tôi đều đặn, cố gắng len lỏi qua cơ thể lạnh nhạt của tôi, xuyên qua làn da mỏng manh rồi dừng lại ở đó… thật lâu. Vai em lại bắt đầu run rẩy…

Bạn đang đọc truyện Cô gái Hà Nội tại nguồn: http://truyensextv2.com/co-gai-ha-noi/

Để em lại phía sau, tôi phóng xe đi dưới ánh nắng nhạt màu mùa thu. Xa dần, xa dần như khoảng cách giữa tôi và cô ấy…

– “Mình về thôi.

– Em muốn ngồi ở đây, anh cứ về trước đi.

– Nhưng em.

– Em không sao, lát em gọi cho chị Uyên, anh đừng lo, hì.

– Uhm… vậy anh đi trước nhé.

– Vâng… tạm biệt anh.

– …”

Về đến quán ăn, tôi lặng lẽ tiến lại chỗ ngồi. Trên bàn chỉ có bát bún của Uyên đã vơi đi hơn nửa.

– Anh… – NA nhìn tôi lo lắng.

– Ừ… em ăn chưa?

– Em chưa… em đợi anh rồi mới ăn.

Ngồi xuống cạnh cô bé.

– Nhi…

– Tôi biết rồi, thôi tôi về trước đây tí hai người về sau nhé.

– Ừ.

Bóng dáng cô bạn tôi khuất dần sau làn xe đông đúc.

– Anh ăn gì để em gọi – NA lay tôi.

– Uhm… anh thế nào cũng được.

– Ơ…

– À… cho anh bát bún cá đi – cố gắng lấy lại tâm trạng, tôi không muốn phá hỏng chuyến đi chơi của hai đứa.

– Hi… chị ơi em hai bún cá ạ.

– Hừm… sao em không ăn trước đi, chờ anh làm gì. Đói thì sao? – Tôi cốc nhẹ vào trán cô bé.

– Kệ em, em thích ăn cùng anh cơ… chờ anh thì em có đói cũng được hi.

– Thật ngốc… – tôi thở dài.

– Anh sao vậy?

– Hử… à… không có gì, thôi ăn đi cho nóng… ngốc.

– Xí.

Gần trưa, hai chúng tôi mới rời quán. Trời lúc này nắng gắt hơn đôi chút, từng tia nắng vàng vọt cố xuyên qua từng đám mây, kẽ lá rồi đậu ngay ngắn trên mặt đường mờ nhạt. Cứ đi được một đoạn chúng lại chạy lên xe, lên cơ thể tôi và NA khiến cả hai đứa than thở, bàn tán rộn cả bóng cây.

Chuyến hành trình của hai đứa gần như không có điểm dừng, hết hồ Gươm đến Hồ Tây, từ cầu Nhật Tân sang cầu Long Biên… mặc cái nắng cái gió phủ đầy trên lưng. Cô bé cười nhiều lắm, nụ cười hồn nhiên đầy yêu thương. Có lẽ sau lần giận nhau, đây là lần em hạnh phúc nhất. Chẳng cần những cái ôm, chẳng cần những nụ hôn nồng nàn, chỉ cần em ngồi sau, tôi cầm lái đưa nhau đi hết những con đường rộn rã tiếng cười là đủ rồi.

Dừng chân giữa cầu Long Biên, em ôm cánh tay tôi ngước tầm mắt ra phía xa, chẳng nói gì. Để thời gian chầm chậm trôi, dòng người hối hả ngược xuôi chạy xe về nhà cho kịp tối. Hai đứa vẫn đứng vậy, dựa vào nhau… thật lâu…

– Nhi yêu anh đúng không? – Cô bé lên tiếng, tay vẫn ôm tôi thật chặt.

– Ừ…

– Vậy anh…

– Anh yêu em… – tôi nhìn em trìu mến, nghịch ngợm má em, chiếc mũi xinh xắn của em.

– Em cũng yêu anh…

– Đừng rời xa nhau nhé.

– Dạ…

Hiện tại.

– Anh… – tiếng Nhung nhỏ nhẹ truyền vào tôi.

– Ưm… em… em… tỉnh rồi à… em có sao không… có đau ở đâu không… anh… anh – tôi cuống cuồng ngồi dậy, đôi bàn chân tê buốt, tay tôi khẽ chạm lên gò má nhợt nhạt của N.

– Em không sao… anh ngồi lên đây – N kéo tôi, tay đập nhẹ lên mặt giường yếu ớt.

– Anh… – tôi nhăn nhó.

– Anh… anh sao thế – mặt em biến sắc.

– À… tại anh ngồi lâu quá nên… tê chân ấy mà… hì.

– Thật là… – N bụm miệng cười.

– Em không giận anh chứ?

– Giận? Em không giận anh… anh biết mà…

– Bởi vì anh…

– Em biết mà… tình cảm không thể gượng ép, nhưng em tin rồi anh sẽ quay về bên em.

– …

Một khoảng lặng giữa hai đứa, lời em nói khiến tôi như chết lặng… tôi nhìn em từ mái tóc, đôi mắt, đôi môi… tất cả những gì tôi có thể nhớ. Mọi thứ vẫn vậy, vẫn như ngày đầu tôi gặp em, chỉ có tôi là thay đổi… Tôi khiến đôi mắt em thêm mệt mỏi, khiến đôi môi em thêm nhợt nhạt và ít cười, khiến mái tóc em không còn tự do như trước. Cầm bàn tay yếu ớt của em, tôi đặt chúng lên má, đặt chúng lên dòng nước mắt của tôi đang chảy dài.

– Anh còn yêu em không? – Nhung cũng khóc.

– …

– Có mà đúng không?

– …

– Nói với em là có đi…

– …

– Anh nói đi…

– Nói làm sao hả em… anh làm sao để hàn gắn lại trái tim em đây… anh làm sao có thể làm mờ đi những giọt nước mắt trên má em đây… anh làm sao có thể lấp đi những nỗi đau, nỗi cô đơn mà em từng phải chịu. Anh tồi lắm, anh sợ… sợ lại có ngày rời xa em lần nữa… lại khiến em đau khổ. Em chịu đựng quá đủ rồi…

– Anh ác lắm.

Nhung ngồi bật dậy, giật mạnh tay em khỏi má tôi, quay lưng đi làm vài giọt nước mắt chạm nhẹ lên tóc tôi vỡ vụn.

– Chị Nhung!

– Chị đi đâu vậy, trời ơi, chị Nhung.

– Anh Đức… anh làm cái gì vậy, chạy theo chị ấy đi. Chị ấy đang ốm anh có biết không hả?

– Anh Đức!

Những mảnh vụn ký ức, những mảng trời đêm đen kịt hình như chúng giống nhau thì phải… đều mang cho mình một màu đen huyền bí. Càng cố nhìn, càng cố tìm ta lại càng vô vọng. Vào mùa đông chúng lại càng khó hơn, bởi mùa đông chẳng bao giờ có sao – những tia hy vọng lé loi. Nhưng giờ đang là mùa hè mà, trời đêm sao sáng lắm… ánh sáng tuy nhỏ nhoi nhưng rất đẹp… đẹp như đôi mắt của em vậy…

Tôi chạy đi tìm em, tìm ngôi sao của đời mình. Mặc kệ những tiếng còi xe, mặc kệ những lời chửi bới tôi vẫn tìm…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Cô gái Hà Nội
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/10/2018 03:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Kẻ thất lạc - Tác giả 69deluxe
Kết thúc hay khởi đầu Cùng thời gian, tại Hiệp hội Tu chân An Nam... Bên trong không gian rộng lớn hình mái vòm giữa có một giếng trời hình tròn nhìn lên thấy được cả bầu trời. Nơi đây bất kỳ một tu chân giả nào từng đặt chân đến Hiệp hội Tu chân An nam đều biết. Nó là nơi hành quyết ma...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện sex cô giáo Truyện xã hội
Ba chồng cưỡng dâm con dâu
Trình Dương nhìn người con gái đẹp đẽ như thiên thần trên trời, tinh khiết đến nỗi không ai muốn vấy bẩn, nhưng dáng người lại đầy khêu gợi nóng bỏng, hắn rất muốn rất muốn mau chóng đặt cô dưới thân, hành hạ, dùng mọi thủ đoạn để chà đạp, nhuốm bẩn vẻ tinh khiết của cô gái...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Truyện bóp vú Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex ngoại tình
Dì Lan - Tác giả Kally Kun
Tết cổ truyền mỗi năm 1 lần, tết mang đến cho con người ta cảm giác vui tươi, có gì đó mong chờ một năm thành công, tràn ngập hạnh phúc và vui vẻ... Những bài hát xuân đâu đâu cũng nghe thấy đã rất quen thuộc nhưng sao giờ lại hay đến lạ... Tí tách... tí... tách... tí tách... tí tách... Xuân...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ dì Đụ máy bay
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba