Lạc Nam nhìn phiến sa mạc mênh mông trước mặt nở nụ cười.
Nhằm truy tìm Lân Chấn, hắn buộc phải băng qua phiến sa mạc này để có thể đến Tứ Luyện Sơn, nơi Lân Chân và vị sư phụ đang bế quan đột phá Chí Tôn kia của hắn tu luyện.
Nhớ đến những năm trước, khi Lạc Nam chiến đấu cùng Trầm Lang của Trảm Thiên Môn ở phạm vi phụ cận sau đó lan đến sa mạc, hắn từng bị một đám quân đội Thiên Yết Tộc chặn đường.
Bởi vì chấn động chiến đấu quá lớn, Lạc Nam vô tình làm hư hại hoàn cảnh ở sa mạc này nên bị đám Thiên Yết Tộc kéo đến hỏi tội.
Nhưng sau đó dù rằng hắn đã sử dụng Không Gian Đỉnh và Linh Thổ Đỉnh để chữa trị, khôi phục hoàn cảnh như cũ, đám Thiên Yết Tộc lại tham lam nhắm vào Dị Thổ và Bá Vũ Điện của hắn.
Rơi vào đường cùng, Lạc Nam chỉ có thể cùng lúc kích nổ 50 cái Bỉ Ngạn Hoa và ngọc bội ẩn chứa công kích của Hải Long Đại Trưởng Lão rồi vừa đoạt hồn vừa bỏ chạy, nổ chết vô số sinh linh, gần như quét sạch đội quân đó của Thiên Yết Tộc, ngay cả tên tướng quân Thánh Đế cũng là dữ ít lành nhiều.
Mà hiện tại một lần nữa trở về nơi này, Lạc Nam từ trí nhớ của Thú Thành Chủ Lân Mạnh biết được Thiên Yết Tộc chỉ là một chủng tộc ỷ mạnh hiếp yếu mà thôi, lại cực kỳ e sợ cường giả.
Kẻ mạnh nhất của Thiên Yết Tộc là tộc trưởng có tu vi Thánh Đế Hậu Kỳ, dưới trướng chỉ có vài tên cường giả tu vi Thánh Đế.
Lân Chấn vì là đồ đệ của nhân vật sắp đột phá Chí Tôn, toàn bộ Thiên Yết Tộc xem hắn chẳng khác nào thượng khách, mỗi lần hành tẩu ngang qua Thiên Yết Sa Mạc đều có mỹ nhân của Thiên Yết Tộc đích thân hộ tống, nịnh nọt vô cùng.
Vậy nên vì không muốn dây dưa thêm phiền, Lạc Nam đề nghị Thủy Triều Tịch và Lạc Hà cùng phóng thích khí thế cường giả.
Một nàng là Thánh Hồn Đế Hậu Kỳ, một nàng là Thánh Đế, tin rằng cũng sẽ đủ chấn nhiếp Thiên Yết Tộc, không chặn đường bọn họ băng qua sa mạc nữa.
Bất quá hình như hắn đã lầm…
Chỉ mới đặt chân vào sa mạc, toàn bộ mặt cát bên dưới đã sôi lên sùng sục như nước đun, dường như dưới lòng đất đang có hàng nghìn ngọn núi lửa đang hoạt động.
Theo sau đó, hàng nghìn cá thể Thiên Yết Tộc từ cát trồi lên, nửa thân trên là người, nửa thân dưới là bọ cạp, với từng cái đuôi thẩm thấu kịch độc dữ tợn sẵn sàng xuyên thủng tiêu diệt con mồi.
Cầm đầu là một tên có phần thân người là nam tử trung niên diện mục âm trầm lạnh lẽo, phần thân bò cạp màu đỏ rực như máu thay vì màu đen kịch như đồng loại, hắn cũng là Thiên Yết Tộc Trưởng với tu vi Thánh Đế Hậu Kỳ cấp cường giả.
Hơn nữa còn là Thiên Yết Biến Dị – Huyết Độc Thiên Yết.
Nghe nói chỉ cần để một giọt máu hay một giọt độc của Huyết Độc Thiên Yết trúng vào, dù là Thánh Đế cũng ngay lập tức hóa thành thây khô, cực kỳ đáng sợ.
Lạc Nam đảo mắt nhìn qua, chỉ thấy dưới trướng Huyết Độc Thiên Yết có hai tên Thánh Đế Trung Kỳ và hai tên Thánh Đế Sơ Kỳ, hàng chục tên Thánh Hoàng, trăm tên Thánh Vương và hàng nghìn Thánh Tướng trở xuống đến cấp Đại Thánh.
Có thể nói tu vi của Lạc Nam lúc này chỉ sánh ngang một tên lâu la tiểu tốt bên phía Thiên Yết Tộc.
Bởi vậy ánh mắt của đám Thiên Yết từ đầu đến cuối đều chưa từng thèm để ý đến Lạc Nam, ngược lại chỉ tập trung vào Thủy Triều Tịch và Lạc Hà.
Huyết Độc Thiên Yết cũng phóng thích khí tức khóa chặt lấy hai nữ nhân, lạnh giọng mở miệng:
“Các vị vô duyên vô cớ xâm nhập địa bàn của chúng ta có ý đồ gì?”
Huyết Độc Thiên Yết và tất cả tộc nhân của hắn đều tập trung vào hai nữ nhân, bởi vì theo bọn hắn chỉ có hai nàng là đủ tư cách nói chuyện.
Nào ngờ hai nữ không nói lời nào, chỉ đưa ánh mắt chờ đợi về phía Lạc Nam.
Tình huống này khiến tròng mắt Huyết Độc Thiên Yết hơi co lại.
Hai vị Nữ Thánh Đế phải chờ đợi một tên Đại Thánh mở lời, chẳng lẽ tên tiểu tử này là một con ông cháu cha nào đó?
“Không có ý đồ gì cả, chỉ muốn đi nhờ đường một chút mà thôi.” Lạc Nam nhún vai đáp:
“Chúng ta chỉ cần băng qua sa mạc này là được, không có hứng thú động chạm với các vị.”
Thấy Lạc Hà và Thủy Triều Tịch thật sự để Lạc Nam đứng ra nói chuyện, Huyết Độc Thiên Yết dám khẳng định thân phận tiểu tử này không hề đơn giản, vì vậy cũng kiên nhẫn mở miệng:
“Nhưng thật đáng tiếc, hiện tại chúng ta không thể để các ngươi đi qua nơi này.”
“Tại sao?” Lạc Nam nhướn mày.
“Tóm lại là không được!” Thái độ Huyết Độc Thiên Yết cực kỳ kiên quyết.
“Haha, còn không phải là các ngươi muốn nịnh nọt lão già sắp đột phá Chí Tôn kía sao? Không để bất kỳ ai đến Tứ Luyện Sơn làm phiền hắn.” Lạc Nam cất giọng cười trêu tức.
“Hừ, nói đã biết vậy còn không mau cút đi?” Huyết Độc Thiên Yết bị nói trúng tim đen, thẹn quá hóa giận quát:
“Nhân vật sắp thành Chí Tôn các ngươi đắc tội nổi sao?”
KENG!
Chỉ là hắn vừa dứt lời, từ trên bầu trời đã giáng xuống một đạo kiếm khí mang tính hủy diệt, ẩn chứa sức mạnh tuyệt đối của Thánh Đế Viên Mãn cấp cường giả.
“Làm sao có thể?” Huyết Độc Thiên Yết hoảng sợ gầm lên.
Tốc độ xuất kiếm của Thánh Đế Viên Mãn quá nhanh, lại thêm yếu tố bất ngờ, Huyết Độc Thiên Yết thậm chí chưa kịp chứng minh thực lực liền đã bị chém bay.
Thân người và thân bò cạp của hắn tách thành hai mảnh, lượng máu đen kịch thấm đẫm kịch động lan tràn xuống mặt cát liền ăn mòn sạch sẽ, tạo thành vô số cái thung lũng khổng lồ.
“AAAAA.”
Mà một đám tộc nhân của Thiên Yết Tộc cũng xem như xui xẻo, bị độc từ chính cơ thể tộc trưởng nhà mình lan tràn ra độc chết, gào khóc thảm thiết, mùi vị tử vong nồng đậm bao phủ chiến trường.
Lạc Nam và hai nữ nhân cũng là nuốt một ngụm nước bọt, trợn mắt há hốc mồm nhìn Nhàn Văn Đạo Sĩ vừa mới xuất thủ.
Chiến lực của đại trưởng lão Chí Tôn Thế Lực thật sự khác biệt, một kiếm đơn giản nhưng lại như lôi lệ phong hành, trực tiếp quét ngang lượng lớn con mồi cường đại.
“Đạo sĩ, chẳng phải ngươi nói sẽ không xen vào ân oán cá nhân của ta sao?” Lạc Nam bất ngờ hỏi.
“Đây không phải ân oán cá nhân của tiểu hữu, đám bò cạp này dám cản đường chúng ta, làm chậm trễ tốc độ trở về Kiếm Châu, rõ ràng là cố ý gây sự với bần đạo, tội đáng chết.” Nhàn Văn Đạo Sĩ thản nhiên nói.
Lạc Nam nghe mà chép miệng, không hổ danh là nhân vật có thể ngao du thiên hạ nha, khi cần tàn nhẫn liền sẽ không chút lưu tình, ra tay sát phạt cực kỳ quả quyết.
“Khốn nạn… nếu biết các ngươi có Thánh Đế Viên Mãn, làm sao ta dám ngăn cản?”
Huyết Độc Thiên Yết sắc mặt trắng bệch thì thào, sức sống rất ương ngạnh, bị chém làm đôi vẫn không chết, một đám tộc nhân thì sợ hãi cùng cực, ngay cả mấy tên đạt đến Thánh Đế cũng là tràn đầy kiêng kỵ nhìn lấy Nhàn Văn Đạo Sĩ.
“Nếu đã lỡ động thủ rồi, vậy giết sạch luôn đi!” Lạc Nam thản nhiên nói:
“Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc mà…”
Hắn đã rút kinh nghiệm sau vụ việc tên Lân Chấn.
Lần đó ở Trân Bảo Lâu, nếu hắn quyết đoán tìm cách tiêu diệt Lân Chấn sau khi xảy ra mâu thuẫn thì có lẽ đã không phát sinh phiền toái liên quan đến hai tên Sát Long Vệ.
Một tiểu nhân vật không đáng chú ý như Lân Chấn còn có thể âm thầm cắn lén sau lưng, chỉ cần Lạc Nam lơ là một chút là khiến hắn và người thân bên cạnh hắn gánh lấy hậu quả nặng nề huống hồ gì là đám Thiên Yết Tộc tính cách tham lam, ỷ mạnh hiếp yếu, nịnh nọt cường giả?
Vậy nên nếu Nhàn Văn Đạo Sĩ đã quyết định xuất thủ, Lạc Nam cũng không bỏ qua cơ hội đề nghị làm thịt sạch sẽ.
“Tốt!” Nhàn Văn Đạo Sĩ một lời đáp ứng.
Thế là bốn người như hổ nhập bầy cừu, bắt đầu trắng trợn tàn sát.
Chủ yếu là Nhàn Văn Đạo Sĩ và hai nữ nhân ra tay, còn Lạc Nam thì vừa mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn thi triển Đoạt Hồn, vừa tranh thủ lấy ra Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ cầm trong tay, liên tục thu gom Linh Hồn thu vào bên trong nó.
Linh Hồn của đám kẻ thù sau khi chết cũng là một loại nguyên liệu có thể dùng kích hoạt Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ hoạt động, vừa tiết kiệm được Hồn Thạch Nhũ, vừa bổ sung đầy đủ lực lượng của nó, để khi cần đến có thể kích hoạt và sử dụng kiện Chí Bảo này ngay lập tức.
Trước sự cướp đoạt trắng trợn của Lạc Nam, linh hồn của toàn bộ Thiên Yết Tộc đều rơi vào tay hắn, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ nhanh chóng được nạp đầy năng lượng, còn tu vi Hồn Tu của hắn cũng cuồn cuộn đề thăng.
Đại Hồn Thánh Trung Kỳ, Đại Hồn Thánh Hậu Kỳ, sánh ngang tu vi Thể Tu.
“Sảng khoái!” Lạc Nam hào hứng hét dài một tiếng, tâm trạng vui sướng vô cùng.
Như vậy chỉ cần đến Kiếm Châu, thành công luyện hóa Vĩnh Hằng Thuộc Tính gia tăng tu vi Nguyên Tu nữa là đủ điều kiện mở ra đạo thứ hai bên trong Lục Đạo Luân Hồi Tâm.
Âm thầm hài lòng, hắn bước đến trước mặt tên Huyết Độc Thiên Yết đã trút xuống hơi thở cuối cùng, Lạc Nam đặt tay lên đỉnh đầu nó, một lần nữa niệm Nô Hồn Thuật.
Không lâu sau đó, chỉ thấy một hư ảnh linh hồn với hình thù của Huyết Độc Thiên Yết đã hiện ra, hướng Lạc Nam quỳ gối dập đầu, trung thành nói:
“Tham kiến chủ nhân!”
“Không tệ, ngươi là U Hồn Nô Lệ thứ hai của ta!” Lạc Nam nhếch miệng cười tà.
Môn Nô Hồn Thuật đổi được từ Tu La Giáo này quá mức hữu hiệu, có thể luyện hóa Linh Hồn của địch nhân sau khi chết trở thành U Hồn Nô Lệ, trung thành tuyệt đối với người thi thuật, còn lưu lại một nửa chiến lực so với hồi còn sống.
Lạc Nam đã sở hữu hai tên U Hồn Nô Lệ, một là Lân Mạnh, hai là Huyết Độc Thiên Yết này, tất cả đều là Thánh Đế Hậu Kỳ, một nửa sức mạnh của Thánh Đế Hậu Kỳ cũng là tương đối khá rồi.
Thủy Triều Tịch cũng giống như Lạc Nam, nàng đã thu mấy tên trưởng lão của Thú Nhân Thành và Thiên Yết Tộc làm U Hồn Nô Lệ, số lượng U Hồn Nô Lệ đạt đến 6 tên rồi.
Giải quyết xong Thiên Yết Tộc, phiến sa mạc này cũng trở thành nơi vô chủ, Lạc Nam tranh thủ vơ vét tất cả tích lũy và tài sản của bọn chúng.
Làm xong tất cả, hắn mới đưa mắt nhìn về đường chân trời phía xa, nơi loáng thoáng có thể chứng kiến hư ảnh bốn ngọn núi mờ mờ ảo ảo…
Nở một nụ cười thấm đẫm sát khí.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensextv2.com/con-duong-ba-chu-quyen-11/
Tứ Luyện Sơn là một ngọn núi có hình thù kỳ lạ, chỉ có một chân núi nhưng càng lên cao càng phân tách ra thành bốn đỉnh núi riêng biệt.
Mà cũng nhờ vào bốn đỉnh núi như bốn cột trụ chống trời, Ngục Phật Thánh Đế từ lầu đầu nhìn thấy liền lựa chọn nơi này trở thành địa phương lý tưởng để mình đột phá Chí Tôn.
Bởi vì hắn sở hữu một loại trận pháp cao cấp đạt đến Cửu Tinh Thánh Trận có tên gọi Tứ Đại La Hán Trận, khi lập ra trận pháp liền ứng với bốn đỉnh núi sừng sững của Tứ Luyện Sơn, uy lực trận pháp nhờ vậy tăng mạnh.
Ngục Phật Thánh Đế bế quan tu luyện ở trung tâm của bốn ngọn núi, lại có Tứ Đại La Hán Trận phòng hộ bên ngoài, có thể nói là cực độ an toàn, trừ khi đích thân Chí Tôn xuất thủ, bằng không ngay cả Thánh Đế Viên Mãn cũng khó lòng phá nát Tứ Đại La Hán Trận của hắn.
Có thể thấy bất kỳ vị Thánh Đế Viên Mãn cường giả nào đều cẩn thận đến cực điểm đối với quá trình đột phá Chí Tôn của mình, ngay cả Ngục Phật Thánh Đế cũng không ngoại lệ.
Bởi vì tất cả bọn hắn đều hiểu rằng Chí Tôn chính là cột móc và giai đoạn quan trọng nhất quyết định tiềm lực và căn cơ để một cường giả được đánh giá đủ khả năng mơ đến cánh cửa của Cấm Kỵ hay không.
Đừng tưởng rằng đột phá Chí Tôn là bước vào tầng lớp cao cấp của Nguyên Giới.
Chí Tôn cũng có phân chia mạnh yếu, nếu như nóng lòng đột phá mà chọn đại một loại Chí Tôn Pháp Tướng tầm thường, hoặc đơn giản chỉ đặt mục tiêu cả đời đột phá đến Chí Tôn là đủ, vậy thì ngươi sẽ biết thế nào là ác mộng nếu chẳng may đụng phải những Chí Tôn có tiềm năng chạm đến biên giới của Cấm Kỵ.
Đôi khi chỉ cần một chiêu, Chí Tôn có thể trấn sát Chí Tôn.
Mà ở trong mắt các Cấm Kỵ trong truyền thuyết kia, Chí Tôn chỉ là nhập môn mà thôi.
Bên dưới Chí Tôn, ngay cả tư cách để bọn hắn đánh giá cũng không có.
Mà hiển nhiên vị Ngục Phật Thánh Đế này rất quyết tâm trở thành một Chí Tôn cường đại, nên quá trình mà hắn bế quan đột phá diễn ra cực kỳ cẩn trọng.
Ngay cả tọa kỵ kim đồ đệ là Lân Chấn cũng không được phép tiến vào Tứ Đại La Hán Trận, chỉ có thể ở bên ngoài chờ đợi sai khiến từ bên trong truyền ra mà thôi.
Lúc này Lân Chấn có chút lười biếng hiện ra bản thể là một con Kim Lâm Thú, dáng vẻ oai vệ nằm trên một hòn dã sơn, đưa mắt nhìn về phía trung tâm Tứ Luyện Sơn một cách cuồng nhiệt.
Chỉ cần Ngục Phật Thánh Đế thành công bước vào Chí Tôn, toàn bộ thiên địa Lân Chấn cảm thấy mình có thể đi ngang, có sư phụ cường đại làm chỗ dựa không sợ bất kỳ kẻ nào nữa.
Bất quá Lân Chấn không hề hay biết, một con quạ đen đậu trên cành cây cách đó không xa, tưởng chừng bình thường vô hại lại đang nhìn chằm chằm lấy hắn.
Thông qua tầm nhìn mà Xích Nha Hắc Ám truyền về, Lạc Nam ở cách vị trí Tứ Luyện Sơn vài vạn dặm nở nụ cười lãnh khốc.
Hắn chậm rãi đứng giữa thiên không, màn đêm che phủ, ánh trăng dẫn lối, Lạc Thần Cung như tập hợp tất cả tinh tú lộng lẫy nhất thế gian lẳng lặng xuất hiện.
Lạc Nam nắm lấy thân cung.
Trong khoảnh khắc Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, Không Gian Chi Lực, Thời Gian Chi Lực cùng lúc được điều động.
“Lạc Thần Nhất Tiễn!”
Bá Lực trạng thái toàn thịnh ngưng tụ thành một mũi tên khủng bố theo động tác kéo căng dây của Lạc Nam.
Bắc Đẩu Thất Tinh chiếu rọi mà xuống.
OÀNH!
Lạc Thần Cung bạo phát Tiễn Thế, kết hợp với Sát Thế và Chiến Thế của chủ nhân dung nhập vào mũi tên, không gian xung quanh cũng phải vì đó mà run rẩy.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, Cấm Kỵ Chi Nhãn đồng loạt mở ra, uy nghiêm vô thượng.
Trong ánh mắt kinh dị của Thủy Triều Tịch mấy người, Lạc Nam buông dây.
XOẸT!
Không Đạo Na Di trực tiếp mở ra, một tiễn tất sát xuyên thấu bắn vào, bỏ qua vạn dặm không gian.
Chưa dừng lại ở đó, sau khi từ Không Đạo Na Di xuyên phá không gian, một tiễn này lại được Dịch Chuyển Tức Thời đến thẳng vị trí đầu lâu của mục tiêu ở trong tầm ngắm.
Lân Chấn một hơi thở trước còn thong thả ung dung, ngay hơi thở sau liền cảm giác như có tử thần đòi mạng.
PHỐC!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 11 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/07/2023 15:39 (GMT+7) |