Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường bá chủ – Quyển 16 » Phần 101

Con đường bá chủ - Quyển 16 - Tác giả Akay Hau


Update Phần 107

Phần 101

Thanh âm vừa dứt, chỉ thấy Cực Luân lấy ra một viên trân châu khổng lồ to ước chừng hai người trưởng thành mới có thể ôm trọn…

Trân châu không phải màu trắng đơn thuần, mà bên trong còn có năm loại màu sắc ứng với năm loại thuộc tính.

“Ồ, đây chính là Ngũ Hành Trân Châu, nguyên liệu luyện khí đẳng cấp Thần Đạo Hạ Phẩm?” Ánh mắt Cửu Hành Đạo Chủ hơi sáng lên.

“Đồ tốt…” Dị Hành Đạo Chủ gật gù vuốt cằm.

Cực Luân nghe vậy dương dương đắc ý nhếch mép nhìn Lạc Nam, ôm lấy Ngũ Hành Trân Châu đưa đến trước mặt Đạo Hành Điện Chủ cung kính nói:

“Viên trân châu này có niên đại hàng triệu năm mới được kết tinh thành, hơn nữa cực kỳ quý hiếm, tìm khắp Đạo Hải không vượt quá số lượng một bàn tay, có thể dùng làm nguyên liệu luyện chế Thần Bảo, Thần Binh ứng với ngũ hành thuộc tính, mong Điện Chủ không chê.”

Lời của Cực Luân chính là sự thật, bởi lẽ ngay cả tại thế lực lớn như Hải Thần Đảo cũng chỉ có duy nhất một viên Ngũ Hành Trân Châu mà thôi, lần đầu gặp mặt đã mang ra tặng lễ… đủ thấy ra tay cực kỳ hào phóng.

Đối với thế lực chủ tu các loại thuộc tính như Đạo Hành Điện, Ngũ Hành Trân Châu thậm chí có giá trị hơn hẳn các loại vật phẩm khác.

Ngay cả Cực Hải Đạo Chủ và Cực Hải Phu Nhân cũng tiếc đứt ruột… bất quá Cực Luân nhiều lần cầu khẩn, bọn họ cũng đành mềm lòng cho hắn.

Đạo Hành Điện Chủ nhìn thoáng qua Ngũ Hành Trân Châu, ánh mắt cũng không có quá nhiều biến động, chỉ nhàn nhạt nói:

“Đa tạ ý tốt của ngươi, bất quá lần đầu gặp mặt… quan hệ giữa đôi bên còn chưa thân thiết đến mức nhận lễ vật, mong ngươi thu lại đi.”

“Nhưng mà…” Cực Luân sắc mặt hơi đổi, nửa muốn thu hồi nửa lại không muốn.

Bản thân hắn cũng rất tiếc khi phải đem Ngũ Hành Trân Châu ra tặng, nhưng lại ước gì Đạo Hành Điện Chủ thu nhận để thiếu ân tình của mình, từ đó tạo tiền đề cho phép kết giao với Khương Lê.

Đúng lúc này, Lạc Nam tiến lên một bước cười tủm tỉm hỏi:

“Nhạc phụ đại nhân, không biết nhạc mẫu đâu rồi? Lễ vật lần trước tiểu tế đưa tặng có làm bà ấy hài lòng?”

“Xú tiểu tử.” Đạo Hành Điện Chủ thầm mắng một tiếng, tên tiểu tử thúi này đúng là khôn ngoan.

Vừa rồi mình vừa từ chối Cực Luân với lý do chưa thân nên không nhận lễ vật, hắn liền cố ý hỏi để khoe khoang việc đã tặng lễ cho thê tử của mình, chứng tỏ quan hệ của hắn với “nhạc mẫu” đã sớm vô cùng mật thiết.

Quả nhiên nghe Lạc Nam hỏi như vậy, sắc mặt của Cực Luân trở nên có phần khó coi.

“Nàng đang bế quan, dự định đột phá tiểu cảnh giới.” Đạo Hành Điện Chủ trả lời thật, cũng không phủ nhận cách xưng hô của hắn.

“Như vậy thật quá tốt, để chúc mừng nhạc mẫu sắp đột phá… tiểu tế có chuẩn bị một món quà để nhạc phụ và nhạc mẫu cùng thưởng thức.” Lạc Nam cười hề hề, từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một chiếc hộp gỗ cổ xưa tỏa ra hương thơm dễ chịu.

Đám người đưa mắt nhìn, Lạc Nam nhẹ nhàng mở hộp ra, bên trong thình lình chính là bộ ấm chén gồm một ấm trà và sáu chiếc chén nhỏ.

Điểm đặc biệt nằm ở chỗ, trên thân ấm trà có điêu khắc lấy họa tiết ngọn lửa, sóng nước, đại địa, rừng cây, bóng tối, quang minh, sấm chớp, giọt máu… tương ứng với đầy đủ tất cả thuộc tính.

Mà sáu chiếc chén nhỏ lại có hai màu sắc đan xen là trắng và đen, tượng trưng cho âm dương lưỡng cực.

Xung quanh bộ ấm chén tỏa ra Quy Tắc Chi Lực cực kỳ tinh thuần, hơn nữa còn là Thần Đạo Hậu Kỳ Quy Tắc.

Sắc mặt Cực Luân kịch biến, dù là kẻ ngu thì hắn cũng đủ kiến thức để nhận ra sự bất phàm của bộ ấm chén này.

“Ực…” Cửu Hành Đạo Chủ và Dị Hành Đạo Chủ nuốt một ngụm nước bọt.

Ngay cả vẻ mặt bình thản của Đạo Hành Điện Chủ cũng trở nên hứng thú.

Lạc Nam âm thầm cười trộm, hắn có Khương Lê làm nội gián… làm sao không biết sở thích của vị nhạc phụ này chính là uống trà?

Nhìn dáng vẻ thư sinh nho nhã, phong thái phiêu dật của Đạo Hành Điện Chủ hoàn toàn khác biệt một trời một vực với Chân Võ Đạo Chủ, nếu Chân Võ Đạo Chủ là kẻ cuồng rượu, thì Đạo Hành Điện Chủ chính là tên mê trà.

Chính vì thế nên phương diện Trà Đạo của Khương Lê cũng rất lợi hại, chủ yếu là để phục vụ cho phụ thân của nàng.

“Nghe Khương Lê có nói nhạc phụ thích thưởng thức trà ngon, tiểu tử đặc biệt chuẩn bị bộ ấm chén này.” Lạc Nam chân thành nói:

“Bộ này có tên là Đạo Hành Âm Dương Trà Cụ, ấm trà chứa đựng quy tắc về tất cả các thuộc tính trong thiên địa, chén trà chứa Âm Dương… khi uống trà từ ấm rót vào trong chén, người thưởng thức sẽ được cảm nhận sự thần kỳ của các loại thuộc tính cùng âm dương giao thoa, vô cùng phù hợp với công pháp của Đạo Hành Điện, giúp gia tăng ngộ tính, thiên phú… vân vân.”

“Bộ ấm chén này chắc hẳn là Thần Bảo Thượng Phẩm?” Đạo Hành Điện Chủ hỏi.

“Không sai, tin chắc nhạc mẫu sẽ rất vui khi được cùng ngài uống trà…” Lạc Nam cười tủm tỉm, ám chỉ thứ này nhạc mẫu cũng có phần, ngươi tốt nhất đừng từ chối kẻo bị nàng tính sổ.

“Tiểu Nam ngươi có lòng rồi.” Đạo Hành Điện Chủ gọn gàng dứt khoát đem Đạo Hành Âm Dương Trà Cụ thu hồi.

Dù Lạc Nam không rào trước đón sau thì hắn cũng sẽ tiếp nhận.

Đùa sao? Tên tiểu tử này rất biết đánh vào chỗ ngứa, vừa đáp ứng được sở thích mê trà của mình, vừa có thể hỗ trợ tu luyện… đồ tốt như vậy chỉ có kẻ ngốc mới từ chối.

“Làm sao có thể như vậy?” Cực Luân đứng như trời trồng ở một chỗ, cầm Ngũ Hành Trân Trâu mà cực kỳ lúng túng.

Người ta ngay cả Thần Bảo Thượng Phẩm quý giá như thế cũng tùy tiện mang ra tặng, nhìn lại nguyên liệu luyện khí còn chưa thành phẩm trong tay, chênh lệch tại sao lớn đến như vậy?

Ngay cả Cửu Hành Đạo Chủ và Dị Hành Đạo Chủ cũng im lặng không nói được tiếng nào.

Đổi lại đặt bọn hắn vào vị trí của Đạo Hành Điện Chủ cũng sẽ loại bỏ Cực Luân.

Không phải Cực Luân tệ hại, mà vì đối thủ ở một đẳng cấp khác.

“Được rồi, Lê nha đầu đang chờ ngươi phía sau đình viện.” Đạo Hành Điện Chủ ung dung nói:

“Tuy rằng hai ngươi lưỡng tình tương duyệt, nhưng người trẻ tuổi nên đặt tu luyện làm đầu, chuyện hôn sự chờ cả hai thành Thần rồi bàn tính.”

“Nhạc phụ đại nhân dạy phải, tiểu tế xin tuân theo.” Lạc Nam lễ độ chắp tay nói.

“Khoan đã!” Cực Luân chợt nghiến răng lên tiếng:

“Lạc Nam, ta muốn khiêu chiến với ngươi!”

Lồng ngực Cực Luân phập phồng, thua thiệt về mọi thứ, mất mặt và xấu hổ… hắn cảm thấy ở phương diện chiến lực mình chắc chắn có thể lấy lại danh dự.

Tuy rằng sớm biết Lạc Nam là yêu nghiệt, nhưng hắn tin tưởng khoảng cách giữa Thiên Đạo và Thần Đạo chân chính vẫn như trời và đất, mình chắc chắn có thể chiến thắng.

“Hừ, Đạo Hành Điện không phải nơi để các hạ luận bàn khiêu chiến.” Đạo Hành Điện Chủ sắc mặt trầm xuống:

“Hai vị hiền đệ, khách của các ngươi giao lại cho các ngươi tiếp đón!”

Cửu Hành Đạo Chủ và Dị Hành Đạo Chủ đưa mắt nhìn nhau, ăn ý nói:

“Đại ca, thiên tài gặp thiên tài khó tránh khỏi tỷ thí một trận, đây cũng là cơ hội để các đệ tử của Đạo Hành Điện chúng ta được mở mang tầm mắt, hiểu rằng nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên…”

Loạn Thuỳ Trân siết chặt chuôi kiếm, nàng rất chướng mắt hai tên Đạo Chủ này luôn gây khó khăn cho thiếu chủ của mình, nếu không phải nể mặt đây là “nhà vợ” của Lạc Nam, nàng đã sớm rút Diêm Ly Kiếm chém cả hai bọn hắn.

Ánh mắt Đạo Hành Điện Chủ lóe lên, mặc dù biết hai con hàng này vẫn còn muốn phá chuyện tốt của Lạc Nam, nhưng lời của bọn hắn không phải hoàn toàn vô lý.

Khương Lê ở Đạo Hành Điện chính là tình nhân trong mộng của vô số nam đệ tử, là thần tượng của vô số nữ đệ tử.

Những đệ tử này sẽ có phần không phục nếu Khương Lê gả cho Lạc Nam, từ đó ảnh hưởng đến việc tu luyện cũng như sự đoàn kết trong thế lực…

Vậy nên nếu như Lạc Nam có thể biểu hiện ra bản lĩnh siêu việt của mình trước mặt toàn thể đệ tử, từ đó khiến tất cả tâm phục khẩu phục thì quá tốt.

Nhưng có một điều khiến Đạo Hành Điện Chủ đắn đo… đó là không biết Lạc Nam có đủ bản sự hay không.

Mặc dù ở Tam Đạo Môn hắn đánh bại được Lâm Thiên, nhưng suy cho cùng Lâm Thiên cũng là nhờ vào thể chất để đạt đến Thần Đạo tạm thời, so với Thần Đạo chân chính vẫn khó mà so sánh.

Đánh bại được Lâm Thiên, không có nghĩa sẽ chiến thắng được Thần Đạo hàng thật giá thật.

“Ý của ngươi thế nào?” Đạo Hành Điện Chủ muốn Lạc Nam tự quyết định.

Lạc Nam nhếch miệng mỉm cười, nhìn lấy Cực Luân nhàn nhạt nói:

“Một vị Kiếm Thị của ta đã là Thần Đạo Hậu Kỳ, thân phận của ta ở cấp độ nào? Ngươi lấy tư cách gì khiêu chiến?”

“Ngươi sợ à?” Cực Luân cười lạnh khiêu khích: “Nếu sợ thì nói một tiếng, bất quá kẻ hèn nhát như ngươi cũng đòi cưới mỹ nhân, nực cười.”

“Sợ hay không phải chiến thì mới biết, nhưng ta không thích một trận chiến vô nghĩa.” Lạc Nam hài hước nói:

“Vậy nên cược một trận đi, cược một thứ gì đó chẳng hạn…”

“Ngươi…” Cực Luân vô thức đem Ngũ Hành Trân Châu thu hồi, có cảm giác mình như con cừu non đáng thương đang bị sói đói nhìn chằm chằm.

Lạc Nam vuốt cằm cười tủm tỉm, hắn khá có hứng thú với viên Ngũ Hành Trân Châu kia.

Bá Vũ Điện đang cần nguyên liệu thăng cấp, Ngũ Hành Trân Châu cũng là đồ chơi không tệ.

Lạc Nam lấy ra một khối Hải Lâu Thạch trong ánh mắt muốn lòi ra của đám người…

“Đây là… Hải Lâu Thạch, nguyên liệu luyện khí Thần Đạo Trung Phẩm? So với Ngũ Hành Trân Châu càng quý giá hơn.” Mấy người ánh mắt nóng bỏng, không ngờ đến Lạc Nam quá giàu, đồ tốt tầng tầng lớp lớp a.

“Ngươi làm sao có được Hải Lâu Thạch?” Cực Luân không dám tin, thứ này chính là sản vật của Đạo Hải, hơn nữa hiếm có hơn nhiều Ngũ Hành Trân Châu.

“Haha, đồ chơi của ta còn rất nhiều.” Lạc Nam lại tùy tiện lấy ra một khối Thượng Cổ Ngọc Trai.

Đám người choáng váng, Thượng Cổ Ngọc Trai là nguyên liệu Thần Đạo Thượng Phẩm a, giá trị hơn xa Hải Long Thạch và Ngũ Hành Trân Châu cộng lại.

“Mấu chốt là ngươi có thứ gì tương xứng để đánh cược với ta hay không?” Lạc Nam khinh miệt nhìn Cực Luân, hy vọng con hàng này có thể lấy ra thứ gì đó giá trị một chút.

Hải Lâu Thạch và Thượng Cổ Ngọc Trai đều là chiến lợi phẩm hắn thu được sau khi lập Hải Nam Thần Giáo, dự định sẽ dùng thăng cấp Bá Vũ Điện.

Hắn muốn đẳng cấp của Bá Vũ Điện phải nhảy vọt sau lần thăng cấp này, trở thành toà hành cung khủng bố nhất Đạo Giới… cho nên phải thu thập càng nhiều nguyên liệu quý hiếm càng tốt.

Với tầm mắt hiện tại, hắn không muốn Bá Vũ Điện chỉ trở thành Thần Bảo Hạ Phẩm hay Trung Phẩm… mục tiêu của hắn chính là Thần Bảo Cực Phẩm.

Một lần thăng cấp cuối cùng, dùng đến vĩnh viễn…

Nghĩ đến đây, Lạc Nam tiếp tục buông lời khiêu khích:

“Có ưu thế về mặt tu vi, nếu còn không dám cược thì về nhà bú mẹ đi!”

“Đáng hận.” Cực Luân nghiến chặt hàm răng, ánh mắt trở nên điên cuồng, chợt lấy ra một kiện đại ấn.

Đại ấn có màu xanh nước biển, bên trên điêu khắc ký tự như số tám nằm ngang tượng trưng cho vô cực… tỏa ra khí thế của một kiện Thần Bảo Trung Phẩm.

“Ta dùng Ngũ Hành Trân Châu và Tiểu Cực Ấn này đánh cược Hải Lâu Thạch và Thượng Cổ Ngọc Trai của ngươi.” Cực Luân hít sâu một hơi, quyết định chơi lớn một trận.

“Tiểu Cực Ấn là đồ chơi rẻ rúng gì?” Lạc Nam hừ lạnh:

“Ngươi bị thiểu năng sao? Thần Bảo Trung Phẩm muốn cược ngang nguyên liệu Thần Đạo Thượng Phẩm? Khôn như ngươi ta xích cổ hết rồi.”

“Khốn nạn, vậy thì thêm thứ này.” Cực Luân lấy ra một thanh trường thương, cũng có đẳng cấp Thần Binh Trung Phẩm, gằn giọng:

“Ba thứ của ta cược hai thứ của ngươi, kẻ thắng chiếm được tất cả.”

Cực Luân thầm thề trận chiến này mình không thể thua, hai kiện Thần Bảo và Thần Binh này chính là tất cả gia tài của mình rồi…

Để trả nhục nhã mà Lạc Nam gây ra ngày hôm nay, hắn muốn lấy lại cả vốn lẫn lãi.

“Sảng khoái.” Lạc Nam cười đến tít mắt:

“Nhờ nhạc phụ đại nhân làm chứng.”

“Tốt.” Đạo Hành Điện Chủ tuyên bố:

“Trận chiến có thể bắt đầu, mời hai vị đến quảng trường của Đạo Hành Điện!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường bá chủ
Con đường bá chủ – Quyển 2
Con đường bá chủ – Quyển 3
Con đường bá chủ – Quyển 4
Con đường bá chủ – Quyển 5
Con đường bá chủ – Quyển 6
Con đường bá chủ – Quyển 7
Con đường bá chủ – Quyển 8
Con đường bá chủ – Quyển 9
Con đường bá chủ – Quyển 10
Con đường bá chủ – Quyển 11
Con đường bá chủ – Quyển 12
Con đường bá chủ – Quyển 13
Con đường bá chủ – Quyển 14 (Update Phần 240)
Con đường bá chủ – Quyển 15
Con đường bá chủ – Quyển 16 (Update Phần 107)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 16
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Tình trạng Update Phần 107
Ngày cập nhật 18/12/2024 15:39 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba