Toàn trường chấn kinh không thua kém gì so với Đế Vi.
Bởi vì trong tay Lạc Nam lúc này nắm giữ hai viên Hữu Tình Đan.
“Yêu nghiệt…” Bách Đạo Tộc Trưởng ánh mắt ngưng tụ, sau đó lại nhìn Thái Diễm.
Ông ta không tin Thái Diễm có thể một mình bồi dưỡng ra một Luyện Đan Sư yêu nghiệt như vậy.
“Ta thật không nằm mơ chứ?” Đan Phỉ choáng váng… mà những thiên tài Luyện Đan Sư khác càng là siết chặt nắm tay, cúi thấp đầu, trong lòng không thể giữ bình tĩnh.
Ai cũng biết rằng số lượng đan dược mà Luyện Đan Sư có thể luyện ra là không bị hạn chế.
Nếu một vị Đan Thần luyện chế Thánh Cấp Đan Dược, vậy thừa sức chỉ dùng một phần nguyên liệu luyện chế ra hàng trăm viên.
Đương nhiên việc Luyện Đan Sư tạo ra càng nhiều đan dược trong một lần luyện với lượng nguyên liệu như nhau càng chứng tỏ bản lĩnh của vị Luyện Đan Sư đó.
Thế gian này cũng không ít Thiên Đạo Đan Sư có thể luyện ra một lò có đến ba viên, bốn viên đan dược đồng cấp, thậm chí cả 30 vị thiên tài ở đây đều có thể làm được nếu như bắt tay luyện chế những đan dược sở trường của bọn hắn.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ… đây là lần luyện đan đầu tiên bằng một công thức vừa mới sáng tạo của tất cả mọi người.
Đối với lần đầu tiên thử nghiệm công thức mới, ngay cả phần đông thiên tài kiệt xuất như Đạo Y Thái Tử cũng rơi vào kết cục nổ lò thất bại.
Mà những người khác nổi trội hơn như Diệm Liên Nhi, Phượng Thánh Y, Đan Phỉ cũng phải dốc hết tâm huyết mới thành công luyện ra viên đan dược hoàn hảo duy nhất theo đúng ý mình.
Ấy thế mà Lạc Nam lại còn có bản lĩnh phân chia dược liệu, tận dụng tài nguyên một cách tối đa để luyện chế ra tận hai viên Hữu Tình Đan.
Trong cùng 20 loại nguyên liệu, một người chỉ luyện được một viên, người còn lại luyện được hai viên, độ khó và sự chênh lệch trong đó như trời và đất.
Sơ suất một chút là thất bại như chơi, hắn lại luyện đan trong cơ thể sẽ vô cùng nguy hiểm.
Phải có bản lĩnh đến mức nào, tự tin vào bản thân đến mức nào mới dám nghĩ và dám thực hiện điều đó?
Đây chính là chỗ khác biệt của hắn.
“Ta thua!” Đế Vi hít sâu một hơi, chậm rãi phun ra hai chữ.
Giống như các nàng Đan Phỉ, Đế Vi cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ luyện chế ra nhiều hơn một viên đan dược.
Mà cho dù nghĩ đến, nàng cũng không dám thực hiện vì tỷ lệ thất bại là rất lớn.
Một viên Thạch Tâm Đan đã là giới hạn của nàng.
Cho nên ở vòng đấu này, nàng thua tâm phục khẩu phục.
“Đa tạ!” Lạc Nam chắp tay mỉm cười, không hổ là truyền nhân của Thiên Hạ Đệ Nhất, dám chơi dám chịu, chấp nhận tán thành kẻ khác vượt qua mình.
Nếu như Đế Vi vẫn còn chưa thật sự phục, hắn không ngại lấy ra viên Hữu Tình Đan thứ ba còn giấu trong cơ thể.
Không sai, chỉ với một phần nguyên liệu… Lạc Nam đã luyện ra được tận ba viên Hữu Tình Đan.
Đây cũng là nhờ Thuận Sinh Đạo Quyết đã thúc đẩy các nguyên liệu đạt đến trạng thái hoàn mỹ, đồng thời có Hoả Nhi chúng nữ hỗ trợ trong quá trình luyện chế.
Bách Đạo Tộc Trưởng chậm rãi thử nghiệm hiệu quả của Hữu Tình Đan và Thạch Tâm Đan.
Ông ta nhắm mắt lại, cơ thể lặng lẽ phát sinh biến hóa.
Nửa canh giờ sau, Bách Đạo Tộc Trưởng cao giọng tuyên bố:
“Đan Đạo Quán Quân thuộc về đệ tử Tiểu Ma của Độ Đạo Môn!”
Nói xong nhẹ nhàng phất tay, đứa bé gái đáng yêu bên cạnh khả ái lặng lẽ bay đến chỗ của Lạc Nam trong ánh mắt ghen tị của vô số tu sĩ.
“Thần Hồn Đạo Đan hóa hình, từ giờ gọi ngươi là Tiểu Đan.” Lạc Nam bế lấy nàng xoa đầu cười híp mắt.
“Hì hì.”
Cảm nhận được thiện ý của Lạc Nam, Tiểu Đan híp mắt cười tươi đầy khả ái.
Hắn đem Tiểu Đan thu vào Linh Giới Châu, hướng về Bách Đao Tộc Trưởng chắp tay:
“Đa tạ tiền bối!”
“Haha không cần khách khí, có thể nhìn thấy Đan Đạo sinh ra những hậu bối xuất chúng như các ngươi, lão phu rất vui mừng.” Bách Đạo Tộc Trưởng sảng khoái cười:
“Có thể lưu lại công thức của Hữu Tình Đan cho lão phu hay không?”
“Vãn bối vui lòng.” Lạc Nam gật đầu, đem ý niệm truyền vào một khối Ngọc Bội đưa đến.
Mặc dù công dụng của Hữu Tình Đan rất đáng gờm nhưng hắn không có ý định luyện chế số lượng lớn.
Bởi vì các vị thê tử của hắn đều sắp thành Thần, Hữu Tình Đan không mang đến tác dụng cho các nàng, hơn nữa loại đan dược này đòi hỏi quá nhiều nguyên liệu, hắn không có thời gian đi thu thập.
Lạc Nam cùng Đan Phỉ trở về bên cạnh Thái Diễm, hắn lấy ra một viên Hữu Tình Đan tặng cho Đan Phỉ xem như khích lệ nàng.
“Xú tiểu tử, ngay cả sở trường cũng bị ngươi vượt qua, người làm sư tỷ như ta thật mất mặt.” Đan Phỉ bĩu môi vui vẻ nhận đan dược.
“Haha, về phương diện luyện mấy viên đan dược màu hồng thì đệ kém xa tỷ.” Lạc Nam thoải mái cười.
“Khanh khách, ngươi muốn nếm thử hay không?” Đan Phỉ dương dương đắc ý.
Lạc Nam rùng mình lắc đầu… thầm nghĩ với bản lĩnh của ta còn cần đan dược như thế để tăng cường bản sự sao?
“Được rồi, các ngươi hôm nay biểu hiện để bổn tọa rất hài lòng.” Thái Diễm ra dáng phong phạm trưởng bối nói:
“Từ giờ tên của các ngươi sẽ đi vào sử sách Đan Đạo tương ứng với hai loại đan dược các ngươi luyện chế.”
“Là nhờ đạo chủ tài bồi tốt.” Lạc Nam và Đan Phỉ khiêm tốn nói.
Đám thiên tài Long Trần, Chiến Duệ cũng nhau nhau chúc mừng Lạc Nam đạt được quán quân, nhưng trong lòng lại thầm cười khổ.
Bởi vì bọn hắn biết Lạc Nam sẽ tham gia tất cả các lĩnh vực còn lại, sợ rằng mình phải đối đầu với thiết bảng rồi.
Đế Vi nhắm mắt dưỡng thần không thèm để ý đến ngoại cảnh, nàng không hề nghĩ đến dù mình đã được chân truyền của sư phụ vẫn thua ngay lần đầu xuất trận.
Bất quá không quan hệ, chín cuộc đấu còn lại nàng quyết tâm sẽ thắng tất cả.
“Chúng ta đã được chứng kiến một cuộc Đan Đấu vô cùng đặc sắc, tìm ra Luyện Đan Sư xuất chúng nhất trong cùng thế hệ.” Bách Đạo Tộc Trưởng vuốt râu, thanh âm vang vọng:
“Không làm mất thời gian của các vị, vòng thứ hai chính là Trận Đạo ngay lập tức bắt đầu!”
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thoại âm rơi xuống, sàn đấu cấp tốc thay hình đổi dạng.
Những đài cao như cột trụ lúc đầu để luyện đan chìm vào trong đất, sàn đấu biến thành một phương hư không đen kịch biệt lập với bên ngoài, ở bên trong đó hoàn toàn trống rỗng nhưng lại có diện tích vô hạn.
“Khác với Luyện Đan Sư phải tập trung trong lúc luyện đan và không thể lơ là dù chỉ một khắc, Chiến Trận Sư không những phải biết lập trận, phá trận… mà còn phải tham gia chiến trường.” Bách Đạo Tộc Trưởng cao giọng nói:
“Vậy nên quy tắc của vòng đấu này cũng rất đơn giản, đây sẽ là cuộc hỗn chiến của tất cả Chiến Trận Sư, phải dùng Trận Pháp để chiến thắng đối thủ, đào thải đối thủ.”
“Bên trong vùng hư không đã được thiết lập các quy tắc ngăn cấm sử dụng những thủ đoạn nằm ngoài Trận Đạo, điển hình như Kiếm, Quyền Pháp, Hồn Kỹ… nếu vi phạm sẽ lập tức bị trục xuất.”
“Người mất khả năng chiến đấu cũng sẽ bị trục xuất.”
“Người mở miệng nhận thua sẽ bị trục xuất.”
“Còn ai thắc mắc gì không?”
“Không!” Đế Vi là người đầu tiên tự tin quát lớn.
Sau đó trong ánh mắt kinh dị của đám người, chỉ thấy dưới chân của nàng có Trận Văn bay múa như lưu tinh loạn vũ, nâng đỡ cơ thể của nàng rơi vào bên trong hư không.
Ngay cả thân pháp cũng không thi triển, dùng Trận Văn ngự không mà đi.
Khiến tất cả phải thán phục chính là dựa vào Trận Văn mà nàng thể hiện, mọi người lập tức có thể biết được trình độ Trận Pháp của nàng cũng là Thiên Đạo Viên Mãn.
Đan Trận song tu, thành tựu cao đến dọa người.
Nhìn thấy Đế Vi nóng lòng muốn giành chiến thắng như vậy, Lạc Nam nở nụ cười tà:
“Tiểu cô nương còn non và xanh lắm.”
Hắn điểm ra một đầu ngón tay, Truyền Tống Trận hiện ra trước mặt, nối liền với hư không bên trong.
“Tiểu Ma, chúng ta công bằng đấu một trận.” Chiến Duệ vui sướng nói.
“Tốt, vào thôi!” Lạc Nam sảng khoái cười to.
Hai người bước vào Truyền Tống Trận, đã hiện ra bên trong hư không.
“Hắn cũng là Chiến Trận Sư…” Đám đông nhức cả trứng.
Ngươi đã đạt được Đan Đạo Quán Quân, còn tham lam nhảy vào chơi Trận Pháp làm cái gì a…
“Tốt lắm, vừa lúc có thể bại ngươi!” Ánh mắt Đế Vi hiện lên một tia hưng phấn.
“Khanh khách, không nhìn xem hắn là người của ai?” Thái Diễm hất cằm.
“Hừ, đến luyện khí chắc chắn sẽ đánh bại đệ tử ngươi.” Diệm Tuyền Cơ trừng mắt nhìn.
“Giống như hắn đã nói, các ngươi còn non và xanh lắm.” Thái Diễm nhếch mép khinh bỉ khiến Diệm Tuyền Cơ nghiến răng nghiến lợi.
Đường Chủ Chiến Trận Đường nhìn thiếu niên đệ tử của mình trầm giọng nói:
“Đan Đạo đã thua, Trận Đạo phải lấy lại danh dự cho Bách Đạo Thần Tộc.”
“Chiến Luân tuân mệnh sư phụ.” Thiếu Thần Tử Chiến Trận Đường của Bách Đạo Thần Tộc – Chiến Luân cung kính đáp.
Hai mắt hắn lóe lên Trận Văn, cơ thể hóa thành một luồng Lưu Tinh Trận lao thẳng vào hư không.
Cùng lúc đó, vài chục vị Thiên Đạo Chiến Trận Sư thiên kiêu, thiên nữ đến từ các phương thế lực, Đạo Thống cũng lần lượt thi triển thủ đoạn tiến vào chiến trường.
So với Luyện Đan Sư, số lượng Chiến Trận Sư tham gia thi đấu cũng không chênh lệch bao nhiêu, vừa vặn là 33 người.
Bất kể là Chiến Trận Sư hay Luyện Đan Sư đều đóng vai trò quan trọng ở các Đạo Thống hay đại thế lực, tuy rằng không phải sở trường nhưng cũng sẽ dốc sức bồi dưỡng thiên tài có năng khiếu ở các lĩnh vực này.
Nhìn thấy tất cả thí sinh đều đã xuất hiện bên trong hư không để sẵn sàng loạn chiến, Bách Đạo Tộc Trưởng trầm giọng nói:
“Kế tiếp lão phu sẽ tuyên bố phần thưởng.”
Nhẫn Trữ Vật lóe lên.
ẦM!
Một trụ đá có màu hoàng kim sừng sững hiện ra, bên trên Trụ Đá ẩn chứa vô số Trận Văn đang nhảy nhót không ngừng, tỏa ra uy lực to lớn.
“Đây là một kiện Thần Bảo Trung Phẩm – Trấn Tâm Trận Trụ!” Bách Đạo Tộc Trưởng giới thiệu công dụng:
“Khi bố trí trận pháp, chỉ cần đem Trấn Tâm Trận Trụ đặt ngay Trận Tâm, uy lực và hiệu quả của Trận Pháp sẽ tăng vọt lên sánh ngang Thần Đạo Trung Phẩm Trận Pháp… bất kể đó chỉ là một toà Đạo Cấp Hạ Phẩm Trận Pháp yếu kém.”
Lời vừa nói ra, các thiên tài Chiến Trận Sư hưng phấn trong lòng, đồ tốt a…
Bọn hắn đa số là Thiên Đạo Trận Sư, tự thân chưa thể lập xuống Thần cấp Trận Pháp… nếu có được Trấn Tâm Trận Trụ hỗ trợ thì còn gì bằng?
Lạc Nam nhẹ gật gù, phần thưởng như vậy xem như không tệ rồi, dù sao thì Bách Đạo Thần Tộc cũng không hào phóng đến mức đem cả những thứ cấp Thần Đạo Cực Phẩm ra tặng được.
Dù thế lực đó lớn đến đâu, các đồ vật đạt đến Thần Đạo Cực Phẩm đều là hy hữu, đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Bách Đạo Thần Tộc dám mang vật phẩm Thần Đạo Trung Phẩm ra làm phần thưởng ở mỗi vòng đấu, nội tình đã vượt xa Loạn Đạo Thần Quốc rồi.
Không hổ là thế lực kinh doanh hàng đầu Đạo Giới.
Lạc Nam nảy ra một ý tưởng, đó là đem Trấn Tâm Trận Trụ dung hợp cùng Bá Vũ Điện trong quá trình thăng cấp, xem Thần Bảo Trung Phẩm như một loại nguyên liệu dùng cho Bá Vũ Điện.
Nếu như có một thanh cột trụ tọa trấn ở giữa trung tâm cung điện, vậy các Trận Pháp trên Bá Vũ Điện chắc chắn mạnh xa bình thường.
“Nếu không ai có ý kiến gì khác.” Bách Đạo Tộc Trưởng nghiêm nghị quát lên:
“Trận Đấu không giới hạn thời gian, bắt đầu!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 120 |
Ngày cập nhật | 26/12/2024 15:39 (GMT+7) |