“Phốc!”
Mười một vị Chiến Trận Sư thổ huyết toàn thân đẫm máu bị trục xuất khỏi chiến trường, mà ở phía đối diện bọn hắn là Chiến Duệ với mái tóc bạc trắng, làn da nhăn nhúm bất tỉnh nhân sự cũng không ngoại lệ.
Toàn trường biểu lộ nghiêm nghị, ánh mắt trở nên kiêng dè nhìn về phía Thái Diễm.
Không ai nghĩ tới, tên đệ tử này của Toàn Chức Đạo Thống đã rơi vào cục diện như vậy vẫn có thể kéo theo hơn chục đối thủ đồng quy vu tận.
Vụ va chạm vừa rồi quá lớn, uy lực của nó khiến những Chiến Trận Sư không kịp phòng ngự đều bị trọng thương, đánh mất khả năng chiến đấu.
“Đáng giận, thật sự không đáng…” Các thế lực có thiên tài thảm bại theo Chiến Duệ thầm hận, siết chặt nắm tay.
Mà phía bên này, Đan Phỉ đã nhanh chóng nâng đỡ Chiến Duệ, đem đan dược trị thương linh hồn bỏ vào trong miệng của hắn cầm cự.
Chiến Duệ hiến tế tám phần mười Linh Hồn của bản thân, lúc này đã cực kỳ yếu ớt, phải mất thời gian rất dài để có thể trị dứt điểm.
“Mang hắn đến đây!” Thái Diễm phất tay, Chiến Duệ được đưa đến trước mặt của nàng.
Không hề do dự, Thái Diễm dùng một viên Phục Hồn Thần Đan thả vào miệng hắn.
Mái tóc trắng dần trở về đen nhánh, mà làn da nhăn nhúm cũng giãn ra, có chút hồng hào.
“Cần tịnh dưỡng ít nhất nửa năm, trận đấu Phù Đạo sau đó hắn không cần tham dự.” Thái Diễm nói.
“Đa tạ Đạo Chủ.” Các đệ tử cảm động nhìn nàng, không nghĩ đến Đạo Chủ nguyện ý bỏ ra một viên đan dược Thần Đạo Hạ Phẩm trị thương cho Chiến Duệ.
Có đan dược cao cấp như này hỗ trợ, một khi Chiến Duệ phục hồi sẽ nhân họa đắc phúc, nói không chừng tu vi sẽ còn đại tăng.
“Khụ, thật sự là một tên điên.”
Chiến Luân và đám Chiến Trận Sư còn sót lại ho ra máu.
Mặc dù thực lực của bọn hắn khá mạnh nên không bị Chiến Duệ kéo theo đồng quy vu tận, nhưng ít nhiều cũng gánh chịu tổn thương sau cú va chạm kinh khủng vùa rồi.
“Chiến Duệ, huynh xứng đáng với cái tên của mình.” Lạc Nam chân thành lẩm bẩm.
Thật không uổng công vị Thiếu Thần Tử này cả đời si mê cuồng nhiệt với Trận Pháp và Phù Chú.
Tuy rằng chưa sở hữu Toàn Chức Đạo Kinh hoàn chỉnh, Chiến Duệ vẫn bằng bản lĩnh của mình chứng minh cho toàn thiên hạ nhìn thấy sự lợi hại của bản thân.
Một lần đánh ra Bát Đại Chiến Trận, thăng tiến uy lực của cả tám toà trận pháp trong thời khắc cuối cùng khiến tất cả mọi người không kịp trở tay, kéo theo hơn mười vị đối thủ cùng cấp cá chết lưới rách.
Nhìn khắp thế gian, Chiến Trận Sư có thể đường đường chính chính làm được như vậy không nhiều.
Chỉ tiếc là Chiến Duệ còn chưa kịp thể hiện khả năng ở phương diện Phù Chú đã bị thương nặng.
“Không tồi, bớt được phiền toái!” Nhìn thấy Chiến Duệ có thể kéo theo một đám chướng ngại vật, Đế Vi hờ hững nói.
Chỉ là nàng vừa nói hết câu, Chiến Luân đã cùng tất cả Chiến Trận Sư còn lại đem hai người vây công.
Mà sau lưng bọn hắn thình lình chính là Chí Tôn Pháp Tướng của từng người đã được triệu hoán.
Tuy rằng Chiến Duệ khiến bọn hắn bị thương, nhưng thương thế cũng không quá nặng, vẫn còn thừa sức vây công Lạc Nam cùng Đế Vi.
Ánh mắt Lạc Nam lóe lên, những kẻ còn sót lại này đều là thiên tài hàng đầu đến từ các đại thế lực.
Ngoại trừ Chiến Luân của Bách Đạo Thần Tộc, còn có một đám Chiến Trận Sư của Tổ Long Tộc, Tổ Phượng Tộc, Đạo Yêu Thần Cung, Vạn Xà Cốc, Hải Thần Đảo, Sơn Hải Tự… đều là nhân vật đáng gờm.
Đế Vi nhếch mép, hai tay chưởng ra, Ngũ Hành Sát Trận vẫn còn tồn tại điên cuồng mở rộng, hướng về tất cả chướng ngại vật trước mắt bao phủ.
“Mau phá nó!”
Chiến Luân hừ lạnh, vận dụng Bách Đạo Thần Công, làm chủ quy tắc chi lực xung quanh ngưng kết thành một toà Luyện Ngục Trận.
Bách Đạo Thần Công là công pháp nổi tiếng của Bách Đạo Thần Tộc, môn công pháp này giống với Toàn Chức Đạo Kinh là có thể tu luyện và phát triển một cách đa lĩnh vực tùy vào thiên phú cũng như khả năng của người tu luyện.
Tuy nhiên khác với Toàn Chức Đạo Kinh ở chỗ, nếu Toàn Chức Đạo Kinh là vận dụng Quy Tắc Chi Lực của tự thân người sử dụng, thì Bách Đạo Thần Công lại có thể biến Quy Tắc tự nhiên ở phạm vi xung quanh thành của mình, nếu kết hợp với Quy Tắc của bản thân thì sẽ càng thêm lợi hại.
Trận Sư của Sơn Hải Tự hai tay chắp ở trước ngực, miệng niệm Phật Âm, Trận Văn huyền ảo từ trong miệng của hắn bay ra diễn hóa thành Chúng Tăng Siêu Độ Trận, hàng nghìn vị tăng nhân hiện ra tụng kinh niệm phật, có tác dụng quấy rối tinh thần, suy giảm sát khí, làm kẻ rơi vào trong trận mê muội không còn chiến ý.
Thiên tài Trận Sư đến từ Tổ Long Tộc không chịu thua kém, Long Văn dung hợp vào Bàn Long Trận khiến uy lực đại trận càng mạnh hơn.
Trong lúc nhất thời, gần 20 toà đại trận đã sừng sững hình thành, tầng tầng lớp lớp vây khốn Đế Vi và Lạc Nam vào trung tâm.
Đồng thời Chí Tôn Pháp Tướng của bọn hắn cũng hiển lộ thần thông, gia tăng uy lực Trận Pháp.
Khi 20 toà đại trận nghiền ép, Ngũ Hành Sát Trận mà Đế Vi cướp được trước đó đã bị phá vỡ hoàn toàn.
Dù Ngũ Hành Sát Trận lợi hại, nhưng đối mặt với số lượng lớn Trận Pháp chồng chất như vậy cũng chịu không thấu.
“Ngươi có muốn tống khứ những phiền toái này?” Đế Vi nhìn sang Lạc Nam nhàn nhạt hỏi.
“Haha, ta có thể phát hiện Trận Tâm của chúng.” Lạc Nam cười nhạt, hiểu được ý đồ của nàng.
“Đọc lên!” Đế Vi lên tiếng.
“Trận tâm của Luyện Ngục Trận giấu cách giữa trận ở toà địa ngục thứ bảy.” Lạc Nam nói.
XOẸT.
Đế Vi cong ngón tay bắn ra, một luồng Trận Văn đen kịch huyền bí chuẩn xác rơi vào vị trí Lạc Nam vừa lên tiếng.
Trong nháy mắt, Chiến Luân phát hiện Luyện Ngục Trận của mình bị tước quyền khống chế.
“Trận tâm của Chúng Tăng Siêu Độ Trận giấu trong bụng của tên tăng nhân đứng ở cuối cùng hàng thứ ba.” Lạc Nam lại nói.
Đế Vi điểm ngón tay bắn ra, lập tức đoạt lấy quyền khống chế.
“Trận tâm của Bàn Long Trận nằm ở…”
“Trận tâm của Phá Viêm Trận nằm ở…”
“Trận tâm của Huyền Hoàng Kiếm Trận nằm ở…”
Theo mỗi lần Lạc Nam lên tiếng, Đế Vi đều ăn ý bắn ra Trận Văn đen kịch vào đúng vị trí Trận Tâm, từ đó đoạt lấy toàn bộ quyền khống chế của đại trận.
“Không thể nào…” Chiến Luân như sắp phát điên gào thét:
“Các ngươi gian lận, ai cho các ngươi liên thủ?”
Sắc mặt một đám Chiến Trận Sư xám như tro tàn, hoàn toàn không nghĩ đến viễn cảnh này.
Bọn hắn có thể liên thủ để đối phó với Lạc Nam và Đế Vi, thì hai người đương nhiên cũng có thể tạm thời hợp tác để chống lại bọn hắn.
Mà sự hợp tác này quá mức đáng sợ, Lạc Nam với kiến thức siêu quần của Càn Khôn Trận Thần, dễ dàng nhìn thấu vị trí Trận Tâm của tất cả đại trận trong cùng cấp.
Còn Đế Vi với loại Trận Văn huyền bí dễ dàng chiếm đoạt và làm chủ tất cả Trận Pháp của địch nhân.
Trong lúc nhất thời, tất cả Trận Pháp đều chuyển hướng công kích, bao trùm lấy Chiến Luân và những kẻ còn lại.
“Haizz, đây là cuộc chơi của hai người.”
Thấy cảnh tượng này, không ít Thần Đạo Cảnh cường giả thở dài.
Cũng không thể trách những người Chiến Luân yếu kém, chỉ trách đối thủ của bọn họ quá yêu nghiệt, hơn nữa yêu nghiệt liên hợp cùng yêu nghiệt thì càng thêm đáng sợ.
Hiện tại dù dùng bất cứ thủ đoạn nào, tạo ra bao nhiêu toà đại trận, sợ rằng cũng sẽ bị Lạc Nam nhìn thấu và bị Đế Vi chiếm đoạt mà thôi.
Khi trình độ đã chênh lệch quá xa, số lượng không thể bù đắp cho chất lượng.
PHỐC… PHỐC… PHỐC…
Đế Vi lãnh khốc vô tình, gần 20 toà đại trận bao phủ oanh tạc chính chủ nhân của chúng nó.
Càng đáng sợ hơn, một khi Đế Vi đã làm chủ được Trận Pháp… Trận Văn màu đen của nàng chính là bất khả xâm phạm, mặc kệ đám người Chiến Luân cố gắng dùng phương pháp nào, cố gắng làm tất cả cũng không thể lấy lại quyền làm chủ trận pháp.
Một vị Chiến Trận Sư bị người khác sử dụng Trận Pháp do chính mình tạo ra để đối phó mình, chính là sỉ nhục, đả kích không gì sánh được.
Chiến ý hoàn toàn biến mất, chỉ có thể vô lực đến đáng thương bị trục xuất ra ngoài sau khi không còn khả năng chiến đấu.
Chỉ trong thời gian ngắn ngũi, giữa hư không chỉ còn lại Đế Vi và Lạc Nam đứng đối diện với nhau.
“Không xong rồi, sư đệ khờ quá.” Đan Phỉ lo lắng siết chặt nắm tay.
Bởi vì nàng nhìn thấy, xung quanh Đế Vi chính là gần 20 toà Đại Trận vừa cướp được, chúng nó ẩn chứa nguồn sức mạnh khổng lồ do chính Đế Vi làm chủ.
Trong khi đó Lạc Nam đứng cô độc một mình, ngay cả một toà Trận Pháp phòng thân cũng không có.
Rõ ràng cuộc hợp tác tạm thời vừa rồi, người có lợi chính là Đế Vi.
Nàng đã cướp được gần 20 toà Đại Trận do các thiên tài tạo ra, còn Lạc Nam mặc dù chỉ điểm thành công vị trí của Trận Tâm, nhưng hắn lại không làm chủ được bất cứ Trận Pháp nào.
“Ngu xuẩn!” Không ít Thiếu Thần Tử nhìn hắn bằng ánh mắt hả hê.
Tên này ra vẻ nhiều như vậy, kết quả lại sắp rơi vào cảnh thất bại…
“Thế nào đây?” Đế Vi hướng mắt nhìn hắn, thanh âm pha lẫn chút trêu tức:
“Ta hiện sở hữu gần 20 toà đại trận, có thể lập tức trấn áp ngươi, khiến ngươi ngay cả thời gian lập trận cũng không có.”
Muốn thi triển Trận Pháp cần có thời gian nhất định, Đế Vi có thể dễ dàng trấn áp Lạc Nam ngay lập tức bằng 20 toà trận pháp có sẵn vừa cướp được, không cho hắn bất cứ cơ hội nào.
“Đầu hàng hay muốn bị đánh ra?” Đế Vi nhàn nhạt hỏi.
“Câu này ta hỏi mới đúng a.” Lạc Nam cười tủm tỉm.
“Ngươi có ý gì?” Đế Vi nhíu mày.
Vừa mới dứt câu, đồng tử trong đôi mắt thâm thuý của nàng chợt co rút lại.
Toàn trường ngơ ngác nhìn, vô số Trận Văn màu đen của tất cả Đại Trận do Đế Vi làm chủ bỗng nhiên biến hóa…
RĂNG RẮC…
Từng lớp Trận Văn màu đen bên trên Trận Pháp sụp đổ, thay vào đó là một loại Trận Văn do vô số màu sắc sặc sở liên kết với nhau tạo thành.
Đế Vi kinh hãi khi quyền khống chế Trận Pháp của nàng toàn bộ biến mất…
“Làm sao có thể?” Nàng không dám tin kinh hô thành tiếng.
Hơn ai hết nàng hiểu rõ Trận Văn của mình khủng bố như thế nào.
Bởi vì đó là Trận Văn được dung hợp cùng Hỗn Độn Quy Tắc.
Hỗn Độn Quy Tắc chính là loại Quy Tắc tồn tại bên ngoài hỗn độn, là loại quy tắc có quyền năng khai thiên lập địa, vốn không thuộc về thế giới này, viễn siêu hoàn toàn các loại Quy Tắc ở Nguyên Giới…
Tuy rằng nàng không thể chấp chưởng Hỗn Độn Quy Tắc lợi hại được như sư phụ của mình, nhưng bên trong cùng cấp nàng chính là tồn tại vô địch.
Trận Văn được dung hợp cùng Hỗn Độn Quy Tắc có thể xưng là Hỗn Độn Trận Văn… cho phép nàng cướp đoạt và làm chủ tất cả các loại Trận Pháp khác trong thiên hạ.
Ấy thế mà ngày hôm nay, lần đầu tiên Hỗn Độn Trận Văn của nàng bị phá vỡ… đối thủ cướp lấy quyền làm chủ Trận Pháp của nàng.
Điều này khiến nội tâm của Đế Vi hỗn loạn, nàng có cảm giác rơi vào trong mộng, một giấc mộng hoang đường.
“Hắn đã làm cách nào? Chẳng lẽ Trận Văn của hắn còn mạnh hơn của Đế Vi?” Huyễn Tượng Thái Tử đứng lên siết chặt nắm tay, ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm Lạc Nam.
“Trận Văn của Tiểu Ma cũng dung hợp quy tắc, hơn nữa còn là loại Quy Tắc mạnh hơn của Đế Vi…”
Bách Đạo Tộc Trưởng, Tổ Long Tộc Trưởng, Hư Không Cung Chủ lần đầu tiên biểu lộ sự ngưng trọng, thậm chí còn siết chặt cả nắm tay.
Bọn hắn đã có suy đoán về thân phận của Đế Vi cho nên càng hiểu sự kinh khủng về loại Quy Tắc của nàng.
Nhưng Quy Tắc của vị “Tiểu Ma” kia còn vượt qua…
Phóng nhãn khắp Nguyên Giới, chỉ có duy nhất một loại Quy Tắc gần đây vang danh thiên hạ, ở Đạo Quốc đã trấn áp quần hùng, khiến ngay cả Thần Đạo Viên Mãn như Loạn Hoàng Vũ cũng bất lực…
Không lẽ Tiểu Ma kia lại chính là…
Ngự Long Công Chúa đã đứng khỏi bảo tọa, hai mắt có hoả diễm cuồng nộ thiêu đốt, Long Ngâm chấn động thương khung:
“Tên khốn Lạc Nam, chính là ngươi!”
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 120 |
Ngày cập nhật | 26/12/2024 15:39 (GMT+7) |