“Tham kiến thiếu chủ.” Ba nữ nhân khéo léo thi lễ.
“Ừm, với tình hình hiện tại… chỉ cần làm hết các nhiệm vụ còn lại, liền đủ Điểm Cống Hiến đổi kiếm cho các nàng sử dụng.” Lạc Nam gật đầu nói.
“Bọn thiếp làm phiền thiếu chủ quá…” Loạn Thuỳ Trân cắn cắn cánh môi anh đào.
“Haha xưa có câu nói bảo kiếm trao anh hùng, hồng phấn tặng giai nhân… các nàng là giai nhân nhưng lại được ta tặng kiếm, đừng chê là được.” Lạc Nam trêu.
“Thiếu chủ cứ nói đùa, bọn thiếp không cần hồng phấn.” Loạn Thuỳ Ảnh liếc mắt.
“Nói cũng phải, các nàng vốn đã là đại mỹ nhân không cần tô son điểm phấn, tặng hồng phấn quả thật có phần dư thừa.” Lạc Nam cười tủm tỉm.
“Thiếu chủ…”
Ba nữ chịu không nổi lời ong bướm của hắn, từng người khuôn mặt đỏ bừng.
Lúc trước các nàng làm Kiếm Thị của Loạn Phàm, y là một kẻ cuồng si với kiếm, là một kẻ trong mắt chỉ biết đến kiếm thuật, vô cùng nghiêm chỉnh, thu các nàng làm Kiếm Thị cũng chỉ để chuẩn bị trước và giao phó trách nhiệm sau khi y ngã xuống mà thôi, nào biết nói ra những lời như Lạc Nam vậy?
Có thể nói các nàng đối với Loạn Phàm chỉ có lòng tôn kính với chủ nhân của thị nữ, nhưng Lạc Nam lại chưa bao giờ mang đến khoảng cách chênh lệch như vậy, mặc dù gọi hắn là Thiếu Chủ… nhưng cách hắn lo lắng và đối xử với các nàng lại khiến các nàng sinh ra cảm giác dễ gần gũi hơn.
“À có một việc ta vẫn luôn thắc mắc.” Lạc Nam hiếu kỳ hỏi:
“Cái hộp đựng kiếm này của Loạn Phàm tiền bối được cao nhân nào chế tạo ra? Vì sao thần kỳ đến như thế?”
Mặc dù hắn đã tu luyện Toàn Chức Đạo Kinh của Toàn Chức Đạo Thống, có được những kiến thức cao cấp về Luyện Khí, nhưng hắn lại không nhận ra nguyên liệu để chế nên hộp đựng kiếm, cũng không biết rốt cuộc là Luyện Khí Sư nào lại có thể chế tạo ra thứ thần kỳ như vậy.
Hộp đựng kiếm không phải Thần Bảo, càng không phải Thần Binh… nhưng lại có thể ẩn chứa Loạn Kiếm Tinh Không, thăng cấp tự động cho những thanh kiếm.
Công năng như vậy vượt xa phạm trù hiểu biết của Lạc Nam.
Chẳng lẽ ở thượng cổ xa xưa kia tồn tại một phương pháp luyện khí vượt qua thời đại bây giờ, đến nay đã lâm vào tuyệt tích?
Nghe câu hỏi của hắn, Loạn Ninh Lam ba nàng đưa mắt nhìn nhau, trong mắt không giấu được hồi ức…
“Thiếu chủ có điều không biết, thật ra ngay cả chủ nhân năm xưa cũng không biết lai lịch thật sự của hộp đựng kiếm.” Loạn Thuỳ Trân khẽ đáp.
“Cái gì?” Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm, làm sao có thể như vậy?
“Không sai, thậm chí có thể nói cái hộp đựng kiếm này là đại cơ duyên của chủ nhân, chính nó đã tạo nên Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần.” Loạn Ninh Lam gật đầu xác nhận:
“Theo như chủ nhân kể lại, khi hắn còn là một thiếu niên nhiệt huyết say mê kiếm đạo đã vô tình nhặt được hộp đựng kiếm khi rơi xuống vách núi, nhờ vào công năng của hộp đựng kiếm đạp lên con đường cường giả, cuối cùng được công nhận là Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần.”
“Moá.” Lạc Nam thật sự sốc.
Vốn hắn tưởng rằng hộp đựng kiếm là do Loạn Phàm chế tạo ra, hoặc một vị cao nhân nào đó được hắn uỷ thác luyện chế, không ngờ lại là thứ mà Loạn Phàm nhặt được?
“Thế còn Loạn Đạo Kiếm Quyết, Kiếm Độ Càn Khôn rồi Thần Tị các thứ?” Lạc Nam nhịn không được hỏi:
“Chẳng lẽ chúng nó đến từ cái hộp này?”
“Đương nhiên không phải… tất cả những thủ đoạn chiến đấu của chủ công là do hắn lĩnh ngộ và tự thân sáng tạo khi tu luyện kiếm thuật bên trong Loạn Kiếm Tinh Không này.” Loạn Ninh Lam giải thích thêm:
“Từ đầu Loạn Kiếm Tinh Không đã là một phần của hộp đựng kiếm, chủ nhân tu luyện tại đây nên đã sáng tạo ra một thân thủ đoạn vượt xa Kiếm Tu cùng thế hệ, bao gồm cả Loạn Đạo Kiếm Tướng cũng là như thế.”
Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, đi qua đi lại…
Nếu là như vậy, không thể nào phủ nhận thiên phú và ngộ tính nghịch thiên của Loạn Phàm đối với kiếm đạo.
Chỉ là nếu không có được cái hộp đựng kiếm này, chưa chắc y sẽ trở thành Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần.
Cho nên mới nói, con đường cường giả chú trọng ngộ tính, thiên phú, ý chí và nghị lực nhưng đồng thời cũng không thể thiếu cơ duyên.
Một người dù viễn siêu đến đâu, nếu không có cơ duyên thích hợp, không có tài nguyên tu luyện, không được thiên tài địa bảo… thì cũng khó mà đặt chân đến cảnh giới đỉnh cao trong thiên địa.
Nếu Loạn Phàm có được hộp đựng kiếm, Lạc Nam cảm thấy cơ duyên của mình càng kinh khủng hơn, chính là Hệ Thống và Kim Nhi…
Bất quá cái hộp đựng kiếm này có lai lịch gì? Sợ rằng còn xa xưa hơn cả thời đại của Loạn Phàm, vì sao xuất hiện bên dưới vách núi?
“Vách núi đó ở đâu? Hôm nào các nàng mang ta đến một chuyến.” Lạc Nam đề nghị.
“Chúng ta chỉ nghe chủ nhân kể lại… vô số năm tháng trôi qua, Nguyên Giới không còn nguyên vẹn, thật sự không thể biết được đó là chỗ nào.” Loạn Thuỳ Trân cười khổ.
“Cũng thật làm khó cho các nàng.” Lạc Nam gật gù, quả thật yêu cầu của hắn hơi vô lý.
Loạn Phàm nhặt được hộp đựng kiếm khi còn là một thiếu niên mà thôi, trải qua từng ấy thời gian… thương hải tang điền, vật đổi sao dời, thời đại thay đổi, muốn tìm vách núi năm đó quả thật còn khó hơn mò kim đáy biển.
Sợ rằng ngoại trừ Loạn Phàm, không ai có thể tìm được…
“Thiếu chủ, ngươi dự định đúc Loạn Đạo Kiếm Tướng sao?” Loạn Thuỳ Ảnh hiếu kỳ hỏi.
“Ừm, các nàng có cần rời khỏi chỗ này không?” Lạc Nam hỏi.
“Không muốn, bọn thiếp muốn được nhìn thấy Loạn Đạo Kiếm Tướng tái hiện.” Ba nàng đồng thanh đáp.
Lạc Nam nhếch miệng cười, trong lúc đúc Chí Tôn Pháp Tướng cần phải khoả thân, các nàng không ngại thì được rồi.
Hắn thả người bay đến giữa trung tâm Loạn Kiếm Tinh Không, khoanh chân ngồi ở giữa vô vàn kiếm khí loạn lạc lướt đi như những ngôi sao tỏa sáng chói mắt, cảnh tượng xung quanh thật sự huyền diệu khó lường.
“Khoan đã.” Bất chợt Lạc Nam sững sờ, trong lòng hiện lên một suy nghĩ lớn mật.
Nếu như Loạn Phàm tiền bối có thể từ chỗ này lĩnh ngộ và sáng tạo ra Loạn Kiếm Pháp Tướng, vậy tại sao ta không thử lĩnh ngộ ra một Chí Tôn Pháp Tướng khác biệt cho riêng mình?
Nhưng mà nguyên liệu cũng đã gom đủ, Loạn Kiếm Pháp Tướng cũng rất mạnh và hợp khẩu vị của Lạc Nam.
Nếu như sáng tạo ra Pháp Tướng mới, vậy những nguyên liệu vất vả thu thập được chưa chắc đáp ứng được a.
Hắn đưa mắt nhìn sang tam nữ, thấy các nàng rất nóng lòng chờ mong nhìn thấy Loạn Kiếm Pháp Tướng tái hiện.
“Đơn giản thôi, công tử có thể nghĩ cách tận dụng tối đa sức mạnh của Loạn Kiếm Pháp Tướng, vượt qua cả bản gốc.” Kim Nhi đề nghị.
“Ý kiến không tồi.” Hai mắt Lạc Nam sáng lên.
Hắn bắt đầu lâm vào trầm tư, suy nghĩ cách để Loạn Kiếm Pháp Tướng trở nên cường đại và đặc biệt theo phong cách của mình.
“Thiếu chủ làm gì thế? Sao chưa bắt đầu?” Loạn Thuỳ Ảnh nhỏ giọng hỏi.
“Thiên phú và ngộ tính của thiếu chủ vượt xa tưởng tượng của chúng ta, có lẽ ngài đã ngộ ra điều gì đó…” Loạn Ninh Lam khẽ nói.
“Ta thật háo hức.” Loạn Thuỳ Trân tràn ngập chờ mong.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 107 |
Ngày cập nhật | 18/12/2024 15:39 (GMT+7) |