Hư Vô Tam Đồng liên kết với nhau, hấp thụ Nguyên Khí và chuyển hóa thành Hư Vô Thần Lực một cách liên tục, không hề tiêu hao lực lượng của chủ nhân trong lúc chiến đấu.
Hơn nữa thông qua Hư Vô Tam Đồng, việc thi triển công kích của Bách Mục cũng nhanh chóng hơn, gần như không cần dùng tay kết ấn, Hư Vô Tam Đồng sẽ trực tiếp phóng thích vũ kỹ theo mong muốn của chủ nhân.
Đây là một trong những loại nhãn pháp độc đáo bậc nhất Bách Nhãn Đạo Thống, giúp cho Bách Mục có được địa vị như ngày hôm nay…
Bất quá ngay khoảnh khắc này, Bách Mục cảm giác được nguy cơ chí mạng.
Ngân Khôi và Kim Khôi ở hai bên trái phải, ngưng tụ quyền kình, oanh phá hư không, hung hăng vung quyền, nghiền ép Bách Mục vào trung tâm.
Sức mạnh của hai tôn Khôi Lỗi đẳng cấp Thần Đạo Thượng Phẩm… đủ để oanh sát Thần Đạo Trung Kỳ trong nháy mắt.
Nhưng Bách Mục hiển nhiên không phải nhân vật dễ dàng đối phó…
“Hư Vô hóa!”
Vào thời khắc nguy cấp, Hư Vô Tam Đồng lóe sáng, cơ thể của hắn phân tách thành hư vô…
OÀNH OÀNH…
Kim Khôi và Ngân Khôi đấm vào khoảng không, hai nắm đấm đụng thẳng vào nhau chấn đến không gian sụp đổ.
“Sát Chiến Điện Chủ, ngươi vì sao tấn công lão phu?” Hư vô ngưng tụ, Bách Mục phẫn nộ gầm lên.
“Trước đó một đám các ngươi vây giết bổn điện chủ, vì sao hiện tại ta không thể giết ngươi?” Lạc Nam ngang nhiên nói.
“Mẹ kiếp, mấy chục tên vây công ngươi, đâu phải một mình lão phu?” Bách Mục khóe môi co quắp.
“Haha, vậy nên tên nào đi lạc thì bổn điện chủ làm thịt trước.” Lạc Nam cười lạnh.
“Mơ tưởng!” Bách Mục không muốn dây dưa, thân thể hóa thành Hư Vô dự định rời khỏi.
Chỉ cần chạy đến chỗ hiện trường, khi đó cường giả đông đảo, “Vương Tùng” cũng không dám đơn độc chiến đấu với hắn, vì sẽ có kẻ rình rập sẵn sàng ngư ong đắc lợi.
Nhưng Lạc Nam đương nhiên không định cho mục tiêu đạt thành ý đồ.
“Sinh Tử Thế Giới!”
Huyết Dị Yêu Hoàng ngửa đầu tru lên, hư ảnh Thượng Cổ Thần Điêu khổng lồ xuất hiện, đôi cánh đen và trắng tượng trưng cho sinh mệnh và tử vong bao trùm thương khung.
Tử Vong Chi Lực và Sinh Mệnh Chi Lực giao thoa vào nhau, tạo thành một phương tiểu thế giới vây nhốt Bách Mục, đây chính là khả năng của Thượng Cổ Thần Điêu mà Dị Nữ đã lĩnh hội.
“Mơ tưởng, dù có là Thượng Cổ Thần Điêu lợi hại… nhưng chỉ với tu vi Yêu Bán Thần làm sao có thể ngăn cản được lão phu?” Bách Mục khinh thường nói.
Hư Vô Thần Lực và Hư Vô Quy Tắc vận chuyển từ trong Hư Vô Tam Đồng bắn ra, ý đồ dùng Hư Vô để phân giải Sinh Tử, đánh thủng thế giới.
Lạc Nam nhún nhún vai, Loạn Cổ Bá Thế bùng nổ.
Mang theo Loạn Đạo Kiếm Khí và Bá Đạo Quy Tắc, hình thành thêm một tầng thế giới lồng ghép bên trong Sinh Tử Thế Giới của Huyết Dị Yêu Hoàng.
Hiển nhiên Sinh Tử Thế Giới chỉ là lớp màng che mắt thế nhân ở bên ngoài, còn ở bên trong điều động Loạn Cổ Bá Thế mới thật sự là thủ đoạn ngăn chặn Bách Mục đào tẩu.
XOẸT XOẸT XOẸT…
Đúng như Lạc Nam dự đoán, ngay khi Hư Vô Thần Lực và Hư Vô Quy Tắc của Bách Mục chạm vào Loạn Cổ Bá Thế, đã bị Loạn Đạo Kiếm Khí và Bá Đạo Quy Tắc dữ dội bên trong ngăn cản…
Loạn Cổ Bá Thế là thứ có thể chống lại cả Thần Đạo Quy Tắc.
Phải biết rằng ngay cả Quy Tắc do Thiên Hạ Đệ Nhất tồn đọng trong cơ thể Loạn Thuỳ Trân còn có thể bị Bá Đạo Quy Tắc hóa giải theo thời gian, huống hồ gì Hư Vô Quy Tắc của một Thần Đạo Trung Kỳ như Bách Mục?
“Làm sao có thể?” Bách Mục hét lên thất thanh:
“Ngươi không phải là Vương Tùng, ngươi thật sự là ai?”
Lạc Nam lười cùng đối phương nói nhảm, tiếp tục ra lệnh cho Ngân Khôi và Kim Khôi cầm Đao lao lên chém Bách Mục.
Sắc mặt Bách Mục trở nên khó coi, lập tức triệu hoán Thần Hư Pháp Tướng của mình, tạo ra một tấm thuẫn Hư Vô khổng lồ bảo vệ ở trước mặt, ngăn chặn thế công của hai tôn Khôi Lỗi.
“Lão phu biết rồi, ngươi chính là Lạc Nam.” Bách Mục hận ý ngút trời:
“Chỉ có Lạc Nam mới sở hữu Loạn Đạo Kiếm Khí và loại Quy Tắc nghịch thiên như vậy.”
“Chẳng trách Chiến Pháp Đạo Thống đột ngột trở nên mạnh mẽ như vậy, chẳng trách có thể lập nên Sát Chiến Điện, chẳng trách có nhiều cường giả chết một cách bí ẩn… tất cả đều là do ngươi ở sau lưng giở trò quỷ.”
“Biết quá nhiều, ngươi sẽ chết.” Ánh mắt Lạc Nam lóe lên sát khí mãnh liệt, không thể để lão già này sống được.
“Hahahaha.” Bách Mục đột ngột ngửa đầu cười to, tiếng cười vô cùng hưng phấn.
Lạc Nam nhíu mày, lão già này chẳng lẽ có bệnh sao?
“Tốt tốt tốt… vốn lão phu dự định che giấu át chủ bài để tránh có kẻ thèm thuồng, không nghĩ đến ngươi lại tự mình dâng đến tận cửa.” Bách Mục liếm liếm môi:
“Ở trong thế giới này, giết ngươi sẽ không ai phát hiện, lão phu sẽ chiếm tất cả tài nguyên, cơ duyên của ngươi… từ đó nhất phi trùng thiên, ngay cả Đạo Chủ cũng không thể đứng trên lão phu được nữa.”
“Ảo tưởng à lão cẩu?” Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, ra lệnh cho Ngân Khôi cùng Kim Khôi tiếp tục gia tăng lực công kích.
Nhưng đúng lúc này, Bách Mục bỗng nhiên mở miệng, đầu lưỡi vươn dài ra…
Bên trên cái đầu lưỡi của hắn, thình lình mở ra một con mắt…
Chỉ thấy con mắt này có màu đỏ, đồng tử bên trong lại như một vòng xoáy ba cạnh màu đen…
Mà ngay khi nó hiện ra, Lạc Nam cảm giác được không gian bỗng nhiên vặn vẹo dữ dội…
Theo đó, toàn bộ cảnh tượng trong thế giới thay đổi.
Mặt đất âm u đen kịch, bầu trời nhuộm máu đỏ ngầu, không khí nồng đậm mùi vị máu tanh…
Ngân Khôi và Kim Khôi không để ý những thứ này, vẫn cứ thô bạo tấn công Bách Mục.
Nhưng khoảnh khắc khi chúng nó tiếp cận, mặt đất bỗng nhiên nứt ra, hai thân ảnh khổng lồ cao hàng vạn trượng trồi lên.
Đó là hai tên nam tử nó có cơ bắp cứng rắn như thép, một tên làn da đỏ như dung nham với cái đầu trâu hung tàn, một tên làn da đen kịch như than với khuôn mặt ngựa tà dị đến cực điểm.
RỐNG!
Hấp thụ lực lượng âm u xung quanh, Đầu Trâu và Mặt Ngựa tay cầm Chiến Phủ xông lên ngạnh kháng.
OÀNH OÀNH…
Ngân Khôi và Kim Khôi lập tức bị Đầu Trâu và Mặt Ngựa chặn đứng.
Lạc Nam nhíu chặt chân mày, Đầu Trâu và Mặt Ngựa kia từ đâu xuất hiện? Chúng nó tuy rằng chỉ có tu vi Thần Đạo Trung Kỳ, nhưng có lợi thế từ môi trường quỷ dị ở nơi này, chiến lực vượt lên một tiểu cảnh giới, khiến Ngân Khôi và Kim Khôi không thể tiến thêm một bước, liên tục bị ngăn cản.
Chưa dừng lại ở đó, giữa bầu không khí âm u, hai thân ảnh hiện ra…
Một kẻ có làn da màu đen, áo choàng đen, một kẻ có làn da màu trắng, khoác áo choàng trắng… trên tay đều cầm lưỡi câu sắc lẹm…
“Hắc Bạch Vô Thường?” Lạc Nam hít sâu một ngụm khí lạnh.
Hắc Bạch Vô Thường phóng thích Thần Hồn Lực sánh ngang với Thần Đạo Trung Kỳ, cầm theo lưỡi câu Linh Hồn như u linh lướt đến vị trí Lạc Nam, móc thẳng vào linh hồn hắn.
“Muốn chết!”
Hàn Chi, Thiên Lệ, Huyễn Mộng và Hồn Nguyệt Ánh quát lên giận dữ.
Trạng thái Cực Hồn Cảnh được triển khai, Linh Hồn của các nàng gia tăng sức mạnh, cường hóa toàn diện, tiến ra bên ngoài.
Yểm Hồn Giới thi triển tạo ra hàng vạn phân thân Yểm Ma…
Huyễn Mộng phát động Độc Hồn Nguyền Rủa, Hồn Nguyệt Ánh tay cầm Hồn Đỉnh thi triển Hồn Kỹ… liên thủ chống lại Bạch Vô Thường.
Hàn Chi chưởng ra Băng Thần Hồn Lực đóng băng không gian xung quanh Hắc Vô Thường, Thiên Lệ hóa thành thuộc tính Lôi Đình, một cặp Lôi Hồn Trảo như mười thanh đao trảm thẳng xuống lưỡi câu linh hồn của đối phương.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Hồn Lực va chạm dữ dội, dù có được trạng thái Cực Hồn Cảnh mạnh mẽ… chúng nữ với bốn người cũng có phần lép vế hơn so với Hắc Bạch Vô Thường, bọn hai kẻ quỷ dị này liên tục đánh lui.
Dù sao thì chênh lệch tu vi không hề ít…
“Ngân Trinh hỗ trợ các nàng!” Lạc Nam nói.
“Tuân mệnh!” Ngân Trinh từ Phá Đạo Lệnh hiện thân, phối hợp cùng Sát Hồn Yểm Ma – Dạ Tố mở ra Sát Thế vượt xa cùng cấp, bàn tay chưởng ra Thần Hồn Quy Tắc, chặn đứng thế công nguy hiểm của Hắc Bạch Vô Thường.
Có Cực Hồn Cảnh và Thần Hồn Quy Tắc, Ngân Trinh cưỡi trên U Hồn Yên Lang gia nhập trận chiến, lập tức giảm đi rất nhiều áp lực cho chúng nữ.
“Hừ, thủ đoạn không ít… không ngờ ngươi còn có mối liên hệ với Yểm Ma Điện.” Bách Mục nhìn thấy Lạc Nam liên tục chặn được hiểm nguy, cười gằn giận dữ:
“Bất quá khi Địa Ngục đã mở ra, lão phu chính là Vua Địa Ngục.”
RỐNG!
Theo một tiếng gầm tê buốt linh hồn, Địa Ngục Hỏa cấp Thần Đạo hừng hực bóc cháy dưới chân Bách Mục.
Sau đó, một con Địa Ngục Tam Đầu Khuyển hình thù dữ tợn, toàn thân bao trùm trong lửa địa ngục, ba cái đầu hung ác chảy đầy nước miếng hiện thân.
Bách Mục cưỡi trên lưng nó, đầu lưỡi vẫn khoe con mắt của mình, nhếch miệng đầy cuồng ngạo:
“Được diện kiến Địa Ngục Thần Nhãn của lão phu, ngươi có chết cũng nên vinh hạnh.”
“Địa Ngục Thần Nhãn?” Lạc Nam ánh mắt lóe lên, chẳng lẽ đây mới là con mắt mà kẻ thần bí kia mong muốn Yểm Ma Điện cướp được?
“Không sai, Địa Ngục Thần Nhãn có thể thông qua Quy Tắc vượt trội diễn hóa ra một phiến địa ngục, không thủ đoạn nào có thể ngăn cản…” Bách Mục đắc ý khoe khoang:
“Ở bên trong Địa Ngục do Địa Ngục Thần Nhãn tạo ra, Quy Tắc có thể diễn hóa thành Hắc Bạch Vô Thường, thành Đầu Trâu Mặt Ngựa, thành Địa Ngục Tam Đầu Khuyển… tất cả những tồn tại nơi địa ngục đều có thể diễn hóa mà thành, tu vi chúng nó sánh ngang với người thi triển.”
“Nhưng vì có được hoàn cảnh từ địa ngục gia trì, chiến lực của chúng sẽ mạnh hơn đồng cấp.”
“Mà lão phu chính là Vua Địa Ngục, có thể hiệu lệnh cho tất cả chúng nó.”
RỐNG!
Nói đến đây, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển đã tuân lệnh của Bách Mục há miệng phun ra Địa Ngục Thần Hỏa về phía mấy nữ Yểm Ma, ý đồ thiêu chết các nàng.
Lạc Nam thấy vậy phất tay, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ phần phật bay lên, thể hiện quyền năng của một kiện Thần Bảo…
69 vị Tuyệt Sắc Hồn Cơ khiêu vũ bên trong tranh vẽ, cuồn cuộn Thần Hồn Lực từ trong đó bay ra, tiến vào cơ thể của chúng nữ.
“Ưm…”
Có được Thần Hồn Lực cung cấp, các nàng sảng khoái đến rên rỉ thành tiếng, Cực Hồn Cảnh càng trở nên mạnh mẽ, chống lại được cả Địa Ngục Thần Hỏa thiêu đốt… không sợ hãi chút nào.
Nên biết rằng Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết chính là Thần Đạo Cực Phẩm Công Pháp, mà Cực Hồn Cảnh chính là trạng thái cao nhất của môn công pháp này.
Cực Hồn Cảnh vốn đã cường hóa toàn diện lên rất nhiều, nay lại có thêm Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ đạt đến Thần Bảo Trung Phẩm hỗ trợ, chúng nữ mạnh mẽ không cần bàn cãi…
“Chết!”
Thực lực đại tăng, tỷ muội liên thủ, thậm chí đem Hắc Bạch Vô Thường đánh cho liên tiếp bại lui.
“Khốn nạn, nếu đã như vậy… lão phu trước tiên giết ngươi.” Bách Mục quát lạnh, cưỡi trên lưng Địa Ngục Tam Đầu Khuyển lao thẳng đến Lạc Nam.
Hắn không tin Lạc Nam chỉ là một Thiên Đạo Cảnh lại có thể chống lại mình…
Lạc Nam đảo mắt nhìn quanh, cảm nhận được Loạn Đạo Bá Thế bên ngoài của mình đang cố gắng phá tan phiến địa ngục này để xông vào nhưng chưa thể thành công…
Thế giới này không hề chân thật, chúng nó được tạo nên từ Quy Tắc của Địa Ngục Thần Nhãn kia…
“Vậy thì chỉ cần giết chết chủ nhân của Địa Ngục Thần Nhãn, mọi thứ sẽ được giải quyết.” Lạc Nam nói.
“Giết lão phu? Chỉ bằng ngươi?” Bách Mục như nghe được chuyện cười lớn:
“Tiểu cẩu của ta, mau giết hắn!”
RỐNG!
Địa Ngục Tam Đầu Khuyển cùng lúc hé ra ba cái miệng, theo lệnh của chủ nhân ngưng tụ Địa Ngục Thần Hỏa thành một quả cầu lửa to lớn như hành tinh bắn ra.
Lạc Nam cười gằn, chính là thời khắc này.
Vạn Cổ Bá Tướng hàng lâm, Loạn Thần Kiếm chấp chưởng trong tay…
Loạn Cổ Bá Thế phóng thích từ cơ thể nó, chấn cho địa ngục phải run rẩy như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
“Hự…”
Bách Mục đau đớn, con mắt nơi đầu lưỡi chảy ra một tia máu…
Hiển nhiên Loạn Cổ Bá Thế do Vạn Cổ Bá Tướng và Loạn Thần Kiếm điều động mạnh hơn bản thân Lạc Nam thi triển rất nhiều, nó khiến cho vùng không gian này có dấu hiệu sụp đổ, phản phệ trực tiếp lên Địa Ngục Thần Nhãn.
“Thần Tị!”
Không hề do dự, Lạc Nam lạnh lùng vung tay.
Bá Lực, Kiếm Khí… toàn bộ đều bị rút sạch dồn nén vào Loạn Thần Kiếm.
Vạn Cổ Bá Tướng lùi một chân lấy đà, cường ngạnh vung kiếm trảm ra.
Nhất kiếm tị thần, nhất kiếm có thể bình định thiên địa, nhất kiếm có thể tru sát chư thiên.
“Không…”
Cảm giác được nguy hiểm chí mạng, Bách Mục toàn thân lông tóc dựng đứng…
Đây là lần đầu tiên lão thi triển Địa Ngục Thần Nhãn nhưng vẫn sinh ra sự sợ hãi mãnh liệt với cái chết.
Bạch Mục vội vàng nhảy khỏi lưng Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, ý đồ chạy trốn như chó nhà có tang, sự đắc ý và kiêu ngạo vừa rồi biến mất không còn sót lại chút gì.
“Chạy? Ta để ngươi chạy sao?” Lạc Nam điên cuồng gầm lên, một tay điểm ra:
“Độc Đoán Vạn Cổ!”
GÀO!
Vạn Cổ Bá Tướng vận chuyển hết lực lượng, một tay chấp chưởng Loạn Thần Kiếm, tay còn lại hướng Bách Mục điểm xuống.
Vạn cổ như hóa thành một bàn cờ, Bách Mục trở thành một con cờ đứng im bất động bên trên bàn cờ… dù cố gắng đào tẩu nhưng vẫn bất lực.
Đây cũng là lúc Thần Tị dứt khoát chém ra…
HÚ!
Quả cầu lửa bị kiếm khí tàn bạo nhấn chìm, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển tru lên một tiếng thê thảm trước khi tách làm hai mảnh.
Loạn Thần Kiếm có thể diệt thần phủ xuống…
“Không thể!” Bách Mục vẫn cố gắng níu kéo chút hy vọng sống cuối cùng, tất cả Hư Vô Chi Lực từ Hư Vô Tam Đồng hóa thành một cái kén nhộng bao trùm toàn thân.
XOẸT.
Thần Tị chém hư vô thành hư vô, xuyên qua kén nhộng, kiếm khí tung hoành trảm diệt cơ thể Bách Mục…
Máu tươi nhuộm đỏ, Bách Mục tê tâm liệt phế ngã xuống, cơ thể không còn chỗ nào là nguyên vẹn.
Không gian hình thành địa ngục sụp đổ, Hư Vô Tam Đồng và Địa Ngục Thần Nhãn ảm đạm phai mờ…
Quy tắc tan đi, địa ngục biến mất, Đầu Trâu Mặt Ngựa, Hắc Bạch Vô Thường đều hóa thành hư ảo như chưa từng hiện diện…
“PHỐC!”
Đến lượt Lạc Nam thổ huyết, Vạn Cổ Bá Tướng mang theo Loạn Thần Kiếm trở về đan điền của hắn ngủ say, lực lượng đã bị rút cạn.
Mà khi Lạc Nam lâm vào kiệt quệ, các nữ Yểm Ma liên kết với hắn cũng không còn sức lực, được Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ hút vào bên trong bồi dưỡng chăm sóc.
Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ bay vào đan điền của Lạc Nam…
“Thiếu chủ, công tử…”
Ngân Trinh và Dị Nữ một trái một phải đem hắn đỡ lấy.
Lạc Nam mỉm cười yếu ớt, Nhẫn Trữ Vật thu hồi thi thể của Bách Mục, thì thào nói:
“Chúng ta đi!”
Hai nữ gật đầu, ôm lấy hắn leo lên lưng U Hồn Yên Lang.
Ngân Khôi và Kim Khôi cũng cạn kiệt năng lượng sau trận chiến vừa rồi, chúng nó teo nhỏ lại, được Lạc Nam thu vào trong Nhẫn.
“Kẻ nào dám giết Trưởng Lão của Bách Nhãn Đạo Thống?”
Nhưng mà ngay lúc này, một tiếng thét oanh động thương khung như lôi đình phủ xuống.
Đại Trưởng Lão của Bách Nhãn Đạo Thống… Bách Nhẫn với vẻ mặt cuồng nộ hàng lâm…
Sát khí lại trỗi dậy…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 107 |
Ngày cập nhật | 18/12/2024 15:39 (GMT+7) |