Một thân ảnh nhắm mắt khoanh chân ngồi xếp bằng, bên cạnh hắn là vô số xương cốt có thể chất đống thành núi…
Một đầu tóc trắng xõa tung, thân thể cởi trần, cổ đeo dây chuyền được kết thành từ vô số đầu lâu trẻ nhỏ, tu vi toàn thân thu liễm đến cực hạn, không chút hiển hiện ra ngoài…
Nhưng nếu có người ở đây trông thấy hắn, nhất định sẽ đái ra máu…
Vừa nhìn qua đã biết, tên này là một đại ma đầu giết người như ngóe…
Đúng lúc này, một vùng không gian bên trong hợp cốc chợt trở nên vặn vẹo, khiến ma đầu kia nhàn nhạt mở ra đôi mắt ẩn chứa biển máu vô tận của mình…
Bịch…
Có tiếng âm thanh rơi xuống đất, từ trong vòng không gian rơi ra một lão già trên thân đầy rẫy thương tích, thân thể không trọn vẹn, thảm liệt vô cùng…
Nếu Tần Mộng Ảnh có mặt ở đây, nhất định sẽ nhận ra người này là Lạc Thanh Liệt thành công đào tẩu trong lúc giao chiến với nàng…
“Hửm?” Ma đầu nhìn thấy lão già trọng thương rơi vào nơi của mình, nhất thời phát ra một tiếng ngoài ý muốn…
Lạc Thanh Liệt khó khăn mở mắt, phát hiện mình vậy mà vô tình rơi vào một hợp cốc có người ở, nhất thời mở miệng uy hiếp:
“Lão phu mặc dù trọng thương, nhưng tốt nhất ngươi đừng động vào, bằng không hậu quả không thể gánh nổi đâu!”
Lạc Thanh Liệt biết nếu mình tỏa ra có chút khiếp sợ, chỉ sợ lập tức sẽ bị mất mạng…
“Ồ, ngươi là ai?” Giọng điệu của Ma Đầu khàn khàn hỏi…
“Lão phu chính là Đại Trưởng Lão Lạc gia, nếu ngươi tìm dược liệu cứu ta, ngày sau lão phu sẽ cho ngươi tiền đồ rộng lớn, một bước lên trời!” Lạc Thanh Liệt nén đau đớn toàn thân, bá khí lẫm liệt nói…
“Ngươi xem ta là ai…” Ma đầu khàn giọng, đem mái tóc trắng xóa của mình vén lên…
Lạc Thanh Liệt khó khăn liếc nhìn, nhất thời mở miệng kinh hô, tràn đầy mừng rỡ:
“Thiếu chủ… Lạc Vũ thiếu chủ…”
“Không tệ…” Lạc Vũ mỉm cười quái dị, đem Lạc Thanh Liệt đỡ lên dựa vào vách đá…
“Thiếu chủ, quá tốt rồi… lão phu vậy mà gặp được ngươi!” Lạc Thanh Liệt thở phào nhẹ nhõm, chút lo lắng trong lòng quét sạch…
“Đại trưởng lão, tại sao rơi vào cảnh này?” Lạc Vũ cau mày trầm đục hỏi…
“Chính là… khụ khụ…” Lạc Thanh Liệt ho khan kịch liệt, phun ra một ngụm máu, thương thế của hắn quá nặng…
“Đây, uống nó vào!” Lạc Vũ lấy ra một chén nước đỏ rực, bên trong ẩn chứa rất nhiều linh lực…
Lạc Thanh Liệt không chút nghi ngờ uống vào, nhất thời tinh thần phấn chấn không ít, dùng giọng điệu căm hận nói:
“Chính là tiểu súc sinh Lạc Nam và tiện tỳ Diễm Nguyệt Kỳ…”
Hắn đem mọi chuyện từ đầu đến cuối nói ra, ngay cả việc Lạc gia đã rời khỏi Băng Thiên, trở thành thế lực dưới trướng Thiên Yêu Học Phủ cũng không ngoại lệ…
“Có chuyện như vậy?” Lạc Vũ sắc mặt trầm xuống, trong lòng không vui…
Gia tộc như chó đào tẩu qua đại lục khác nương nhờ, thực lực của kẻ thù trở nên cường đại, đồng minh ngày càng nhiều… lại bái Độ Kiếp Kỳ như Võ Tam Nương làm sư phụ…
Bất quá nghĩ đến thân phận thật sự của mình, Lạc Vũ nhếch miệng khinh thường, chỉ cần có thời gian toàn diện khôi phục, một cái Võ Tam Nương hắn còn không nhìn vào mắt…
“Thiếu chủ, thời gian qua ngươi ở đâu? Vì sao trở thành bộ dạng này?” Lạc Thanh Liệt nhìn Lạc Vũ như biến thành một người khác, nghẹn ngào hỏi thăm…
“Ta? Đương nhiên là đi tìm con đường để nhanh chóng mạnh hơn, lấy mạng tiểu súc sinh Lạc Nam!” Lạc Vũ cười gằn nói.
Lạc Thanh Liệt trong mắt xuất hiện vẻ tán thưởng, thật tâm nói: “Nếu gia chủ biết được sẽ rất vui mừng!”
“Đúng vậy, ta cũng rất vui mừng vì Đại Trưởng Lão đột nhiên xuất hiện!” Lạc Vũ nhe ra hàm răng trắng bóc…
“Haha, đúng vậy… chắc là số mệnh đi, lão phu phải cảm tạ ông trời cho ta tìm được thiếu chủ!” Lạc Thanh Liệt cảm thán nói.
Lạc Vũ gật đầu, mở miệng cười nói: “Đúng, ta cũng nên cảm ơn ông trời dâng lên một nguồn năng lượng béo bở!”
Sắc mặt Lạc Thanh Liệt đại biến…
Một bàn tay như ưng trảo đã đặt lên đỉnh đầu hắn… vô số tiếng khóc oán than như ngày tàn của thiên địa đột ngột vang lên…
Lạc Thanh Liệt chỉ cảm thấy toàn bộ cơ thể của mình đang bị nuốt chửng, linh lực, máu thịt, không thứ nào bỏ sót…
“Lạc Vũ, lão phu thật tâm tôn trọng ngươi, tại sao lại làm như vậy?” Hắn oán độc rít gào, tê tâm liệt phế…
“Lão già ngươi đã sắp thành phế nhân, giữ lại có tác dụng gì? Chi bằng tác thành cho ta!” Lạc Vũ cười dữ tợn, điên cuồng hút lấy thân thể Lạc Thanh Liệt…
“Lang tâm cẩu phế, lão phu không để ngươi toại nguyện!” Lạc Thanh Liệt gầm rống, linh lực trong đan điền cấp tốc vận chuyển, muốn triển khai tự bạo…
Phụt…
Chỉ là đột ngột một luồng khí lãng dâng lên làm đan điền hắn nát bấy, ý đồ tự bạo hoàn toàn không làm được…
“Chén nước lúc nãy có vấn đề? Lạc Vũ ngươi thật độc a!” Lạc Thanh Liệt câm hận nói một câu, chính thức chết đi…
Không lâu sau đó, nhìn Lạc Thanh Liệt chỉ còn bộ xương cốt nằm trên mặt đất, Lạc Vũ liếm liếm môi ra vẻ thỏa mãn… cảm nhận tu vi lại vừa tăng một bậc.
“Lạc Nam, thật chờ mong thưởng thức máu thịt của ngươi…”
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyensextv2.com/
Một ngày này, Lạc Nam trong thân phận Văn Lang theo chân Nhị lão cùng mười người Bạch Liệt cùng nhau tiến vào Thư Viện Hoàng Gia chọn lựa vũ kỹ, chính là phần thưởng của bọn hắn trong lần Thổ Chiến Đại Hội…
Nhóm người Tề Minh một mặt phấn chấn, duy chỉ có Đại Linh trên thân còn trọng thương do đánh hết sức cùng Bạch Dương, sắc mặt cương trực có phần tái nhợt, thân thể lực lưỡng còn không ít vết bầm…
Lần trước lén lút tiến vào thám thính, lần này lại đường đường chính chính mà vào, cảm giác quả thật có chút khác lạ…
Bất quá trong khi đi, hắn lại có cơ hội đánh giá thực lực tổng thể bên trong Hoàng Cung, số lượng Hóa Thần đạt đến vài trăm, vài tên tướng quân Luyện Hư… gộp lại cũng là một cổ lực lượng không nhỏ…
“Văn Lang huynh đệ, bổn tiểu thư chưa từng phục ai ngoài ngươi, có cơ hội đến Đại Địa Bộ Lạc của ta chơi một chuyến, nhất định sẽ xem ngươi là thượng khách!” Đại Linh không chút tỵ hiềm tiến đến cạnh hắn, vừa đi vừa cười…
Đứng ở gần, cơ thể lực lưỡng của Đại Linh thậm chí còn cao hơn Lạc Nam rất nhiều, phải biết hắn gần met chín đấy…
“Đa tạ rồi! Nếu có cơ hội…” Lạc Nam gật đầu đáp cho có lệ, hắn mặc dù thưởng thức tính cách cương trực của nàng, nhưng không có ý kết giao bằng hữu… nữ nhân này quá ngốc, chính là điển hình của heo đồng đội…
Đại Linh không nhận ra Lạc Nam lãnh đạm, hưng phấn bừng bừng thắc mắc:
“Lần này ngươi là người duy nhất được chọn Linh Cấp Vũ Kỹ, không biết muốn thứ gì? Ta thấy Thổ Vương Ấn rất mạnh đấy!”
“Không có hứng thú!” Lạc Nam cười nhạt, Thổ Vương Ấn mặc dù lợi hại, nhưng hắn còn không nhìn vào mắt…
Nhị Lão cùng hai tên Hoàng Tử nghe Lạc Nam công khai chê bai Thổ Vương Ấn, nhất thời sắc mặt âm trầm, hận không thể lập tức bóp chết hắn…
“Vậy sao… ta thì muốn chọn Thổ Hình Quyền, chính là Thiên Cấp Hạ Phẩm Vũ Kỹ!” Đại Linh phóng khoáng nói, nàng rất thích các loại vũ kỹ thô bạo…
“Đến rồi!” Nhị Lão trầm giọng nói ra…
Trước mặt đám người chính là một Đại Môn cao quý đang khép chặt, trên đại môn có khắc lấy từng chữ như rồng bay phượng múa Thư Viện Hoàng Gia…
Cót két…
Đại Môn mở ra, hiện ra không gian bên trong rộng lớn đến cực điểm, từng giá sách bày biện ngăn nắp, tầng tầng lớp lớp thư tịch không biết đâu mà lần…
“Thư Viện của Cửu Cấp quả nhiên không ít, bất quá phần lớn đều là đồ hỗn tạp…” Lạc Nam quét mặt đánh giá một vòng, cảm thấy hơi thất vọng…
Nếu Nhị Lão biết suy nghĩ của tên này, nhất định sẽ không nhịn được phun máu… Bên trong Thư Viện Hoàng Gia, Vũ Kỹ thấp nhất cũng là Địa Cấp Hạ Phẩm, đặt ở bên ngoài giá trị liên thành, tên này lại kêu đồ hỗn tạp… quá mức khi dễ người.
“Được rồi, các ngươi cứ xem xét và lựa chọn dựa theo phần thưởng, sau khi xong chỉ cần báo cho lão phu loại Vũ Kỹ vừa chọn là được… kẻ nào gian lận nếu bị phát hiện sẽ tiền trảm hậu tấu!” Nhị Lão trầm giọng nói, khí tức Hợp Thể Sơ Kỳ ầm ầm tỏa ra, dáng người nhỏ bé trở nên uy nghiêm hơn bao giờ hết…
Đám người Tề Minh rùng mình vâng dạ, bọn hắn đâu có ngu mà múa rìu qua mắt thợ trước một vị cường giả đang giám sát…
“Lão già này mặc dù là Hợp Thể Sơ Kỳ, nhưng đã chạm đến ranh giới Trung Kỳ, không thể xem thường…” Lạc Nam âm thầm nghĩ…
Đám người tảng đi, Lạc Nam đến khu giành riêng cho Linh Cấp Vũ Kỹ… đảo mắt quan sát…
Thổ Vương Ấn, Liệt Thổ Chỉ, Thổ Ngục, Bạch Sa Chưởng…
Vũ Kỹ Linh Cấp được đặt tại Thư Viện Hoàng Gia của Bạch Sa Hoàng Triều không có nhiều, chỉ có vài loại Lạc Nam từng thấy đám Hoàng Tử thi triển qua, xem ra những Vũ Kỹ mạnh mẽ hơn được Hoàng Đế riêng mình cất giữ…
Thất vọng lắc đầu, ánh mắt Lạc Nam bắt đầu chú ý đến đám Vũ Kỹ Thiên cấp…
“Hắn muốn làm gì?” Sớm chú ý động tĩnh của Lạc Nam, đám người một mặt mộng bức, tên này chê bai Vũ Kỹ Linh Cấp? Lại muốn tìm Vũ Kỹ cấp thấp hơn?
“Đúng là quái nhân!” Tề Minh mấy người lắc đầu, không tiếp tục để ý Lạc Nam…
Rất nhanh, Lạc Nam lại thất vọng thở dài… rời bỏ Thiên Cấp, tìm xuống Địa Cấp Vũ Kỹ, hy vọng có thứ gì hay ho cũng được…
Bên trong thư viện, ngoài Vũ Kỹ và Công pháp cũng có những cổ tịch, ghi chép xưa củ, bất quá Hậu Cung có nhiều thê tử hiểu biết sâu rộng, hắn cũng lười nhìn đám này…
Khóe miệng Nhị Lão cùng hai người Bạch Dương, Bạch Liệt giật giật, tên này xem thường Vũ Kỹ của Hoàng Triều bọn hắn đúng không?
Bạch Liệt và Bạch Dương đã sớm tu luyện sạch sẽ Vũ Kỹ Hoàng gia, bọn hắn vào đây chỉ để cho có lệ, vì thế từ đầu đến cuối đều tập trung nhìn chằm chằm Lạc Nam…
Lạc Nam ngán ngẩm, đám Vũ Kỹ này hoàn toàn không thể sánh vai với đồ từ Hệ Thống, phần thưởng này xem như công cóc…
“Hả, thứ gì đây?” Ánh mắt Lạc Nam lập tức khóa chặt một mảnh giấy vàng có phần xưa củ, nảy sinh hứng thú…
Mảnh giấy này nằm trong đống Địa Cấp Hạ Phẩm vũ kỹ, nhìn qua hoàn toàn không đáng chú ý… nhưng bên trên lại có vẽ lấy những hình ảnh vô cùng sống động…
Đó là một nhân hình mặc áo bào hoàng đế đang ngưng tụ Vũ Kỹ, uy lực hết sức kinh hồn, khiến bốn phương tám hướng không gian xung quanh trở nên đổ vỡ, từng cơn bão cát thét gào dữ dội vờn quanh… nhìn qua rất bất phàm.
Điều đáng tiếc chính là, bản vẽ chỉ đến đó là dừng, không thấy được người trên bản vẽ kia hoàn thành trọn vẹn chiêu thức…
“Đây là một môn Vũ Kỹ thổ hệ còn dang dở, người sáng tạo ra nó không đủ khả năng hoàn thiện…” Kim Nhi ngồi trên vai Lạc Nam liếc mắt nói ra.
Nhị Lão thấy Lạc Nam xem xét tấm giấy vàng, nhất thời trong mắt xuất hiện hồi ức…
Môn Vũ Kỹ này chính là vị hoàng đế lập quốc của Bạch Sa Hoàng Triều tạo ra trong quá trình đem Dị Thổ phong ấn, đáng tiếc dù lấy tư chất tuyệt thế thiên tài của hắn cũng không thể hoàn thiện… trở thành một bản nháp…
Qua nhiều triều đại, các đời Hoàng Đế dù đã cố gắng nghiên cứu sáng tạo, hy vọng tự thân có thể hoàn thiện môn Vũ Kỹ này để thỏa mãn tâm nguyện của tổ tiên nhưng đều không thể thành công, cuối cùng đồng nhất cho ra kết luận, Vũ Kỹ này không nên tồn tại trên thế gian, vì nó quá mạnh, thậm chí nếu có thể thành công sẽ siêu việt Linh Cấp, đạt đến Chân cấp trong truyền thuyết…
Chính vì như vậy, môn vũ kỹ không hoàn chỉnh này bị ném vào đống Địa Cấp Hạ Phẩm, chẳng ai thèm ngó tới…
“Chính là nó!” Lạc Nam không nói hai lời, đem môn vũ kỹ còn giang dở này thu lấy, quay người rời đi…
Từ đầu đến cuối không thèm nhìn lại đáp Linh Cấp Vũ Kỹ một chút…
“Không biết lượng sức mình!” Thấy Văn Lang vậy mà chọn môn vũ kỹ vô dụng làm phần thưởng, Nhị lão cùng hai tên Hoàng Tử âm thầm cười nhạt…
Các đời tổ tiên Bạch Sa Hoàng Triều còn không thể hoàn hiện, một tiểu tử Hóa Thần như ngươi lấy về làm giấy vệ sinh à?
Bất quá nếu Lạc Nam đã chọn, bọn hắn không thể nói gì thêm…
Đám người Đại Linh đã sớm chọn xong phần thưởng, được Nhị lão cho người mang rời khỏi Hoàng Cung…
“Không tệ… tiếp theo lão phu sẽ mang ngươi cùng hai vị Hoàng Tử tiến về Cảnh Địa tu luyện!” Nhị lão nhìn xem Văn Lang, cố gắng ôn hòa nhất có thể nói ra, sợ tên này làm ra đề phòng.
“Vậy thì tốt quá! Đa tạ Nhị lão rồi!” Lạc Nam ra vẻ mừng rỡ, ánh mắt sáng lên… như hận không thể lập tức tiến vào Cảnh Địa tu luyện…
“Haha, chết đến nơi còn không biết!” Bạch Dương cùng Bạch Liệt liếc mắt nhìn nhau, âm thầm cười nhạt…
Trước sự chỉ dẫn của ba người, Lạc Nam thản nhiên tiến vào Cảnh Địa…
“Đại ca thân yêu, cũng nên bắt đầu rồi…” Bạch Liệt âm thầm suy nghĩ, kế hoạch của hắn đang diễn ra thuận lợi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 2 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 07/10/2020 06:38 (GMT+7) |