Cũng có không ít người tự tin cho rằng chỉ cần bản thân sử dụng biết kiểm soát, sẽ không đến mức phá sản…
Âm thầm chờ đợi cái già mà Tử Y tu sĩ đưa ra…
“Thứ gì có thể vào mắt Hợp Thể Kỳ đây?” Lạc Nam cau mày lẩm bẩm, Hợp Thể Kỳ chắc Linh Cấp cũng có sở hữu…
Mặc dù Gia Tốc Trận tiêu hao tài sản một cách khủng bố, nhưng Lạc Nam quyết định không bỏ qua…
Hắn đã tính đến một con đường khác để thu về Linh Thạch rồi…
Tử y tu sĩ đảo mắt quanh toàn trường một vòng, cuối cùng rơi vào người Lạc Nam, quyết tuyệt nói:
“Ta muốn đổi Gia Tốc Trận lấy Dị Thủy, loại nào cũng được…”
“Haizz”.
Vô số người thở dài một hơi, cảm thấy tiếc hận…
Ánh mắt của số đông một lần nữa tập trung vào Lạc Nam, chờ đợi quyết định của hắn…
Thân thể Lạc Nam lần đầu xuất hiện tia rung rẩy… nắm đấm siết chặt…
Nếu có Dị Thủy, chiến lực của hắn cùng một thê tử có Thủy Thuộc Tính sẽ gia tăng, vốn hắn muốn Luyện Hóa Dị Thủy này cùng Cơ Nhã đấy…
Bởi Thủy Nương Khanh có Dị Thủy rồi, lại thêm huyết mạch của Thủy Kỳ Lân tương lai hắn sẽ cho nàng… không cần Dị Thủy nữa cũng được…
Yên Nhược Tuyết cũng có huyết mạch của Thủy Hoang, một chủng tộc mạnh mẽ… Dị Thủy có thể tìm sau…
Nhưng nếu hiện tại đạt được Gia Tốc Trận, ngày sau sẽ trở thành một Trấn Cung Chi Vật có ảnh hưởng đến toàn bộ tương lai của Hậu Cung…
Một bên là lợi ít của hắn và Cơ Nhã, bên còn lại là lợi ít của toàn thể Hậu Cung…
Ba bàn tay mềm mại chợt nắm lấy hắn…
Lạc Nam giật mình, xoay người lại… bắt gặp ba đôi mắt xinh đẹp chân thành…
“Chàng là chủ của Hậu Cung, mọi thứ bọn thiếp đều nghe chàng…” Tam nữ đồng lòng mở miệng…
Lạc Nam trong lòng chảy qua một dòng nước ấm, bàn tay xuất hiện Hộp Đá chứa đựng Dị Thủy, nhẹ nhàng vuốt ve…
“Kim Nhi, có đáng hay không?” Hắn không quên hỏi ý kiến của nha đầu này… đây là một loại tôn trọng…
“Đáng… Dị Thủy này tên là Băng Hàn Thủy, là loại Thủy mang theo lực lượng giá lạnh của Hàn Băng… giúp tu sĩ dù không có Băng Linh Căn vẫn thi triển được Băng Hệ Vũ Kỹ… nhưng đối với công tử không quá cần thiết, vì ngày sau ngươi có thể tự mình tụ ra Băng Đỉnh…” Kim Nhi nghiêm túc phân tích:
“Hơn nữa Gia Tốc Trận còn có thể tiếp tục nâng cấp, khi đó gia tốc gấp trăm lần, ngàn lần thời gian thực… mặc dù để làm được như vậy còn rất khó khăn, nhưng nếu tương lai nâng cấp được công tử chẳng khác nào Nghịch Thiên…”
Lạc Nam thở phào, xem ra tất cả là ý trời, Băng Hàn Thủy đối với Cơ Nhã không có tác dụng gì quá lớn ngoài việc tăng tu vi… bởi nàng đã có Băng thuộc tính sẵn rồi…
Tốc biến lên sân khấu…
“Tại hạ dùng Băng Hàn Thủy đổi với Gia Tốc Trận…” Nhìn Tử Y tu sĩ, Lạc Nam dứt khoát nói…
“Ồ, Là Băng Hàn Thủy sao?” Tử Y tu sĩ ồ một tiếng, cảm thấy hài lòng khi Lạc Nam quang minh chính đại nói ra lai lịch của Dị Thủy…
Đối với Băng Hàn Thủy hắn rất hài lòng, bản thân hắn chỉ là Thủy Hệ tu sĩ mà thôi, có thêm khả năng sử dụng Băng Vũ Kỹ chẳng khác nào chiến lực gia tăng không ít…
Bất quá vì để chắc chắn, Tử Y tu sĩ vẫn yêu cầu mở ra Hộp Đá…
Lạc Nam gật đầu, hộp đá vừa mở ra, không khí cấp tốc xuất hiện từng bông hoa tuyết… nhiệt độ giảm mạnh…
Bên trong Hộp, một dòng nước lạnh lẽo chầm chậm trôi nổi, khi thì ở dạng lỏng, khi thì kết thằng băng… thần kỳ vô cùng… chính là Băng Hàn Thủy…
Bảo Kiều cười khổ nhìn một màn này, Dị Thủy nàng vừa đưa ra đã bị đem đổi mất, tránh không được u oán nhìn Lạc Nam…
Hắn lập tức cảm nhận được, chỉ có thể ném đến nàng một tia tiếc nuối trong ánh mắt…
Thành Bích che miệng cười khẽ, Dị Thủy trong tay người ta, người ta muốn đổi thứ gì có liên quan đến Kiều Kiều ngươi sao…
“Rất tốt… lần này cẩn thận… không ít kẻ săn mồi nhìn chằm chằm ngươi đấy!” Tử Y tu sĩ nhận lấy Băng Hàn Thủy, đưa Gia Tốc Trận cho Lạc Nam, tốt bụng nhắc nhở một câu…
Với khí độ của một Hợp Thể Trung Kỳ cùng Bách Linh Trưởng Lão, hắn chưa đến mức tham niệm tài sản trên người Lạc Nam làm gì…
“Đa tạ tiền bối!” Lạc Nam lịch sự chắp tay, đem Gia Tốc Trận Bàn thu vào Linh giới châu cho an toàn…
“Cáo từ!” Tử Y tu sĩ thân hình thoát cái biến mất…
Không quên giao nộp Linh Thạch cho Đa Bảo Các, hắn cần nhanh chóng trở về luyện hóa Dị Thủy…
Tử Y tu sĩ vừa rời đi, lại có hàng chục tên bám theo, trong đó còn có một tên người thân cao của Đảo Bóng Đêm, hiển nhiên muốn cướp đoạt Dị Thủy…
Đáng tiếc bọn hắn không biết rằng người mình sắp đánh cướp là Hợp Thể Kỳ… thật đáng thương a…
Tại quảng trường này, ngoài Lạc Nam và Đa Bảo Các, chẳng ai nhìn ra tu vi thật sự của Tử Y tu sĩ… theo bản năng cho rằng hắn chỉ là Luyện Hư Kỳ…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv2.com/con-duong-ba-chu-quyen-2/
“Lễ hội lần này thành công tốt đẹp, chính thức khép lại tại đây… đa tạ toàn bộ chư vị đã nể mặt Đa Bảo Các…”
Thành Bích và Bảo Kiều hành lễ, nhoẻn miệng cười rực rỡ…
Vô số người xoay lưng đứng dậy đáp lễ, lần lượt bước ra giao nộp Linh Thạch…
Lạc Nam cùng Tiêu Thanh Tuyền và Á Nhi cũng không ngoại lệ…
Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh đã lặng lẽ đi đâu mất…
“Tổng cộng là 2000 Cực Phẩm Linh Thạch cho mỗi người sao?” Lạc Nam gật đầu, giao nộp 10000 cho cả năm người, tính luôn phần của Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh…
Lễ hội lên đến hàng vạn người, nói cách khác trong thời gian này, Đa Bảo Các bỏ túi một con số khủng bố khoảng 20 triệu Cực Phẩm Linh Thạch… dù chỉ đơn giản đứng ra làm trung gian và tổ chức Lễ Hội… tốc độ kiếm tiền làm người khác líu lưỡi…
Bên ngoài Quảng Trường, hàng loạt tu sĩ không vội rời đi, trái lại chăm chú chờ đợi…
Không ít tên ẩn mình trong hư không, như sói đói rình mồi…
Có trên có dưới, đủ mọi thể loại tu sĩ chờ đợi Lạc Nam đi ra…
Trong vòng ngàn dặm không được động thủ, nhưng có thể theo đuôi a… chỉ cần Lạc Nam rời khỏi Đa Bảo Các ngàn dặm, lập tức trở thành con mồi ngon béo bở…
Cộp cộp cộp…
Tiếng bước chân truyền đến, Lạc Nam một tay kéo Tiêu Thanh Tuyền, tay còn lại bế tiểu nha đầu Á Nhi, thong dong bước ra…
“Cảm tạ các vị chào đón, thật nồng nhiệt khiến ta ngại quá…” Lạc Nam quỷ dị cười, bàn tay nâng lên chào hỏi…
“Chào đón ngươi cái quỷ…” Đám người phi một tiếng…
“Hừ, chết đến nơi còn ra vẻ…” Vài tên cười lạnh trong lòng…
Không ít Luyện Hư Kỳ, thậm chí có hai tên Hợp Thể ẩn núp trong hư không, dù ngươi có xé rách không gian bọn hắn cũng có thể dựa vào quỷ tích dao động bám theo…
Hợp Thể Kỳ cũng tùy từng loại, không phải ai cũng quân tử như Tử Y tu sĩ đấy…
“Haizz, đạo lý mang ngọc có tội cũng không hiểu, người này nhất định là con ông cháu cha nhà nào đó chưa trải sự đời…” Một lão già Hóa Thần ở lại tham gia náo nhiệt nhìn Lạc Nam cảm thán…
“Tu sĩ Hải Châu chúng ta từ bao giờ trở nên xấu xa như vậy?” Ái Tâm đứng trên không trung, cau mày hừ một tiếng… những tên thanh niên từng tiếp cận nàng đều ra vẻ chính nhân quân tử, không ngờ hôm nay cả đám đều có mặt muốn giết người đoạt bảo…
“Lợi ít quá lớn… haizz” Trưởng lão của Ái gia thở dài…
Lạc Nam nhấc chân, nắm lấy Tiêu Thanh Tuyền cùng Á Nhi muốn bước đi…
Đám người tập trung cao độ, đề phòng tên này bỏ trốn bằng tốc độ khủng bố…
Thấy tình cảnh này, Lạc Nam siết chặt nắm tay… Đa Bảo Các giàu hơn hắn gấp vạn lần, sao không ai vào cướp bọn họ?
Còn không phải vì Đa Bảo Các mạnh mẽ đến khủng bố sao?
Nếu Hậu Cung của hắn cũng mạnh như vậy, thử hỏi ai dám chặn cướp công khai như vậy?
Suy cho cùng, thực lực là thứ quyết định tất cả…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv2.com/con-duong-ba-chu-quyen-2/
“Đạo hữu xin dừng bước…” Một âm thanh hối hả vang lên cắt ngang ý niệm của đám người…
Chỉ thấy thân ảnh mập mạp của Bảo Lập ngự không mà đến, khách sáo hướng Lạc Nam chắp tay:
“Hai vị chấp sự muốn gặp riêng công tử…”
Lạc Nam nghe vậy nhếch miệng cười nhạt, hướng về mặt đất nhỏ một ngụm nước bọt:
“Đám chó ngoan mau lại liếm! Đừng quên đứng đó chờ chủ nhân về nhà…”
Nói xong thản nhiên kéo hai nữ vào trong Đa Bảo Các…
Bỏ lại hàng vạn tu sĩ tức muốn nổ phổi… hắn dám nói tất cả người ở đây là chó sao?
Trong lúc nhất thời, một số cường giả có lòng dạ kiêu ngạo mãnh liệt xoay người bay đi…
Phần đông kẻ không biết liêm sỉ vẫn tiếp tục ở lại, trong lòng không ngừng tự nói:
“Chắc hắn chừa mình ra!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv2.com/con-duong-ba-chu-quyen-2/
Bên trong phòng nghị sự Đa Bảo Các…
Lạc Nam cùng hai nữ theo thân ảnh mập mạp của Bảo Lập tiến vào…
Bắt gặp Thủy Nương Khanh cùng Cơ Nhã đang an tĩnh ngồi tại đó, trên mặt vẫn phủ lấy mặt nạ…
Đối diện các nàng chính là hai vị chấp sự xinh đẹp tuyệt trần của Đa Bảo Các, Thành Bích cùng Bảo Kiều…
Thành Bích là mỹ nhân phương Đông, còn Bảo Kiều lại là con lai giữa Tây và Đông, có một loại phong tình đặc biệt…
“Mời đạo hữu ngồi!” Thành Bích hướng Lạc Nam ra hiệu… Bảo Kiều bắt đầu pha vài cốc trà…
Lạc Nam gật đầu, thong thả ngồi xuống, bên trái hắn là Nương Khanh cùng Cơ Nhã, mà bên phải là Thanh Tuyền cùng Á Nhi…
Bảo Lập thức thời cáo lui ra ngoài, nơi đây đã không có chuyện của hắn…
“Nghe nói đạo hữu muốn làm ăn với Đa Bảo Các…” Người lên tiếng là Bảo Kiều… dứt khoát gọn gàng không dài dòng…
Sau khi lễ hội kết thúc, Cơ Nhã và Nương Khanh lập tức tiếp cận hai nàng, bảo rằng muốn hợp tác làm ăn lớn…
Điều này lập tức khiến thương nhân như hai nữ cảm thấy hứng thú, Đa Bảo Các chú trọng nhất thứ gì? Không thể nghi ngờ chính là kinh doanh…
Mà tài lực của Lạc Nam tại buổi Lễ cũng thể hiện được một phần nào, đủ tư cách bàn chuyện với họ…
Tuy nhiên chỉ là bàn chuyện mà thôi… có thật sự hợp tác được hay không phải xem cái giá mà song phương đưa ra là gì…
Đa Bảo Các quả thật hứng thú với kinh doanh, nhưng chỉ đối với những mối kinh doanh lớn, có thể mang lại lợi nhuận khổng lồ mới đủ tư cách để họ hợp tác…
Lạc Nam nhận lấy cốc trà từ tay Bảo Kiều, vô ý liếc sang Thủy Nương Khanh với ánh mắt trêu tức…
“Hứ…”
Nàng yêu kiều gắt một tiếng, hiển nhiên nhớ lại trước kia hắn uống nhầm cốc trà của mình… gương mặt ửng hồng…
Trước ánh mắt của đám người, Vô Lệ mặt nạ tháo xuống, để lộ diện mạo tuấn lãng nhưng tràn ngập tà mị kia…
Con mắt bạc trắng nhấp nháy, khẽ húp một ngụm trà, gật đầu khen ngợi…
“Là ngươi?”
Âm thanh kinh hãi vang lên, Thành Bích xoay người đứng dậy, ánh mắt xinh đẹp trợn tròn nhìn người nam nhân vừa để lộ dung mạo…
Bảo Kiều nhíu chặt lông mày, nàng không hiểu vì sao đồng bạn của mình biểu lộ thất thố như vậy, hơn nữa diện mạo của Lạc Nam mặc dù anh tuấn bất phàm, nhưng lại quá mức xa lạ, nàng hầu như không có ấn tượng gì…
“Đã lâu không gặp nàng… Thành Bích!” Lạc Nam gật đầu mỉm cười, chào hỏi một tiếng…
Nữ nhân này có quen biết với Mộng Ảnh, hắn cũng rất có hảo cảm với nàng…
“Làm sao có thể là ngươi?” Thành Bích thất thần ngồi xuống, đôi mắt vẫn không rời khỏi mặt Lạc Nam…
Hơn hai năm trước, người này chỉ là một thiếu niên tìm đến Đa Bảo Các bán xác yêu thú đổi lấy từng đồng, sau đó phải vào Trường Đấu Thú để tiếp tục kiếm tiền tham gia Đấu Giá… mặc dù Thành Bích rất ấn tượng với thiên phú hơn người của hắn, nhưng không thể nào ngờ được có một ngày hôm nay…
Nói về thiên phú, bản thân Thành Bích nàng không kém… thiên tài gặp qua cũng toàn dạng kinh thiên động địa, vì lẽ đó mặc dù Lạc Nam khi đó rất ưu tú, nhưng nàng cũng chỉ để tâm một chút mà thôi…
Khiến nàng tò mò về hắn, chỉ có duy nhất một điều… người này thủ đoạn cao minh, vậy mà tán đổ Bách Diện Tiên Tử…
Tuy nhiên tò mò thì tò mò, bản thân nàng trăm công nghìn việc, từ sau khi chủ trì Đấu Giá Hội tại Linh Vũ Thành, lại được điều động đến Hải Châu, trợ giúp Bảo Kiều thiết lập Lễ Hội Đổi Vật…
Từ khâu chọn lựa khách mời, đến khâu chọn ra thời điểm thích hợp cũng tốn quá nhiều thời gian… nhân vật được chọn toàn là người vang danh Đại Lục…
Chẳng còn rảnh để tâm đến một thanh niên thiên tài ở thành trì nhỏ khi đó…
Nào ngờ hôm nay, hắn đường hoàng xuất hiện trước mặt nàng, là một Đại Phú Hào giàu có vung tiền như rác… biến hóa quá mức nghiên trời lệch đất… khiến Thành Bích khó thể tiếp nhận…
Bỗng lúc này, một âm giọng từ hư không bí mật truyền vào tai nàng:
“Bẩm Thành chấp sự, theo điều tra… người này còn là Quán Quân Thánh Linh Bảng kỳ vừa rồi, có quan hệ thù địch với khá nhiều thế lực… cũng dây dưa không rõ với không ít nữ thiên tài nổi tiếng…”
Thành Bích hít sâu một hơi âm thầm ghi nhớ, người vừa truyền âm là một trưởng lão đắc lực của nàng, chuyên phụ trách điều tra thông tin tình báo…
“Trên mặt ta có gì sao?” Lạc Nam thấy Thành Bích chăm chú nhìn, mở miệng trêu chọc một tiếng…
“Khanh khách… chỉ là không ngờ tới con cá chép ngày nào… hôm nay đã vượt long môn bay lượn trời xanh mà thôi…” Thành Bích rất nhanh lấy lại bình tĩnh, quyến rũ cười nói… không hổ danh là người có kinh nghiệm trên thương trường…
Bảo Kiều hai mắt lóe lên một tia thú vị, bởi vì vừa rồi nàng cũng lập tức nhận được thông tin từ Lạc Nam qua truyền âm… có thể thấy khả năng tình báo của Đa Bảo Các kinh khủng đến mức nào, hắn vừa lộ mặt lập tức như bị lột trần trước mặt bọn họ…
“Nàng nói đùa… ta hiện tại vẫn còn là cá chép, khoảng cách Long Môn còn xa lắm…” Lạc Nam nhún vai cười khổ…
“Hmmm, để ta đoán xem, ngoại trừ tiểu cô nương này… ba vị còn lại đều là nữ nhân của ngươi… trong đó nhất định có một người là Bách Diện…” Thành Bích mở miệng cười nói, ẩn ý nhìn sang tam nữ vẫn mang mặt nạ…
Về phần nha đầu Á Nhi vừa nhìn bên ngoài đã biết trẻ con, không tính làm gì…
“Không tệ… bất quá Mộng Ảnh không có ở đây, nàng đang bận rộn với nghề giáo viên cao cả…” Lạc Nam cười một tiếng, nhìn sang tứ nữ…
Các nàng hiểu ý, lột xuống mặt nạ…
Ba gương mặt nghiêng nước nghiêng thành xuất hiện khiến không gian bừng sáng, cộng thêm hai đại mỹ nữ vốn có, toàn bộ căn phòng rực rỡ hơn rất nhiều…
Duy chỉ có nha đầu Á Nhi vẫn mặt đầy bùn đất lấm lem, Lạc Nam cũng mặc kệ nàng…
“Oa, ba tỷ tỷ thật sự xinh đẹp…” Á Nhi vừa nhìn thấy dung mạo thật sự của tam nữ, lập tức hai mắt hiện hình trái tim…
“Thế nào? Còn dám khoác lác mẫu thân muội đẹp hơn sao?” Lạc Nam cười trêu… xoa xoa cái mũ vải trùm trên đầu nàng…
“Đương nhiên, các tỷ tỷ mặc dù xinh đẹp… nhưng mẫu thân vẫn hơn một bậc…” Á Nhi phồng má chống nạnh, tự tin không giảm…
Lạc Nam hết nói nổi rồi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 2 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 07/10/2020 06:38 (GMT+7) |