Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường bá chủ – Quyển 9 » Phần 183

Con đường bá chủ - Quyển 9 - Tác giả Akay Hau

Phần 183

Đứng trên đỉnh thái sơn, nhìn xuống khung cảnh mênh mông của Ngũ Sắc Giới bên dưới và liên quân Nghịch Long, Na Tra và Phù Đổng cảm thán liên tục:

“Không ngờ chỉ trong thời gian ngắn lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, cả thành tựu cả nhân và lực lượng dưới trướng của ngươi đều chuyển biến nghiêng trời lệch đất, thật sự khiến chúng ta tự thấy hỗ thẹn!”

Đặc biệt là khi chứng kiến bên cạnh Lạc Nam lúc này có những Tôn Hầu Tử, Vô Chi Kỳ hùng mạnh, hai người càng siết chặt nắm tay.

Bọn hắn cố gắng trở nên thật mạnh để sát cánh cùng Lạc Nam, hiện tại xem ra vẫn còn chưa đủ.

“Haha, các ngươi khiến ta hổ thẹn mới đúng!” Lạc Nam khoác vai hai người cười lớn:

“Trong thời gian ngắn chiến lực đại tăng, còn đột phá cả Thiên Đế, trong khi đó ta vẫn dậm chân tại chỗ ở Đại Đế!”

“Nếu ngươi là Thiên Đế thì bọn ta cũng không bị đả kích như vậy!” Na Tra cùng Phù Đổng nhìn nhau cười bất đắc dĩ.

Đại Đế nhưng có thể đánh cả hai Thiên Đế như bọn hắn, tu vi cao có gì đáng tự hào sao?

“Không nói những thứ nhàm chán này!” Lạc Nam khoác khoác tay:

“Con đường phía trước còn rất dài, thành tựu hôm nay chưa hẳn là của ngày mai, Thiên Đế không phải giới hạn cuối cùng!”

Na Tra cùng Phù Đổng nghiêm nghị gật đầu.

Đúng vậy, bầu trời phía trên Thiên Đế vẫn còn cực kỳ rộng lớn.

Bọn hắn sẽ cố gắng không ngừng nghĩ từng ngày để có thể trở thành hai chiến tướng mạnh nhất bên cạnh Lạc Nam.

Nếu ở mức độ Thiên Đế không thể làm được, vậy thì truy cầu cảnh giới cao hơn, tại những chiến trường lớn hơn.

“Mạt tướng tham kiến…” Nghĩ đến đây, cả hai chắp tay, muốn hành đại lễ.

Nhưng không, Lạc Nam đã phất nhẹ óng tay áo.

Thân thể hai người đứng thẳng, không thể hạ mình dù chỉ một chút.

“Nên nhớ rằng! Ta luôn coi các ngươi là huynh đệ của mình, cái gọi là chủ tướng đừng nhắc lại nữa!” Hắn nhìn Na Tra và Phù Đổng nghiêm nghị nói ra.

Phù Đổng và Na Tra giật mình, trong lòng cảm động, theo sau đó là hào khí ngất trời cất tiếng cười lớn:

“Tốt, hahahaha!”

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensextv2.com/con-duong-ba-chu-quyen-9/

“Lần này thiệt thòi cho nàng…”

Bên trong đại điện, nhìn lấy Thiên Hậu… hay nói đúng hơn là Châu Miên Mạn đang lười biếng nằm trên giường, Lạc Nam mở miệng ôn nhu.

“Nghịch Long, ngươi còn muốn làm gì?” A Bích đang đứng một bên vội vàng nhảy dựng lên, tràn ngập đề phòng nhìn lấy hắn.

Hiển nhiên nàng vẫn còn rất giận dữ vì cách đó không lâu Nghịch Long đã dùng tính mạng của Thiên Hậu để áp chế và thu phục đám Thiên Binh Thiên Tướng.

Lạc Nam cười cười, lột xuống mặt nạ để lộ dung mạo tà dị, uy vũ.

“Ngươi là… Côn Lôn Thiếu Chủ Lạc Nam!?” A Bích kinh hô thành tiếng.

Dạo gần đây tin tức và danh tiếng của Lạc Nam thật sự quá thịnh, rất nhiều người của Thiên Đình đều đang bàn luận về tin tức của hắn, bức hoạt của hắn được lan truyền khắp nơi.

Dù là một cung nữ thiếp thân của Thiên Hậu là A Bích cũng không ít lần nghe các cung nữ và thái giám ở Thiên Đình bí mật nghị luận về Lạc Nam, xem hắn như tình nhân trong mộng.

Vậy mà lúc này Nghịch Long lại lộ ra thân phận thật sự là Lạc Nam?

Điều này quá mức kinh khủng.

“Xong…” A Bích toàn thân run bần bật, một cảm giác sợ hãi dâng trào, hai mắt đẫm lệ, vội vàng chắn trước người Châu Miên Mạn, vẻ tuyệt vọng ẩn sâu trong đôi mắt.

“Nha đầu có bệnh?” Lạc Nam khó hiểu nhìn lấy nàng.

“Ngươi, ngươi đã công khai thân phận trước mặt chúng ta, nói rõ không muốn để cho chúng ta sống, muốn giết người diệt khẩu đúng không?” A Bích hít sâu một hơi, ảm đạm nói chuyện.

“Phốc!” Lạc Nam bật cười, mắng nói: “Nhiều năm như vậy vẫn là nha đầu ngốc, không biết tiểu thư của nàng đã liên minh cùng Côn Lôn rồi sao?”

“A…” A Bích giật mình, lúc này mới nhớ đến tiểu thư quả thật có đề cập đã liên minh cùng Côn Lôn Giới.

Vậy chẳng phải nàng bí mật hợp tác với Lạc Nam qua mặt Thiên Đình tất cả mọi người sao?

A Bích ngơ ngác nhìn lấy Châu Miên Mạn.

Châu Miên Mạn ung dung ngồi dậy, vòng eo và thân thể thướt tha hiện rõ từng đường nét lồi lõm mê người, thản nhiên nhìn lấy hắn:

“Ngươi vừa nói A Bích vẫn là nha đầu ngốc sau nhiều năm, ngươi gặp nàng từ bao giờ?”

“Không có, hoàn toàn không có…” A Bích sợ tiểu thư của mình hiểu lầm, lắc đầu như trống bõi phủ nhận nói:

“A Bích chưa từng tiếp xúc với hắn!”

Lạc Nam cảm thán sự tỉ mỉ của Châu Miên Mạn, chỉ trong một câu nói tùy ý của hắn lại bị nàng nắm được sơ hở.

Bất quá… thân là một nam nhân, hắn đâu cần phủ nhận, ung dung nhìn thẳng vào đôi mắt đen thăm thẳm của nàng, giọng điệu ôn hòa:

“Nếu ta nói… ta từng gặp nàng và A Bích trong giấc mộng, nàng cảm thấy thế nào?”

“Mộng sao?” Châu Miên Mạn nhất thời có chút thất thần.

“Không sai, là mộng… hơn nữa còn là một giấc mộng dài!” Lạc Nam thở dài.

Châu Miên Mạn thổ khí như lan: “Thật trùng hợp, trước khi gả cho Thiên Đế ta cũng từng có một giấc mộng!”

“Nàng mơ thấy thứ gì?” Lạc Nam hiếu kỳ hỏi.

“Cũng là một giấc mộng dài…” Châu Miên Mạn mỉm cười, ánh mắt như chìm vào khoảng không hồi ức, thanh âm như nước nhẹ nhàng vang lên:

“Trong giấc mộng, một nam nhân cường thế bước vào trái tim của ta, cường thế đoạt lấy ta trước mặt Thiên Đế khiến hắn bất lực…”

Lạc Nam trái tim run lên, giọng điệu có chút gấp rút: “Nam nhân đó… là một người như thế nào?”

“Hắn sao?” Châu Miên Mạn lời nói tràn ngập tự hào:

“Hắn thân phận tôn quý kinh người, dã tâm cực lớn, lòng dạ rộng như đại hải mênh mông, dưới tay là binh hùng tướng mạnh, mọi diễn biến trong vũ trụ nằm gọn trong lòng bàn tay của hắn!”

“Mặc dù chính sự quấn thân, hắn vẫn luôn dành thời gian cho ta và các tỷ muội, phu thê luôn tình cảm thắm nồng dù trải qua rất nhiều năm!”

“Ở trong mắt người ngoài hắn là tồn tại duy ngã độc tôn, ở trong mắt thê tử hắn lại là một phu quân tốt!”

“Đáng tiếc… hắn cuối cùng không thoát khỏi vận mệnh trêu đùa, bỏ lại tất cả tỷ muội chúng ta!”

“Giấc mộng đến đó dần trở nên tan biến…”

Nhịp tim Lạc Nam đập mạnh, ngơ ngác nhìn lấy Châu Miên Mạn, giọng điệu đã dần mất bình tĩnh:

“Nàng có thể cho ta biết… hắn tên là gì không?”

“Hắn sao? Gọi Long Nghịch!” Châu Miên Mạn chớp chớp bờ mi cong vuốt như muốn che dấu viền mắt dần ửng hồng, nhìn lấy nam nhân ở trước mặt mình, chậm rãi nỉ non:

“Nhưng hắn có một tật xấu, đó là hay ưa thích biến đổi dung mạo thành một nam nhân khác để trêu chọc ta và Cửu Huân Dao muội muội!”

“Ực…” Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt khô khốc, âm thanh khàn khàn:

“Kẻ mà hắn giả dạng gọi là gì?”

“Chuyện của ta, vì sao phải nói cho ngươi?” Châu Miên Mạn nhìn sang một bên, không thèm để ý đến hắn, biểu hiện như hờn như dỗi.

“Mạn Mạn nói cho ta! Ngoan!” Lạc Nam ngồi xuống bên cạnh nàng.

Thân thể thành thục mê người của Châu Miên Mạn nhẹ run, cuối cùng cũng lấy can đảm thốt ra mấy chữ:

“Hắn tự xưng Lạc Nam!”

“Ưm…”

Nàng vừa dứt lời, chỉ cảm thấy toàn thân mình đã bị một vòng tay lực lưỡng siết chặt.

Bờ môi đỏ thẳm nhanh chóng bị đôi môi nóng rực phủ lấy, đầu lưỡi nam nhân cuồng dã tách hàm răng ngọc của nàng ra tiến thẳng vào bên trong.

Cảm giác vừa quen thuộc, vừa có chút lạ lẫm khiến Châu Miên Mạn như lơ lửng trên mây, một hàng thanh lệ chảy xuống nơi gò má, cơ thể như bông gòn mềm nhũn mặc cho hắn ôm lấy.

“Đừng khinh nhờn tiểu thư!” A Bích ở bên cạnh tức giận dậm chân khi thấy Lạc Nam cưỡng hôn Châu Miên Mạn.

Nàng liền chụp lấy bình hoa đặt bên giường, hung hăng nện vào đầu hắn.

XOẢNG…

Bình hoa vỡ tan, Lạc Nam dường như không cảm thấy được gì.

Thế giới của hắn lúc này chỉ còn lại nữ nhân nằm gọn trong lòng ngực, chỉ còn lại nhiệt độ cơ thể của nàng, hương thơm quen thuộc có thêm phần thành thục của nàng, môi nàng, lưỡi nàng và nụ hôn có phần ngượng nghịu.

A Bích vừa vội vừa giận, nhưng lại phát hiện hình như tiểu thư của mình không hề kháng cự, trái lại còn đang bắt đầu phối hợp lại với nam nhân.

Chụt… chụt…

Môi lưỡi quấn quýt ngày càng nhiệt liệt, âm thanh ẩm ướt vang vọng khắp căn phòng.

Lạc Nam nhấm nháp hương tân ngọc dịch của mỹ nhân nhi, sự ngọt ngào nồng nàn như hảo tưởu ngâm ủ nhiều năm khiến hắn say mê không dứt.

Hơi thở của nàng và hắn hòa quyện cùng nhau, Châu Miên Mạn rủ xuống thân phận Thiên Hậu… nàng lúc này chỉ là một thê tử đang ra sức chiều chuộng nam nhân của mình sau ngày dài xa cách.

Không biết qua bao lâu, nụ hôn kéo dài gần như cả thập kỷ.

Môi lưỡi hai người tê dại, vòng tay siết lấy nhau như muốn dung hợp đối phương vào cơ thể mình.

Lưu luyến tách rời để lại một sợi tơ thủy trong suốt nối liền hai khoang miệng, bốn mắt đắm đuối nhìn lấy nhau.

Lạc Nam cọ mũi mình lên mũi nàng, bàn tay vuốt ve mái tóc dài xuống tận bờ mông bạo mãn, giọng điệu ôn nhu:

“Ông trời đối xử với ta thật tốt… à không, phải là Luân Hồi Thụ tiền bối có ân với ta mới đúng, nàng gặp tiền bối từ bao giờ?”

Để hắn và Châu Miên Mạn cùng trải qua một kiếp tương đồng dù thời gian thực tế nhập mộng cách xa nhau, e rằng chỉ có Luân Hồi Thụ mới đủ bản lĩnh để làm được.

Châu Miên Mạn tận hưởng vòng tay của nam nhân khiến nàng ngày nhớ đêm mong, bờ môi hơi sưng đỏ mang theo hương thơm hé mở:

“Luân Hồi Thụ tiền bối từng ghé qua Bách Lan Sơn, thời điểm thiếp đang trốn vì bị gia tộc ép gả cho Thiên Đế, cho rằng cùng thiếp hữu duyên nên cho một lần được trải nghiệm luân hồi kiếp!”

Lạc Nam than thở, trong lòng cảm khái không thôi.

Bách Lan Sơn trong giấc mộng luân hồi là nơi hắn và nàng gặp mặt, thì ở thực tế… Bách Lan Sơn cũng là nơi nàng để nàng nhập mộng và gặp được hắn.

Bưng bề hai gò má bóng loáng của Châu Miên Mạn, Lạc Nam tươi cười:

“Ta sớm nên nghĩ đến mới đúng, với tu vi Huyễn Trận ở Bách Lan Sơn trước đây của nàng, làm sao có thể qua mặt được Thiên Đế cơ chứ?”

“Không sai!” Châu Miên Mạn gật đầu, bờ môi nhếch lên đắc ý:

“Cũng nhờ lần trải nghiệm luân hồi đó mà tu vi Huyễn Trận và cả Chiến Trận của thiếp gia tăng mạnh đến Thiên Trận Đế, nhờ vậy qua mặt Thiên Đế ngay từ những ngày đầu gả vào Thiên Đình, về sau hắn có chút nghi ngờ nên mới cần đến khung xương Thiên Đế gia tăng độ chân thật!”

“Dù sao cũng là thê tử cưới hỏi đàng hoàng của Long Nghịch, đâu thể yếu kém phải không?”

Mọi thứ huyền diệu ảo mộng đến mức hoàn mỹ, Lạc Nam chỉ biết âm thầm cảm ơn Luân Hồi Thụ đã an bày.

Nói thật, ngày đó khi quyết tâm đến Thiên Đình mang Châu Miên Mạn trở về bên cạnh mình, Lạc Nam đã chuẩn bị tâm lý việc nàng đã thất thân cho Thiên Đế.

Dù sao thì thời điểm gả vào Thiên Đình, Châu Miên Mạn chỉ là một Đế Nữ của Châu Gia, thực lực cùng Thiên Đế chênh lệch quá lớn, hắn muốn cường thế chiếm hữu nàng e rằng Châu Miên Mạn vô pháp phản kháng.

Lạc Nam cũng không để tâm đến tấm màng mỏng manh đó, hắn chỉ cần trái tim và tình cảm chân thành của nữ nhân mà không phải thân thể trinh nguyên của nàng.

Nào ngờ mọi chuyện vui sướng ngoài ý muốn, Châu Miên Mạn nhờ vào kỳ ngộ với Luân Hồi Thụ mà trở thành Thiên Trận Đế, từ đó lừa gạt Thiên Đế đến tận bây giờ.

“Du Thiên Nhai ngay cả một sợi tóc của thiếp cũng chưa được chạm vào!” Châu Miên Mạn ôm cổ hắn nỉ non:

“Có trách thì trách tâm cảnh thiếp quá kém, mộng giả tình thật, đem lòng yêu nam nhân trong luân hồi bằng cả tính mạng dù không biết rằng hắn có tồn tại thật sự hay không…”

Lạc Nam hôn nhẹ lên trán nàng thủ thỉ: “Chẳng trách lần đầu gặp mặt nàng đã đối xử với ta quá tốt khiến ta cũng phải bất ngờ, cương quyết ký kết Đồng Sinh Cộng Tử với ta!”

“Ban đầu thiếp cũng không chắc chàng là người trong mộng, sợ rằng Luân Hồi Thụ tiền bối chỉ mượn dung mạo Lạc Nam ra sử dụng, chúng ta ở thực tế là người xa lạ…” Châu Miên Mạn mỉm cười mãn nguyện:

“Nhưng chính câu nói kia của chàng đã phá vỡ phòng tuyến nơi trái tim thiếp!”

“Câu nói…” Lạc Nam thoáng giật mình, chợt hiểu ý nở nụ cười ôn nhu:

“Mạn Mạn, ta đón nàng trở về!”

Châu Miên Mạn cười tươi như trăm hoa đua nở, chính là như vậy đó…

Ngoài phu quân của nàng, chưa từng ai gọi nàng bằng cái tên Mạn Mạn.

“À… xin lỗi vì đã xen vào, nhưng các người đang nói cái gì thế?” A Bích rốt cuộc nhịn không nổi phải lên tiếng.

Đôi nam nữ này kẻ xướng người họa như đã sống cùng nhau vô số năm, cử chỉ lại cực kỳ thân mật.

Nhưng A Bích xin thề, nàng theo hầu hạ tiểu thư từ nhỏ, chưa từng nhìn thấy tiểu thư và Lạc Nam có tiếp xúc a.

“Khanh khách, chỉ tiếc A Bích không được trải nghiệm lần luân hồi đó, nên không nhận biết chàng!” Châu Miên Mạn cười đến run rẩy bầu sữa.

“Haha, trước lạ sau quen mà!” Lạc Nam cũng thoải mái cười lớn.

“A Bích, mau chào cô gia!” Châu Miên Mạn ra hiệu nói.

A Bích mặc dù không hiểu ra sao, trong lòng tò mò ngứa ngáy đến cực điểm, vẫn ngoan ngoãn cúi đầu:

“Tiểu tỳ ra mắt cô gia!”

“Hắc hắc, ngoan!” Lạc Nam xoa xoa đầu nàng nói:

“Thời gian tới phải ủy khuất cho hai người, chịu khó ở nơi này đóng vai giam lỏng, chờ Tiểu Điệp hoàn toàn khống chế Thiên Binh Thiên Tướng rồi xuất hiện trở lại!”

“Tiểu cô nương kia có làm được không? Mức độ trung thành của Thiên Binh Thiên Tướng đối với Thiên Đế gần như là tuyệt đối…” Châu Miên Mạn có chút hoài nghi năng lượng của Quân Trích Điệp.

“Nàng yên tâm đi, truyền nhân độc nhất của Quân Gia không phải nói chơi!” Lạc Nam mỉm cười.

Bên trong truyền thừa từ Ma Ấn của Quân Trích Điệp không phải thiên vi năng lượng để gia tăng tu vi hay phát triển sức mạnh, mà đa phần đều là những bí quyết để thao binh luyện mã, thuần phục quân đội, đa dụng vô cùng.

Lạc Nam đã gặp qua 1998 Tiên Ma Quân, hắn dám cam đoan chỉ có quân đội tinh nhuệ bậc nhất của Long Tộc là Long Kỵ Binh mới có thể sánh bằng.

Ngoài ra dù là Chấp Pháp Săn Ma của Săn Ma Điện cũng kém hơn một bậc.

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensextv2.com/con-duong-ba-chu-quyen-9/

Rời khỏi chỗ ở của Châu Miên Mạn, Lạc Nam bắt gặp một nữ tử tuyệt sắc đoan trang, toàn thân áo trắng phiêu dật, bộ mặt lạnh lùng đang nhìn mình.

“Thế nào rồi? Đã nghĩ thông suốt chưa?” Lạc Nam mỉm cười hỏi Ngọc La Yên.

“Hừ, bằng vào thủ đoạn bẩn thỉu ngươi dùng thu phục Thiên Binh Thiên Tướng, bịa chuyện để vu oan giá họa cho Tru Tiên Điện không phải là không được!” Ngọc La Yên thẳng thừng nói, tràn đầy không tin tưởng nhìn lấy Lạc Nam.

Hiển nhiên đối với một thế lực đã thu nhận và nuôi dưỡng mình từ nhỏ cùng với một kẻ đang bắt cóc mình, Ngọc La Yên lựa chọn tin tưởng cái trước.

Lạc Nam vuốt vuốt cằm, có chút suy tư.

Nói thật nếu hắn muốn Ngọc La Yên tin tưởng mình, chỉ cần dùng Thiên Cơ Bảng tìm kiếm vị trí mà Tru Tiên Điện phạm tội trong quá khứ, lại nhờ Tuế Nguyệt Nữ Đế dùng hình chiếu quay ngược thời gian để Ngọc La Yên chứng kiến toàn bộ sự việc, nàng sẽ có được đáp án.

Bởi vì chuyện đã xảy ra quá lâu vượt khỏi khả năng của Chiếu Ảnh Kính, chỉ có cách nhờ đến nhân vật tinh thông thời không đến mức siêu tuyệt của Tuế Nguyệt mà thôi.

Nhưng đây chỉ là chuyện nhỏ, Lạc Nam không muốn làm phiến đến Tuế Nguyệt.

Nghĩ đến đây, hắn ra hiệu cho Ngọc La Yên thả lỏng tinh thần.

Ngọc La Yên lập tức đề phòng, tinh thần siết chặt, giận dữ nói: “Ngươi muốn làm gì?”

Thả lỏng tinh thần để đối thủ khống chế, nàng mới không ngốc như vậy.

“Ngũ Sắc Giới!” Lạc Nam nghiêm nghị quát.

Không gian Ngũ Sắc Giới nghe lệnh tác động lên toàn thân Ngọc La Yên, ép nàng phải thả lỏng toàn thân, không thể phản kháng.

Ở trong thế giới của mình thì Lạc Nam chính là thần, trừ khi có rất nhiều Thiên Đế liên thủ chống lại, phá nát Ngũ Sắc Giới mới có thể đối nghịch với hắn.

Nhưng Ngọc La Yên chỉ có một thân một mình, rất dễ dàng bị khống chế.

Lạc Nam đem một tia linh hồn ẩn chứa lượng thông tin khổng lồ truyền vào trong đầu Ngọc La Yên.

Những thông tin này bao gồm hành vi của Tru Tiên Điện đối với Ngọc Gia trong quá khứ, kẻ thù bên trên và vai trò quấy rối phiến vũ trụ này của Tru Tiên Điện.

Nói tóm lại, vượt khỏi tầm nhận thức của Ngọc La Yên, để nàng trong lúc nhất thời ánh mắt trở nên si ngốc, khuôn mặt mỹ miều trắng bệch.

“Thấy rồi chứ? Tru Tiên Điện và Săn Ma Điện thực chất chính là một bọn, việc cố chấp tiêu diệt Tiên Tu và Ma Tu mà bọn hắn lập ra chỉ vì muốn gây mâu thuẫn giữa hai thế giới, để phiến vũ trụ này vĩnh viễn bất ổn mà thôi!”

“Nàng sẽ không ngu xuẩn cho rằng một con sâu lớn như vậy sẽ hảo tâm cứu vớt cuộc đời nàng chứ hả?”

Lạc Nam điềm nhiên nói, phất óng tay áo rời đi, để lại Ngọc La Yên chôn chân tại chỗ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường bá chủ
Con đường bá chủ – Quyển 2
Con đường bá chủ – Quyển 3
Con đường bá chủ – Quyển 4
Con đường bá chủ – Quyển 5
Con đường bá chủ – Quyển 6
Con đường bá chủ – Quyển 7
Con đường bá chủ – Quyển 8
Con đường bá chủ – Quyển 9
Con đường bá chủ – Quyển 10
Con đường bá chủ – Quyển 11
Con đường bá chủ – Quyển 12
Con đường bá chủ – Quyển 13
Con đường bá chủ – Quyển 14 (Update Phần 240)
Con đường bá chủ – Quyển 15
Con đường bá chủ – Quyển 16 (Update Phần 108)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 9
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 07/11/2022 15:59 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba