Cơ thể khổng lồ của Linh Bảo Thiên Tôn tóm lấy thân rồng, quật Nghịch Nam Long xuống đất tạo thành hố sâu ngàn trượng, toàn bộ Trái Đất cùng chấn động như muốn vỡ thành muôn mảnh. Lão cứ giữ chặt Xích Long ở vị trí ấy, để Thái Thượng Lão Quân rút ra một thanh gươm làm bằng ánh sáng, to lớn không sao tả nổi. Thái Thượng Lão Quân chém thanh gươm ấy xuống, tức thì cắt đứt một trong ba đầu rồng.
Nghịch Nam Long biết rằng bại cục đã định, muốn hóa thành hình người bỏ chạy, nhưng chàng không thể nào thoát khỏi bàn tay của Linh Bảo Thiên Tôn, chỉ có thể trơ mắt ra nhìn thanh kiếm ánh sáng của Thái Thượng Lão Quân bổ xuống lần nữa, cắt đứt đầu rồng thứ hai.
Thái Thượng Lão Quân lại vung kiếm lên, muốn chặt đứt đầu rồng thứ ba, cũng là cuối cùng của chàng. Cú chém này mà giáng xuống thì Nghịch Nam Long tất chết. Đúng lúc ấy chàng há miệng, dồn toàn lực bắn ra một đòn Tam Sát Tiên cực kỳ khủng khiếp, cắt phăng cánh tay cầm kiếm của Thái Thượng Lão Quân. Chứng kiến cảnh tượng ấy, từ trên người Nguyên Thủy Thiên Tiên tỏa ra hai sợi dây ánh sáng được tạo thành từ năng lượng vô tận, trói chặt miệng rồng lại. Thái Thượng Lão Quân nặng nề cầm cánh tay đứt lên, nối lại vào cơ thể thành một khối liền mạch như cũ, lại cầm kiếm chém xuống đứt đôi đầu rồng, kết thúc cuộc đời của Nghịch Nam Long.
Hồn vía của Nghịch Nam Long rời khỏi xác, đang lơ lửng trong không khí bỗng thấy ba người khổng lồ quay đầu lại nhìn mình, trong bụng sợ không biết thế nào mà tả. Cho đến nay chàng đã đánh nhau với vô số người, chết vô số lần, chưa từng có ai nhìn được hồn phách chàng nơi dương thế. Dường như Tam Thanh lúc này đã vượt qua ranh giới ngăn cách Âm Dương, có thể tùy ý qua lại giữa hai thế giới, có thể tác động thực tại theo cái cách không sao tưởng tượng được. Nguyên Thủy Thiên Tôn chỉ tay vào hồn chàng, bắn ra một đạo hào quang. Đây là đòn đánh Xuyên Giới, dùng để diệt sát hồn vía, hồn vía nào trúng đòn này sẽ tan vào không khí, vĩnh viễn không thể tái nhập luân hồn, không có cách nào tái sinh được nữa.
Đúng lúc tia sáng Xuyên Giới sắp chạm được vào hồn Nghịch Nam Long thì chàng đột ngột bị hút vào một cánh cổng tò vò đen tuyền như nhung. Hồn chàng lọt qua cánh cổng ấy, văng vào một thế giới kỳ lạ trông cực kỳ hoang tàn, đâu đâu cũng thấy đất đai bị xé toạc, sông ngòi cạn khô, không có một chút sự sống nào. Những ngọn núi bị bổ làm đôi hoặc làm ba, sắc núi thâm sì, chỉ toàn là đất đá mà không thấy cây cối, ngay cả cỏ dại cũng không mọc được.
Hồn Nghịch Nam Long cứ chầm chậm bay qua thế giới này, không biết bao lâu đã trôi qua, nhưng cảnh hoang tàn không hề thay đổi, cứ như vô biên vô tận. Chàng ngẩng đầu lên, thấy trên trời xuất hiện vô số vết rách, từ các vết rách ấy xuất hiện vô số lốc xoáy có thể dễ dàng xé toạc một con bò thành các mẩu nhỏ. Chàng phát hiện rằng những cơn lốc xoáy sau một thời gian lại tự động biến mất, chắc hẳn vì ở đây không còn năng lượng để duy trì chúng. Thế giới này đơn giản là một vùng đất chết.
Từ rất xa, Nghịch Nam Long nghe văng vẳng như có tiếng gọi mình. Chàng bèn hướng đến nơi phát ra âm thanh ấy bay đến. Bay một lúc thật lâu, nhìn thấy một người đàn ông mặc áo choàng màu đen, ngồi trên một chiếc ghế màu đen. Da dẻ ông ta nhăn nheo, già nua không sao tưởng tượng nổi. Người đàn ông già nua ấy hướng về chàng, cất tiếng nói quen thuộc:
– Nghịch Nam Long, còn nhớ ta không?
Nghịch Nam Long thốt lên:
– Gốc Ma Lực?
– Chính là ta. Ngươi đang ở Ma giới, ngôi nhà của ta, do ta tự tay xây nên.
Trước khi nghe câu ấy thì Nghịch Nam Long đã đoán được đôi phần. Chàng tiếp tục hỏi:
– Nhưng ông đích thực là ai?
– Ngươi có phân biệt được Người, Tiên, Quỷ và Ma không?
– Xin chỉ giáo.
Người đàn ông khàn giọng giải thích:
– Người là sinh vật yếu ớt nhất vũ trụ. Tiên cũng là người nhưng ở một dạng thức cao cấp hơn. Quỷ là người đột biến theo hướng xấu. Còn Ma? Ma cũng là người, nhưng không phải là một dạng sống như ba thể còn lại. Chúng ta là những người đã chết nhưng vì một lý do nào đó linh hồn không xuống được Âm giới mà kẹt lại trong thế giới lưng chừng, nằm giữa Dương thế và Âm ti địa ngục. Đây là thế giới của chúng ta. Tất cả những linh hồn không thể đến với Âm giới để bước vào dòng chảy luân hồi đều sẽ đến đây.
– Vậy trước khi chết, ông là ai?
– Ta không giống với những ma còn lại, ta là sự tổng hợp của nhiều, rất nhiều linh hồn đã chết đi. Trước ta không có ai mà sau ta cũng không có ai. Ta là độc nhất, là nguyên bản, là khác biệt. Ta tự tính toán rằng ta là sự tổng hòa của một triệu tỷ sự sống đã chết trong vũ trụ này.
Nghịch Nam Long kinh ngạc thốt lên:
– Một triệu tỷ? Lấy đâu ra mà lắm thế?
– Hà hà, ngươi nghi ngờ ư? Ta chẳng có lý do gì để nói dối ngươi. Trên đời này không phải chỉ con người mới có linh hồn. Chó, mèo, gà, lợn, bò, dê, cừu, côn trùng, hổ báo, sư tử, ngựa vằn cũng có vậy. Tất cả chúng khi đã chết đều hòa nhập để tạo ra ta. Ta là Gốc Ma Lực, là sự sống đầu tiên trong Ma giới. Sau khi được tạo hóa sinh ra, ta đã dùng quyền năng của mình xây dựng một thế giới xinh đẹp, biến nó thành ngôi nhà chào đón những con ma tiếp theo. Nhưng vì chúng ta là người chết mang theo oán khí nên không tránh khỏi tính hiếu sát, lúc nào cũng muốn giết người. Chúng ta là đại biểu của cái chết nên với chúng ta cái chết không phải là điều gì xấu xa ghê gớm. Ta có thể thấy ngươi đã trở nên giống với chúng ta. Ngươi xứng đáng là Đệ Tứ Thiên Ma. Nghịch Nam Long, ta muốn làm một cuộc trao đổi với ngươi.
Nghịch Nam Long nghĩ mình đã chết, còn ngại gì nữa, bèn sốt sắng hỏi:
– Ông muốn trao đổi như thế nào?
Gốc Ma Lực vỗ tay, từ đằng sau chiếc ghế tiến lên một người phụ nữ trung niên cực kỳ xinh đẹp mang theo dáng vẻ uy quyền, sát khí bốc lên ngùn ngụt, dường như có địa vị không nhỏ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cuộc chiến giữa các vị thần |
Tác giả | Final |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện nuốt tinh trùng, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Update Phần 147 |
Ngày cập nhật | 27/12/2024 11:59 (GMT+7) |