Nghịch Nam Long cắn môi chảy máu, nói:
– Phu nhân dạy ta làm gì tiếp theo?
Thập Vĩ Hồ nhìn chàng với ánh mắt cảm phục:
– Chàng quả là bậc anh hùng hiếm có, trước bốn mẹ con ta mà vẫn nói được câu ấy, đủ biết không tầm thường. Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn nằm ở dưới bụng, cần phải đẩy nó lên môi rồi sau đó truyền cho người tiếp nhận qua đường nước bọt. Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn chỉ có một không hai, nó rời ta rồi sẽ là của chàng, ta không sử dụng được nữa, xin chàng nhớ đến ân nghĩa này mà hết lòng che chở cho mẹ con ta.
Nghịch Nam Long hôn lên môi nàng, nói:
– Từ nay bốn mẹ con nàng đều là nương tử của ta. Ta thề sẽ bảo vệ các nàng bằng chính mạng sống của mình, dẫu chết cũng không từ nan.
– Chàng nói thế, thần thiếp thật yên tâm. Bây giờ chàng hãy dùng chim mình liên tục thúc vào lồn em để đẩy Thập Vĩ Hồ lên trên, sau đó dùng tay xoa bóp bụng em đặng khiến nó không thể rơi xuống dưới. Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn rất nhát gan nên nó sẽ tìm cách trốn tránh không chịu lộ diện, vậy nên việc này cần sự phối hợp nhịp nhàng giữa tay và chim, nếu hai bên lạc nhịp thì mọi sự sẽ trở thành công cốc. Chim cứ thúc, tay cứ xoa, khi Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn lên đến miệng em thì em sẽ phun nước bọt vào miệng chàng, chàng phải nuốt lấy ngay hòng nhốt nó vào trong bụng mình. Chuyện này có hơi bẩn thỉu, chỉ sợ chàng ngại ngùng.
Nghịch Nam Long than:
– Hỡi ơi, hơi thở của em còn thơm hơn hoa hồng hoa huệ, nước bọt của em còn say hơn rượu mạnh, được em phun nước bọt vào mồm là phúc phận ba đời của Nghịch Nam Long này, còn chê bẩn được sao?
Thập Vĩ Hồ nhoẻn cười thích thú, nhưng sực nhớ thời gian sắp hết, hành động nãy giờ hẳn đã làm kinh động phân thân của Nữ Oa, vội bảo:
– Thôi chàng mau tiến hành đi kẻo muộn.
Nghịch Nam Long theo đúng lời dặn dò, trước hết dùng chim thúc những cú như trời giáng vào bụng của Thập Vĩ Hồ làm nàng quằn quại, thánh thủy chảy thành dòng xối xả xuống đất tưởng ngập cả hang. Thập Vĩ Hồ thấy thúc như thế vẫn chưa đủ mạnh, bèn giục chàng thúc mạnh hơn nữa. Nghịch Nam Long liền hóa con chim lớn gấp mười lần, dồn sức thúc một cú khiến Thập Vĩ Hồ trợn trắng mắt, mồm há hốc mà không bật được âm thanh. Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn bị cú thúc như trời giáng ấy hất tung lên khoang bụng.
Nghịch Nam Long chớp thời cơ, hai tay liên tục xoa phần bụng phẳng lì của Thập Vĩ Hồ khiến nàng sướng khoái không sao tả nổi. Cơ thể nàng uốn éo trong niềm hưng phấn kịch liệt. Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn bị bàn tay của Nghịch Nam Long đẩy dần lên đến ngực, sau đó đến cổ, mấy lần tìm cách chạy trốn mà do Nghịch Nam Long che chắn khéo léo quá đỗi nên không thành công.
Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn bị ép lên đến miệng của Thập Vĩ Hồ, lần đầu tiên thấy ánh sáng chói mắt sau bao nhiêu năm nấp trong bụng người. Linh vật này sợ ánh sáng, lúc ấy điên cuồng tìm cách chạy trốn, nhất định không cho Thập Vĩ Hồ nhổ ra. Nghịch Nam Long nhìn ánh mắt hoảng hốt của Thập Vĩ Hồ, biết rằng tình thế thập phần gian nan, hét lớn một tiếng, hóa con chim to gấp trăm lần so với chim nguyên bản, lại mọc ra bốn đầu tám tay, xoa bóp toàn thân Thập Vĩ Hồ. Bốn cái đầu trừ cái đầu chính dán vào miệng của Thập Vĩ Hồ chờ cơ hội tiếp nhận Thiên Nhãn, còn ba cái đầu khác hôn hít lên má, lên cổ, lên ngực nàng. Tám bàn tay thì xoa nắn hai vú, bụng, đùi non và mông nàng khiến một thân bản lĩnh như Thập Vĩ Hồ cũng chịu không nổi, chút nữa đã ngất xỉu vì quá sung sướng.
Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn bị tấn công từ mọi hướng, thế như thác lũ, muốn trốn cũng không được, bị dồn lên đầu lưỡi. Thập Vĩ Hồ nhổ nó vào miệng Nghịch Nam Long, chàng lập tức nuốt xuống bụng, giữ lại ở đó.
Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn vừa chui vào người, cặp mắt của Nghịch Nam Long đã chuyển sang sắc vàng, lúc chớp mắt chiếu ra muôn vạn ánh hào quang. Trong giây lát ấy chàng tự nhiên thấy cảnh vật trước mắt mình biến đổi, không cố tình mà vẫn nhìn ra được toàn bộ bầu trời cách đó mười vạn dặm, chi tiết đến từng con chim nhỏ, lại cúi xuống mặt đất, thấy được từng con sâu ẩn sau tàu lá, từng con kiến bò trên cành cây, từng giọt nước sương mai, từng cái mạng nhện. Cảm thấy hưng phấn quá đỗi, tiếp tục nhìn sâu xuống hơn nữa, phát hiện mình có thể nhìn xuyên qua lòng đất, thấy những con sâu rúc người trong đất ẩm, thấy cả các tầng đất đá, tầng nọ chồng lên tầng kia, nhìn thấu cả Âm Phủ, tận mắt chứng kiến các linh hồn mờ nhạt đang lặng lẽ di chuyển về nơi phán xét cuối cùng của đời người.
Nhưng đó chỉ là sự khởi đầu. Nghịch Nam Long không chỉ thấy rõ vạn vật, thấy rõ vật ẩn sau vật, mà còn thấy cả sự dịch chuyển không khí, các dòng hải lưu, các phân tử, nhìn rõ yêu ma quỷ quái. Mọi thứ diễn ra trước mắt chàng tựa như bộ phim quay chậm, nhìn cảnh trước đoán được cảnh sau. Vẫn chưa hết, lúc chàng trừng mắt lên, sức mạnh ánh mắt khiến đối phương choáng váng, đầu óc tê liệt, thời gian tê liệt dài ngắn phụ thuộc vào bản lĩnh cao thấp, nhưng đại khái cấp Đại Tiên cũng phải mất mấy giây mới tỉnh táo lại được. Còn cấp Tiên, Thần và Người thì có khi mê man vài ngày, nửa tháng không chừng.
Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn quá lợi hại, có thể nói là còn ở đẳng cấp cao hơn nhiều lần mắt thần của Dương Tiễn, là một trong những con mắt lợi hại nhất trong vũ trụ này, cũng là món quà vô giá mà Thập Vĩ Hồ trao tặng cho Nghịch Nam Long.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cuộc chiến giữa các vị thần |
Tác giả | Final |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện nuốt tinh trùng, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Update Phần 139 |
Ngày cập nhật | 23/12/2024 11:59 (GMT+7) |