Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dân buôn đồ âm » Phần 199

Dân buôn đồ âm

Phần 199

“Không sai.” Lão đầu nói “Chủ nhân cuốn binh pháp này chính là Hán triều đệ nhất mưu sĩ Trương Lương, là nhà ta đời đời kiếp kiếp truyền lại. Thứ này có linh tính, cùng ta nương tựa lẫn nhau đã bảy mươi năm, cho nên đời này ta không gặp phải tai họa lớn…” – “Tổ tiên nói, linh hồn Thái công sống trong Thái công binh pháp chuyên môn đối phó với kẻ không tôn trọng người già, cho nên ta muốn giáo huấn một chút cái tên quản lý trật tự đô thị không biết trời cao đất dày này.”

“Vậy tại sao còn muốn dẫn nước nhấn chìm phần mộ cha người ta?” Tôi hỏi. “Mới đầu ta cũng không muốn dùng Thái công binh pháp để giáo huấn hắn, chỉ muốn dẫn nước nhấn chìm quan tài cha hắn, để cha hắn tự mình đến giáo huấn con trai mà thôi. Nhưng ai ngờ tiểu tử này chết cũng không hối cải, còn mỗi ngày ra đường làm khó những người buôn bán nhỏ đáng thương như chúng ta. Đúng lúc hắn di dời mộ phần, ta mới vận dụng Thái công binh pháp để cho hắn nhận biết sai lầm của mình.” Lão đầu giải thích.

Tôi bừng tỉnh đại ngộ, khó trách hai ngày trước là cha của Lý Minh Minh tác quái, còn mở miệng giáo huấn hắn. Về sau cha hắn lại biến mất, thay vào đó là một lão đầu râu bạc xuất hiện. “Quả nhiên là ngươi.” Lý Minh Minh nổi trận lôi đình “Cha ta đã nhập thổ an lành, ngươi sao nhẫn tâm như vậy, còn muốn kinh động cha ta!” – “Không có cách, ai bảo cha ngươi không biết dạy ngươi? Ta chính là muốn cha ngươi dạy lại ngươi, xem ngươi có biết hối cải không. Nhưng ta thấy tiểu tử ngươi mấy ngày nay không làm khó những người buôn bán nhỏ nữa, cho nên muốn lấy Thái công binh pháp ra, không ngờ gặp phải các ngươi.”

“Ngươi cho rằng đem Thái công binh pháp đi thì không có chuyện gì sao?” Tôi lạnh lùng nhìn lão đầu “Vong linh trong âm vật đều dựa vào một cỗ chấp niệm mà tồn tại, căn bản cũng không có lý trí. Ngươi đã dùng Thái công binh pháp nguyền rủa Lý Minh Minh, vong linh nhất định không chết không thôi…” Tôi nhớ tới lão đầu râu bạc trong mộng của thầy phong thủy, không cần phải nói, chắc chắn là vong linh Thái công sống trong binh pháp. Lúc ấy hắn cảnh cáo thầy phong thủy, hiện giờ thì luẩn quẩn trong đầu tôi. Chỉ dựa vào câu nói kia, tôi biết đối phương nhất định không chết không thôi!

Lão đầu có chút giật mình “Cái gì? Ngươi nói trong cuốn sách có quỷ? Nhất định phải hại chết tiểu tử này mới được? Không thể nào, nếu thật sự có quỷ, vì sao ở bên cạnh ta lâu như vậy mà ta không thấy? Tổ tiên ta cũng không thấy quỷ trong cuốn sách.” Tôi bất đắc dĩ cười khổ nói “Bên cạnh ngươi không có âm khí kích thích hắn, đương nhiên sẽ không có vấn đề. Mà quan tài của cha Lý Minh Minh bị dìm xuống nước, oán khí trùng thiên, không kích thích vong linh mới là lạ.”

Lý Minh Minh hung hăng trừng mắt liếc lão đầu “Xem ngươi làm chuyện tốt gì kìa!” Lão đầu cũng không cam chịu yếu thế “Không phải ngươi tự tìm tới sao? Ngươi nếu biết tôn kính người già sẽ chọc tới họa lớn như vậy sao?” Tôi bị hai người làm đau đầu, lập tức gọi họ lại “Được rồi, hiện tại việc cấp bách là tìm cách đối phó với âm vật, các ngươi cãi lộn chỉ lãng phí thời gian.”

Có lẽ lão đầu cũng thẹn trong lòng, chủ động hỏi tôi có gì cần hắn giúp không. Có chủ nhân âm vật bên cạnh, đương nhiên là không còn gì tốt hơn, chí ít tôi dám đảm bảo có hắn ở đây chúng tôi không nguy hiểm đến tính mạng. Tôi nói “Vậy thì tốt, buổi tối hôm nay ngươi ở cùng chúng ta đi, có ngươi thì xác suất thành công lớn hơn.” Lão đầu gật đầu đồng ý. Trong lòng tôi đã có biện pháp giải quyết phù hợp, nếu đối phương nhất định không chết không thôi, vậy thì để cho hắn nhìn thấy Lý Minh Minh ‘chết’.

Chúng tôi cũng không về nhà, mà đến một khu chợ bán mua một con gà trống lớn, hai cân gạo, một thanh đồ tể đao và một đống đồ vật linh tinh khác. Chuẩn bị xong liền đợi đến đêm nay lúc vật kia xuất hiện. Lão đầu và Lý Minh Minh tựa hồ có oán thù thật lớn, trên đường đi không ngừng cãi nhau, tôi thấy phiền phức vô cùng nhưng không ngăn được đành phải giả bộ làm ngơ. Hai người như tham gia cuộc thi biện luận, tranh cãi xem trật tự đô thị có thể thu giữ đồ của người dân hay không. Lão đầu đứng ở góc độ tiểu thương nuôi sống gia đình, Lý Minh Minh đứng ở góc độ trật tự mỹ quan đô thị, càng cãi càng to tiếng, cuối cùng xém chút động thủ đánh nhau, liền bị tôi cản lại. Lão đầu cuối cùng hỏi tôi, hai người bọn họ ai có lý?

“Ngươi nói ta là một lão già, cũng không có nghề nghiệp gì khác, đất trồng trọt cũng không có, đến chuyện có đủ cơm ăn cũng là chuyện lớn, ngươi không cho ta bày quầy bán hàng, đây không phải làm ta chết đói sao? Các ngươi muốn thấy chúng ta chết đói mới vui lòng?”

“Ngươi trông vậy cũng chỉ là vấn đề nhỏ. Ngươi suy nghĩ một chút, trong một thành phố khắp nơi đều là tiểu thương làm ảnh hưởng đến giao thông, ảnh hưởng đến bộ mặt thành phố. Thêm nữa, ngươi bảo người thuê mặt tiền mở cửa hàng phải làm sao? Họ sao có thể phục? Thành phố này còn muốn phát triển không? Quốc gia này còn muốn phát triển không? Cứ như vậy không trở thành xã hội phong kiến sao?”

“Chớ nói xa xôi, cái gì mà thành thị, cái gì mà quốc gia, ta không quan tâm, ta chỉ muốn không bị đói bụng, nếu chúng ta ngay cả ấm no cũng không giải quyết được, thì khác gì xã hội phong kiến?”

Ai, loại chuyện này là bà nói bà có lý, ông nói ông có lý, loại mâu thuẫn này từ xưa đến nay đều có, cho tới bây giờ không ai có thể giải quyết được. Hai người tranh cãi về mâu thuẫn lớn nhất của xã hội Trung Quốc, cho dù có thể giải quyết được vấn đề của hai người, nhưng vẫn còn có vấn đề của ngàn vạn bách tính khác. Liệu giải quyết được hết không?

Về đêm, ánh trăng như sương, tôi đứng ở cửa sổ, nhìn về thành phố xa hoa truỵ lạc, cảm thấy được gió mát thổi tới, nhìn thấy người dân thường vẫn đang bận rộn khổ cực kiếm sống, trong lòng bùi ngùi mãi không thôi. Cũng là vì cuộc sống, có người chỉ vì miếng cơm, chỉ muốn mặt trời mọc thì làm mặt trời lặn thì nghỉ. Có người đến ngay cả cơ hội kiếm sống của người khác cũng muốn tước đoạt, thế giới này thật sự là tàn khốc.

Một đám mây đen lặng yên mà tới, mặt trăng như ẩn như hiện. Đây là thời khắc âm dương giao thoa, tục ngữ nói âm suy đến cực điểm tất vượng, giờ phút này cũng là lúc âm khí thịnh nhất, Thái công binh pháp rất có thể sẽ tùy thời mà động! Tôi đem Thái công binh pháp nhét vào bệ cửa sổ, mặc cho ánh trăng như ẩn như hiện chiếu lênn, bảo lão đầu và Lý Minh Minh đều chuẩn bị sẵn sàng.

Lý Minh Minh cầm lấy một sợi dây đỏ, một đầu buộc lên chân, đầu kia buộc lên cổ gà trống, sau đó cắt ngón tay, bôi lên mắt gà trống, cuối cùng ôm gà trống vào trong ngực. Lão giả thì nắm đồ tể đao, rải gạo ở bốn phía phòng khách tản mát một vòng, nơm nớp lo sợ co lại trong góc. Tôi nhìn Lý Minh Minh gật đầu, Lý Minh Minh bắt đầu đi tới đi lui trong phòng khách, mỗi bước đều giẫm lên gạo. Vừa đi, trong miệng vừa đếm số bước. Tôi bảo hắn nhất định phải đi ba mươi sáu bước, ba mươi sáu là Thiên Cang tam thập lục bộ, nhiều ít có thể có tác dụng bảo vệ.

“Một, hai, ba…” Hắn thận trọng đi quanh gian phòng, ôm trong ngực gà trống, con gà an tĩnh như tử vật, chỉ là cặp mắt bôi máu tản mát ra hồng quang sâu kín. “Ba mươi lăm, ba mươi sáu…” Hắn đi từng vòng từng vòng, cứ thế đi mười mấy vòng nhưng vẫn gió êm sóng lặng, không hề có dị tượng. Nhưng rất nhanh dị tượng đã phát sinh. Lúc hắn đi vòng thứ mười bảy, khi Lý Minh Minh đếm đến ba mươi tư, hai bước cuối cùng hắn lại chỉ bước một bước, cho nên vòng này hắn chỉ đi ba mươi lăm bước. “Đừng nhúc nhích!” Tôi lập tức gọi Lý Minh Minh. Hắn ngây người tại chỗ không nhúc nhích.

Cùng lúc đó, con gà trong tay Lý Minh Minh bỗng hoảng loạn quay đầu, ánh mắt bắt đầu mê ly, rồi không ngừng cúi đầu sau đó nâng lên, giống như đang mổ thóc. Tôi lập tức nhìn về phía Thái công binh pháp. Không biết từ lúc nào, phía trên Thái công binh pháp lại bao phủ một tầng sương mù. Tầng sương mù rất nhạt, có chút phiếm hồng, đang từng chút bay vào trong phòng. Tôi sâu hít sâu một hơi, biết Thái công binh pháp bắt đầu hiển linh!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dân buôn đồ âm
Dân buôn đồ âm – Quyển 2 (Full)
Dân buôn đồ âm – Quyển 3 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Điện thoại xinh - Tác giả Khởi nguồn dục vọng
Xóm trọ vui vẻ Công ty này được coi là “chịu chơi” nhất khi lượng trả góp điện thoại 0% chúng nó phủ hết tất cả các máy. Chủ yếu lấy data khách hàng để mời vay tiền mặt. Công ty này hy sinh lợi ích ngắn là chạy khuyến mại 0% nhiều để sau này thu lại lãi ở các gói vay tiền mặt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay
Loạn luân với thím
Chị Hằng biết mình ra khí vào lồn chị cơ thể chị gồng cứng lên lồn chị bóp chặt cặc mình tay chị Hằng nắm tóc mình thỏ thẻ... Chị ra em ơi chị sướng quá hà... Chị Hằng ôm hun hít khắp mặt mình xong chị Hằng đứng dậy lồn chị chảy khí mình ra 2 bên chân chị cười tủm tỉm mình với...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay
Cô giáo Trinh - Tác giả Lưu Manh
Cái chữ “con nít” mà Tùng sử dụng để nói về Quân không hoàn toàn đúng lắm, vì hiện tại cậu ta đang sắp sửa làm chuyện “người lớn”. Căn phòng mà Quân thuê cũng khá rộng rãi với tông màu đỏ chủ đạo, bên trong gồm hai mặt kính có thể ngắm thành phố ngập tràn trong ánh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex cô giáo Truyện sex học sinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba