Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 1 » Phần 16

Đạo mộ bút ký - Quyển 1

Phần 16

Mấy năm nay tôi làm công việc buôn bán đồ cổ và bản dập, kinh nghiệm nhìn người tích lũy được cũng không phải non nớt gì. Để làm được nghề này quan trọng nhất phải có nhãn lực tốt, phải nói là vừa biết nhìn đồ, vừa biết nhìn người. Tên béo này rõ ràng không phải người thành thật, muốn khai thác thông tin từ hắn, nói ngọt cũng chẳng được, chắc phải dùng chút kế khích tướng mới xong. Tôi liền giả bộ ngờ vực nhìn hắn: “Nói thì dễ lắm, nhưng biết đâu anh cũng chỉ là dân nghiệp dư giống cái lũ ô hợp kia?”

Bàn Tử quả nhiên bị chạm trúng nọc, rọi đèn pin vào mặt tôi: “Thằng ranh cậu còn không tin? Bàn Tử tôi đây trước khi đến nơi này đã chuẩn bị ròng rã cả tháng trời. Mấy người có biết Lỗ Thương Vương liên quan đến cái gì không? Có biết mượn âm binh là như thế nào không? Có biết Quỷ ấn là để làm gì không?” Thấy tôi không thốt ra được lời nào, hắn cười đắc ý: “Tôi cho cậu hay, Lỗ Thương Vương này, muốn nói nghe lọt tai thì là một vị tướng, còn nói toạc móng heo ra thì cũng cá mè một lứa với chúng ta cả thôi. Một đám đổ đấu!”

Tôi bỗng nhớ ra chú Ba trước kia từng nói qua về việc này, nhưng tôi không hiểu sao hai người họ lại nhìn ra được. Bàn Tử tiếp tục nói: “Có điều người này lợi hại hơn nhiều so với ta, đến đổ đấu mà cũng được phong lên hàng vương. Trên cuốn sách lụa đó có chép rằng, quân của Lỗ Thương Vương đa phần đều nghỉ ngơi ban ngày hành quân ban đêm, hơn nữa toàn bộ đoàn quân thường xuyên thoắt biến thoắt hóa, sau đó lại đột ngột xuất hiện ở một nơi khác. Những nơi bọn chúng đi qua thường xuyên”mồ tan huyệt nát, truy ra, đành bảo âm binh đội mả lên”. Cậu xem, chúng ta theo chủ nghĩa duy vật của giai cấp cách mạng vô sản, làm sao mà tin được trên đời lại có âm binh này nọ chứ?! Bọn chúng đi khắp nơi đào mồ quật mả, nếu người ta phát hiện phần mộ bị động liền đáp ngay rằng Lỗ Thương Vương muốn mượn hồn phách của chủ mộ, vì thế mới lan ra tin đồn mượn âm binh. Thời điểm đó, nhân dân cực kỳ mê tín, về sau cứ thế tin theo mà gọi thần gọi quỷ.”

Tôi nửa tin nửa ngờ: “Các anh bằng chừng đó tin tức đã vội vàng kết luận, có phải là quá võ đoán rồi không?”

Bàn Tử trừng mắt liếc tôi một cái như thể cảnh cáo tôi đừng có nói leo: “Đương nhiên đâu phải chỉ có vài chứng cớ lẻ tẻ đó, căn cứ chính xác và trực tiếp nhất chính là Thất tinh nghi quan này. Theo như sử sách, trước hết nó dùng để đối phó với bè lũ trộm mộ, bởi lẽ bọn họ đã trộm quá nhiều mộ, cho nên khấp khởi lo sợ sau khi chết đi cũng gặp phải kết cục y như thế. Họ tự dựa vào kinh nghiệm của bản thân mà thiết kế nên bố cục quan tài giả. Họ cho rằng dù cơ quan có tinh xảo đến cỡ nào cũng vô phương ngăn chặn bọn trộm mộ. Biện pháp duy nhất, chính là khiến cho chúng phân vân chần chừ, không thể hạ thủ! Bảy cỗ quan tài này, ngoại trừ một cỗ quan tài thực sự của chủ mộ ra, còn lại sáu cái, chỉ cần mở lầm là chín đường chết một đường sống, bên trong không ẩn sẵn cung nỏ thì cũng bố trí tà thuật. Từ sau thời nhà Tống, cục diện mới được một số người tài phát huy, tuy nhiên thiết kế kiểu này xuất phát từ một nghề chẳng lấy làm quang vinh cho lắm. Người bình thường cho rằng nó là điềm gở, hơn nữa một huyệt đặt bảy quan tài, chi phí cực kỳ tốn kém.”

Tôi thấy tên mập này trông có vẻ nhếch nhác bẩn thỉu, không ngờ kiến thức lại uyên thâm đến vậy, không khỏi kính trọng hắn thêm một chút. Nhưng xem ra hắn vẫn chưa nói hết, bèn hỏi: “Theo như anh nói, liệu có biện pháp nào để nhận ra đâu là quan tài thật hay không?” Bàn Tử vỗ vỗ vai tôi, dường như nhận ra thái độ tôi có chút thay đổi, cực kỳ hả hê: “Xem ra đồng chí rất có tinh thần học hỏi, tôi đây cũng nắm rõ phương châm”Hối nhân bất quyện”của Khổng Lão nhị đấy nhé. Chú em nghe cho kỹ này, muốn phân biệt Thất tinh nghi quan cũng không phải không có cách. Có điều, giới chúng ta tồn tại luật lệ riêng. Phàm là người thường đi đổ đấu đụng phải Thất tinh quan đều phải biết đường mà rút lui, ông tổ cũng không trách tội. Trước kia vào thời loạn lạc, một nhóm Ban sơn đạo nhân cơm không đủ ăn áo không đủ mặc, thật sự lâm vào bước đường cùng mới phải phạm luật. Khi đó, một vị cao nhân đã nghĩ ra biện pháp phá thế cục này. Chỉ cần dùng hai thanh xà beng bẩy quan tài kênh lên lên một góc, sau đó đục thủng một lỗ nhỏ ở đáy quan rồi luồn móc sắt vào xem móc ra được thứ gì. Cứ như vậy có thể phán đoán được kết cấu bên trong quan tài.”

Tôi không ngừng xuýt xoa, người thiết kế đấu trí với kẻ trộm mộ thế này có thể viết thành cả bộ sách ấy chứ! Bàn Tử bỗng nhiên ra vẻ thần bí nhích lại gần, nói với tôi: “Nhưng bảy quan tài đá ở đây e rằng đều là giả. Cả mộ Lỗ Vương này, chỉ e cũng là giả.”

Hắn lại dùng đèn pin rọi vào thạch đạo khi nãy chúng tôi rơi xuống, thấy bên đó không có gì khả nghi mới nói tiếp: “Tôi vốn nghĩ nát óc vẫn chưa thông, cho đến khi rớt xuống thạch đạo này mới bất ngờ phát hiện, thì ra đây lại là mộ Tây Chu!”

Tôi phát hoảng: “Lẽ nào đây không phải là thông đạo để chạy trốn do thợ xây lăng mộ đào ra?!”

Phía sau, Phan Tử ngồi trong góc mắng một tràng: “Tôi đã nói trước với cậu rồi, làm sao mà là thông đạo để chạy trốn được?! Cậu có thấy thằng điên nào đi xây thông đạo như cái mê cung chưa?! Ai lại hứng thú với trò đấy chứ?!”

Tôi vẫn ngẩn ngơ, trong lòng dường như đã mơ hồ hiểu ra điều gì đó, lại không thể nắm bắt được trọng điểm: “Nhưng tại sao lại có người muốn xây huyệt của mình trên huyệt của người khác? Đừng bảo là muốn đoạn tử tuyệt tôn nhé!”

Bàn Tử sờ sờ miệng, nói: “Cậu cũng đi đổ đấu, hiển nhiên phải biết mấy thứ lý thuyết phong thủy đó dân đổ đấu chỉ coi là một mớ rác vớ vẩn nhất mà thôi. Phong thủy ngoại trừ hướng dẫn được cho chúng ta một chút phương pháp đổ đấu tôi thấy cũng chẳng còn tác dụng quái nào cả. Ờ thì phong thủy là tri thức, nhưng là tri thức của cổ nhân, tri thức của người chết, không liên quan đến thanh niên dưới lá cờ xã hội chủ nghĩa như chúng ta.” Hắn tự vỗ vào ngực mình “Hơn nữa, cái kiểu tự táng mình trong mộ người khác thế này phong thủy cũng có nói đến, hình như gọi là… là… Gọi là Tàng long huyệt! Mấy thứ tên tuổi na ná như nhau, dù gì chúng ta cũng chẳng cần quản ba cái tên nông cạn này. Nói gì đi chăng nữa, táng mình trong mộ người khác, miễn là hợp mệnh, bố trí thích đáng thì cũng có khả năng lắm chứ! Vậy nên quan tài của Lỗ Thương Vương đích thị là cất giấu trong ngôi mộ Tây Chu này, tuyệt đối không chệch đi đâu được!”

Phan Tử nghe hắn nói xon, phì cười: “Không ngờ trông anh to cao như gấu thế kia mà cũng hiểu được thuật phong thủy?”

Bàn Tử giận điên: “Cái gì mà hiểu hay không hiểu, nếu không hiểu… Tôi làm sao có thể… Có thể nói được nhiều thứ như vậy?” Phan Tử cười hô hố, nhưng động đến miệng vết thương, đành ôm bụng đáp trả: “Tôi chẳng biết anh nghe đâu ra mấy câu không đầu không đuôi đó, nhưng nếu anh thực sự am hiểu phong thủy thì mau dẫn tất cả ra khỏi cái mê cung chết tiệt này đi. Nãy giờ tôi lượn lờ ở đây phải đến bảy, tám vòng rồi đấy!”

Tôi nghe Phan Tử nói mới sực nhớ ra một việc, vội vàng hỏi: “Đúng rồi, lúc đó các anh bỏ tôi ở lại đây, có biết tôi suýt bị hù chết không hả! Còn mấy người chú Ba đâu?”

Phan Tử khó nhọc ngồi thẳng dậy: “Tôi cũng không rõ nữa… Khi đó Tiểu Ca đuổi theo tên mập chết dẫm, tuy ông Ba không cho tôi đuổi cùng, nhưng tôi cảm thấy tên nhóc kia căng thẳng như vậy ắt hẳn có chuyện quan trọng. Hơn nữa, có việc này tôi chưa từng nói với cậu… Tôi từ trước đến giờ vẫn cảm thấy tên nhóc này đi theo chúng ta đến đây với mục đích không đơn giản chút nào. Tôi không thật sự tin tưởng hắn, muốn dò xét hắn nên mới đi theo.” Hắn nhíu mày, ngập ngừng nói “Tôi chạy được chừng vài phút đồng hồ, bỗng thấy con đường phía trước hình như có vật lạ. Tôi vừa lấy đèn rọi, thứ đó đã vèo một cái không thấy bóng dáng đâu nữa. Tôi hơi lo lắng bèn tiến lại gần, lúc này mới nhìn rõ, giữa khe hở của hai tảng đá hình như đang kẹp một bàn tay người có năm ngón!”

Bàn Tử cả kinh, khóe miệng giật giật giống như muốn nói gì đó, cuối cùng lại chẳng thốt ra được câu nào.

Phan Tử vẫn còn nhớ rõ mọi chuyện xảy ra khi ấy, kể tiếp: “Tôi thấy vậy thì càng muốn đến gần. Cậu biết đấy, tôi là loại người không tài nào khống chế được tật tò mò của bản thân, đại tiện cũng muốn nếm thử một lần cho biết. Giờ nghĩ lại, đúng là nổi da gà thật! Tôi không ngờ lại bị cái thứ giống bàn tay đó đột nhiên lao vọt ra bóp nghiến lấy cổ, mạnh không chịu nổi, gần như bóp đến nghẹt thở luôn. Lúc đó tôi không biết xoay sở ra sao, may mà trên người còn có mã tấu. Chân thì giẫm đạp lung tung, tay thì muốn chém quách cái bàn tay đó cho rồi, bất chợt tôi chợt phát hiện ra cổ tay nó nhỏ phát khiếp, chỉ nhỉnh hơn ngón tay một chút thôi, không hiểu sao lại mạnh đến vậy. Phập một nhát, tôi cứa một vết dài, nó liền buông ra, lùi vào trong kẽ hở.” Phan Tử xoa xoa cổ: “Mẹ nó, tôi nghĩ chắc chắn đằng sau bức tường này có điều kỳ quái, phải kiểm tra xem sao. Tôi phải đập trái đá, đột nhiên không biết ấn phải cái quỷ gì, mẹ kiếp, cả người bỗng dưng rơi xuống!” Hắn vỗ tường: “Về sau thì các anh cũng biết, tôi rơi xuống một gian phòng đá giống y như thế này, rồi phát hiện ra thạch đạo. May mà thân thủ không tồi, qua nửa ngày cũng có thể mò lên được, bằng không chẳng biết đến đời tám hoánh nào mới gặp lại cậu Ba.”

“Nói vậy anh cũng không biết họ rơi xuống đâu?” Tôi thở dài, Phan Tử hiển nhiên cũng lờ mờ biết được mấy người chú Ba mất tích, trên mặt lộ ra thần sắc lo âu thấy rõ. Tôi quay sang Bàn Tử, hỏi hắn: “Còn tên mập chết tiệt này, sao anh lại rơi xuống chỗ đó? Anh khai thật ra cho tôi, có phải cái thứ quỷ quái kia là anh bày ra để chọc lộn tiết chúng tôi lên không?” Bàn Tử nói: “Trời ạ, cậu nói thế oan cho tôi rồi. Lúc tôi chạy đến đó, không biết từ đâu xuất hiện một lão già cùng với quái vật kia. Tên nhóc đi đằng sau tôi vừa nhìn thấy đã la hoảng lên một tiếng rồi quay đầu dông thẳng. Tôi ngấm ngầm đánh giá, cảm thấy nếu liều mạng với quái vật một phen cũng không phải không có phần thắng, nhưng ngọn lửa cách mạng còn phải duy trì dài lâu, hơn nữa nhiệm vụ cấp trên giao phó tôi còn chưa hoàn thành, nên tôi cũng quay đầu chuồn luôn. Chạy được một lúc thì gặp Tiểu Ca phía trước cản tôi lại, bảo tôi đứng yên không được nhúc nhích. Tôi còn đang há miệng không hiểu, cậu ta đã giơ chân đá đá vào vách tường, tôi liền rơi thẳng xuống. Tôi vẫn nghĩ cậu ta muốn cứu tôi, nào ngờ bên dưới lại nhung nhúc những bọ! Mẹ ơi…” Nói đến đây, hắn nhìn quanh bốn phía cứ như lo sợ lại có bọ ở đâu xông ra cắn hắn vậy.

Phan Tử liếc mắt nhìn tôi nói: “Cậu thấy không, hiểu biết về cổ mộ của tên kia hoàn toàn không tầm thường, chắc chắn là có vấn đề.” Tôi thì thấy Muộn Du Bình không có gì bất thường, bởi lẽ chỉ cần có hắn ở bên, tôi sẽ có cảm giác an toàn tuyệt đối. Nhưng những lời của Phan Tử, tôi đương nhiên hiểu. Trên đường tới đây, tên kia cái gì cũng biết, dường như hắn có thể đoán trước mọi chuyện xảy ra, khiến lòng tôi không khỏi trào lên mối nghi ngờ. Trong túi có mấy khúc lương khô nén không biết Bàn Tử kiếm đâu ra, tôi sực nhớ ra cả đám đã nhịn đói rất lâu, mới lôi ra chia cho mỗi người một ít. Phan Tử ăn rất ít, nói rằng ruột hắn nhỡ thủng rồi thì sao, ăn lắm chỉ tổ rơi ra nhiều, chi bằng để chúng tôi ăn thì hơn, bởi không biết bao giờ mới có thể thoát ra ngoài. Anh nói vậy, Bàn Tử tuy muốn nhưng cũng không dám mặt dày ăn thêm. Tôi ngồi nói chuyện cùng họ, dần dần cũng bớt căng thẳng.

Chúng tôi im lặng một lúc rồi nói sang chuyện khác. Bàn Tử bảo cứ ngồi một đống như vậy thì thật vô dụng, cùng lắm cứ xông bừa vào thạch đạo kia thử vận may. Phan Tử cũng nghĩ vậy nên chúng tôi quyết định sẽ nghỉ ngơi thêm một chút, sau đó xuất phát.

Tôi mơ mơ màng màng ngủ gật, đang lúc nửa tỉnh nửa mê tự nhiên thấy Bàn Tử trước mặt nhướn mày trợn mắt. Tôi vốn vẫn thấy tên mập này rất tùy tiện, hình như còn bị tâm thần phân liệt. Anh nói xem, ở trong cổ mộ mà còn nghĩ ra trò đội hũ sành lên đầu đi dọa người khác, không phải gan rất to thì là đầu óc cực kỳ thiểu năng. Giờ chúng tôi có một người trọng thương, ba người còn lại chẳng biết đi đâu, trong lúc nước sôi lửa bỏng thế này mà hắn còn có hứng ngồi làm trò hề. Hừ hừ, nếu còn khỏe chắc chắn tôi đã lao vào cho hắn một trận.

Nhưng sau đó tôi phát hiện ra Phan Tử cũng đang trợn mắt nhìn tôi. Tôi nghĩ bụng, hừ, bệnh thần kinh cũng lây được sao? Hai người bọn họ không ngừng tự đập lên vai trái của mình, miệng mấp máy giống như đang nói: “Bàn tay, bàn tay!” Tôi thấy họ đều đã đổ mồ hôi lạnh, cảm thấy chuyện này thật quái đản. Nhưng trên tay tôi làm gì có gì? Chẳng lẽ lại là trên bả vai?

Tôi theo phản xạ quay đầu lại, đột nhiên đập vào mắt là một bàn tay nhỏ màu xanh lục đang đặt lên bả vai mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:15 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Nếu mũi tàu kia và căn lầu gác không bị hư hại đến mức ấy thì cảnh tượng dưới nước này cũng phải hoành tráng như dưới thủy cung. Thế mà giờ đây, phủ kín xác tàu là tầng tầng cặn biển và những cục gỉ sét đùn lên do nước biển ăn mòn, tử khí nặng nề. Đặc biệt là căn lầu gác kia...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 6
Cổ nhân cho rằng vạn sự vạn vật đều hiển hiện ra thành “tượng”. “Tượng” ở đây chính là tượng trong bao la vạn tượng. Bởi thế, mới có câu “vật sinh hữu tượng, tượng sinh hữu số.” Quẻ tượng cổ trên nắp quan tài cực kỳ phức tạp khó dò, nhưng xét về đại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lục Thiếu Du – Quyển 38
Người Thiên Thủy môn và vô số người thành Thiên Thủy lúc này nhìn thấy cảnh này càng thêm nghi hoặc. Trong sát na người Vạn Thiên liên minh lập tức quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ khiến cho mọi người kinh ngạc tới cực điểm. Khuôn mặt âm trầm của Phạm Sàm lúc này cũng co rúm lại. Tên tiểu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba