Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 6 » Phần 48

Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Phần 48

Tuy Bàn Tử thấy ý kiến của tôi rất mơ hồ nhưng vẫn chấp nhận đây là khả năng hợp lý nhất. Vốn dĩ hắn cũng là người hăng hái hơn ai hết trong vụ đi núi Dương Giác này, vì vậy tôi vừa nói là muốn đi, tất nhiên hắn sẽ hoàn toàn đáp ứng.

Tiếp theo chúng tôi thảo luận một qua vài công việc cụ thể, bời vì lần này đi chỉ mang tính chất là du lịch, nên không có bất cứ đồ dùng trang thiết bị nào mang theo, do đó vấn đề hiện nay có chút khó giải quyết. Nhỡ may đụng phải những chuyện liên quan tới khai quật mộ thì hẳn là chỉ có thể trơ mắt ếch bó tay.

Ở nơi hẻo lánh như này không thể nào có sẵn những trang bị để mình mua, Bàn Tử lúc đó mới nói, ngược lại thì cũng không khó tìm, chúng ta có thể mua đồ dùng thay thế. Tuy rằng không quá vừa tay, nhưng lần này rời thôn cũng coi như gần, không cần yêu cầu quá cao.

Bàn Tử nói là vật dụng để đi dã ngoại thì thợ săn cũng có, khẳng định là không cần chúng ta còng lưng khuân đống chất đốt và lò không khói, có điều nếu gặp phải dã thú lớn, chi bằng chúng ta nên chuẩn bị thêm một vài vũ khí phòng thân.

Liền gọi A Quý tới để thương lượng với hắn những chuyện này, A Quý nói mình cũng đi săn nên có ba khẩu súng trong nhà, chúng đã được thay đổi hình dạng vài lần nên giờ cũng không biết gọi là súng gì. Ba khẩu súng không có cùng năm sản xuất, cũ nhất là một khẩu A Quý lấy từ trong chuồng gà ra, tuy chất lượng nòng súng còn dùng được, nhưng thân súng đều đã bị gỉ hết, không ai dám dùng, cũng không có đạn để mà dùng. Ngoài ra thì hai khẩu kia đều tạm ổn, có thể nhìn ra được vết tích của những năm tháng chiến tranh vẫn còn lưu lại.

Mấy năm trước nhà nước ban lệnh cấm dùng súng, nhưng thợ săn ở đây đều phải dựa vào súng để mưu sinh, cần câu cơm này tất nhiên không ai chịu giao ra, cấp trên cũng hiểu tình hình nên đành mắt nhắm mắt mở thi hành, chỉ khó là giờ biết đi đâu tìm mua được đạn. A Quý nói cán bộ thôn phải đi vào trong huyện mới có thể mua được một ít.

Săn bắn không phải là chuyên ngành của A Quý, cho nên trong nhà không trữ nhiều đạn, Bàn Tử lấy hai khẩu súng kiểm tra một lúc, nói: “A Quý à những thứ đó không thành vấn đề đâu, súng này được bảo dưỡng tốt thì còn có thể dùng, trước phải nã thử một phát xem có còn dùng được hay không.”

Chúng tôi phải mua lại đạn với giá cắt cổ, qua mấy nhà hàng xóm của A Quý gom được năm mươi viên, tôi nhìn qua cái mẫu mã mấy viên đạn hình trụ bằng đồng này cũng biết là chúng được làm thủ công. Thứ này mà tới giá năm mươi đồng thì quả có điểm khiến tôi đau lòng. Bàn Tử nói đừng có nhỏ mọn như vậy chứ, năm mươi đồng này có thể cứu được mạng nhà cậu cũng thừa giá trị đi.

Dao đi rừng thì nhà A Quý có, hắn lập tức mang nó ra mài sắc, những đồ dùng khác chúng tôi viết vào trong một mảnh giấy, bảo A Quý đi quanh thôn xem có ở đâu bán đồ thay thế này không. Không có dây leo núi thì có thể dùng dây thừng, còn không có chủy thủ thì thay bằng liềm.

A Quý đề nghị với chúng tôi, giờ đang là mùa mưa nên trong núi có rất nhiều muỗi độc, đặc biệt là ở những nơi như bên cạnh hồ nước, muỗi có khi to bằng cả con ong bắp cày. Phải mang theo nhang muỗi và màn, đốt lửa trại lên thì vứt nhang muỗi vào, nếu không những người thành phố như chúng tôi chắc chắn không chịu nổi đâu. Tôi thầm nói có Muộn Du Bình ở đây, chuyện này không cần lo lắng.

Sắp xếp thỏa đáng rồi, A Quý lại nói những thứ này phải mất một hai ngày mới có thể chuẩn bị được, dù sao thì thợ săn cũng chưa trở về, khi nào xong xuôi mọi việc chúng ta sẽ lên đường.

Trong lúc này, Bàn Tử có thể nghĩ cách để dùng acid sulfuric mà hắn vừa mang về, xem trong khối sắt kia chứa vật gì. Điều này cần thao tác chính xác, phải chọn một nơi tương đối an toàn nữa.

Tôi nhớ tới những lời Bàn Mã kể, cảm thấy làm thế không ổn, trong khối sắt này tỏa ra một thứ mùi kỳ lạ, hơn nữa mùi này lại có thể bị phai theo thời gian, dần dần sẽ chỉ còn thoang thoảng. Rõ ràng vật chất bên trong có tính bay hơi, có quỷ mới biết thứ này có tác hại gì đối với cơ thể con người. Tôi cảm thấy thời điểm khai phá thứ này chưa tới, để sau khi đến nơi kia tìm được những manh mối để lại rồi thì tính tiếp vẫn hay hơn là mạo hiểm đoán mò như vậy.

Lòng hiếu kỳ của Bàn Tử khiến hắn không thể chịu nổi, nhưng nghe tôi nói hoàn toàn có lý, hơn nữa Muộn Du Bình cũng tán thành suy luận của tôi, nghĩ tới khả năng làm liên lụy đến những người khác, hắn đành phải nhịn lại.

Đúng lúc Bàn Tử đang đầy hưng phấn, một là do hắn chắc chắn có cổ mộ ở nơi kia, hai là đã lâu không được săn thú nên tay chân ngứa ngáy vô cùng. Mặc cho mặt xưng vù như ngựa đá, cả đêm hôm đấy chúng tôi phải nằm nghe hắn ba hoa về nững cuộc săn thú trước đây. Tôi cũng không ngủ được, nhưng đầu óc lại nghĩ tới sự việc ở bên hồ, Muộn Du Bình vẫn không nói gì cả. Tôi thấy hắn đang nhìn về căn gác bên cạnh phòng A Quý, nhìn cái cửa sổ kia tới mức xuất thần.

Tôi nhớ tới tối ngày hôm trước, trong căn gác đó chợt thấy một cái bóng mơ hồ, có điều bây giờ trong cửa sổ kia một khoảng tối đen, không thấy thứ gì cả. Con trai A Quý hình như không muốn gặp người lạ, lúc nào cũng ru rú ở trong phòng. Tôi nghi ngờ có phải hắn bị bệnh gì nên chỉ có thể ở trong nhà, hình như nông thôn nào cũng xảy ra những chuyện như vậy.

Một đêm không ngủ, thêm một ngày hoạt động mạnh nữa khiến thần trí tôi dần dần không còn nghe rõ Bàn Tử nói gì, Muộn Du Bình dựa đầu vào tường thiu thiu ngủ. Bên ngoài này so với trong phòng mát mẻ hơn rất nhiều, bốn phía xung quanh Muộn Du Bình một con côn trùng cũng không hề có, chúng tôi cứ nằm như vậy mà ngủ, lúc tỉnh lại đã tới giữa trưa ngày hôm sau rồi.

Ngày hôm sau mọi người ai về việc đấy, tới ngày thứ ba đã chuẩn bị ổn thỏa hết, A Quý báo cho chúng tôi lên đường.

Điều khiến tôi buồn bực là tôi không thấy người dẫn đường nào cả, chỉ có mình A Quý và Vân Thái đợi chúng tôi.

Tôi hỏi chuyện gì xảy ra vậy, A Quý anh không phải chưa từng đi tới đó sao? Tại sao lại tự mình đưa chúng tôi đi?

A Quý nói những thợ săn đã đi vào trong núi, không biết có phải gặp chuyện trở ngại gì không nhưng tới giờ cũng chưa thấy đội nào trở về. Những người khác thì chưa ai từng đi qua đó, hắn chỉ có thể tìm thêm chính con gái mình là Vân Thái đi cùng. Vân Thái trước kia theo ông nội đi qua nơi đó vài lần, biết đường lối phải đi như thế nào. A Quý dẫn theo chúng tôi, hơn nữa còn có Vân Thái biết đường, thêm mấy con chó, vấn đề cũng không lớn. Bằng không chỉ có mấy người chúng tôi bất đồng quan điểm, sợ rằng lại xảy ra chuyện phiền toái.

Tôi thầm nghĩ không ổn, xem ra tôi là tôi ra giá quá cao, A Quý tiếc lên không để cho người khác kiếm được số tiền ấy. Bàn Tử lập tức nói không được, chúng đi công chuyện, mang theo một tiểu nha đầu như vậy không bằng đùa nhau sao. Nếu bị chút thương tích gì, người làm cha như anh không đau lòng, tôi còn đau lòng hơn ấy chứ.

A Quý lại hăng hái nói không việc gì đâu, trẻ con ở đây năm sáu tuổi đã được đụng vào súng đạn rồi, nếu nói về đi núi, con gái tôi so với tôi còn giỏi hơn nữa kia, với lại núi này con gái tôi rất quen thuộc, không cần lo lắng.

Vừa buông lời thì Vân Thái liền từ trong phòng đi ra, lúc tôi và Bàn Tử nhìn thấy, ánh mắt liền ngây dại. Chỉ thấy Vân Thái đã hóa thành một người hoàn toàn khác, trên thân khoác y phục đi săn của dân tộc Dao, đao săn giắt ngang eo, lưng đeo một khẩu súng săn ngắn. Dáng vóc cô gái người Dao từ đầu đã rất đẹp rồi, thêm bộ y phục này trên người, đôi chân thon và những đường cong liền hiện lên rõ rệt, thực sự đẹp ngỡ ngàng. Hơn nữa trong cái tư thế oai hùng mạnh mẽ kia lại mang theo một nét cười hoạt bát, ở tuổi mười bảy mười tám thật khiến người ta không thể ngăn nổi thích thú, lập tức vẻ đẹp kia đã đốn gục Bàn Tử.

Cô gái đi tới bên cạnh chúng tôi, nhìn tôi bằng đôi mắt thách thức, nói: “Mấy ông chủ coi thường người ta đúng không?”

“Không có không có! Hoàn toàn không hề có chuyện đó!” Bàn Tử lập tức nói, “em gái, em hiểu lần rồi, Bàn Tử anh chỉ là sợ em vất vả thôi, kỳ thật trong lòng bọn anh em tuyệt đối là sự lựa chọn tốt nhất.”

Tôi lập tức nhíu mày, đá Bàn Tử một cước rồi khẽ mắng: “Anh sao lại có thể giở quẻ nhanh thứ thế, dù thế nào thì ở cái tuổi của anh mà còn muốn trâu già gặm cỏ non sao?”

“Tuổi của tôi thì làm sao chứ, nhắc tới tên Bàn Tử tôi thì không phải tráng niên cũng là tráng ngưu, không phải là trâu già.” Sau lại thấp giọng nói, “cậu cũng bảo với Phan Tử đi tìm cô nào làm vợ, sao tôi lại không được chứ?”

Tôi cũng không biết hắn thật sự phải lòng hay chỉ muốn bỡn cợt chút cho vui, liền nói với Bàn Tử người dân tộc Dao, nhà gái thường rất nghiêm ngặt, anh cẩn thận người ta tưởng thật mà gô cổ anh lại, vậy là anh sẽ phải tới nhà người ta ở rể cả đời làm nông, nếu như anh thay lòng đổi dạ chạy trốn, có một cực hình là vạn trùng xuyên tim, một thân thần mỡ cũng sẽ thành mồi cho trùng độc thôi.

Bàn Tử rõ ràng là người có kiến thức sâu rộng, liền xem thường những lời tôi nói, lại đáp: “Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu, hay nhất là toàn bộ mỹ nữ trong Dao trại này đều hướng về Bàn Tử tôi hạ trùng độc, vậy hẳn là tôi sẽ trở thành trưởng thôn ở đây rồi.”

Trong lúc cười đùa tôi lại liếc mắt nhìn qua cái phong thái của Vân Thái, cảm thấy những lời A Quý nói cũng không sai. Hơn nữa lúc này đây phỏng chừng sẽ không có nguy hiểm nào quá lớn.

Điều duy nhất khiến tôi phải để ý là, trong lúc chúng tôi đang thu gom đồ đạc, Bàn Tử thì luôn tìm cách trêu đùa với Vân Thái, chọc cho cô ấy cười tít lên. Nhưng tôi có thể nhìn ra, Vân Thái thỉnh thoảng vẫn lén nhìn trộm Muộn Du Bình, chỉ thoáng một cái thôi, liếc mắt rồi lập tức quay đi ngay, nhưng trong đôi mắt ấy, tôi có thể thấy một ý gì đó.

Chúng tôi xuất phát dựa theo con đường mà lúc trước đi tìm lão Bàn Mã, đối với con đường này tôi đã có một chút hiểu biết, dọc đường so với ban đêm phải tìm kiếm ông già kia thì dễ dàng hơn nhiều. Bàn Tử đơn giản là đang mê mẩn, cứ vây quanh Vân Thái suốt, còn thiếu mỗi việc nằm xuống làm ngựa cho cô ấy cưỡi, Vân Thái thì lại quá sức dễ thương, hoạt bát.

Cô ấy hỏi tôi rốt cuộc là đang làm chuyện gì, chắc không phải là đi du lịch, vì làm gì có ai đi du lịch mà tới chỗ này chứ. Bàn Tử làm bộ thần bí, nói bọn anh đều là những nhân vật có tầm cỡ đang thực hiện một nhiệm vụ bí mất, nếu như em đồng ý thành hôn với anh, anh sẽ lén nói cho em biết.

Tôi còn sợ nếu Vân Thái lấy hắn thì quả thật rất phí của giời, may mà Vân Thái cũng có khiếu thẩm mỹ, kiên quyết không thèm. Có điều là Muộn Du Bình không hề bị không khí vui vẻ của chúng tôi chú ý, nét mặt anh không có chút thay đổi, trong lúc ai lấy đều buông lỏng cảm xúc thì chỉ có mình hắn vẫn đắm chìm trong biển mây đen.

Buổi tối hôm đó chúng tôi tới được cổ mộ chỗ cửa núi, sau khi xâm nhập vào trong núi một hai km thì mọi người dừng lại nghỉ ngơi, hừng đông ngày mai sẽ tiếp tục. Đi tiếp hai ngày sẽ tới được bên hồ nước kia.

Xa xa ngay ở trên triền núi vẫn thấy được hồ nước kia, đại khái là do mấy ngày trời mưa như trút nước nên nhìn nó to hơn tôi tưởng một chút. Quả nhiên là đúng như theo Bàn Mã nói bốn phía của hồ đều là đá tảng, lại thêm một vùng trùng điệp núi vây quanh. Những đỉnh núi đồ sộ tới bất ngờ cứ lối tiếp nhau chạy dài, thế núi ẩn hiện hùng vĩ trong mây trời, tuyệt không giống như đồi núi thông thường, nhìn qua đã thấy hiểm ác không lường. Cây cối trong núi phân bố đặc biệt phong phú, ngay cả sườn núi cũng phủ một màu xanh mướt, Thập Vạn Đại Sơn này quả nhiên danh bất hư truyền. Tôi không khỏi mừn thầm, nơi này cách thôn không xa, nếu đi tiếp vào sâu bên trong lòng núi này e rằng so với Tháp Mộc Đà còn húng hiểm hơn nhiều.

Đi qua một nơi được cây cối che phủ hoàn toàn không còn nhận ra đâu là đường núi, chúng tôi tới được bãi đá ven hồ, hoàn toàn không phát hiện được bất kỳ một dấu vết nào của đội khảo cổ đóng quân năm đó. Nước trong hồ trong vô cùng, bóng mây trời phản chiếu dưới mặt hồ rất đẹp, buông ba lô xuống, chúng tôi đến bên hồ nước rửa mặt, nước rõ là lạnh, điều này chứng mình đáy hồ này có thông với mạnh nước ngầm. Trong trong tiết trời nóng nực mà nước trong hồ lại lạnh như băng thật khiến cho tinh thần con người khoan khoái.

Rửa xong mặt tôi ngẩng đầu nhìn bốn phía, mặt hồ phản chiếu không gian mây trời và núi non trùng điệp. Đột nhiên tôi liền phát hiện nơi này giống như đã từng gặp qua. Tôi đưa mắt liếc Muộn Du Bình, trên mặt anh cũng hiện ra một vẻ rất nghi hoặc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 1
Thiếu niên? Nhạc Đình ngẩn ngơ, không dám giấu diếm nói: Mới vừa rồi là có một vị thiếu niên tới, hẳn là hắn đi tầng thứ tư, trước đó không lâu liền rời đi. Chẳng lẽ hắn quấy nhiễu tứ thúc tổ tiềm tu? Tứ thúc tổ, vị thiếu niên này khách quý là Dược Vương Phủ ta, Vương gia cho...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 9
Sau khi trong lòng thoáng trấn định, Miêu Nghị nhanh chóng lấy một miếng ngọc điệp hồi âm, kêu Triệu Không và Tư Không Vô Úy có dị thường gì thì lập tức báo tin cho mình... Làm sao không thèm nhìn ta một cái? Có phải không có hứng thú chơi đùa hay không? Khi Miêu Nghị rót nước tắm vào trong bồn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 20
Thực lực khủng bố như vậy làm sao ba sơn môn tổng cộng chỉ có bốn trăm Vương cấp đối kháng nổi? Bùm bùm bùm! Chớp mắt phòng ngự trận cỡ nhỏ do cường giả ba sơn môn bày ra bị vây công phá hủy như gặp bão tố, đối diện vây hãm chặn giết điên cuồng. Trên bầu trời liên tục vang tiếng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba