Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 6 » Phần 59

Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Phần 59

“Đã chết?”

Trong đầu tôi ong một tiếng, thầm nhủ, sao lại thế được?

A Quý nói xong câu đó, bao nhiêu cảm xúc đều suy sụp hết, cả người gần như tê liệt ngã xuống hồ nước. Tôi vội tới đỡ hắn vào trong lều trú mưa. Rồi qua chỗ con la lấy chai rượu trắng rót cho hắn uống vài ngụm, sau mới thấy bình tĩnh được một chút, nhưng tâm trạng vẫn vô cùng hỗn loạn, còn nói năng lộn xộn không đầu không cuối.

Tôi vừa nghe vừa cố gắng sắp xếp lại, cuối cùng cũng hiểu đã có chuyện gì.

Thì ra là sau khi tôi rời khỏi đây, lúc A Quý trở lại lần thứ hai, hắn tìm vài người chuyển đồ và lương thực tới bên hồ. Thấy chuyện cũng không có gì nên bảo Vân Thái cùng những người kia về nhà, ở đây chỉ còn lại có mình hắn trông chừng thôi.

Khi đó Muộn Du Bình và Bàn Tử đã vớt lên rất nhiều thứ, cùng lúc bọn họ phát hiện ra chỗ giấu thi thể. Nhưng khi đó mưa đã đổ không dứt, mực nước lên cao, có thể khiến cho việc vớt đồ rơi vào bế tắc.

Lúc này, trong quá trình sắp xếp đồ mò được, lại thấy một bộ đầy đủ trang thiết bị, bao gồm cả đồ lặn, dây thừng, là đồ lặn mà đội khảo cổ đã dùng để vớt những khối sắt nên năm đó.

Bộ thiết bị này ngâm trong nước một thời gian rất lâu, phần nới bộ phận đều đã không thể dùng được, nhưng mũ lặn chế tác trên chất liệu chống thấm, được bọc trong túi, nước không xâm nhập được vào nên bên trong vẫn còn tương đối ổn. Chỉ có bề mặt cao su đã bị tróc ra loang lổ một tầng.

Bàn Tử liền nảy ra một ý tưởng, muốn dùng cái mũ lặn này cùng với vài bộ phần cao su làm thành một dụng cụ lặn đơn giản, không khí trong mũ lặn có thể cung cấp gấp bảy đến tám lần, vì không khí mà con người thở ra cũng chứa một lượng lớn oxi. Điều này quả thực rất khả quan, nếu sử dụng tốt có thể giúp Bàn Tử kéo dài được năm phút.

Đối với việc lặn xuống nước mà nói thì có được năm phút so với một phút khác nhau một trời một vực. Bọn họ quyết định dùng trang bị này, sau tìm được hai bộ hài cốt dưới nước. Quá trình bọn họ sử dụng hai đoạn dây thừng, một cái buộc trên lưng Bàn Tử, vì mũ lặn tương đối nặng nên chỉ có thể dựa vào sức lực của Bàn Tử mới di chuyển ở trên cao mà không gặp nguy hiểm.

Lúc này cần có hai người còn lại kéo hắn lên. Đoạn dây thừng còn lại buộc vào một thanh sắt uốn thành hình móc câu – thanh sắt lấy ra từ khung của cái túi da trâu – sau khi Bàn Tử lặn xuống dưới nước, vớt được cái gì thì treo vào móc để người bên trên kéo lên. Như vậy một chuyến đi xuống sẽ mò vớt được không ít thứ.

Xương người hầu như đã rơi rụng hết, phân bố rải rác ở quanh hàng rào, bọn họ đem vớt chúng lên. Căn cứa vào vị trí để dùng cảnh cây cố định lại thành một bộ xương hoàn chỉnh, công việc hết sức đơn giản và thuận lợi.

Chờ cho bọn họ đem tất cả những xương cốt có thể vớt lên ghép lại thành từng bộ, thì bỗng phát hiện một vấn đề.

Toàn bộ những xương cốt sau khi được hợp lại thành hình, ba người phát hiện ra trong tất cả những hài cốt này đều thiếu mất bàn tay phải.

Căn cứ vào cách tính toán thi thể, theo số xương sọ và xương chậu sẽ đoán được là có tối đa bao nhiêu người, bời vì những xương cốt khác đều tương đối vụn vặt, có thiếu sót cũng không đáng ngạc nhiên, nhưng riêng một bàn tay phải biến mất thật sự rất kỳ quái. Điều này hẳn không phải là một chuyện ngẫu nhiên được.

Bàn Tử và Muộn Du Bình bắt đầu cân nhắc xem nguyên nhân gì có thể hình thành tình huống như vậy, rốt cuộc là lúc ném xác chết phát sinh sự tình đặc biệt khiến cho bàn tay phải đều bị thiếu mất, hay là do bị người ta chém đứt?

Trong quá trình Bàn Mã nói với chúng tôi, hoàn toàn không đề cập tới việc chặt đứt tay những thi thể này, bọn họ cũng chẳng có lý do gì để làm như vậy. Trăm tư không thể giãi bày, Bàn Tử vẫn khó hiểu nghĩ chẳng lẽ những người này đều là gấu chó, vì bàn chân gấu thường bị người ta chặt để chế biến món ăn bí truyền.

Cuối cùng lại chính là A Quý đưa ra kết luận, hắn nói có thể những người này bản thân đã không có tay phải? Tay phải của bọn họ đều là giả, làm bằng gỗ, kết quả là bị ngâm nước lâu quá tới mức mục nát hết cả rồi.

Tôi nghe thế cũng không cho là đúng, vì tất cả mọi người đều không có tay phải thì cái đội này cũng thật là quỷ dị, tôi thực sự không nghĩ ra nổi có chuyện gì mà phải làm như thế. Ngược lại lúc đó cảm thấy hay là tay phải của những người này có gì đặc biệt, người khác vì muốn che giấu đi thân phận của họ mà đã chặt đứt chúng. Hoặc là coi đó như chiến lợi phẩm, tay phải của họ đã bị lấy đi hết rồi, nhưng Bàn Mã không đề cập tới chuyện này, chẳng lẽ năm đó sau khi ném thi thể xuống hồ lại có người tới vớt lên xử lý lại lần nữa?

Nhưng ý nghĩ này sau đó lại được chứng minh là không thể nào, vì trong lời kể của A Quý Bàn Tử cũng nghĩ đến điều này, có qua xem những cổ tay hài cốt, nhưng không phát hiện có dấu vết bị cắt, tay phải dường như là tự nhiên bị đứt ra, từ cổ tay tới các đốt ngón tay đều không có.

Lão Bàn Mã từng kể, người của đội khảo cổ đều có tay phải, chắc chắn chúng chỉ biến mất sau khi bọn họ bị giết chết. Ba người kia thật sự không nghĩ ra cách giải thích nào, vì thế lại tiếp tục lặn xuống nước tìm manh mối.

Ở quanh hàng rào họ không hề phát hiện thêm cái gì nữa, Bàn Tử nghi ngờ những đoạn xương này đã bị cuối vào bên trong cổ trại.

Trước khi bọn họ bắt đầu lặn xuông nước có ngầm giao hẹn là tuyệt đối không được tiến vào bên trong cổ trại, chỉ được hoạt động ở bên ngoài. Vì thôn trại cổ so với xung quanh lại sâu hơn mấy thước, hơn nữa thám hiểm đáy hồ rất nguy hiểm. Chưa ai có kinh nghiệm với tình huống này, nói không chừng thôn trại cổ đã vô cùng yếu ớt, vừa đụng vào liền đổ ập xuống ngay được, nhất thiết phải có đầy đủ đồ lặn mới được tiến hành.

Bàn Tử không thể đợi kịp, cho rằng chính mình đi xem một chút thì cũng không có gì to tát. Vì thế lúc đó nảy sinh ra một vài mâu thuẫn, tôi lại không có mặt ở đấy, Muộn Du Bình không phàn nàn gì, A Quý cũng chẳng phản bác được ông chỉ, vì thế Bàn Tử liền mặc định được lặn xuống nước.

Lúc này đây lại xuất hiện biết cố không tưởng.

Lúc ấy dây thừng mà A Quý mua từ trong thị trấn vào là loại dây ni lông, vô cùng chắc chắn, hơn nữa mua những ba trăm thước nên Bàn Tử tuyệt nhiên không lo lắng. Có thể lặn xuống nơi sâu nhất cũng được. Sau khi Bàn Tử lặn xuống, từ từ xâm nhập vào trong đáy hồ giống như lúc trước, A Quý cũng không bận tâm, hắn nhìn thời gian, chú ý thời gian để tới đúng giờ là kéo Bàn Tử lên.

Bọn họ giao hẹn là bốn phút rưỡi, vì nhìn chung là phải cần tới ba mươi giây để bơi lên, nếu di chuyển lên mặt nước quá nhanh sẽ gặp sự cố.

Lúc lặn xuông sước, kỳ thật bốn phút cũng làm người ta cảm thấy rất dài, mà ở trên mặt nước chỉ thấm thoắt qua nhanh. Không lâu sau A Quý bắt đầu kéo dây thừng lên, không ngờ kéo vài cái bỗng thấy dây thừng bị căng ra, hơn nữa có kéo thế nào cũng không nhúc nhíc. Hình như là phía dưới bị vật gì giữ lại.

Ngay lúc đó chỉ có khả năng là bị mắc vào hàng rào, từng có vài lần trước cũng gặp phải tình huống này, hàng rào bị ngâm nước không biết bao nhiêu năm, tất cả đều như yếu ớt như bánh bao, chỉ cần dùng sức một chút là có thể kéo được. A Quý cố gắng kéo mấy lần, quả nhiên là dây thừng cũng chịu di chuyển.

A Quý nhanh chóng kéo lên, nhưng càng kéo, hắn càng cảm thấy có gì đó không đúng. Dây thừng chịu lực rất nhỏ, tay kéo vô cùng nhẹ.

Nhắc tới cảm giác ấy thật kinh khủng, giống như đi câu cá lúc cá cắn câu và lúc giằng co với nó vài giây lại trượt mất. Điều này thể hiện là mồi câu đã bị cắn rớt, cá không còn nữa. Mồi câu ở đây chính là Bàn Tử.

A Quý lúc đó lập tức toát đầy mồ hôi lạnh, càng kéo hắn càng thấy bất thường. Cách mặt nước càng gần thì cảm giác tay lại càng nhẹ, dần dần có thể thấy được bóng đen dưới nước. A Quý cảm thấy nghẹn thở vô cùng, đợi cho tới khi lôi được cái bóng đen đó ra khỏi mặt nước, vừa nhìn không thấy Bàn Tử đâu mà chỉ kéo lên mỗi cái mũ lặn.

Hắn suy đoán rất có thể là dây thừng bị mắc ở một chỗ nào đấy, Bàn Tử thấy tình thế không ổn nên đã lập tức tháo mũ ra rồi tự mình nổi lên. Sau khi cởi ra thì không hiểu vì sao mà chỗ mắc lại tháo được, nói như vậy thì Bàn Tử sẽ nổi lên ngay lúc đó thôi.

Nhưng thực chất là đợi hơn một phút cũng không thấy có bất kỳ vật gì nổi lên.

A Quý cảm giác có điều bất thường, tình hình không giống như những lần trước, đợi ở dưới nước một phút, người thường chắc chắn là chết chìm rồi.

Lúc ấy Muộn Du Bình đang ở trên bờ, A Quý luống cuống cả lên, ban đầu hắn cứ tưởng là có thể kiếm được một mối béo bở từ chuyến này vì chỉ cần biết bơi là có thể dễ dàng phụ giúp ông chủ. Giờ thì bỗng dưng xảy ra tình huống như này, hắn dễ phải chịu trách nhiệm. Đây lại là một vùng nhỏ ở trong núi nữa, chuyện như thế này loan ra dễ sẽ bị người ta lưu truyền cả đời.

A Quý vừa cởi đồ, vừa hướng lên bờ kêu gào, sau khi thấy Muộn Du Bình lao vào trong hồ liền tự mình ôm tảng đá nhảy xuống nước. Tiếc là hắn không có kinh nghiệm nên vừa xuống được mấy thước liền buông tay, giãy giụa nổi lên. Cùng lúc đó Muộn Du Bình đã chạy tới, A Quý kể lại tình hình vừa rồi, Muộn Du Bình lập tức đội ngay mũ lặn rồi lao xuống nước.

A Quý kéo dây cầu trời phù hộ, nhưng không ngờ đợi tới năm phút mà không chỉ có Bàn Tử, ngay cả Muộn Du Bình cũng mất tăm, dây thừng liền buông thõng trong nước.

Hắn kéo dây thừng lên, cảm xúc quen thuộc kia lại xuất hiện, chờ tới khi lôi được dây ra khỏi nước, tinh hình quả thật rất giống nhau. Đầu kia của sợ dây cũng không thấy Muộn Du Bình, chỉ còn lại mỗi cái mũ lặn.

Tôi nghe xong mà đần cả người, trong đầu loạn thành một mớ bòng bong, bản thân không thể chấp nhận nổi việc này, cảm giác rất vô nghĩa. Chuyện thế này sao có thể phát sinh, nhưng đồng thời cũng biết rõ A Quý không hề nói dối. Chuyện này với tôi mà nói quả thực thật đáng sợ.

Tôi hỏi A Quý thời gian xảy ra chuyện đó là lúc nào, hắn nói cách hai tuần rồi. Sau khi chuyện đó xảy ra hắn ở trên mặt hồ đợi một ngày một đêm, nhưng cũng không thấy có vật gì xuất hiện cả.

Hai tuần? Phải là cá voi mới có thể ở được những hai tuần. Có là Muộn Du Bình thì ở trong nước từng ấy thời gian cũng phải chết. Khó trách A Quý nói bọn họ đã chết, bất kể là do nguyên nhân gì khiến bọ họ phải cởi mũ lặn ở trong nước, có thể xác định là đã bỏ mạng rồi.

Những ngày sau, A Quý ngày ngày đều tới trên mặt hồ tìm một vòng, muốn nhìn xem có thấy thi thể nào nổi lên hay không, nhưng hoàn toàn không thấy gì. Hắn nghĩ đáy hồ này có quái ngư đã ăn thịt bọn họ rồi, nhưng không thấy vết máu hay là dấu hiệu tấn công trên mũ lặn.

Tôi cầm mũ lặn lên quan sát, phát hiện Bàn Tử đã chế tạo lại rất thú vị, có thể làm cho nó khó cởi khi xuống nước.

Tôi từng lặn xuống đáy nước kia rồi nên biết tình hình phía dưới kia thế nào, mặc dù tiến vào cổ trại có nguy hiểm nhưng cũng không thể khiến cho bọn họ phải tới mức cởi mũ lặn ra.

Tôi nghi ngờ có phải là bệnh lặn không? Vì càng xuống tới vị trí nước sâu, không khí hít vào phải được điều chỉnh thích hợp, nếu không sẽ rơi vào tình trạng say khí oxy. Nhưng nếu bị say thì không giống như say rượu, không có chuyện tháo hết cả đồ đạc quần áo ra.

Dưới nước chắc đã có chuyện xảy ra, khiến cho bọn họ không thể không cởi mũ lặn, hơn nữa, Muộn Du Bình cũng cởi mũ, điều đó giải thích rằng tình huống đã trải qua một quá trình chọn lựa. Muộn Du Bình không giống với kiểu đột phát kỳ tưởng như Bàn Tử.

Vậy thì sau khi cởi mũ lặn, bọn họ vì sao không xuất hiện chứ? Chẳng lẽ bọn họ cuối cùng vẫn là gặp phải chuyện bất trắc sao?

Tôi vừa phải lặn lồi đường xa, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, lại vướng phải một vấn đề khó giải quyết như vậy chân tay thật có chút luống cuống. Nhưng tôi tuyệt đối không chấp nhận chuyện hai người kia đã chết, chúng tôi đã cùng nhau trải qua nhiều chuyện như vậy, có thể chết ở bất cứ nơi nào, nhưng chúng tôi đều đã vượt qua. Sao có thể chết tại đây, trong một lần du lịch kiêm khảo sát thế này được.

Tuy nói là nói thế, nhưng khi tôi cẩn thận cân nhắc chuyện này trong lòng vẫn có chút nhói lên, nó khiến tôi tưởng phải buông xuông hết hy vọng. Vì tôi biết, không ai học hết được chữ ngờ, dù cho bạn trước đây gặp nguy hiểm lớn hơn nhưng nếu đã tới thời điểm phải chết thì có chạy cũng không thoát được. Trong lịch sử có lưu danh rất nhiều đại anh hùng một đời đội trời đạp đất cuối cùng vẫn chết trong tay kẻ tiểu nhân. Lẽ nào ông trời đàn đùa giỡn tôi, hai người bọn họ thực sự đã không còn nữa?

Suy nghĩ một chút, lòng tôi vẫn không thể chấp nhận được, tâm trạng phiền não, thầm nhủ lúc đó trời mưa to trên mặt hồ tầm nhìn chắc chắn không tốt, bọn họ có thể đã đi ngoi lên rồi nhưng cách xa chỗ vị trí của A Quý. Cho nên A Quý không nhìn thấy, sau lại không biết vì một nguyên nhân nào đó mà tự mình lên bờ.

Bất kể là như thế nào thì chuyện này tôi nhất định vẫn phải làm, không cần biết bọn họ đã xảy ra chuyện bất thường gì, tôi phải lặn xuống đáy hồ kia để nhìn xem tới cùng. Sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lưu Phong – Quyển 2
Nhiều lần giao thiệp với không có hiệu quả, Lý Hoành không thể làm gì khác hơn là quay trở lại hội nghị, mắt nhìn Lưu Phong nói: Công tử, ta chỉ tùy tiện đến xem, chuyện của Bạch gia với ta không quan hệ, mong người mở rộng cửa để cho ta rời đi. Lời này vừa nói ra nhất thời làm mọi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Chịch đi, đừng sợ! - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Yêu đi, đừng sợ!” Tùng và Phương đang yêu nhau. Tùng là ảo thuật gia nổi tiếng, còn Phương làm trợ diễn cho Tùng. Cả hai yêu nhau sau thời gian dài đi lưu diễn cùng nhau. Nhưng chuyện tình của họ không được suôn sẻ lắm do bị hồn ma Vân quấy phá. Vân là một...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 2
Ai là Tôn Hinh Hinh? Ngoài cửa chợt vang lên một âm thanh. Mọi người quay đầu nhìn lại, lúc này ngoài cửa tiệm hoa xuất hiện một nam một nữ, cả hai đều hơn ba mươi, nam rất tinh anh, nữ tướng mạo bình thường nhưng dáng người rất đầy đặn. Tôi là Tôn Hinh Hinh, xin hỏi các vị tìm tôi có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba