Có nằm ngủ giường chật chội thế này mới thấy khó chịu bao nhiêu. Chẳng thể nào cựa quậy gì được, thậm chí bị con gì cắn, muốn gãi cũng không dám đưa tay lên, sợ chạm người này người kia. Hơn nữa, nằm mãi một tư thế rất mỏi. Ngủ mà như cực hình vậy!
Cũng may hai bên mình đều là con gái. Nếu đổi lại hai thằng đực rựa, chắc nãy giờ mình đạp cho hai đứa lọt giường rồi.
Mắt nhìn trần nhà, miệng lẩm nhẩm đếm thằn lằn, mà tâm trí mình để tận đâu đâu, phiêu du sang hai bên. Hơi thở thơm tho của chị và em Uyên cứ chốc chốc lại phả vào mặt mình, như muốn mời gọi mình tìm đến.
Để tay trên bụng hoài mỏi quá, mình nhè nhẹ đặt xuống hai bên nệm. Gần như ngay lập tức, mình giật bắn người rụt tay lại, vì cả hai phía đều chạm vào người của chị và em Uyên. Hình như ngay đùi thì phải, chị mặc váy ngắn, em Uyên mặc quần soọc. Da thịt con gái sao mà mát lạnh, mịn màng quá.
Luyến tiếc rụt tay lại rồi, nhưng một lúc sau mình thấy hơi mỏi, thả lỏng người. Hai cánh tay lại được dịp nhích ra, chỉ xê dịch vài centimét thôi đã chạm vào chân hai người. Lần này mình để im, giường chật mà, nằm ngủ chung khó tránh sự đụng chạm. Bình thường thôi!
Chờ một hồi, không nghe động tĩnh gì, mình hơi xoay đầu nhìn chị. Không biết chị ngủ chưa, thấy thở đều quá. Mắt chị nhắm nghiền, đôi môi anh đào đỏ thắm hơi hé ra thật quyến rũ. Đã lâu rồi mình không được hôn chị, lúc này cảm xúc lại đang dâng trào, thật khó kìm nén!
Bỗng mắt chị hơi nhích động, mình hết hồn vội quay sang bên kia. Mặc dù không có gì to tát cả, nhưng cảm giác lén lút bị người khác phát hiện hơi quê, mình không thích như thế. Vờ nhắm mắt ngủ nhưng tai mình căng lên còn hơn tai trâu, lắng nghe từng cử động của chị.
Đang chú tâm, tay em Uyên mò mò đâu phía dưới, chụp trúng tay mình làm mình giật thót. Nghĩ ẻm muốn dê, mình run bắn, đang tìm cách từ chối để bảo toàn phẩm giá, đã nghe em Uyên nói:
– Cho Uyên đắp với, lạnh quá!!
Hóa ra ẻm lạnh muốn đắp mền, làm mình cứ tưởng..
Bên phải vang lên tiếng sột soạt, mình quay qua thấy chị đang lặng lẽ kéo mền.
– Chị lạnh!! – Thấy mình nhìn, mặt chị hơi đỏ lên, nói thật khẽ.
Hóa ra hai người vẫn chưa ngủ, cũng may mình chưa làm gì. Nếu không, hai đánh một chắc chết..
Một lúc sau, tiếng thở đều đều vang lên. Tình cảnh mình hiện giờ y như khi nãy, chỉ khác một chỗ, chị và em Uyên đều chui cả vào mền cùng với mình, cả ba chỉ ló cái mặt ra ngoài. Bây giờ mình có làm gì bên trong cái mền thì chỉ có trời biết, đất biết, và người cùng làm với mình biết.
… Bạn đang đọc truyện Diễm tại nguồn: http://truyensextv2.com/diem/
Ngoài trời vẫn mưa rả rích. Tiếng mưa rơi lộp độp trên mái nhà lọt vào tai mình thật êm dịu, như một bản tình ca lãng mạn.
Càng về khuya khí trời càng lạnh nhưng người mình lại nóng hầm hập vì xúc cảm dâng tràn. Miệng lầm thầm ngân nga giai điệu một bài hát không nhớ tên “Đêm nay thời gian đứng yên lắng đọng. Cho đôi tình nhân đắm trong giấc mộng…”
Bài hát mới thật thích hợp với hoàn cảnh mình lúc này làm sao. Nhưng khác ở chỗ tác giả chỉ ngủ với một cô thôi, còn mình hẳn hai cô. Sướng đâu chẳng thấy, chỉ thấy khổ!
Giá như chỉ có mình và chị Diễm thì khỏi nói rồi. Lúc này chắc mình đã ôm chặt chị mà… ngủ, còn gì sung sướng ấm áp bằng. Đằng này lại có thêm em Uyên kế bên, mình thật chẳng dám manh động. Có trời mới biết lỡ mình đang lén lút với chị mà bị ẻm phát hiện thì sẽ làm ra chuyện gì. Mình thì không sao, nhưng chị mà bị vậy chắc độn thổ luôn. Hơn nữa, làm vậy mình cũng thấy có lỗi với em Uyên.
“Chém cha cái kiếp lấy chồng chung
Kẻ đắp chăn bông, kẻ lạnh lùng!”
Câu thơ của nữ sĩ Hồ Xuân Hương lại càng phù hợp với tình trạng bọn mình. Dù không phải kiếp chồng chung nhưng cũng gần giống như thế. Sự tủi thân của người thứ ba sẽ càng nhân lên gấp bội nếu chứng kiến người mình yêu thân mật với một người khác ngay trước mặt mình.
Nói đi nói lại nãy giờ, mọi người đừng nghĩ mình tốt lành và biết suy nghĩ cho người khác như thế. Thật ra, mấy cái này chỉ là một vài lí do mình cố đưa ra để ngăn cản bản thân đừng làm bậy trong tình cảnh mập mờ hiện giờ mà thôi.
Haizzz… chung quy mình muốn làm người tốt, người đàng hoàng mà sao khó quá. Khi mà máu đã tràn lên não rồi thì…
… Bạn đang đọc truyện Diễm tại nguồn: http://truyensextv2.com/diem/
Hai giờ sáng.
Nhắm chừng chị và em Uyên đã ngủ say, tay mình bắt đầu nhẹ nhàng hoạt động dưới lớp mền. Đương nhiên là sử dụng tay phải, vì chị nằm hướng đó, còn bên trái là em Uyên, có cho vàng mình cũng không dám chạm vào.
Lần mò một hồi, sau khi vô tình đụng chạm vài chỗ mà mình cũng chả biết là gì, tay mình cũng tìm được tay chị. Kinh nghiệm từ trước đến giờ, hình như thân nhiệt con gái luôn thấp hơn con trai thì phải. Mình quen cô nào cũng thấy tay họ luôn lạnh hơn tay mình. Chị cũng không ngoại lệ.
Lúc này, mình nắm bàn tay nhỏ nhắn hơi lạnh của chị bóp nhè nhẹ, chủ yếu muốn xem thử chị còn thức hay đã ngủ. Kết quả thật ngoài dự liệu, tay chị hơi run run, dù cử động rất khẽ nhưng mình vẫn nhận ra. Chị còn thức, và tay chị vẫn để yên cho mình nắm, không hề rút lại.
Như mở cờ trong bụng, mình hơi nghiêng đầu nhìn sang em Uyên, thấy ẻm vẫn nhắm chặt mắt thở đều, chắc là ngủ queo rồi. Thiên thời, địa lợi, nhân hòa là đây. Mình chậm rãi xoay người về hướng chị, vòng tay nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể mềm mại của chị.
Chị run rẩy, đôi mắt hé mở nhìn mình kỳ lạ, tay đẩy mình ra. Tất nhiên, mình không cho phép điều này xảy ra, tay vẫn ôm chị, thậm chí siết chặt hơn, miệng thì thào:
– Lạnh quá! Cho em ôm chị ngủ nhen!!
Chị không đáp, ánh mắt dè dặt nhìn ra sau lưng mình. Mình hoảng hồn lật đật ngó ra sau, em Uyên vẫn ngủ say.
– Uyên ngủ rồi, không sao đâu! – Mình nói khẽ.
– Rủi khuya bé Uyên giật mình dậy rồi sao? – Chị lắc đầu quầy quậy.
– Em ôm chút à, xíu buông ra liền.. – Mình dụ khị.
– Thôi.. ngại lắm! – Chị cắn môi, tay tiếp tục đẩy nhẹ mình.
Tình cảm đang dâng trào lai láng, nhìn đôi môi đỏ thắm của chị ngay trước mắt, mình không chịu được cúi xuống hôn luôn.
Hành động quá đột ngột của mình làm chị ngỡ ngàng chới với, hai nắm tay nhỏ nhắn vỗ lên ngực mình như đánh trống. Chẳng rõ sợ mình đau hay sợ em Uyên hay, chị đấm rất nhẹ chả nhằm nhò gì. Mặt chị nhích ra muốn né tránh mình, nhưng tay mình đã giữ chặt đầu chị từ phía sau. Sau một hồi giằng co kịch liệt, cuối cùng chị đành nằm yên, giơ cờ trắng đầu hàng, chấp nhận bị mình cưỡng hôn.
Ban đầu chị rất thụ động, để yên mặc mình làm gì thì làm. Được một lúc, dưới sự tấn công ráo riết ào ạt của mình, chị dần dần đáp lại một cách say đắm. Mình lâng lâng như bay trên mây, chưa khi nào cảm thấy thích thú hôn chị như bây giờ, dường như cảm giác vụng trộm luôn kích thích hơn. Hay nói chính xác thì con người ta luôn thích làm những chuyện lén lút, càng khó khăn cấm đoán lại càng muốn làm.
Còn đang tê tái bay bổng trên thiên đường, chuẩn bị đàm đạo, đại náo Thiên cung với Tề Thiên Đại Thánh trên ấy thì chị đột ngột dừng lại làm mình rơi phịch xuống đất.
– Sao vậy? – Mình hỏi nhỏ, môi áp tới muốn hôn tiếp.
– Khuya rồi. T ngủ đi! – Mặt chị đỏ bừng, khẽ khàng nói.
– Em chưa buồn ngủ. – Mình vẫn chưa từ bỏ ý định.
Chị lắc đầu nhè nhẹ, tay chỉ chỉ sau lưng mình, rồi xoay người ra ngoài. Một lần nữa, mình lại nhìn ra sau, em Uyên vẫn ngủ mà. Chắc chị ngại nên tìm cách từ chối. Nhưng không sao, bấy nhiêu cũng đủ mình an tâm là chị bớt giận mình rồi. Cười mỉm khoan khoái, ngực mình áp sát vào tấm lưng thon, vòng tay ôm ngang eo chị, mắt nhắm lại chờ giấc ngủ đến.
Được một lúc, khi mình chập chờn sắp ngon giấc, một vòng tay chợt nhẹ nhàng choàng qua người mình từ đằng sau. Thừa biết đó là ai, tim mình đập nhanh, nửa muốn gỡ tay ra, nửa lại không nỡ. Tạm thời mình nằm yên vờ ngủ, án binh bất động chờ xem em Uyên muốn làm gì.
Chờ khá lâu vẫn không thấy có gì nảy sinh, chỉ có gương mặt em Uyên áp sát vào lưng mình nghe nóng ấm, vài giọt nước lăn nhẹ từ lưng mình rơi xuống nệm.
Ẻm khóc sao?! Rất khó khăn mình mới ngăn được suy nghĩ xung động muốn quay lại ôm em Uyên mà an ủi dỗ dành. Mình biết bản thân không được phép làm chuyện đó. Nếu muốn tốt cho cả ba, mình chỉ còn cách tỏ ra vô tình với ẻm thôi. Nhưng lòng dạ con người không phải gỗ đá vô tri, ngoài mặt mình vờ như không hay biết, trong lòng lại thấy đau. Chỉ có thể âm thầm nói lời xin lỗi với ẻm..
Có lẽ em Uyên cũng biết mình còn thức, thút thít sụt sịt đã đời, tay ẻm rụt lại, di di trên lưng mình.
Mình cứ tưởng ẻm thọc lét, cảm giác hơi nhột nhạt mà ráng nằm im chịu đựng. Sau khi em Uyên làm đi làm lại mấy lần, mình mới nhận ra hình như ẻm đang viết gì đó. Vỡ lẽ, mình chú tâm theo dõi xem ẻm viết gì.
LOVE, HATE, LOVE, HATE, LOVE, HATE…
Chỉ có hai từ này lặp đi lặp lại liên tục hơn chục lần. Cuối cùng, ngón tay em Uyên run run viết thêm hai từ khác: THE END!
Nội tâm mình cũng run lên khi nhận được hai từ này, tuy vậy vẫn nằm yên. Chờ mãi vẫn không thấy em Uyên có thêm cử chỉ gì nữa, mình chậm rãi xoay mặt nhìn lại. Em Uyên đã quay mặt vào vách từ khi nào rồi.
– Ngủ ngon!
Mình khẽ lẩm bẩm, cũng không quay sang ôm chị nữa mà nằm thẳng người hướng mặt lên trần nhà như lúc đầu. Có lẽ thứ mình làm được cho ẻm lúc này chỉ đến thế thôi.
Không khí ấm áp như chợt chuyển sang lạnh lẽo. Một đêm dài cứ thế lặng lẽ trôi qua…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Diễm |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 03/04/2017 08:39 (GMT+7) |