Phác Đông Hoành kiêu ngạo cười. Gã hy vọng càng nhiều người tới khiêu chiến càng tốt. Chỉ có khiêu chiến nhiều hơn, mới có thể khiến hội quán Taekwondo Hàn Phong của bọn họ càng ngày càng nổi danh.
– Cái gì, còn có người đến khiêu chiến? Tiếp tục ở lại ủng hộ, phải đánh cho Bổng Tử này hiểu được thế nào là võ thuật nước Trung Hoa chân chính.
– Đúng vậy, đúng vậy, tiếp tục ở lại cổ vũ cho người của chúng ta…
– Nếu mấy người muốn ở lại thì cứ ở lại, tôi đã bị chuyện này làm cho suy sụp đủ rồi. Đi đây.
– Đúng vậy, đi thôi. Ở lại làm gì, cuối cùng vẫn là Bổng Tử vượt lên thôi.
… Bạn đang đọc truyện Diệp Mặc tại nguồn: http://truyensextv2.com/diep-mac/
Theo tiếng nghị luận, số người lập tức giảm đi một nửa. Hội trường chật chội nhanh chóng trở lên vắng vẻ. Tuy nhiên bên ngoài vẫn có người không ngừng tiến vào hội trường. Nghe nói còn có người tiếp tục khiêu chiến, vẫn có rất nhiều người ở lại. Hơn nữa, rất nhanh lại có người mới chen chúc tiến vào hội trường. Hội trường vừa vắng vẻ lại chậm rãi trở nên đầy ắp người.
– Là người nào vậy? Không ngờ còn muốn khiêu chiến? Tuy nhiên cho dù anh ta thua, tôi cũng sẽ ủng hộ anh ta. Ít nhất anh ta không phải là người nhu nhược.
– Đúng, đương nhiên là ủng hộ anh ta. Không giống có vài người, thấy người của chúng ta bị thua liền không còn chút nhiệt tình nào. Chẳng trách Bổng Tử càn rỡ như vậy.
– Nghe nói vừa mới rồi, sau khi Trần Vi Lâm nhận được điện thoại mới an bài xuống. Tuy nhiên Bổng Tử khẳng định hy vọng càng nhiều người tới khiêu chiến càng tốt, như vậy sẽ khiến bọn họ dễ nổi danh hơn.
– Nổi danh? Chưa chắc đâu. Trận khiêu chiến còn chưa bắt đầu mà. Bổng Tử đã khẳng định sẽ thắng sao?
… Bạn đang đọc truyện Diệp Mặc tại nguồn: http://truyensextv2.com/diep-mac/
Khi Diệp Mặc tới đại học khoa học kỹ thuật Ninh Hải, hắn cũng thật sự không ngờ được bên trong hội trường lại có nhiều người như vậy. Quả thật, dùng biển người để hình dung cũng không đủ. Mặc dù Diệp Mặc là người không thích náo nhiệt, có chút Tu Chân giả mờ nhạt, nhưng dưới sự nhiệt tình sôi nổi của sinh viên và người dân Ninh Hải, vẫn khiến hắn có chút ảnh hưởng. Hắn còn không biết số người ở đây đã rời đi hơn một nửa.
Diệp Mặc đi theo phía sau Phương Úy Thành tiến vào hội trường. Cũng không có người nào tới nói điều gì, bởi vì hắn rất bình thường. Bình thường tới mức không có gì khác biệt so với một sinh viên điềm đạm ít nói khác.
– Anh Phương, tìm được vị tiền bối kia chưa? Đã tới rồi sao? Người đó ở đâu vậy?
Trần Vi Lâm thấy Phương Úy Thành, lập tức vui mừng đi lên liên tiếp gặng hỏi mấy câu.
– Anh ta đây. Sư Ảnh, cao nhân tiền bối giới võ thuật.
Phương Úy Thành chỉ một ngón tay vào Diệp Mặc nói.
– Hả…
Trần Vi Lâm kinh ngạc hơi sửng sốt. Sao lại là một người trẻ tuổi điềm đạm như vậy? Tuy nhiên anh ta lập tức chợt nhận ra, cử chỉ của mình thực sự không lễ phép. Anh ta vội vàng đưa tay ra nói:
– Sư Tiền bối, xin chào. Tôi tên là Trần Vi Lâm, Phó hội trưởng Hiệp hội võ thuật Ninh Hải. Được gặp anh, tôi thật sự vô cùng cao hứng. Tuy nhiên Phác Đông Hoành cũng khá lợi hại. Hay là để tôi cho anh xem băng ghi hình trận tỷ thí trước của gã?
Diệp Mặc khoát tay nói:
– Tôi đang rất vội, không cần xem video đâu, trận đấu càng nhanh càng tốt.
Trần Vi Lâm há miệng thở dốc. Trong lòng tự nhủ, người này thật ngông cuồng, thật sự là quá ngông cuồng. Tất cả những người đã đấu với Phác Đông Hoành, đều nghiên cứu băng video cách đánh của gã. Hơn nữa còn nghiên cứu nhiều lần. Cho dù như vậy, cũng không có người nào đánh được với gã, có thể trụ vững quá hai mươi phút.
Rốt cuộc Sư Ảnh này là ai vậy? Chẳng lẽ Úy Thành đã tính sai rồi sao? Nếu chẳng may đi lên, chỉ một hiệp đã bị người ta ném xuống, hắn bị thương là chuyện nhỏ. Đến lúc đó, mặt mũi giới võ thuật Ninh Hải chúng ta đã bị mất hết. Nghĩ đến đây, Trần Vi Lâm thoáng nhìn một chút về phía Phương Úy Thành. Anh ta muốn biết Phương Úy Thành nói thế nào.
Thấy Trần Vi Lâm nhìn về phía mình, Phương Úy Thành khoát tay nói:
– Hội trưởng Trần, anh cứ an bài theo yêu cầu của Sư Ảnh đi. Thời gian của anh ấy thật sự rất ít. Tốt nhất là trong thời gian ba giờ, đồng thời gọi quán chủ và phó quán chủ của Hàn Phong đến tỷ thí. Tin tưởng sau trận tỷ thí này, hội quán Taekwondo Hàn Phong sẽ xám xịt đến từ đâu thì chạy trở về đó.
Đối với bản lĩnh của Diệp Mặc, Phương Úy Thành lại tương đối khâm phục. Anh ta không tin quán chủ Hàn Phong có thể ở chưa đến một hiệp đã đánh anh ta văng ra ngoài. Nhưng Sư Ảnh trước mắt này lại có thể, hơn nữa còn thực sự rất dễ dàng.
Thấy Phương Úy Thành cũng nói như vậy, Trần Vi Lâm không tiện nói thêm điều gì. Anh ta nhìn qua Diệp Mặc một chút, sau đó xoay người đi thu xếp.
– Chờ một chút.
Diệp Mặc lại gọi Trần Vi Lâm.
– Còn có yêu cầu gì không? Tôi khẳng định sẽ an bài thỏa đáng.
Tuy rằng trong lòng Trần Vi Lâm không an tâm lắm, nhưng dù sao Diệp Mặc cũng là do Phương Úy Thành mang về.
– Anh đi bảo người giỏi nhất của hội quán Taekwondo kia cùng lên đi, để tránh lãng phí thời gian. Còn có một điều nữa, chính là xin nói cho tôi biết, Phác Đông Hoành thích nhất là đánh gãy xương người khác ở chỗ nào?
Diệp Mặc nhìn Trần Vi Lâm nói.
– Cái gì?
Lúc này Trần Vi Lâm mới thực sự ngây người. Vừa rồi, anh ta còn nói Sư Ảnh này ngay cả băng video cũng không xem, đã quá điên cuồng. Hiện tại anh ta mới biết được cái gì mới là điên cuồng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Diệp Mặc |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Update Phần 356 |
Ngày cập nhật | 18/06/2022 11:00 (GMT+7) |