Cái ngày định mệnh sống lại trong đầu tôi theo từng lời kể của Sáu Rẫy, cái ngày mà chị tôi ở nhà một mình tha thẩn ngoài sân tìm con mèo cưng, Sáu Rẫy đứng ngay cổng nói láo chị tôi con mèo bị chó dí chạy vào đầm dừa và chị quyết định đi tìm…
Sáu Rẫy giả vờ bỏ đi nhưng thực sự hắn vẫn luôn rình rập xem chị tôi có đi không, thấy chị rời khỏi nhà nó liền bám theo đến tận trong đầm dừa, lợi dụng chị đang loay hoay gọi mèo hắn điên loạn ôm lấy chị hai tôi từ phía sau, xô vật chị chúi ngã nhào về phía trước không thương tiếc, một tay nhanh nhẹn thô bạo nắm cổ áo chị mà giật mạnh, cái áo thun đồ bộ ở nhà đâu đủ sức chống lại sức kéo đó lập tức rách toạc lộ ra nữa phần cơ thể của chị.
– Á… cứu… đừng… đừng… cứu…
– La đi… la đi coi ai cứu mày… la đi…
Sáu Rẫy ánh mắt lúc này như chó sói nhìn cơ thể chị hai tôi thèm thuồng, nhanh chóng hắn nhào tới nắm quần mà xé… xé… roạt… cuối cùng đồ đạc trên người chị cũng bị xé vứt vương vãi khắp nơi, chị hai tôi lúc này vùng vẫy tay quơ được cái gì thì quơ dùng hết sức ném mạnh về tên Sáu Rẫy đang điên loạn nhào tới.
Chị khóc hoảng loạn la lớn đến khản giọng nhưng ở nơi đầm dừa này vào ban trưa chả có ai để có thể nghe được lời cầu cứu của chị, chị vung 2 chân đạp tán loạn vào tên Sáu Rẫy, may mắn một chân đạp thẳng vào ngay mặt hắn khiến hắn đau đớn, lợi dụng hắn bị đau chị lồm cồm bò dậy vụt chạy.
Bụp… một bàn tay hôi hám chộp ngay cổ chân chị khiến chị té ngã dập mặt xuống đất.
– Má mày! Đạp tao hả! Đạp hả! Con mẹ mày! – Tên Sáu Rẫy có hơi men trong người công với dục tính và bị chị đạp đau công với nỗi hận bị ba tôi đánh vỡ đầu tất cả những thứ đó dồn vào đôi tay bóp chặt cổ chị tôi, ánh mắt hắn đỏ sọc như điên, miệng không ngừng chửi rủa điên cuồng.
Chị cố gắng quều quào hai tay quơ chụp lên bàn tay lực lưỡng của nó mà bám víu xin tha nhưng đang cơn điên loạn công với sức mạnh của nó chị tôi không biết làm gì hơn đành bất lực quều quào và buông tay thẳng chân.
– Hộc… hộc… này… này… anh… không… tỉnh lại… không… – cơn điên qua đi thay thế bằng nỗi sợ hãi khi chị tôi nằm im không động đậy, trong cơn hốt hoảng Sáu Rẫy liên tục vỗ mạnh vào mặt chị tôi hòng cứu vớt lại một mạng sống mà hắn trong cơn điên vô tình cướp đoạt, không! Hắn không muốn giết chị, tại chị đạp hắn đau, tại ba chị làm cho hắn điên mất kiểm soát chứ hắn thật sự không cố ý, cơn men cộng với bản tính dâm dục thôi thúc hắn cộng với nỗi hận thù nên hắn mất lý trí muốn hiếp chị, hắn không muốn giết…
– Không! Đừng… dậy đi… dậy… tao không cố ý… dậy… – hắn lay chị hắn đánh chị nhưng đáp lại vẫn là một cơ thể lỏng lẽo với đôi mắt nhắm nghiền.
Cả người hắn run lẩy bẫy, cái cảm giác giết người đem đến cho hắn sự lo sợ vô cùng.
“… chôn… phải giấu xác… không thể để bị phát hiện… bình tĩnh… bình tĩnh… phải bình tĩnh… – Sáu Rẫy tự lầm bầm trong miệng.”
“Xẻng… phải về lấy xẻng…”
Sáu Rẫy nhanh chóng bỏ chạy về nhà gương mặt trắng bệt, tay chân run lẩy bẩy.
– Ê… sáu đi đâu đó mậy… ê vô làm ly! Uây sao lạnh ngắt vậy mậy! Trúng gió hả! Đi vô đây, vô đây nghỉ chút rồi về! – Trên đường đi về trong sợ hãi, đầu óc nghĩ lung tung, rối tinh, cố gắng trấn tĩnh nhưng biểu lộ cơ thể khi sợ hãi không cho hắn có thể che giấu được, hắn gặp đám bạn nhậu đang tụ tập, chiến hữu hàng ngày nên tụi nó nhanh chóng ra lôi kéo vô mời mọc và nhận ra tên Sáu Rẫy đang khác thường.
Sáu Rẫy không thể kháng cự khi bọn chúng tưởng trúng gió nên đè ra cạo gió, xức dầu này nọ… không cho về mặc dù hắn nằng nặc đòi về mục đích là để giấu cái xác.
– Uống đi cho ấm người! – Một tên rót rượu đưa.
– Uống… 1 ly 2 ly… 5 7 ly cái men rượu thêm cho hắn lòng can đảm.
Chỗ đó cũng vắng chắc không ai phát hiện ra, để tối tối mình quay lại! – Sáu Rẫy tự nhủ và tiếp tục nâng ly uống lấy can đảm.
Chính vì buổi nhậu này mà hắn có lý do ngoại phạm… chính hắn cũng không ngờ là chị tôi chưa chết, chị chỉ bị bất tỉnh nhưng trong cơn hoảng loạn hắn để sự sợ hãi làm mất đi sự tỉnh táo, hắn cứ nghĩ chị đã chết cho tới khi hắn về nhà lấy xẻng và quay lại.
– Hả… – Sáu Rẫy lập tức phản ứng nhanh lẹ thụp xuống, lùi núp ngay vào một cây dừa.
– Bốp! Một cái tát trời giáng ngay mặt chị hai tôi từ anh Nam…
– Chó má thì ra mày tránh mặt tao để cho thằng khác chơi! Là thằng nào!
– Anh cút về đi! – Chị tôi khóc mếu máo hận uất, chị xấu hổ không dám nói mình bị hiếp, cứ đuổi anh Nam về thành ra mọi chuyện lại càng thêm rắc rối khi mà anh Nam có máu ghen cộng với sự bồng bột của thời trẻ trâu khá ghê gớm.
Nhưng tại sao anh Nam lại ở đây? Thì ra đây là nơi mà chị và anh hay lén vào đây hẹn hò, từ lúc tôi từ nhà anh Nam về bị bệnh, mẹ cấm đoán nên chị không đi qua nhà anh được nữa thành ra chỗ này là chỗ chị chọn để 2 người gặp nhau, mấy lần tôi thấy chiều chiều chị dắt tôi đi chơi trong xóm rồi vứt tôi chơi với mấy đứa khác, chị bỏ đi vô đây, tôi tưởng chị đi tè hay gì đó nên không để ý cộng với tính ham chơi nên tôi chả để ý.
Và hôm nay anh Nam qua tìm chị bắt gặp ngay hình ảnh chị quần áo xốc xếch rách bươm do bị tên Sáu Rẫy xé đang lê lết đi ra về nhà, mà hỏi thì chị lại dấu nên…
Nhiều lần tao xin mày không cho mà mày cứ chống cự thì ra mày dành cho thằng khác! Nó đâu! Nó đâu dm tụi mày! – Nam trẻ trâu điên khùng cầm cây chạy vụt đi loanh quanh tìm, tức giận đập cây thân thân mấy cây dừa trút giận.
– Anh cút về đi! Tôi không có gì để nói với anh! Cút đi đừng có tìm tôi nữa! Cút về đi đừng chạm vào tôi lần nào nữa! – Tâm lý chị hai tôi hoàn toàn bất ổn vì mới trải qua cơn sốc với Sáu Rẫy giờ lại lòi ra thằng này, cái danh dự của người con gái không thể đơn giản mở lời bằng hai chữ bị hiếp…
Trong cơn ghen cái gì càng giấu thì lại càng gây nên ức chế và đỉnh điểm là sự điên loạn, mất lý trí.
– Mày được lắm! – Những câu nói của chị như kích thêm cơn điên cuồng ghen trong máu anh, nhào tới anh vật chị xuống tát điên cuồng.
– Con chó này! Mày dám lừa tao! Bốp… bốp… bốp…
– Á… cứu… cứu tôi… chị hai tôi la kêu cứu trong vô vọng.
Tất nhiên một bàn tay sẽ chặn ngay cổ họng chị để không còn phát ra âm thanh kêu cứu, bàn tay còn lại chộp lên ngực chị tôi mà bóp mạnh, nhào nắn cho hả hê cơn giận, mạnh tay giật mạnh những mảnh áo đã rách bươm còn lại, hắn vo tròn nhét vào họng chị tôi, những cái tát liên tục nhằm đe dọa sự phản ứng.
Nhanh nhẹn kéo tọt cái quần đùi của mình xuống, một tay xé quần thun mỏng manh của chị vứt ra, hai tay nắm chặt hai chân chị đang quẩy đạp banh ra, thô bạo đút con cu đang cương cứng của mình vào âm đạo chị mà nhấp mạnh.
Tiếng la của chị bị nén lại sau lớp vải nhét vào họng càng làm cho anh Nam thêm kích thích mà nẩy mông mạnh hơn, cơ thể chị bị công kích không đủ sức để quẩy đạp nữa dần dần chuyển qua sự buông trôi.
Chị nằm im, nước mắt lăn dài đau đớn để mặc cho anh Nam nhấp nhổm, cặp ngực chị bị bấu víu in hằn dấu tay mạnh bạo.
Sáu Rẫy ngồi núp mà mừng như ba má sống lại vì chị không chết, không phải là hắn giết.
Cái điện thoại cũ móc ra, ánh trời đang dần sụp tối nhưng cũng đủ cho hắn có vài tấm hình mờ căm nhưng đó cũng đủ để hắn lợi dụng.
– A… anh Nam ngửa cổ lên trời bắn những dòng tinh sung sướng vào hết bên trong chị, chị tôi nằm im đó bất lực, cơ thể rã rời.
Cái sự thỏa mãn sao bao nhiêu lâu quen chị mới được nện chị làm nguội bớt cái sự nóng giận nãy giờ, anh Nam lấn cấn đứng tần ngần chưa biết làm gì.
Chị tôi bật ngồi dậy, kéo nhanh cái khăn ra khỏi miệng, bỏ chạy điên loạn.
– Cứu… cứu… ba ơi cứu con…
– Oạch… chị té ngã sóng soài thật mạnh khi cái chân Sáu Rẫy đột ngột từ sau cây dừa đưa ra.
– Không để nó về được! – Sáu Rẫy bước ra lên tiếng nói, nếu để chị về chị sẽ báo công an mà quan trọng là hắn biết anh Nam là ai… là con trai của chủ tiệm vàng lớn nhất cái huyện này… một ý đồ ranh ma lập tức nảy ra.
– A… mày là… – anh Nam sững người khi Sáu Rẫy đột ngột ở sau cây dừa bước ra, nói vậy là nãy giờ nó thấy hết… a…
Anh Nam sợ… anh sợ thật sự… một phút không suy nghĩ anh co giò quay lưng tính bỏ chạy…
– Đứng lại! Mày chạy tao sẽ báo công an… – Sáu Rẫy vừa nói vừa lúc lắc cái điện thoại cầm trên tay.
– Quay lại đây! Nhanh! – Sáu Rẫy nạt lớn, tay hắn nắm chân chị hai tôi kéo nghịch lại không cho chị bật dậy chạy.
– Cứu… bớ người ta cứu… – chị hai tôi lại la.
– Con mẹ nó bóp họng cho nó im miệng lại! – Sáu Rẫy nạt ra lệnh.
Trong cơn sợ hãi hoảng loạn anh Nam như bị mất trí làm theo lời Sáu Rẫy, cái mà anh Nam suy nghĩ được bây giờ chỉ là làm sao cho chị không la, hai thằng chó lực lưỡng hành hạ chị tôi, một thằng nắm chân kéo, một thằng quýnh quáng bóp cổ chị tôi không cho la.
– Bóp bóp chết nó đi không nó báo công an là mày chết!
– Ư… cứu… tiếng kêu nhỏ dần… lịm dần… chị tôi mềm oặt vô lực, tứ chi buông lỏng…
Vài phút điên loạn trôi qua, anh Nam sực tỉnh buông tay.
– Không… a… Diễm… Diễm… – anh lay chị tôi nhưng đáp lại là một cơ thể mềm oặt… anh không… anh bật khóc.
– Khóc con cặc… bốp… một cái tát vào đầu cho tỉnh… nhanh giúp tao chôn cái xác, không thì mày hết đời!
– Và rồi cái xác bị hai thằng khiêng đến mé mương vùi chị tôi xuống đó…
– Về câm họng lại nghe chưa thằng chó! Mày mà nói với ai là mà chết mẹ mày! Chính mày là người giết con nhỏ đó chứ không phải tao! Hình mày tao có ở đây rồi! – Sáu Rẫy nói.
– Đi theo tao! Nhớ câm cái họng lại cho tao thì mày còn thoát được!
Nói xong Sáu Rẫy vội vã lụm xẻng rời đi, anh Nam cũng hoảng loạn mà bỏ chạy theo trong cơn hoảng loạn sợ hãi đỉnh điểm.
Về tới chòi vịt, Sáu Rẫy lấy rượu ra uống, anh Nam cũng sợ hãi mà nốc điên cuồng.
– Mày cứ câm cái họng lại cho tao là được! Chỗ đó ít ai biết không ai phát hiện ra đâu! Uống xong bình tĩnh đi về đi! Tao tìm mày sau! Con đó chết tụi công an có điều tra thì kẻ bị nghi là tao nè!
… Bạn đang đọc truyện Đối đầu tại nguồn: http://truyensextv2.com/doi-dau/
Mỗi người một suy nghĩ trong đầu… một cảm xúc khác nhau…
Sau đó 2 ngày xác chị tôi cũng được phát hiện trong cơn mưa tầm tã…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đối đầu |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện sex hay, Truyện sex hiếp dâm, Truyện xã hội |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/03/2019 12:39 (GMT+7) |