– Giờ tụi mình vào lớp nhé!
Tôi nở nụ cười rạn rỡ như sua đi nét đượm buồn trên mặt nàng cũng như tự trấn an mình phải cố gắng hết sức vượt qua cuộc thử thách đầy cam go trước mắt này. Theo kế hoạch, tôi sẽ tự thân mình làm tất cả, thằng Vũ chỉ trợ giúp được phần nào. Nếu bây giờ tôi không động viên mình, thì còn ai có thể động viên tôi ngay lúc này đây?
Thằng Toàn đã nói rằng nếu muốn hạ gục thằng Nghĩa thì đều đầu tiên là không được động chạm đến tay chân, vì nếu động chạm đến tay chân thì chỉ khắc chế nó được một khoảng thời gian, sau đó nó sẽ trả thù lại gấp bội lần. Chỉ có tìm mọi cách nắm được đằng cán của nó mới mong nó không tác quai tác quai nữa qua đó sẽ khiến nó im miệng luôn. Cho nên hợp tác với thằng Vũ kì này, tôi chỉ nhắm đến tìm bằng chứng để hạ gục nó một lần và mãi mãi, sẽ không có một thằng Nghĩa ngông cuồn nào còn hiện diện trong trường này như tôi đã từng làm với thằng Vũ trước đây.
Ngày hôm sau là ngay tôi chính thức nghỉ học, cảm giác được thức dậy sớm hằng ngày không còn nữa mà thay thế vào đó là cảm giác hụt hẫn khi tỉnh giấc và nhìn lên đồng hồ giờ này đã 7 – 8h sáng. Tôi thức dậy, tự pha cho mình một ly cà phê, đương nhiên nó vẫn là cappuccino và ăn nhẹ cùng với tô mì gói coi như là đã hoàn thành xong buổi sáng đạm bạc.
Sau khi ăn xong, tôi vòng xe ra tiệm hớt tóc đầu đường để dọn lại quả đầu theo yêu cầu của kế hoạch đặt ra, vì nếu để quả đầu cũ, thế nào tôi cũng bị phát hiện thôi. Nhưng để chọn cho mình một quả đầu ưng ý thì không phải là dễ, tôi muốn một kiểu tóc vừa đàng hoàng lại vừa dân chơi nhưng nghĩ mãi ra kiểu nào vừa lòng cả, những kiểu ông thợ hớt gợi ý cho tôi toàn là những kiểu người ngoài hành tinh từ đâu xuống, hớt kiểu đó quê chẳng để đâu được.
Thế rồi chọn đi chọn lại, tôi cũng chọn được một kiểu tôi cho là bình thường nhất, kiểu mồng gà. Dùng tông đơ đẩy gọn hai bên rồi giữa đầu cho tóc dựng đứng lên, nom nó không quá dị hợm nhưng lại đảm bảo tính dân chơi phố chợ, chuẩn bụi đời!
Hớt tóc xong thì tôi lại tiến hành những khâu hóa trang tiếp theo. Chiếc khẩu trang đen tôi chỉ dùng để đeo khi vào bệnh viện, này sẽ là vật bất ly thân với tôi trong kế hoạch của thằng Vũ kì này, cả chiếc nón kết đen tôi mới mua mấy tuần trước nữa, cả hai từ đây sẽ là chiến hữu đồng sinh cộng tử với tôi kể từ giây phút này.
Địa điểm tôi hẹn gặp thằng Vũ là ở một quán cà phê lụp xụp nằm ở Nhà Bè. Khi tôi đến nơi, đã thấy thằng Vũ và một số người khác ngồi sẵn ở đó từ lúc nào. Trong số đó, còn có cả thằng Nghĩa, kẻ đối địch với tôi ở thời điểm hiện tại. Thấy cả bè lũ bọn nó ở đấy, tôi cũng có chút hồi hộp, tuy rằng đã hóa trang nhìn giống bụi đời nhưng tôi vẫn không thể nào giấu nỗi vẻ lo lắng khi đối diện với tụi nó. Trên đường đi mà tôi cứ nuốt khan ừng ực, thở không ra hơi.
May sao, thằng Vũ đã chủ động chạy ra đón tôi vào tránh tình cảnh tôi ngẫn tò tè ngoài quán chả biết gì:
– À xin giới thiệu anh, đây là đàn em mới chiêu mộ được của em, nó tên là Long, đánh đấm cũng khá lắm đó!
– Ồ để anh mày em!
Nó nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới rồi tấm tắc:
– Chà, cũng có cốt cách ghê chứ! Nhưng sao mà nó bịt khẩu trang thế, gỡ ra cho anh mày xem mặt chứ!
– À hà, mặt của nó hồi đó bị người ta tạt axit nên trông ghê lắm, phải suốt ngày đeo khẩu trang đấy ạ!
– Ừ, thế thôi tao không miễn cưỡng! Nhưng muốn làm thân cận của tao thì phải chứng tỏ sự trung thành một chút đã!
– Chứng tỏ thế nào hả anh? Nó là do em giới thiệu mà, đương nhiên là trung thành rồi!
Thằng Nghĩa dốc một ngụm nước rồi ôn tồn:
– Đời chả tin được thằng nào đâu em, phải thử lửa nó đã!
– Thế anh muốn thử lửa thế nào ạ?
– Cũng không có gì đặc biệt, chiều tan mai tan học đi theo anh ra bãi cát ở quận 7 đi!
– Ở đó có gì ạ?
– Dạo gần đây có mấy thằng trẻ trâu ở đó cứ lâm le đòi đánh anh, nếu chú mày biết đánh nhau thật thì ngày mai đi theo anh ra ngoài đó, được chứ?
– Ơ, lỡ nó đông quá thì sao ạ?
– Đết sợ đi, anh chỉ thử võ chú mày thôi, còn thằng Vũ vẫn đi theo từ xa mà!
– Dạ vậy chiều em đợi sẵn ở sân cát được không ạ?
– Ờ, thế cũng được! Mắc công chú mày đợi ở cổng người ta lại dị nghị!
– Dạ vậy em về trước! Mai gặp lại!
Chào tạm biệt xong tôi ra về. Thằng Vũ cũng theo ra tiễn tôi một đoạn:
– Coi như bước đầu đã xong rồi! Thằng Nghĩa nó không nhận ra mày! Chỉ cần mày làm tốt nhiệm vụ ngày mai nữa là xong!
– Ừ, tao biết rồi! Bye mày, tao về trước nhé!
– Ừ, bye!
… Bạn đang đọc truyện Đời học sinh – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv2.com/doi-hoc-sinh-quyen-2/
Làm thân cận bảo vệ cho thằng nghĩa cũng không phải là khó nhưng chắc là sẽ mệt bởi vì với cái tính ngông cuồng của mình, ắc hẳn sẽ có rất nhiều kẻ thù trong và ngoài trường muốn lăm le oánh cho nó bầm dập. Đúng là làm người xấu tuy có sống dai thật nhưng cuộc đời sẽ không suông sẻ tý nào, nhất là đối với thằng Nghĩa này, tuy tôi không biết nó sẽ vênh váo được bao lâu nhưng tôi biết kết cục của nó sẽ không bao giờ tốt lành, vì chính tay tôi sẽ dìm nó xuống tận đáy xã hội.
Nhưng việc đó chắc vẫn còn xa lắm, vì bây giờ tôi chỉ đang thử việc với nó, nếu hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ kì này tôi sẽ được nó tin dùng còn không thì coi như công bỏ học đổ sông đổ biển. Nhưng với thành tựu hơn mười năm học võ của mình tôi tin chắc sẽ dễ vượt qua thôi, dù gì mấy thằng ở chỗ sân cát này toàn là những thằng trẻ trâu đi đá banh, thả diều. Cùng lắm là mấy thằng to xác, mập ục có tý sức thích làm đại ca chứ chẳng bao giờ có kì nhân dị sĩ ở đây cả.
Dựng xe đợi gần sân cát một lúc lâu, thằng Nghĩa cũng đi bộ lỉnh kỉnh ngang đấy. Ngay tức khắc, có 2 thằng từ sân cát chạy ra chặn đường thằng Nghĩa. Hai bọn nó có vẻ dữ dằn lắm, cứ liên tục chỉ vào mặt thằng Nghĩa như đang chửi rủa điều gì đó, còn thằng Nghĩa thì vẫn thản nhiên đáp chuyện lại.
Chừng lúc sau như chịu hết nổi cái thói vênh váo của thằng Nghĩa, tụi nó tức tối xách cổ áo nó lên chuẩn bị đánh đến nơi. Chỉ chờ có thế, tôi kéo chiếc nón kết sụp xuống để che mặt rồi chạy đến bẻ tay của thằng kia khỏi cổ áo của thằng Nghĩa rồi bồi thêm một đấm thằng vào ngực khiến nó thoái lui:
– Mày là thằng nào, sao dám xen vào chuyện của tụi tao?
Khi giọng nói đó cất lên tôi chợt giật thót lia mắt nhìn hai thằng đó. Không thể lầm vào đâu được đó chính là thằng Bình với thằng Tú. Sao hai tụi nó lại kiếm chuyện với thằng Nghĩa chứ? Bây giờ tôi biết làm sao đây, tôi không thể xuống tay với anh em chí cốt hơn 5 năm của mình được. Nhưng đứng trước việc phải bảo vệ thằng Nghĩa, tôi không thể không đánh.
Bí cách tôi, tôi tìm kế hoãn binh làm khác tiếng mình:
– Tụi bây làm làm gì mà đánh người này!
– Thằng đó làm bạn của tụi tao bị đuổi học, không tìm nó thanh toán thì tìm ai! Mày tốt nhất nên tránh ra một bên đi!
Mặc dù cảm thấy rất vui vì tụi bạn của mình đi trả thù cho mình, nhưng trong tình cảnh này tôi hoàn toàn không muốn chút nào. Cú đấm vào ngực của nó lúc nãy tôi còn cảm thấy xót tay, huống hồ chi một lát đây nếu tụi nó không chịu lui, tôi sẽ đánh thật, mà đánh thật thì thế nào cũng có chấn thương xảy ra, tôi không thể lựa chọn khác.
– Giờ mày sao? Có tránh ra cho tụi tao xử thằng kia không?
– Tụi bây về đi, trước khi quá muộn!
– Láo à?
Vừa nói thằng Bình vung đấm lao đến tôi nhanh như cắt.
Hai thằng này đã đi chinh chiến với thằng Huy nhiều năm nên rất có kinh nghiệm thực chiến, đã biệt là thằng Bình, khi lao vào tôi nó đều nhắm những chỗ hiểm mà đấm đá túi bụi vào như mặt, bụng, hông làm tôi khá chậc vật để đỡ đòn. Đã thế lại cộng thêm thằng Tú rất giỏi việc yểm trợ nên hai thằng nó cứ liên tục thay phiên nhau công kích làm tôi trúng đòn vào ngực chới với bước lui.
– Sao thế, không xử được à? Cần anh mày gọi thằng Vũ đến phụ không?
Thằng Nghĩa tặc lưỡi khiêu khích tôi.
– Không đâu, hai thằng này một mình em thôi!
Điều đầu tiên khi bị đánh hội đồng là phải nhấm vào thằng chủ chốt mà đánh. Nếu không thì phải đánh thằng yếu hơn để loại bỏ càng nhiều đối thủ càng tốt. Hai thằng Bình và Tú không có thằng nào là chủ chốt cả cho nên tôi lựa chon cách thứ hai, đánh thằng yếu hơn, đó là thằng Tú.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đời học sinh - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2018 03:38 (GMT+7) |