Bạch Ngạn Tổ lại động thân kịch liệt hơn, hắn đè cô lên cửa, một tay hắn nắm lấy eo nhỏ của Lý Nhã mà đâm thẳng vào, tay sờ lên trên, kéo hai vú căng tròn ra khỏi nịt ngực, mỗi lần hắn đâm vào đều động tay bóp mạnh vào nơi mềm mại của Lý Nhã, khiến cô đau đến phát khóc.
“Nói đi! Sau này em còn ra vẽ đáng thương trước mặt họ nữa không”
Lý Nhã vừa khóc vừa lắc đầu.
“Hu… u… Tổ, em không dám nữa, anh nhẹ thôi… anh làm em đau… Ư… ư…”
“Anh phải khiến cho em thật đau, có như vậy thì em mới nhớ những lời anh nói” Hắn lại cố ý đâm thật mạnh vào, còn ép cô lên cửa.
“Áh… ah…”
“Đừng mà Tổ… em thật sự rất đau… hu… u”
“Đau đến vậy sao…” giọng nói thì ôn nhu dịu ngọt nhưng hành động thì trái ngược, hắn nâng một chân của Lý Nhã lên, ép sát lên cửa, rồi đem dục vọng đẩy mạnh vào trong người cô.
“Ư… ư…” Lý Nhã đau đến chảy nước mắt, không lên tiếng nổi.
“Vậy sau này… em phải ngoan ngoãn nghe lời anh, anh sẽ không làm em đau nữa” Hắn dừng lại trong người cô, không tiếp tục tiến sâu vào.
Ngạn Tổ ôm lấy Lý Nhã, hôn lên tóc cô, vô cùng sủng nịnh.
“Nếu em nhẹ nhàng với em… tiểu bảo bối, sau này đừng có làm anh giận nữa biết không”
“Híc… c…”
Từ từ hắn rút dục vọng ra khỏi người Lý Nhã. Cả người cô như được giải phóng, nhưng hai chân đã không còn chút sức lực nào, mất điểm tựa mà ngã ngay xuống đất.
Bạch Ngạn Tổ bồng Lý nhã lên, rồi ngồi xuống ghế.
Hắn đặt cô ngồi trên giữa hai chân mình, bên dưới cô vẫn trần trụi không mặc gì, còn hắn thì dục vọng vẫn đang bừng bừng sát khí, cứ đâm vào mông của Lý Nhã, khiến cô sợ đến run rẩy hai vai.
Cô lập tức lấy hai tay che lại bên dưới của mình, không cho hắn động vào, giọng nói nỉ non cầu xin:
“Tổ! Đừng mà anh, vừa rồi anh làm em rất đau… đừng làm nữa”
“Em có thể cảm nhận được bên dưới anh thích em thế nào mà phải không… Nhã bé bổng của anh”
Hắn kéo cô lại hôn nhẹ lên môi, hơi thở nam tính phà vào tai cô một lần nữa, với giọng điệu rất dịu dàng.
“Nhã! Lần này anh sẽ nhẹ nhàng, ngoan… mau lấy tay ra để anh vào trong em”
Sự ôn nhu của hắn chính là độc dược giành cho Lý Nhã, cô như bị thôi miên, từ từ lấy tay ra.
“Em rất ngoan”
“Áh… a…”
Của hắn quá to lớn, Lý Nhã đau đến cắn môi nhưng lần này hắn thật sự nhẹ nhàng, bàn tay hắn còn đang vuốt ve nơi họ đang giao hợp, chạm vào những sợi lông mao mềm mại của Lý Nhã, để kích thích cho cô tiết ra nhiều dịch ngọt để hắn dễ dàng tiến sâu.
“Ưm… m…”
Chẳng mấy chốc những tiếng rên rỉ khoái lạc đã truyền ra khỏi căn phòng.
Dục Uyển từ đầu đã không rời đi. Ánh mắt của ả nóng hừng hực như lữa đỏ muốn thiêu rụi cả căn phòng.
Bạch Ngạn Tổ là hôn phu của ả, nhưng chưa bao giờ có những cử chỉ thân mật, nắm tay đã không có, đừng nói hôn môi, càng khỏi nhắc đến chuyện họ đã bao giờ làm tình chưa.
“Lý Nhã! Con khốn chết tiệt… tao sẽ không tha cho mày…”
… Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: http://truyensextv2.com/duc-uyen/
Hoắc gia, đại sảnh.
Trong ngôi biệt thự to lớn của Hoắc gia đang chứa hơn mấy ngàn người, tất cả đều là người trong giới thượng lưu, những chính trị gia, những minh tinh màn bạc, và những thương nhân có máu mặt ở Á Lạp Tân đều được mời đến.
Bởi vì hôm nay là sinh nhật của ba anh em Hoắc gia, nhưng tiệc sắp bắt đầu, vẫn không thấy vật chính đâu, đó cũng chính là điều mọi người thắc mắc nãy giờ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dục Uyển |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/12/2018 03:39 (GMT+7) |