Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Dục Uyển » Phần 169

Dục Uyển

Phần 169

Hai tiếng sau…

Dục Uyển trần trụi nằm co người dưới sàn nhà, cô không còn sức lực để mà đứng dậy, cảm giác căng nhức và run rẩy ở hoa huyệt như vẫn còn, chất dịch nhầy còn đang tiết ra ở giữa hai chân, không rõ là của hắn hay là thuộc về cô.

Lần đâu tiên Dục Uyển nhận mình thật điên rồ, lại cùng một gã xa lạ làm chuyện này trong nhà vệ sinh. Ngay cả gã là ai cô cũng không biết, cô cũng không muốn biết. Chỉ muốn nhanh chóng quên sạch sẽ chuyện đêm nay.

Hơi ấm đều đặn từ phía sau phà lên cổ, Dục Uyển biết gã không hề ngủ. Hoắc Khiêm bất ngờ lật người dậy, nằm đè lên Dục Uyển.

Cô giựt mình…

Chẳng lẽ hắn lại muốn đổi tư thế… tinh lực của gã sao lại dư thừa như vậy, không được… lần này thật sự không được. Dục Uyển muốn mở miệng để thương lượng. Nhưng lần này thì cô đã đoán sai. Đó không phải là điều Hoắc Khiêm muốn.

“Nói cho tôi biết… em tên gì?”

Cơn mưa đã tạnh, xung quanh trở nên tĩnh lặng, và âm thanh cũng trở nên rõ ràng.

Rượu trong người có lẽ đã tuông trào cùng những giọt hồ hôi ướt đẫm trên người cô, lý trí đã không còn mơ hồ như trước. Cô đã gần như tỉnh táo, cho nên…

Dục Uyển kinh ngạc không thể nói lên được lời nào, toàn thân cô đông cứng lại.

Cô không thể tiếp nhận được chuyện khủng khiếp này. Vì cô nhận ra giọng nói ma quái này là của ai, kẻ mà cô luôn muốn tránh ra thật xa. Hoắc Khiêm, ngụy quân tử.

Ông trời, ông đang chơi tôi sao. Sau khi khi nghe tôi tuyên bố cắt đứt với Hoắc Phi, Hoắc Luật, và những người họ Hoắc thì nửa tiếng sau, ông lại để tôi cùng Hoắc Khiêm dây dưa trong nhà vệ sinh.

Thấy cô im lặng, Hoắc Khiêm lại dùng lời lẽ ngọt ngào đầy dụ hoặc.

“Trước giờ tôi chưa từng có cảm giác này… không thể cho tôi biết tên của em sao?”

Đương nhiên rồi, tôi điên sao mà dính tới thứ rắc rối như anh. Dục Uyển khóc thầm trong bụng.

Tuyệt đối không thể cho Hoắc Khiêm biết đó là cô. Trong mắt hắn luôn xem cô là u nhọt, là nổi hổ thẹn của Hoắc gia, nếu để hắn biết được hắn vừa cùng “u nhọt” dính chặt lấy nhau, với bản tính biến thái của hắn, không muốn chuyện xấu hổ này truyền ra ngoài, có hay không giết cô diệt khẩu.

Hoảng sợ, rối bời, Dục Uyển lập tức đẩy hắn ra, tìm kiếm quần áo của mình dưới sàn, vội vã mặc vào.

Hắn nằm ngửa dưới sàn, ngơ ngác nhìn Dục Uyển. Lần đầu tiên có người phụ nữ sau khi làm tình với hắn xong, không quấn lấy hắn, còn có hành động hết sức kì lạ.

Bỏ chạy… thật khó mà tiếp nhận.

Có phải vì cô không biết hắn là ai? Không biết lai lịch của hắn, nên mới có hành động này.

Sai lầm… sai lầm rồi Khiêm ca. Bởi vì Uyển tỷ biết anh là ai nên mới trốn.

Dục Uyển mặc quần áo vào, nhưng tìm mãi vẫn không nhìn thấy cái quần lót của mình đâu. Thật ra nó đang nằm dưới lưng của Hoắc Khiêm. Nhưng trước sức ép quá lớn của Khiêm ca, cô biết hắn đang nhìn cô với ánh mắt muốn thiêu đốt, cô sợ hắn sẽ nhận ra mình, nên đành bỏ của chạy lấy người.

Cô không cần quần lót nữa, nếu chậm hơn, cô không biết đối mặt làm sao với hắn, vừa rồi… cô thật sự hơi nhiệt tình thái quá, còn phối hợp rất ăn ý, từ âm thanh đến hình ảnh, cô đều không muốn nhớ đến.

Nghĩ đâu sẽ chạy thoát dể dàng, nhưng vừa kéo cửa ra thì có một cánh tay phía sau giữ lại.

“Tôi là Hoắc Khiêm… tôi muốn biết tên của em.” Có đi thì phải có lại chính là bản chất của kẻ làm kinh doanh, hắn đã cho cô biết tên của mình trước, lịch sự tối thiểu, cô sẽ đáp trả lại bằng một cái tên.

Dục Uyển lại khóc thầm trong bụng lần hai…

Tôi đương nhiên biết anh là Hoắc Khiêm, vì biết anh là ai nên mới phải bỏ chạy. Có chết cũng không thể mở miệng, khai ra mình là ai.

Dục Uyển Xoay người lại đẩy Hoắc Khiêm ra và bỏ chạy như một tên tội phạm lầm lỗi. Thật buồn cười, cô vừa bị cưỡng hiếp nhưng lại sợ kẻ cưỡng hiếp nhận ra mình là ai. Đúng là điên mà.

Thật đầu tiên Hoắc Khiêm gặp một người phụ nữ kì lạ đến như vậy, nếu người ta đã không thích thì hắn cần gì phải cưỡng ép. Hoắc Khiêm mặc lại quần áo vào, rồi thản nhiên bước ra.

Lúc này thì hệ thống điện của Đế vương đã được sửa chữa, mọi thứ trở lại bình thường. Hoạt động ở Đế Vương vẫn tiếp diễn.

Nhưng lúc hắn vừa bước xuống cầu thang, tầng 1 của Đế Vương thì nhìn thấy một đám đàn ông đang vây quanh một cô gái có mái tóc đen dài đen mượt, khuôn mặt xinh đẹp, thân hình càng nóng bỏng, và giọng nói chói tai quen thuộc.

“Tránh ra! Các người muốn gì… buông tay ra.”

“Cô em… bọn anh có muốn gì đâu… chỉ là muốn chơi em thôi… ha… a…”

Cả đám ngà ngà say bao vây lấy Dục Uyển, không nhiều chỉ có ba tên. Nếu là trước đây, trong vòng một phút cô đã có thể đánh cho mũi miệng chúng xịt máu và nằm đẹp dưới sàn. Không phải dây dưa với chúng nãy giờ.

Một gã bước tới túm lấy hai tay của Dục Uyển, ép lên tường hôn loạn trên mặt cô. Dục Uyển đẩy hắn ra bỏ chạy, nhưng bị gã kéo giựt ngược về, lưng cô đập mạnh vào tường. Một cơn gió mạnh bất ngờ tạo ra, chiếc váy của Dục Uyển tấp lên cao.

Khốn thay cho số phận con rệp của cô. Dục Uyển ước gì chết ngay tức khắc. Cô ngồi phịch xuống đất, ôm chặt lấy váy.

“Ha… a!!! Nhìn xem… ngay cả quần lót cũng không mặc, cô em… em như vậy là có ý đồ gì, muốn câu dẫn bọn này sao? Vậy thì đừng lãng phí thời gian nữa”

“Không! Buông tay ra… buông ra…”

Gã bước tới lôi Dục Uyển đứng dậy, và kéo cô đi vào căn phòng trước mặt. Dục Uyển sợ hãi gào khóc và ôm chặt lấy cửa.

“Cứu mang… cứu mạng… có ai không?”

“Rầm… m…” Một tiếng vang dữ dội.

Gã kia bị Hoắc Khiêm dùng chân đá mạnh vào bụng, nằm lăn xuống sàn. Hai gã còn lại cũng vung nắm đấm đánh tới, hắn nghiên người né sang một bên. Trượt đà, hai gã tự lao đầu vào nhau rồi nằm lăn dưới đất, Hoắc Khiêm không tốn chút sức lực nào.

Tại sao lại là hắn nữa, Dục Uyển gục mặt cúi đầu sát đất, khi nghĩ đến chuyện hắn và cô đã làm trong nhà vệ sinh vừa rồi.

Hoắc Khiêm bước tới trước mặt Dục Uyển, dáng vẻ vẫn cao ngạo đáng ghét như trước. Trước mặt người khác lời lẽ của hắn luôn hoa mỹ dể nghe, nhưng sau lưng lại cay độc chói tai, đó là thứ cô ghét nhất, nên luôn gọi hắn là ngụy quân tử.

Hắn đẩy cằm của Dục Uyển lên.

“Không phải tao đã nói… đừng ra ngoài gây chuyện làm mất mặt Hoắc gia sao?” Hắn thật không hiểu nổi, ở Dục Uyển có điểm nào khiến cho hai thằng em của hắn phải điên đảo.

“Tôi không có… là bọn họ gây chuyện trước.” Dục Uyển rống họng lên cãi, nhưng mà thật sự là như vậy.

Hoắc Khiêm cười nhếch môi, kiểu cười khinh bỉ, xem thường kẻ khác. Khi hắn nhìn thấy những dấu xanh đỏ trên cổ Dục Uyển, còn rất mới. Hoắc Khiêm cúi người sát xuống, kề miệng vào tai cô.

“Bọn họ gây chuyện trước… hay mày thèm đàn ông đến phát điên, cả quần lót cũng không mặc… mày nghĩ tao sẽ tin lời mày?”

Đồ khốn kiếp… không phải tất cả vì anh sao… Dục Uyển chỉ muốn tát và khuôn mặt cao ngạo của hắn vì đã sỉ nhục cô thậm tệ. Nhưng hắn đã cách cô rất xa, mà cho dù hắn đứng gần, cô chắc chắn cũng không thể ra tay.

“Còn chưa muốn về… hay muốn tiếp tục dùng bộ dạng lẳng lơ đó… câu dẫn đàn ông ở đây.”

Hoắc Khiêm đang đi bất ngờ xoay người lại, cũng nụ cười đó, vẫn thái độ coi thường, và giọng điệu ra lệnh đó.

Cô căm ghét hắn, ghét tận xương tủy. Nhưng vẫn phải theo hắn về.

Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: http://truyensextv2.com/duc-uyen/

Bệnh Viện KOG.

Trước căn phòng vip, có một hàng dài vệ sĩ với bộ vest đen, dáng vẻ to lớn lực lưỡng, họ đúng khoanh tay đứng như một vị thần gác cửa. Nhiều khi những bác sĩ hay y tá cũng bị bộ dạng dữ tợn của họ làm cho giựt mình.

Nhiệm vụ của họ chính là ngăn những người không được phép, tiến vào căn phòng này, giống như trường hợp của hai cô gái này.

“Hai người không thể vào… nếu chưa có sự đồng ý của chủ tịch, bất cứ ai cũng không thể tiếp xúc với thiếu gia”

“Chúng tôi không có ý đồ xấu… em gái tôi chỉ muốn đứng ngoài cửa nhìn hắn, như vậy cũng không được sao?”

Một cô nàng nóng bỏng với giọng nói đanh thép, đang giằng co với đám vệ sĩ. Tương phản với cô ta, là một cô nàng yếu đuối với vẻ đẹp thùy mị, nhưng sắc mặt hơi tái nhợt.

“Xin các người… mở cửa ra để tôi nhìn thấy Thiếu Hoành… tôi sẽ không bước vào trong.” Mộc Nhu yếu đuối rơi nước mắt, thân thể yếu ớt lại choáng váng sắp ngã.

“Mộc Nhu! Em đừng có quá xúc động… em không nhớ bác sĩ căn dặn sao? Sức khỏe em còn khá yếu… phải cẩn thận, bọn họ không để chúng ta vào… hay chị đưa em về nhà trước, sáng mai hãy đến.” Mộc Thanh uyển chuyển lên tiếng.

Chuyến du lịch sang Ý mà Hoắc Khiêm kì công sắp đặt cho cô đã không thành. Mộc Thanh chưa từng đến nước Ý. Sau khi gặp được bạn thân của Mộc Nhu tại sân bay sáng hôm đó, biết tất cả sự thật, thì Mộc Thanh lập tức đặt vé máy bay đến Bunradi.

Sau ba tháng chạy ngược xuôi, từ đại sứ quán, đến tất cả những nơi mà đoàn bác sĩ tình nguyện đi qua, cả những người Mộc Nhu từng gặp, hay từng ở, vẫn không có chút tin tức. Kiệt quệ mất sức mà Mộc Thanh đã ngất xỉu bên đường, may mắn được người ta đưa đến bệnh viện.

Đúng là ông trời không quá độc ác với cô, để cô tìm thấy em gái mình ngay trong chính bệnh viện. Mộc Nhu cũng tỉnh dậy sau hơn ba tháng hôn mê trên giường. Bọn họ cũng mới về nước cách đây nửa tiếng, em gái cô đã vội vàng chạy đến đây, vì muốn gặp người đàn ông đó.

“Hai người mau đi đi, chủ tịch sắp đến… nếu nhìn thấy các người làm phiền Tống thiếu gia, bà ta sẽ không nhẹ tay như bọn tôi.”

“Đi… đi…”

Một gã vô tình đẩy ngã Mộc Nhu, khiến cô trượt ngã xuống đất. Hoảng hốt đến giựt mình, Mộc Thanh liều mình giữ lại.

“Các anh có biết mình làm gì không?” Mộc Thanh ôm chặt em gái mình, quát tháo đám vệ sĩ.

“Chị à… em không sao.”

Nghe Mộc Nhu nói không sao, Mộc Thanh mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng cô không thể cho qua hành động quá đáng của đám người trước mặt.

“Nói cho các anh biết, em gái tôi đang mang thai… đứa trẻ trong bụng nó là cháu của Tống gia, cha của nó chính là người nằm trong phòng bệnh mà các anh đang bảo vệ, nếu nó có bề gì… chủ tịch Tống sẽ tha cho các người sao?”

Lời lẽ của Mộc Thanh không chỉ làm cho đám vệ sĩ xung quanh hoảng sợ, mà còn khiến cho người đang đi tới phải bất động đứng yên.

Bà có nghe nhầm không? Là con của Thiếu Hoành thật sao?

Tống Phu nhân hơi choáng váng, đứng lặng tại chỗ.

Tống gia cửu đời đơn truyện. Bà cũng chỉ sinh được mỗi Thiếu Hoành, rồi chồng bà mất, cũng không có cơ hội sinh tiếp đứa thứ hai. Bây giờ Thiếu Hoành lại nằm liệt giường, không biết có thể tỉnh lại hay không. Bà luôn cảm thấy có lỗi với liệt đại tổ tông của Tống gia. Nếu lời vừa rồi không phải bà nghe nhầm, mà là sự thật. Thì ông trời thật sự đã không bạc đãi Tống gia.

Nhìn Tống chủ tịch bước tới, đám vệ sĩ đều cúi đầu kính chào. Bà không để ý đến họ, mà chỉ nhìn Mộc Thanh.

“Lời vừa rồi của cô có phải không… cô gái này đang mang trong mình giọt máu của Tống gia?” Tống phu nhân chỉ tay về phía Mộc Nhu.

“Đúng vậy! Đứa trẻ trong bụng của Mộc Nhu… là con của con trai bà, Tống Thiếu Hoành.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/12/2018 03:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chuyện tình buồn
Anh... Cường.... Phương đang bước lại phía tôi, hai chân như sắp khụy xuống, chưa kịp nói gì mà nước mắt đã lưng tròng, cố đưa tay lên che ngăn không khóc thành tiếng mà vô ích. Trong ánh đèn đường mờ mờ ảo ảo tôi vẫn thấy lấp lánh cái nhẫn bạc “đểu” duy nhất em đeo trên tay, dù...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen
Bác chủ nhà
Ông Hưng giả bộ ho lên một tiếng để kết thúc câu chuyện và hồi tưởng của mình thì cũng là lúc Hoàng Mai bừng tỉnh khỏi những tưởng tượng và nhận ra rằng khi bản thân đang đứng nghe lén câu chuyện của ông Hưng đã bị cuốn hút vào câu chuyện, mà không tự chủ được bản thân thủ dâm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện 18+ Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hiếp dâm Truyện sex ngoại tình
Thảo
Nói về giai đoạn sau khi Thảo mang thai hụt thì vợ chồng nhà Thảo đã dọn ra ở riêng, nhà thì mới khởi công xây dựng thôi nhưng Thảo vẫn quyết ý với chồng về việc ra ở riêng. Cửa hàng Thảo đang thuê là một phần của căn hộ chủ nhà, mà chủ nhà sẽ vào trong nam sống cùng con cái. Tiền bạc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Làm tình tay ba Some Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex hay Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba