Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Dục Uyển » Phần 75

Dục Uyển

Phần 75

Trong cái rủi có cái may. Dục Uyển cảm thấy bị đâm một cách lãng nhách không phải là một chuyện quá xui xẻo với cô.

Đã hơn một tuần Dục Uyển nằm viện, thật là thần kì đến cả bác sĩ cũng phải kinh ngạc. Vì sự hồi phục nhanh như chong chóng của cô. Ngoại trừ việc đi lại và vận động sinh hoạt có chút bất tiện, thì mọi thứ đều đang tiến triển theo chiều hướng tốt.

Tốt thứ nhất là Lữ Trị. Bà ta đã mở lại thẻ cho cô, còn hào phóng tặng thêm một khoản tiền kha khá vào thẻ của cô. Có thể vì Lữ Trị nghĩ cô vì Hoắc Luật mà bị thương nên số tiền đó xem như là phần bù đắp.

Tốt thứ hai, là cô được ăn rất nhiều món ngon. Tiểu Nhã ngày nào cũng đến, còn nấu rất nhiều món ăn tẩm bổ cho cô, đến mức mà Bạch Ngạn Tổ cũng phải ghen tị, không cho cô ấy ở lâu.

Nhưng tội cho mẹ Tiêu, suốt ngày cứ lo nghĩ vết thương của cô sẽ để lại sẹo. Thật ra Dục Uyển cảm thấy có thêm cái sẹo trên người cũng không có gì là ghê gớm, vì có hay không cô vẫn xấu như thường.

Chỉ có một chuyện mà cô không chút nào quen, là thái độ của hai anh em Hoắc Luật và Hoắc Phi. Họ thay đổi một cách rất đột ngột mà cô không thể nhận ra. Nếu mẹ Tiêu sáng tối hai lần đến thăm, thì Hoắc Phi là cả ngày ở bên cạnh và Hoắc Luật là 24h túc trực trong phòng bệnh.

“A. A… há miệng ra”

Một cảnh tượng thường gặp trong phòng bệnh của Dục Uyển, mà sáng nào các cô y tá cũng nhìn thấy, sau đó che miệng cười rồi lặng lẽ đi ra. Dục Uyển cũng cảm thấy xấu hổ vô cùng.

“Tôi no quá… nuốt không nổi, không ăn nữa được không” Dục Uyển làm nũng, lắc đầu nhìn người đối diện.

“Không được! Viện trưởng nói mày mất máu rất nhiều, phải tẩm bổ thật tốt vết thương mới mau lành… ngoan… há miệng ra…”

Hoắc Phi cố gắng dỗ ngọt, không có vẽ gì là “ác ma” mà Dục Uyển vẫn hay nói, hành động và lời nói đều rất là thân thiện, hòa nhã vô đối. Dục Uyển đành há miệng ra và nuốt vào.

Đây chính là sự thay đổi mà cô nói về Hoắc Phi. Hắn bỗng dưng trở thành một bảo mẫu tận tâm, lo lắng từ miếng ăn giấc ngủ cho cô. Có phải rất kỳ lạ không…

Sau khi Dục Uyển ăn xong, Hoắc Phi lấy nước cho cô uống, lấy khăn giúp cô lau miệng. Qúa tận tâm không chê vào đâu được, có dáng của một “thê nô” tương lai.

“Mày ngủ đi, tao sẽ ở đây canh chừng cho mày” Hắn sửa lại gối, nhẹ nhàng đặt Dục Uyển xuống giường, rồi kéo chăn lên đắp cho cô.

Dục Uyển cũng rất thích được người ta chăm sóc, nhưng khổ nổi.

“Phi! Tôi vừa mới thức dậy mà…”

“Chuyện mày vừa thức dậy và chuyện mày ngủ nữa, có liên quan gì nhau sao… viện trưởng Lương nói, muốn mau chóng bình phục thì phải nghỉ ngơi nhiều vào, nên ngủ đi…”

Cô không biết là Hoắc Phi đi nuôi bệnh hay là đang nuôi heo nữa. Trong một tuần qua, cô ngoại trừ ăn với ngủ thì hoàn toàn không làm gì cả. Vừa ngủ dậy chưa kịp bước xuống giường, đã bắt ngủ tiếp. Thức ăn vừa nuốt vào chưa kịp tiêu hóa, lại bắt ăn tiếp.

Nhưng mà cô vẫn ngủ rất ngon. Đánh một giấc dài, mở mắt ra thì trời đã tối.

Một ngày Dục Uyển không biết mình đã uống bao nhiêu thố canh từ mẹ Tiêu, Tiểu nhã, lại thêm Hoắc Phi. Nước thì nhiều quá, nhưng khả năng thích trữ của cô lại không cao. Uống vào bao nhiêu tô canh, là bấy nhiêu lần, cô phải ghé thăm căn phòng nhỏ bên tay trái mình.

Vừa nhắc đến thì nó lại tới nữa…

Dục Uyển kéo chăn ra và nhẹ nhàng bước xuống giường không muốn phát ra bất kỳ tiếng động nào, làm ảnh hưởng đến nhả hứng của kẻ đang xem chương trình “Thế giới hoang dã” trên ghế sofa kia.

“Khoa học hiện đại cho phép con người khám phá qua thế giới tự nhiên và thông qua các bộ phim, chúng ta có thể hiểu rõ hơn mối quan hệ phức tạp trong mối quan hệ đó, một trong những mối quan hệ này chính là cân bằng sinh tồn giữa các loài động vật ăn thịt và con mồi của chúng, điều gì khiến cho con vật này là mối đe dọa của con vật kia trong thế giới khóc liệt này, một thế giới giữa tri thức và bản năng trở nên rất mơ hồ, đó là một thế giới đòi hỏi con mồi và kẻ săn mồi phải thật tuyệt vời, một thế giới của bản năng hoang dã” Đó là trương trình đang phát trên ti vi.

Nhưng phàm cái gì càng cố gắng không gây chú ý lại thường bị để mắt nhiều nhất. Dục Uyển vừa đặt hai chân xuống đất, chưa kịp xỏ dép vào thì Hoắc Luật đã bỏ cái remote xuống bàn và đi đến trước mặt cô.

“Mày muốn đi đâu…” Hắn hỏi.

“Đi… đi… tolet” Cô ngẩng đầu lên nhìn hắn.

Hoắc luật không hỏi thêm câu nào khác, đã cúi người xuống bồng Dục Uyển lên, đi thẳng vào trong căn phòng nhỏ bên tay trái. Đây chính là sự khác lạ của Hoắc Luật mà cô nói.

Trong suốt một tuần qua Hoắc Luật đã chăm sóc cô một cách kĩ lưỡng quá mức. Một là nằm trên giường, hai là được hắn bồng đi, chứ hắn không bao giờ để cho chân cô chạm đất.

“Hoắc Luật! Thật ra anh không cần phải làm vậy, bác sĩ nói vết thương của tôi đã lành… có thể tự mình đi, anh thả tôi xuống…” Dục Uyển nằm gọn trong lòng ngực của Hoắc luật, ngẩng đầu lên nhìn hắn.

Sự chăm sóc quá mức tỉ mỉ của hắn làm cho cô khó xử, còn rất không quen. Hoắc Luật cúi mặt xuống nhìn Dục Uyển, môi hắn nhếch lên.

“Mày nghĩ sau khi mày ra viện, tao vẫn tiếp tục đối xử với mày như bây giờ…”

“…” Dục Uyển không nói gì chỉ lắc đầu.

Cô biết Hoắc Luật chăm sóc cô vì hắn cảm thấy bản thân có chút tránh nhiệm trong việc khiến cô bị thương. Một gã ngông cuồng tự đại như hắn không thích mình phải mắc nợ ai, hắn muốn gánh chịu trách nhiệm này, chí ít là cho tới khi cô hoàn toàn bình phục và ra viện. Hắn sẽ không còn nợ nần gì cô cả.

“Đúng vậy! Cho nên đừng lập lại những lời nói vô nghĩa… nhanh chóng khỏe mạnh và xuất viện… tao với mày xem như xong”

Mặt dù Hoắc Luật tỏ ra rất lạnh lùng, nhưng lòng ngực của hắn lại ấm áp vô cùng, không biết là tác dụng phụ của thuốc, hay là do cô được hắn ôm nhiều đâm ra bị “nghiện” cứ muốn được như lúc này mãi. Nên Dục Uyển có chút hụt hẫng khi nghe hắn nói vậy.

Khoảng cách lúc này giữa họ là không có, Dục Uyển có thể ngắm nhìn hắn rất rõ. Hoắc Luật thật sự rất anh tuấn, ngũ quan hài hòa tuyệt mỹ, mày rậm, mắt phượng, mũi cao, môi mỏng, điểm nổi bật của hắn chính là làn da màu đồng nam tính mạnh mẽ.

“Thình… Thịch… Thình… thịch…”

Thật kỳ lạ, càng nhìn hắn thì tim lại càng đập rất mạnh. Như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực.

“Thu lại cái ánh mắt háo sắc của mày, mê trai thì cũng đừng có quá lộ liễu như vậy…” Hoắc Luật thờ ơ đẩy cửa nhà vệ sinh ra, rồi ẩm Dục Uyển vào trong.

Nghe hắn nói xong, thì sự bối rối vừa rồi cũng biến mất. Tôi nhìn một chút, anh mất miếng thịt nào sao…

Vì đây là phòng VIP của bệnh viện Gok, nên ngay cả toilet cũng đạt chuẩn khách sạn năm sao. Không gian thoáng rộng mát mẻ, còn sàn nhà sáng bóng và ngào ngạt hương thơm.

Đây thật sự là một nơi xả stress lý tưởng. Nhưng mà…

“Hoắc Luật! Anh có thể ra ngoài được không…” Dục Uyển cứ loay hoay mãi, vẫn không thể kéo quần xuống được vì có hắn.

“Có chỗ nào trên người mày mà tao chưa thấy” Hắn thản nhiên trả lời.

“Nhưng anh… anh… đứng đó thì làm sao tôi có thể đi vệ sinh được, anh yên tâm… chuyện đó nhất định sẽ không xảy ra nữa”

Chuyện đó mà Dục Uyển nói, chính là sự cố hi hữu hiếm có trong cuộc đời của cô. Chính là té ngã trong nhà vệ sinh, kêu trời không thấu, kêu đất không nghe. Do cách âm trong nhà vệ sinh quá tốt.

Hoắc Luật vì cái gọi là “một chút không gian riêng tư” mà Dục Uyển nói, nên đứng ở ngoài cửa chờ. Hắn đợi suốt 30 phút vẫn không thấy cô bước ra, nên đi đến trước cửa nhà vệ sinh, vẫn là cái gọi là không gian riêng tư.

“Cốc… cốc…”

Hoắc Luật lịch sự gõ cửa mấy lần. Nhưng vẫn không có ai đáp trả gì cả, hắn mới đẩy cửa bước vào. Kết quả, nhìn thấy Dục Uyển đang nhăn nhó ngồi khóc dưới đất, vết thương đã lành lại đang ra máu, kéo dài việc điều trị thêm ba ngày nữa. Nếu như không có chuyện đó thì họ đã xuất viện từ lâu.

Sau sự cố hi hữu đó, trong từ điển của Hoắc Luật, đã biến mất cái gọi là “một chút không gian riêng tư”.

Thấy Hoắc Luật vẫn không có ý định đi ra, cô đành phải thỏa hiệp vì cô sắp nhịn không nổi nữa rồi.

“Hoắc Luật! Anh có thể nhắm mắt lại được không, nếu anh cứ như vậy tôi không thể đi được”

Hắn cũng không biến thái đến mức thích nhìn phụ nữ đi vệ sinh, nên nhắm mắt lại theo yêu cầu của cô. Dục Uyển vui vẻ kéo quần xuống, lúc chuẩn bị “xả nước ra” thì cô nghĩ đến một chuyện.

“Hoắc Luật…” Cô gọi tên hắn.

“Chuyện gì…” Hắn trả lời.

“Anh… anh… có thể bịt tai lại được không” Cô rụt rè đưa ra yêu cầu.

Trong không gian tỉnh lặng, mà một con muỗi vỗ cánh bay qua, cũng nghe được thì làm sao cô có thể xả nước trong người mình ra, khi mà Hoắc Luật cứ đứng sờ sờ ngay trước mặt cô, hắn sẽ nghe thấy.

Phụ nữ thật rắc rối. Hoắc Luật đã làm theo yêu cầu là bịt tai lại. Mặt dù chuyện này chẳng có tác dụng gì cả. Hắn vẫn có thể nghe được mọi âm thanh xung quanh. Nhưng hành động này lại có thể làm Dục Uyển yên tâm mà xả nước, thì hắn làm.

2 phút sau…

“Hoắc Luật…” Cô lại gọi tên hắn một lần nữa.

“Lại chuyện gì nữa…” Hoắc Luật không đủ kiên nhẫn, hắn mở mắt ra nhìn Dục Uyển.

“Tôi… tôi tới tháng rồi, anh lấy giùm tôi băng vệ sinh được không”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/12/2018 03:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hãm hiếp tập thể nữ sinh tuổi teen
Chuyện kể về cô bạn Vũ Phạm Minh Thi, năm nay cô nàng đang học lớp 12 trường XXX. Chuyện xảy ra lúc cô bạn này mới 14 tuổi, học lớp 9. Minh Thi từ khi dậy thì đã có vẻ ngoài xinh đẹp, gương mặt cũng xinh và dáng người thì phổng phao, trắng trẻo hẳn ra so với các bạn cùng trang lứa. Nhìn Minh Thi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Hiếp dâm nữ sinh Truyện 18+ Truyện sex hiếp dâm
Tình yêu và thù hận
“HARRY???” Mỹ Dung khi nghe đến cái tên này thì lập tức biết ngay là ai, nàng dù không thân với anh ta nhưng thường hay nghe Hạnh Vi nhắc về anh ấy. Ngoài ra anh ta cũng chính là người đang chịu trách nhiệm điều hành MAXYM chi nhánh Việt Nam, thì ra đó chỉ là vỏ bọc của Harry... thân phận thật...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú
Làng chài
Chiếc xe đã dừng hẳn lại! Tiếng lách cách khô khan của những chiếc còng số 8 khi tháo vang vọng khắp cả xe lẫn với tiếng cười hềnh hệch và những câu chửi thề quen thuộc. Tôi lầm lũi ôm chặt chiếc bọc quần áo vào người bước ra cửa xe theo đoàn người. Đặt chân xuông sân đất nện màu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xã hội
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba