Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Dục Uyển » Phần 77

Dục Uyển

Phần 77

Quán bar Đế Vương.

“Nếu vẫn là chuyện liên quan đến dự án xây dựng lại khách sạn P&H thì không còn gì để nói thêm…”

“Dự án tái chế của các người sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến hệ thống thoát nước của cả thành phố, thị trưởng đã không thông qua… xin lỗi, tôi còn có cuộc hẹn khác, xin phép về trước”

Hắn chưa kịp đứng dậy, thì cậu thiếu niên bên cạnh đã lên tiếng…

“Không vội! Tôi có một thứ muốn cho anh xem” Hoắc Khiêm nhếch miệng cười, rồi ném sấp hình lên bàn, trước mặt người kia.

“Vài ngày nữa anh đã kết hôn… coi như là quà cưới mà Hoắc thị giành tặng cho Lợi thư kí đây”

Hắn, trợ lý kiêm thư kí của thị trưởng thành phố Hán Thành. Lợi thư kí cảm thấy hắn không quen biết với Hoắc Khiêm, cũng không có ý định gửi thiệp mời tên nhóc này đến dự hôn lể của mình. Vì người hắn lấy làm vợ là cháu gái của Tề gia. Tề gia và Hoắc gia, nói đúng hơn là Tề Dịu em vợ và tên nhóc Hoắc Khiêm này không ưa gì nhau.

Nhưng hắn cũng rất muốn biết Hoắc Khiêm giở trò gì, hắn cúi người xuống nhặt những tấm hình lên xem. Những bức ảnh thô tục, trần trụi… sắc mặt biến chuyển dự dội, hắn tức giận cầm hết tất cả sấp hình vò nát trong tay.

Nhưng hắn biết đây chỉ là bản sao chép.

“Tại sao cậu lại có những tấm hình này… bản gốc đâu, mau đưa cho tôi” hắn hét lên, túm lấy cổ áo của Hoắc Khiêm xách lên.

“Vài ngày nữa anh sẽ trở thành rể quý của Tề gia… con đường chính trường rộng mở, nếu những tấm hình này lọt ra ngoài, tôi không biết thiên kiêm của Tề gia sẽ phản ứng ra sao, còn ngài thị trưởng sẽ có thái độ thế nào… khi biết học trò mà ông ta đích thân nâng đỡ, lại đang”nâng đỡ”vợ ông ta trên giường hàng đêm” Hoắc Khiêm bình thản, hất tay của Lợi thư kí ra.

“Thằng khốn! Mày thật vô sĩ” Hắn tức giận mắng chửi, giơ tay đấm vào mặt Hoắc Khiêm nhưng bị Hoắc Khiêm túm được, ném hắn xuống ghế.

“Mất đi một dự án thì Hoắc thị cũng không tổn thất nhiều, nhưng mất sự nâng đỡ của thị trưởng và sự ủng hộ từ Tề gia, thì… anh chẳng khác nào một con chó ghẻ lạc mất chủ, không chỗ nương tựa” Hoắc Khiêm nhếch môi cười nhạo, rồi đứng dậy cài lại cúc áo, đi thẳng ra cửa.

Sự nghiệp chính trị của hắn chỉ mới bắt đầu, nếu chuyện hắn dang díu với vợ của “ân sư” mà lộ ra ngoài, sự nghiệp của hắn sẽ tiêu tan. Lợi thư kí hoảng hốt đuổi theo sau Hoắc Khiêm.

“Hoắc thiếu gia! Cậu người lớn rộng lượng… xem như bố thí cho con chó ghẻ này cũng được, cậu đừng để ai biết chuyện này, tôi sẽ thuyết phục thị trưởng… ông ta nhất định sẽ thông qua dự án lần này của cậu”

Đây chính là bản chất ti tiện của kẻ tham lam, vì quyền lực mà tôn nghiêm sĩ diện của bản thân cũng có thể bán đứng, Hoắc Khiêm cảm thấy thật bẩn thỉu khi đứng chung một chỗ với kẻ này.

“Được! Nếu anh có thể thuyết phục được lão ta, thì chuyện của anh và thị trưởng phu nhân sẽ mãi là bí mật”

“Cảm ơn cậu… cảm ơn cậu…”

Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: http://truyensextv2.com/duc-uyen/

Rắc rối xem như đã giải quyết xong, lúc Hoắc Khiêm ra khỏi quán bar thì trời đã tối.

Lúc này Hoắc Khiêm lại nhìn thấy Lưu trợ lý đang lẫm bẩm, đi qua lại trước xe của hắn. Có chút khó hiểu, không phải hắn đã cho phép cậu ta về nhà, tại sao lại còn ở đây.

“Tại sao cậu còn chưa về” hắn nói.

“Thiếu gia! Chỉ có cậu mới có khả năng giúp được tôi… cậu lợi hại như vậy, không có gì có thể làm khó được cậu” Hắn đã suy nghĩ nát cả óc cũng không biết phải làm sao, nên đành cầu cứu Hoắc Khiêm theo thói quen.

“Nếu muốn tôi giúp cậu… thủ tiêu thư kí Trần, thì tôi không có khả năng”

“Thiếu gia! Cậu đang đùa với tôi sao… là chuyện của tam phu nhân, thái độ của bà ta đối xử với tôi gần đây rất nồng nhiệt, xem tôi giống như con rể của mình, ngày hôm qua trong bệnh viện, bà ta còn khoe tôi là con rể với tất cả các y tá trong bệnh viện” Lưu trợ lý khổ sở tâm sự thì Hoắc Khiêm lại vô tư châm chọc hắn.

“Không phải càng tốt sao, cậu sẽ trở thành em rể của tôi”

“Thiếu gia! Tôi đang rầu thúi ruột, cậu còn tâm trạng đùa được… cậu biết rõ bạn gái tôi làm y tá trong bệnh viện, nếu chuyện này để cô ấy biết, là tôi mất vợ luôn đó”

“Thiếu gia, kế hoạch của cậu chừng nào mới kết thúc, tôi còn phải đóng kịch tới khi nào nữa… cậu phải nghĩ giúp tôi… thiếu gia… thiếu gia”

Lưu trợ lý cứ lãi nhãi theo sau lưng của Hoắc Khiêm, một tiếng cũng gọi “thiếu gia” hai tiếng cũng là “thiếu gia ơi”, làm cho hắn nhức cả đầu. Hoắc Khiêm xoay người lại, nhét một tấm thẻ vào tay của Lưu trợ lý.

“Thiếu gia! Cậu đưa thẻ cho tôi làm gì” Hắn ngơ ngác nhìn Hoắc Khiêm.

“Không phải ngày mai mẹ của Dục Uyển, bảo cậu đến bệnh viện đón Dục Uyển xuất viện và đưa nó về nhà sao” Hắn nói.

“Đúng vậy! Tam phu nhân còn bảo tôi phải ở lại ăn cơm, hình như bà ta đang lên kế hoạch quảng bá con rể cho tất cả mọi người trong Hoắc gia… nếu thật sự là vậy, thì chuyện này sẽ khó cứu vãn… thiếu gia… tôi phải làm sao…” Nghĩ đến chuyện này thì Lưu trợ lý lại sợ hãi, kêu gào.

“Cậu đến tiệm nữ trang, mua một chiếc nhẫn kim cương cầu hôn Dục Uyển…”

“Thiếu gia! Sao cậu cứ đùa mãi… tôi đang nghĩ mọi cách để thoát ra, cậu lại bắt tôi chui đầu vào, cậu bảo tôi đi cầu hôn Dục Uyển tiểu thư… nếu như cô ta đồng ý, không phải tôi chết chắc sao”

“Nó sẽ không đồng ý” Hoắc Khiêm mạnh miệng mà khẳng định với kẻ nhát cấy trước mặt hắn.

“Nếu Dục Uyển thật có tình cảm với cậu thì một tháng vừa qua nó đã ăn sạch cậu, không còn khả năng đứng đây mà lãi nhãi… yên tâm đi, nó sẽ không đồng ý”

“Làm sao cậu biết cô ấy không đồng ý, cậu đâu phải là Dục Uyển tiểu thư… cậu lấy cái gì để đảm bảo hạnh phúc cả đời cho tôi, mà bảo tôi đi cầu hôn cô ta… tôi không đi” Lưu trợ lý kêu gào Hoắc Khiêm cho hắn một cái bảo đảm.

“Được rồi! Nếu Dục Uyển đồng ý thật, tôi sẽ thay cậu làm chú rể, được chưa” Hắn nói.

“Cái này là cậu nói đó nha… đến lúc đó cậu đừng có quên”

Đã nhận được giấy bảo đảm của Hoắc Khiêm, Lưu trợ lý đã đầy đủ năng lượng và tràn ngập tự tin, mà đi cầu hôn Dục Uyển.

Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: http://truyensextv2.com/duc-uyen/

“Tôi không đồng ý…”

Lưu trợ lý thật sự đã làm theo lời mách nước của Hoắc Khiêm, sau khi đón Dục Uyển về Hoắc gia, vào thời điểm tất cả mọi người đều có mặt. Hắn đã quỳ xuống dưới chân của cô, ngỏ lời câu hôn. Và đó chính là đáp án mà hắn nhận được.

“Tôi không có tình cảm với anh, nên không thể nhận lời cầu hôn của anh được…”

Trong lòng tưng bừng hớn hở, nhưng ngoài mặt lại bi thương thống khổ. Diễn xuất thần như vậy, chính là để cho Tiêu Tường nhìn thấy. Hắn đã cố gắng hết mình, chỉ là con gái bà không chịu tiếp nhận hắn.

“Anh đứng lên đi…” Dục uyển bước đến kéo Lưu trợ lý, nhưng hắn cương quyết không đứng dậy.

“Không! Tôi vẫn chưa nói hết điều mình muốn nói…” Hắn cương quyết đẩy Dục Uyển ra, Hoắc Khiêm đã dạy hắn, muốn thành công thì mặt phải dày, càng làm cho Dục Uyển khó xử thì tỉ lệ thành công sẽ càng cao, và hắn đang phấn đấu vì điều đó.

“Được rồi! Anh muốn nói gì thì nói đi…” Dục Uyển bó toàn thân với tên Lưu trợ lý này.

“Dục Uyển tiểu thư! Dù hiện tại cô chưa chấp nhận tôi, nhưng tôi vẫn mãi ở sau lưng chờ đợi cô, đợi tới một ngày cô quay lưng lại và nhìn thấy tôi, tiếp nhận tình cảm của tôi”

Lời nói sởn gay óc này là hắn đã phải luyện tập suốt một đêm, học theo một nam chính trong phim truyền hình, đúng là trò giỏi hơn thầy. Lưu trợ lý tự đánh giá hắn còn diễn xuất tốt hơn cả nam chính.

“Anh nói xong chưa…”

“Xong rồi”

Dục Uyển cũng đánh giá cao khả năng diễn xuất của Lưu trợ lý, chỉ là cô không thích cái thể loại ướt át này. Nên Lưu trợ lý vừa nói xong thì Dục Uyển đã đi thẳng lên lầu.

Lưu trợ lý vẫn còn quỳ ở đó, tận hưởng cảm giác chiến thắng, không phải, mà là tận hưởng cảm giác thành công, hắn đã thành công rồi. Hắn đã được Dục uyển từ chối trước mặt bao nhiêu người, hạnh phúc nào hơn.

“Lưu Thanh! Cậu mau đứng lên…” Tiêu Tường thật tâm quý mến Lưu trợ lý, từ lâu xem hắn như con rể, nhìn thấy hắn đau khổ như vậy, thì người mẹ vợ hụt như bà ta cũng rất đau lòng.

“Lưu Thanh! Là Dục Uyển không biết chân trọng cậu, là con bé không có mắt nhìn người, cậu cũng đừng quá buồn”

“Phu nhân! Con thật không có may mắn được làm con rể của bà… xin lỗi, con không thể ăn cơm với bà rồi…” Nói xong, hắn nước mắt đầm đìa chạy ra khỏi Hoắc gia.

Bộ dạng như một nàng dâu nhỏ chịu đầy uất ức. Nước mất lã chã chạy đi trong mưa bão của Lưu trợ lý, đã làm cho tội ác của Dục Uyển thêm nhân đôi. Suốt cả buổi sáng đó Dục Uyển đã bị mẹ Tiêu tra tấn, lên án, Lưu Thanh thế này, Lưu Thanh tốt ra làm sao, Lưu Thanh có những ưu điểm nào… đại loại là như vậy.

Buổi tối sau khi ăn cơm xong, Dục Uyển ra ngoài tản bộ một vòng cho tiêu bớt năng lượng rồi mới quay về phòng mình. Nhưng từ xa cô đã nghe thấy giọng của mẹ Tiêu và Hoắc Nghị.

“Em thật không hiểu nổi con bé… một cậu thanh niên tốt như Lưu Thanh, tại sao Dục Uyển lại không chấp nhận”

“Được rồi! Dù sao con bé cũng còn nhỏ, em không cần phải nôn nóng như vậy”

Không phải chứ, tra tấn cô từ sáng, trưa, chiều, giờ đến ca tối, mẹ Tiêu cũng không tha cho cô sao. Sắp tới cửa phòng mình nhưng Dục Uyển phải quay đầu bỏ chạy.

Trùng hợp, căn phòng sát bên cạnh lại đang mở cửa, nên Dục Uyển chạy vào đó lánh nạn một lúc.

Đây là phòng của Hoắc Mạn Ni, thường là căn phòng này luôn đóng kín. Có lẽ Hoắc quản gia vừa cho người vào dọn dẹp, nhưng họ lại quên khép cửa sau khi ra.

Dục Uyển bước vào trong phòng, và choáng ngọp với những phần thưởng treo đầy tường và chất đầy trên kệ. Mạn Ni không chỉ có đôi tay phẫu thuật tài ba của một bác sĩ, mà còn có những ngón tay uyển chuyển thiên bẫm của một người nghệ sĩ. Phần thưởng âm nhạc mà chị ta giành được cũng không ít hơn so với những thành tựu trong sự nghiệp y khoa của mình.

Cô thật cảm thấy hâm mộ Hoắc Mạn Ni, chị ta chính là hóa thân của sự hoàn mĩ. Dục Uyển cầm tấm hình của Mạn Ni lên xem mỉm cười. Rồi đặt xuống bàn.

Chắc có lẽ mẹ Tiêu cũng đã rời khỏi phòng cô. Dục Uyển xoay người ra cửa thì phát hiện ra Hoắc Luật cũng ở trong phòng.

Hắn đang nằm trên cái ghế sofa, bộ dạng say sưa như một đứa trẻ, không có vẽ gì là ngạo mạn ngông cuồng thường ngày.

Dục Uyển ngồi xổm xuống bên cạnh, ngắm nhìn Hoắc Luật…

“Lông mi dài thật, còn cong vuốt… có phải là đàn ông không đây” Cô giơ ngón tay ra khẻ chạm vào những cọng lông mi của hắn, có chút tự ti.

May cho cô là Hoắc Luật không bị cô làm cho thức giấc.

“Ngủ say đến vậy sao…” Dục Uyển mỉm cười, vì độ say như chết mất cảnh giác của Hoắc Luật, chắc chắn là một tuần qua trong bệnh viện, hắn bị cô “hành” rất vất vả nên mới có bộ dáng này.

Nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai khó gần của Hoắc Luật, gần trong gang tấc. Dục Uyển nổi lên tính xấu, cười một cách giảo hoạt.

Cô chạy về phòng mình lấy một cây viết lông, rồi quay lại và bắt đầu thi triển tài năng hội họa trên chính gương mặt của Hoắc Luật.

Mắt cú, mũi heo, ria mèo, mõm chó, đại loại những thứ cô đã vẽ ra, dựa trên nền mắt, mũi, miệng của Hoắc Luật. Dục Uyển cảm nhận năng khiếu hội họa của cô cũng không phải tồi bình thường, có thể biến Hoắc Luật thành bộ dạng không ra hình người, có cảm giác thành tựu rực rỡ.

Khoảnh khắc đẹp đẽ này, cần phải được lưu giữ. Dục Uyển lấy điện thoại ra, chụp một tấm hình làm lưu niệm.

“Tách…”

Lúc cô hạ điện thoại xuống, cũng là lúc Hoắc Luật mở mắt ra.

“Mày vừa làm gì…”

“Tôi… tôi…” Nhìn thấy khuôn mặt biến dạng của Hoắc Luật lúc này, cô không thể nào bình tĩnh mà trả lời, ngoại trừ ôm bụng cười.

“Mày đang cười cái gì…”

Hành động khó hiểu của Dục Uyển, làm cho Hoắc Luật thêm nghi ngờ cô đang làm chuyện mờ ám, mà còn liên quan đến hắn. Trước giờ, mũi của Hoắc Luật rất nhạy, hắn có thể ngửi được mùi mực đâu đó trong phòng.

Nhìn thấy Hoắc Luật đang để ý đến “hung khí” trong tay mình, Dục Uyển lập tức giấu cây bút lông ra phía sau.

“Mày đang giấu cái gì ở sau lưng” Hắn từng bước đi đến, khí thế áp đảo, cô lùi ra phía sau.

“Không có… tôi không giấu gì hết, tôi về phòng đây…” Dục Uyển lập tức quay đầu bỏ chạy, cửa đang rộng mở đón chờ, cô phải thật nhanh chân.

Bỏ chạy chính là chứng tỏ mình đã làm chuyện xấu, có tật giật mình. Hoắc Luật lập tức đuổi theo, chân dài cũng có lợi thế. Hắn đã “tóm” được Dục Uyển ngay tại cửa.

“Theo tao vào đây” Hoắc Luật kẹp Dục Uyển vào bên hông, rồi xách vào trong toilet.

“Hoắc Luật! Buông tôi ra… anh làm gì hả, buông tôi ra…” Cô không an phận, vùng vẫy đánh loạn xạ trên người hắn.

“Mày la một tiếng nữa, tao bóp chết mày…”

Dục Uyển bây giờ mới chịu yên phận, đời cô coi như đã xong…

Hoắc Luật đá cửa tolet ra, lôi Dục Uyển vào trong. Bên trong có một tấm gương rất lớn, vừa bước vào là đã nhìn thấy ngay.

Khuôn mặt của Hoắc Luật đen xì lại, hai mắt giận dữ, đầu muốn bốc khói, khi nhìn thấy khuôn mặt của hắn bị biến dạng thế nào, không phân biệt được đâu là mắt mũi miệng, gom hết lại chỉ có một đóng mực trên mặt.

“Là mày làm sao…” Hoắc Luật nhìn cô, rồi nhếch miệng cười. Đừng nghĩ cười là bạn mà là kiếp nạn đến gần.

“Tôi… tôi xin lỗi…” Dục Uyển bắt đầu run rẩy, Hoắc Luật hình như rất là tức giận.

“Có phải gần đây tao quá dễ giãi với mày, nên mày nghĩ có thể đùa giỡn với tao” Hắn giận dữ, lật người đè cô xuống bồn rữa mặt.

“Á… a…”

Trong suốt một tuần ở bệnh viện. Hắn luôn bên cô 24h, canh cho cô đi toilet, còn giúp cô mua băng vệ sinh, lúc nữa đêm cô bị hành kinh, đau bụng không ngủ được, hắn còn nằm bên cạnh hát cho cô nghe. Bọn họ đã quá “thân thiết” nên cô đã quên mất cần phải giữ khoảng cách an toàn với hắn.

“Luật! Anh đừng tức giận… tôi xin lỗi, thật ra cái này… rất dễ làm sạch, tôi sẽ lau sạch cho anh…” Dục Uyển cuống cuồng lấy tay chà chà lên mặt của Hoắc Luật.

“Tốt nhất là lau sạch cho tao, nếu không…”

“Sạch! Nhất định sẽ sạch mà”

Nhưng 5 phút sau Dục Uyển đã hối hận.

Tại sao lúc nãy cô không bớt đi sự nhiệt tình một chút, thì bây giờ đã không khổ sở như vậy.

Hu… u… u… Hình như là chùi không có ra, chất lượng mực sao lại tốt như vậy chứ. Dục Uyển đang mãi lo lắng, nên không nhận ra sự biến hóa trên gương mặt của Hoắc Luật lúc này.

Dáng vẽ của Dục Uyển bây giờ, lại là sự câu dẫn chết người giành cho Hoắc Luật, những chiếc răng trắng ngọc đang cắn nhẹ lên cánh môi, đôi mắt ướt át như sắp khóc, khiến cho đàn ông nhìn thấy mà đau lòng thương xót. Thật sự, nếu không lau sạch được vết mực trên mặt Hoắc Luật, Dục Uyển nhất định sẽ khóc thật.

“Mày không cần phải lau nữa” Hắn lên tiếng, chụp lấy hai tay của cô, ép xuống bồn rửa mặt.

“Thật không…” Dục Uyển mừng rỡ cười thật tươi, nụ cười của cô lại càng quyến rũ trong mắt hắn.

Thật ra Hoắc Luật cũng không có lạnh lùng khó gần như cô nghĩ. Bằng chứng là hắn đang bồng cô ra nhà vệ sinh, một người có tính trách nhiệm cao. Lúc nãy hắn khiêng cô vào, thì giờ lại bồng cô ra.

Lúc Dục Uyển nghĩ Hoắc Luật sẽ thả cô xuống, thì hắn lại ném cô lên giường.

Thân thể cao lớn của Hoắc Luật nhanh chóng phủ lấy người Dục Uyển, hắn đè cô cuống giường. Ngực phập phồng nhấp nhô vì sức nặng của hắn, còn vì Dục Uyển đang căng thẳng nghi ngờ hắn muốn làm gì mình.

“Anh định làm gì…” Dục Uyển cố tỏ ra chấn tĩnh nhìn hắn.

“Gần đây tao phát hiện mày rất thông minh… nhưng tại sao, lúc nào mày cũng hỏi những câu ngu xuẩn như vậy”

Hoắc Luật nhếch miệng cười, một tay đặt lên vùng ngực của Dục Uyển, cách lớp áo ngủ, hắn nắm trọn một bên vú xoa nắn.

“Mày nghĩ tao muốn làm gì mày” Hắn cúi người xuống hôn lên Dục Uyển.

“Ưm… m…”

“Hoắc Luật, buông tôi ra… buông tôi ra…”

Cũng giống như bao lần trước, Dục Uyển vùng vẫy, cô đẩy hắn ra, nhưng Hoắc Luật vẫn cường hãn chiếm đoạt. Hai người giằng co qua lại. Kết quả cuối cùng…

Dục Uyển ưng thuận phối hợp với Hoắc Luật.

Hai tay của Dục Uyển từ từ vòng ra sau lưng, ôm chắt lấy cổ của Hoắc Luật. Môi hắn mút nhẹ lấy môi cô, Dục Uyển cũng thuận tình đáp trả, hé miệng ra cho đầu lưỡi của hắn tiến vào, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau.

“Ưm… m…”

Từng chiếc cúc áo ngủ được hắn cởi ra, Dục Uyển nâng người lên, Hoắc Luật luồn tay ra phía sau lưng, cởi ra cúc áo lót, rồi ném xuống đất.

Hắn đặt cô nằm xuống giường, nghĩ tưởng sẽ nhìn thấy cặp ngực xinh đẹp mềm mại của Dục Uyển, thì cô lại lấy tay che mất.

Đây được xem là lần đầu tiên Dục Uyển chấp nhận Hoắc Luật mà không kháng cự, nên có chút xấu hổ, cô lấy tay che lại cặp ngực xinh đẹp của mình.

“Lấy tay ra, tao muốn xem…”

Dục Uyển từ từ lấy tay ra rồi đặt xuống giường, hai cặp vú căng tròn trắng nõn, nhũ hoa hồng thuận, đây chính là vẽ đẹp mà hắn muốn nhìn thấy. Hoắc Luật đặt hai tay lên vú của Dục Uyển nhào nặn, xoay tròn, giày vò đến thần chí cô điên đảo.

“Ưm… m… Ưm… m!!!”

Hắn cúi người xuống, đưa miệng mút lấy nhũ hoa đã săn cứng của Dục Uyển, nhè nhẹ ngậm chặt, đầu lưỡi bên trong đang liên tục trêu chọc. Sự lạnh lẽo của bên vú còn lại, được đôi tay của Hoắc Luật sưởi ấm, hắn vân ve vuốt ve, sau đó hắn di chuyển đôi tay xuống hạ thân bên dưới, nâng mông cô lên và kéo chiếc quần ngủ xuống.

Bàn tay ấm áp đó không vội mà tiến sâu vào, cách lớp quần lót hắn đặt lên nơi mềm mại mà vuốt ve lên xuống, chà xát nơi khe nhỏ của Dục Uyển. Không quá nhiều động tác nhưng bên dưới cô đã bắt đầu rĩ nước. Thân thể đang khoái cảm cùng cực, hương thơm ngào ngạt lại tỏa ra.

Chính là cái mùi hương này, cái hương thơm thuần khiết, nhẹ nhàng nhưng lại làm cho người ta điên đảo. Hoắc Luật hít một hơn sâu, theo hương thơm mê hoặc, đôi môi của hắn từ từ di chuyển xuống bụng, eo, và hai bên đùi của Dục Uyển.

Hắn tách hai đùi của Dục Uyển sang hai bên, trong tư thế xấu hổ nhất, nơi tư mật hiện rõ trước mắt hắn, hai cánh hoa vì chủ nhân đang xấu hổ mà khẩn trương co rút, mật hoa lại chảy ra nhiều hơn. Đầu lưỡi ấm áp ra sức mút liếm làm huyệt hoa càng ẩm ướt.

“Ưm… m…”

“Luật… tôi sắp không chịu nổi nữa rồi… Luật…”

Dục Uyển nức nở kêu tên hắn, bởi vì khoái cảm sung sướng xen lẫn thống khổ mà Hoắc Luật mang đến quá mạnh mẽ, cô không thể nào kìm nén được ham muốn của bản thân, cả người cô ưỡn căng như một cây tên.

Hắn đặt cô xuống, kéo khóa quần âu ra. Đem dục vọng của mình kề sát vào khe huyệt phấn hồng, mạnh mẽ đẩy mạnh vào. Rồi…

“Ah… Ah…”

Theo từng động tác cuồng dã mãnh liệt của Hoắc Luật, những tiếng rên rỉ mê hồn của Dục Uyển không thể kìm nén được, mà phát ra càng nhiều.

“Ah… Ah…”

“Ah… Ah…”

Sau một đêm kịch liệt vận động, Dục Uyển không còn đủ sức bước xuống giường. Suốt cả buổi tối, không biết hắn đã tàn phá bao nhiêu lần trên người cô. Dục Uyển lê lếch vào nhà vệ sinh.

Vừa xoay người, nhìn mình trong gương, Dục Uyển muốn té xỉu…

Mắt cú, ria mèo, mũi heo, mõm chó… giống hệt với những gì cô đã vẽ trên mặt của Hoắc Luật tối qua, giờ đang xuất hiện trên mặt cô.

Không cần suy nghĩ cô cũng biết kiệt tác nghệ thuật này, là do kẻ đang đứng ngoài cửa làm. Cô quay sang nhìn hắn.

“Có phải rất đẹp không…” Hoắc Luật nửa thân trần trụi đang dựa cửa, hắn mỉm cười nhìn cô.

“Anh… anh…” Dục Uyển tức giận mà không thể bộc phát, cái này là tự làm tự chịu không trách được ai, cô vẽ trên mặt hắn, hắn trả hết trên mặt cô những gì cô đã vẽ, cũng là bình thường.

Dục Uyển không còn tâm trạng để tắm rửa gì cả, cô quay về phòng mình. Vừa đi lướt qua người Hoắc Luật, lại bị hắn kéo giật ngược lại.

“Không phải mày muốn tắm sao, chúng ta cùng tắm”

“Ai muốn tắm cùng với anh chứ, buông ra…”

Kháng cự vô ích, cô vẫn bị Hoắc Luật ném vào trong bồn tắm. Năm giây sau, thì cô bị hắn lột sạch sẽ từ trên xuống dưới. Không chỉ đơn giản tắm, mà Dục Uyển còn bị Hoắc Luật ăn nuốt sạch sẽ, cả xương cũng không nhả ra.

Gần đây, có thể do cô giao lưu với Hoắc Luật nhiều quá, nên mũi cũng rất nhạy cảm, có thể ngửi được mùi của nguy hiểm. Cô lùi ra sát mép tường, lớn tiếng cảnh báo Hoắc Luật, khi nhìn thấy hắn gian tà, tiến lại gần mình.

“Tôi nói trước, anh không được cởi quần ra…”

“Tại sao…” Miệng thì hỏi Dục Uyển tại sao, trong khi thì tay đã mở khuy quần ra.

“Tôi nói rồi… anh không được cởi quần ra…”

“Nhưng tao đã cởi rồi”

Kẻ mặt dày không biết xấu hổ, trần truồng bước đến trước mặt Dục Uyển, còn mang theo cả vũ khí. Dục Uyển bỏ chạy thì hắn lại đuổi theo và rồi…

“Ah… ah…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/12/2018 03:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Mẹ muốn ăn tinh dịch của con
Nghỉ đông, sáng thứ sáu, tiểu Hùng đến nhà Khúc Triết chơi. Hai người ngồi trên sofa, một cỗ hương thơm của nước hoa thanh tao cao quý, không ngừng tỏa ra từ ngọc thể thượng phiêu của Khúc Triết, khiến tiểu Hùng mơ mơ hồ hồ phanh nhiên tâm động. Da thịt chạm nhau, tình ích ý nồng, nam thanh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Dâm thư Trung Quốc Đụ máy bay Đụ mẹ ruột
Tình vụng trộm muộn màng
Nàng đang nằm nghỉ ngơi sau cuộc mây mưa tuyệt vời vừa rồi. Nàng tưởng mọi thứ đã kết thúc, thì hai chân nàng bị dang ra, nhấc lên không trung, rồi. Á... Tiếng hét thất thanh, vì Nhật lại cắm con chim nó vào lần nữa, làm nàng giật mình, gào lên xin... Nào, Nào, Nào... bỏ chị ra... đừng địt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện sex ngoại tình
Nga Tây
Tối nay anh bận gì không? Nga vừa tô son vừa hỏi với vào nhà tắm khi ông Hải đang gội đầu. Không em, sao vậy? Dạ em định mời mẹ con Thu sang ăn cơm. Muốn có anh nữa. Ok, em mời đi. Dạ. Nga đặt thỏi son xuống, cầm điện thoại. Alo Thu à? Tối nay 2 mẹ con sang nhà Nga ăn cơm nhé. Ba Nga mời đấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Thọc tay vô đít Truyện bú vú Truyện les Truyện liếm đít Truyện Loli Truyện người lớn Truyện xã hội
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba