Vì chứng kiến cảnh quê mình nghèo quá, hắn muốn vượt lên, đi tìm con đường thoát khỏi cảnh cơ cực này. Nung nấu ý chí và quyết tâm, bố mẹ hắn cũng ủng hộ con cái ra ngoài đi làm có thể vừa phụ kinh tế mà còn học hỏi được nhiều. Do nhà nghèo nên Dũng không được học hành tử tế chỉ vừa học hết được lớp 8 thì phải nghỉ học. Bố mẹ Dũng dành dụm tiền cho con lên thành phố để tìm việc làm, vì nhà hắn Quyết đã theo học đại học, nên không thể cùng lúc nuôi ăn học cả 3 anh em. Dũng cũng không tỏ ra bất cứ biểu hiện gì không hài lòng, hắn là 1 đứa trẻ hiểu chuyện.
Ngày hắn bước lên xe, bố mẹ và em gái ra chào hắn, nước mắt rơi trên 2 gò má của người phụ nữ chạc hơn 50 tuổi, ánh mắt kiên định và mong chờ của người đàn ông khắc khổ, nỗi buồn bịn rịn của đứa em khóc lóc chạy theo xe mà vãy tay chào hắn. Những kỷ niệm đó trở thành động lực cho Dũng quyết tâm hơn, nhưng hành động bao giờ cũng khó hơn là mơ.
Bước những bước chân đầu tiên lên thành phố Hà nội, nơi tấp người, cảnh tượng khiến hắn bị choáng ngợp, những tòa nhà cao tầng, những dòng xe nối đuôi nhau di chuyển, Dũng lại thấy mình như bị lạc lõng. Đêm về Hà nội đẹp quá, những ánh đèn xe tấp nập người đi lại, những con đường, tòa nhà sáng đèn. Nhưng Dũng, hắn phải nằm 1 góc tường mà co ro vì chưa tìm được công việc cho mình. Sáng hôm sau, hắn đi qua những cửa tiệm có treo biển tuyển nhân viên, thế nhưng lại chỉ tuyển nhân viên nữ, mặc dù hắn cũng rất sáng sủa, thanh hình thì cũng chuẩn đẹp, nhưng đều khó khăn xin được việc. Chiếc bụng đói kèm theo chút mệt mỏi làm Dũng như mất sự quyết tâm. Thế rồi, vô tình hắn thấy cửa hàng ghi “Công TY Kính mắt thời trang – Kính thuốc”. Hắn đi vào, xin được gặp quản lý và trình bày về tấm biển treo ở ngoài” tuyển nhân viên, đào tạo học việc”, Sau khi dò xét 1 lượt, quản lý thấy hắn cũng rất sáng sủa, chấp nhận cho hắn học việc và đào tạo trong vòng 2 tháng nếu hắn có thể làm được sẽ giữ lại. Khởi điểm, mức lương học việc là 2 triệu rưỡi, cũng thuộc dạng trung bình thấp, nhưng đây mới là lương học việc, lại còn được hỗ trợ ăn ở.
Ngày đầu mới đi làm, trên người Dũng không có gì giá trị, quần áo thì đã cũ và bạc màu, quản lý lấy bộ đồng phục áo trắng sơ mi và quần âu cho hắn, còn tốt bụng, mua tặng cho Dũng đôi giày lười. Sau khi biết về hoàn cảnh của Dũng, quản lý cũng để ý và chỉ dạy hắn nhiều hơn. Quản lý tên Quân, năm nay 25 tuổi, nhìn rất bảnh zai và hào phóng.
Công ty hắn có khá nhiều chi nhánh trên toàn hà nội, nên những của hàng sẽ được thuê 1 nhà trọ 3 – 5 tầng, tùy số lượng nhân viên tại cửa hàng đó. Của hàng của hắn học việc, khá đông nhân viên, do lượng khách cũng dồi dào, 6 nhân viên nữ, 1 thu ngân, 1 bảo vệ, 1 khúc xạ viên và 3 kỹ thuật viên tính cả hắn. Dũng ở cùng phòng với chú bảo vệ, ở tầng 1. Tầng 2 có 3 phòng thì 6 nhân viên nữ chia nhau, tầng 3 thì anh Quân và bạn khúc xạ viên 1 phòng, 2 bạn kỹ thuật kia 1 phòng và ban công phơi đồ.
Những ngày đầu Dũng học khá nhanh, nhưng còn nhút nhát nên không nói chuyện với mọi người nhiều, dần dần mọi người đều hiểu hoàn cảnh và tiếp xúc với Dũng nhiều hơn.
– “Cuối tháng lấy lương, công ty cho mỗi của hàng tiền để tự tổ chức lien hoan” – anh Quân nói với Dũng, hắn không ngờ lại còn được ăn liên hoan, ở đây đúng thật quá tốt, công làm kinh rất nhàn mà không hề bẩn hay mệt nhọc, người lúc nào cũng áo trắng sơ mi đóng thùng, hắn khoải lắm.
– “Dũng tí ra bê cho chị 2 thùng hóa đơn” – chị Minh thu ngân nói tỏng chiếc bộ đàm, mỗi bộ phận của cửa hàng đều có bộ đàm để giao tiếp. Phòng khúc xạ (ĐO MẮT) có 1 cái, phong kỹ thuật 1 cái, bán hàng và thu ngân 1 cái.
– “Vâng chị ” – Dũng trả lời rồi đi ra ngoài, mở cửa đập trúng người Lan, nhân viên bán hàng sàn tuổi hắn. – “Bạn sao không?” – Dũng đỡ Lan dạy và hỏi…
– “Tớ không sao” – Lan đỏ mặt mà đi vội vào phòng kỹ thuật.
Cứ như vậy, cũng đến lúc thử tay nghề để xem có giữ lại Dũng không. Hắn dễ dàng đạt qua, vì anh Quân cùng mọi người phong kỹ thuật đều chỉ hắn rất tận tình. Thời gian này, Dũng có lương rồi đều gửi về cho gia đình mà chỉ giữ lại 1 chút để phòng thân, bố mẹ hắn cũng đỡ hơn.
3 năm sau, Dũng đã 18 tuổi, mức lương đã ổn định hơn lên được 7 triệu. Nhưng của hàng thu hẹp lại, cắt giảm nhân sự chỉ còn 3 nhân viên nữ là LAN, CHI, VÂN, 1 kỹ thuật viên là hắn vì những người khác bị chuyển cơ sở đi ra những cơ sở mà nhân viên xin nghỉ. Anh Quân vẫn làm quản lý, bên cẠNH đo bà chị thu ngân vẫn bám trụ. Nhà trọ đã thuê 1 căn nhà bé hơn, 2 tầng, tầng 1 vẫn là chú bảo vệ 1 mình vì khá hẹp cả gian bếp và phòng khách, tầng 2 thì có 3 phòng, 4 chị em 2 phòng, Dũng và anh Quân 1 phòng.
– “Tối anh đi chơi, có đi cùng không, giới thiệu vài em xinh tưới cho” – Anh quân nói với Dũng…
– “Hì, em không đi đâu, anh đi mình đi” – Dũng đáp, không phải hắn không muốn, mà là khôn có tiền.
– “Cứ đi đi, nay anh mời bạn bè, nên chú đi cùng với anh cho vui, nay sinh nhật anh” – Anh quân nói tiếp…
– “Vâng… thế cũng được ạ” – sau 1 hồi đắn đo, hắn cũng đông ý.
Buổi tối, 2 anh em đèo nhau đi ra quán ăn, bạn của A Quân khá đông, hắn chẳng biết nói chuyện với ai, chỉ ngồi ăn. Đối diện hắn, 1 cặp mắt cứ liếc hắn nãy giờ, mặc dù biết nhưng chẳng quan tâm. Sau 1 hồi, cô gái ngồi đối diện hắn đã chủ động ra làm quen, giới thiệu tên Hương, bạn của anh Quân, hắn vội vàng trả lời.
– “Em chào chị, em tên Dũng, ở cung phòng trọ với anh quân ạ” – Dũng lễ phép chào hỏi.
– “Ừ, em sinh năm bao nhiêu” – Hương hỏi tiếp…
Ngồi nói chuyện qua loa vài câu thì mọi người kéo nhau đi hát, Dũng tửu lượng hơi kém, uống vài cốc bia đã say bí tỉ, ngủ luôn ở ghế quán karaoke. Sáng dậy, hắn đầu nhức như búa bổ, nhìn xung quanh, không phải phòng của Mình, anh Quân cũng chẳng thấy đâu, nhìn sang bên cạnh lại là Hương. Dũng giật mình, dụi mắt, hắn hốt hoảng lay gọi Hương dậy.
– “AAAAA” – Hương hét lên…
Dũng càng run rẩy, hắn không nhớ đêm qua làm sao mà lại có mặt ở đây với Hương. Hắn bối rối, xin lỗi rối rít, trấn an Hương, nhưng không hề hay biết, Hương là người tạo nên cái vở kịch này. Hương vẫn tỏ ra đau khổ, khóc lóc um xùm. Cuối cùng chốt hạ bằng câu “Em phải chịu trách nhiệm với chị”. Dũng đơ người, chịu trách nhiệm là sao??? Hắn đâu có biết gì.
“Bây giờ em phải làm bồ của chị, rồi sau này, cưới chị, đấy là chịu trách nhiệm” – Hương bắt đầu lấn tới, cô thích mấy tên trẻ như này sau khi đã trải qua mấy tên cáo già.
– “Em… em” – Dũng run rẩy trả lời.
– “Em cái gì, không chịu trách nhiệm, chị sẽ kiện em hiếp dâm chị, lúc ấy em chỉ có đi tù” – Hương lớn tiếng dọa nạt.
Dũng chỉ biết nín lặng nghe theo. Vậy là từ giờ có bồ, có người yêu rồi à??? Dũng vừa thấy buồn cười vừa thấy sợ lúc đó.
… Bạn đang đọc truyện Dũng tại nguồn: http://truyensextv2.com/dung/
– “Đưa chị số điện thoại” – Hương nói như ra lệnh…
– “Em… xin lỗi. Em không có điện thoại.” – Dũng ngại ngùng nói…
– “Gì? Sao lại không có?” – Hương hơi nghi ngờ…
Dũng bèn nói tóm tắt về hoàn cảnh của minh, đến ăn còn chả giám ăn thì lấy đâu ra tiền mà mua điện thoại, Dũng cười khổ. Hương nghe xong càng thấy thú vị, cô thích hương vị như này.
– “Em về đi, mai chị qua cửa hàng tìm em” – Hương đứng dậy mặc áo khoác và xuống dưới thanh toán đi về. Dũng vâng dạ đi theo sau, hắn bắt xe ôm về cửa hàng. Không dám nói với anh Quân, sợ rằng bị mắng. Hắn lầm lũi đi vào phòng kỹ thuật. Ngồi chờ mãi rồi cũng hết ngày, hắn về phòng trọ mà trong đầu bao nhiêu thứ ngổn ngang, cố gắng quên đi chuyện hôm trước, và thầm cầu mong, bà chị kia chỉ trêu đùa. Sáng hôm sau, đến cửa hàng, đang lúi húi dọn máy móc thì A Quân vào gọi đi ăn sáng, hắn giật thót mình, cứ tưởng bà chị kia tới.
2 anh em làm 2 bát phở rồi về cửa hàng, vừa đi a Quân vừa hích tay hắn chỉ những em gái xinh tươi đi đường nào là “vú căng quá em nhể”, hay là “úi, quả mông này mà làm thế la hán đẩy xe bò thì miễn chê”. Hắn thích thú, mặc dù đã 18 cơ mà chuyện trai gái, hắn vẫn chưa biết gì, đến nắm tay thì cũng là vài lần không may động chạm vào tay mấy đứa nhân viên, nghĩ cũng tội cho số của hắn. Cũng đẹp zai sáng láng mà thế nào chưa biết yêu là gì @@.
– “Có cô nào xinh lắm đang ngồi chờ cháu đấy” – chú bảo vệ thấy Dũng về thì nói…
Hắn chột dạ, chết mẹ bà chị kia đến thật à? A Quân thì càng tò mò, nói đến gái là hắn tít lắm. 2 anh em đi vào, Dũng thì ngại ngùng muốn tránh mặt, ngờ đâu Hương đã đứng ở cửa chờ.
– “Đi đâu mà cúi mặt xuống đất thế em?? Tính độn thổ à” – Hương tiến lại chắn trước mặt Dũng mà nói…
– “Chị… chị tới thật ạ” – Dũng ấp úng…
– “Chứ chị lại đùa mày à?” – Hương sấn tới…
– “Làm đấy gái, định ăn thịt hằng đệ anh à” – Quân nhận ra là Hương thì xen vào.
– “Anh bán thằng đệ anh cho em, bnhieu cũng xuôi” – Hương khoác vai Quân mà nói.
Dũng nghe mà thấy sai sai, mình như món hàng vậy mà hỏi mua. 3 người vào phòng kỹ thuật ngồi nói chuyện, Hương kể lại với QUÂN mà không quên thêm mắm dặm muối…
– “Đêm qua đi hát về, th đệ anh nó dẫn em vào ks, hôm nay em tới đòi nó chịu trách nhiệm” – Hương kể.
– “Em cũng say… có biết gì đâu. Anh quân, em không phải…” – Dũng chưa kịp nói hết câu thì a Quân ngắt lời, hắn nhìn Hương, cô gái này hắn quen cũng được hơn 1 năm rồi, là khách hàng quen bên cửa hàng này, cũng có nói chuyện và đi nhậu vài lần nhưng chưa được ăn em ấy, hắn cũng thèm nhỏ dãi ấy chứ, cô năm nay có 21 tuổi.
Hương rất trắng, môi đỏ, khuôn mặt có má lúm bên phải, cười duyên hết cỡ. Thân hình thì hết nước chấm, vòng nào vòng nấy như số đo của Ngọc Trinh, ăn mặc thì sành điệu, nước hoa thơm phức. Đung người có điều kiện, khác bọt mấy em gái hay bay lắc hẳn. Nhưng cũng có vài người nói với Quân, Hương trước kia bị 1 thằng lừa tình, thằng đó với cô là mối tình đầu, nhưng khốn nạn là nó đớp xong bỏ, nên giờ cô chẳng yêu ai nữa. Tự nhiên nay lại sang đây đòi th Dũng chịu trách nhiệm, mà thằng này nó có ăn 15 cái gan Hổ cũng không dám làm.
– “Thôi, anh biết tính thằng Dũng, mày lại định đổ vỏ cho nó hả Hương” – Quân nhăn nhở nói.
– “Có phải ai cũng được động vào người em đâu mà có ốc để đổ, hôm nay trả lời nhanh cho chị, không thì mày tù mọt gông em ạ” – Hương sau khi nói móc Quân thì quay sang dọa thằng Dũng.
– “Chị. Thì chị bảo gì em nghe đấy ạ, em còn phải đi làm gửi tiền về” – Dũng nghe chữ tù mà người lại run lên.
– “Giờ mày làm người yêu chị, khi nào thấy mày trưởng thành thì cưới” – Hương nói mà mặt như không có chuyện gì. Cả 2 anh em há mồm, “vãi thị lol, nó đớp đệ tôi luôn, sao không p mình nhể “Quân thầm nghĩ.
– “Vâng, nhưng yêu làm những gì, em không biết” – Dũng thành thật…
– “Bảo Anh Quân em chỉ.” – Hương quay sang ra dấu với Quân. Hương lấy trong túi ra cái điện thoại cảm ứng đưa cho Dũng.
– “Chị tặng, trong có sdt của chị, lúc nào rảnh thì alo cho chị ” – Hương đưa điện thoại rồi đứng dậy. Cô đi về mà chẳng them ngoái lại nhìn Dũng lấy 1 cái, hắn nghĩ yêu đương mẹ gì mà kiểu này, là gò nhau chứ yêu gì. Còn Quân thì nhìn cặp mông ấy mà xuýt xoa, “mẹ bố nó, thằng nguyên cả con suối, thằng không hớp nào”.
Dũng cũng mày mò dung được cái điện thoại theo sự chỉ dạy của anh Quân. Tối hôm đó Hương gọi điện nói chuyện với Dũng, lần đầu tiên nói chuyện với gái mà lại thấy hơi ngại ngại nhưng không muốn tắt đi @@@.
Nằm nghịch điện thoại thế éo nào, Dũng lại bấm nhầm vào quảng cáo của trang web sex, thấy mấy hình ảnh nhạy cảm hiện lên, hắn tò mò, vào xem, thấy 1 cặp đang đè lên nhau mà đút cái của nợ của đàn ông, vào cái lỗ bướm của cô gái, họ cứ rên lên. Hắn thấy có chút rạo rực, chym cũng hơi cương cương. Từ hôm ấy Dũng với Hương nói chuyện qua điện thoại thường xuyên hơn, Dũng cũng tìm tòi mấy bộ phim sex mà tìm hiểu, hắn còn thỉnh thoảng hỏi nhỏ Quân về mấy chuyện đó. Dần dà, hắn thấy thích thú và có khi nghiện mẹ mất bộ môn tình dục thể hình này rồi. Bây giờ trong mắt hắn, mấy em gái đi đường, hàng họ lại hay hơn trước, hắn chả để ý gì cả.
Hương chủ động gọi Dũng đi chơi, ăn uống, xem phim, 2 người rất hợp, Dũng dần dần bỏ đi cái ngại ngùng, mạnh dạn hơn, có khi hắn còn chủ động nắm tay Hương. NHƯNG hắn lại nghĩ, đây là tình yêu hay hắn chỉ đang tò mò về chuyện tình dục…
… Bạn đang đọc truyện Dũng tại nguồn: http://truyensextv2.com/dung/
Thời gian trôi, tới 1 ngày, Hương rủ Dũng đi xem phim, hắn vẫn như mọi lần, Hương quá đón, 2 người đi chung 1 xe máy, Hắn đèo cô ngồi sau, gió mùa thu thổi qua những con phố Hà nội, thời tiết đẹp cho 1 cặp yêu nhau. Khi xem phim xong, họ có ngồi uống nước.
– “Chi, cho em hỏi câu này được không”? – Dũng nhìn HƯƠNG.
– “Sao vậy em?” – Hương nhìn chàng thanh niên trước mặt. Ký ức ùa về, Dũng thoạt nhìn giống với mối tình đầu của cô, nên ấn tượng lần đầu mà cô với hắn là sự nhút nhát trong lần đầu gặp nhau, cái khuôn mặt ngây dại của thằng thanh niên 18.
– “Chị yêu mấy người rồi, em với chị có phải người yêu không?” – Dũng nhìn thẳng vào ánh mắt của Hương mà hỏi.
Hương như lặng người vì câu hỏi của Dũng, tại sao lại hỏi như v, cô bắt đầu có sự bối rối.
– “1 NGƯỜI, LÀ MỐI TÌNH ĐẦU CỦA CHỊ” – Hương đáp.
– “Chị với anh ấy, còn tình cảm không?” – Dũng hỏi…
Hương ngập ngừng. Đưa ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ của quán nước, cô chìm sâu vào mảng ký ức thời ấy.
– “Người đó, giống em phải không?” – Dũng bất chợt lên tiếng. Hương bị níu trở lại hiện tại, cô nghe câu hỏi của Dũng. Nhưng không biết nên trả lời thế nào.
– “…”Hương im lặng, lại 1 lần nauwx cô nhìn ra cửa sổ, nơi đó có 1 cặp đang đèo nhau trên chiếc xe mà cười nói vui vẻ.
– “Em gửi lại chị điện thoại, em nghĩ, em với chị không phải tình yêu, nó là sự níu giữ quá khứ, em đang thay thế cho hình bóng của anh ta trong lòng chị.”… Dũng nói rồi đứng dậy, không chờ Hương trả lời. Khoảng thời gian vừa qua, Dũng đã không còn vẻ nhút nhát và ngại ngùng nữa. Hắn đã học hỏi từ Quân rất nhiều, trong chuyện tình cảm, Quân cũng đã kể về chuyện của Hương cho hắn nghe. Suy nghĩ 1 tgian, hôm nay Dũng mới nói trực tiếp cho cô.
Khi Hương tỉnh lại trong miền suy nghĩ miên man thì Dũng đã không ngồi đây nữa, chiếc điện thoại để trên bàn, hình đại diện của 2 người chụp chung đang hiện lên. Cô ngồi chết lặng tại đó, ánh mắt đượm buồn.
Dũng trở về nhà trọ, hắn trở nên ít nói hơn, hắn yêu hương rồi sao??? Tình yêu sớm nở tối tàn, mối tình như cơn mơ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dũng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện bú cặc, Truyện liếm lồn, Truyện xã hội |
Tình trạng | Update Phần 189 |
Ngày cập nhật | 17/04/2024 12:39 (GMT+7) |