Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đường Môn – Quyển 2 » Phần 87

Đường Môn - Quyển 2

Phần 87

“Tiểu vũ, ngươi cũng đừng có giễu cợt ta như vậy. Ta cần phải nói cho ngươi biết, ai dà, xử nam mà gặp phải xử nữ đó tuyệt đối là chuyện thống khổ nhất, sau này có muốn ca ca đây truyền cho Tiểu tam vài chiêu kinh nghiệm ^ – ^?”

Tiểu vũ nhất thời không cười nổi, nói về trình độ mặt dày thì nàng làm sao có thể là đối thủ của Đái Mộc Bạch. Khuôn mặt đang cười bỗng trở nên xấu hổ đỏ bừng, đứng trốn ở sau lưng Đường Tam không dám đi ra. Bàn tay nhỏ bé lại không ngừng khẽ lắc lắc vai Đường Tam.

Tiểu vũ cũng không có nhìn thấy rằng lúc này Đường Tam trong ánh mắt có chút thất thần, tựa hồ nghĩ đến chuyện gì, trong ánh mắt có vài phần mê ly.

Đường Tam cấp xuất tiên phẩm đại lễ có thể nói là có kết quả hoàn mỹ, ngoại trừ Tiểu vũ không ăn Tương tư đoạn trường hồng, tất cả mọi người đều có được tiện nghi không nhỏ. Sử Lai Khắc Thất Quái thực lực đã có một bước tiến dài.

Trong đó được lợi lớn nhất không phải là Đái Mộc Bạch đột phá chướng ngại bốn mươi cấp, cũng không phải hồn lực tăng lên bảy cấp Chu Trúc Thanh mà lại là Mã Hồng Tuấn, kẻ đã loại bỏ tạp chất mà tinh thuần được tà hỏa.

Sau khi tắm rửa xong, Mã Hồng Tuấn giống như là lột xác vậy, mặc dù hai tròng mắt vẫn nhỏ, nhìn qua thì vẫn còn béo nhất trong số bảy người, nhưng thần thái đã khác hẳn lúc trước, vẻ mặt anh khí, ánh mắt lóe ra hồng kim quang mang làm cho người ta vài phần chấn nhiếp mãnh liệt.

Cho dù là không có thi triển võ hồn nhưng chỉ thoáng tới gần hắn một chút cũng có thể cảm nhận được nóng rực khí lưu trên người hắn.

Điều này rõ ràng là do sau khi hồn lực tăng lên thì hắn vẫn còn chưa thể hoàn toàn khống chế được hồn lực.

Đại sư trở về đồng thời cùng Mã Hồng Tuấn, nhìn thoáng ngoài mặt thì hắn tựa hồ cũng không có biến hoá gì, nhưng cẩn thận quan sát sẽ thấy là đại sư tựa hồ trở hơn tới vài tuổi, da tay cũng sáng và căng hơn nhiều so với trước kia, hơi thở toàn thân trở nên thu liễm.

“Sư phụ. Ngài cảm thấy thế nào?” Đường Tam thấy đại sư trở về, vội vã chạy lại hỏi.

Đại sư sắc mặt có vẻ có chút cổ quái:

“Đã hơn… ba mươi năm. Không nghĩ là điều mà ta bao lâu nay vẫn mong chờ, hôm nay đã đạt được. Xem ra, ta đã có phần xem thường ngoại lực, ta đã đột phá được chướng ngại ngăn trở cả vài thập niên. Ta hiện tại hồn lực đã tới ba mươi cấp rồi.”

Ba mươi cấp, có lẽ đối với Sử Lai Khắc Thất Quái mấy tiểu quái vật này mà nói thì cũng không tính cái gì, chỉ là một quá trình trong một giai đoạn tu luyện của bọn họ mà thôi.

Nhưng đối với đại sư mà nói thì cánh cửa ba mươi cấp này là đã làm hắn đau đầu trong suốt vài thập niên qua. Để đột phá chướng ngại ba mươi cấp, hắn đã hao tổn không biết bao nhiều tâm lực, trả giá bằng bao nhiêu nỗ lực, bao nhiêu cố gắng. Lúc này dưới sự trợ giúp của cửu phẩm tử chi thì rốt cục cũng đã có đột phá, cái cảm giác lúc này là vô cùng quái dị này đã khiến cho đai sư không nói nên lời. Nhưng nói cho cùng thì đột phá cũng là đại hảo sự, hắn cũng rốt cục có thể có thể đi tìm cho mình đệ tam hồn hoàn rồi.

“Sư phụ, chúc mừng ngài. Nói không chừng sau khi đột phá ba mươi cấp, ngài sau này tu luyện hẳn là có thể ngày tiến ngàn dặm.”

Đại sư than nhẹ một tiếng:

“Ta năm nay đã năm mươi tuổi rồi, hồn sư tu luyện, tuổi càng lên cao thì khó khăn càng lớn, nói đại khái thì sau khi sáu mươi tuổi thì sẽ rất khó có thể tăng lên nữa. Ta còn bao nhiêu năm chứ? Ta sớm đã từ bỏ kỳ vọng trở thành một gã cường đại hồn sư rồi. Các ngươi mới là hy vọng của ta. Hảo, bảy người các ngươi bắt đầu từ bây giờ hãy ở tại chỗ này, công hiệu của dược thảo mặc dù rất tốt nhưng cố gắng thì vẫn không thể kém khi trước. Các ngươi mới vừa ăn xong dược vật công hiệu tốt như vậy, trong khoảng thời gian này cứ ở tại chỗ này tu luyện mà củng cố, ổn định lực lượng. Bảy ngày sau, ta sẽ cùng Mộc bạch lại đi liệp sát hồn thú mà thu hồn hoàn.”

Nghiên cứu của Đại sư tại phương diện vũ hồn đều khiến tất cả mọi người bội phục, nay thực lực bản thân gia tăng càng khiến cho niềm tin của mọi người vào việc tu luyện càng lớn, không ai nghi ngờ điều đại sư nói, tất cả đều gật đầu.

Đái Mộc Bạch mặc dù đã đạt tới bốn mươi cấp, nhưng căn cứ theo lý luận của đại sư tranh luận với mười đại trung tâm của giới hồn sư thì chướng ngại hồn hoàn cũng không thể ngăn cản hồn sư gia tăng hồn lực, chỉ bất quá là bởi vì không có hồn hoàn dẫn đạo cho nên không thể nào tiến vào cấp độ kế tiếp mà thôi, vẫn ở tại cấp độ tu luyện cũ mà không có cách nào đột phá cấp bậc tiếp theo, tuy nhiên thì hồn lực tu luyện vẫn súc tích lại cho tới khi đạt được hồn hoàn thì sẽ hiện lộ ra.

Ví dụ như là một gã hồn sư đột phá chướng ngại ba mươi cấp mà tiến vào ba mươi cấp thì cần phải có một cái hồn hoàn mới có thể tiến vào ba mươi mốt cấp mà đạt được danh hiệu hồn tôn.

Nhưng nếu như hắn vẫn không có được hồn hoàn thì vẫn bảo trì tu luyện tại ba mươi cấp, hồn lực của hắn mặc dù không thể đột phá lên một cấp độ mới nhưng vẫn tích tụ lại. Cho tới khi đạt được hồn hoàn thì những cái tích tụ này sẽ đột ngột phóng ra mà tăng vọt theo cấp bậc tương ứng. Cái này cũng giống như tình trạng của Đường Tam lúc đạt được đệ nhất hồn hoàn.

Mấy ngày kế tiếp, Sử Lai Khắc Thất Quái đều ở trong gian nhà gỗ nhỏ vốn thuộc về liễu nhị long mà tập trung tu luyện hồn lực, củng cố dược hiệu. Ngay cả đại sư cũng không ngoại lệ. Thức ăn mỗi ngày đều do Phất Lan Đức sai người đưa tới. Để cho bọn họ có thể an tâm tu luyện, Phất Lan Đức còn cử Triệu Vô Cực cùng hai gã sư phụ thực lực mạnh đến ở bên cạnh căn nhà gỗ để bảo hộ.

Trong căn nhà gỗ, Sử Lai Khắc Thất Quái và đại sư ngồi vây quanh thành vòng tròn, trên thân thể mỗi người đều lóe ra các loại quang mang khác nhau.

Bất đồng hơi thở hỗ trợ lẫn nhau.

Ngồi ở trong cùng là Đái Mộc Bạch, trên người hắn, hai đạo hắc bạch quang mang tương giao chói sáng toát ra một loại khí thế bá đạo.

Ở bên trái Đái Mộc Bạch chính là Chu Trúc Thanh, hắc sắc quang mang lấp lánh linh xảo. Ở bên phải Đái Mộc Bạch chính là đại hương tràng thúc thúc Áo tư tạp, quang mang trên người hắn chính là quái dị nhất. Ăn xong bát tiên lan, hắn hồn lực bỗng biến thành mầu phấn hồng, cái loại quang mang này bỗng xuất hiện trên người một vị nam tử hồn sư quả thực là khiến cho người khác cảm thấy có chút quái dị.

Ở bên phải Áo tư tạp là Đường Tam, trên người Đường Tam thì bạch sắc quang mang chiếm phần lớn, còn có cả hồng lam lưỡng sắc quang mang huyền phù ẩn hiện, chỉ bất quá là mầu sắc đều rất nhạt, nếu không nhìn kỹ thì rất khó có thể nhận ra.

Bên cạnh Đường Tam chính là Tiểu vũ, trên người tràn ngập quang mang mầu đỏ sậm, hai tay nắm chặt Tương tư đoạn trường hồng, mặc cho hương thơm phiêu đãng trước mặt, cứ lẳng lặng tu luyện.

Bao bọc quanh Mã Hồng Tuấn là một cỗ kim xích quang mang, Trữ Vinh Vinh thì lại là mầu vàng đậm, còn đại sư thì trên người phóng xuất ra một cỗ tử sắc quang mang nhàn nhạt. Cả nhà gỗ quang mang lưu chuyển, vạn phần diễm lệ.

Đựoc tiên phẩm dược thảo hỗ trợ, lúc này Sử Lai Khắc Thất Quái thực lực đều có biến hóa.

Tà Mâu Bạch Hổ Đái Mộc Bạch, bốn mươi cấp.

Hương Tràng Chuyên Mại Áo tư tạp, ba mươi tám cấp.

Thiên Thủ Tu La Đường tiểu tam, ba mươi bảy cấp.

Tà Hỏa Phượng Hoàng Mã Hồng Tuấn, ba mươi sáu cấp.

Nhu Cốt Mị Thố Tiểu vũ, ba mươi lăm cấp.

Thất Bảo Lưu Ly Trữ Vinh Vinh, ba mươi bảy cấp.

U Minh Linh Miêu Chu Trúc Thanh, ba mươi tám cấp.

Sử Lai Khắc Thất Quái vốn vừa mới đột phá vào giai đoạn ba mươi cấp, bỗng chốc có bước nhảy vọt tiến sâu vào bốn mươi cấp, quá trình ngắn ngủi như vậy không ai có thể nghĩ tới.

“Tiểu tam.” Mọi người đang tu luyện, từ bên ngoài căn nhà gỗ ngoại đột nhiên truyền đến thanh âm của Phất Lan Đức.

Đường Tam chậm rãi mở hai mắt, lặng lẽ tiêu sái bước ra khỏi căn nhà gỗ.

“Phất Lan Đức viện trưởng, ngài tìm ta?” Đường Tam hỏi.

Phất Lan Đức gật đầu, nói: “Độc cô tiền bối dẫn theo Độc cô nhạn đến, bảo ta gọi ngươi tới, tựa hồ như có chuyện gì. Tiểu tam, ngươi phải cẩn thận một chút, Độc cô bác này là nhân vật rất nguy hiểm.”

Đường Tam tự nhiên biết Độc cô bác tìm đến mình là bởi chuyện gì, mỉm cười nói:

“Phất Lan Đức viện trưởng, ngài yên tâm đi. Không có việc gì đâu.”

Phất Lan Đức dẫn theo Đường Tam rời khỏi sân lâm, đi tới chủ giáo học khu (trường).

Từ khi tới học viện, Đường Tam vẫn chưa có quan sát kỹ nơi này.

Chủ giáo khuôn viên (sân trường) mặc dù không có hoa lệ như Thiên đấu hoàng gia học viện, nhưng lại cực kỳ hữu dụng, lúc này, trên thao trường đang có không ít đệ tử trao đổi với nhau.

Hai người đi vào giáo chủ học lâu (lớp học), phải đi tới tầng thượng thì Đường Tam mới nhìn thấy Độc cô bác.

Chỗ này chính là Độc cô bác yêu cầu, hắn luôn thích thanh tịnh. Mà nơi này lại có thể thỏa mãn yêu cầu của hắn. Mở ra cửa sổ ra là có thể nhìn thấy đại sân lâm phía sau, hàng ngày đều có thể hít thở bầu không khí trong lành. Cái loại cảm giác này Độc cô bác căn bản là rất thích.

Vì để làm cho lão quái vật có điểm thoải mái, Phất Lan Đức đã phải cắn răng mà chi tiêu, sau khi Độc cô bác tới, Phất Lan Đức đã phải cho lắp đặt lại nội thất một phen. Lúc này nhìn qua, bày biện quả thật cũng đã có vài phần rực rỡ hoa lệ.

Ở trong phòng, Độc cô bác đang nhắm mắt ngồi trên ghế lớn, thân thể khẽ đung đưa, khi Đường Tam tiến vào thì hắn mới mở mắt mỉm cười nhìn Đường Tam. Ở trên chiếc giường lớn, Độc cô nhạn đang ngồi dựa vào đầu giường, bộ dáng hết sức an nhàn.

“Tiểu quái vật, ngươi đã đến rồi.” Độc cô bác chủ động bắt chuyện với Đường Tam. Đồng thời hướng Phất Lan Đức mà phất tay một cái, ý bảo hắn có thể đi.

Phất Lan Đức đối với Độc cô bác quả thật có chút e ngại, vỗ vỗ Đường Tam bả vai, ý bảo hắn cẩn thận, rồi mới lui ra ngoài.

Phất Lan Đức đi, Đường Tam tự nhiên đã không phải khách khí với Độc cô bác, cứ tự nhiên đi tới một cái ghế xô pha mà ngồi xuống.

Từ lúc Đường Tam tiến vào cửa, ánh mắt hung tợn của Độc cô nhạn nhìn chằm chằm vào hắn, còn Đường Tam thì vẫn giả bộ không biết, coi như là không có nàng ở đó.

“Gia gia, ngươi gọi cái tên tiểu hỗn đản này tới làm gì? Người còn chưa có nói cho ta biết, tại sao lại đến cái học viện rách nát này làm cái gì cố vấn cơ chứ. Cho dù muốn làm thì cũng phải đến Thiên đấu hoàng gia học viện của chúng ta a!” Độc cô nhạn có chút làm nũng hướng Độc cô bác nói.

Độc cô bác nói: “Hảo, Nhạn nhạn, sau này không nên gọi hắn là tiểu hỗn đản này, tiểu hỗn đản nọ. Tiểu quái vật Đường Tam này mặc dù có điểm đáng trách, tuy nhiên thì hắn có rất nhiều điều đáng để cho ngươi học tập. Ngươi nhìn ngươi xem, đã hai mươi mốt tuổi mà vẫn như một cái tiểu hài tử. Hắn thì mười bốn tuổi còn chưa đến, tâm tính so với ngươi đã thành thục hơn rất nhiều.”

Đường Tam trong lòng thầm nghĩ. Cái gì mà mười bốn tuổi. Ta cả hai kiếp cộng lại, cũng có tới bốn mươi tuổi. Như thế nào có thể ngây thơ như cháu gái ngươi.

Độc cô nhạn không nghĩ tới là Độc cô bác tự nhiên lại đánh giá cao Đường Tam đến như vậy, khẽ hừ một tiếng:

“Có gì đặc biệt hơn người. Lần trước là ta khinh thường chủ quan mà thôi. Nếu gặp lại lần nữa, ta xem là hắn sẽ răng rơi đầy đất.”

Đường Tam mỉm cười nói:

“Ta nghĩ là ngươi rất nhanh sẽ có cơ hội thực hiện cái nguyện vọng này. Chỉ nửa năm nữa là các cao cấp hồn sư học viện toàn đại lục sẽ tái tranh tài. Chúng ta cùng ở Thiên đấu thành, ta nghĩ, chúng ta sẽ rất nhanh gặp lại.” Là lại đụng hàng đó mà^ – ^

Độc cô nhạn khinh thường hừ một tiếng:

“Lần trước nếu như không phải chúng ta khinh địch, kẻ thua nhất định đã là các ngươi. Ngày đó các ngươi đánh lén chúng ta, sớm muộn gì chúng ta cũng phải tính sổ.”

Độc cô nhạn không biết Đường Tam nông sâu ra sao nhưng Độc cô bác lại rất rõ ràng, bỗng nhớ tới kinh khủng tử mẫu Truy hồn đoạt mệnh, Độc cô bác cũng không tránh khỏi rùng mình một cái, hắn cũng không tin rằng tiểu quái vật kia chỉ có bốn cỗ ám khí, trừng mắt nhìn kỹ Đường Tam nói:

“Tiểu quái vật, người khác ta mặc kệ, bất quá, đến lúc đó ngươi cũng không thể làm thương cháu gái ta. Nếu không ta sẽ không để yên cho tiểu tử ngươi đâu.”

Độc cô nhạn bất mãn nói:

“Gia gia, người đang nói cái gì vậy. Hắn như thế nào có thể khiến ta bị thương lần nữa đây. Cái này không phải là đang dương oai cho kẻ khác mà làm nhụt uy phong của chính mình hay sao?”

Độc cô bác nói: “Người khác ta không biết, bất quá, nếu như các ngươi xem thường tiểu quái vật này thì ta có thể cam đoan, các ngươi đối chiến với hắn sẽ nếm mùi đau khổ không ít đâu. Ngươi biết hắn hiện tại hồn lực đã bao nhiêu cấp không? So với ngươi cũng kém là bao nhiêu, đã ba mươi bảy cấp rồi. Nếu như cho hắn nửa năm thời gian, nói không chừng tiểu quái vật này có thể đột phá chướng ngại bốn mươi cấp. Ngươi và hắn cùng là khống chế hệ hồn sư, nhưng ta có thể khẳng định, ngươi hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.”

Nghe độc cô bác lần nữa ca ngợi Đường Tam, Độc cô nhạn tâm tình đột ngột biến hóa, mạnh mẽ từ trên giường nhảy xuống, vẻ mặt ủy khuất trừng trừng nhìn kỹ Đường Tam:

“Tiểu hỗn đản, ngươi nịnh nọt gia gia ta cái gì mà hắn đã luôn ca ngợi ngươi như vậy. Gia gia, ngài không thu tiểu hỗn đản này làm đồ đệ đấy chứ?”

Độc cô bác nét mặt già nua nhất thời đỏ lên, hai người tại dụng độc cũng chỉ là tham khảo, học tập lẫn nhau, Đường Tam tất nhiên là từ Độc cô bác mà học được không ít tri thức, nhưng Độc cô bác cũng cho rằng chính bản thân hắn cũng chiếm được rất nhiều tiện nghi, trong nhất thời dĩ nhiên không biết nên trả lời cháu gái như thế nào.

Đường Tam cũng từ ghế xô pha đứng dậy:

“Ta còn muốn tu luyện, không có thời gian cùng ngươi ở đây nói cái chuyện nhàm chán này. Thực lực như thế nào thì cứ lên lôi đài sẽ thấy. Lão quái vật, đây là ta dược thảo ta điều chế, ngươi cho nàng mỗi ngày uống một lần vào giờ tý. Liên tục bảy ngày, độc tố sẽ tiêu trừ. Bất quá, ngươi trước hết phải tìm cho nàng một cái hồn cốt mới được. Với bản lãnh của ngươi, cái này không phải chuyện khó đi sao.”

Độc cô bác nhận bảy cái bình thủy tinh từ Đường Tam, hướng hắn gật đầu, rồi nói:

“Tiểu quái vật, thiên hạ không có tiệc rượu nào không tàn. Tâm nguyện của ta cũng đã hoàn thành, không thể lưu lai ở chỗ này.”

“Ngươi phải đi?” Đường Tam giật mình nhìn hắn.

Độc cô bác gật đầu, “Ta có chút chuyện phải đi xử lý. Nếu nhanh thì có lẽ có thể trở về trước khi các ngươi tham gia cao cấp hồn sư học viện tranh tài. Đừng quên, không được phép tổn thương Nhạn nhạn.”

Đường Tam liếc liếc mắt nhìn Độc cô nhạn đằng đằng sát khí đang đứng ở bên cạnh, thản nhiên nói:

“Nể mặt ngươi, ta sẽ không đối phó với nàng. Bất quá, ngươi tốt nhất cũng nhắc nhở nàng một chút, bảo nàng đừng có gây chuyện với ta.” Nói xong những lời này, hắn liền xoay người hướng ngoài cửa đi ra. Độc cô nhạn còn muốn nói cái gì nhưng bị Độc cô bác dùng ánh mắt sắc bén chặn lại.

Đường Tam đi ra tới cửa đột nhiên dừng cước bộ lại, quay đầu lại nhìn về phía Độc cô bác, một già một trẻ ánh mắt gặp nhau ở không trung, Đường Tam mặc dù đã cố hết sức che dấu, nhưng từ hắn trong mắt, Độc cô bác vẫn có thể nhìn ra một tia không muốn.

“Lão quái vật, đi đường cẩn thận. Đừng quên hai cái thiết đảm.”

“Ngươi cũng bảo trọng.” Độc cô bác cúi đầu, hướng Đường Tam mà phất phất tay. Không biết tại sao, ánh mắt của hắn lúc này lại có chút mờ mịt, Đường Tam mang đến cho hắn một cảm giác mà Độc cô nhạn cũng chưa bao giờ cảm thấy qua.

Mãi cho đến lúc ra khỏi chủ giáo học lâu, tâm tình của Đường Tam vẫn chưa khôi phục lại, mấy ngày nay hắn mặc dù một mực tu luyện, phải rất nỗ lực để tập trung tinh thần, mà tâm tình hết sức phức tạp lúc này của hắn bây giờ cũng không có thể cởi bỏ.

Cái tâm tình hết sức phức tạp xuất hiện đột ngột lúc này thậm chí còn không thể chia xẻ với bất kỳ ai. Hắn thật sự cảm thấy khó hiểu, tại sao lại quay lại nhìn một cái? Hiện tại lão quái vật phải rời đi, hắn tâm tình cũng không thoải mái.

Độc cô bác ly khai một cách lặng lẽ, hắn không có nói cho bất kỳ ai, đã hai ngày không thấy bóng dáng của hắn.

Phất Lan Đức đối với việc Độc cô bác rời đi cũng cũng không kỳ quái, dù sao, người ta là Phong hào đấu la, chẳng lẽ lại có ai có thể hạn chế sự tự do của hắn hay sao? Độc cô bác rời đi ngược lại còn khiến cho hắn nhẹ người hơn, ít nhất trong học viện cũng không còn cái thùng hoả dược không biết nổ lúc nào.

Mấy hôm sau, Sử Lai Khắc Thất Quái tạm thời hoàn thành thời gian bế quan. Phất Lan Đức, liễu nhị long hộ tống đại sư và Đái Mộc Bạch đi đến khu rừng rậm mà lần trước vào lúc mặt trời lặn Độc cô bác đã liệp sát hồn thú, Trữ Vinh Vinh xin nghỉ phép về thăm nhà. Năm người còn lại tạm thời vào học viện cao cấp học tập.

Trữ Vinh Vinh vốn đã sớm muốn về nhà một chuyến, chỉ là bởi vì Đường Tam tự nhiên mất tích, không có cách nào giúp nàng luyện chế ám khí. Lần này Đường Tam trở về, thực lực của nàng gia tăng toàn diện. Nàng mang theo vài phần đắc ý cùng với cơ quan ám khí Đường Tam cấp cho mà tái hồi Thất Bảo Lưu Ly tông.

Nhìn giáo phục trên người, Đường Tam không khỏi có chút bất đắc dĩ, không biết có phải Phất Lan Đức cố tình chơi ác hắn hay không, hắn sau khi tiếp quản học viện thì lập tức đổi học viện giáo phục thành màu xanh biếc, hoặc là mầu xanh biếc có pha vài chấm vàng.

Đừng nói Chu Trúc Thanh, Tiểu vũ cả đám người đều đang nhíu mày, ngay cả Đường Tam cũng có chút cảm giác buồn cười.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/11/2020 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ma Vương – Quyển 5
Lòng Dạ Hẹp Hòi Của Tô Phỉ... Hàn Thạc biết rõ địa vị của Băng Tuyết thần điện ở đế quốc Tạp Tây nên mới không muốn đem lại phiền phức cho Tô Phỉ. Cho dù là phụ thân nàng là Thánh kỵ sĩ, nhưng một khi liên quan tới hắn thì chắc chắn kết cục cũng không tốt đẹp gì. Điều duy nhất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lăng Tiếu – Quyển 8
Cho nên hắn lại thay đổi ý nói: Vâng, vâng, Tàn Báo nói sai, hẳn là gọi Thiếu phu nhân mới đúng. Tàn Báo này đã từng là Ma Đế oai phong một phương, bị Lăng Tiếu đùa bỡn một bộ đao thức kia khiến cho hấp dẫn đến bất cứ giá nào rồi. Hắn mấy ngày nay không ngừng lấy lòng Lăng Tiếu, Lăng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Giang Nam – Quyển 11
Giang Nam cười nói: Ta là nói... Cha ngươi phóng khoáng như vậy, làm sao lại sinh ra một nữ nhi thiên kiều bá mị chọc người thương yêu như vậy? Không phải là còn có ta mẹ sao? Khoan hãy nói cha ta đại sự khôn khéo, chuyện nhỏ hồ đồ, cẩu thả, nhưng gặp phải chánh sự là cực kỳ nghiêm túc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba