Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đường Môn – Quyển 3 » Phần 45

Đường Môn - Quyển 3

Phần 45

Mà Trữ Vinh Vinh tại đem cách tu luyện môn kỹ xảo này mà giao cho Đường Tam, nàng hướng dẫn hắn cách khống chế tốt nhất, đầu tiên phải học là cách quan sát toàn bộ cục diện. Bởi vậy, ngay khi Đường Tam nhập môn thì tu luyện sẽ dễ dàng hơn so với Trữ Vinh Vinh trước kia, chỉ là phương hướng của Đường Tam là quan sát ba đồ vật trước mắt này, tinh thần hắn không ngừng tập trung trên ba đồ vật nọ. Hơn nữa hắn cũng phải dùng thêm Lam Ngân Thảo quấn quanh ba kiện đồ vật đó để xem sự biến hóa của chúng trong thời gian ngắn nhất.

Hắn phân tâm để khống chế từng chiếc một đến tận khi đạt đến cực hạn của bản thân, tập trung để nắm giữ toàn bộ từng chi tiết nhỏ, từng biến hóa dù là nhỏ, chẳng những cần quan sát sự biến hóa xảy ra mà hắn còn muốn khống chế biến hóa của chúng theo ý của mình nữa.

Nói thì đơn giản như vậy nhưng cách tu luyện này đòi hỏi sự tập trung cực cao, hơn nữa lại phải cộng thêm năng lực phản ứng vô cùng tốt.

Đường Tam luyện suốt đến quá trưa nhưng cũng không đạt được hiệu quả gì lớn cả mà ngược lại bởi vì hắn không ngừng phải chú ý đến ba đồ vật ở ba phương hướng khác nhau nên khiến đôi mắt Đường Tam đã cay xè.

Bởi vì Sử Lai Khắc học viện đã sớm tiến hành xong trận thứ nhất nên ngày dự tuyển thứ hai, mọi người cũng chưa phải đến Thiên Đấu đại đấu hồn tràng ngay lập tức mà chỉ tự tu luyện trong học viện.

Sáng sớm Đường Tam đã dậy và đi tập luyện theo thói quen luyện tập Tử Cực Ma Đồng như trước đây. Bởi vì dùng Vọng xuyên thu thủy lộ nên hiệu quả tu luyện của hắn lúc này tốt hơn nhiều so với trước kia.

Tử khí chậm rãi xuất hiện tại phía chân trời, Đường Tam nhìn chăm chú vào làn khí rồi từ từ điều tức Huyền Thiên Công của mình. Cả người như đều đắm chìm trong tử khí kia vậy, trong đôi mắt hắn mang vẻ lóng lánh của ánh sáng mầu vàng kim. Rồi Tử Cực Ma Đồng lại vô hình tăng lên một chút.

Mặt trời dần dần lên cao hơn thì tử khí cũng dần dần biến mất, Đường Tam hít sâu một hơi rồi từ trên cây nhảy xuống. Đường Tam tự hỏi có nên tiếp tục tu luyện phân tâm khống chế nữa hay không? Rồi hắn cũng quyết định tiếp tục đến đó tu luyện tiếp. Tại phương diện tu luyện thì hắn luôn luôn có thiên phú cao, nhưng hắn đối với phương pháp phân tâm khống chế này lại rất đau đầu vì hắn không thể nào nhập môn được, ngày hôm qua luyện tập đến quá trưa nhưng hắn lại cảm thấy mình khi thi triển hồn kỹ lại có chút hỗn loạn. Lúc này lần nữa chuẩn bị tu luyện khiến trong lòng hắn không khỏi sinh ra cảm giác lo lắng.

“Thế nào? Không có cảm giác gì sao?” Thanh âm quen thuộc vang lên, Đường Tam không cần xoay người lại cũng biết người mới tới là Đại Sư.

“Sư phụ, Sao người dậy sớm thế?”

Đại Sư lạnh nhạt cười nói: “Tình huống tu luyện của ngươi ngày hôm qua thì ta đều biết cả, nhưng cách phân tâm khống chế này thật quá khó khăn, nếu như không có nghị lực cực kỳ lớn thì rất khó mà có thành tựu. Nhất là đối với giai đoạn bắt đầu là khó khăn nhất. Nhưng một khi ngươi nhập môn được thì tu luyện sau này lại cực kỳ dễ dàng. Tam Khiếu Ngự Chi Tâm, ngoài hàm nghĩa là muốn khống chế ba đồ vật trước mắt này theo ý mình thì ngươi không thể quá vội vàng, đầu tiên ngươi phải tự cảm giác đã. Phải cảm giác hết thảy xung quanh ngươi, dùng tâm để nắm bắt hết biến hóa của cảnh vật xung quanh. Bất cứ loại sinh vật nào đều phải có cách thức sinh tồn khác nhau trong mỗi hoàn cảnh khác nhau, bất luận mùi vị, màu sắc, âm thanh, cảm giác… của những đồ vật này đều có thể cho ngươi biết những biến hoá này biểu lộ cái gì, khi đó ngươi càng dễ dàng khống chế theo ý mình hơn, làm cho việc sử dụng mỗi loại hồn kỹ đều là tự phản xạ mà sinh ra được. Như vậy tinh thần của ngươi mặc dù không phải chia làm ba phần nhưng lại có thể đạt được hiệu quả không kém hơn là mấy. Nó sẽ cho ngươi thấy được hiệu quả giống như nhau, rồi sau đó ngươi lại tiếp tục phân tâm cảm giác ba đồ vật kia thì sẽ dễ dàng hơn nhiều.”

Cẩn thận cảm thụ hết thảy mọi thứ bên người, đây chính là hướng dẫn của Đại Sư cho Đường. Mặc dù hắn không biết kỹ xảo tu luyện phân tâm khống chế là như thế nào, nhưng bằng vào giải thích của chính mình đối với Vũ Hồn, thì hắn chắc chắn sẽ có cách khác để hướng dẫn Đường Tam nhập môn.

Nghe Đại Sư nói xong, Đường Tam tựa hồ tìm được một tia cảm giác nên hắn lập tức nhắm hai mắt lại, không nghĩ đến tu luyện theo cách cũ nữa mà muốn đem nắm bắt của mình vừa có để nghiên cứu ngay.

Đường Tam vẫn dứng ở đó không hề nhúc nhích, còn Đại Sư cũng không lên tiếng nữa mà chỉ là lẳng lặng nhìn đệ tử của mình.

Rất nhanh, Đường Tam đã bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện, hơi thở của hắn dần trở nên như có như không.

Mang theo mùi thơm của các loài cây cỏ xung quanh đưa vào mũi, da tay cảm thụ độ ẩm không khí, tiếng côn trùng kêu cũng truyền vào lỗ tai hắn. Đường Tam lẳng lặng đứng ở đó, lại dùng tâm thần để cảm thụ mọi thứ mình vừa nắm bắt được.

Dần dần Đường Tam có chút thất vọng, tia cảm giác kia dần dần càng khó nắm bắt hơn. Hắn có thể cảm nhận được một chút biến hóa của ngoại giới nhưng chút biến hóa này lại trôi qua quá nhanh. Đừng nói là muốn nắm giữ mà thậm chí cả sáu giác quan của hắn đều không thể nói cho hắn rằng chính xác thì bên ngoài đang phát sinh cái gì.

“Vũ hồn của ngươi có thể tăng cường hết thảy các loại thuộc tính, bao gồm cả cảm giác trong đó nữa.” Thanh âm Đại Sư lại nhẹ nhàng vang lên lần nữa.

Đường Tam thân thể rung lên, một tia cảm giác vừa mất đi bắt đầu quay trở lại. Hắn giơ tay phải lên, ánh sáng màu lam, màu tím trong lòng bàn tay bắt đầu khởi động, lấy thân thể của hắn làm trung tâm, một cây Lam Ngân Thảo đen tuyền chậm rãi hướng theo bốn phía xung quanh, những nơi nó đi qua phát ra thanh âm lách tách.

Giống như lời Đại Sư nói, khi hắn phóng xuất ra vũ hồn của mình, trong sát na Huyền Thiên công bám theo vũ hồn thì Đường Tam thấy các cảm giác của mình dần mạnh hơn. Các loại cảm giác lập tức như lột bỏ cái khăn che mắt khiến hắn thấy được tất cả xung quanh một cách rõ ràng.

Mỗi một cây Lam Ngân Thảo kéo dài ra đều mang về một số tin tức, Đường Tam mang chúng tổng kết lại trong não cho nên mặc dù lúc này hai mắt hắn không mở nhưng hắn cơ hồ vẫn thấy được hết thảy các loại hình dáng mơ hồ hiện ra.

Dùng tâm cảm thụ thì có thể phát hiện cái gì? Đó đều là do Lam Ngân Thảo cho Đường Tam thấy cả. Chúng không cách nào bằng hai tròng mắt Đường Tam nhưng lại khiến hắn có cảm thụ ngoại giới cực tốt. Hắn kéo Lam Ngân Thảo dài ra, hắn lấy ba căn, một căn nhẹ nhàng quấn quanh một gốc cây nhỏ, một căn cuốn lên trên một bụi cây, một căn cuối cùng quấn trên một bông hoa đang nở rộ. Ba căn Lam Ngân Thảo làm ba việc khác nhau, mặc dù cũng không phải là kỹ năng nhưng trong nháy mắt Đường Tam đã phân tâm thành ba hướng khác nhau.

Ngay lúc này đột nhiên Đường Tam phát hiện Lam Ngan Thảo của chính mình phảng phất như thay đổi, cơ hồ hình dáng trong nháy mắt đã được biểu diễn, bốn phương tám hướng, vô số năng lượng đặc thù thông qua những gốc Lam Ngân Thảo này mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể rồi lại chậm rãi chảy ra, nhưng chính một quá trình đơn giản như vậy lại khiến cho Đường Tam thấy rõ từng chi tiết tại phương viên mấy trăm thước xung quanh mình.

Tại sao có thể như vậy? Trong lòng Đường Tam cả kinh. Nương theo tâm tình biến hóa loại cảm giác này nhất thời biến mất. Hắn vội vã làm cho tinh thần mình yên tĩnh lại rồi tiếp tục tiến hành khống chế Lam Ngân Thảo phân tích xung quanh. Năng lượng kỳ dị đó lại một lần nữa xuất hiện.

Năng lượng kỳ dị rất phân tán mỗi một tia đều cực kỳ nhỏ bé, đó là loại tồn tại cực kỳ khác so với Huyền Thiên công, những năng lượng này chính là một loại tâm tình, một loại tâm tình hết sức thân thiết đối với hắn.

Một bên Đường Tam làm cho mình vẫn duy trì tình huống hiện tại, một bên cẩn thận cảm thụ từng chút biến hóa trong những tia năng lượng này. Hắn muốn tìm kiếm điểm xuất phát của chúng ở đâu.

Theo thế giới tinh thần càng cảm giác rõ ràng hơn khiến hắn dần dần phát hiện ra nơi phát sinh ra nguồn năng lượng này. Làm hắn cực kỳ giật mình chính là nguồn năng lượng này đến từ các cây Lam Ngân Thảo đang sống trên mặt đất.

Tại Đấu La Đại lục thì Lam Ngân Thảo chính là loài thực vật bình thường nhất, cơ hồ tất cả mọi nơi đều có thể thấy được chúng. Ngoài khả năng sinh tồn cực cao của chúng ra thì chúng cũng chẳng có chút tác dụng nào khác. Cũng bởi vì thế Lam Ngân Thảo của Đường Tam mới bị xưng là phế Vũ Hồn.

Nhưng vào giờ phút này Đường Tam lại cảm nhận được chung quanh tất cả Lam Ngân Thảo đó lại truyền đến cho mình cảm giác thân thiết, cái này cũng không nói cho hắn biết cái gì chính xác giống như một đứa nhỏ vô gia cư tìm được thân nhân vậy, nó truyền vào tất cả các giác quan của Đường Tam một cảm giác thân thiết đến lạ. Giờ khắc này Đường Tam tựa hồ đã trở thành trung tâm của cả khu rừng. Hắn thậm chí cảm giác được Lam Ngân Thảo sinh sống cả nghìn thước bên ngoài cũng khiến hắn cảm giác được hết thảy, ở khu rừng rậm cạnh Sử Lai Khắc học viện này cơ hồ tất cả Lam Ngân Thảo đều vì có cảm giác tương thông với Đường Tam mà cùng đung đưa theo một tiết tấu rất nhỏ.

Cái loại cảm giác huyền diệu nói không nên lời này khiến cho Đường Tam phát hiện, mỗi lần mình phóng xuất một cây Lam Ngân Thảo thì tựa như chúng đều có tính mạng cả, khiến tin tức không ngừng truyền vào trong não hắn, mà cùng với sự phóng xuất Lam Ngân Thảo của hắn thì cũng xuất hiện cảm giác các cây Lam Ngân Thảo xung quanh cũng nhẹ nhàng động đậy.

Lúc này, Đại Sư chứng kiến một cảnh tượng cực kỳ kỳ dị, từ dưới chân Đường Tam lan tràn ra Lam Ngân Thảo mà chúng đều dựng đứng lên rồi lấy một dạng tiết tấu mà nhẹ nhàng đong đưa trong không khí, hắn có cảm giác như chúng đang cực kỳ vui sướng, Trên người Đường Tam vũ hồn căn bản là màu trắng dần dần biến thành màu lam.

Biến dị? Đây là điều đầu tiên mà Đại Sư có thể nghĩ đến. Hắn cơ hồ lập tức muốn cát đứt quá trình biến dị của Đường Tam đi. Biến dị có khả năng giúp hồn sư mạnh mẽ hơn nhiều, nhưng nếu giống hắn, biến dị thất bại thì phải trở thành phế vật, hắn tuyệt đối không hy vọng đệ từ mình cũng gặp phải tình huống này.

Tuy nhiên Đại Sư vẫn cương quyết khắc chế xúc động trong lòng, bởi vì hắn phát hiện lúc này Đường Tam tựa hồ cùng Lam Ngân Thảo xung quanh thì giống nhau cơ hồ hắn đã dung nhập vào khu rừng xung quanh rồi, ngay đến hơi thở bổn nguyên thuộc về loài người cũng đều đã biến mất. Hiện tại hắn đã như một cây Lam Ngân Thảo lớn, thân thể hắn cũng giống Lam Ngân Thảo xung quanh mà nhẹ nhàng lay động.

Bị màu Lam này phủ lên nhưng Hồn lực của hắn cũng không xảy ra chuyện chuyển động mạnh mẽ mà trở nên êm ái hài hòa, theo thời gian trôi qua, Đường Tam tựa hồ càng ngày càng hòa hợp với thế giới xung quanh hơn.

Dù là người có tri thức uyên bác như Đại Sư cũng không thể hiểu được trên người Đường Tam xảy ra truyện gì, Trong khoảng thời gian ngắn hắn đấu tranh đến nỗi muốn nổ cả đầu, nhưng cuối cùng vẫn không dám đến cắt đứt quá trình đang diễn ra của Đường Tam.

Cảm giác kỳ dị không ngừng lan tràn trong cơ thể khiến Đường Tam chưa hề có cảm giác được buông lỏng như thế này, dần dần Lam Ngân Thảo trên mặt đất bắt đầu xuất hiện biến hóa, tựa hồ đã bị hơi thở trên người hắn phủ lên, dĩ nhiên chúng cũng bắt đầu biến thành màu đen.

Lúc mới bắt đầu thì chỉ có Lam Ngân Thảo dưới chân Đường Tam xuất hiện biến hóa như vậy, nhưng theo thời gian trôi qua thì phạm vi biến hóa bắt đầu trở nên lớn hơn rất nhiều. Kỳ dị hơn chính là những nhóm Lam Ngân Thảo này rõ ràng không hề được hồn lực của Đường Tam hỗ trợ nhưng chúng lại điên cuồng sinh trưởng lên, mỗi một căn đều lay động giống như Lam Ngân Thảo trên người Đường Tam vậy.

Nhìn màu đen lan tràn dưới chân, trong lòng Đại Sư có chút hoảng sợ, ngoài độc tố mà Lam Ngân Thảo trên người Đường Tam có ra thì những cây Lam Ngân Thảo này trông đều giống như đúc.

Mà lúc này cảm thụ của Đường Tam lại là rất lạ lùng, hắn phát hiện chính mình tựa hồ biến thành một phần tử trong số Lam Ngân Thảo kia, hắn cũng cảm nhận được sự sinh trưởng của Lam Ngân Thảo trong khu rừng này đã qua không biết bao nhiêu năm rồi. Cái loại cảm giác đặc thù này làm hồn lực trong cơ thể hắn ba động nhè nhẹ rồi phóng thích ra, tiếp theo cùng năng lượng kỳ dị của Lam Ngân Thảo xung quanh trao đổi với nhau sau đó lại quay về cơ thể.

Đột nhiên, quang mang trong hai tròng mắt Đại Sư sáng ngời, nhìn Đường Tam với ánh mắt tràn ngập sự khó tin. Hắn rốt cuộc nghĩ tới một loại tình huống có thể đã phát sinh với Đường Tam, đó chính là hoàn cảnh tu luyện cao nhất của một vị Hồn Sư.

Bởi vì hoàn cảnh tu luyện cao nhất của hồn sư chính là điều kiện thích hợp nhất cho Hồn Sư tu luyện. Làm cho mình cùng cảnh vật chung quanh hoàn toàn hòa hợp thành một thể, trở thành một bộ phận trong đó, như vậy chẳng những có thể khiến cho tốc độ tu luyện tăng mạnh, hơn nữa còn có thể làm cho Vũ Hồn của mình càng thêm tinh thuần hơn, ngoài ra mọi thuộc tính khác cũng đều tăng mạnh.

Nhưng loại trạng thái tu luyện này trong ấn tượng của Đại Sư chỉ hồn sư trên bảy mươi cấp mới có thể xuất hiện mà thôi, bởi vì nó cũng cần một lượng tinh thần lực khổng lồ mới tạo ra được. Cho dù như vậy, cũng không phải bất cứ hồn sư nào cũng có thể làm được. Chỉ có một số ít Vũ Hồn đặc biệt mới có thể xuất hiện khả năng này mà thôi. Mà Đường Tam bất quá mới chỉ có bốn mươi mốt cấp thôi, tại sao hắn có thể đạt tới cảnh giới như vậy được chứ?

Một khi phương pháp Phân tâm khống chế đạt tới trình độ cao nhất thì nó sẽ giống như Đường Tam lúc này. Đó chính là: Đồng thời. Đồng thời tiến hành các loại khống chế khác nhau, có thể làm cho kỹ năng này thi triển đến nỗi không có chút sơ hở nào, Phân Tâm Khống chế có thể nắm chắc mỗi một phần nhỏ nhất của vũ hồn, mỗi một biến hóa xung quanh. Đây chính là đệ nhất phụ trợ nà Thất Bảo Lưu Ly Tông cũng như các phụ trợ hệ vũ hồn khác theo đuổi.

Lúc này, Đường Tam một chút phân tâm khống chế cũng không cần, mà là khống chế bằng một cách còn đáng sợ hơn nhiều đó là bằng hơi thở của Vũ Hồn để khống chế sinh vật cùng loại ở xung quanh. Đây là cảnh tượng kinh khủng ra sao chứ?

Lấy Đường Tam làm trung tâm tình huống sinh trưởng của Lam Ngân Thảo không ngừng lan tràn ra tới trăm thước mới ngừng lại. Ngay lúc này cả người Đường Tam đã bị vây bởi một biển Lam Ngân Thảo xung quanh. Từ giờ khắc này trở đi thì cơ thể hắn đã không thể chia lìa với Lam Ngân Thảo được nữa rồi. Chỉ cần nơi nào có Lam Ngân Thảo thì bất cứ cây nào trong số đó đều có thể trở thành một bộ phận Vũ Hồn của hắn.

Đừng nói chính Đường Tam mà ngay cả người chỉ điểm hắn là Đại Sư cũng tuyệt đối không thể nghĩ ra một một phen tu luyện lại gặp phải kết quả như thế này.

Từ trong đắm chìm, Đương Tam đã dần tỉnh táo lại, lúc đó đã là một canh giờ sau rồi. Không biết Trữ Vinh Vinh đã tới từ khi nào, hiện tại nàng đang đứng bên cạnh Đại Sư, cả hai người đều dùng một loại ánh mắt cổ quái mà nhìn hắn.

“Sư phụ, tại sao các người lại nhìn ta như vậy?” – Đường Tam nghi hoặc hỏi. Theo cảm giác của hắn lúc này thì Lam Ngân Thảo xung quanh đã khôi phục lại như bình thường, tựa hồ chưa bao giờ phát sinh chuyện gì trước đó vậy.

Đại Sư trầm giọng nói: “Tiểu Tam, mới vừa rồi ngươi đã cảm nhận được cái gì? Làm cái gì? Đem kể lại một cách rõ ràng, chi tiết cho ta nghe.”

Trong lòng Đường Tam rất nghi hoặc, hắn vội đem cảnh mình nhận biết trong khi đang đắm chìm tu luyện rồi đủ loại cảm giác lúc sau nói lại một cách rõ ràng.

Nghe hắn nói xong, không đợi Đường Tam đặt câu hỏi, Đại Sư đã vội vàng cắt lời mà nói: “Tất cả những thứ ngươi cảm nhận được thì đều giống như những gì ta vừa nhìn thấy.”

“Sao có thể như thế được?” Đường Tam trợn mắt há hốc mồm nhìn Đại Sư, ” Sư phụ ý ngài là Lam Ngân Thảo phát triển lúc nãy cũng giống như đúc so với Lam Ngân Thảo trên người ta hả? Nhưng hồn lực của ta cũng không có tiêu hao chút nào mà! Thậm chí còn gia tăng không ít nữa chứ, hiệu quả vừa rồi so với tu luyện cả một đêm của ta thì không khác là mấy.”

Đại Sư gật đầu khẳng định, “Ta cũng không biết trên người ngươi tại sao lại gặp phải loại tình huống này. Ân, theo lời ngươi nói thì Lam Ngân Thảo này cực kỳ thân thiết với ngươi, không có chút bài xích nào cả. Là một loại thực vật bậc thấp thì Lam Ngân Thảo nhiều nhất cũng chỉ là có bản năng mà thôi, căn bản là không có trí tuệ mới phải chứ. Chắc là do chúng có cảm nhận thấy hơi thở của ngươi tương tự với chúng, tuy nhiên ta cũng gặp qua không ít thực vật hệ hồn sư nhưng chưa bao giờ có người nào có thể hấp dẫn được thực vật hệ cùng loại như ngươi cả.”

Vừa nghe Đại Sư cũng không có cách nào giải thích tình huống vừa rồi thì Đường Tam không khỏi mê mang, hắn chỉ có thể cảm giác được tình huống mới vừa rồi đối với mình có ích chứ không hề có hại, nhưng hắn lại không thể biết được tại sao lại như vậy.

“Dù sao cũng không có hại, cần gì phải cố tìm hiểu nguyên nhân chứ? Tam ca, coi như ngươi đang nằm mơ đi, Dù sao trong mắt những người bên ngoài thì ngươi cũng là một quái vật, mà đã là quái vật thì có thêm một điểm quái dị cũng chẳng tính là gì.” Trữ Vinh Vinh cũng không quá giật mình bởi vì Đường Tam vốn đã luôn gây cho kẻ khác sự bất ngờ cho nên nàng đã sớm quen rồi.

Đường Tam bất đắc dĩ nói: “Xem ra, cũng chỉ có coi nó như một giấc mơ mà thôi. Có lẽ sau này ta sẽ hiểu được. Vinh Vinh ngươi xem này.”

Vừa nói, ba gốc Lam Ngân Thảo đồng thời từ trên người Đường Tam bắn ra, thân thể Đường Tam thậm chí chưa hề động chút nào nhưng ba gốc Lam Ngân Thảo đã từ các phương hướng khác nhau hình thành ba động tác khác nhau, một căn trông giống như động tác quật roi vậy, một cây cuốn thành hình tròn tại giữa trời, thậm chí có một gốc được phát động kỹ năng cuốn quanh mà gắt gao quấn quanh một gốc đại thụ.

Ba gốc Lam Ngân Thảo là cùng một lúc được phát ra, giữa lúc đó không ngừng lại chút nào. Ba động tác này chính là cùng được làm ra một lúc.

“A? Tam ca, ngươi đã luyện thành rồi?” Trữ Vinh Vinh mở to hai mắt nhìn, ” Ta ở nhà từng luyện rất nhiều năm nhưng cũng không thể đạt được hiệu quả như ngươi lúc này. Ngươi, ngươi đến tột cùng là làm như thế nào thế?”

Đường Tam cười khổ nói: “Ta cũng không có luyện thành. Bởi vì nếu đổi thành địa phương khác thì không thể làm được. Chỉ là trong cảnh giới vừa nãy mỗi một biến hóa chung quanh đều hoàn toàn được ghi lại trong não ta cho nên ta chỉ cần truyền vào một chút ý nghĩ mà không cần nhìn bằng mắt cũng có thể dễ dàng làm được ba động tác này, không cần phải khống chế biến hoá mà chúng vẫn tiếp tục duy trì hành động. Nhưng nếu thay vào là nơi khác thì ta không có chút cảm nhận nào cả. Tuy nhiên dù sao ta cũng đã tìm ra một chút đầu mối rồi.”

Trữ Vinh Vinh đột nhiên bước nhanh tới trước mặt Đường Tam, vẻ mặt có chút kinh khủng mà nhìn hắn.

Cặp mắt đẹp tuyệt vời của nàng vốn đã rất hấp dẫn mọi người, hơn nữa lúc này khoảng cách hai người rất gần, ngay cả hô hấp cũng có thể nghe được nên Đường Tam nhất thời càng hoảng sợ, vội vã xấu hổ quá mà tránh ra khỏi ánh mắt của Trữ Vinh Vinh, đồng thời lùi từng bước về phía sau, “Vinh Vinh, ngươi làm gì thế?”

Trữ Vinh Vinh nghiêm mặt lại nói: “Tam ca, ngươi biết không? Đôi khi, ta thật sự nghĩ muốn đập vỡ đầu của ngươi để xem bên trong nó có cái gì. Vì trước mặt ngươi tất cả chúng ta đều không xứng để gọi là quái vật nữa.” Lời còn chưa nói hết thì chính nàng cũng không khỏi bật cười.

Đại Sư nói: ” Tốt lắm, các ngươi không được làm loạn lên như thế. Nếu Tiểu Tam đã có thể tìm thấy chút điểm nhập môn thì các ngươi nên tiếp tục luyện tập đi. Muốn thành công phải có nỗ lực cực lớn, nếu không thiên tài cũng sẽ trở thành khôn vặt mà thôi (Câu này nói hay quá đi, mọi người phải cố làm theo đấy – Thanks Đại Sư chỉ điểm cho “Đệ Tử ” (.) (.) – A Nèo”

Sự buồn tẻ của tu luyện lại được tiếp tục. Đường Tam một bên luyện tập phân tâm khống chế, nhưng trong đầu lại cố gắng để cho tinh thần được buông lỏng, phóng xuất ra vũ hồn Lam Ngân Thảo hắn cảm giác được Lam Ngân Thảo xung quanh có mối quan hệ chặt chẽ với mình. Mơ hồ hắn lại hiểu được loại cảm giác này tựa hồ cũng không phải thực vật hệ hồn sư là có thể có được. Chẳng lẽ Vũ hồn Lam Ngân Thảo của mình lại có sự đặc thù nào đó sao? Nhưng thời gian tu luyện trước kia mình đâu có thấy nó có đặc thù gì đâu!

Nghi vấn này vẫn luôn quanh quẩn trong đầu Đường Tam cho đến ngày thứ ba của toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái bắt đầu thì Đường Tam vẫn chưa thể hiểu được.

Đại tái bắt đầu đã qua hai ngày, tất cả hồn sư học viện cũng đều hoàn thành vòng dự tuyển đầu tiên. Không hề nghi ngờ, ở trong số hai mươi tám đội hồn sư thì các học viên của Thiên Đấu hoàng gia học viện là xui xẻo nhất. Mặc dù có trị liệu hệ hồn sư vì bọn họ mà chữa thương nhưng xương cốt bị đứt gẫy thì không phải một vài ngày là có thể chữa xong. Từ đầu họ cũng có ý định thay đổi đội dự thi nhưng đội dự bị cũng chỉ có thực lực rất bình thường nên không thể thay thế được.

Hôm nay sắp bắt đầu đợt dự tuyển tái thứ hai. Ngay khi đám người Sử Lai Khắc Thất Quái đi tới bên ngoài của Thiên Đấu đại đấu hồn tràng thì bọn họ đã lập tức cảm nhận được sự đãi ngộ khác biệt.

Khán giả tụ tập bên ngoài chuẩn bị vào xem khi thấy mấy người đám Sử Lai Khắc Thất Quái với quần áo đều là màu xanh biếc thì đều tự giác tránh ra một cái thông lộ, tiếng nghị luận tuy có nhưng so với lúc trước thì ít hơn nhiều. Những mũi nhọn từ ánh mắt phía sau lưng họ cơ hồ cũng biến mất, mà thay vào đó là sự kính sợ.

Trận thi đấu vòng đầu tiên Sử Lai Khắc học viện đã khiến cho khán giả có ấn tượng quá sâu sắc. Mặc dù trận đấu có thời gian ngắn ngủi nhưng bẩy người của Sử Lai Khắc học viện xuất chiến đã bộc phát thực lực một cách điên cuồng, lại thêm thủ đoạn công kích có chút tàn nhẫn đã khiến cho khán giả sinh ra cảm giác sợ hãi.

Thực lực bày ra đã làm cho những người xem không dám xem thường đội ngũ có quần áo lạ lùng này nữa, hai gã bốn mươi cấp hồn sư xuất hiện đã để cho bọn họ trở thành đội có khả năng đứng đầu đợt thi này.

Phất Lan Đức hôm nay không chạy đi trước nữa mà mặc một bộ đồng phục giống hệt với các đệ tử, hắn đi đầu tiên ngẩng đầu mà đi vẻ mặt cực kỳ đắc ý.

Mặc dù đã không có người xem nào cười nhạo, nhưng các đội viên của Sử Lai Khắc học viện vẫn cúi đầu mà đi như trước. Mặc dù thực lực của bọn họ đã làm người khác nể sợ nhưng trên lưng bọn họ vẫn còn dòng chữ quảng cáo khiến họ rất xấu hổ.

Bởi vì đội Sử Lai Khắc có biểu hiện quá hoàn mỹ trong vòng trước, lại thêm ba tấc lưỡi thiên tài của Phất Lan Đức đã khiến bọn họ được một vị thương gia muốn quảng cáo mà tài trợ. Đó là một nhà buôn nước hoa thượng đẳng, nghe nói cả Thiên Đấu đế quốc thì một nửa sinh ý trong việc buôn bán nước hoa đều là do họ làm ra.

Nước hoa được chiết xuất từ tiên hoa mà ra, trải qua phối chế một cách bí mật mà thành, pha vào trong nước tắm, có thể giúp cho người ta lưu giữ lại mùi thơm cho dù là sau khi tắm rửa xong, được nữ nhân vô cùng ưa chuộng. Bất luận là quý tộc hay bình dân cũng như nhau, đối với nước hoa đều không có sức chống cự. Chỉ có điều khác nhau là bọn họ có thể chi ra bao nhiêu tiền để mua nước hoa mà thôi.

Lúc này sau lưng mỗi đội viên của Sử Lai Khắc học viện đều có dòng chữ: “Mị lực vạn trượng, kì hương hoa lộ. Tẩy tẩy càng khỏe mạnh”. (Mị lực từ cách xa vạn trượng, nước hoa kì diệu, càng tắm càng khoẻ mạnh – BD).

Ngay khi nhìn thấy đồng phục mới mang đến, trong lòng mỗi đội viên của Sử Lai Khắc Thất Quái đều có một loại ý nghĩ là muốn đâm đầu vào đâu ngay để khỏi phải xấu hổ như vậy nữa. Tuy nhiên vẫn là Mã Hồng Tuấn dường như có khuynh hướng suy nghĩ giống Phất Lan Đức nhất, hắn an ủi mọi người, ít nhất sư phụ hắn còn không có chấp nhận cho một vị Thương Gia bán bồn cầu tài trợ đã là tốt lắm rồi, nếu không bọn họ chẳng dám ra khỏi cửa nhà trọ nữa ấy chứ.

Tài trợ của Kì hương hoa lộ cho bọn họ cũng rất cao, mỗi trận đấu họ sẽ nhận được một ngàn kim hồn tệ cho đến tận khi chấm dứt mới. Mỗi khi thắng một vòng thì tài trợ vòng sau sẽ tăng lên đến hai nghìn Kim Hồn Tệ. Nếu như họ có khả năng tiến vào ba đội đứng đầu thì thậm chí đạt được năm vạn Kim Hồn Tệ. Đến cùng mà nói như Sử Lai Khắc học viện có thể đạt được chức quán quân, như vậy bọn họ có thể kiếm được đến hơn mười vạn kim hồn tệ. Chỉ cần vài chữ nhỏ trên lưng mà lại có thu nhập như thế thì Phất Lan Đức hài lòng vô cùng. Vì bắt Sử Lai Khắc Thất Quái mặc vào những bộ quần áo này thì hắn cũng phải làm gương mặc đầu tiên.

Nếu như không phải Phất Lan Đức mà là một người khác bắt mặc thì sợ rằng Sử Lai Khắc Thất Quái không bao giờ chịu mặc. Nhưng bọn họ vĩnh viễn không thể quên được vẻ mặt của Phất Lan Đức khi học viện có nguy cơ phải đóng cửa vì thiếu tiền. Cho nên, mặc dù trong lòng không muốn nhưng bọn họ vẫn miễn cưỡng mặc vào bộ đồng phục kỳ dị này.

Dưới ánh mắt nhìn của mọi người, đoàn người đã tiến vào đại đấu hồn. Lúc này lập tức có hai gã nhân viên có nhiệm vụ đón tiếp đi đến rồi dẫn bọn họ đi tới khu vực nghỉ ngơi trước khi thi đấu.

Từ lúc bắt đầu, mỗi ngày đều có mười bốn trận đấu được tiến hành. Chứng kiến Sử Lai Khắc học viện đến, học viên của các học viện khác đều chú ý tới họ, đặc biệt người được chú ý nhiều nhất không thể nghi ngờ là người có thể xuất ra hồn hoàn vạn năm, Đường Tam. Thực lực bày ra quả thật là thủ đoạn chứng minh bản thân tốt nhất. Lúc này đồng phục của Sử Lai Khắc học viện mặt sau lưng đã được sửa lại, mặc dù đã khác với hôm trước nhưng những đối thủ kia lại không hề để ý bời vì trong đầu họ lúc này chỉ là quan tâm xem làm cách nào để thắng được Sử Lai Khắc học viện.

“Viện trưởng, đối thủ hôm nay của chúng ta là ai?” Đái Mộc Bạch hướng Phất Lan Đức hỏi.

Phất Lan Đức sửng sốt một chút, nói: “Ta làm sao biết được chứ? Là các ngươi tham gia thi đấu hay là ta chứ?” Mấy ngày nay hắn vội vội vàng vàng tìm quảng cáo hợp tác. Chẳng những là quảng cáo nước hoa hiện tại mà còn có mấy cái quảng cáo đều đang trong giai đoạn thương lượng giá tiền, làm sao có thời giờ đi chú ý trận đấu chứ.

Đái Mộc Bạch không nói được gì. “Viện trưởng đại nhân, ngài cũng không thể cứ nghĩ đến tiền mãi như thế chú, ngài phải quan tâm cả đến chúng ta nữa mà.”

Phất Lan Đức cười hắc hắc, nói: “Tiểu tử thúi. Ngươi có ý kiến gì à?”

Nhìn ánh mắt quái dị của Phất Lan Đức khiến Đái Mộc Bạch cũng phải rùng mình, vội vã lắc đầu, nói: “Không, không có.”

Phất Lan Đức mỉm cười nói: “Mặc dù ta là viện trưởng, nhưng phân công rõ ràng rồi. Yên tâm đi. Đối thủ của Các ngươi mấy ngày nay đều được Nhị Long quan sát kỹ càng cả rồi. Nàng sẽ kể cho các ngươi về đối thủ của trận kế tiếp một cách rõ ràng. Ta phải nhắc nhở các ngươi một chút, lần này mà không chiếm được quán quân thì ta cũng không cho các ngươi tốt nghiệp đâu.”

Đang trong lúc nói chuyện thì Đại Sư cùng Liễu Nhị Long cùng nhau đã đi tới. Bọn họ cũng không có gương mẫu mặc đồng phục như Phất Lan Đức.

Trên vẻ mặt của Đại Sư cùng Liễu Nhị Long có chút kỳ quái. Từ trên mặt bọn họ khiến Sử Lai Khắc Thất Quái đoán được có việc không hay. Chẳng lẽ trong đợt dự tuyển này lại gặp phải phiền toái sao?

Nhìn ánh mắt mọi người nhìn chăm chú vào mình, Đại Sư trầm giọng nói: “Các ngươi thi đấu trận thứ hai gặp phải đối thủ rất mạnh. Hiện tại các ngươi có ba lựa chọn. Thứ nhất là từ bỏ trận đấu này để bảo tồn thực lực. Dù sao dự thi vòng này thì sẽ có năm đội đứng đầu có khả năng tiến vào vòng sau. Thứ hai là đánh một trận nhưng khả năng thắng của ngươi dù chỉ một phần cũng không có. Thứ ba, lấy toàn lực ra mà chiến đấu, nhưng cho dù có thể chiến thắng, thì thực lực của các ngươi cũng hoàn toàn bại lộ.”

Sử Lai Khắc Thất Quái hai mặt nhìn nhau, bọn họ cũng không hiểu được đến tột cùng thì có dạng đối thủ nào mà lại khiến Đại Sư ngưng trọng như thế. Chẳng lẽ đối thủ này có thể cùng Hoàng Đấu chiến đội lúc trước so sánh sao?

Liễu Nhị Long bên cạnh nói: “Tượng Giáp Tông các ngươi đã nghe nói qua chưa? Trong bảy đại tông môn thì đứng thứ sáu. Đối thủ của các ngươi hôm nay là các học viên của học viện được Tượng Giáp Tông sáng lập – Tượng Giáp học viện. Bẩy tên tham gia thi đấu lần này đều là Đệ tử trực hệ của Tượng Giáp Tông. Trong đó ba người đạt tới bốn mươi cấp, mặt khác bốn người cũng có thực lực gần đến bốn mươi cấp. Có thể nói là thế hệ tinh anh mới của Tượng Giáp Tông”

Tượng Giáp Tông? Nghe ba chữ này, vẻ mặt Sử Lai Khắc Thất Quái không khỏi đều trở nên ngưng trọng hẳn lên. Bọn họ rất rõ ràng Tượng Giáp Tông ba chữ này đại biểu cho cái gì. Tựa như Thất Bảo Lưu Ly tông được xưng là phụ trợ tông môn cực mạnh giống nhau, Tượng Giáp Tông cũng có danh hiệu của chính mình. Đó chính là tông môn có phòng ngự cực mạnh.

Vũ Hồn truyền thừa của Tượng Giáp Tông có tên là Toản Thạch Mãnh Tượng, là một loại vũ hồn phòng ngự siêu cấp, đặc tính chủ yếu thể hiện tại lực lượng cùng phòng ngự, vũ hồn ngang cấp nhau cơ hồ không có hồn sư nào có thể công phá phòng ngự của bọn họ. Nếu như không phải bởi vì Tượng Giáp Tông không có một vị Phong Hào Đấu La nào tồn tại, chỉ sợ bọn họ cũng không chỉ được bài danh thứ sáu trong số bẩy đại tông môn như bây giờ.

Tuy nhiên tông chủ của Tượng Giáp Tông đạt đến tám mươi bẩy câp hồn lực, nhưng với phòng ngự kinh khủng của mình lại có ngạnh kháng được công kích của một số Phong Hào Đấu La. Từ đó có thể thấy được vũ hồn của họ cường đại như thế nào.

Nghe Đại Sư nói xong, tất cả mọi người đều lâm vào trong trầm tư.

Đại Sư tiếp tục nói: “Nếu như là nơi chiến đấu trống trải có lẽ các ngươi còn có vài phần cơ hội, Tượng Giáp Tông không am hiểu nhất chính là tốc độ, bằng vào việc đánh lén để làm tiêu hao bớt hồn lực của họ chính là lựa chọn đúng đắn nhất. Nhưng lôi đài chiến đấu có diện tích quá nhỏ như vậy mà tác chiến với bọn họ thì các ngươi gần như không có chút cơ hội nào cả. Đối thủ mặc dù không có phụ trợ hồn sư, nhưng bởi vì vũ hồn giống nhau, uy lực tăng lên càng kinh khủng. Từ trên lý luận mà nói, vì thắng lợi cuối cùng, ta đề nghị các ngươi từ bỏ trận đấu này đi. Dù sao, dự tuyển tái chỉ cần năm đội đứng đầu đều có thể tiến vào vòng trong mà. Hơn nữa các ngươi lại có thể ẩn dấu thực lực cho nên ta thấy đó là lựa chọn hay nhất.”

Phất Lan Đức kêu thảm thiết một tiếng, “Nếu từ bỏ trận đấu vậy quảng cáo của ta…”

Liễu Nhị Long tức giận trừng mắt nhìn hắn, “Phất lão đại, ta xem ngươi bây giờ chỉ có tiền trong mắt. Ngươi phải suy nghĩ lâu dài chứ. Vạn nhất đám tiểu quái vật của chúng ta trong trận này mà bị thương nặng thì đối với các trận đấu sau này lại càng thêm khó khăn rồi. Cao cấp hồn sư học viện số cao thủ là không ít. Ngươi chớ quên, bọn chúng đối mặt chính là các đối thủ đều dưới hai mươi lăm tuổi. Nếu như bọn chúng cũng là hai mươi lăm tuổi đương nhiên không có bất cứ vấn đề gì, nhưng tuổi lại khiến sự phát triển của bọn chúng bị hạn chế.”

Phất Lan Đức vẻ mặt khổ sở nhìn hướng Đái Mộc Bạch cùng Đường Tam, “Các ngươi hãy tự quyết định đi.”

Đái Mộc Bạch cùng Đường Tam liếc nhau, hai người cũng không có lên tiếng. Một bên Mã Hồng Tuấn không nhịn được nói: “Hay là chúng ta tất cả xuất trận, để cho người khác biết thực lực của chúng ta thì có sao?”

Áo Tư Tạp nói: “Để cho người khác biết trước thực lực của chúng ta tất nhiên là không tốt. Như vậy đối thủ có thể điều chỉnh chiến thuật để đối phó chúng ta. Đợt dự tuyển này thì không tính là gì nhưng chớ quên, đối thủ của chúng ta trong vòng chung kết thì mạnh hơn nhiều so với bây giờ. Mất đi tính đột biến sẽ khiến chúng là bất lợi lớn đấy.”

Đái Mộc Bạch hướng Đường Tam hỏi: “Tiểu tam, ngươi thấy thế nào? Ngươi là linh hồn của toàn đội, người khống chế chính. Ta để ngươi hoàn toàn quyết định.”

Tinh quang trong mắt Đường Tam bỗng xuất hiện, hai đấm chậm rãi nắm chặt, “Chiến.”

Mặc dù hắn trả lời chỉ có một chữ nhưng chính một chữ này lại làm các thành viên của Sử Lai Khắc học viện tinh thần đồng thời phấn chấn hẳn lên, một cỗ chiến ý mãnh liệt từ trên người Đường Tam tràn ngập ra.

Ánh mắt của Đường Tam chuyển hướng nhìn chăm chú vào Đại Sư, “Sư phụ, ngài ba loại tình huống ta đều hiểu được. Nhưng ta nghĩ, vẫn có phương pháp. Tham gia trận đấu, chúng ta sẽ phải cố gắng để đạt được thắng lợi cuối cùng, nhưng đồng thời cũng là vì rèn luyện năng lực thực chiến cùng khả năng ứng biến của chính mình. Nếu như đối mặt với đối thủ cường đại mà lùi bước thì đối với tinh thần sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Cho nên ta nghĩ, không bằng tại đây chúng ta điều chỉnh một chút, cũng không thể bại lộ tất cả thực lực toàn bộ, nhưng là phải có đủ thực lực để ứng phó với đối thủ.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/12/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ma Vương – Quyển 7
Tiểu Thú Nhân May Mắn... Hàn Thạc nằm trên mặt đất, nghe thiếu niên Thú Nhân gọi tới gọi lui, dần dần tỉnh táo lại. Thiếu niên Thú Nhân này mặc dù rất khỏe mạnh, nhưng lại khó có thể thương tổn được tới Hàn Thạc. Với sức mạnh thân thể này, thiếu niên Thú Nhân cho dù dùng rìu chém vào...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Tôi mơ mơ hồ hồ không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, định hỏi chú Ba mới phát hiện chú đang gà gật ngủ trên băng ghế bên cạnh, ngủ say như chết. Tôi chạy ra khỏi trạm xá, thấy người trong thôn phần đẩy xe phần dắt la, vội vàng hướng vào trong núi. Một thằng nhóc người miền núi vừa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Nữ siêu anh hùng - Tác giả The Kid
My là một cô gái xinh đẹp, tốt bụng, hiền lành. Cô đang học trong trường đại học. Ở trong trường, cô nổi tiếng là một cô gái học giỏi nhưng tính cách khờ khạo, ngây thơ. Khi cô đeo mắt kính vào nhìn mặt cô ngố hơn bình thường. Bạn bè trong trường có người quý My, nhưng cũng có người...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba