Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đường Môn – Quyển 3 » Phần 66

Đường Môn - Quyển 3

Phần 66

Lam Ngân Thảo quả thực cứng cỏi, nhất là Lam Ngân Thảo thông qua Chu Võng Trói Buộc càng thể hiện sự dẻo dai đặc biệt. Đường Tam dựa vào hồn lực của chính mình thu phóng toàn bộ, khiến cho phòng ngự của bảy người đến một giọt nước cũng không lọt vào được, nhưng Lam Ngân Thảo cho dù cứng cỏi những chỉ là hóa thân của dây leo cùng cỏ dại mà thôi.

Hai gã hồn sư bốn mươi cấp liên thủ thi triển vũ hồn dung hợp kỹ, uy lực tuyệt đối sẽ không dưới hồn kỹ do một gã hồn sư sáu mươi cấp thi triển.

Băng Tuyết Phiêu Linh cũng không giống như U Minh Bạch Hổ là sở hữu lực công kích mạnh mẽ đánh sâu vào, mà lại là liên miên không dứt.

Trong tiếng chói tai tựa tiếng răng cọ xát, Chu Võng Trói buộc tràn ngập sự mềm dẻo cùng cứng cỏi cũng đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu đứt gãy.

Vô số tuyết phiến (mảnh băng) tựa như một vật sống bình thường, không ngừng xuyên thấu vào khắp các ngõ ngách của phòng ngự Đường Tam, có vẻ như một lưỡi dao sắc bén còn không sắc bằng những tuyết phiến này, tầng phòng ngự ngoài cùng rất nhanh bị phá tan tành.

Ngay tiếp sau, Băng Tuyết Phiêu Linh tiếp tục ăn mòn đến hồn kỹ vạn năm của Đường Tam, Lam Ngân Tù Lung.

Lam Ngân Tù Lung của Đường Tam mỗi lần xuất ra với số đông thì nhiều nhất đồng thời chỉ có thể phóng ra được bảy cái, từ lúc trình độ dần được tăng lên, Lam Ngân Tù Lung đã có thể so sánh được với Chu Võng Trói Buộc, nhưng nó hơn được ở chỗ là có thể trong lập tức đến ngay vị trí của đối thủ, hơn nữa còn thể tiến hành đoàn khống chế.

Theo sự tu luyện của Đường Tam, Tam Khiếu Ngự Chi Tâm cũng từ từ thành thục, đến lúc này đệ tứ hồn kỹ cũng càng trở nên hữu ích và cũng tăng thêm rất nhiều kỹ xảo mới, dù sao thì hồn kỹ của hồn hoàn vạn năm này so với Chu Võng Trói Buộc thì mạnh hơn nhiều lắm.

Đường Tam sở dĩ có thể thi triển ra đến mười cái Lam Ngân Tù Lung cũng không hoàn toàn phải là do hồn lực của hắn tăng lên bao nhiêu mà là do mỗi khi xuất ra một cái cá thể hồn kỹ này thì đều phóng thích hồn lực vô cùng chính xác.

Nói cách khác, nhìn qua có vẻ các Lam Ngân Tù Lung giống nhau như đúc, nhưng thực ra hiệu quả cũng không có giống nhau, sử dụng hồn lực nhiều thì càng thêm cứng cỏi, mà sử dụng hồn lực ít thì sẽ yếu ớt hơn một chút, căn cứ vào mỗi đối thủ khác nhau mà xác định chính xác uy lực của Lam Ngân Tù Lung, có thể mạnh hay yếu là do Đường Tam điều chỉnh hồn lực của bản thân.

Bởi vậy khi phát hiện đối phương thi triển Vũ hồn dung hợp kỹ, Đường Tam còn có thể gia tăng khả năng của Lam Ngân Tù Lung để bảo vệ mọi người, đây là hắn đã mang toàn bộ lực lượng ra ứng phó.

Tuyết phiến nhìn có vẻ nhu nhược đang ma sát cùng với tầng ngoài cùng của Lam Ngân Tù Lung, khiến bắn ra vô số những hạt bông tuyết. So sánh với sự mềm dẻo của Chu Võng Trói Buộc thì tính cứng rắn của Lam Ngân Tù Lung chống đỡ lại Băng Tuyết Phiêu Linh quả nhiên có hiệu quả tốt hơn.

Sự mềm dẻo sợ sự sắc bén, sự sắc bén sợ sự chắc chắn, có lẽ đây chính là nguyên nhân.

Nếu như lúc này ai có thể chứng kiến sắc mặt của Thủy Băng Nhi bên trong cột sáng màu lam, nhất định có thể phát hiện ra sắc mặt của nàng đang rất khó coi, mặc dù ở trước khi trận đấu này diễn ra, nàng đã có đánh giá rất cao đối với Đường Tam, nhưng năng lực ứng biến cùng phản ứng của Đường Tam trước mắt vẫn khiến cho nàng chấn động.

Chủ đạo của vũ hồn dung hợp kỹ Băng Tuyết Phiêu Linh này là Thủy Băng Nhi, nên nàng cảm nhận được rõ ràng bông tuyết công kích đã bị lực cản.

Nàng tận mắt chứng kiến thấy Đường Tam thi triển Lam Ngân Tù Lung, tổng cộng có đến bảy tầng Lam Ngân Tù Lung, mặc dù lúc này tầng thứ nhất của Lam Ngân Tù Lung đã bị nàng công kích vỡ tan tành, nhưng Thủy Băng Nhi lại phát hiện, nếu cứ chiếu theo tình huống như bây giờ mà tiếp tục, thì kể cả đến tận khi hồn lực của nàng cùng Tuyết Vũ tiêu hao hầu như không còn, chắc gì đã có thể công phá toàn bộ thế trận phòng ngự của Đường Tam.

Vạn năm hồn kỹ quả nhiên cũng không giống với bình thường, mặc dù phải khống chế nhiều nhưng khả năng phòng ngự cũng có thể cường đại đến như vậy, nhìn qua thì Lam Ngân Tù Lung cũng chẳng có gì đặc biệt hay đẹp đẽ, nhưng tính thực dụng của nó lại khiến kẻ khác phải chịu kém.

Vũ hồn dung hợp kỹ cũng đã dùng, nếu như vẫn không thể thắng được trận đấu này, vậy tương lai phải đối mặt với những đội mạnh hơn Sử Lai Khắc học viện thì Thiên Thủy học viện làm thế nào có thể chiến thắng được đây?

Một tiếng phượng kêu thánh thót từ phía cột sáng màu lam vang lên, Đường Tam chỉ cảm thấy áp lực đột nhiên giảm đi, chỉ thấy giữa không trung xuất hiện một long quyển phong công kích sắc bén, khiến những bông tuyết bay cao lên.

Nghe tiếng phượng kêu vang vọng, cảm giác về áp lực công kích giảm bớt nhưng áp lực tinh thần cường đại lại tăng thêm, Đường Tam đột nhiên tỉnh ngộ.

Băng Phượng Hoàng, vậy vũ hồn của Thủy Băng Nhi chính là loại vũ hồn cao cấp nhất này.

Khó trách, khó trách lực khống chế hồn kỹ của nàng lại mạnh như vậy, nàng có thể tiến hành vũ hồn dung hợp kỹ của chính mình, nguyên nhân là do chính nàng có được cường hãn, bá đạo như vậy.

Cũng là Phượng Hoàng nhưng Băng Phượng Hoàng không hề thua kém một chút nào so với Hỏa Phượng Hoàng, đây là hai cái vũ hồn trái ngược nhau, nhưng cũng chưa phải là tồn tại cấp cao nhất. Từ trên thực lực mà nhận xét, Thủy Băng Nhi thậm chí còn mạnh hơn Hỏa Vũ vài phần.

Bởi vì nàng còn có Hỏa Vũ nên không cần dung hợp kỹ với đồng bọn Tuyết Vũ.

Giữa không trung, bông tuyết ngưng tụ dần dần thành hình, một con Phượng Hoàng màu lam trong suốt dài khoảng bảy thước xuất hiện.

Cái này so với khi Thiên Hỏa Vũ sử dụng đệ tứ hồn kỹ không giống nhau, đầu Phượng Hoàng này nhìn qua hình dáng cực kỳ rõ ràng, chi tiết uyển chuyển, hai con mắt sáng ngời, lông đuôi thon dài, vô cùng động lòng người.

Phượng Hoàng màu lam huyễn lệ từ trên trời lao xuống, không mang theo một tia hỏa khí nào mà lại hóa thành một đạo băng quang mang huyễn lệ màu lam, nhẹ nhàng hạ xuống.

Động tác của nó không nhanh nhưng cũng không chậm, khi từ trên trời bay xuống khiến những không tuyết ở trên thân thể nó không ngừng rời ra, rơi xuống theo.

Một tiếng thở dài trầm thấp từ trong Lam Ngân Tù Lung truyền ra, một màn quỷ dị xuất hiện, từng tầng từng tầng Lam Ngân Tù Lung còn lại bị thu xuống đất, ngay cả ngọn Lam Ngân Thảo cuối cùng bảo vệ mọi người này cũng lặng lẽ thu hồi về bên cơ thể Đường Tam.

Đái Mộc Bạch đã xuống từ trước, ngoại trừ Đường Tam ở lại, sáu người còn lại kia ngay trước khi Lam Phượng Hoàng đáp xuống, đã nhanh chóng lao xuống lôi đài, trên lôi đài chỉ còn lại một mình Đường Tam.

So sánh cùng với thân hình dài hơn bảy thước của Băng Phượng Hoàng thì Đường Tam nhìn vô cùng nhỏ bé, lam quang huyễn lệ hoàn toàn chiếu sáng cả đài chiến đấu.

Lúc này, người xem cũng thấy được cho dù là Sử Lai Khắc học viện có tiếp tục cầm cự hay như Đường Tam cầm cự thì cũng không thể giúp cho bọn họ có thể đạt được thắng lợi trong tràng đấu này.

Người xem chỉ có chút không rõ, tại sao ngay trước khi công kích của đối phương đánh tới, Đường Tam lại tự mình triệt tiêu toàn bộ thế phòng ngự của chính mình, nhưng chỉ cần là người hơi có chút nhận thức về vũ hồn là có thể nhìn ra, lúc này Đường Tam hồn lực cho dù còn thừa đi nữa, cũng tuyệt đối không còn quá nhiều như trước.

Tình trạng của hắn đã như vậy, thì còn có thể làm gì?

Đường Tam không muốn nhận thua ở trận đấu này, mặc dù hắn hoàn toàn có thể bỏ đi, dù sao việc này cũng không có ảnh hưởng đến thành tích của bọn họ, nhưng chỉ là hắn không muốn. Một lý do chính là không muốn nhận lấy thất bại.

Băng Phượng Hoàng từ trên không trung từ từ hạ xuống hơi đình trệ một chút, thanh âm có chút phẫn nộ của Thủy Băng Nhi từ trong lam quang truyền ra, “Ngươi muốn chết hay sao? Mau lui xuống đi, ta sắp không thể khống chế được nữa.” Lúc trước nàng đã toàn lực ứng phó, lúc này năng lượng mà Băng Phượng Hoàng trên không trung ngưng tụ đã vượt qua khỏi tầm kiểm soát của nàng rồi.

Trên mặt Đường Tam toát ra một nét cười nhàn nhạt, trong lòng thầm nghĩ đây quả thật là một cô gái nhỏ lương thiện, nhưng chỉ là ta không thể lui được.

“Đến đây đi!” Một âm thanh xé toạc từ sau lưng Đường Tam vang lên, tám cây trường mâu màu đen nanh ác phá rách áo chui ra, trên mỗi cây trường mâu đều có quang mang hai màu lam hồng lưu chuyển lóng lánh, hai bên cạnh của trường mâu còn mang theo những gai nhọn ngược lợi hại.

Tám cái chân trong nháy mắt xuất hiện, nhanh chóng cắm vào mặt đất, đưa thân thể Đường Tam đứng thẳng lên không, chính là Bát Chu Mâu.

Băng Phượng Hoàng đã không thể khống chế được nữa, từ trên trời giáng xuống, năng lượng khổng lồ đè nén tới.

Hàn lưu bắt đầu khởi động, liền hoàn toàn tập trung quanh thân thể Đường Tam, Vũ hồn dung hợp kỹ Băng Tuyết Phiêu Linh này cực kỳ cường hãn, một khi thi triển ra sẽ hoàn toàn tập trung vào đối thủ. Nhưng ngay lúc này, một màn quỷ dị đột nhiên xuất hiện.

Bát Chu Mâu mạnh mẽ cong lại rồi trong nháy mắt bắn lên, đẩy thân thể Đường Tam giống như đạn pháo phóng vọt lên cao, nên hắn cũng không cách nào nhìn thấy hàn lưu bắt đầu khởi động, ngay khi Băng Phượng Hoàng hạ xuống và tập trung năng lượng hủy diệt thì hắn đã lao vọt lên ít nhất hai mươi thước trên không trung rồi.

Toàn bộ lôi đài bị đóng băng, trong nháy mắt bao trùm một tầng quang thải màu lam, một khắc sau, cùng với tiếng nổ ầm ầm, cả lôi đài đã hoàn toàn bị vỡ vụn.

Cho dù bản thân chính là năng lực Thủy thuộc tính nhưng mấy tên đội viên còn lại của Thiên Thủy học viện trên lôi đài cũng vội vàng nhảy xuống ngay khí Băng Phượng Hoàng đáp xuống.

Có thể nói từ khi Dự tuyển chiến đấu bắt đầu tới nay, đây là một màn phá hủy lớn nhất và cũng là một màn huyễn lệ nhất, đáng tiếc nó cũng không hoàn thành mục tiêu của chính mình.

Khi Bát Chu Mâu xuất hiện khiến Đường Tam một lần nữa cảm giác tràn ngập lực lượng, năng lượng này đến từ ngoại phụ Hồn cốt đã chống đỡ cho thân thể hắn, lúc hắn từ trên trời hạ xuống thì Bát Chu Mâu cũng đã yên lặng thu hồi về sau lưng.

Toàn bộ diện tích cực lớn bên trong Thiên Đấu đại hồn tràng đều đã bị bao trùm bằng một tầng sương bạc.

Đạo đạo hàn ý khiến cho vẻ mặt người xem trở nên cứng ngắc.

Lôi đài bị phá hủy, Thủy Băng Nhi cùng Tuyết Vũ từ từ hạ xuống, miễn cưỡng đứng thẳng lên, nhìn Đường Tam ở trên trời giáng xuống, trong mắt xuất hiện một trận thất thần.

Nàng không rõ tại sao lại gặp một màn như vậy, tại sao chính mình cùng với Tuyết Vũ thi triển Vũ hồn dung hợp kỹ, hơn nữa dụng cả lực lượng vũ hồn bổn nguyên (kiểu nguyên thần) của mình mà cũng không thể chiến thắng được đối thủ đang từ từ hạ xuống kia.

Hàn ý từ Băng Tuyết Phiêu Linh đủ khiến cho hành động của bất kỳ kẻ nào cũng bị trì trệ, trong nháy mắt lúc trước độ lạnh trên đài đã hạ xuống tới một mức kinh khủng lắm rồi, hơn nữa về khả năng khống chế hàn lưu, nàng tuyệt không tin hồn sư dưới sáu mươi cấp lại có thể phá tan, thoát ra khỏi phạm vi công kích.

Nhưng người nam nhân kia lại làm được, nhìn qua động tác của hắn tựa như ‘cử trọng nhược khinh’, tựa như không hề sử dụng chút lực lượng nào, chỉ có bản thân Thủy Băng Nhi mới biết được, muốn thoát khỏi sự trùng kích toàn lực của Băng Tuyết Phiêu Linh thì khó khăn đến mức nào.

Sắc mặt của cả hai cô gái lúc này đều đã tái nhợt, hồn lực bị thất thoát rất nhiều khiến cho các nàng muốn đứng vững thân hình cũng rất khó khăn.

Đường Tam đã đáp xuống đống đá đổ nát, đang từng bước một hướng đến bọn họ đi tới, mặc dù hồn lực của hắn cũng đã hết sức yếu ớt, nhưng chỉ cần liên tưởng lại năng lực cận chiến mà hắn từng triển khai, Thủy Băng Nhi tự biết rằng mình không có khả năng chiến thắng hắn.

Lúc này, trong phạm vi lôi đài cũng chỉ còn lại ba người bọn họ, thắng bại đã thấy rõ.

“Có thể nói cho ta biết tại sao không?” Thủy Băng Nhi có chút gian nan nói.

Đường Tam đi tới trước mặt hai nữ tử cách ba thước thì dừng lại, liếc mắt qua Bát Chu Mâu một cái, thu hồi lại cái mà khiến ai cũng phải kinh hãi, nhưng hắn biết trong tràng đấu này, chính mình cũng đã bị thua, bị một đối thủ tưởng là đến tận Tổng quyết chiến mới xuất hiện đã khiến mình phải xuất Bát Chu Mâu ra, hắn cho rằng mình chính là người đã thua.

Thu được thắng lợi trong trận đấu này, cũng không phải hoàn toàn công lao của Bát Chu Mâu, cũng không phải là công lao của mình hắn.

Trước đây từng phục dụng tiên phẩm dược thảo sinh ra tác dụng, Bát Giác Huyền Băng Thảo cùng với rèn luyện trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, nên khiến hắn miễn dịch đối với toàn bộ năng lượng của Hỏa thuộc tính và Thủy thuộc tính. Nếu như Thủy Băng Nhi thi triển Vũ hồn dung hợp kỹ thuộc tính của nàng vào lúc Đường Tam không còn hồn lực, thì cho dù có Bát Chu Mâu thi triển cũng không có cách nào chuyển bại thành thắng được.

Cho nên trong nội tâm, hắn tự nhận định là mình đã thua, cũng không phải thua ở thực lực mà là thua ở ứng biến cùng với mưu kế của đối thủ.

Liên tục thắng lợi khiến cho các đội viên của Sử Lai Khắc thất quái không khỏi có chút kiêu ngạo, cho dù là Đường Tam cũng không ngoại lệ, dù sao hắn cũng là người, những tâm tình người thường hay gặp phải thì hắn cũng có.

Hôm nay lúc trước khi bắt đầu trận đánh, hắn xem chừng Thiên Thủy học viện cũng chỉ ngang ngửa với Sí Hỏa học viện mà thôi, nhưng có ai ngờ, khống chế của Thủy Băng Nhi lại khắc chế hắn đến như vậy, lại còn có cả Vũ hồn dung hợp kỹ năng lực cường đại đến như vậy, đối mặt với câu hỏi của Thủy Băng Nhi, Đường Tam cũng không có giấu giếm, chẳng những bởi vì hắn cho là mình đã thua, đồng thời cũng là vì sự lương thiện của Thủy Băng Nhi. Một khắc trước khi Băng Phượng Hoàng phủ xuống, hắn có thể cảm giác được sự lo lắng trong lời nói của Thủy Băng Nhi, cũng không phải vì thắng bại mà thực sự là hi vọng không gây sát thương cho mình.

“Ta có năng lực miễn dịch Thủy thuộc tính, cho nên năng lực của ngươi không cách nào chế trụ ta được.” Âm thanh Đường Tam nói, chỉ có ba người mới có thể nghe thấy.

Hai đôi mắt đẹp đồng thời đọng lại trên khuôn mặt hắn, khóe miệng của Thủy Băng Nhi toát ra một tia khổ sở.

“Vậy tại sao lúc trước ngươi hoàn toàn bị ta kiềm chế?” Thủy Băng Nhi không nhịn được liền hỏi, đệ nhất hồn kỹ Băng Phong đầu tiên của nàng có tác dụng với Đường Tam, vậy mà Băng Phượng Hoàng lại không kiếm chế được hành động của hắn?

Đường Tam cười khổ một tiếng, “Khả năng miễn dịch băng hỏa của ta chỉ có tác dụng với năng lượng hình thái, nếu như cả thực thể hình thái cùng năng lượng đánh vào như trước thì ta đã bị thương tổn rồi. Băng Phong của ngươi ở dạng hình thái (vật chất) chứ không phải năng lượng hình thái, nên ta đương nhiên sẽ bị hạn chế, chỉ là hàn ý trong đó không đả thương ta được thôi.”

“Chúng ta thua.” Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng Thủy Băng Nhi vẫn còn có thể khó khăn nói ra những lời này.

Đường Tam lắc đầu nói: “Không, đúng ra là chúng ta thua mới đúng, là ta chỉ đạo sai lầm nên mới dẫn đến kết cục như vậy, như cả khả năng miễn dịch băng hỏa của ta cũng không phải do tu luyện”

Lúc này, người trọng tài đã cẩn thận chầm chậm đi tới, hắn với chính mình là hồn sư năm mươi cấp, lúc này cũng có chút thấp thỏm, bây giờ có quá nhiều người trẻ tuổi lợi hại, vạn nhất bọn họ còn có cái tuyệt chiêu gì chưa xuất ra, chính mình sợ rằng cũng phải phòng bị ngay lập tức.

“Kết thúc?” Người trọng tài nhìn hai bên.

Đường Tam cùng Thủy Băng Nhi đồng thời gật đầu, hai cái miệng cùng lúc nói: “Ta thua.”

Người trọng tài mơ hồ nhìn hai người, “Các ngươi…”

Đường Tam chủ động nói, “Coi tràng chiến đấu này là hòa đi, hai bên chúng ta đều hao tổn hết hồn lực, cũng không thể tiếp tục trận đấu lại nữa.”

Người trọng tài lúc này mới chợt hiểu ra, trường hợp ngang ngửa mặc dù rất ít xuất hiện nhưng cũng không phải là không có, liền lập tức tuyên bố cuộc chiến giữa Sử Lai Khắc học viện và Thiên Thủy học viện kết quả là hòa nhau.

Thắng mà là không thắng, đây là Đường Tam tự cấp cho mình một cái cảnh cáo, Dự tuyển chiến đấu mới chỉ là vòng đầu tiên, đằng sau còn có Tấn cấp chiến đấu cùng Tổng quyết chiến, cường giả như rừng, lúc này phát hiện được những khuyết điểm của mình so với phát hiện trong những trận đấu về sau thì tốt hơn nhiều lắm, dù sao Tổng quyết chiến là loại trực tiếp nên không được phép có nửa điểm sai sót.

Còn người xem thì quả nhiên là rất thất vọng, đại đa số người thấy rằng Sử Lai Khắc học viện không thu được thắng lợi cuối cùng khiến cho một số người xem cảm thấy khó hiểu, nhất là còn có thông tin nghi ngờ Sử Lai Khắc học viện không có phái ra toàn bộ chủ lực đã lan tràn khắp mọi ngóc ngách.

Trở lại khu nghỉ ngơi, Đường Tam liền ăn Khôi phục đại hương tràng của Áo Tư Tạp, ” Xin lỗi, là trách nhiệm của ta, khi bắt đầu trận đấu thì lại không quá coi trọng đối thủ, khiến không kịp thời an bài chiến thuật, khiến cả đội bị lâm vào thế bị động.” Đái Mộc Bạch vỗ vỗ bả vai Đường Tam, ” Huynh đệ một nhà, nói những lời này làm gì, việc mấu chốt bây giờ là chúng ta phải từ trong thất bại tìm ra nguyên nhân, đừng quên bây giờ chúng ta còn trẻ, bây giờ còn có thể nhận thất bại được. Ngươi làm như vậy là đã tốt lắm rồi, không ai có thể trách ngươi.”

Mã Hồng Tuấn tiến đến, hắc hắc cười nói, “Tam ca, buồn bực làm gì, thực ra nguyên nhân ở đây là do hảo huynh đệ ta vắng mặt, chủ yếu là vì ta. Lần này để cho các mỹ nữ này được kiêu ngạo, lần sau sẽ để cho các nàng nhìn tận mắt Phượng Hoàng hỏa diễm của ta, đánh cho bọn họ thất bại đến kêu cha gọi mẹ, mà hơn nữa, chúng ta nay đâu có thua a! Ngươi cũng không có dốc toàn lực ứng phó, không phải thế sao? Kỳ thật không phải mình ngươi, ngay cả Đái lão đại, bọn Tiểu Vũ cũng không có xuất toàn lực, chúng ta còn cần ngươi thống lãnh mọi người lấy được vị trí quán quân nữa mà.”

Đái Mộc Bạch dùng tay gõ gõ lên đầu mập mạp mấy cái, “Nghe có vẻ rất hay a? Tốt lắm, vậy lần sau ngươi tự mình lên đài, chúng ta nhìn ngươi một mình chống bảy nhé.”

Mã Hồng Tuấn sờ sờ đầu, ủy khuất nói: “Ta không phải đang an ủi Đường Tam hay sao chứ!”

“Thất bại là mẹ thành công, những lời này nói rất chính xác, khoảng cách đến Tấn cấp chiến đấu còn khoảng một tháng nữa, trong khoảng thời gian này, các ngươi còn có đủ thời gian để sửa chữa những sai lầm của bản thân.”

Đại sư không biết từ lúc nào đã đi đến, ánh mắt rơi trên người Đường Tam, mỉm cười nhìn hắn.

“Sư phụ!” Đối mặt với ánh mắt của Đại sư, Đường Tam cúi đầu.

Đại sư đi đến bên cạnh hắn, một tay đặt lên vai hắn: “Kỳ thực kết quả của trận đấu hôm nay so với việc các ngươi chiến thắng là tốt hơn, ta vẫn thường hay nói rồi, thực chiến là phương pháp kiểm nghiệm bản thân tốt nhất, chỉ có không ngừng thông qua thực chiến, đối mặt với những đối thủ khác nhau, mới có thể tiến bộ nhanh hơn. Chức nghiệp hồn sư này trăm đường ngàn lối, cũng không ai biết được chiến đấu tiếp theo sẽ gặp phải dạng đối thủ như thế nào, chỉ có một biện pháp duy nhất là liên tục chiến đấu với các hồn sư khác nhau để gia tăng kinh nghiệm chiến đấu của chính mình. Các ngươi không ai không phải thiên tài trong giới hồn sư, tại tinh anh cao cấp hồn sư học viện toàn đại lục đại chiến sẽ gặp được vô số những đối thủ còn trẻ như vậy, trong cuộc đời các ngươi, những trận đấu lần này chỉ là một giai đoạn, con đường các ngươi phải đi còn rất dài, chỉ cần có được thu hoạch thì thắng thua không phải chuyện quan trọng nhất.”

“Rõ, Đại sư.” Chúng đệ tử đồng thời lên tiếng, vốn trong ánh mắt lúc trước còn có một vài điểm khác biệt, nhưng giờ một lần nữa lại trở nên như một, không biết tại sao, tâm cảnh Đường Tam luôn luôn bình thản, lúc này trong lòng lại vô cùng khát khao thắng lợi.

Dự tuyển chiến đấu tại Thiên Đấu thành đã hoàn toàn kết thúc, dựa theo trình tự, lập tức chuẩn bị cử hành lễ ban thưởng, đưa bằng chứng tư cách đối với năm đội ngũ vượt qua vòng Dự tuyển để vào Tấn cấp chiến đấu.

Nhưng vì Chủ lôi đài trung tâm trong trận đấu trước đã bị phá hủy hoàn toàn, nên quá trình này cũng được đơn giản hóa đi, những học viện không được tấn cấp không có tham gia vào lễ điển cuối cùng này, chỉ có năm đội ngũ đứng đầu đến chỗ đài chủ tịch để tiếp nhận bằng chứng tư cách.

Quá trình lễ điển cũng không quá phức tạp, sau khí người chủ trì tuyên bố, năm người đội trưởng và năm đội phó đứng đầu tiên của năm đội liền đi đến chỗ đài chủ tịch.

Bởi vì Thần Phong học viện cùng Lôi Đình học viện có thành tích ngang bằng nhau, đều có hai mươi sáu trận thắng và một trận thua, nhưng Thần Phong học viện lại từng thắng Lôi Đình học viện, thông qua quan hệ quyết chiến thắng bại thì Thần Phong học viện đứng vị trí đầu tiên, Lôi Đình học viện đứng thứ hai, Sử Lai Khắc thất quái bằng thành tích hai mươi bốn thắng một hòa hai bại đứng ở vị trí thứ ba, Sí Hỏa học viện từng thắng Thiên Thủy học viện nên cùng đứng ở vị trí thứ tư, Thiên Thủy học viện đứng ở vị trí thứ năm.

Đại biểu của Sử Lai Khắc học viện lên đài chủ tịch chính là Đái Mộc Bạch cùng Đường Tam, khi hai người bước lên đài chủ tịch, lập tức nhận được mấy luồng ánh mắt bất thiện. Trong đó, nóng cháy nhất chính là Hỏa Vũ của Sí Hỏa học viện.

Bại dưới tay Đường Tam, nàng vẫn không phục lắm, nàng cũng không hề tự hỏi về thực lực của mình mà toàn quay sang quy về việc Đường Tam có khả năng miễn dịch Hỏa thuộc tính. Sí Hỏa học viện mặc dù thành công tấn cấp nhưng lại bị Sử Lai Khắc học viện chiến thắng nửa điểm trên tràng đấu, khiến trong lòng nàng cỗ phẫn nộ càng tăng mãnh liệt.

“Phía dưới là do Bệ hạ cùng Trữ tông chủ của Thất Bảo Lưu Ly Tông cùng với Tát Lạp Tư Bạch kim giáo chủ tự mình cấp cho năm đội ngũ lọt vào vòng Tấn cấp chiến đấu bằng cách cấp Bằng chứng tư cách cùng tiền thưởng.”

Tấn cấp bằng chứng tư cách thực ra là một bức trát viết tay, loại đồ vật này dù sao cũng không thể làm giả được, học viện nào tấn cấp Vũ Hồn điện cùng Thiên Đấu đế quốc đều rõ ràng, nhưng chuyện tiền thưởng thì Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch đều không biết trước.

Năm học viện đứng đầu này đều thu được tiền thưởng giống nhau, dù sao đây cũng chỉ mới là Dự tuyển chiến đấu, mỗi đội ngũ cũng chỉ được Thiên Đấu đế quốc thưởng cho một vạn kim hồn tệ, còn với vòng Tổng quyết chiến, phần thưởng của ba học viện đứng đầu đều do Vũ Hồn điện cấp.

Sau khi ban thưởng xong, người chủ trì chuyển giao quyền nói cho người có địa vị tôn quý nhất tại đây, Tuyết Dạ đại đế.

Ánh mắt của Tuyết Dạ đại đế đảo qua trên người mấy vị đệ tử đại biểu cho năm học viện, đặc biệt dừng lại trên người Đường Tam một lúc lâu, sau đó mới mỉm cười nói: “Đầu tiên, các đứa nhỏ, ta chúc mừng các ngươi.”

“Các ngươi thu được thành công lần này tức là có tư cách tham gia vòng Tấn cấp chiến đấu của Tinh anh cao cấp hồn sư học viện toàn đại lục đại chiến, lấy tư cách là người thống trị cao nhất của Thiên Đấu đế quốc, ta vinh danh các ngươi, các ngươi đều là hi vọng của đế quốc trong tương lai, mà các đội trưởng đội phó, việc phát huy thực lực của các ngươi trong trận đấu là có tác dụng quan trọng nhất, cho nên ta quyết định sắc phong tước vị Tử tước cho mười người các ngươi, còn năm học viện mà có đệ tử tham gia chiến đấu sẽ được phong tước vị Nam tước. Đợi sau này các ngươi tốt nghiệp, cánh cửa của Hoàng thất đế quốc lúc nào cũng mở rộng chào đón các ngươi, lãnh địa của các ngươi thì sau khi tốt nghiệp sẽ được phân chia.”

“Bệ hạ, điều này là không được.” Tát Lạp Tư ở một bên đột nhiên cắt ngang, dám cắt ngang lời khi một vị đế vương đang nói chuyện, có thể thấy được thế lực của Vũ hồn điện khổng lồ đến mức nào.

Tuyết Dạ đại đế nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tát Lạp Tư một cái: “Có gì không ổn sao? Tát Lạp Tư giáo chủ các hạ.”

Tát Tạp Tư nói: “Trong những trận đấu trước kia, cũng không có lệ là ban thưởng tước vị, huống chi tước vị ban như vậy có cao quá hay không?”

Bất luận là Thiên Đấu đế quốc hay là Tinh La đế quốc, tước vị vẫn tính từ cao xuống thấp, phân biệt là: Công, Hầu, Bá, Tử, Nam. Chỉ là người vượt qua Dự tuyển chiến đấu có được tư cách tại Tấn cấp chiến đấu mà lại phong cho đến mười cái phong hàm Tử tước quý tộc, sự phóng khoáng này của Tuyết Dạ đại đế đủ khiến cho bất kì kẻ nào xung quanh phải giật mình.

Tuyết Dạ đại đế liền chặn ngay câu nói cửa miệng của Tát Lạp Tư: “Bạch kim giáo chủ các hạ, việc phong thưởng tước vị là việc bên trong của đế quốc, không có quan hệ cùng Vũ Hồn điện, cùng với phần thưởng của đại chiến không liên quan. Chỉ là ta cảm thấy thích thú với mấy đứa nhỏ này nên mới phong thưởng cho bọn chúng mà thôi. Bọn chúng chính là đại biểu cho Thiên Đấu đế quốc ta tham dự Cao cấp học viện đại chiến lần này, ở chỗ này ta còn muốn cho thêm bọn chúng một lời hứa nữa, đội ngũ nào có thể thu được thắng lợi đại chiến cuối cùng, thì tước vị toàn đội sẽ được tấn phong thêm một bậc, đồng thời phía trước học viện còn được ghi thêm hai chữ Hoàng Gia, tất cả chi phí tiêu dùng sẽ do tài chính của đế quốc chi trả.”

Các đội trưởng và đội phó này mặc dù là những người trẻ tuổi, đã từng trải qua rất nhiều phong ba lịch duyệt, nhưng chỉ một lời hứa về phần thưởng của Tuyết Dạ đại đế này ban ra vẫn khiến cho bọn chúng có chút ngơ ngẩn. Tước vị đại biểu cái gì? Tử tước có nghĩa là có thể có lãnh địa cùng người hầu của riêng mình, nhưng đây lại là từ kim khẩu của vị thống trị tối cao của đế quốc, chỉ điều này cũng đủ đảm bảo cho cuộc sống.

Mặc dù có không ít hồn sư cũng có tước vị của chính mình, nhưng lấy được tước vị từ Công quốc cùng Vương quốc thì dễ dàng, còn thu được tước vị của Đế quốc thì không đơn giản như vậy, nhất là trực tiếp đạt được tước vị Tử tước, một gã Tử tước sở hữu lãnh địa của mình có thể là cả một tòa thành thị nhỏ.

Nhưng quan trọng hơn tất cả, chính Tuyết Dạ đại đế đã cam đoan trước mặt mười người này, ngay sau khi kết thúc đại chiến sẽ lập tức phong tước, phân lãnh địa cho bọn họ.

Điều này có nghĩa là bọn họ không phải chỉ có một cái tước vị hư danh mà là một vị quý tộc có lãnh địa của chính mình.

Sắc mặt của Tát Lạp Tư nhìn qua rất khó coi, hắn cũng không có nói thêm cái gì nhưng trong mắt lại có thêm vài phần âm trầm lạnh nhạt.

Đội phó cùng đội trưởng của năm đội ngũ vượt qua Dự tuyển chiến đấu này, không ai không phải là tinh anh trong đám thanh niên hồn sư. Ai trong đây không phải là người thông minh chứ, giữa lời hứa của Tử Tuyết đại đế cùng với sự ngăn cản của Tát Lạp Tư, bọn họ mơ hồ có thể cảm nhận được vài phần hỏa khí trong đó.

Trữ Phong Trí chỉ đứng ở một bên mỉm cười không nói, tựa hồ tất cả những chuyện này đều không liên hệ gì với hắn.

Tuyết Dạ đại đế tựa hồ như không thấy sắc mặt khó coi của Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư, mỉm cười nói tiếp: “Tiếp theo là Tấn cấp chiến đấu, vẫn như trước tiến hành trong Đế quốc, nhưng địa điểm cử hành chuyển từ Thiên Đấu đại hồn tràng trở thành Hoàng Gia vi tràng. Đến lúc đó, mười đội ngũ của năm Vương quốc cùng Công quốc đã vượt qua Dự tuyển chiến đấu sẽ đến đây, cùng các ngươi tiến hành so tài ở Tấn cấp chiến đấu. Ta hi vọng, năm học viện các ngươi đều có thể lọt vào những vị trí đứng đầu trong Tấn cấp chiến đấu, như vậy khi các ngươi tham gia Tổng quyết chiến sẽ chiếm được tiên cơ.”

“Tấn cấp đại chiến, trên võ đài thể hiện thực lực của các ngươi thật tốt vào, đến lúc đó, ba người đệ tử thu được nhiều thắng lợi nhất trong Tấn cấp chiến đấu, đế quốc sẽ cung cấp cho các ngươi hồn thú cho giai đoạn tiếp theo các ngươi tăng lên. Các ngươi có thể tự mình lựa chọn chủng loại hồn thú, thấp nhất là hồn thú có tu vi ba vạn năm, đế quốc cam đoan có thể lo toàn bộ.”

Bất luận là Sử Lai Khắc học viện hay là bốn nguyên tố học viện còn lại, nghe lời hứa này của Tuyết Dạ đại đế thậm chí còn làm bọn hắn động tâm hơn so với tước vị lúc trước, cho dù là Đường Tam cũng không nhịn được có cảm giác trống ngực đập nhanh hơn.

Phải biết rằng mười người trước mắt này chính là đội phó đội trưởng đại biểu cho các học viện, người nào cũng đều có thực lực trên bốn mươi cấp, giai đoạn tăng cấp tiếp theo cũng chính là khi đạt được năm mươi cấp. Năm mươi cấp mặc dù hồn hoàn cũng không trọng yếu như khi bao mươi cấp, nhưng năm mươi cấp cũng là điểm có thể thu được hồn hoàn vạn năm đầu tiên.

Thực lực của hồn hoàn vạn năm như thế nào đối với tương lai của mỗi người bọn họ đều có ảnh hưởng rất lớn. Nếu có thể tự lựa chọn hồn thú theo chính ý mình, không thể nghi ngờ là sẽ có nhiều điểm rất tốt.

Chẳng những không cần mạo hiểm hay lo chậm trễ thời gian, hơn nữa còn có thể chọn được vũ hồn giúp mình phát huy trình độ cao nhất.

Bắt đầu từ năm mươi cấp trở đi, tốc độ tu luyện của hồn sư giảm đi rất nhiều. Nếu như có hồn hoàn vạn năm làm cam đoan, không thể nghi ngờ là có thể yên tâm bảo trì thế mạnh từ năm mươi lên sáu mươi cấp, đối với sự phát triển trong tương lai thì sẽ có vô số điểm tốt.

Nhìn ánh mắt của mười tên tinh ánh trước mặt dần dần trở nên nóng rực lên, Tuyết Dạ đại đế mỉm cười nói: “Tấn cấp chiến đấu sẽ được cử hành sau một tháng nữa, hy vọng trong một tháng này các ngươi tiếp tục sẽ có những đột phá. Được rồi, bây giờ ta cũng không muốn nói nhiều nữa, mấy đứa nhỏ các ngươi đều là những người thông minh, ta nghĩ các ngươi sẽ lựa chọn ra được phương thức thông minh.”

Nói xong những lời này, ánh mắt của Tuyết Dạ đại đế đảo vòng quanh một chút, cũng lướt qua mặt của Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư rồi mới xoay người đi.

Ánh mắt của Tát Lạp Tư khẽ động nhưng thần sắc đã hoàn toàn bình phục lại như bình thường, từ trên vẻ mặt của hắn rất khó nhìn ra điểm gì khác lạ.

Giống như lời của Tuyết Dạ đại đế, mặc dù hắn không có nói rõ ra nhưng những đội trưởng đội phó của các học viện chiến đội cũng hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn, Đế quốc và Vũ Hồn điện là hai giới tuyến.

Đường Tam trong lòng khẽ động, lời nói của Tuyết Dạ đại đế hôm nay tựa hồ không giống như lời nói của vị một đế vương, thực lực của Vũ Hồn điện vô cùng khổng lồ, chẳng lẽ Tuyết Dạ đại đế đang muốn thị uy với bọn họ?

Nếu nói như vậy, chẳng lẽ mâu thuẫn giữa Thiên Đấu đế quốc và Vũ Hồn điện đã đi tới chỗ không thể hòa giải được rồi sao?

Sự tình này, tốt nhất là không nên tham gia vào, tư tưởng người khác thế nào hắn không biết, nhưng hắn cũng xác định rất rõ con đường đi của chính mình, chỉ cần hai chữ là có thể khái quát được: Tự do.

Đường Tam cũng đưa ra mục tiêu cho mình rất rõ rệt, vũ hồn tới cực hạn, Đường Môn tới cực hạn.

Đường Tam cùng với Đái Mộc Bạch rời khỏi Thiên Đấu đại hồn tràng, những người khác đang ở bên ngoài chờ bọn họ. Đang đi ra ngoài thì đột nhiên có một âm thanh gọi tới Đường Tam.

“Đường Tam.”

Đường Tam quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một mảng màu đỏ đang phóng đến trước mặt, người gọi hắn chính là Hỏa Vũ.

“Có chuyện gì vậy?” Đường Tam nghi hoặc hỏi.

Hỏa Vũ đi tới vài bước đến trước mặt hắn, đi tới trước mặt Đường Tam chỉ cách một khoảng không đến một thước mới dừng lại.

Không thể không nói, đứng đối mặt với Hỏa Vũ phải chịu áp bức rất lớn, bởi vì trong số những nữ tử thì chiều cao của nàng quả thật là đặc biệt, bây giờ còn cao hơn Đường Tam một chút, phải biết rằng khi hấp thu đệ tứ hồn hoàn cùng với cắn nuốt đầu Nhân Diện Ma Chu vạn năm tu vi, thân thể Đường Tam đã phát triển mạnh hơn so với những người bạn cùng lứa rất nhiều, lúc này chiều cao đã đạt tới gần một thước tám, vậy mà Hỏa Vũ vẫn còn cao hơn hắn một chút.

Hỏa Vũ dừng ở trước mặt Đường Tam, người mà tướng mạo cũng không hề có điểm gì xuất chúng, nhìn qua trên người luôn luôn có một cỗ khí chất lạnh nhạt, “Có can đảm không dùng vũ hồn chiến đấu với ta một hồi không?”

Đường Tam sửng sốt một chút, nhưng những người của Sử Lai Khắc học viện lại đều nở nụ cười, năng lực cơ thể của Đường Tam bọn họ đều rất rõ ràng, loại yêu cầu này Thái Long cũng từng đưa ra, kết quả lại là bị cắm đầu xuống đất.

Lắc đầu, Đường Tam nói: “Ta không muốn.”

“Ngươi…” Đồng tử của Hỏa Vũ chợt co rút lại một chút, ” Không phải năng lực cận chiến của ngươi rất mạnh hay sao?”

Cau mày lại, Đường Tam liếc mắt nhìn Hỏa Vũ một cái, nhìn người con gái tựa như một ngọn lửa này, hắn trịnh trọng nhắc lại: “Xin lỗi, ta không muốn.”

Nói xong, hắn xoay người hướng đến phía mọi người của Sử Lai Khắc học viện đi tới, cũng không muốn tiếp tục dây dưa với Hỏa Vũ nữa.

“Ngươi đi chết đi.” Lửa giận bùng phát đến cực hạn, tâm tình của Hỏa Vũ sau nhiều ngày chịu áp lực cuối cùng cũng bộc phát, đùi phải mạnh mẽ vung lên, trực tiếp đá vào sau gáy Đường Tam. Nàng vốn là một người cao lớn chân dài nên một cước này càng như tia chớp.

Nghe âm thanh đoán vị trí là năng lực cơ bản nhất của Đường Môn, Đường Tam làm sao lại có thể để nàng dễ dàng đắc thủ đây? Thân thể thoáng tiến lên phía trước một bước, xoay nửa vòng, tay trái vung ra trực tiếp chụp vào cổ chân của Hỏa Vũ.

Hỏa Vũ chỉ cảm thấy lực đạo trên đùi mình đá ra tựa như ‘ Nê ngưu nhập hải’ *, cánh tay của Đường Tam hơi chấn động một chút liền khiến hóa thành hư vô. Cánh tay Đường Tam cầm cổ chân nàng tựa như khóa sắt, bất luận nàng dùng sức thế nào cũng không thể thu hồi lại được.

Cánh tay trái đó đã biến thành một màu dương chi bạch ngọc thuần khiết.

Tay trái nhấc cao lên, giơ chân dài của Hỏa Vũ lên cùng khiến Hỏa Vũ tự động tiến về phía trước một bước, chân phải đã bị khóa nên chân trái buộc phải một mình đỡ cơ thể. Đường Tam thân thể áp sát lại, trực tiếp đánh lên đùi phải của Hỏa Vũ đang bị nhấc lên cao.

Động tác như nước chảy mây trôi, thuận lợi tìm kiếm sơ hở, khiến Hỏa Vũ không kịp phản ứng thì thân thể nàng đã bị Đường Tam hất bay ra bên ngoài, bay thẳng vào lòng của Hỏa Vô Song vừa mới chạy tới. Đường Tam dụng lực cũng không mạnh, một đẩy này của hắn dựa vào một chút phương pháp ‘Tá lực đả lực’ trong Khống Hạc Cầm Long.

“Chúng ta đi.” Đường Tam nhìn lướt qua thân thể Hỏa Vũ vừa bị hắn cho nếm đau khổ, rồi hướng đến mọi người của Sử Lai Khắc học viện đi.

“Ta muốn giết hắn.” Hỏa Vũ được ca ca đỡ lại vẫn còn muốn tiếp tục lao tới, nhưng bị Hỏa Vô Song mạnh mẽ giữ lại.

“Đừng uống phí sức lực, ngươi không phải đối thủ của hắn.” Thở dài một tiếng, Hỏa Vô Song gắt gao kéo muội muội lại, là người đứng ngoài nhìn nên hắn đương nhiên nhìn ra Đường Tam đã hạ thủ lưu tình.

“Ca.” Hỏa Vũ mắt đỏ lên, tính tình nàng vốn sính cường háo thắng vậy mà giờ lại một lần nữa bị người ta đánh bại, nên có chút không chịu được.

Bạn đang đọc truyện Đường Môn – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.com/duong-mon-quyen-3-full/

“Nê ngưu nhập hải”: Trâu đất rơi vào biển – ý nói tan biến không tung tích.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/12/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 10
Bá Ngôn nhìn hai vị Hành tẩu còn lại, vẻ mặt ba người đều lộ ra ý tứ châm chọc cười nhạo. Trang Hữu Văn nói: Miêu Hành tẩu. Ngươi đúng là có bản lĩnh lật ngược phải trái, Trang mỗ coi như bội phục, nhưng người bị hại đang ở trước mắt, ngươi muốn nói gì là nói sao. Rõ ràng là ngươi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lăng Tiếu – Quyển 15
Hiện nay Lăng Tiếu đã qua không hề che giấu gì nữa. Khí phách kẻ ngồi trên cao kia vừa thấy là đã không nghi ngờ, khí chất Hoàng giả lượn vòng vòng quanh thân hắn làm cho người ta có một loại cảm giác muốn thần phục. Mọi người ở đây mới xem như lại được chứng kiến vị bá chủ một...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Giang Nam – Quyển 19
Trong sáu năm này, phát sinh chuyện cũng không ít, nhưng chính yếu nhất vẫn là quay chung quanh sự tình Đông Lai Phật tổ tây đi Tây Thiên lấy kinh, Thiên đình cho Đông Lai Phật tổ rất nhiều ngáng chân, bốn Đại Thánh Vương cùng rất nhiều thần tướng bên trong Thiên đình hạ phàm, ngăn trở tây đi chi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba