Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đường Môn – Quyển 3 » Phần 92

Đường Môn - Quyển 3

Phần 92

Sau khi phát động Vô Địch Kim Thân có thể miễn trừ tất cả các công kích, lực lượng tăng cường gấp đôi, duy trì trong ba giây. Mỗi khi hồn lực gia tăng mười cấp, thời gian tăng phúc được tăng lên một giây.

Ba giây, có thể rất ngắn nhưng nhiều lúc lại trở thành mấu chốt để chiến thắng. Đệ tứ hồn kĩ thời gian duy trì rất ngắn nhưng lại có hiệu quả rất lớn. Trong ba giây đối mặt với mọi công kích đều có thể miễn trừ, đủ thời gian cho Tiểu Vũ tiếp cận đối thủ.

Tóc dài quấn quanh cổ đối thủ, thân thể Tiểu Vũ đã vọt đến sau lưng Đái Duy Tư. Hai tay Đái Duy Tư đánh ra, vừa lúc cùng với Vô Địch Kim Thân chống lại một giây cuối cùng, lực phản chấn thật lớn làm hai tay hắn tê dại.

Đường Tam đã từng nói với Tiểu Vũ không thích nhìn nàng dùng thân thể quân quanh thân thể đối thủ, dù sao nàng cũng là con gái, cho nên, nhu kĩ hiện tại của nàng đã thay đổi rất nhiều. Bím tóc quấn quanh cổ Đái Duy Tư chợt thắt lại, chuyển mình đến sau lưng Đái Duy Tư, một chân chống giữ, một chân khác đặt ở phía trên thắt lưng của hắn.

Đệ nhất hồn kĩ, Yêu Cung phát động.

Tiểu Vũ cả thân thể được bao bọc bởi kim quang (ánh sáng vàng – A Phóng) căng lên, ngay sau toàn thân bộc phát lực.

Dưới tác dụng của Vô Địch Kim Thân, lực lượng của nàng được tăng lên gấp đôi, Yêu Cung cũng được tăng phúc gấp đôi.

Lúc này, thân thể nhìn qua có vẻ mảnh khảnh của nàng lại thể hiện ra một lực lượng khiến mọi người cảm thấy kinh khủng. Cho dù là một vị sáu mươi cấp hồn sư, dưới tình huống bị nàng khống chế như vậy cũng không thể có khả năng phản kháng.

Thân thể Đái Duy Tư được quăng đi như đạn pháo, hướng phía đồng bọn bắn tới.

Đúng lúc này, một tiếng hổ gầm phát ra, Đái Mộc Bạch rốt cuộc cũng động thủ, ba khẩu Bạch Hổ Liệt Quang Ba phóng ra, dưới sự tăng phúc của Bạch Hổ Kim Cương Biến chặn vài tên còn lại của Tinh La học viện đang phóng thích hồn kĩ.

Nhưng điều làm mọi người cảm thấy kì quái là từ đầu trận đấu đến giờ, Thất Quái Sử Lai Khắc cũng không hề có ý định lao tới công kích.

Quang mang của Cửu Bảo Lưu Ly Tháp bắn ra đột nhiên tăng thêm một đạo, là công kích tăng phúc. Tổng cộng hai đạo quang mang ngưng tụ trên người Chu Trúc Thanh.

Một tiếng nổ vang lên, Chu Trúc Vân dưới sự công kích đã được tăng phúc của Chu Trúc Thanh bị chấn bay ngược lại. Sắc mặt trở nên cực kì khó coi. Nàng cũng không phải bại bởi Chu Trúc Thanh mà bại bởi sự kết hợp của Chu Trúc Thanh và Trữ Vinh Vinh…

Sử Lai Khắc Thất Quái cho tới bây giờ đều là một thể, lúc này, trên người cả hai tỷ muội đều suất hiện nhiều vết thương, như trước hai nàng là ngang tài ngang sắc.

“Thất quái bạo động”. Thanh âm trầm ổn từ miệng Đường Tam phát ra. Một mực súc lực, Đường Tam rốt cục cũng có động tác. Chân trái tiến lên trước một bước. Một quyền chứa đầy ánh sáng mầu lam nện xuống mặt đất.

Cùng lúc đó, trong tay Áo Tư Lạp sau lưng Đường Tam có bốn căn hưng phấn phấn hồng tràng, mỗi căn rơi vào trong tay từng người Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh, Tiểu Vũ, Mã Hồng Tuấn. Trong lúc Đường Tam chuẩn bị lực lượng, hắn tự nhiên cũng không có đình chỉ chế tạo hương tràng. Thản nhiên quang mang lóe ra. Đường Tam trên mặt toát ra một tia thần quang, ánh sáng màu lam trong nháy mắt từ nắm tay hắn bộc phát ra.

Đái Duy Tư bị Tiểu Vũ ném đi, hoàn toàn không khống chế được thân thể của chính mình, dưới sự liên thủ của ba gã đồng bọn, mới có thể tiếp được thân thể của hắn xuống. Mà lúc này thời gian như chậm lại một nửa.

Oanh… Xích…

Theo một âm thanh kì dị, một vòng sáng màu lam lấy Tinh La học viện chiến đội làm trung tâm lặng yên khuếch tán, ngay sau khi vầng sáng khuếch tán đến tận cùng, đột nhiên, vô số căn Lam Ngân Thảo từ trong phạm vi vầng sáng phóng ra, đem toàn bộ Tinh La chiến đội vây vào bên trong.

Nguy cơ đã tới trước mắt, đội viên của Tinh La học viện chỉ mới kịp phóng thích ra hồn kĩ hộ thể. Lúc này, trong bẩy người bọn họ, chỉ có Chu Trúc Vân ở xa một chút, còn sáu người còn lại đều ở cùng một chỗ.

Tuy là có phòng ngự, nhưng Lam Ngân Thảo đem bọn họ vây vào trong, lại mang theo một cỗ lực lượng chấn động đặc thù, khiến cho bảy tên đội viên Tinh La học viện đều lâm vào trạng thái mê muội trong chốc lát.

Thiên Thủ Tu La Đường Tam đệ tứ hồn kĩ, Lam Ngân Tù Lung năng lực biến dị, Lam Ngân Đột Thứ trận phát động (Lam Ngân Thảo như những ngọn giáo từ dưới đất đâm lên – A Phóng).

Đây là kết quả cố ngắng nghiên cứu của Đường Tam. Lam Ngân Tù Lung trong chiến đấu, chính là Lam Ngân Thảo từ mặt đất tuôn ra, đem đối thủ bao vây lại. Đã như vậy, nếu đem tất cả hồn lực rót vào Lam Ngân Thảo rồi từ mặt đất phóng ra sẽ sinh ra hiệu quả gì đây? Lam Ngân Thảo hóa thành Lam Ngân Tù Lung đều cực kì cứng rắn, nếu như đối thủ thực lực nhỏ yếu một chút sẽ trực tiếp bị xuyên thấu. Đối thủ có thực lực cao cũng không thế thoát ra khỏi phạm vi công kích này.

Trong lúc Đương Tam không ngừng thí nghiệm, hắn phát hiện nếu hồn lực của mình ngưng tụ đến trình độ nhất định, Lam Ngân Đột Thứ có thể mang đến hiệu quả mê muội trong một khoảng thời gian ngắn. Hiệu quả này sẽ do thực lực của đối thủ mà quyết định thời gian dài hay ngắn.

Nhưng cho dù là đối thủ có thực lực cường thịnh cũng mê mội ít nhất trong một giây.

Hiệu quả của lần này, là do Đường Tam hao phí thật lớn tâm tư nghiên cứu, dù sao cũng là vạn năm hồn kĩ, sao lại có thể đơn giản như vậy? Lam Ngân Tù Lung tự bản thân đã mang theo hiệu quả mê muội, nhưng phải khi đối thủ phá vỡ lồng giam mới có hiệu quả, chỉ có điều hiệu quả rất yếu mà thôi. Nhưng khi thật nhiều Lam Ngân lồng giam tập trung bộc phát, hiệu quả mê muội được gia tăng nhiều lần, thể hiện rõ ràng hơn rất nhiều.

Trước mắt đối với hồn kĩ này Đường Tam nghiên cứu còn chưa hoàn toàn thành thục, nhưng dùng để khắc chế định nhân thì vẫn có thể nắm chắc.

Để tăng mạnh hiệu quả của hồn kĩ, hắn ngay từ đầu nhận tăng phúc hồn lực của Trữ Vinh Vinh cùng với hưng phấn phấn hồng tràng của Áo Tư Lạp tăng lên toàn bộ thuộc tính. Như vậy, Lam Ngân Đột Thứ của hắn lần đầu tiên sử dụng tại chiến trường đã đem lại hiệu quả lớn nhất.

Cho dù là Đái Duy Tư có hồn lực mạnh hơn hắn không ít, lúc này cũng bị mê muội ít nhất ba giây trở lên. Hơn nữa đối thủ mặc dù chặn lại công kích của Lam Ngân Đột Thứ, nhưng trên người cũng bị thương nhiều chỗ.

Thất quái bạo động ngay khi Đường Tam xuất quyền đã bắt đầu rồi.

Dục Hỏa Phượng Hoàng, Phượng Dực Thiên Tường, hai đại hồn kĩ đồng thời từ trên người Mã Hồng Tuấn thoáng hiện, đã đến lúc hắn biểu diễn.

Thân thể mập mạp giữa mênh mông hỏa diễm bao phủ lao đi, để lại trên không trung một vầng sáng.

Khi Mã Hồng Tuấn sắp rơi xuống, Lam Ngân Đột Thứ trong nháy mắt biến mất. Mà vị trí Mã Hồng Tuấn lựa chọn cũng rất chuẩn xác, rơi vào trung tâm sáu người Đái Duy Tư. Tà Hỏa Phượng Hoàng đệ tứ hồn kĩ, Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích, phát động.

Ầm một tiếng nổ vang, hồn kỹ có nhiều hạn chế này thể hiện ra hiệu quả kinh khủng.

Mặc dù hồn kỹ có nhiều hạn chế này rất khó để sinh ra tác dụng, bởi vì phạm vi bao trùm nhỏ, mà lại phải gần người, tóm lại đối thủ hoàn toàn có thể kịp thời tránh đi.

Chỉ khi nào đánh trúng mục tiêu, thì tác dụng của hồn kỹ này mới thật lớn.

Bộ phận thứ nhất của đệ tứ hồn kỹ Phượng Hoàng Khiếu Thiên kích trong nháy mắt bộc phát, làm Đái Duy Tư cùng mấy người khác vừa từ mê muội sắp tỉnh táo lại rơi vào tình cảnh mê muội càng mạnh hơn.

Ngay sau đó hai lực lượng từ mặt đất cùng không trung đồng thời bộc phát.

Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ từ trên trời giáng xuống, bộ phận thứ hai của Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích từ mặt đất vọt lên. Hai đệ tứ hồn kỹ đồng thời bao phủ công kích sáu người.

Ánh sáng mầu vàng xanh từ long bàn tay Đường Tam chém ra, bởi vì có Trữ Vinh Vinh hồn lực tăng phúc, Đường Tam sau khi sử dụng Lam Ngân Đột Thứ mặc dù tiêu hao lượng lớn hồn lực, vẫn còn dư thừa lực lượng. Công kích của Mã Hồng Tuấn còn bỏ sót một người, người này tự nhiên là giao cho Đường Tam.

Ngay trước khi Chu Trúc Vân thanh tỉnh, Chu Võng trói buộc trong nháy mắt đem thân thể của nàng quấn lại, khiến cho nàng không còn cơ hội đi cứu viện đồng đội.

Ầm ầm nổ vang, tiếng kêu thảm thiết từ vị trí của Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ cùng Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích đồng thời vang lên.

Nói về bộc phát lực, còn có cái gì so với Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ và Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích mạnh hơn đây chứ?

Như là tất cả còn chưa chấm dứt…

Kim quang trên người Bạch Hổ lóe ra, cùng với hắc quang phát ra từ Linh Miêu tại không trung dung hợp, U Minh Bạch Hổ khổng lồ lại một lần nữa hiện ra trước mắt mọi người. Mà lúc này, còn hai người khác cũng có thể thi triển ra dung hợp kĩ năng như vậy lại đang bị vây trong các hạn chế khác nhau.

Kịch liệt thống khổ, làm Đái Duy Tư từ mê muội tỉnh lại, nhưng hắn lại hoảng sợ phát hiện, Bạch Hổ Kim Cương Biến đã làm hồn lực của mình tiêu hao tới trình độ khủng bố, mà hai người đồng bọn bên người hắn đã đánh mất ý thức.

Liên tiếp bộc phát vài đại hồn kỹ, đã làm hồn lực của Đái Mộc Bạch hoàn toàn tiêu hao, nhưng U Minh Bạch Hổ của hắn và Chu Trúc Thanh vẫn rất kiên quyết. Tới thời khắc này, tiềm lực của hắn và Chu Trúc Thanh đã hoàn toàn bộc phát. Tâm trạng nhiều năm bị áp chế đã hoàn toàn bùng nổ. U Minh Bạch Hổ khổng lồ, oai hùng bước tới, tạo thành lưu quang mênh mông và khổng lồ bay lên trên không.

Chuyện xưa của Đai Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh, Đại sư cũng đã nghe thấy. Trước trận đấu, Đại sư đã cho Sử Lai Thất Quái vài câu chỉ đạo.

Ngọc Tiểu Cương làm một đời Đại sư, không chỉ nghiên cứu về võ hồn, mà tại hồn sư chiến thuật, cũng là đại sư. Hắn vừa liếc mắt đã nhìn ra sơ hở lớn nhất của đối thủ.

Đó chính là khinh địch.

Ít nhất trong suy nghĩ của Tinh La đế quốc chiến đội, Sử Lai Khắc học viện chiến đội có thể tiến vào vòng thứ ba, là chủ yếu vào vận khí khi rút thăm. Mà từ miêu tả của Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh, hắn lập tức phán đoán Đái Duy Tư cùng Chu Trúc Vân càng dễ sinh ra tâm lý khinh địch.

Bởi vậy Đại Sư chỉ đạo Đường Tam toàn lực ứng phó không lưu tình. Còn Sử Lai Thất Quái thì trong nháy mắt bùng nổ, hủy diệt đối thủ.

Đại sư chỉ đạo như vậy là có mục đích, nếu như để cho thực lực của đối thủ hoàn toàn bộc phát, thì trận này cho dù Sử Lai Khắc Thất Quái có thể đạt được thắng lợi cuối cùng cũng là thắng thảm.

Ít nhất, chỉ cần Đái Duy Tư cùng Chu Trúc Vân hai người có hồn lực cao này phóng thích võ hồn dung hợp kỹ thì hoàn toàn có thể làm vài người trong Sử Lai Khắc Thất Quái bị thương nặng.

Đối thủ khinh địch, tất nhiên sẽ không xuất toàn lực ngay từ đầu, mà Sử Lai Khắc Thất Quái lại ngay từ đầu xuất ra toàn bộ thực lực.

Đầu tiên là Đường Tam dưới sự tăng phúc phóng thích Lam Ngân Đột Thứ trận, sau đó là Mã Hông Tuấn, Đái Mộc Bạch cùng xông lên, cuối cùng là U Minh Bạch Hổ đánh sâu vào.

Sử Lai Khắc Thất Quái đã đem thực lực của mình bày ra tới cực hạn. Áo Tư Lạp cùng Trữ Vinh Vinh đồng thời tăng phúc trên người đội hữu, giờ khắc này bộc phát lực lượng khiến cho toàn trường phải biến sắc.

Oanh… không có gì trở ngại, dưới cường lực của U Minh Bạch Hổ đánh tới, sáu người đã bị thương không nhẹ đồng thời bay ra khỏi sân đấu. Thân thể thật lớn của U Minh Bạch Hổ tại không trung biểu diễn ra một động tác xoay người thật đẹp. Cuối cùng một trảo, đánh bay Đái Duy Tư. Âm thanh xương vai của Đái Duy Tư bị nghiền nát truyền khắp toàn trường, thậm chí ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không thể phát ra, hắn đã trực tiếp hôn mê tại không trung.

Đó là Đái Mộc Bạch vẫn hạ thủ lưu tình, nếu không, một trảo này đánh tại lồng ngực của hắn, thì hoàn toàn có thể cướp đi tính mạng của hắn. Dù nói thế nào đối phương cũng là đại ca của hắn, đối phương có thể không nhận thân tình, nhưng trong lòng Đái Mộc Bạch vẫn không thể không thừa nhận hắn là cùng huyết mạch với mình.

U Minh Bạch Hổ khổng lồ một lần nữa hóa thành hai người, bởi vì tiêu hao hồn lực quá nhiều nên Đái Mộc Bạch trực tiếp tựa vào lồng ngực của Chu Trúc Thanh.

Ngàn vạn lần không nên xem thường khoảnh khắc ngắn ngủi vừa tấn công vừa phòng ngự này, trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, song phương sử dụng hồn lực đều rất kinh khủng. Nhất là Sử Lai Khắc Thất Quái, đã không hề lưu lại phóng thích tất cả mới làm cho bọn họ có cơ hội như vậy.

Khách lạp một tiếng vang lên. Chu Trúc Vân bằng vào sự lợi hại của miêu trảo đã rốt cục xé rách Chu Võng trói buộc đi ra. Nhưng toàn thân nàng đã ngây dại. Bất luận trạng thái hiện tại của thế nào Sử Lai Khắc Thất Quái như thế nào, nhưng đứng ở trên đài thi đấu bọn họ vẫn còn đủ bảy người, mà cả Tinh La hoàng gia học viện chiến đội lại còn duy nhất một mình nàng.

Chu Trúc Thanh ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú vào tỷ tỷ của mình. Tiểu Vũ, Mã Hồng Tuấn, Đường Tam chậm rãi bước tới. Bọn họ mỗi người đều đã ăn một cây khôi phục hương tràng do Áo Tư Tạp ném tới. Tại bọn họ sau lưng còn có Trữ Vinh Vinh toàn lực rót vào quang mang hồn lực tăng phúc.

Ba đấu một, tuyệt đối không có gì lo lắng. Nhất là còn có năng lực khống chế trận đấu cường đại của Đường Tam ở đó.

Nhưng là, Chu Trúc Vân không cam lòng. Cho dù tới hiện tại, trong lòng nàng vẫn không thể tin được lại xảy ra như vậy. Bất luận như thế nào nàng cũng không nghĩ tới, mình bị thất bại bởi muội muội mình còn chưa đến mười lăm tuổi. Hơn nữa còn là thảm bại. Nàng sao có thể cam tâm? Như thế nào nguyện ý nhận thua?

Rít lên một tiếng, mang theo hào khí thê lương nàng hướng ba người vọt tới, ngay lúc này, trên người nàng như trước tạo nên ảo ảnh liên tiếp. Nhưng nàng lao tới trước không được năm thước đã bị dừng lại. Lam Ngân Thảo không một tiếng động đã từ trên người nàng hiện ra, từ lúc Lam Ngân Đột Thứ phát động, mầm mống Lam Ngân Thảo đã lưu lại trên người nàng. Lúc này, đệ nhị hồn kỹ Ký sinh của Thiên Thủ Tu La Đường Tam phát động.

Xung lực mạnh mẽ làm thân thể Chu Trúc Vân trực tiếp bị xoay tròn. Nếu không phải tâm lý của nàng bị đả kích thật lớn thì có lẽ cũng không bị chật vật như vậy, nhưng hiện tại tâm trạng của nàng đã bị rối loạn.

Một thân ảnh lóe ra đã lặng yên xuất hiện cạnh nàng, độc tố gây mê cùng hủ thực đã bắt đầu xâm lấn cơ thể của nàng. Tiểu Vũ trực tiếp nhào tới, trong nháy mắt, Yêu Cung kỹ năng đã phát huy tác dụng, thân thể mềm mại động lòng người của Chu Trúc Vân cứ như vậy bị ném vào không trung.

Ánh mắt Đường Tam hướng về Chu Trúc Thanh, lộ ra ý hỏi. Hắn là đang hỏi Chu Trúc Thanh xử lý tỷ tỷ này như thế nào. Tiếp theo Chu Trúc Vân là tùy ý bọn họ xử lý. Cho dù Chu Trúc Thanh muốn giết nàng Đường Tam cũng tuyệt không do dự. Không có gì quan trọng hơn so với tình cảm của Sử Lai Khắc Thất Quái bọn hắn.

Thầm than một tiếng, Chu Trúc Thanh lắc đầu, cúi đầu ôm sát Đái Mộc Bạch trong lòng. Hai hàng nước mắt trong suốt không tự giác từ khóe mắt chảy xuôi ra.

Chờ đợi nhiều năm, cuối cùng thắng lợi tới nhanh như vậy, ngay cả nàng lúc này cũng không biết mình đến tột cùng là hạnh phúc hay bi thương. Dù nói thế nào, dó cũng là tỷ tỷ của nàng a!

Đường Tam bất đắc dĩ lắc đầu, hướng Tiểu Vũ ra hiệu. Tiểu Vũ lúc này mới nhảy lên không trung, hai chân cuốn lấy hai chân của Chu Trúc Vân, Yêu Cung lần nữa phát động, đem thân thể của nàng trực tiếp ném ra ngoài sàn đấu.

Trận đấu chấm dứt trong không khí im lặng. Sử Lai Khắc Thất Quái tất cả đều đứng ở trên đài thi đấu, chậm rãi tụ họp lại, kể cả Đái Mộc Bạch đã hôn mê cũng nhờ sự dìu đỡ của Chu Trúc Thanh mà đứng thẳng lên. Tất nhiên bọn họ đã thắng, đã đạt được chính thức thắng lợi. Bọn họ dùng sự thắng lợi hoàn toàn của mình để tuyên cáo sự vương giả của bọn họ. Sử Lai Khắc chiến đội, đã không một người nào bị thương nặng mà đem một trong tam đại hạt giốngtinh La đế quốc chiến đội hoàng gia cao cấp học viện đánh rơi khỏi sàn đấu.

Khi trọng tài tuyên bố thắng lợi, cũng là lúc khu nghỉ ngơi của Sử Lai Khắc học viện nổi lên tiêng hoan hô vang dội, cho dù là Đại sư, trên mặt cũng toát ra vẻ tươi cười. Cho dù là chiến thuật tốt nhất cũng cần phải có người chấp hành, nếu không có những đứa trẻ tuyệt thế kỳ tài này thì chiến thuật của hắn làm sao có thể phát huy hoàn mỹ như vậy được chứ?

Đi xuống dưới đài thi đấu, Đái Mộc Bạch lập tức được Phất Lan Đức mang qua, quầng sáng khôi phục của Giáng Châu mở ra, trợ giúp mọi người khôi phục thể lực, trị liệu thương thế. Áo Tư Tạp vẻ mặt tươi cười chế tạo khôi phục đại hương tràng. Toàn bộ đều là thực lực của hồn tông, lúc này tất cả ánh mắt của mọi người đang xem cuộc chiến đều hướng lại phía bọn hắn. Ngay cả Giáo chủ Võ Hồn điện cũng không ngoại lệ.

Đoàn người Sử Lai Khắc học viện chiến đội đang đi đột nhiên dừng lại, Đường Tam cảm nhận thấy mình đang bị một ánh mắt chăm chú nhìn mình, ngẩng đầu nhìn lên. Đoàn người này đúng là đại biểu Thiên Đấu đế quốc hạt giống chiến đội, mà nhìn hắn chính là chiến đội trưởng, sở hữu Lam Điện Bá Vương Long võ hồn Ngọc Thiên Hằng.

“Không nghĩ tới các ngươi đã cường đại đến mức như vậy rồi. Ta thật sự rất kinh ngạc.” Ngọc Thiên Hằng ánh mắt sắc bén nhìn Đường Tam.

Đường Tam lạnh nhạt cười, nói: “Các ngươi cũng đâu có kém. Ta thấy các ngươi cũng đều có tiến bộ lớn đó chứ.”

Ngọc Thiên Hằng thở dài một tiếng, nói: “Nguyên lai ta cũng có ý định cùng các ngươi ở tổng kết tái đánh một hồi, nhưng hiện tại xem ra, đã không có cơ hội. Bất quá, nhớ kỹ, thay ta báo thù. Theo ý ta, nếu thật sự có một chi đội ngũ có thể uy hiếp đến Võ Hồn điện chiến đội thì cũng không phải là Tinh La hoàng gia học viện chiến đội còn lại, mà là các ngươi. Cẩn thận xem trận đấu tiếp theo của chúng ta đi. Cho dù có thua chúng ta cũng sẽ tận lực để bọn họ thể hiện ra thực lực.”

Đường Tam có chút ngẩn người, trong ấn tượng của hắn, Ngọc Thiên Hằng là một người không bao giờ nguyện ý thừa nhận thất bại. Hắn đồng thời cũng nhận thấy, Thiên Đấu hoàng gia học viện chiến đội thực lực còn kém hơn Tinh La học viện chiến đội một ít, chính thức hơn bốn mươi cấp, kỳ thật chỉ có năm người.

Thực lực hoàn toàn yếu hơn, làm cho Ngọc Thiên Hằng mất đi tin tưởng. Kế tiếp hai đại hạt giống chiến đội đối kháng, thực ra đã không có gì lo lắng.

Võ Hồn điện thực sự cường đại như vậy sao? Hai luồng tinh quang từ trong mắt Đường Tam bắn ra, “Ngọc Thiên Hằng, đừng làm cho ta xem thường ngươi. Không có thử qua, làm sao biết không thể? Nếu như là đội trưởng mà chính ngươi lại không tin tưởng, như vậy, cả đời này, ngươi đã không xứng là đối thủ của ta.”

“Ngươi nói cái gì?” Đứng bên cạnh Bích Lân Xà nữ Độc Cô Nhạn lửa giận bừng bừng, như nàng lại bị Ngọc Thiên Hằng cản lại.

Một tia hỏa diễm trong mắt Ngọc Thiên Hằng lan ra, cả người hắn như là bị lời nói của Đường Tam thiêu đốt. Dừng ở Đường Tam, hắn giơ tay phải lên dùng sức huy động một chút. “Chờ xem đi. Ta sẽ để cho bọn họ biết lợi hại.”

Trận đấu làm mọi người chú ý rốt cuộc cũng bắt đầu. Là hai trong số ba đội ngũ hạt giống, Thiên Đấu hoàng gia học viện chiến đội cùng Võ Hồn điện học viện chiến đội bước lên sân đấu cùng lúc, toàn trường đã tĩnh lặng lại.

Trận đấu trước đó, đã gây cho bọn họ rung động mãnh liệt, mà trận đấu kế tiếp này, theo lý lại càng thêm đặc sắc.

Tại vòng đấu thứ hai, trong bẩy người xuất trận của Võ Hồn điện chiến đội, cũng không có ba người đạt được Tử lục huân chương trong truyền thuyết xuất hiện, mà bọn họ cũng dễ dàng dành chiến thắng.

Mà trước mắt đấu với Thiên Đấu hoàng gia học viện chiến đội rõ ràng là bất đồng. Bên Võ Hồn điện chiến đội, cũng thay thế ba khuôn mặt mới.

Ba người này, chậm rãi dẫn đầu Võ Hồn điện chiến đội, bọn họ nhìn qua tướng mạo đều rất bình thường, tâm tình cũng rất bình tĩnh, nhưng làm cho người ta có cảm giác, bọn họ giống như ba con sói đang vận sức chờ phát động.

Đường Tam nhìn thấy, trên người họ phát ra khí thế cùng niềm tin mạnh mẽ. Chỉ có trải qua vô số thắng lợi, đánh thắng vô số đối thủ, mới có được ưu thế tâm lý như vậy.

Đồng phục của Võ Hồn điện chiến đội là mầu trắng, toàn thân trắng noãn, trước ngực thêu sáu ngôi sao tượng trưng cho đồ án của Võ Hồn điện. Ba người đi trước, bên ngực trái mỗi người đều đeo một tấm màu tím huy trương. Đó là tượng trưng cho vinh dự của bọn họ.

Đi đầu là một người, một gã nam tử, thân cao khoảng hơn một thước chín, trên đầu tóc ngắn mầu đen dựng đứng như cương châm, một cỗ tự tin vô cùng phát ra từ trên người hắn.

Hai cánh tay thon dài hữu lực buông xuống tại hai bên sườn, ánh mắt thản nhiên dừng ở đối diện Lam Điện Bá Vương Long hồn sư Ngọc Thiên Hằng.

So sánh với hắn, Ngọc Thiên Hằng tâm tình rõ ràng là có chút kích động, dưới ngôn ngữ kích động của Đường Tam, lúc này tâm tình của Ngọc Thiên Hằng đã hoàn toàn bị kích thích.

Hai bên nam tử tóc ngắn mầu đen, phân biệt là một nam một nữ, tên nam tử đầu tóc dài hỏa hồng sắc bù xù ở sau lưng, ngay cả con ngươi cũng đều là mầu dỏ sậm. Tướng mạo cũng đồng dạng rất bình thường, nhưng cùng với nam tử tóc ngắn trước đó giống nhau, trên người đều tỏa ra một cỗ khí chất vô hình.

Trong ba người chỉ có một người là nữ tử, mái tóc đen dài, tướng mạo cùng nam tử đầu tiên có vài phần giống nhau. Ba người vẻ mặt đều rất giống nhau. Nữ tử này thoạt nhìn cũng không cảm thấy xinh đẹp, nhưng nếu quan sát cẩn thận lại cảm thụ được trên người nàng có một loại mị lực khác thường.

Một thanh âm quen thuộc vang lên bên tai Đường Tam, “Cẩn thận chú ý ba người này.”

Đường Tam quay đầu nhìn lại, không biết Độc Cô Bác đã đi đến bên người hắn từ lúc nào. Độc Cô Bác cũng dùng ánh mắt nhìn kĩ ba người, lúc này, đi phía sau họ là bốn gã đội hữu còn lại, hoàn toàn chở thành nền, mặc dù bốn người bọn họ cũng đều là trên bốn mươi cấp.

“Ba người này chính là ba hoàng kim kỳ tài của Võ Hồn điện. Thanh niên đứng đầu có mái tóc đen tên là Tà Nguyệt, năm mươi hai cấp cường công hệ chiến hồn vương, võ hồn là Nguyệt Nhận, là một gã khí hồn sư. Phía sau hắn, nam tử có mái tóc đỏ là Diễm, năm mươi hai cấp hỏa thuộc tính cường công hệ chiến hồn vương, võ hồn là Hỏa Diễm lĩnh chủ. Còn lại nữ tử bên cạnh Tà Nguyệt là muội muội của hắn, tên là Hồ Liệt Na, năm mươi mốt cấp khống chế hệ chiến hồn vương, võ hồn là Hồ Ly. Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na phân biệt kế thừa võ hồn của cha mẹ. Trong ba người ngoại trừ chú ý hai gã cường công hệ chiến hồn vương, cũng phải đặc biệt chú ý Hồ Liệt Na, Hồ Liệt Na có được năng lực mị hoặc cực kỳ cường hãn. Hồn kỹ của nàng đều lấy mị hoặc là chính.”

Nghe Độc Cô Bác nói vậy Đường Tam yên lặng gật đầu, trong lòng lại đem mọi điều Độc Cô Bác nói ghi nhớ vào.

Đại sư đứng ở một bên lẳng lặng nghe, nhưng ánh mắt lại hướng nhìn Giáo Hoàng điện nguy nga phía sau. Bỉ Bỉ Đông, đây là đề mục do ngươi đưa ra sao chứ?

Trọng tài đã tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Mặc dù đấu chí của Ngọc Thiên Hằng đã bị Đường Tam kích thích đến cực điểm, nhưng khi hắn chứng kiến đối phương phóng thích toàn bộ võ hồn, vẫn không khỏi rung động.

Ba người Tà Nguyệt đứng đầu, từ trên người đều lóe ra năm cái hồn hoàn hai vàng, hai tím, một đen, đều là tổ hợp hồn hoàn tốt nhất. Ba người ngưng tụ một cỗ cường đại áp lực làm cho khí phách của Ngọc Thiên Hằng nhất thời yếu đi vài phần.

Võ Hồn điện chiến đội người thứ nhất động cũng không phải là đội trưởng Tà Nguyệt, mà là muội muội của hắn Hồ Liệt Na.

Nhẹ nhàng bước, Hồ Liệt Na dường như vừa chuyển động thân hình đã đi tới phía trước. Một tia thản nhiên tươi cười hiện lên trên mặt, theo sự phóng thích của võ hồn, nàng dường như đẹp hơn, hơn nữa từ sau lưng xuất hiện một cái đuôi to lông mượt mà.

Ánh sáng đỏ từ trên người nàng phát ra, ánh mắt bất chợt nhìn về phía Ngọc Thiên Hằng. Ngọc Thiên Hằng đang chuẩn bị thi triển hồn kỹ nhất thời bị khựng lại một chút. Nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn rất phong phú, vội vã hô to: “Không nên nhìn vào mắt nàng.”

“Không nhìn vào mắt ta sẽ không việc gì sao? Mọi người đều gọi ta là Thiên Hồ.” Thanh âm của Hồ Liệt Na nghe có vẻ khàn khàn, nhưng lại mang theo một loại mị lực đặc thù. Từ khi nàng xuất ra ánh mắt, đến khi nàng nói một câu này, cả Thiên Đấu hoàng gia học viện chiến đội dĩ nhiên không ai ra tay.

Một màn quỷ dị xuất hiện, trên người Hồ Liệt Na năm cái hồn hoàn cực kỳ có quy luật lóe lên một chút, đầu tiên là đệ ngũ hồn hoàn mầu đen, sau đó là đệ tứ, đệ tam, đệ nhị, cho đến cuối cùng là đệ nhất hồn hoàn mầu vàng. Mỗi khi một cái hồn hoàn ba động, hồng quang trên người nàng sẽ cường thịnh hơn. Mà ở phía sau nàng Tà Nguyệt cũng động.

Nguyệt Nhận của Tà Nguyệt cũng không phải một thanh mà là hai thanh, mà hai thanh toàn thân màu đỏ, cong như vầng trăng khuyết, hai tay của hắn cầm ở giữa hai thanh Nguyệt Nhận. Lúc này theo động tác của thân thể, hai tay của hắn giang ra, toàn thân từ phía sau hướng chính muội muội của mình đánh tới.

Ngay khi Tà Nguyệt đánh tới thân thể Hồ Liệt Na, quang mang màu đỏ chợt hiện ra, khuếch tán. Tầng hồng quang (ánh sáng đỏ – A Phóng) tự nhiên bao vây lấy thân thể hai người. Cùng lúc đó, tầng hồng quang cũng trong nháy mắt bộc phát ra, như một cái quang cầu khuếch tán ra, bao phủ cả sàn đấu, đương nhiên cũng đem bảy tên đối thủ phía đối diện bao phủ ở trong đó.

“Võ hồn dung hợp kỹ?” Đường Tam thốt lên.

Năm người còn lại của Võ Hồn điện chiến đội kể cả Diễm, đều không có ý định ra tay. Diễm thậm chí còn lui về phía sau vài bước, đứng cùng với những đội hữu còn lại.

Hồng quang lóe ra, từ hai người ban đầu đã biến thành một người, một người tóc dài phiêu phiêu, nhìn qua không nhận ra là nam hay nữ.

Tóc đã biến thành mầu đỏ, thân ảnh do Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na tạo thành lặng yên chuyển động. Hai thanh Nguyệt Nhận đã trở nên to lớn gấp đôi, mang theo hồng quang lặng yên chém ra.

Không sai. Đây chính là võ hồn dung hợp kỹ của bon họ, Yêu Mị.

Yêu Mị, kỹ năng này cùng U Minh Bạch Hổ của Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh là không giống nhau.

U Minh Bạch Hổ chủ yếu là công kích, còn Yêu Mị lại chủ yếu là khống chế. Trong phạm vi khống chế của Yêu Mị, giác quan của mọi người đều bị giảm năm mươi phần trăm, hồn lực giảm năm mươi phần trăm, mọi hành động đều chậm đi năm mươi phần trăm.

Bị hồng quang bao phủ dầy dặc, mấy người Ngọc Thiên Hằng muốn thấy rõ đối thủ cũng cực kỳ khó khăn.

Hồng quang trở nên đậm đặc lên, năng lượng khổng lồ ba động trong nháy mắt phóng ra, từ bên ngoài căn bản không thể chứng kiến tình huống bên trong.

Âm thanh kêu rên, không ngừng từ trong khu vực bị ánh sáng đỏ bao phủ vang ra. Từng cái thân ảnh bị quăng từ bên trong ra.

Máu tươi bắn ra theo từng thân ảnh, đứng bên cạnh Đường Tam, sắc mặt Độc Cô Bác đã trở nên cực kì khó coi.

“Đây là bọn họ không muốn là các đối thủ khác thấy rõ thực lực của mình. Mặc dù sử dụng võ hồn dung hợp kỹ, nhưng cũng chỉ có võ hồn dung hợp kỹ biểu hiện trước mặt các ngươi.”

Rất nhanh, bảy người trong Thiên Đấu học viện chiến đội đã có năm người bị ném ra. Chỉ có âm thanh của Ngọc Thiên Hằng cùng Độc Cô Nhạn trong vùng sáng đỏ liên tiếp kêu vang truyền ra.

Theo một tiếng kêu to, nghe không ra là âm thanh của nam hay nữ rất tà dị vang lên trong vùng sáng đỏ, “Độc, ở bên trong lĩnh vực của chúng ta, cũng bị suy giảm lớn. Độc Cô Nhạn, độc của ngươi còn không đủ để ảnh hưởng đến ta. Đi đi.”

Thân thể Độc Cô Nhạn sau một tiếng ầm vang bị bay ra, trên người nàng cũng không có bất kỳ vết thương nào, nhưng cũng phun đầy máu tươi, trực tiếp bị bắn ra khỏi lôi đài.

Sau một tiếng nổ ầm vang, vùng sáng đỏ rốt cục cũng thối lui, thân ảnh bán nam bán nữ do hợp thể lúc trước lại biến thành hai người.

Ngọc Thiên Hằng đứng ở đối diện bọn họ, hai cánh tay sau khi đã biến thành long hình đang không ngừng run rẩy.

“Nể mặt gia tộc của ngươi, ta tha cho ngươi một mạng.” Tà Nguyệt thản nhiên nói. Nguyệt Nhận trong tay huy động, tựa như có một sợi dây vô hình kéo thân thể Ngọc Thiên Hằng, thân thể cường hãn của hắn ầm ầm ngã xuống. Vẩy rồng trên cánh tay bay tán loạn, máu tươi bắn ra.

Chậm rãi giơ Nguyệt Nhận trong tay lên, Tà Nguyệt ánh mắt hướng về phía Sử Lai Khắc chiến đội như muốn khiêu khích.

Đường Tam đón nhận đối thủ không chút sợ hãi, đồng tử thu nhỏ lại, ánh mắt mầu tím phát ra.

Tà Nguyệt trong mắt toát ra vẻ thất thần trong chốc lát, thân thể có chút hoảng loạn.

Mầu tím trong mắt Đường Tam chỉ lóe lên trong chốc lát. Tà Nguyệt rất nhanh có phản ứng lại, ánh mắt ác lạnh, giơ tay phải lên cắt ngang trên cổ, làm ra tư thế tàn sát.

Nếu Sử Lai Khắc học viện đánh bại Tinh La học viện, làm mọi người cảm thấy rung động, thì khi tất cả chủ lực Võ Hồn điện học viện xuất trận, khiến cho người ta cảm thấy ưu thế áp đảo. Đối mặt với một chi đội ngũ hạt giống khác, bọn họ chỉ xuất trận hai người, chỉ bằng một cái võ hồn dung hợp kỹ mà chiến thắng. Đây là thực lực chênh lệch đến mức nào?

Không có một người nào đi hoài nghi thực lực của bọn họ, trên mặt nhiều người thần sắc trở nên ngưng đọng. Tới lúc này, ngoại trừ Sử Lai Khắc học viện, sẽ không có một chiến đội nào dám mơ ước đến chức quán quân nữa.

Hai trận đấu, làm mọi người có cảm giác khác nhau. Sử Lai Khắc học viện biểu hiện tất nhiên là rất xuất sắc, nhưng ba gã hồn vương của Võ Hồn điện vừa xuất hiện, thì cũng không còn ai xem trọng bọn họ.

Bất quá, Sử Lai Khắc Thất Quái cũng không để ý đến điều đó, bọn họ để ý chính là thắng lợi hôm nay, thắng lợi thuộc về Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh, cũng là thuộc về toàn thể bọn họ.

Khi trở lại chỗ ở, Đái Mộc Bạch đã tỉnh dậy. Hắn cùng Chu Trúc Thanh kích động đến tận tối vẫn chưa thể bình tĩnh trở lại.

Vòng thứ ba chấm dứt, cả đại tái chỉ còn lại sáu đội. Ba đội hạt giống trong trận đấu ngày hôm nay đã có hai đội bị loại. Chỉ còn lại có Võ Hồn điện chiến đội.

Không thể nghi ngờ, trong sáu chiến đội còn lại, thực lực của Võ Hồn điện chiến đội là đứng đầu. Theo sát phía sau là Sử Lai Khắc học viện chiến đội cùng Thần Phong học viện chiến đội. Ba chiến đội còn lại mặc dù cũng lọt vào lục cường, nhưng cũng chỉ là bồi sấn mà thôi (ý nói chỉ là theo vào không được đánh giá cao – A Phóng).

Ngày mai rút thăm sẽ quyết định rất nhiều sự tình, không ai muốn sẽ gặp Võ hồn điện chiến đội đầu tiên, gặp họ như là đụng phải tường cứng vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/12/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 23
Hạ Hầu Thác: Ta đã biết. Hạ Hầu Thừa Vũ: Còn nữa, Ngưu Hữu Đức kia quá kiêu ngạo. Lại dám trước mặt mọi người nói Doanh Cửu Quang là đang bán nữ cầu vinh, bảo bệ hạ cưới vợ làm sao chịu nổi. Chỉ sợ bệ hạ sẽ không bỏ qua hắn. Hạ Hầu Thác: Ta cũng biết, thế nào? Nói bán nữ cầu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Vợ con tôi là ma cà rồng - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Đăng và Diệu đang sống vui vẻ bên cô con gái Hân của họ. Lúc yêu nhau Đăng nghĩ Diệu là người thường, khi cưới nhau rồi Đăng mới biết Diệu là ma cà rồng, nhưng cô không làm hại ai cả. Cô có sở thích kỳ lạ đó là hút máu của Đăng, cứ vài ngày là Đăng đưa cánh tay ra cho Diệu...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hướng Nhật – Quyển 7
Cô nàng bốn mắt khiếp sợ, nhưng vẫn dán chặt vào thân thể Hướng Nhật, chưa để nàng cẩn thận suy nghĩ xem chuyện gì xảy ra thì hai người đã hạ cánh, cảm giác trái tim loạn nhịp làm cô nàng cảm thấy khó thở. “Tốt rồi, xem bên kia là ai?” Hướng Nhật buông nàng ra, chỉ chỉ về phía...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba