Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đường Môn – Quyển 4 » Phần 77

Đường Môn - Quyển 4

Phần 77

Từ bản chất mà nói, đây là một kĩ năng cùng loại với lĩnh vực (Ở đây ý là các loại lĩnh vực khác nhau VD như lam ngân LV, Sát Thần LV,). Mặc dù không có tính phát triển như lĩnh vực, nhưng hiệu quả lại đáng sợ không kém. Nhất là dưới tình huống tác chiến đoàn đội, khả năng liên thông mọi người là một năng lực cực kì cường hãn.

Từ khi bắt đầu chiến đấu đến bây giờ, thẳng thắn mà nói, Sử Lai Khắc lục quái có chút rối loạn. Dù sao mọi người đã nhiều năm không hợp tác qua, lại mất đi Tiểu Vũ, đối với các kĩ năng mới của lẫn nhau lại không quen thuộc. Mặc dù tính ăn ý vẫn còn, nhưng không cách nào phối hợp hoàn mỹ như năm năm trước.

Sau khi có liên kết mạng tinh thần, tình huống đã thay đổi. Mỗi người đều đem năng lực mới của mình truyền vào não bộ Đường Tam, mà Đường Tam sau quá trình phân tích rất nhanh đã có phương án chiến đấu mới phù hợp với hoàn cảnh từng người.

Thông qua tinh thần lực truyền tải ý nghĩ, nếu so với dùng miệng nói thì không biết nhanh hơn bao nhiêu lần. Trữ Vinh Vinh vừa tung cái hồn kĩ này ra, Sử Lai Khắc lục quái đã nhanh chóng trở lại thành một chỉnh thể.

Chữ “Sát” xé rách không gian nọ lặng yên biến mất, thanh âm Kiếm Đấu La nhàn nhạt từ bốn phương tám hướng truyền đến: ” Trước thực lực tuyệt đối, hết thảy kĩ năng đều chỉ là hư ảo mà thôi.”

Mọi người cảm giác được, chuôi cự kiếm bỗng hoành khởi trên không trung. Đằng sau cự kiếm bỗng xuất hiện một hư ảnh thật lớn cao tới năm thước, ngoại hình giống Kiếm Đấu La Trần Tâm như đúc. Chỉ thấy hắn tay cầm cự kiếm, thân hình tựa như theo thiên địa pháp tắc lớn ra một chút, Thất Sát kiếm khổng lồ chém ra, thân kiếm phảng phất đem tất cả các lực lượng xung quanh hủy diệt, bất luận là Sát thần lĩnh vực, Lam ngân lĩnh vực của Đường Tam hay là huyễn chi không gian của Trữ Vinh Vinh đồng thời bị phá mở. Cảnh vật chung quanh lại rõ ràng lại như trước.

Cự kiếm trong tay Trần Tâm cũng không có hướng về phía bọn họ mà chỉ vào hư không. Cổ tay khẽ rung, sáu đạo kiếm khí tung hoành tạo ra một chữ “Sát” so với trước kia còn lớn hơn mười lần xuất hiện trên không trung. Giờ khắc này, cả bầu trời đột nhiên tối sầm lại. Khí thế của chữ “Sát” hắc ám bùng nổ khiến Sử Lai Khắc lục quái cơ hồ đồng thời quỳ một gối xuống đất. Lấy thực lực liên hợp của bọn họ dĩ nhiên cũng không thể chống đỡ nổi cỗ uy áp này.

Thanh âm Trần Tâm vang lên bên tai bọn họ: “Hồn lực đạt tới chín mươi lăm cấp trở lên, sẽ phát sinh biến hóa về chất. Mỗi lần tăng lên một cấp, võ hồn sẽ tiến hóa một lần. Tới cảnh giới này rồi, sẽ không còn bị câu nệ bởi hồn kĩ, mà nó đã cùng với võ hồn của mình dung hợp thành một thể. Năm đó, tên trưởng lão Võ Hồn Điện kia, nhờ vào võ hồn hoàn toàn dung hợp, liên tục ngăn chặn chín chữ ‘Sát’ của cha ta, bằng vào thiên sứ hồn lực chấn thương nội phủ của người, khiến thương tổn không thể chữa trị. Kĩ xảo tất nhiên quan trọng, nhưng hồn lực tăng lên mới là trọng yếu. Không có hồn lực cường đại làm hậu thuẫn, cho dù hồn kĩ, hồn cốt có tốt đến mấy cũng không thể phát huy ra uy lực chính thức của mình.”

Quang ảnh đồng thời thu liễm, chữ “Sát” kinh khủng cùng với hư ảnh khổng lồ của Kiếm Đấu La chầm chậm biến mất, nhưng câu nói của hắn lại đóng dấu sâu trong lòng của Sử Lai Khắc lục quái.

Cảm thụ mãnh liệt nhất là Đường Tam. Chữ “Sát” nọ có cường đại sát khí gây cho hắn cảm giác rất kì dị. Loại sát khí này cùng sát khí của Sát thần lĩnh vực có vẻ không giống nhau. Sát khí của Sát thần lĩnh vực tràn ngập máu tanh bạo lệ lạnh như băng. Cùng đồng dạng là sát khí nhưng của Kiếm Đấu La phóng thích ra lại mang cho hắn một cảm giác bap la rộng lớn. Trong mơ hồ, hắn dần dần hiểu ra được một ít, nhưng mới chỉ là nắm bắt được rìa ngoài mà thôi.

Sáu người đều lẳng lặng ngồi xuống tại chỗ, không ai mở miệng một lời nào, võ hồn trên người dần dần thu hồi, bọn họ đều lâm vào trầm tư.

Không hề nghi ngờ, Sử Lai Khắc thất quái mỗi người đều là thiên tài tuyệt thế. Kiếm Đấu La nói không nhiều lắm, nhưng lại điểm tỉnh được bọn họ. Cùng với áp lực rất lớn lúc trước, các phản ứng khi gặp phải tình cảnh sinh tử tồn vong tự thân xuất ra, đối với họ vô cùng trọng yếu. Hiện tại điều cần thiết cho mọi người nhất, chính là loại cảm giác này.

Đại sư hướng tới Bạch Trầm Hương đã thừ người ra bên cạnh thấp giọng nói: “Chúng ta đi thôi. Không tới tối chắc họ chưa tỉnh lại đâu.” Đại sư rất hài lòng với kết quả ngày hôm nay. Từ năm năm trước khi Sử Lai Khắc thất quái đạt được quán quân của toàn đại lục cao cấp hồn sư tinh anh đại tái, hắn đã muốn tìm một cơ hội đả kích bọn họ một chút, chỉ là sau khi mọi người tách ra, vẫn chưa có cơ hội tụ tập lại.

Toàn đại lục cao cấp hồn sư tinh anh đại tái không nghi ngờ khiến Sử Lai Khắc thất quái thành danh, nhưng lại khiến bọn hắn tự tin quá độ, nhất là Đường Tam. Mặc dù biểu hiện của hắn không có gì khác trước, nhưng theo quá trình thực lực ngày càng cao, lại đạt được các loại kĩ năng cường đại, nội tâm hắn đã có chút tự tin thái quá. Người khác nhìn không ra, nhưng đại sư lại rất minh bạch. Trước chuyến đi đến Hải Thần đảo sắp tới, đại sư cho rằng cần phải đả kích đám hài tử này một chút, để bọn hắn dưới áp lực đó mà phát triển. Đồng thời, cũng là để cho bọn hắn nhận thức chính xác được khoảng cách của mình đến cường giả chính thức đến tột cùng có bao nhiêu?

Bên ngoài Sử Lai Khắc học viện.

Kiếm Đấu La Trần Tâm phiêu nhiên rơi xuống đất. Hắn nhìn sự yên tĩnh trên mặt đất có chút cười khổ, trong lòng thầm nghĩ không phải mình đả kích bọn nhỏ này quá lớn đấy chứ? Đây là do đại sư thỉnh cầu hắn, hắn cũng đã làm thành công rồi, nhưng đồng thời cũng làm cho hắn nhận thức thực lực chính thức của Sử Lai Khắc thất quái.

Nhìn qua, hắn thắng rất ung dung, tự tại. Nhưng trên thực tế, chỉ có hắn mới biết chân tướng thế nào.

Tại sao lại hóa thân thành kiếm? Xem quần áo trên người sẽ biết. Sau khi được Trữ Vinh Vinh tăng phúc trên người, công kích bộc phát của Mã Hồng Tuấn đã đạt tới một trạng thái rất kinh người, nhất là nhiệt độ của Phượng Hoàng hỏa diễm đã vượt xa tưởng tượng của Trần Tâm. Mặc dù còn chưa đạt tới độ có thể đả thương hắn, nhưng quần áo bên ngoài một phần đã bị đốt trụi. Trường bào có một nửa đã biến thành tro bụi, nhìn qua thật sự có chút chật vật. Đây cũng là lí do vì sao hắn sau khi kết thúc chiến đấu liền trực tiếp rời đi mà không lưu lại.

Giai đoạn sau hắn biến thân thành cự kiếm, lại dùng hư ảnh sử kiếm, đây chính là năng lực mà vị Kiếm Đấu La vừa đột phá chín mươi bảy cấp lĩnh ngộ được, cũng là hiệu quả của đệ cửu hồn kĩ. Chỉ có điều những người không cùng đẳng cấp thì không thể nhìn ra hắn sử dụng hồn kĩ mà thôi.

Cho nên một kiếm kia hoàn toàn chấn nhiếp Sử Lai Khắc lục quái. Trong một khắc hắn bộc phát lực công kích này, lực lượng có thể nói là đương kim vô địch đứng đầu thiên hạ.

Nhìn lại trường bào chỉ còn một nửa, Trần Tâm không khỏi cười một tiếng: “Lúc còn nhỏ như bọn họ, ta cũng không có thực lực như vậy. Hi vọng hành trình đến Hải Thần đảo này, bọn họ có thể thuận lợi vượt qua.”

Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh. Đả kích của Sử Lai Khắc thất quái khi cùng với Kiếm Đấu La đánh một trận so với tưởng tượng của đại sư còn lớn hơn nhiều. Sáu người suốt ba ngày không ra khỏi nhà, ba ngày không có tiến hành bất kì thực chiến diễn luyện gì, cũng không có trao đổi, chỉ lẳng lặng ở trong nhà tu luyện. Thẳng đến khi Trữ Phong Trí phái người đến tìm Đường Tam, cuộc tu luyện im lặng này mới chấm dứt.

Đại sư mang theo đệ tử Thất Bảo Lưu Ly tông tìm Đường Tam đến trước ngôi nhà gỗ: “Tiểu Tam, ngươi ra đây một chút.”

Thanh âm của hắn không chỉ bừng tỉnh Đường Tam mà đồng thời cũng đánh thức năm người khác. Đột nhiên, trong lúc này một tiếng phượng khiếu vang lên rõ to. Cho dù là bên ngoài ngôi nhà gỗ, đại sư cũng có thể cảm giác được không khí đột nhiên trở nên nóng rực. Sau đó, một bóng dáng màu đỏ hồng chợt phá tan mái nhà bay lên, căn phòng gỗ trong nháy mắt biến thành tro bụi.

Hai cánh hỏa diễm mở rộng ra, mang theo thân thể nọ bay lên trên cao hai trăm thước mới dừng lại. Sau một khắc, hỏa quang nở rộ, một vòng quang mang hỏa diễm thật lớn khuếch tán ra, khuếch trương đến đường kính hơn năm mươi thước mới dần dần tiêu tan.

“Mập mạp chết tiệt, sao tự nhiên lại phá hủy căn phòng vậy?”

Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp, Đường Tam, Tiểu Vũ, Trữ Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh cơ hồ đồng thời từ trong phòng đi ra. Đường Tam nắm lấy tay của Tiểu Vũ, nàng mặc dù vẫn còn mờ mịt như trước, nhưng không biết tại sao, từ sau khi cùng Đường Tam đính hôn, nàng làm cho người ta cảm thấy mình không còn trống rỗng nữa.

Người vừa nói chính là Đái Mộc Bạch, ngoài miệng mặc dù đang mắng mập mạp, nhưng thần sắc trên mặt lại là đang cười dài. Rất rõ ràng, Mã Hồng Tuấn đã có đột phá.

Có lẽ bởi vì Mã Hồng Tuấn là người duy nhất ngoại trừ Tiểu Vũ đã mất linh hồn là chưa đạt tới cảnh giới hồn đế. Cũng có lẽ bởi vì kích thích ngày nọ Kiếm Đấu La mang đến cho hắn quá sâu, kích phát tiềm lực Phượng Hoàng võ hồn của hắn. Ba ngày trôi qua, hồn lực sau mấy tháng tích súc đã đột phá tới năm mươi chín cấp. Khoảng cách đến sáu mươi cấp hồn đế chỉ còn một chướng ngại cuối cùng.

“Xin lỗi, xin lỗi. Chà, nếu mỗi lần tu luyện trong phòng lại tăng lên một cấp thì tốt quá.” Mập mạp hưng phấn từ trên trời giáng xuống, không che giấu sự đắc ý trong lòng chút nào, cười ha ha.

“Mập mạp chết tiệt, lo đắc ý không nhớ rằng mình vẫn là người yếu nhất trong nhóm.” Bạch Trầm Hương đi theo bên người đại sư ở một bên lầm bầm.

Mấy ngày nay Sử Lai Khắc lục quái như trở thành cái xác không hồn, mọi việc ăn uống đều do nàng chiếu cố đảm nhiệm. Trong lòng cũng rất lo lắng, nếu không phải đại sư an ủi nàng, nói cho nàng đây là chỉ là tình huống bình thường, chắc nàng đã quay về Đường Môn tìm gia gia hỗ trợ. Lúc này thấy mọi người đã khôi phục lại, Mã Hồng Tuấn lại còn có đột phá, không biết tại sao trong lòng nàng vô cùng cao hứng. Là vì Mã Hồng Tuấn mà cao hứng sao? Sợ rằng ngay cả cô cũng không minh bạch.

Nghe được Bạch Trầm Hương nói, Mã Hồng Tuấn đang hưng phấn nhất thời bị đả kích: “Hương Hương, sao ngươi không khích lệ ta một chút chứ? Ta cũng đã năm mươi chín cấp, không bao lâu nữa sẽ đạt tới sáu mươi cấp. Sau này ta khẳng định không phải là người yếu nhất.”

Vừa nói, hắn liền không có hảo ý nhìn Áo Tư Tạp một cái. Thân là thực vật hệ hồn sư, dù thiên tư có tốt cũng không thể tăng hồn lực được nhanh như chiến hồn sư. Mà trước đây sở dĩ hắn có thể đạt tới trên sáu mươi cấp, thật là đã nỗ lực rất nhiều, mà mập mạp lại hơi lười biếng một chút.

“Nhìn cái gì vậy? Mập mạp chết tiệt, chúng ta thử đọ xem, ai lần này đến Hải Thần đảo tốc độ tăng cấp nhanh hơn.” Áo Tư Tạp dĩ nhiên là không chịu thua. Từ khi có đệ lục hồn hoàn cùng khối hồn cốt kính tượng, sự tự tin của hắn đã tăng lên rất nhiều.

Mã Hồng Tuấn không có chút nào yếu thế nói: “Đọ với ngươi sao? Có bản lãnh chúng ta đánh cược, nếu ta thắng, ngươi cho ta thơm Vinh Vinh một cái, nếu ngươi thắng, cho ngươi hôn ta một cái, thế nào?”

“Biến!” Áo Tư Tạp một cước bay lên, đá phịch một cú vào cái mông mập mạp. Trữ Vinh Vinh lại càng nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn hắn. Nếu không phải nàng chỉ là phụ trợ hệ hồn sư, chỉ sợ cũng muốn xông lên hảo hảo dọn dẹp cái tên mập mạp không biết giữ mồm miệng này.

Bạch Trầm Hương không bỏ qua cơ hội đả kích mập mạp: “Nhìn qua lời nói cũng đã biết không phải người tốt rồi.”

“Ta…” Cùng người khác đấu võ mồm, mập mạp ít khi chịu cam bái hạ phong, nhưng khi vừa nhìn đến Bạch Trầm Hương, hắn lập tức ủ rủ xuống.

Đại sư lạnh nhạt cười nói: “Mấy ngày nay hẳn là các ngươi đều có thu hoạch chứ? Không cần nói ra, cứ cẩn thận hưởng thụ cảm giác này đi. Ta đề nghị các ngươi đến Hải Thần đảo chính là hi vọng các ngươi luôn có loại cảm giác này, dưới áp lực không ngừng thúc đẩy tiềm lực của bản thân. Áp lực là động lực, nhưng đồng thời cũng là gánh nặng, quá nhiều hay quá ít đều không tốt. Từ trên người Kiếm Đấu La tiền bối, các ngươi hẳn là cũng đã hiểu được chênh lệch của bản thân mình cùng cường giả chính thức rồi, hi vọng các ngươi khi từ Hải Thần đảo trở về có thể đem khoảng cách này thu nhỏ lại hết mức có thể.”

“Vâng” Sử Lai Khắc lục quái đồng thời nghiêm mặt nói.

Đại sư lúc này mới hướng sang Đường Tam nói: “Tiểu Tam, Trữ tông chủ phái người đến mời ngươi vào cung, ngươi nhanh đi đi. Ta đã chuẩn bị vật phẩm tốt cho chuyến đi này rồi. Sáng mai các ngươi sẽ xuất phát.”

“Vâng, sư phụ!” Đường Tam đáp ứng một tiếng, sau đó cùng với đệ tử Thất Bảo Lưu Ly tông vào cung. Tiểu Vũ tạm thời giao cho Trữ Vinh Vinh chăm sóc.

Ba ngày thời gian này, mặc dù hồn lực tăng lên chỉ có Mã Hồng Tuấn, nhưng Đường Tam cũng được lợi ích không nhỏ. Hắn là người rất thông minh, hiểu được nếu cẩn thận đi tìm từng khuyết điểm trên người là rất khó có kết quả. Bởi vậy, hắn tận lực đem suy nghĩ đặt vào chữ “Sát” kia. Mấy ngày nay, ít nhiều đã có lĩnh ngộ. Hắn nhận ra, Sát thần lĩnh vực còn phải tăng cường rất nhiều.

Từ thực lực cùng tác dụng nhìn lên, hiện tại Lam ngân lĩnh vực đã áp đảo Sát thần lĩnh vực. Chẳng những có thể trợ giúp hắn tiến hành tinh thần dò xét, còn có thể dùng tác dụng tăng phúc cực lớn lên các loại hồn kĩ của Lam Ngân Hoàng. Nhưng Đường Tam đồng thời cũng nhận ra, Lam ngân lĩnh vực mặc dù tốt, nhưng lại chịu nhiều hạn chế. Ở địa phương không có nhiều Lam Ngân Thảo, tác dụng có thể phát huy chênh lệch cũng cực lớn. Nếu không xác định được chính xác uy lực sẽ có vấn đề rất lớn khi gặp phải cường địch.

Tựa như lần trước đối mặt với Thiên Nhận Tuyết trên không trung, hiệu quả của Lam ngân lĩnh vực đã bị suy yếu trên phạm vi lớn. Nếu như là ở trong rừng rậm, Đường Tam tuyệt đối không có gian khổ như vậy, dù không nhất định chắc thắng nhưng dưới tình huống không sử dụng đệ lục hồn kĩ của Tiểu Vũ cũng chưa chắc đã thất bại.

Mà ở phương diện hạn chế này, Sát thần lĩnh vực lại mạnh hơn Lam ngân lĩnh vực rất nhiều, tác dụng tăng phúc của nó là luôn cố định. Làm cho Sát thần lĩnh vực mạnh lên, mới có lợi cho hắn khi tác chiến dưới mọi điều kiện phát huy được toàn bộ thực lực bản thân.

Bởi vậy, Đường Tam đã hạ quyết tâm muốn tăng uy lực của Sát thần lĩnh vực. Một là tăng hồn lực lên, sớm đến ngày có thể đạt đến cảnh giới thi triển võ hồn chân thân, làm cho hiệu quả của lĩnh vực hoàn toàn phát huy ra. Về phương diện khác, chính là lĩnh ngộ Sát thần lĩnh vực của mình.

Sát thần lĩnh vực có tác dụng phụ, Đường Tam cũng biết. Mỗi lần khi hắn sử dụng Sát thần lĩnh vực, bản thân sẽ bị sát khí quấy nhiễu, sinh ra tâm tình bạo lệ. Mà sau lần cùng Kiếm Đấu La giao thủ, Đường Tam phát hiện Sát thần lĩnh vực cò có một con đường khác. Nếu như có thể chuyển hướng thành công, sau này mỗi lần thi triển Sát thần lĩnh vực sẽ không còn phải lưu lại một phần tinh thần lực để khống chế tâm tình nữa. Tinh thần lực hoàn toàn tập trung không nghi ngờ sẽ khiến cái lĩnh vực này phát huy ra tác dụng lớn nhất.

Thiên Đấu đế quốc hoàng cung đã khôi phục bình thường, ít nhất nhìn từ bên ngoài cũng khó có thể thấy trước đó không lâu đã phát sinh ra sự việc khiến chút nữa hoàng thất đã xảy ra chuyện.

Đi tới Thất Bảo Lưu Ly tông, Đường Tam gặp được Trữ Phong Trí.

“Trữ thúc thúc.” Đường Tam cung kính hướng tới Trữ Phong Trí hành lễ. Cho dù bây giờ hắn là người đứng đầu một tông môn, nhưng vẫn giữ lại lễ số như trước. Không tính tới chuyện Trữ Vinh Vinh, đối với việc mấy năm nay Trữ Phong Trí đã giúp đỡ Sử Lai Khắc thất quái bọn họ rất nhiều, Đường Tam vẫn khắc ghi trong tâm khảm. Nhất là nếu không có Thất Bảo Lưu Ly tông đứng sau ủng hộ, Đường Môn thành lập cũng không thuận lợi như vậy.

Trữ Phong Trí mỉm cười, có chút trách cứ nói: “Không có người ngoài ở đây, cần gì phải đa lễ như vậy? Ta không phải đã nhiều lần nhắc nhở ngươi rồi sao? Ngươi là tông chủ Đường Môn, phải chú ý giữ gìn thân phận của mình một chút.”

Đường Tam mỉm cười nói: “Bất luận thân phận thế nào, người cũng vẫn là Trữ thúc thúc của ta.”

Trữ Phong Trí cười ha ha, nói: “Tiểu Tam, lần nay ta tìm ngươi là muốn mang ngươi đi diện kiến bệ hạ.”

“Sao? ” Trên đường đi tới đây, Đường Tam chỉ lo suy nghĩ về Sát thần lĩnh vực của mình, không có chú ý tới mục đích Trữ Phong Trí mời đến: ” Diện kiến bệ hạ? Bởi vì chuyến đi đến Hải Thần Đảo của chúng ra sao?”

Trữ Phong Trí gật đầu: “Các ngươi lần này ra đi không biết mất bao lâu. Có lẽ bệ hạ không đợi được các ngươi trở về. Tương lai của Đường Môn cần phải có Thiên Đấu đế quốc ủng hộ. Trước khi đi, ta cho rằng ngươi hẳn là nên hướng đến bệ hạ nói một tiếng.”

Đường Tam trong lòng vừa động, nhất thời hiểu được ý tứ của Trữ Phong Trí, không khỏi thầm mắng chính mình mấy ngày nay công việc bộn bề lại quên đi sự tình trọng yếu này.

“Ta hiểu rồi. Cám ơn thúc thúc.” Đường Tam từ trong đáy lòng nói ra.

Trữ Phong Trí đi lên phía trước, vỗ vỗ vào bờ vai của hắn, nói: “Lần này tới Hải Thần đảo ngươi hãy chiếu cố đến Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp, chính là lời cảm tạ lớn nhất đến ta. Chờ khi các ngươi trở về, hi vọng sẽ trở thành trụ cột của chúng ta chống lại Võ Hồn Điện. Các ngươi nhớ kĩ, tính mạng so với thực lực quan trọng hơn. Thà rằng không đạt được mục đích, cũng phải sống sót trở về.”

Đường Tam biết, Trữ Phong Trí với bọn họ là quan tâm chân thành, liền vội vã gật đầu đáp ứng.

Phòng vệ của Thiên Đấu đế quốc hoàng cung so với trước kia càng thêm chu đáo. Hai nghìn hồn sư của hoàng thất toàn bộ được bố trí trong cung, riêng phụ cận tẩm cung của Tuyết Dạ đại đế cũng đã có ít nhất hai trăm hồn sư luân phiên tuần tra.

Trữ Phong Trí mang theo Đường Tam đi tới tẩm cung của Tuyết Dạ đại đế cầu kiến. Rất nhanh, thị vệ thông truyền làm cho hai người được tiến cung.

Bên trong tẩm cùng không chỉ có Tuyết Dạ đại đế, còn có hai người khác mà Đường Tam nhận ra là Tuyết Tinh thân vương cùng thái tử vừa mới được sắc phong, tứ hoàng tử Tuyết Băng.

Tuyết Tinh thân vương nhìn qua không thấy xuân phong đắc ý, ngược lại khí thế kiêu ngạo ngang ngược đã biến mất. Lần này Đường Tam gặp lại thực sự cảm giác hắn cùng Tuyết Dạ đại đế có vài phần giống nhau.

Thái tử Tuyết Băng lại biến hóa lớn hơn nữa. Kính cẩn đứng bên Tuyết Dạ đại đế cúi đầu, đâu còn vẻ chơi bời trác táng trước kia nữa.

Chứng kiến một màn này, Đường Tam trong lòng thầm than, Thiên Nhận Tuyết hóa thân thành Tuyết Thanh Hà tất nhiên che giấu vô cùng tốt, nhưng tứ hoàng tử Tuyết Băng cùng Tuyết Tinh thân vương này chẳng phải che giấu còn tốt hơn sao? Bất luận thế nào, họ mới là người thắng cuối cùng. Tuyết Băng là người thừa kế duy nhất của Tuyết Dạ đại đế. Đợi khi Tuyết Dạ đại đế quy thiên, hắn sẽ trở thành chủ nhân của Thiên Đấu đế quốc.

Tuyết Dạ đại đế nhìn qua sắc mặt hồng nhuận, khí sắc tốt lắm. Nếu như không biết nội tình, sợ rằng còn tưởng hắn hết sức mạnh khỏe. Nhưng trên thực tế, sức sống của hắn đang không ngừng biến mất.

“Tham kiến bệ hạ.” Trữ Phong Trí cùng Đường Tam đồng thời hành lễ với Tuyết Dạ đại đế.

Tuyết Dạ đại đế mỉm cười nói: “Hai vị tông chủ không cần khách khí, ngồi đi.”

Đường Tam cẩn thận quan sát vị đế vương này, thông qua tinh thần lực dò xét chi tiết, hắn rõ ràng phát hiện Tuyết Dạ đại đế khí huyết rõ ràng yếu kém đi rất nhiều, tiết tấu hô hấp không ổn định, lại còn rất ngắn ngủi.

“Đường tông chủ, ta nghe Trữ tông chủ nói ngươi muốn đi xa phải không?” Tuyết Dạ đại đế mỉm cười nhìn Đường Tam dò hỏi.

Đường Tam gật đầu nói: “Ta cũng đang chuẩn bị hướng đến bệ hạ bẩm báo chuyện này. Hiện tại Đường Môn đã đi vào quỹ đạo, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là sẽ không có chuyện gì. Ta nghĩ nhân thời gian này tranh thủ đi lịch lãm một phen, hi vọng nhanh chóng tăng cường thực lực của mình.”

Tuyết Dạ đại đế mỉm cười nói: “Đây là chuyện tốt, chỉ là không biết Đường tông chủ định đi trong bao lâu?”

Đường Tam trong lòng âm thầm cười khổ, nhưng thần sắc trên mặt lại không có chút biến đổi nói: “Chậm thì ba năm, lâu thì năm năm. Thời gian cụ thể, ta cũng không nắm chắc.”

Tuyết Dạ đại đế gật gật đầu nhìn về phía thái tử bên cạnh: “Tuyết Băng, ngươi không phải có chuyện muốn nói với Đường tông chủ sao?”

Tuyết Băng vội vã đáp lại một tiếng, bước nhanh từ bên người Tuyết Dạ đại đế đến trước người Đường Tam. Đang lúc Đường Tam không biết hắn muốn làm gì, đột nhiên vị tân nhiệm thái tử này hạ người xuống, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, bái phục trước mặt Đường Tam.

Đường Tam bị dọa giật nảy cả mình, hắn phản ứng cực nhanh, cả người mang theo ghế lướt sang ngang ba thước né tránh Tuyết Băng, sau đó bật người lại dìu vị thái tử này dậy.

“Thái tử điện hạ, ngươi sao lại làm vậy?”

Tuyết Băng nói gì cũng không chịu đứng lên, cố chấp nói: “Đường tông chủ, mời ngươi nhận của ta một lạy, nếu không cả đời Tuyết Băng ta cũng không yên lòng. Lúc đầu vì bản thân mình, ta đã mấy lần chọc giận Đường tông chủ, nhưng trong lúc nguy nan, ngươi lại cứu mạng phụ hoàng ta. Bất luận thân phận thần tử hay là cha con, ta cũng đều phải thay mặt phụ hoàng bái ngươi một lạy.”

Đường Tam tất nhiên không thể nhận một lạy này, mau tránh qua một bên, đồng thời đặt tay lên vai của Tuyết Băng nhằm giữ không cho hắn bái hạ, ánh mắt khó xử nhìn về phía Tuyết Dạ đại đế, nói: “Bệ hạ, thái tử điện hạ…”

Tuyết Dạ đại đế thở dài một tiếng nói: “Đây là chuyện hắn phải làm. Mấy năm nay, cũng thật khổ cho đứa nhỏ này, chỉ trách ta không nhìn ra Thanh Hà là giả mạo. Ta có tổng cộng bốn đứa con, có ba đứa đã bị Võ Hồn Điện hại chết, chỉ lưu lại có mỗi một Tuyết Băng này. Đường tông chủ, ta hi vọng Tuyết Băng có thể bái ngươi làm thầy, tương lai chiếu cố cho nó. Một xá này hẳn là ngươi có thể nhận được rồi chứ?”

Bái ta làm thầy? Đường Tam trong lòng thầm nghĩ, Tuyết Băng so với ta tuổi tác còn lớn hơn, sao lại bái ta làm thầy được? Tuyết Dạ đại đế lại chủ động đưa ra chuyện này, mình nên xử lí sao bây giờ?

Đúng lúc này, tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông Trữ Phong Trí mở miệng nói: “Đường tông chủ, điện hạ đã có thành ý, ngươi cũng nên đáp ứng đi.”

Nghe Trữ Phong Trí nói như vậy, Đường Tam cũng chỉ đành buông tay đang đè Tuyết Băng ra, để cho hắn hướng đến mình vái ba vái, sau đó vội vã dìu hắn dậy. Không biết Tuyết Băng che giấu quá tốt hay đây mới chính là tâm tình thật của mình, Đường Tam từ trong mắt hắn chỉ thấy được sự chân thành.

Kì thật, Tuyết Băng chính là chân thành cảm tạ Đường Tam. Nếu như không phải Đường Tam cứu Tuyết Dạ đại đế, vạch trần Thiên Nhận Tuyết, hơn nữa lại cùng Trữ Phong Trí, Sử Lai Khắc học viện cùng nhau đẩy lui đại địch, chắc hắn giờ này cũng không còn sống mà đứng ở đây. Sau khi Thiên Nhận Tuyết kế vị, người thứ nhất bị giết là Tuyết Tinh thân vương, người thứ hai đương nhiên chính là hắn. Đó gọi là nhổ cỏ phải nhổ cả rễ. Tới khi đó, cả hoàng thất của Thiên Đấu đế quốc, con cháu trực hệ cũng đều không còn. Mà chính Đường Tam ngăn cơn sóng dữ nên hắn mới được ngồi lên ngôi vị thái tử, hơn nửa còn chắc chắn được ngồi lên ngôi vị đế vương sau này. Xét về điểm ân tình, lòng cảm tạ của Tuyết Băng với Đường Tam là không có gì phải bàn cãi.

Từ góc độ khác, Đường Môn đang thần tốc phát triển. Bởi vì Thiên Đấu đế quốc hoàng thất bên trong đã ổn định, ám khí Đường Môn chế tạo đã được đem đến cho hoàng thất xem xét. Tuyết Dạ đại đế cùng Tuyết Băng đều biết rõ tầm quan trọng của Đường Môn với Thiên Đấu đế quốc trong tương lai. Mà loại mượn sức này, cũng là quy cách thường thấy trong hoàng thất đế quốc.

Nếu như chỉ vì xin lỗi, Đường Tam tuyệt đối sẽ không nhận một xá này. Tuyết Băng dù sao cũng là hoàng đế trong tương lai, khó có thể đảm bảo sau này sẽ không lấy đây là nỗi nhuc. Nhưng bái sư lại bất đồng, đệ tử hướng sư phụ hành lễ, sao có thể bỏ qua được.

“Sư phụ” Tuyết Băng hướng đến Đường Tam cung kính nói.

Không đợi Đường Tam nói chuyện, Tuyết Dạ đại đế đã mở miệng: “Đường môn tông chủ Đường Tam nghe chỉ”

“Đường Tam lĩnh chỉ. ” Lúc Đường Tam đang muốn quỳ xuống, lại bị Tuyết Băng một phen kéo lại. Lúc hắn còn đang kinh ngạc thì nghe Tuyết Dạ đại đế nói: ” Phong Đường Tam làm thái tử thái sư, sau này cũng không cần tham bái, ban cho tước vương, vương hào: Lam Hạo vương. Trong phạm vi đế quốc, quan lại gặp phải cũng như thấy trẫm.

Tiền vốn của Tuyết Dạ đại đế cũng lớn quá mà! Đây là phản ứng đầu tiên của Đường Tam. Hắn xuất thân bình dân, dù là đạt được quán quân của toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái nhiều lắm cũng chỉ thăng làm bá tước mà thôi. Nay thăng cấp vượt bậc, được gia phong làm vương tước, cũng không phải vì cái ân cứu được Tuyết Dạ đại đế mà phong thưởng. Lam Hạo vương, vương hào này rõ ràng chính vì song sinh võ hồn của mình mà sắc phong.

Tên nô tài bưng một khay gỗ đến trước mặt Đường Tam. Trên khay gỗ được che bởi một tấm lụa đỏ, không biết bên trong là cái gì.

Tuyết Dạ đại đế mỉm cười nói: “Lam Hạo vương, mở ra nhìn một chút đi. Sau này nó chính là vật tượng trưng cho thân phận của ngươi.”

Đường Tam có chút nghi hoặc mở tấm vải đỏ ra, nhất thời, bên trong cả tẩm cung bị một bảo quang mãnh liệt bao phủ.

Đó là một vật kì lạ toàn thân màu lam trong suốt, hình tháp tam giác. Chỉnh thể tựa hồ là do ngọc bích tạo thành, lớn hơn bàn tay một chút. Trong bảo quang dày đặc, một cỗ năng lượng kì dị từ trong đó không ngừng truyền ra ngoài. Ở trên bề mặt tam giác của khối tháp màu lam, vân hiện ra như từng gợn sóng nhấp nhô. Những vân này không giống như là được điêu khắc mà cứ như là đang sống, từng vòng lam quang lóe ra, đan xen nhau chiếu rọi cả tẩm cung.

“Bệ hạ, đây là…” Đường Tam nhìn về phía Tuyết Dạ đại đế. Khi hắn quét qua mặt Trữ Phong Trí, rõ ràng phát hiện, Trữ Phong Trí dĩ nhiên cũng lộ ra vẻ hâm mộ. Vật này đến tột cùng là thứ gì mà ngay đến cả tông chủ của Thất Bảo Lưu Ly tông được xưng là giầu có nhất cũng phải hâm mộ.

Tuyết Dạ đại đế mỉm cười, trong lòng cũng một trận khổ não. Nếu như không phải đế quốc đã tới thời khắc sinh tử lâm nguy, hắn sao có thể đem trấn quốc chi bảo tặng cho người khác được chứ? Đường Tam tuổi còn trẻ như thế, hắn cũng cứu chính mình, cùng với tự thân thực lực của hắn, kì thật đều không phải thứ mà Tuyết Dạ đại đế coi trọng nhất. Dù hắn là cường giả đứng đầu đại lục, thì vẫn chỉ là một người thôi. Thứ chính thức làm ra quyết định này của Tuyết Dạ đại đế chính là ám khí của Đường Môn.

Nếu như nói, tương lai Đường Tam có khả năng trở thành cường giả vô địch hồn sư giới thì ám khí của Đường Môn chính là “cường giả” thống trị toàn đại lục. Có loại vũ khí đặc thù này, Thiên Đấu đế quốc mới có thể cùng trược tiếp đối đầu với Võ Hồn Điện được. Sau khi thấy qua uy lực của ám khí, Tuyết Dạ đại đế cũng hạ quyết tâm toàn lực ủng hộ việc Đường Môn sản xuất chế tạo ám khí. Mà sau khi Đường Tam làm tông chủ Đường Môn lại cứu mạng mình, lại càng có thêm một điều kiện thật lớn để hắn ủng hộ hết mình. Mời chào hắn là cực kì cần thiết, trong lòng Tuyết Dạ đại đế lúc này, vị trí của Đường Tam đã có thể so được với Trữ Phong Trí.

“Vật ấy tên là Hãn Hãi Kiền Khôn tráo. Từ một góc độ mà nói, có thể xem như một kiện hồn đạo khí. Sau này nó chính là tượng trưng của Lam Hạo vương. Vật ấy có rất nhiều diệu dụng, sau này khi trở về chỉ cần rót hồn lực vào trong đó sẽ hiểu. Trong chuyến xuất ngoại lần này của Lam Hạo vương nó có thể trợ giúp một chút.”

Quan sát của Đường Tam là cực kì nhạy cảm. Tuyết Dạ đại đế nhìn đến vật nọ thần sắc lại không khỏi toát ra một tia đau đớn. Mặc dù chỉ là lóe lên rồi biến mất, nhưng vẫn bị hắn bắt được.

“Đa tạ bệ hạ.” Đường Tam đương nhiên không phải vì món bảo bối này của Tuyết Dạ đại đế mà động lòng, thực sự là không thể không tiếp nhận nó. Mặc dù hắn không hiểu được rắp tâm của đế vương, nhưng biết nếu như mình không nhận vật này, cũng như là vứt đi cành ô liu của Tuyết Dạ đại đế, chỉ sợ lúc đó câu nói ” Cho không nhận thì sinh nghi”cũng sẽ bị Tuyết Dạ đại đế nghĩ thế mất.

Sau đó, Tuyết Băng tự mình đem Đường Tam cùng Trữ Phong Trí rời đi. Trữ Phong Trí trở về Thất Bảo Lưu Ly tông, còn Tuyết Băng cứ một mực đòi đưa Đường Tam ra đến cửa hoàng cung.

“Sư phụ, đi đường cẩn thận.” Tuyết Băng từ đáy lòng nói. Hắn xưng hô sư phụ hết sức tự nhiên, mặc dù so tuổi tác Đường Tam còn nhỏ hơn một chút, tuy nhiên đối với Đường Tam lại bội phục từ đáy lòng. Năm đó Đường Tam mới mười lăm tuổi đã dẫn đầu Sử Lai Khắc Thất Quái đạt được quán quân toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái, hiện tại hai mươi tuổi lại sáng lập ra Đường Môn.

Đường Tam hướng Tuyết Băng gật đầu, ít nhất ác cảm với hắn đã biến mất, chỉ là đối với thái độ hiện tại của hắn còn chưa thích ứng được. Hai cha con nhà này coi như đã dốc hết tiền vốn, song phương có thể quang vinh quan hệ, kết quả này khiến hắn hết sức hài lòng.

“Thái tử điện hạ, thời gian ta ra ngoài, chuyện Đường Môn nhờ ngươi quan tâm một chút.” Tuyết Băng hiện ra một tia vui mừng, thẳng đến lúc này hắn mới cảm nhận được Đường Tam chính thức chịu thu nhận mình, nhanh chóng nói: ” Sư phụ, ngài yên tâm. Ta là đệ tử của ngài, chuyện Đường Môn chính là chuyện của ta. Nhưng sau này ngàn vạn lần không nên tiếp tục gọi ta là điện hạ, kể cả sau khi ta đã kế vị cũng vậy, ngài chỉ cần gọi tên ta là được. Ta vĩnh viễn là đệ tử của ngài.”

Trong lòng Đường Tam không nói nên lời. Nói về cung kính, Tuyết Băng trước mắt so với Tuyết Thanh Hà đối với Trữ Phong Trí trước kia còn muốn cung kính hơn. Nhưng hiện tại hắn chưa phải là đế vương, tự nhiên cũng chưa làm ra quyết định chính xác được.

Cáo biệt Tuyết Băng, Đường Tam trực tiếp trở về Sử Lai Khắc học viện. Ngày mai sẽ phải xuất phát. Hải Thần đảo, đến tận cùng thì ngươi là nơi như thế nào?

Lúc Đường Tam trở về hậu viện của Sử Lai Khắc học viện, khu nhà gỗ có vẻ rất yên tĩnh. Thông qua dò xét bằng tinh thần lực, hắn minh bạch phát hiện, mọi người không ngờ đều đang tu luyện. Mà Tiểu Vũ lại đang ở trong phòng Trữ Vinh Vinh, gối đầu lên chân nàng ngủ thiếp đi. Tiểu Vũ hiện tại có thể nói là mỹ nhân ngủ, trong một ngày, hai phần ba thời gian nàng đều chìm trong giấc ngủ.

Bất quá cũng may là có Trữ Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh, buổi tối Đường Tam cũng không cần phải chịu cảnh dày vò như trước nữa. Mặc dù đã cùng Tiểu Vũ đính hôn, nhưng hắn quyết định trừ phi Tiểu Vũ chính thức sống lại, nếu không tuyệt đối sẽ không thân cận nàng. Đây là tình yêu của hắn với Tiểu Vũ, và cùng là sự tôn trọng nàng.

Không có làm nhiễu mọi người, Đường Tam lặng yên trở về gian phòng của mình. Đối với hắn mà nói, cái gì mà thái tử thái sư, Lam Hạo vương, đều chỉ là hư danh không có bất kì ý nghĩa gì. Nhưng thật ra thứ Hãn Hãi Kiền Khôn tráo khiến hắn nhìn không ra là cái gì lại rất có hứng thú. Trơ về gian phòng của mình, hắn lập tức đem cái Hãn Hãi Kiền Khôn tráo ra, xem nó rốt cuộc là vật gì.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 07/12/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 29
Mộ Dung Lan Lan toàn lực lưu lại, lúc này không gian dưới đạo trảo ấn kia cứng lại khiến cho nàng toàn lực dãy dụa cũng không thể làm được, không có cách nào giãy giụa. Linh Tôn lục trọng so với nàng hiện tại mạnh hơn quá nhiều, nàng bất lực. Sư muội. Đám người Kính Hoa, Thủ Nguyệt hét...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 15
Lời này vừa nói ra mọi người vừa bực mình vừa buồn cười. Còn có chuyện như vậy sao? Nhưng mà ngẫm lại cũng không có ai hoài nghi, lúc nãy tiểu tử này bị một đám yêu tinh lôi kéo, sau đó quả thực không muốn đi lên mà thực sự bị buộc đi lên. Minh Chiếu tiếp tục hỏi: Rốt cuộc cư sĩ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 2
“Long Nhất, chàng như thế nào có thể... có thể cùng Lăng Phong làm chuyện như vậy? ” Lãnh U U không thể tin hai người trước mặt mình đang ôm nhau, chẳng lẽ tình lang của mình có sở thích quái dị là thích nam nhân? Nhưng hắn rõ là một tên đại dâm tặc mà? Long Nhất giật mình, hắn còn tưởng...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba